Chương 1 - Tử Lộ
Chương 2 - Rời Khỏi Sơn Động
Chương 3 - Phong Lôi Trấn
Chương 4 - Thiếu Niên Thị Vệ Đoàn
Chương 5 - Tam Công Tử Hắc Tam Lang
Chương 6 - Ngân Hà Kim Sa
Chương 7 - Ngân Hà Kim Sa
Chương 8 - Trở Về Vạn Thú Sơn
Chương 9 - Mời Làm Cung Phụng
Chương 10 - Càng Khôn Na Di Trận
Chương 11 - Tứ Nguyên Tố Trận Hiển Uy
Chương 12 - Cơ Trí Đối Đầu
Chương 13 - Bỏ Chạy –Xích Viêm Thần Bí
Chương 14 - Đoán Thể
Chương 15 - Trác Phàm Tới Cửa
Chương 16 - Giết Trác Vũ
Chương 17 - Sỉ Nhục
Chương 18 - Nhất Chiêu Giải Quyết
Chương 19 - Chuyện Năm Xưa
Chương 20 - Huyết Vệ Trở Lại
Chương 21 - Hành Trình Mới
Chương 22 - Huyết Vân Sơn Mạch
Chương 23 - Trị Thương
Chương 24 - Thu Đồ Đệ
Chương 25 - Mượn Đao Giết Người
Chương 26 - Bên Trong Huyết Vụ
Chương 27 - Thanh Viêm Hỏa Phượng
Chương 28 - Luyện Tập
Chương 29 - Xông Ra Kết Giới
Chương 30 - Hang Động Bị Bao Vây
Chương 31 - Thú Triều
Chương 32 - Lấy Một Địch Bốn
Chương 33 - Lần Lượt Giải Quyết
Chương 34 - Vừa Kịp Lúc
Chương 35 - Thần Chiếu Đỉnh Phong
Chương 36 - Tổn Thất Trở Về
Chương 37 - Gian Tế
Chương 38 - Tỉ Thí – Lại Thu Đồ Đệ?
Chương 39 - Đan Hội
Chương 40 - Diệt Tộc
Chương 41 - Giọng Hát Dưới Trăng
Chương 42 - Chiếm Tiện Nghi
Chương 43 - Ức Hiếp Người
Chương 44 - Tương Kế Tựu Kế
Chương 45 - Mang Về Ở Rể
Chương 46 - Tranh Cãi Kịch Liệt
Chương 47 - Bình Phán
Chương 48 - Ai Bảo Hắn Bây Giờ Là Dạ Tán
Chương 49 - Đừng Gọi Ta Là Tỷ Tỷ!
Chương 50 - Cả Thế Giới Trong Tay
Chương 51 - Đan Hội Khai Mạc
Chương 52 - Vòng Thứ Nhất
Chương 53 - Vòng Thứ Hai – Bạch Vân Thiên Cố Chấp
Chương 54 - Thượng Cổ Bí Pháp Càng Khôn Trảo
Chương 55 - Vương Hỏa
Chương 56 - Vòng Chung Kết
Chương 57 - Mỗi Người Đều Hiện Thần Thông
Chương 58 - “Dạ Đại Sư” Ra Tay
Chương 59 - Ngươi Là Trác Phàm?
Chương 60 - Khổ Chiến
Chương 65 - Truy Tìm
Chương 66 - Toàn Diện Đột Phá
Chương 67 - Đến Thiên Ma Tông
Chương 68 - Nhặt Được Bảo A!
Chương 69 - Đấu Trường Đài
Chương 70 - Lên Đài
Chương 71 - Ta Không Cố Ý A!
Chương 72 - Để Ta Đi Giết Hắn
Chương 73 - Hiểu Lầm
Chương 74 - Chiếm Động Phủ?
Chương 75 - Sao Phải Sợ Hắn?
