Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Hội đấu giá không lợi không dậy sớm. Vu hồn sư nghiên cứu linh hồn, mỗi lần đều cần rất nhiều cống phẩm, mới ra tay. Có thể đi qua nhìn một chút, một khi nhận được chút bảo vật, đối với hội đấu giá mà nói, cũng có lợi ích cực lớn. 

- Muốn đi xem? 

Trương Huyền nhíu mày một cái, đột nhiên ánh mắt nhất thời sáng lên: 

- Được. Chỉ có điều, ta khuyên các ngươi cầm chuẩn bị trước đủ linh thạch. Vạn nhất có bảo bối gì, cũng có thể có tiền mua! 

Hai người này đều là chủ nhân có tiền. Nếu may mắn ở trong mộ kiếm được thứ tốt, có thể trực tiếp bán cho bọn họ, từ trong đó kiếm lấy lợi ích. 

Hiện tại kim tệ với hắn mà nói không có tác dụng gì. Có thể chuẩn bị nhiều linh thạch một chút, không quan tâm bản thân mình hay đám người Triệu Nhã, tu luyện đều sẽ là làm ít công to. 

- Vâng! 

Hai người gật đầu đáp ứng. 

Đổi lại thành người khác dám nói như vậy, lấy thân phận của hai người, khẳng định sẽ đánh cho đối phương răng rơi đầy đất. 

Nhưng từ khi chứng kiến thủ đoạn thần quỷ khó lường vị Trương sư này, ngay cả vu hồn sư cũng có thể dễ dàng chém chết...

. Loại ý nghĩ này bọn họ tuyệt đối không dám có. 

Tùy tiện xông vào, khiến Lưu Thương Khúc Thủy ngừng lại, liếc mắt nhìn ra đoạt xác.

.

. lại thêm thân phận danh sư, không quan tâm là loại nào, bọn họ đều không dám tùy ý làm bậy. 

- Đúng rồi, có thể làm phiền Tái cách chủ, dẫn ta đi tới tàng thư khố của các ngươi, xem sách liên quan tới vu hồn sư hay không? 

Xác định xong, Trương Huyền nhìn về phía Tái các chủ. 

Đi tới Giám Bảo các, đương nhiên phải xem tàng thư khố của bọn họ một lần, đối với giám bảo, vu hồn sư sau này cũng có thể hiểu rõ nhiều hơn một chút, không đến mức bị động như vậy. 

- Cái này đơn giản! 

Còn tưởng là yêu cầu gì, chỉ là đọc sách, Tái các chủ mỉm cười. 

Vị trước mắt này, trình độ giám của bản thân cao hơn hắn. Cho dù không yêu cầu, cũng có tư cách tiến vào quan sát. 

- Vậy là tốt rồi! Có khả năng còn muốn làm phiền Các chủ chuẩn bị nơi ở. Mấy học sinh này của ta, còn có vị Triệu công tử này, cần nghỉ ngơi! 

Trương Huyền nói tiếp. 

Từ Hiên Viên vương quốc một đường chạy tới, vừa đến liền tiến vào Giám Bảo các, sau đó lại tham gia buổi đấu giá.

.

. Tất cả mọi người cảm thấy có chút mệt mỏi. 

Tái các chủ gật đầu lui ra ngoài. Thời gian không lâu, hắn lại an bài mấy gian phòng yên tĩnh. 

Tiến vào trong đó, Trương Huyền gọi đám người Triệu Nhã đến bên cạnh. 

- Đi mộ của vu hồn sư nguy hiểm vô cùng. Mấy ngày tới mau chóng nâng cao thực lực, mới có thể bảo đảm an toàn. 

Mộ của vu hồn sư, ngay cả Lạc Trúc Hóa Phàm nhị trọng đỉnh phong cũng gặp phải công kích. Những học sinh này, chỉ có Tông Sư, vẫn kém một mảng lớn. Phải mau chóng nâng cao thực lực, bằng không, cho dù quá khứ, cũng gánh nặng. 

- Linh thạch tùy tiện sử dụng. Thời gian ba ngày, tất cả phải đột phá đến Chí Tôn. Bằng không, không cần đi theo! 

