Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

“Vâng. . .

” 

Một vị nữ đệ tử dẫn đầu tiến về phía trước một bước, âm thanh có chút run rẩy: “Vừa rồi chúng ta giống như trước, đi kiểm tra. . . Mẫu thủy, ai ngờ lại phát hiện ra. . . Lực lượng Âm Dương bên trong mẫu thủy đã biến mất hầu như không còn, ngay cả một chút cũng không có, giống. . . Cái đầm nước này như đúc. . .

” 

“Mẫu thủy chôn sâu ở lòng đất, Âm Dương chi lực trong đó lại còn câu thông với địa mạch và băng nguyên mà hình thành, làm sao có thể biến mất được chứ?” Ngô cung chủ dù chết cũng không tin. 

“Bẩm báo cung chủ. . . Đây là thứ mà chúng ta mới đánh lên từ phía dưới, người nhìn xem. . .

” 

Nữ đệ tử khẽ đảo cổ tay, một thùng nước xuất hiện ở trước mặt mọi người, trong đó là một thùng nước sạch, linh khí nhúc nhích, khiến cho người ta có một loại cảm giác linh khí hoạt động mạnh cực kỳ, bất quá. . . Chỉ là linh khí bình thường, không có lạnh lẽo hoặc là cực nóng một chút nào. 

“Quả nhiên không có thuộc tính Âm Dương? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” 

Hai mắt Ngô cung chủ đỏ lên. 

Âm Dương đầm liên quan tới sự tồn tại của toàn bộ Băng Nguyên cung, một khi hủy cũng tương đương với phân bộ của nàng cũng báo hỏng. 

Bên này nàng nổi điên thì bên kia, Trương Huyền là người thứ nhất xông qua, khóe miệng khẽ giật một cái. 

Vừa mới tới thì hắn cũng không biết mẫu thủy mà đối phương đang nói tới rốt cuộc là cái gì. Chỉ có điều, lúc nhìn thấy đồ vật trong thùng gỗ của nữ đệ tử thì hắn lập tức rùng mình một cái. 

Cái đồ chơi này không phải là đồ vật mà vừa rồi hắn đã hấp thu ở trong lòng đất hay sao? 

Chẳng lẽ có quan hệ với Âm Dương đầm? 

“Ngô cung chủ, mẫu thủy mà ngươi nói tới là cái gì? Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra? Nếu có bí mật gì khó nói thì không ngại nói ra, có lẽ chúng ta có thể hỗ trợ giải quyết. . .

” 

Thấy trạng thái này của cung chủ, trong lòng toát ra dự cảm bất thường, Khang đường chủ không nhịn được phải đi lên phía trước một bước. 

“Chuyện này liên quan tới bí mật lớn nhất của Băng Nguyên cung, vốn không nên nói với các ngươi. Chỉ có điều, loại tình huống hiện tại, nếu như không được giải quyết, chỉ sợ cũng không giấu diếm được!

” 

Thấy hắn hỏi thăm, Ngô cung chủ chần chờ một chút, cũng không nhịn được mà khẽ gật đầu. 

Mặc dù mấy vị trước mắt này là người ngoài, thế nhưng đều là danh sư, nàng hết cách rồi, có lẽ bọn hắn sẽ có phương pháp để giải quyết. 

“Đây chính là Âm Dương đầm!

” 

Chỉ vào đầm nước cực lớn trước mắt, Ngô cung chủ nói: “Có phải cảm ngươi cảm thấy kỳ lạ, không hề giống như trong truyền thuyết, đầm phân Âm Dương, nóng lạnh xung đột lẫn nhau hay không?” 

Mọi người gật đầu. 

Nhất là Khang đường chủ, vừa đến thì hắn đã phát hiện ra, trong lòng cũng vô cùng kỳ quái. 

“Linh khí trong Âm Dương đầm là do linh thạch hội tụ mà thành, điểm ấy hẳn các ngươi cũng có thể thấy được, mà Âm Dương chi khí trong đó, lại là. . . Do mẫu thủy mang tới!

” 

“Mẫu thủy là thứ do Băng Nguyên cung dùng phương pháp đặc thù, dung hợp địa mạch cực nóng và băng nguyên chí hàn mà hình thành. Dưới tình huống bình thường được chôn sâu ở sơn mạch phía dưới, chỉ có khi sử dụng thì mới có thể lấy linh dịch từ trong đó ra, tưới vào trong cái ao này. . .

