Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Thiên Đạo Đồ Thư Quán

Cập nhật: 10/04/2024
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 46,843,411
Đánh giá:                        
Tiên hiệp
Xuyên Không
     
     

Đặt cây nhang lớn ở vị trí mi tâm hồn khiếu của Lộ Xung, sau đó lập tức châm lửa. 

Lập tức có một đạo âm thanh du dương vang lên từ bên trong khói mù trôi nổi của Tỉnh Hồn hương, giống như Thần Ma đang múa may, hát lên ca khúc khiến cho người ta say mê. Nếu quan sát khói mù thì sẽ loáng thoáng nhìn thấy có một người mặc trường bào, đang nhảy vũ điệu đặc thù, triệu hoán linh hồn. 

“Hồn hề quy lai! Khứ quân chi hằng kiền, hà vi hồ tứ phương ta? Xá quân chi nhạc xử, nhi ly bỉ bất tường ta. Hồn hề quy lai! Đông phương bất khả dĩ thác ta. Trường nhân thiên nhận, duy hồn thị tác ta. Thập nhật đại xuất, lưu kim thước thạch ta...

Âm thanh như thế cùng vang lên ở chỗ hồn phách, chậm rãi rót vào mi tâm của Lộ Xung, làm dịu trạng thái hồn phách rơi vào tình trạng ngủ say của hắn. 

“Có thể đánh thức hay không đành phải nhìn vào một bước này! 

Thấy âm thanh du dương của hồn hương càng ngày càng vang dội, Trương Huyền thở sâu một hơi tinh thần khẽ động. Vu hồn lần nữa ly thể, hóa thành một cái bóng, bắn thẳng về phía thức hải của Lộ Xung. 

Ngay sau đó đã thấy một mảnh đại dương mênh mông xuất hiện ở trước mắt. 

“Làm sao lại lớn như thế? 

Nhìn thấy thức hải trước mắt, hai mắt Trương Huyền sững sờ, tràn ngập vẻ không thể tưởng tượng nổi. 

Thức hải trước mắt giống như mảnh hải dương chân chính, khiến cho người ta có cảm giác thâm thúy giống xa xăm. Cho dù Vu hồn hắn đã đạt tới Hóa Phàm tứ trọng đỉnh phong cũng không nhìn thấy được tận cùng. 

Thức hải của người tu luyện bình thường chỉ có kích cỡ tương đương với hồ nước. Mà thức hải của Lộ Xung lại như vậy, xem như hắn cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. 

“Linh hồn của Lộ Xung đâu? 

Khiếp sợ xong, hắn lập tức vội vàng nhìn về bốn phía. 

Người linh hồn rơi vào trạng thái ngủ say thì hồn phách sẽ giấu ở nơi hẻo lánh của thức hải, không có cách nào tỉnh táo lại. Hiện tại mượn lực lượng của Tỉnh Hồn hương, đi vào trong thức hải của đối phương, có lẽ có thể cứu hắn tỉnh lại. 

Dọc theo thức hải rộng rãi, không ngừng tiến lên, không biết phi hành bao lâu thì quả nhiên đã nhìn thấy có một đạo thân ảnh cực lớn đang nằm ở trong đám sương mù. 

Giống như là một ngọn núi lớn, vắt ngang ở trước mặt, hai mắt nhắm nghiền, không thể tỉnh ljai. 

“Cái này. . . Thật sự quá lớn a! 

Trương Huyền nháy mắt. 

Lộ Xung này, không chỉ có thức hải lớn, ngay cả hồn phách cũng hùng tráng như vậy. Thậm chí, so với hồn lực Hóa Phàm tứ trọng như hắn hiện tại cũng còn cường đại hơn. . . Làm sao có thể? 

Phải biết lúc hắn ta rơi vào trong hôn mê chỉ có Tông Sư cảnh, tại sao lại có thể có hồn phách cường tráng như vậy chứ? 

“Chẳng lẽ là. . . Vu hồn thể Hậu Thiên? 

Trong lòng khẽ động, một tên từ trong óc xông ra. 

Trong thiên hạ có thể chất Tiên Thiên, kích hoạt sớm thì tu vi có thể bạo tăng, đương nhiên cũng có loại, thủ đoạn Vu hồn rất lợi hại. . . Là Vu hồn thể Hậu Thiên. 

Loại hồn phách này cũng không phải là tồn tại Tiên Thiên, bởi vậy, xem như Danh sư cũng không nhìn ra được. Thứ này có lẽ trải qua thuế biến đặc thù nào đó cho nên mới xuất hiện biến hóa. 

