Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

- Đứng lên đi! 

Phiền muộn một hồi, Trương Huyền nâng Mộc Tuyết Tình dậy. 

Hắn còn không có công sức đi tính toán với một đệ tử. Nói đuổi học chỉ là một lần ra oai phủ đầu cho đối phương, khiến cũng cho nàng ngoan ngoãn nghe lời. 

Nha đầu kia bởi vì nguyên nhân tiên thiên, từ nhỏ dùng đan dược, đan độc đã xâm nhập vào trong cơ thể, giống như gông cùm xiềng xích kinh mạch. Muốn giải trừ loại chất độc này, cần nàng tín nhiệm không giữ lại chút nào. 

Cho nên, hắn mới cố ý vắng vẻ. Nàng có thể nghĩ thông suốt, quý trọng cơ hội lần này, hắn không ngại ra tay cứu chữa. Nàng không nghĩ ra, không quý trọng, đối với Trương Huyền mà nói, cũng không tính là gì cả. Chẳng qua là ít đi một đệ tử mà thôi. Chỉ cần nguyện ý, mười ngày, tám ngày là có thể đào tạo ra một học viên thực lực vượt xa nàng. 

- Đan dược cho dù có độc, cũng sẽ không quá nghiêm trọng. Bằng không, chức nghiệp luyện đan sư này sẽ không có địa vị cao như vậy! 

Rất sợ nữ hài lại nói ra lời gì, Trương Huyền trực tiếp giải thích: 

- Sở dĩ tình hình của nàng nghiêm trọng, là bởi vì pháp quyết tu luyện, có tác dụng nhanh chóng khuếch tán dược lực. Điều này có thể khiến cho dược hiệu rất nhanh phát huy ra. Đáng tiếc, cũng sẽ thuận lợi hấp thu đan độc tiến vào trong cơ thể. Năm này tháng nọ chồng chất lên, không có cách nào loại bỏ! 

- Nàng lặng lẽ viết ra công pháp, ta giúp nàng sửa chữa một chút, sau đó chiếu theo tu luyện, chắc hẳn là không cần mười ngày, có thể loại bỏ đan độc lắng đọng trong cơ thể, thực lực cũng sẽ có tinh tiến! 

Đối với các danh sư khác mà nói, cho dù tam tinh, tứ tinh, muốn giải quyết những đan độc này, cũng rất khó khăn. Nắm giữ công pháp thiên đạo chính xác nhất, muốn xử lý giải quyết, không tính là gì cả. 

- Vâng! 

Mộc Tuyết Tình không dám do dự, vội vàng chép ra công pháp mình học tập một lần. 

Trương Huyền liếc mắt thoáng nhìn, sửa đổi mấy chỗ, để cho nàng một lần nữa tu luyện. 

Sau nửa canh giờ, Mộc Tuyết Tình lại cảm thấy toàn thân sảng khoái một hồi. Gông xiềng giam cầm ở trên người trước đó, dường như trong nháy mắt được giải ra. Từ trong tới ngoài, thoải mái một hồi. Thậm chí thực lực cũng đột phá một cấp bậc nhỏ, lại mở ra một huyệt đạo. 

Cảm nhận được trên thân thể biến hóa, nàng rốt cuộc biết vị Liễu lão sư trước mắt này có bao nhiêu nghịch thiên. 

- Được rồi, buổi dạy ngày hôm nay lại đến đây thôi. Tất cả đều trở về đi! 

Xử lý xong chuyện của nàng, không để ý tới sự cảm kích của đối phương, Trương Huyền tùy ý khoát tay áo. 

Mọi người đồng thời gật đầu, lui ra ngoài. 

Rời khỏi phòng học, đi ở sân trường, những học sinh có liên quan không thể tiếp tục kìm chế được hưng phấn trong lòng. 

- Liễu lão sư thật sự quá lợi hại. Trải qua sự chỉ điểm của hắn, ta phát hiện những gì mình tu luyện trước đó đều sai. Dựa theo phương thức tu luyện hiện tại, không tới ba tháng, tuyệt đối có thể đột phá đến Đỉnh Lực cảnh! 

- Ta cũng vậy. Sau khi tu luyện qua, toàn thân thoải mái một hồi. Lực lượng cũng nhanh chóng tăng trưởng. Thật không nghĩ tới vấn đề trước đây chưa bao giờ chú ý, lão sư vừa nói, lại khiến cho ta tiến bước lớn như vậy! 

- Đây mới thực sự là lão sư lợi hại, hóa mục nát thành thần kỳ! Các ngươi thấy không, chuyện hắn chỉ điểm, chúng ta trước đây đều biết, chỉ là căn bản không nghĩ tới có thể liên kết cùng một chỗ...

- Ta còn tưởng rằng trường học sẽ giống như trước đây, phái một lão sư rất kém cỏi tới. Không nghĩ tới lại lợi hại như vậy.

.

.

.

Mắt của mỗi một người đều tỏa ánh sáng. 

Tuy rằng chỉ cùng vị lão sư này tiếp xúc trong thời gian không lâu, bọn họ lại hoàn toàn bái phục. 

- Tùy tiện chỉ điểm cho chúng ta, khiến thực lực tăng mạnh. Loại năng lực này, cho dù một vài danh sư cũng kém hơn so với hắn! 

