Chương 1 - Tử Lộ
Chương 2 - Rời Khỏi Sơn Động
Chương 3 - Phong Lôi Trấn
Chương 4 - Thiếu Niên Thị Vệ Đoàn
Chương 5 - Tam Công Tử Hắc Tam Lang
Chương 6 - Ngân Hà Kim Sa
Chương 7 - Ngân Hà Kim Sa
Chương 8 - Trở Về Vạn Thú Sơn
Chương 9 - Mời Làm Cung Phụng
Chương 10 - Càng Khôn Na Di Trận
Chương 11 - Tứ Nguyên Tố Trận Hiển Uy
Chương 12 - Cơ Trí Đối Đầu
Chương 13 - Bỏ Chạy –Xích Viêm Thần Bí
Chương 14 - Đoán Thể
Chương 15 - Trác Phàm Tới Cửa
Chương 16 - Giết Trác Vũ
Chương 17 - Sỉ Nhục
Chương 18 - Nhất Chiêu Giải Quyết
Chương 19 - Chuyện Năm Xưa
Chương 20 - Huyết Vệ Trở Lại
Chương 21 - Hành Trình Mới
Chương 22 - Huyết Vân Sơn Mạch
Chương 23 - Trị Thương
Chương 24 - Thu Đồ Đệ
Chương 25 - Mượn Đao Giết Người
Chương 26 - Bên Trong Huyết Vụ
Chương 27 - Thanh Viêm Hỏa Phượng
Chương 28 - Luyện Tập
Chương 29 - Xông Ra Kết Giới
Chương 30 - Hang Động Bị Bao Vây
Chương 31 - Thú Triều
Chương 32 - Lấy Một Địch Bốn
Chương 33 - Lần Lượt Giải Quyết
Chương 34 - Vừa Kịp Lúc
Chương 35 - Thần Chiếu Đỉnh Phong
Chương 36 - Tổn Thất Trở Về
Chương 37 - Gian Tế
Chương 38 - Tỉ Thí – Lại Thu Đồ Đệ?
Chương 39 - Đan Hội
Chương 40 - Diệt Tộc
Chương 41 - Giọng Hát Dưới Trăng
Chương 42 - Chiếm Tiện Nghi
Chương 43 - Ức Hiếp Người
Chương 44 - Tương Kế Tựu Kế
Chương 45 - Mang Về Ở Rể
Chương 46 - Tranh Cãi Kịch Liệt
Chương 47 - Bình Phán
Chương 48 - Ai Bảo Hắn Bây Giờ Là Dạ Tán
Chương 49 - Đừng Gọi Ta Là Tỷ Tỷ!
Chương 50 - Cả Thế Giới Trong Tay
Chương 51 - Đan Hội Khai Mạc
Chương 52 - Vòng Thứ Nhất
Chương 53 - Vòng Thứ Hai – Bạch Vân Thiên Cố Chấp
Chương 54 - Thượng Cổ Bí Pháp Càng Khôn Trảo
Chương 55 - Vương Hỏa
Chương 56 - Vòng Chung Kết
Chương 57 - Mỗi Người Đều Hiện Thần Thông
Chương 58 - “Dạ Đại Sư” Ra Tay
Chương 59 - Ngươi Là Trác Phàm?
Chương 60 - Khổ Chiến
Chương 65 - Truy Tìm
Chương 66 - Toàn Diện Đột Phá
Chương 67 - Đến Thiên Ma Tông
Chương 68 - Nhặt Được Bảo A!
Chương 69 - Đấu Trường Đài
Chương 70 - Lên Đài
Chương 71 - Ta Không Cố Ý A!
Chương 72 - Để Ta Đi Giết Hắn
Chương 73 - Hiểu Lầm
Chương 74 - Chiếm Động Phủ?
Chương 75 - Sao Phải Sợ Hắn?
Chương 76 - “Triệu Nguyên” Vs Chu Nguyên
Chương 77 - Thay Người
Chương 78 - Chỉ Điểm
Chương 79 - Bế Quan
Chương 80 - Cảm Ngộ
Chương 81 - Linh Thú Hóa Hình
Chương 82 - Hoắc Vũ Cơ
Chương 83 - Khiêu Chiến
Chương 84 - Tái Đấu Chu Trọng
Chương 85 - Triệu Sư Đệ, Ta Thích Ngươi!