Lấy ra một đống linh thạch ném tới, Trương Huyền thản nhiên nói. 

Trước nghèo, không có linh thạch, mình cũng không muốn sử dụng, học sinh cũng chưa từng thấy qua. Hiện tại trải qua buổi đấu giá và Lưu Thương Khúc Thủy, cầm hơn hai vạn linh thạch ở trong tay, muốn sử dụng thể nào lại dùng như thế, hoàn toàn không keo kiệt. 

- Vâng! 

Nghe được lão sư cho ra mệnh lệnh như vậy, mọi người đồng thời cắn răng. 

Tông Sư đột phá đến Chí Tôn rất khó. Nhưng trong vấn đề tu luyện, lão sư từng giảng giải tất cả, có công pháp lão sư đặc biệt sáng tạo, phối hợp với nhiều linh thạch như vậy, lại không có cách nào thành công, cũng sẽ không cần sống nữa. 

- Đi tu luyện đi! 

Giao phó xong, Trương Huyền rời khỏi phòng, đi theo phía sau Tái các chủ, đi về phía tàng thư khố. 

Giám bảo, liên quan tới rất nhiều chức nghiệp: nhân văn, lịch sử, thi họa, đồ cổ, binh khí.

.

. trong đó ẩn chứa tri thức nhiều không đếm xuể. Tàng thư khố thu thập sách, cũng càng phong phú hơn so với những chức nghiệp khác. 

Liếc mắt thoáng nhìn, Trương Huyền đã bị sự khổng lồ của tàng thư khố làm chấn động. 

So sánh với nơi đây, tàng thư khố trước đó nhìn thấy được ở Thiên Vũ vương quốc, thậm chí Danh Sư Đường ở Hiên Viên vương quốc, cũng không đáng để nhắc tới. 

- Bắt đầu! 

Trương Huyền lại thu sách vào. 

Vù vù! 

Tốn gần một ngày, hắn mới thu hết tất cả sách. 

Trở lại nơi ở, lúc này hắn mới phát hiện toàn thân co quắp, cũng sắp không đứng dậy nổi. 

Từ Hiên Viên vương quốc đi tới, một đường lăn qua lăn lại Giám Bảo các, Lưu Thương Khúc Thủy, hội đấu giá, trên thân thể tiêu hao vẫn không tính là gì cả. Mắt Minh Lý vận dụng quá nhiều, trên mức độ tâm cảnh tổn hao, hơn nữa nhanh chóng thu sách, khiến cho hắn cảm thấy mệt mỏi không chịu nổi. 

Ngủ một giấc, mãi đến khi giữa trưa ngày hôm sau, lúc này hắn mới khôi phục lại, một lần nữa cảm thấy tinh thần sảng khoái. 

Mức độ tâm cảnh, chỉ cần không tổn thương đến căn cơ, nghỉ ngơi cũng đủ, là hoàn toàn có thể khôi phục. 

- Xem có thể tìm được manh mối gì hay không! 

Tỉnh táo lại, duỗi người, Trương Huyền lật cổ tay một cái. Một kim nhân cực lớn xuất hiện ở trước mặt. 

Từ khi mua được ở phòng đấu giá, hắn chưa từng quan sát qua. Hiện tại vừa vặn lúc rảnh rỗi, cố gắng nghiên cứu một chút, có lẽ có thể tìm được một ít manh mối, có hiểu rõ sâu hơn đối với vu hồn sư. 

Kim nhân nằm yên tĩnh, so với thi thể, khôi lỗi không có gì khác nhau. Trương Huyền nhìn một hồi, không nhìn ra cái gì. Ngón tay hắn đặt ở trên người đối phương. 

- Chỗ thiếu hụt! 

Vù! 

Trong đầu hắn hình thành một quyển sách. 

Tiện tay mở ra, Trương Huyền cúi đầu nhìn sang. Ngay sau đó lông mày hắn nhíu lại một cái, sắc mặt trở nên cổ quái khác thường. 

- Điều này, điều này.

.

. Làm sao có thể?