Chương 76 - “Triệu Nguyên” Vs Chu Nguyên
Chương 77 - Thay Người
Chương 78 - Chỉ Điểm
Chương 79 - Bế Quan
Chương 80 - Cảm Ngộ
Chương 81 - Linh Thú Hóa Hình
Chương 82 - Hoắc Vũ Cơ
Chương 83 - Khiêu Chiến
Chương 84 - Tái Đấu Chu Trọng
Chương 85 - Triệu Sư Đệ, Ta Thích Ngươi!
Chương 86 - Trở Về Thiên Vũ Đế Quốc
Chương 87 - Đây Không Phải Là Cái Cớ
Chương 88 - Tìm Người Truyền Tin
Chương 89 - Tự Bạo
Chương 90 - Thất Cấp Huyết Sát Trận
Chương 91 - Nghị Luận
Chương 92 - Đột Phá
Chương 93 - Nhường Hắn Cho Ta.
Chương 94 - La Thống Điên Cuồng.
Chương 95 - Tà Thuật
Chương 96 - Dương Chấp Sự Trở Về
Chương 97 - Kinh Ngạc
Chương 98 - Cưỡng Hôn
Chương 99 - Đại Hội Khiêu Chiến Tinh Anh
Chương 100 - Kinh Hoàng Chúc Dung
Chương 101 - Quách Chương Vs Hứa Quân Mạc
Chương 102 - Để Trần Hạo Nam Ta Đi Đầu
Chương 103 - Hóa Hư Đối Chiến
Chương 104 - Thay Ta Dạy Dỗ Hắn
Chương 105 - Trác Phàm Vs Tần Hạo
Chương 106 - Thần Hồn Trùng Kích
Chương 107 - Thực Lực Của Con Chưa Đủ
Chương 108 - Đi Nam Châu
Chương 109 - Hắc Bạch Dạ Xoa
Chương 110 - Hắn Đúng Là Não Tàn
Chương 111 - Mạnh Mẽ Trác Phàm
Chương 112 - Rơi Xuống Vực
Chương 113 - Tỉnh Lại
Chương 114 - Phi Xuyên Ngai Lang
Chương 115 - Hiểm Cảnh
Chương 116 - Có Cách
Chương 117 - Đánh Liều
Chương 118 - Cứu Viện
Chương 119 - Hồi Phục
Chương 120 - Lễ Hội Kết Duyên
Chương 121 - Phá Đám
Chương 122 - Núi Xanh Còn Sợ Gì Không Có Củi Đốt
Chương 123 - Triệu Tập Nhân Lực
Chương 124 - Biển Lửa Trong Tuyết
Chương 125 - Tiêu Diệt Đại Tiên
Chương 126 - Độc Vụ Cản Trở
Chương 127 - Đi Vào
Chương 128 - Đại Lực Kỳ Lân
Chương 129 - Truyền Thuyết Vương Hoa
Chương 130 - Vương Hoa Nhận Chủ
Chương 131 - Thiên Vũ Chi Biến
Chương 132 - Đánh Gãy Tứ Chi
Chương 133 - Thay Máu – Ngưng Tụ Thần Hồn
Chương 134 - Đòi Nợ
Chương 135 - Thu Phục Hóa Hư
Chương 136 - Các Người Chỉ Là Con Chốt Thí
Chương 137 - Âm Mưu Cũng Là Dương Mưu
Chương 138 - Có Độc
Chương 139 - Chúng Có Trăm Vạn Quân!
Chương 140 - Hi Sinh Vì Nghĩa
Chương 141 - Lui Về Phong Lôi Trấn
Chương 142 - Đại Chiến Nổ Ra
Chương 143 - Âu Dương Liệt Vs Hoàng Phi Vũ
Chương 144 - Kim Cang Bất Hoại Thể
Chương 145 - Bất Tử Linh Khôi
Chương 146 - Tử Thi Sống Dậy
Chương 147 - Chấn Thiên Sơn Thất Thủ
Chương 148 - Âu Dương Chấn Thiên, Âu Dương Kiều Đình
Chương 149 - Tử Lôi Long Thần Hồn
Chương 150 - Tìm Nơi Tránh Nạn
Chương 151 - Đánh Tới Đế Đô
Chương 152 - Ngụy Thần Hồn
Chương 153 - Câu Giờ
Chương 154 - Kỳ Lân Tý Phát Uy
Chương 155 - Hoàng Đế Bị Bắt
Chương 156 - Kẻ Ngông Cuồng
Chương 157 - Áp Đảo
Chương 158 - Đây Mà Là Việc Vặt?