Chương 86 - Trở Về Thiên Vũ Đế Quốc
Chương 87 - Đây Không Phải Là Cái Cớ
Chương 88 - Tìm Người Truyền Tin
Chương 89 - Tự Bạo
Chương 90 - Thất Cấp Huyết Sát Trận
Chương 91 - Nghị Luận
Chương 92 - Đột Phá
Chương 93 - Nhường Hắn Cho Ta.
Chương 94 - La Thống Điên Cuồng.
Chương 95 - Tà Thuật
Chương 96 - Dương Chấp Sự Trở Về
Chương 97 - Kinh Ngạc
Chương 98 - Cưỡng Hôn
Chương 99 - Đại Hội Khiêu Chiến Tinh Anh
Chương 100 - Kinh Hoàng Chúc Dung
Chương 101 - Quách Chương Vs Hứa Quân Mạc
Chương 102 - Để Trần Hạo Nam Ta Đi Đầu
Chương 103 - Hóa Hư Đối Chiến
Chương 104 - Thay Ta Dạy Dỗ Hắn
Chương 105 - Trác Phàm Vs Tần Hạo
Chương 106 - Thần Hồn Trùng Kích
Chương 107 - Thực Lực Của Con Chưa Đủ
Chương 108 - Đi Nam Châu
Chương 109 - Hắc Bạch Dạ Xoa
Chương 110 - Hắn Đúng Là Não Tàn
Chương 111 - Mạnh Mẽ Trác Phàm
Chương 112 - Rơi Xuống Vực
Chương 113 - Tỉnh Lại
Chương 114 - Phi Xuyên Ngai Lang
Chương 115 - Hiểm Cảnh
Chương 116 - Có Cách
Chương 117 - Đánh Liều
Chương 118 - Cứu Viện
Chương 119 - Hồi Phục
Chương 120 - Lễ Hội Kết Duyên
Chương 121 - Phá Đám
Chương 122 - Núi Xanh Còn Sợ Gì Không Có Củi Đốt
Chương 123 - Triệu Tập Nhân Lực
Chương 124 - Biển Lửa Trong Tuyết
Chương 125 - Tiêu Diệt Đại Tiên
Chương 126 - Độc Vụ Cản Trở
Chương 127 - Đi Vào
Chương 128 - Đại Lực Kỳ Lân
Chương 129 - Truyền Thuyết Vương Hoa
Chương 130 - Vương Hoa Nhận Chủ
Chương 131 - Thiên Vũ Chi Biến
Chương 132 - Đánh Gãy Tứ Chi
Chương 133 - Thay Máu – Ngưng Tụ Thần Hồn
Chương 134 - Đòi Nợ
Chương 135 - Thu Phục Hóa Hư
Chương 136 - Các Người Chỉ Là Con Chốt Thí
Chương 137 - Âm Mưu Cũng Là Dương Mưu
Chương 138 - Có Độc
Chương 139 - Chúng Có Trăm Vạn Quân!
Chương 140 - Hi Sinh Vì Nghĩa
Chương 141 - Lui Về Phong Lôi Trấn
Chương 142 - Đại Chiến Nổ Ra
Chương 143 - Âu Dương Liệt Vs Hoàng Phi Vũ
Chương 144 - Kim Cang Bất Hoại Thể
Chương 145 - Bất Tử Linh Khôi
Chương 146 - Tử Thi Sống Dậy
Chương 147 - Chấn Thiên Sơn Thất Thủ
Chương 148 - Âu Dương Chấn Thiên, Âu Dương Kiều Đình
Chương 149 - Tử Lôi Long Thần Hồn
Chương 150 - Tìm Nơi Tránh Nạn
Chương 151 - Đánh Tới Đế Đô
Chương 152 - Ngụy Thần Hồn
Chương 153 - Câu Giờ
Chương 154 - Kỳ Lân Tý Phát Uy
Chương 155 - Hoàng Đế Bị Bắt
Chương 156 - Kẻ Ngông Cuồng
Chương 157 - Áp Đảo
Chương 158 - Đây Mà Là Việc Vặt?
Chương 159 - Lựa Chọn Của Dương Thương
Chương 160 - Đuổi Người
Chương 161 - Ta Cái Gì Cũng Chưa Làm!