” 

Ngô cung chủ giải thích. 

Mặc dù chỉ là giới thiệu đơn giản nhất, không liên quan tới bí mật căn bản nhất của Băng Nguyên cung, thế nhưng lại làm cho mọi người hiểu được. 

Cái gọi là Âm Dương đầm cũng không phải là tự nhiên như thế, mà là do con người chế tạo ra, đồng thời. . . Quan trọng nhất chính là mẫu thủy, chỉ có tưới loại vật này vào, mới có thể khiến cho chất nước triệt để biến hóa, tạo thành bảo địa có tác dụng cực lớn đối với tu luyện. 

Luyện chế linh dịch nồng hậu dày đặc rồi pha loãng, quan trọng nhất cũng không phải là dược vật sau khi pha loãng, mà là trước đó. 

Mà lúc này. . . Cái này pha loãng trước đó mẫu thủy, Âm Dương thuộc tính thế mà. . . Hư không tiêu thất! 

Không có mẫu thủy, cái gọi là Âm Dương đầm cũng chỉ là một đống linh dịch mà thôi, coi như có chút ích lợi đối với tu luyện thì cũng đã mất đi hiệu quả trước đó. . . 

“Cái này. . .

” 

Khóe miệng Khang đường chủ giật một cái. 

Còn tưởng rằng là chuyện đơn giản gì có thể nhẹ nhõm giải quyết, hiện tại xem ra, căn bản không phải là chuyện mà hắn có tư cách nhúng tay vào. 

Liên quan đến mẫu thủy, tương đương với cơ mật lớn nhất của Băng Nguyên cung, làm sao có thể tùy ý để cho nó rò rỉ, để hắn biết cơ chứ? 

Hơn nữa, coi như là rò rỉ tin tức cho hắn, cho dù Ngô cung chủ đắm chìm cả đời người cũng không thể giải quyết được. Như vậy bản thân thì có biện pháp gì cơ chứ? 

Nói thật, vận khí cũng quá là kém a, vốn hắn cho rằng lấy được danh ngạch là có thể để cho học sinh của mình gia tăng tu vi trên phạm vi lớn. Thế nhưng hắn có nằm mơ cũng không có nghĩ đến lại gặp phải chuyện như vậy. 

“Đúng rồi, Trương sư. . .

” 

Đang muốn lắc đầu, nói cho đối phương biết không có kế gì. Thế nhưng đột nhiên hắn lại nhớ tới Trương Huyền nhiều lần sáng tạo kỳ tích, cho nên không nhịn được nhìn sang. Không nhìn còn khá, vừa nhìn hắn lập tức nhíu mày lại. 

Chỉ thấy lúc này vẻ mặt Trương sư đang rất cổ quái, giống như vừa làm việc gì đó trái với lương tâm, vẻ mặt đỏ bừng. 

“Trương sư, ngươi làm sao vậy?” 

Nhìn thấy Trương Huyền luôn luôn tùy tiện, lúc này không những không nghĩ biện pháp để giải quyết vấn đề mà còn có dáng vẻ này, Ngô cung chủ không nhịn được nhìn lại. 

Nghe thấy câu hỏi của hắn, những người khác cũng kịp phản ứng, ánh mắt tập trung vào người Trương Huyền. 

Vẻ mặt này của Trương sư quả thực kỳ lạ, coi như là Ngô cung chủ cũng cảm thấy có chút không đúng. 

“Ta. . .

” 

Nghe thấy câu, Trương Huyền hơi đỏ mặt, nhịn không được vò đầu: “Chuyện này. . . Ngô cung chủ, vừa rồi ở trong băng hỏa phòng, không phải ta đã nói. . . Tu luyện một lúc hay sao?” 

Thấy hắn không có trả lời mà ngược lại còn nói ra những chuyện này. Tuy rằng Ngô cung chủ, Khang đường chủ kỳ quá, thế nhưng vẫn khẽ gật đầu. 

Trước đó, hắn đã nói qua, mình bởi vì tu luyện trong băng hỏa phòng cho nên mới làm trễ nải thời gian, vì vậy mới không có thông qua khảo hạch. 

Gãi gãi đầu, Trương Huyền ra vẻ áy náy không thôi: “Khụ khụ. . . Lúc ta tu luyện, dùng sức quá lớn, không cẩn thận. . . Đã hút sạch tất cả mẫu thủy bên trong Âm Dương chi khí của các ngươi. . . Tất cả đều. . .