Chương 159 - Lựa Chọn Của Dương Thương
Chương 160 - Đuổi Người
Chương 161 - Ta Cái Gì Cũng Chưa Làm!
Chương 162 - Chuẩn Bị
Chương 163 - Trận Chiến Cuối Cùng
Chương 164 - Bạo Linh Khôi
Chương 165 - Kiềm Hãm Hóa Hư
Chương 166 - Lui Quân Thủ Thành
Chương 167 - Ra Tay Hoành Tráng
Chương 168 - Trác Phàm Vs Hoàng Thiên Bá
Chương 169 - Công Pháp Khắc Chế
Chương 170 - Kỳ Lân Thần Hồn Vô Dụng
Chương 171 - Tuyệt Vọng
Chương 172 - Vương Hoa Cùng Thánh Thú Phát Uy
Chương 173 - Kết Thúc Đại Chiến
Chương 174 - Bạch Vân Vân Sinh Cơ
Chương 175 - Thánh Thú Ích Kỷ
Chương 176 - Khống Chế Lôi Nguyên Tố
Chương 177 - Trí Tinh Thần Phục
Chương 178 - An Bài Thiên Vũ
Chương 179 - Gặp Lại Cố Nhân
Chương 180 - Lại Kết Thù
Chương 181 - Mười Đầu Long Hồn
Chương 182 - Ngươi Đã Trở Về!
Chương 183 - Ngươi Không Phải Kẻ Hèn
Chương 184 - Cuối Cùng Cũng Tới
Chương 185 - Đặc Biệt Dành Cho Hắn
Chương 186 - Chọc Thiên Đế Đừng Chọc Trác Phàm
Chương 187 - Tu Luyện
Chương 188 - Thất Bại
Chương 189 - Phần Thưởng Dụ Hoặc Nhất
Chương 190 - Bắt Đầu Tuyển Chọn
Chương 191 - Địa Long Thần Hồn
Chương 192 - Cứu Người
Chương 193 - Cùng Chung Tâm Cơ
Chương 194 - Thập Nhất Phẩm Đan Dược
Chương 195 - Cái Này Là Đuổi Người Sao?
Chương 196 - Bồi Luyện
Chương 197 - Nữ Nhân Tâm Sự
Chương 198 - Thu Phục Nhân Tâm
Chương 199 - Để Ta Bồi Nàng Luyện Tay
Chương 200 - Tiến Vào Thiên Ma Cấm Địa
Chương 201 - Đảo Giữa Đại Dương
Chương 202 - Hồn Linh
Chương 203 - Tông Chủ Đời Thứ Nhất
Chương 204 - Danh Tính Đại Cung Phụng
Chương 205 - Giác Quan Thứ Sáu
Chương 206 - Kim Giao Lột Xác
Chương 207 - Thiên Ma Tông Gặp Nạn
Chương 208 - Đại Cung Phụng
Chương 209 - Quy Nguyên Cảnh Đại Chiến
Chương 210 - Hạ Màn
Chương 211 - Lĩnh Vực Thần Hồn
Chương 212 - Phân Tích Tình Hình
Chương 213 - Đánh Lén
Chương 214 - Trở Về Cứu Người
Chương 215 - Khổ Nhục Kế
Chương 216 - Một Quyền Chi Uy
Chương 217 - Trấn Hồn Đỉnh Thần Hồn
Chương 218 - Tỏa Hồn Xích Thần Hồn
Chương 219 - Vũ Động Thánh Thú Thần Hồn
Chương 220 - Đột Phá Thần Chiếu Tam Trọng
Chương 580 - Khởi Đầu