Chương 162 - Chuẩn Bị
Chương 163 - Trận Chiến Cuối Cùng
Chương 164 - Bạo Linh Khôi
Chương 165 - Kiềm Hãm Hóa Hư
Chương 166 - Lui Quân Thủ Thành
Chương 167 - Ra Tay Hoành Tráng
Chương 168 - Trác Phàm Vs Hoàng Thiên Bá
Chương 169 - Công Pháp Khắc Chế
Chương 170 - Kỳ Lân Thần Hồn Vô Dụng
Chương 171 - Tuyệt Vọng
Chương 172 - Vương Hoa Cùng Thánh Thú Phát Uy
Chương 173 - Kết Thúc Đại Chiến
Chương 174 - Bạch Vân Vân Sinh Cơ
Chương 175 - Thánh Thú Ích Kỷ
Chương 176 - Khống Chế Lôi Nguyên Tố
Chương 177 - Trí Tinh Thần Phục
Chương 178 - An Bài Thiên Vũ
Chương 179 - Gặp Lại Cố Nhân
Chương 180 - Lại Kết Thù
Chương 181 - Mười Đầu Long Hồn
Chương 182 - Ngươi Đã Trở Về!
Chương 183 - Ngươi Không Phải Kẻ Hèn
Chương 184 - Cuối Cùng Cũng Tới
Chương 185 - Đặc Biệt Dành Cho Hắn
Chương 186 - Chọc Thiên Đế Đừng Chọc Trác Phàm
Chương 187 - Tu Luyện
Chương 188 - Thất Bại
Chương 189 - Phần Thưởng Dụ Hoặc Nhất
Chương 190 - Bắt Đầu Tuyển Chọn
Chương 191 - Địa Long Thần Hồn
Chương 192 - Cứu Người
Chương 193 - Cùng Chung Tâm Cơ
Chương 194 - Thập Nhất Phẩm Đan Dược
Chương 195 - Cái Này Là Đuổi Người Sao?
Chương 196 - Bồi Luyện
Chương 197 - Nữ Nhân Tâm Sự
Chương 198 - Thu Phục Nhân Tâm
Chương 199 - Để Ta Bồi Nàng Luyện Tay
Chương 200 - Tiến Vào Thiên Ma Cấm Địa
Chương 201 - Đảo Giữa Đại Dương
Chương 202 - Hồn Linh
Chương 203 - Tông Chủ Đời Thứ Nhất
Chương 204 - Danh Tính Đại Cung Phụng
Chương 205 - Giác Quan Thứ Sáu
Chương 206 - Kim Giao Lột Xác
Chương 207 - Thiên Ma Tông Gặp Nạn
Chương 208 - Đại Cung Phụng
Chương 209 - Quy Nguyên Cảnh Đại Chiến
Chương 210 - Hạ Màn
Chương 211 - Lĩnh Vực Thần Hồn
Chương 212 - Phân Tích Tình Hình
Chương 213 - Đánh Lén
Chương 214 - Trở Về Cứu Người
Chương 215 - Khổ Nhục Kế
Chương 216 - Một Quyền Chi Uy
Chương 217 - Trấn Hồn Đỉnh Thần Hồn
Chương 218 - Tỏa Hồn Xích Thần Hồn
Chương 219 - Vũ Động Thánh Thú Thần Hồn
Chương 220 - Đột Phá Thần Chiếu Tam Trọng
Chương 580 - Khởi Đầu
Chương 1 - Tử Lộ
Chương 2 - Rời Khỏi Sơn Động
Chương 3 - Phong Lôi Trấn
Chương 4 - Thiếu Niên Thị Vệ Đoàn
Chương 5 - Tam Công Tử Hắc Tam Lang
Chương 6 - Ngân Hà Kim Sa
Chương 7 - Ngân Hà Kim Sa
Chương 8 - Trở Về Vạn Thú Sơn
Chương 9 - Mời Làm Cung Phụng
Chương 10 - Càng Khôn Na Di Trận
Chương 11 - Tứ Nguyên Tố Trận Hiển Uy
Chương 12 - Cơ Trí Đối Đầu
Chương 13 - Bỏ Chạy –Xích Viêm Thần Bí
Chương 14 - Đoán Thể
Chương 15 - Trác Phàm Tới Cửa
Chương 16 - Giết Trác Vũ
Chương 17 - Sỉ Nhục
Chương 18 - Nhất Chiêu Giải Quyết
Chương 19 - Chuyện Năm Xưa
Chương 20 - Huyết Vệ Trở Lại
Chương 21 - Hành Trình Mới
Chương 22 - Huyết Vân Sơn Mạch
Chương 23 - Trị Thương
Chương 24 - Thu Đồ Đệ
Chương 25 - Mượn Đao Giết Người
Chương 26 - Bên Trong Huyết Vụ
Chương 27 - Thanh Viêm Hỏa Phượng
Chương 28 - Luyện Tập
Chương 29 - Xông Ra Kết Giới
Chương 30 - Hang Động Bị Bao Vây
Chương 31 - Thú Triều
Chương 32 - Lấy Một Địch Bốn
Chương 33 - Lần Lượt Giải Quyết
Chương 34 - Vừa Kịp Lúc
Chương 35 - Thần Chiếu Đỉnh Phong
Chương 36 - Tổn Thất Trở Về
Chương 37 - Gian Tế
Chương 38 - Tỉ Thí – Lại Thu Đồ Đệ?
