Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

- Láo xược, tục danh của thiếu cung chủ cũng là ngươi tùy tiện gọi? 

Nữ tử mới vừa nói chuyện con mắt lập tức híp lại, khí thế hùng hổ, vẻ mặt tức giận. 

- Thiếu cung chủ? 

Trương Huyền cau mày. 

- Bớt ở chỗ này giả vờ giả vịt đi! 

Cổ tay khẽ đảo, trên người nữ tử tản mát ra khí tức mãnh liệt, tựa như bất cứ lúc nào cũng sẽ động thủ: 

- Lập tức rời đi, ta có thể không so đo, nếu không, đừng trách ta không khách khí...

Vừa phóng thích lực lượng, tu vi lập tức hiển lộ ra, nữ tử này tuổi không lớn lắm, lại đạt tới Xuất Khiếu cảnh đỉnh phong, ở trong quảng trường cũng xem như cao thủ, cực kỳ không kém. 

- Đừng kích động, ta thật chỉ muốn hỏi một chút.

.

Trương Huyền lắc đầu, muốn giải thích, nữ tử đối diện lại kìm nén không được, tay ngọc khẽ đảo, bỗng nhiên đập tới. 

Chưởng lực của nàng băng hàn, còn chưa tới trước mặt, liền cho người một loại cảm giác đông tận xương tuỷ, tựa hồ muốn đóng băng hết thảy chung quanh. 

- Cái này.

.

Không nghĩ tới hỏi thăm nghiêm túc, dẫn đến đối phương ra tay, vẻ mặt Trương Huyền bất đắc dĩ, chập ngón tay làm kiếm, đang muốn dạy bảo đối phương một chầu, để các nàng trả lời vấn đề, chỉ thấy trước mắt có thân ảnh nhoáng một cái, lực lượng đầy trời tiêu tán, Triệu Hưng Mặc xuất hiện ở trước mắt. 

- Bằng hữu Băng Nguyên cung, tại hạ Thánh Tử điện tiếp dẫn sứ giả Triệu Hưng Mặc, hắn là người ta mang tới, nếu như có đắc tội, mong được tha thứ.

.

Mới vừa bảo đảm với mình, không đi gây chuyện, chưa nói vài câu liền đánh nhau, cũng nhịn không được nữa, đi tới trước mặt khuyên can. 

- Triệu sư ra mặt, mặt mũi tự nhiên phải cho. 

Thấy một vị tiếp dẫn sứ giả ra tay, nữ tử ngừng lại, lạnh lùng nhìn Trương Huyền một cái, hất lên ống tay áo, không tiếp tục để ý. 

- Đa tạ! 

Triệu Hưng Mặc thở phào nhẹ nhõm, xoay người nhìn về phía Trương Huyền, nhướng mày: 

- Trở về đi! 

- Ta là thật có chuyện hỏi thăm.

.

Trương Huyền vò đầu. 

Hắn chỉ muốn biết Triệu Nhã khỏe hay không mà thôi, đối phương không những không nói, còn muốn động thủ, đây là cái đạo lý gì? 

- Mới mở miệng liền hỏi thiếu cung chủ của người ta, hơn nữa gọi đối phương là tiểu nha đầu.

.

. Ngươi là khiêu khích sao! 

Triệu Hưng Mặc nhíu mày. 

Thực lực của hắn kinh người, vừa rồi Trương Huyền nói lại không cố ý che lấp, tất cả đều nghe lọt vào tai. 

- Ta.

.

Trương Huyền sững sờ. 

Triệu Nhã là học sinh của hắn, gọi tiểu nha đầu không có vấn đề gì a, bất quá dựa theo đối phương nói, là Băng Nguyên cung thiếu cung chủ mà nói, xưng hô như vậy, quả thực có chút không thỏa đáng. 

Băng Nguyên cung, là thế lực lớn có thể so với Trương gia, ở toàn bộ đại lục tên tuổi lẫy lừng, địa vị của thiếu cung chủ, so với Danh Sư cửu tinh cũng không hề yếu.

.

Mình một gia hỏa chừng hai mươi tuổi, xưng hô như vậy, khó trách đối phương tức giận. 

Thật giống như gọi thẳng họ tên của Hoàng đế bệ hạ, hơn nữa xưng hô hắn là tiểu gia hỏa vậy. 

- Được rồi, trở về đi.

.

. vị thiếu cung chủ này của Băng Nguyên cung, ta nghe nói qua, Thuần Âm thể chất, mấy tháng trước mới tìm về, nghe nói dung mạo không kém Lạc gia tiểu công chúa chút nào.