Chương 1 - Tử Lộ
Chương 2 - Rời Khỏi Sơn Động
Chương 3 - Phong Lôi Trấn
Chương 4 - Thiếu Niên Thị Vệ Đoàn
Chương 5 - Tam Công Tử Hắc Tam Lang
Chương 6 - Ngân Hà Kim Sa
Chương 7 - Ngân Hà Kim Sa
Chương 8 - Trở Về Vạn Thú Sơn
Chương 9 - Mời Làm Cung Phụng
Chương 10 - Càng Khôn Na Di Trận
Chương 11 - Tứ Nguyên Tố Trận Hiển Uy
Chương 12 - Cơ Trí Đối Đầu
Chương 13 - Bỏ Chạy –Xích Viêm Thần Bí
Chương 14 - Đoán Thể
Chương 15 - Trác Phàm Tới Cửa
Chương 16 - Giết Trác Vũ
Chương 17 - Sỉ Nhục
Chương 18 - Nhất Chiêu Giải Quyết
Chương 19 - Chuyện Năm Xưa
Chương 20 - Huyết Vệ Trở Lại
Chương 21 - Hành Trình Mới
Chương 22 - Huyết Vân Sơn Mạch
Chương 23 - Trị Thương
Chương 24 - Thu Đồ Đệ
Chương 25 - Mượn Đao Giết Người
Chương 26 - Bên Trong Huyết Vụ
Chương 27 - Thanh Viêm Hỏa Phượng
Chương 28 - Luyện Tập
Chương 29 - Xông Ra Kết Giới
Chương 30 - Hang Động Bị Bao Vây
Chương 31 - Thú Triều
Chương 32 - Lấy Một Địch Bốn
Chương 33 - Lần Lượt Giải Quyết
Chương 34 - Vừa Kịp Lúc
Chương 35 - Thần Chiếu Đỉnh Phong
Chương 36 - Tổn Thất Trở Về
Chương 37 - Gian Tế
Chương 38 - Tỉ Thí – Lại Thu Đồ Đệ?
Chương 39 - Đan Hội
Chương 40 - Diệt Tộc
Chương 41 - Giọng Hát Dưới Trăng
Chương 42 - Chiếm Tiện Nghi
Chương 43 - Ức Hiếp Người
Chương 44 - Tương Kế Tựu Kế
Chương 45 - Mang Về Ở Rể
Chương 46 - Tranh Cãi Kịch Liệt
Chương 47 - Bình Phán
Chương 48 - Ai Bảo Hắn Bây Giờ Là Dạ Tán
Chương 49 - Đừng Gọi Ta Là Tỷ Tỷ!
Chương 50 - Cả Thế Giới Trong Tay
Chương 51 - Đan Hội Khai Mạc
Chương 52 - Vòng Thứ Nhất
Chương 53 - Vòng Thứ Hai – Bạch Vân Thiên Cố Chấp
Chương 54 - Thượng Cổ Bí Pháp Càng Khôn Trảo
Chương 55 - Vương Hỏa
Chương 56 - Vòng Chung Kết
Chương 57 - Mỗi Người Đều Hiện Thần Thông
Chương 58 - “Dạ Đại Sư” Ra Tay
Chương 59 - Ngươi Là Trác Phàm?
Chương 60 - Khổ Chiến
Chương 65 - Truy Tìm
Chương 66 - Toàn Diện Đột Phá
Chương 67 - Đến Thiên Ma Tông
Chương 68 - Nhặt Được Bảo A!
Chương 69 - Đấu Trường Đài
Chương 70 - Lên Đài
Chương 71 - Ta Không Cố Ý A!
Chương 72 - Để Ta Đi Giết Hắn
Chương 73 - Hiểu Lầm
Chương 74 - Chiếm Động Phủ?