Chương 39 - Đan Hội
Chương 40 - Diệt Tộc
Chương 41 - Giọng Hát Dưới Trăng
Chương 42 - Chiếm Tiện Nghi
Chương 43 - Ức Hiếp Người
Chương 44 - Tương Kế Tựu Kế
Chương 45 - Mang Về Ở Rể
Chương 46 - Tranh Cãi Kịch Liệt
Chương 47 - Bình Phán
Chương 48 - Ai Bảo Hắn Bây Giờ Là Dạ Tán
Chương 49 - Đừng Gọi Ta Là Tỷ Tỷ!
Chương 50 - Cả Thế Giới Trong Tay
Chương 51 - Đan Hội Khai Mạc
Chương 52 - Vòng Thứ Nhất
Chương 53 - Vòng Thứ Hai – Bạch Vân Thiên Cố Chấp
Chương 54 - Thượng Cổ Bí Pháp Càng Khôn Trảo
Chương 55 - Vương Hỏa
Chương 56 - Vòng Chung Kết
Chương 57 - Mỗi Người Đều Hiện Thần Thông
Chương 58 - “Dạ Đại Sư” Ra Tay
Chương 59 - Ngươi Là Trác Phàm?
Chương 60 - Khổ Chiến
Chương 65 - Truy Tìm
Chương 66 - Toàn Diện Đột Phá
Chương 67 - Đến Thiên Ma Tông
Chương 68 - Nhặt Được Bảo A!
Chương 69 - Đấu Trường Đài
Chương 70 - Lên Đài
Chương 71 - Ta Không Cố Ý A!
Chương 72 - Để Ta Đi Giết Hắn
Chương 73 - Hiểu Lầm
Chương 74 - Chiếm Động Phủ?
Chương 75 - Sao Phải Sợ Hắn?
Chương 76 - “Triệu Nguyên” Vs Chu Nguyên
Chương 77 - Thay Người
Chương 78 - Chỉ Điểm
Chương 79 - Bế Quan
Chương 80 - Cảm Ngộ
Chương 81 - Linh Thú Hóa Hình
Chương 82 - Hoắc Vũ Cơ
Chương 83 - Khiêu Chiến
Chương 84 - Tái Đấu Chu Trọng
Chương 85 - Triệu Sư Đệ, Ta Thích Ngươi!
Chương 86 - Trở Về Thiên Vũ Đế Quốc
Chương 87 - Đây Không Phải Là Cái Cớ
Chương 88 - Tìm Người Truyền Tin
Chương 89 - Tự Bạo
Chương 90 - Thất Cấp Huyết Sát Trận
Chương 91 - Nghị Luận
Chương 92 - Đột Phá
Chương 93 - Nhường Hắn Cho Ta.
Chương 94 - La Thống Điên Cuồng.
