Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Nhìn thấy được đối phương gấp gáp như vậy, một dự cảm chẳng lành xuất hiện ở trong lòng, tim Tạ viện trưởng đập thịch một cái. 

- Không phải. Mà là...

. Liễu lão sư liên tục giải quyết mười chín vấn đề trên tường Nghi Nan, đồng thời cho ra đơn thuốc hoàn mỹ.

.

. Hiện tại toàn bộ nghiệp đoàn y sư đều chấn động! 

Rất sợ đối phương lại miên man suy nghĩ, vị trưởng lão này vội vàng nói. 

- Giải quyết mười chín vấn đề trên tường Nghi Nan? Cho ra đơn thuốc hoàn mỹ.

.

Tạ viện trưởng sửng sốt. Lúc này hắn mới phản ứng được, mắt trợn trừng, đồng tử sắp rơi ra: 

- Ý của ngươi.

.

. Là vị Liễu lão sư này đã phá tan kỷ lục của Mộc Hoành y sư, trở thành hội trưởng mới của nghiệp đoàn y sư? 

- Đúng.

.

Vị trưởng lão này cười gượng. 

Vừa rồi, hắn nghe được tin tức này, cũng giống như phát điên rồi, biểu tình không tốt hơn so với Tạ viện trưởng là bao nhiêu. 

- Điều này.

.

. điều này.

.

. Làm sao có thể? 

Tạ viện trưởng ngây người tại chỗ. 

.

.

Bên ngoài lại huyên náo tới long trời lở đất. Bên trong Y Sư Đường, Trương Huyền lại không biết chuyện gì. Lúc này hắn đang nhìn đề mục cuối cùng trên tường Nghi Nan. 

Thiên Đạo Đồ Thư Quán tuy rằng chỉ có thể tìm ra chỗ thiếu hụt, không thể cho ra đáp án. Nhưng chứng bệnh không giống với những chức nghiệp khác. 

Cơ thể người nhiễm bệnh, chính là thân thể xuất hiện vấn đề, xuất hiện chỗ thiếu hụt. Lỗ thủng đưa đến, chỉ cần tìm được điểm ấy, tìm hiểu nguồn gốc, giải quyết vô cùng đơn giản. 

Chính vì vậy, mười chín vấn đề tạp chứng nghi vấn khó xử lý trước, đối với người khác mà nói, không có cách nào giải quyết. Đối với hắn mà nói, cực kỳ dễ dàng, căn bản không suy nghĩ tìm hiểu quá lâu, lại cho ra đáp án. 

- Cơ tiên thiên không có lực, thân thể không có lực lượng, tuổi thọ chưa đầy hai mươi, trị liệu, giải quyết như thế nào! 

Đề mục cuối cùng, khắc ở trên vách tường, chỉ có một câu ngắn ngủi, thoạt nhìn vô cùng đơn giản. 

- Cơ tiên thiên không có lực? 

Tinh thần hắn thoáng động, một quyển sách xuất hiện ở trong đầu. 

Danh Sư Đường thu thập sách của không ít nghề nghiệp. Y sư là một trong mấy chức nghiệp trong thượng cửu lưu, thu nhận không ít, vừa vặn có giới thiệu về loại bệnh tật này. 

- Cơ tiên thiên không có lực, cơ bắp suy giảm, sẽ không tiếp tục sinh trưởng. Người như thế sau khi sinh ra, cũng chỉ có thể nằm yên ở trên giường, không có cách nào vận động, càng không có cách nào tu luyện.

.

Trên sách chỉ giới thiệu bệnh tình, cũng không có phương pháp giải quyết. 

- Xem có biện pháp giải quyết không? Chỗ thiếu hụt! 

Ngón tay hắn vừa chạm lên trên vách tường, tinh thần thoáng động. 

Oong! 

Một quyển sách xuất hiện ở thức hải. 

- Cơ tiên thiên không có lực, cơ bắp lực lượng mệt mỏi, chỗ thiếu hụt: Kinh mạch tiên thiên bị hao tổn.

.

Trên sách miêu tả kỹ càng tỉ mỉ chỗ thiếu hụt của loại bệnh cơ tiên thiên không có lực này, kinh mạch bị tổn thương, vị trí huyệt đạo, thân thể. 

- Điều này.

.

Nhìn một hồi, Trương Huyền không nhịn được sửng sốt: 

- Loại bệnh này, tự nhiên ngược lại với thiên đạo kim thân? 