Nghe được tiếng bàn luận của mọi người, Mạnh Đào không nhịn được xúc động. 

- Đúng vậy, ta đã gặp danh sư, thậm chí còn may mắn từng được ngọc phù chương trình học của Khương đường chủ, đặc biệt từng nghe suốt một canh giờ. Tuy rằng nói không tệ, nhưng so với Liễu lão sư, năng lực nói trúng trọng tâm vẫn kém hơn! 

Mộc Tuyết Tình gật đầu. 

Bởi vì nguyên nhân gia thế, nàng từ nhỏ đã cùng không ít danh sư tiếp xúc qua. Thậm chí bài giảng của Khương đường chủ nàng cũng đã từng nghe. Nhưng thật sự lại nói tiếp, tất cả ngôn ngữ cũng không có sắc bén giống như Liễu lão sư, nói thẳng trúng chỗ yếu hại, khiến người ta nhất thời sửa đổi, lại có tiến bộ cực lớn. 

- Bài giảng của Khương đường chủ cũng không bằng? Chẳng lẽ vị Liễu lão sư này của chúng ta, trên phương diện giảng bài đã vượt qua danh sư nhị tinh? 

Mạnh Đào không thể tin được. 

- Không chỉ Khương đường chủ. Ta thậm chí cảm thấy, vị thiên tài danh sư Trương Huyền kia, cũng còn xa mới bằng được! Hắn cũng chỉ là thiên phú bản thân mạnh mẽ, thời điểm sát hạch danh sư, gây ra động tĩnh rất lớn mà thôi.

.

. Mấy học sinh của hắn, tu vi lại không được tốt lắm. Ta nghe nói, cơ bản đều đang là Đỉnh Lực cảnh. Mạnh nhất cũng chỉ có Ích Huyệt cảnh! 

Mộc Tuyết Tình nói: 

- Nếu quả thật giảng bài tốt, lợi hại giống như Liễu lão sư, học sinh làm sao có thể kém như vậy? 

Có đối tượng sùng bái mới, nàng đối với vị danh sư thiên tài này, cũng không mù quáng như vậy nữa. 

Nhớ tới tin tức nghe được trước đó, so sánh cùng Liễu lão sư mình biết, liền có kết luận. 

Vị danh sư Trương Huyền này, cũng chỉ là thiên phú bản thân cao mà thôi. Trên phương diện giảng bài khẳng định kém hơn so với Liễu lão sư sửa dở thành hay. 

Bằng không, học sinh thân truyền của hắn, làm sao có thể kém như vậy? 

Phải biết rằng, Liễu lão sư lại công bố mười ngày là có thể khiến cho Lộ Trùng có thể chiến thắng cường giả Thông Huyền cảnh. Học sinh của danh sư Trương Huyền, cho dù thời gian hướng dẫn ngắn, cũng tuyệt đối vượt qua mười ngày. 

Vừa so sánh hai người với nhau, liền phân ra cao thấp. 

- Nàng nói ai giảng bài không tốt? Có dám lặp lại lần nữa! 

Vừa dứt lời, liền nghe được một giọng điệu lạnh lùng vang lên. Nàng quay đầu lại nhìn, liền thấy một nữ sinh đẹp không thể tưởng tượng nổi và mấy học sinh tuổi tương đương nhau, đứng ở cách đó không xa, đôi mi thanh tú nhíu lại, đầy không vui nhìn qua. 

Nhìn thấy được nữ hài này, Mộc Tuyết Tình luôn luôn tự nhận mình có khuôn mặt đẹp, cũng không nhịn được tán dương một tiếng. Chỉ có điều, nàng lập tức dâng lên lòng so sánh. 

- Ta nói ai, liên quan gì tới nàng? 

Hừ một tiếng, Mộc Tuyết Tình phản bác một câu. 

Nàng là tiểu ma nữ, không sợ trời không sợ đất. Ở dưới quyền uy của Liễu lão sư nàng không dám nói thêm cái gì. Không biết người từ nơi nào đi ra cũng muốn dạy dỗ nàng, làm xuân thu đại mộng cái gì chứ! 

- Nàng nói Trương Huyền danh sư giảng bài không tốt? Học sinh quá kém? 

Nữ hài xinh đẹp đối diện, hai mắt bắn ra hàn tinh, mang theo lửa giận. 

- Thế nào, ta nói thì đã có sao? Không nói tới thiên phú cá nhân của Trương sư, nhưng ta nghe nói mấy học sinh của hắn, thật sự rất bình thường. Tu vi kém không nói, còn giống như người quê mùa. Vừa nhìn đã biết, phương diện giảng bài của hắn không được tốt lắm! 

Mộc Tuyết Tình ăn mềm không ăn cứng. Ban đầu, nàng vốn vô cùng sùng bái Trương sư. Lúc này thấy trong giọng nói của nữ hài này mang theo sự uy hiếp, lập tức nói lời phản kích. 

- Nàng.

.

. Nếu nói như vậy, cũng không cần nhiều lời. Có dám theo ta quyết đấu hay không? 

Sắc mặt nữ hài đối diện tái xanh, rắng trắng cắn chặt.