Chương 95 - Tà Thuật
Chương 96 - Dương Chấp Sự Trở Về
Chương 97 - Kinh Ngạc
Chương 98 - Cưỡng Hôn
Chương 99 - Đại Hội Khiêu Chiến Tinh Anh
Chương 100 - Kinh Hoàng Chúc Dung
Chương 101 - Quách Chương Vs Hứa Quân Mạc
Chương 102 - Để Trần Hạo Nam Ta Đi Đầu
Chương 103 - Hóa Hư Đối Chiến
Chương 104 - Thay Ta Dạy Dỗ Hắn
Chương 105 - Trác Phàm Vs Tần Hạo
Chương 106 - Thần Hồn Trùng Kích
Chương 107 - Thực Lực Của Con Chưa Đủ
Chương 108 - Đi Nam Châu
Chương 109 - Hắc Bạch Dạ Xoa
Chương 110 - Hắn Đúng Là Não Tàn
Chương 111 - Mạnh Mẽ Trác Phàm
Chương 112 - Rơi Xuống Vực
Chương 113 - Tỉnh Lại
Chương 114 - Phi Xuyên Ngai Lang
Chương 115 - Hiểm Cảnh
Chương 116 - Có Cách
Chương 117 - Đánh Liều
Chương 118 - Cứu Viện
Chương 119 - Hồi Phục
Chương 120 - Lễ Hội Kết Duyên
Chương 121 - Phá Đám
Chương 122 - Núi Xanh Còn Sợ Gì Không Có Củi Đốt
Chương 123 - Triệu Tập Nhân Lực
Chương 124 - Biển Lửa Trong Tuyết
Chương 125 - Tiêu Diệt Đại Tiên
Chương 126 - Độc Vụ Cản Trở
Chương 127 - Đi Vào
Chương 128 - Đại Lực Kỳ Lân
Chương 129 - Truyền Thuyết Vương Hoa
Chương 130 - Vương Hoa Nhận Chủ
Chương 131 - Thiên Vũ Chi Biến
Chương 132 - Đánh Gãy Tứ Chi
Chương 133 - Thay Máu – Ngưng Tụ Thần Hồn
Chương 134 - Đòi Nợ
Chương 135 - Thu Phục Hóa Hư
Chương 136 - Các Người Chỉ Là Con Chốt Thí
Chương 137 - Âm Mưu Cũng Là Dương Mưu
Chương 138 - Có Độc
Chương 139 - Chúng Có Trăm Vạn Quân!
Chương 140 - Hi Sinh Vì Nghĩa
Chương 141 - Lui Về Phong Lôi Trấn
Chương 142 - Đại Chiến Nổ Ra
Chương 143 - Âu Dương Liệt Vs Hoàng Phi Vũ
Chương 144 - Kim Cang Bất Hoại Thể
Chương 145 - Bất Tử Linh Khôi
Chương 146 - Tử Thi Sống Dậy
Chương 147 - Chấn Thiên Sơn Thất Thủ
Chương 148 - Âu Dương Chấn Thiên, Âu Dương Kiều Đình
Chương 149 - Tử Lôi Long Thần Hồn
Chương 150 - Tìm Nơi Tránh Nạn
Chương 151 - Đánh Tới Đế Đô
Chương 152 - Ngụy Thần Hồn
Chương 153 - Câu Giờ
Chương 154 - Kỳ Lân Tý Phát Uy
Chương 155 - Hoàng Đế Bị Bắt
Chương 156 - Kẻ Ngông Cuồng
Chương 157 - Áp Đảo
Chương 158 - Đây Mà Là Việc Vặt?
Chương 159 - Lựa Chọn Của Dương Thương
Chương 160 - Đuổi Người
Chương 161 - Ta Cái Gì Cũng Chưa Làm!
Chương 162 - Chuẩn Bị
Chương 163 - Trận Chiến Cuối Cùng
Chương 164 - Bạo Linh Khôi
Chương 165 - Kiềm Hãm Hóa Hư
Chương 166 - Lui Quân Thủ Thành
Chương 167 - Ra Tay Hoành Tráng
Chương 168 - Trác Phàm Vs Hoàng Thiên Bá
Chương 169 - Công Pháp Khắc Chế
Chương 170 - Kỳ Lân Thần Hồn Vô Dụng
Chương 171 - Tuyệt Vọng
Chương 172 - Vương Hoa Cùng Thánh Thú Phát Uy
Chương 173 - Kết Thúc Đại Chiến
Chương 174 - Bạch Vân Vân Sinh Cơ
Chương 175 - Thánh Thú Ích Kỷ
Chương 176 - Khống Chế Lôi Nguyên Tố
Chương 177 - Trí Tinh Thần Phục
Chương 178 - An Bài Thiên Vũ
Chương 179 - Gặp Lại Cố Nhân
Chương 180 - Lại Kết Thù
Chương 181 - Mười Đầu Long Hồn
Chương 182 - Ngươi Đã Trở Về!