Giống như một ít người vậy, ngã một cái đã biến thành Âm Dương nhãn, có thể nhìn thấy được quỷ thần. Cũng có một chút người, não gặp kích thích, từ đó thức tỉnh trí nhớ kiếp trước, đọc thuộc lòng tất cả những thứ đã từng trải qua. Lại nắm giữ năng lực đặc thù không muốn người ta biết. . . 

Nếu như hắn không nhìn nhầm, như vậy rất có khả năng Lộ Xung này chính là như vậy. 

Vốn chỉ là người bình thường, trải qua gia tộc kịch biến, tâm tính xảy ra biến hóa, về sau lại vì cứu mình mà rơi vào hôn mê. . . 

Hai lần trải qua chuyện đặc thù khiến cho linh hồn của hắn xảy ra thuế biến. 

“Nếu thực sự là như vậy, linh hồn thể lớn như thế, nếu thành công thức tỉnh sớm. Như vậy tu vi so với ta bây giờ cũng còn mạnh không ít.

.

Hai mắt Trương Huyền lập lòe. 

Hắn còn tưởng rằng sau khi Lộ Xung trọng thương, muốn khôi phục lại không biết phải chờ tới năm nào tháng nào, không nghĩ tới đối phương lại có được loại cơ duyên bực này. 

Chỉ là, nếu như không hiểu thủ đoạn Vu hồn, coi như hắn có loại cơ hội này thì cũng hết cách, mà bây giờ. . . Chỉ cần hắn thức tỉnh, lại truyền thụ cho hắn Thiên Đạo Vu hồn quyết. Như vậy tất nhiên có thể khiến cho tu vi tăng lên nhiều. 

“Lộ Xung, ta là Trương sư, nhanh tỉnh lại đi! 

Thở sâu một hơi, Trương Huyền đi tới trước mặt thân ảnh to lớn, nhẹ giọng la lên. 

. . . 

Bên này Trương Huyền đang cứu chữa cho Lộ Xung, bên kia đám người La Hoàng tông chủ đã nhận được tin tức hắn đã trở lại phủ đệ. 

“Hắn đã trở về thì cũng nên đi qua hỏi thăm một chút! 

“Không sai, bản chép tay của Khổng sư, hắn là một tiểu tử vừa mới thông qua Danh sư tứ tinh, có tư cách gì chiếm hữu cơ chứ? 

“Nếu như ngoan ngoãn giao ra, như vậy cũng thôi đi, không giao. . . Chúng ta sẽ điều tra tại chỗ, tra xét lai lịch của bản chép tay! Nếu như thực sự liên quan tới chuyện vi phạm sư đức, cường hào chiếm đoạt, nhất định phải xử trí thật nặng! 

. . . 

Từng đạo thanh âm vang lên. 

Bản chép tay của Khổng sư, đây chính là bảo bối mà bất luận một vị Danh sư nào cũng không thể cự tuyệt. Người có thể trở thành thủ lĩnh thế lực một phe, dù trước kia lòng dạ mềm yếu tới mấy thì nương theo thời gian trôi qua cũng sẽ trở nên kiên cường không gì sánh được. 

Bởi vì, phía sau hắn không chỉ có một người, mà có một quần thể cực lớn. 

Nếu như hi sinh vị Trương Huyền này có thể đổi lấy việc thế lực của bọn hắn quật khởi, như vậy dù hậu quả có lớn thì bọn hắn cũng tình nguyện mạo hiểm. 

“Mọi người đừng có gấp, thái độ của tên quản gia kia không sợ chút nào đối với chúng ta. Thậm chí còn mang theo vẻ khinh thị, chẳng lẽ các ngươi không có hoài nghi gì ư? 

La Hoàng tông chủ cắt ngang lời nói của đám người kích động, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn qua. 

“Cái này.

.

. Tâm tình kích động của mọi người dừng lại. 

Bọn họ mang theo uy thế lớn như thế đi tìm Trương Huyền, kết quả lại bị một quản gia nho nhỏ đuổi đi ra. Sau đó đó còn cảm thấy tức giận không thôi. Chỉ có điều, nói ra cũng rất kỳ quái, tên kia không sợ chết hay là có chỗ dựa dẫm? 

“Chẳng lẽ người mà tên này dựa dẫm vào là đường chủ Danh sư đường Vạn Quốc thành? 