.

Triệu Hưng Mặc nói một tiếng, tràn đầy im lặng nhìn về phía thanh niên trước mắt. 

Cái tên này đã không phải háo sắc bình thường, mà là sắc đảm bao thiên! 

Còn chưa tới Thánh Tử điện, liền hỏi thăm Lạc gia tiểu công chúa, hiện tại nhìn thấy người Băng Nguyên cung, lập tức tới hỏi thăm thiếu cung chủ.

.

Ngươi có phải nghe được cô gái xinh đẹp liền đi đường không được hay không? Hai người này, mặc dù tuổi trẻ, lại là nhân vật dậm chân một cái đại lục sẽ chấn động, ngươi đến cùng có mấy lá gan, lại dám để ý các nàng.

.

- Triệu Nhã là.

.

. cùng ta liên quan không ít, ta thật chỉ muốn nghe được tin tức của nàng.

.

Chỉ gọi tiểu nha đầu, đối phương thiếu chút nữa nổi điên, nói là đồ đệ của mình, còn không nháo đến long trời lở đất? Suy nghĩ một chút, Trương Huyền đành phải đổi giọng. 

- Liên quan không ít? Băng Nguyên cung thiếu cung chủ, băng thanh ngọc khiết, há có thể cho ngươi sỉ nhục như vậy? Triệu sư, xin tránh ra, ta muốn giáo huấn gia hỏa miệng không che đậy này một chút, hi vọng không nên ngăn cản! 

Nữ tử mới vừa nói chuyện nghe nói như thế, suýt chút nữa tức điên, đôi mi thanh tú nâng lên, kìm nén không được nữa. 

- Cái này.

.

Triệu Hưng Mặc phát điên. 

Trước đó thời điểm nói Lạc gia tiểu công chúa, tên này liền nói nhận biết, trong mắt mang theo ánh sáng đặc thù, bây giờ nói Băng Nguyên cung thiếu cung chủ, lại xưng liên quan không ít.

.

Ngươi cho rằng ngươi là ai? Vị thiên tài thiếu chủ kia của Trương gia sao? Thật sự cho rằng người người đều biết ngươi? 

- Trong này khẳng định có hiểu lầm.

.

Cố nén tức giận, Triệu Hưng Mặc cắn răng, vẫn quyết định điều hòa một chút. 

Gia hỏa trước mắt này, hắn thấy là trăm phần trăm có khả năng thông qua khảo hạch, ngàn vạn lần không thể ở lúc chưa khảo hạch, liền bị người đả thương. 

- Không có gì hiểu lầm cả, cho dù những năm này Băng Nguyên cung chúng ta thâm cư không ra ngoài, nhưng cũng không sợ phiền phức! Sỉ nhục thiếu cung chủ ta, phá hư thanh danh của nàng, không dạy dỗ một chầu, uy nghiêm của Băng Nguyên cung ta ở đâu? 

Nữ tử hừ lạnh, hai bước đi tới trước mặt Trương Huyền: 

- Bằng hữu, ngươi dám ăn nói bừa bãi, sẽ không một mực trốn ở sau lưng Triệu sư, không dám nghênh chiến chứ? 

- Được a! 

Thấy đối phương khí thế hùng hổ, chỉ đích danh muốn động thủ, Trương Huyền đành phải lắc đầu: 

- Có phải đánh bại ngươi, ngươi liền nói cho ta biết tình hình hiện tại của Triệu Nhã hay không! 

- Tự tìm cái chết.

.

Thấy hắn vẫn mở miệng Triệu Nhã, gọi thẳng tục danh của thiếu cung chủ, sắc mặt nữ tử tái xanh, gào lên một tiếng muốn ra tay. 

- Vị tiên tử này không cần thiết tức giận, loại gia hỏa không biết trời cao đất rộng này, giao cho tiểu sinh là được, chớ nên dơ bẩn bàn tay của ngươi! 

Còn không có ra tay, một thanh âm nhàn nhạt vang lên, ngay sau đó liền thấy một thanh niên áo trắng tay cầm quạt xếp, chậm rãi đi tới trước mặt. 

Cổ tay rung lên, quạt xếp thu về, trên người thanh niên mang theo hương vị tiêu sái xuất trần, nhẹ nhàng cười một tiếng, tràn đầy u nhã. 

- Trương gia Trương Khiêm gặp qua mấy vị tiên tử của Băng Nguyên cung!