Chương 183 - Ngươi Không Phải Kẻ Hèn
Chương 184 - Cuối Cùng Cũng Tới
Chương 185 - Đặc Biệt Dành Cho Hắn
Chương 186 - Chọc Thiên Đế Đừng Chọc Trác Phàm
Chương 187 - Tu Luyện
Chương 188 - Thất Bại
Chương 189 - Phần Thưởng Dụ Hoặc Nhất
Chương 190 - Bắt Đầu Tuyển Chọn
Chương 191 - Địa Long Thần Hồn
Chương 192 - Cứu Người
Chương 193 - Cùng Chung Tâm Cơ
Chương 194 - Thập Nhất Phẩm Đan Dược
Chương 195 - Cái Này Là Đuổi Người Sao?
Chương 196 - Bồi Luyện
Chương 197 - Nữ Nhân Tâm Sự
Chương 198 - Thu Phục Nhân Tâm
Chương 199 - Để Ta Bồi Nàng Luyện Tay
Chương 200 - Tiến Vào Thiên Ma Cấm Địa
Chương 201 - Đảo Giữa Đại Dương
Chương 202 - Hồn Linh
Chương 203 - Tông Chủ Đời Thứ Nhất
Chương 204 - Danh Tính Đại Cung Phụng
Chương 205 - Giác Quan Thứ Sáu
Chương 206 - Kim Giao Lột Xác
Chương 207 - Thiên Ma Tông Gặp Nạn
Chương 208 - Đại Cung Phụng
Chương 209 - Quy Nguyên Cảnh Đại Chiến
Chương 210 - Hạ Màn
Chương 211 - Lĩnh Vực Thần Hồn
Chương 212 - Phân Tích Tình Hình
Chương 213 - Đánh Lén
Chương 214 - Trở Về Cứu Người
Chương 215 - Khổ Nhục Kế
Chương 216 - Một Quyền Chi Uy
Chương 217 - Trấn Hồn Đỉnh Thần Hồn
Chương 218 - Tỏa Hồn Xích Thần Hồn
Chương 219 - Vũ Động Thánh Thú Thần Hồn
Chương 220 - Đột Phá Thần Chiếu Tam Trọng
Chương 580 - Khởi Đầu
Sáu tháng sau, kết giới động phủ dần dần hạ xuống. Trác Phàm từ bên trong đi ra nhìn xung quanh một vòng. Hắn hít một hơi cảm thụ không khí mới mẻ bên ngoài.
Đã một thời gian khá lâu mới xuất quan, lúc này khuôn mặt Trác Phàm râu đã kín cả mặt. Hắn tùy tiện đi xuống cái hồ bên dưới con thác tắm rửa một chút.
Xử lí một chút râu trên mặt mình, Trác Phàm cởi bỏ y phục nhảy thẳng xuống hồ. Dòng nước mát mẻ làm hắn trở nên tỉnh táo mấy phần.
Bên trong làn nước, đột nhiên trên trán Trác Phàm, hai ngọn lửa một xanh một đỏ xuất hiện chính là Thanh Viêm cùng Phần Viêm Hỏa. Hắn hơi giật mình bởi vì mình chưa hề thôi động nó đi ra. Bản thân hai ngọn lửa hóa thành một luồng sáng lặn sâu xuống đáy hồ.
Trác Phàm cũng đuổi theo lặn xuống, nào ngờ bên dưới là một lớp đá cứng ngắt không có bất kỳ thứ gì kỳ lạ. Suy nghĩ một chút, đôi mắt Trác Phàm dần hiện ra một luồng bạch quang.
Bằng Bạch Quang Thần Đồng, Trác Phàm kinh ngạc phát hiện bên dưới đáy hồ là hình ảnh một người. Tuy có hơi mờ ảo nhưng đó chắc chắn là một đứa trẻ đang nằm bên dưới.
Trác Phàm kinh hãi muốn rời đi liền bơi lên mặt nước. Nào ngờ hắn vừa quay người lại, Phần Viêm Hỏa cùng Thanh Viêm đã điên cuồng phóng ra như thể muốn hắn ở lại.
Trác Phàm cười khổ một tiếng đành quay trở lại nhìn xem tình hình một chút. Đôi mắt hắn ngưng tụ bạch quang lần nữa.
“Bạch Quang Thần Đồng – Phá Không”
Một luồng năng lượng vô hình phóng ra làm vỡ đi lớp đá bên dưới. Trác Phàm vẫn chưa hoàn toàn điều khiển được sức mạnh của chiêu này nên năng lượng kia tiếp tục đánh xuống vào thân ảnh đứa trẻ kia.