“Hắn cũng không biết chuyện bản chép tay Khổng sư đã bị rò rỉ. Cho nên mới có lý lẽ hào hùng như vậy, nếu sớm biết, nhất định sẽ không có lá gan này nữa! 

“Ta cảm thấy chỗ dựa của hắn là đầu Yêu Thần thú kia. Thực lực tên này quả thực rất mạnh, thậm chí ngay cả Hóa Phàm ngũ trọng Hợp Linh cảnh sơ kỳ cũng có thể chiến được một trận! 

“Có thú sủng lợi hại như vậy, lại thêm thân ở Vạn Quốc thành. Nếu như ngay cả một chút lực lượng cũng không có thì cũng không xứng làm quản gia của Danh sư.

” 

Mọi người nghị luận ầm ĩ. 

Mặc dù thực lực tổng hợp của Danh sư đường Vạn Quốc thành không bằng bọn hắn. Thế nhưng dù sao vẫn có uy thế chủ nhà, mặc dù khí thế của mọi người hung hăng càn quấy. Thế nhưng vì quy tắc hạn chế của Danh sư cho nên vẫn không dám làm quá phận. 

Hẳn vị quản gia kia cũng đã nhìn ra điểm ấy, cho nên mới dám lớn lối như thế. 

“Xem ra mọi người không hiểu rõ nhiều đối với vị Trương Huyền này rồi. Mấy ngày nay ta đã chuyên môn tìm người nghe ngóng qua!

Nghe thấy lời của mọi người như vậy, La Hoàng tông chủ khẽ lắc đầu. 

Những tông chủ, thủ lĩnh các phe thế lực này có tầm mắt quá cao. Bình thường toàn đề phòng những thế lực lớn siêu cấp như Lưu Vân tông, Lạc Sa tông, Hàn Khí tông bọn hắn. Lại khinh thường chú ý với Vạn Quốc liên minh, cũng chưa từng để ý tới vị Trương Huyền này. Cho nên cũng không rõ ràng về người này cho lắm. 

Chuyện này rất giống như người sẽ không để ý tới suy nghĩ của sâu kiến vậy. 

Muốn thứ gì thì trực tiếp làm là được. . . Thế nhưng bọn họ chưa từng suy nghĩ qua, người dự thi vừa xuất hiện của Vạn Quốc liên minh này cũng không phải mềm yếu như trong tưởng tượng của bọn họ. 

“Ồ? 

Thấy vẻ mặt hắn nghiêm túc, mọi người đồng loạt nhìn qua. 

“Nghe nói tuổi tác của vị Trương Huyền này còn chưa quá hai mươi, hơn hai tháng trước mới khảo hạch Danh sư nhị tinh, tiến bộ thần tốc.

.

La Hoàng tông chủ chậm rãi nói: “Đương nhiên, những thứ này cũng không quan trọng, có thể là vừa mới bắt đầu đã che giấu thực lực, muốn tạo quần sáng cho mình.

.

Không ít Danh sư chưa từng khảo hạch. Sau khi thông qua trực tiếp thành tứ tinh, thậm chí còn có cấp bậc cao hơn. 

Bởi vậy từ nhị tinh trực tiếp đột phá đến tứ tinh cũng không tính là chuyện khiến cho người ta khiếp sợ gì cả. 

“Chủ yếu là. . . Người có thể khiến cho người trẻ tuổi như vậy đạt tới Danh sư tứ tinh, thậm chí trong lúc thi đấu tuyển chọn nghiền ép đệ tử thân truyền Quân Nhược Hoan của Khang đường chủ. . . Như vậy lai lịch sư môn của hắn, chư vị, chẳng lẽ chư vị không cảm thấy kỳ quái hay sao? 

La Hoàng tông chủ nói ra suy nghĩ của mình. 

“Chuyện này.

.

Mọi người trầm tư. 

Trước đó, bọn hắn đều không có đặt vị Trương Huyền này vào trong lòng. Tất cả đều cho rằng một Danh sư tứ tinh sơ cấp nho nhỏ, chỉ cần bọn họ tới đó thì nhất định sẽ phải ngoan ngoãn giao đồ vật ra, không dám phản bác một câu. 

Danh sư Tứ tinh sơ cấp cũng coi như có định địa vị ở trong Vạn Quốc thành, nhưng ở trong tông môn, thế lực của bọn hắn lại không đáng kể chút nào. 

Lúc này, bọn hắn nói như vậy quả thực có chút không đúng. 