Bệnh chứng này hắn chưa từng nghe qua, khi biết chỗ thiếu hụt, lại phát hiện, phương hướng vị trí, trùng hợp với tu luyện thiên đạo kim thân. 

Nói cách khác, lợi dụng phương pháp tu luyện thiên đạo kim thân, chắc hẳn có thể dễ dàng trị tận gốc loại bệnh này. 

- Thiên đạo kim thân không thể lộ ra ngoài. Chỉ có điều, có khả năng điều này là mấu chốt để sát hạch y sư. Một khi không thông qua, lại có khả năng không có cách nào trở y sư chân chính.

.

Hắn xoa xoa mi tâm. 

Hắn cũng không biết xông vào tường Nghi Nan, còn tưởng rằng là trình tự bình thường để sát hạch y sư. 

- Nếu như mấy chỗ này xuất hiện thiếu hụt, chỉ cần sử dụng cho chân khí xoa dịu mấy chỗ này, cũng có thể trị liệu. Không cần phương pháp tu luyện thiên đạo kim thân cũng được! 

Do dự một chút, đột nhiên hắn vỗ trán một cái. 

Cho tới nay, đều lấy thân phận người tu luyện tự suy nghĩ, muốn tự mình trị liệu. Thật ra chữa bệnh, hoàn toàn có thể dựa vào ngoại lực. 

Chỉ cần viết ra mấy chỗ thiếu hụt này, đồng thời ghi chú rõ phương pháp điều dưỡng chân khí, chỉ cần không nói tỉ mỉ trình tự vận chuyển chân khí, chẳng khác nào công pháp thiên đạo kim thân không lộ ra ngoài. 

Dù sao, trong tu luyện, phương thức công pháp vận chuyển mới là quan trọng nhất. 

- Được! 

Xác định phương pháp trị liệu, hắn tiện tay cầm bút lông lên, viết ở trên vách tường. 

.

.

- Đề mục này.

.

. nếu muốn hoàn thành sợ rằng không có hi vọng! 

Đứng ở trước cửa Y Sư Đường, Mộc Hoành y sư xiết chặt nắm đấm, toàn thân cứng đờ. 

Đối phương đã vượt qua hắn, thay thế vị trí hội trưởng. Cho dù hắn cũng phiền muộn vô dụng, nhưng hiện tại hắn chỉ muốn biết, người họ Liễu này, đến cùng có thể liên tục giải quyết tất cả hai mươi vấn đề, lấy phương thuốc hoàn mỹ, thông qua tường Nghi Nan hay không. 

Nếu thật sự như vậy, nghiệp đoàn toàn bộ Thiên Vũ vương quốc, cũng có thể vì vậy mà danh tiếng vang xa. 

Chỉ là.

.

. độ khó của chứng bệnh cuối cùng, ngay cả y sư tứ tinh cũng rất khó giải quyết. Vị Liễu lão sư này thật sự có thể thành công sao? 

Coong! 

Hắn đang khẩn trương, bức tường trước mắt lại dao động. 

- Có đáp án.

.

Nhìn thấy được điều này, tất cả mọi người ngừng thở. Toàn thân Mộc Hoành y sư cũng khẩn trương. 

Vù! 

Một đường ánh sáng bắn ra. 

- Là.

.

. ánh sáng trắng? Ánh sáng trắng là cái gì? 

- Thất bại là ánh sáng màu đỏ, chính xác là ánh sáng màu cam. Làm sao có thể xuất hiện ánh sáng trắng? 

Nhìn thấy được ánh sáng, tất cả mọi người sửng sốt. 

Ngay cả Mộc Hoành y sư cũng mở to hai mắt nhìn, hoàn toàn bối rối. 

Giải đáp tạp chứng nghi hoặc khó xử lý, hoặc là chính xác, hoặc là sai. Nói cách khác, không phải ánh sáng màu đỏ, chính là ánh sáng màu cam. Xuất hiện ánh sáng trắng.

.

. trò quỷ gì vậy? 

- Chẳng lẽ là.

.

. tường Y Sư Đường hỏng? 

- Không thể như vậy được.

.

Mọi người chớp mắt. 

- Mau nhìn, hình như có cái gì xuất hiện.

.

Lại ở thời điểm vẻ mặt tất cả mọi người choáng váng mơ hồ, không biết chuyện gì xảy ra, đột nhiên, trong đám người không biết có ai đó kêu lên. 

Theo tiếng la nhìn lại, chỉ thấy trên vách tường trước mắt vô cùng trơn nhẵn, chậm rãi hiện lên bốn chữ lớn.

.

Chúng ta không biết!