Điều làm Trác Phàm kinh hãi chính là khi năng lượng đánh vào người, lớp da của đứa trẻ kia thoáng sáng lên, một lớp vảy màu xanh hiện ra rồi tắt ngóm đi. Nó không hề chịu chút tổn thương nào.
Vội đem đưa trẻ đi lên, Trác Phàm đem nó vào trong động phủ, lần nữa khởi động kết giới.
Đứa trẻ nàn có làn da trắng trẻo mịn màng cùng khuôn mặt hồng hồng hết sức đáng yêu. Nhìn sơ qua bằng với Trác Phàm năm đó gặp nạn mà thôi. Cơ thể nó cũng không hề phát ra một chút khí tức nào.
“Nếu như đoán không nhằm, tên nhóc này hẳn là quái vật gì đó hóa hình.
”
Trác Phàm lẩm bẩm đoán thầm. Theo như hắn biết Thiên Ma Tông hình thành cách đây gần một vạn năm. Nhưng người này trước nay vẫn không hề hay biết có sự tồn tại của đứa trẻ này.
Nếu như không nhờ có Phần Viêm Hỏa cùng Thanh Viêm e rằng Trác Phàm cũng không tìm thấy được.
Trác Phàm dùng Phần Viêm Hỏa cẩn thận phát động xung quanh đứa trẻ một chút. Khắp cả thân người nó bắt đầu sáng lên, từng lớp vảy hiện ra lập tức làm Phần Viêm Hỏa ảm đạm đi vào phần.
“Ưm.
” Đứa trẻ rên lên một tiếng dường như rất thoải mái. Nó mở mắt ra muốn nhìn xung quanh, đập vào mắt lúc này chính là Trác Phàm cũng đang nhìn nó.
“Ba ba!
” Hai tay nhỏ non nớt đưa lên ôm lấy Trác Phàm. Nó gọi lên một tiếng làm hắn không khỏi nhảy cẩn lên.
“Không còn nghi ngờ gì nữa, đưa trẻ này chính là thú tu thành người.
” Trác Phàm khẳng định trong lòng. Khuôn mặt hắn vặn vẹo một chút.
“Rốp” Một tiếng gãy xương vang lên, Trác Phàm đau đớn đẩy đứa bé ra. Hắn không ngờ được đứa trẻ vừa mới tỉnh dậy này lại nhận hắn làm cha, càng ngạc nhiên hơn chính là lực lượng của nó quá mạnh mẽ.
Bị đẩy ra ngoài, đứa trẻ không ngừng khóc to lên. Trác Phàm không cách nào dỗ được bèn lấy ra một gốc linh dược cho nó.
Cảm thụ được hương thơm ngào ngạt, đứa bé cười hì hì đưa tay bắt lấy bỏ vào trong miệng nhai ngồm ngoàm.
“Xem ra phải ở lại đây thêm một thời gian rồi.
”
Trác Phàm cười khổ trong lòng, hắn phải ở lại để dạy đứa trẻ này cách nói chuyện cũng như chữa lấy hai cái xương sường vừa bị nó làm gãy.
Bắt đầu từ ngày hôm đó, Trác Phàm vừa chữa trị cho bản thân, vừa dạy đứa trẻ nói chuyện. Hắn cũng đặt tên nó là Thanh Lân bởi vì những lớp vảy ẩn trong cơ thể.
Lại thêm ba tháng nữa, thương thế của Trác Phàm đã khỏi hẳn. Hắn hài lòng gật đầu nhìn qua Thanh Lân đang ngồi một bên ngoan ngoãn nhai lấy vài gốc linh dược.
Điều khiến Trác Phàm nghi ngờ chính là nếu đứa trẻ này là thú tu thành người thì hẳn phải có khả năng nói lưu loát mới đúng. Tuy nhiên trường hợp này đối với hắn cũng không tệ chút nào.
Thanh Lân cực kỳ ngoan ngoãn, chỉ cần cho nó ăn linh dược là sẽ cực kỳ vâng lời. Vì thế những ngày qua cơ bản nó đã có thể nhận thức một chút về thế giới này. Tuy thế nó vẫn gọi Trác Phàm là cha.
Trác Phàm nhiều lần muốn rời đi nên bảo Thanh Lân chui vào bên trong lôi linh thánh giới, nào ngờ nó lại không thích, cứ hễ nhắc đến là lắc đầu quầy quậy. Cuối cùng hắn đi đến một quyết định chính là để đứa trẻ này ở lại đây, lợi dụng đại trận mà che dấu khí tức của nó.