Tài nguyên của Vạn Quốc thành rớt lại phía sau, không có nửa bước Danh sư ngũ tinh, cường giả Hợp Linh cảnh. . . Cũng không có ngọc phù chương trình học tiến xa hơn. Không thể tùy thời tùy chỗ giảng bài được. Dưới loại tình huống này, muốn bồi dưỡng ra một Danh sư tứ tinh vẫn rất là khó khăn. 

Thế nhưng dưới điều kiện như vậy, không tới hai mươi đã đạt đến, quả thực không đơn giản. 

“Căn cứ vào tin tức ta có được, lão sư của vị Trương Huyền này gọi là Dương Huyền, là một vị nửa bước Danh sư ngũ tinh.

” 

Không có cố làm ra vẻ huyền bí, hai mắt nhìn quanh một vong. Lúc này La Hoàng tông chủ mới mang tin tức mà mình lấy được nói ra. 

Căn cứ vào tin tức mà hắn biết đến, vị Dương Huyền kia cũng không có đi ra ngoài được mấy lần. Hơn nữa đều xuất hiện ở trong vương quốc cấp thấp, người biết tin tức đều bị giới hạn bởi nhãn lực. Cho nên cũng không biết tu vi xác thực, bởi vậy cũng không tiện để phán đoán. 

Lúc bắt đầu, thực lực thể hiện ra cũng chỉ xấp xỉ Danh sư tam tinh, tứ tinh. Loại thực lực này rất hiển nhiên không có khả năng dạy dỗ ra loại thiên tài như Trương Huyền này. . . 

Mà chuyện khiến cho hắn có căn cứ có thể đưa ra phán đoán là. . . Tô sư, Lăng sư đã từng bái phỏng qua, sau đó cung kính rời khỏi. 

Có thể khiến cho Danh sư tứ tinh phải đối xử như thế, suy nghĩ qua một chút, nhất định phải xấp xỉ với bọn họ. Cũng là tồn tại nửa bước ngũ tinh. 

Cấp bậc này cũng đã đến đỉnh, nếu như cao hơn thì nhất định sẽ rời khỏi loại địa phương nhỏ như Vạn Quốc liên minh này. Đi tới đế quốc cao hơn. Hơn nữa, loại cường giả cấp bậc này. Một khi rời khỏi Danh sư đường, đi tới các loại vương quốc thì nhất định sẽ chuẩn bị báo cáo. Không có khả năng ngay cả một chút tin tức cũng không có, cái gì cũng không nghe ngóng ra được. 

Quan trọng nhất chính là. . . Người từng tiếp xúc với vị Dương Huyền này cũng không phát hiện ra hắn có thể “Lời tụ linh khí, miệng phun hoa sen!

Không làm được điểm ấy đã nói rõ ngũ tinh sơ kỳ cũng chưa tới. 

“Nửa bước ngũ tinh? Tương đương với chúng ta, cũng không có gì phải e ngại! 

“Đúng vậy a, coi như thật sự có loại thực lực này thì như thế nào cơ chứ? Bản chép tay của Khổng sư, việc này rất quan trọng. . . Xem như ngay cả Danh sư ngũ tinh chân chính, nếu cần hỏi thăm cũng không nên chần chờ, huống chi là nửa bước! 

“Thân là nửa bước Danh sư ngũ tinh, biết rõ thứ này quan trọng như vậy, không những không giao lên trên mà còn giữ làm của riêng. Nếu như báo cáo lên tổng bộ thì hắn cũng không chịu nổi! 

. . . 

Còn tưởng rằng mạnh cỡ nào, sau khi nghe thấy thực lực tương đương với bọn hắn, tất cả mọi người đồng thời nhẹ nhàng thở ra một hơi. 

“La Hoàng tông chủ có ý kiến gì không? 

Các lão giả nhìn qua. 

“Căn cứ theo chuyện mà ta nghe ngóng, vị Dương Huyền này dường như không có mặt ở trong Vạn Quốc thành, chỉ là. . . Vì tránh cho phiền phức, ý kiến của ta là chúng ta trực tiếp đi qua đó. Thu bản viết tay tới tay, sau đó mới quyết định tới chuyện phân phối. Trước đó, tốt nhất nên đoàn kết, nếu không. . . Ta sợ sẽ là lấy giỏ trúc để múc nước, cuối cùng ai cũng không có phần.

” 

Sắc mặt La Hoàng tông chủ ngưng trọng nói. 

Là nấu hay là xào thì trước tiên cũng phải bắt nhạn xuống rồi mới lại nói tiếp.