Trải qua thời gian ba tháng ăn linh dược, Thanh Lân đã có chút lớn lên. Điều làm Trác Phàm cảm thấy ghen tị chính là chỉ dựa vào việc ăn đan dược mà tu vi của Thanh lân đã tiến đến tụ khí ngũ trọng.
Trác Phàm lại dành ra một tháng để dạy Thanh Lân cách minh tưởng tu luyện. Hắn có chút sợ hãi chính là thiên phú của tên nhóc này quá ghê người. Nó nắm được phương pháp rất nhanh chóng. Còn một điều nữa chính là lực lượng thân thể lại mạnh hơn chính bản thân hắn.
Trác Phàm khóc không ra nước mắt cảm thán một tiếng: “Ông trời đúng là thiên vị a.
”
Thanh Lân đang từ trong minh tưởng mở mắt ra, thấy Trác Phàm như thế bèn hỏi: “Thiên vị là gì vậy cha?”
Trác Phàm trợn mắt nói: “Không có gì, sau này ta sẽ nói cho con biết.
”
Hắn nghĩ ngợi một chút rồi lại nói: “Thanh Lân này, vài hôm nữa cha có việc phải rời đi. Cứ một khoảng thời gian cha lại đến tìm con. Con ở trong này đừng đi ra ngoài, chỉ cần tập trung minh tưởng mà thôi. Cha để lại một ít linh dược cho con ăn. Nếu con vâng lời thì lần sau sẽ mang nhiều hơn được chứ?”
Nghe đến linh dược, đôi mắt Thanh Lân tỏa sáng cả lên, nước dãi từ trong miệng mất kiểm soát trào ra ngoài, cái đầu không ngừng gật đầu như gà mổ thóc.
Trác Phàm dở khóc dở cười xoa đầu đứa bé một cái. Nhìn thấy đôi mắt ngây thơ của nó, hắn bất giác nhớ đến bản thân lúc nhỏ. Nếu như không có sự kiện ngày hôm đó bây giờ hắn vẫn còn là một thiếu niên non nớt mà thôi.
Những ngày sau, Trác Phàm không tiếp tục dạy Thanh Lân luyện công mà làm vài món đồ chơi trẻ nhỏ cho nó.
Một cái trống lắc bằng gỗ cũng đủ làm Thanh Lân cười hì hì cả ngày. Đến tối ngủ nó vẫn không quên ôm vào trong người bảo vệ như bảo bối.
Sáng sớm hôm nay, Trác Phàm đi ra khỏi động phủ, ánh sáng mặt trời chiếu vào làm đôi mắt có thần trở nên thâm thúy.
Thiếu niên còn chưa hiểu chuyện ngày nào bây giờ đã thành một thanh niên trải đời nhiều lần vào sinh ra tử.
Liếc nhìn đứa trẻ bên trong một cái, Trác Phàm đưa tay kết ấn bắt đầu rời đi.
Dường như cảm nhận được mình sắp phải xa cha một thời gian, Thanh Lân khuôn mặt có chút không nỡ. Nó cắn răng một cái sau đó chạy tới chỗ Trác Phàm.
“Con muốn theo cha ra ngoài.
”
Trác Phàm nghe thế cũng cười khổ nói: “Không được, sự tồn tại của con e rằng rất nguy hiểm. Nếu con theo cha ra ngoài có thể dẫn tới họa sát thân.
”
Thanh Lân là một con thú tu thành người đương nhiên sẽ khiến không biết bao nhiêu tu giả đỏ mắt thèm muốn. Trác Phàm không thể mạo hiểm như vậy, dù sao bây giờ thực lực của hắn vẫn còn quá yếu kém.
Nghe Trác Phàm nói thế, đứa trẻ ngập ngừng nghĩ ngợi một chút rồi lại nói: “Con sẽ vào trong chỉ giới kia. Chỉ cần cho con theo cha là được.
”
Con tim hơi thắt lại, Trác Phàm vỗ đầu một cái. Hắn làm sao lại quên Thanh Lân chỉ mới tỉnh dậy vài ba tháng cần nhất chính là sự quan tâm của người thân.
Đem đứa bé ôm vào người, hắn gật đầu sau đó mở lôi linh thánh giới ra, một cánh cửa không gian đem Thanh Lân hút vào bên trong.