Chương 75 - Sao Phải Sợ Hắn?
Chương 76 - “Triệu Nguyên” Vs Chu Nguyên
Chương 77 - Thay Người
Chương 78 - Chỉ Điểm
Chương 79 - Bế Quan
Chương 80 - Cảm Ngộ
Chương 81 - Linh Thú Hóa Hình
Chương 82 - Hoắc Vũ Cơ
Chương 83 - Khiêu Chiến
Chương 84 - Tái Đấu Chu Trọng
Chương 85 - Triệu Sư Đệ, Ta Thích Ngươi!
Chương 86 - Trở Về Thiên Vũ Đế Quốc
Chương 87 - Đây Không Phải Là Cái Cớ
Chương 88 - Tìm Người Truyền Tin
Chương 89 - Tự Bạo
Chương 90 - Thất Cấp Huyết Sát Trận
Chương 91 - Nghị Luận
Chương 92 - Đột Phá
Chương 93 - Nhường Hắn Cho Ta.
Chương 94 - La Thống Điên Cuồng.
Chương 95 - Tà Thuật
Chương 96 - Dương Chấp Sự Trở Về
Chương 97 - Kinh Ngạc
Chương 98 - Cưỡng Hôn
Chương 99 - Đại Hội Khiêu Chiến Tinh Anh
Chương 100 - Kinh Hoàng Chúc Dung
Chương 101 - Quách Chương Vs Hứa Quân Mạc
Chương 102 - Để Trần Hạo Nam Ta Đi Đầu
Chương 103 - Hóa Hư Đối Chiến
Chương 104 - Thay Ta Dạy Dỗ Hắn
Chương 105 - Trác Phàm Vs Tần Hạo
Chương 106 - Thần Hồn Trùng Kích
Chương 107 - Thực Lực Của Con Chưa Đủ
Chương 108 - Đi Nam Châu
Chương 109 - Hắc Bạch Dạ Xoa
Chương 110 - Hắn Đúng Là Não Tàn
Chương 111 - Mạnh Mẽ Trác Phàm
Chương 112 - Rơi Xuống Vực
Chương 113 - Tỉnh Lại
Chương 114 - Phi Xuyên Ngai Lang
Chương 115 - Hiểm Cảnh
Chương 116 - Có Cách
Chương 117 - Đánh Liều
Chương 118 - Cứu Viện
Chương 119 - Hồi Phục
Chương 120 - Lễ Hội Kết Duyên
Chương 121 - Phá Đám
Chương 122 - Núi Xanh Còn Sợ Gì Không Có Củi Đốt
Chương 123 - Triệu Tập Nhân Lực
Chương 124 - Biển Lửa Trong Tuyết
Chương 125 - Tiêu Diệt Đại Tiên
Chương 126 - Độc Vụ Cản Trở
Chương 127 - Đi Vào
Chương 128 - Đại Lực Kỳ Lân
Chương 129 - Truyền Thuyết Vương Hoa
Chương 130 - Vương Hoa Nhận Chủ
Chương 131 - Thiên Vũ Chi Biến
Chương 132 - Đánh Gãy Tứ Chi
Chương 133 - Thay Máu – Ngưng Tụ Thần Hồn
Chương 134 - Đòi Nợ
Chương 135 - Thu Phục Hóa Hư
Chương 136 - Các Người Chỉ Là Con Chốt Thí
Chương 137 - Âm Mưu Cũng Là Dương Mưu
Chương 138 - Có Độc
Chương 139 - Chúng Có Trăm Vạn Quân!
Chương 140 - Hi Sinh Vì Nghĩa
Chương 141 - Lui Về Phong Lôi Trấn
Chương 142 - Đại Chiến Nổ Ra
Chương 143 - Âu Dương Liệt Vs Hoàng Phi Vũ
Chương 144 - Kim Cang Bất Hoại Thể
Chương 145 - Bất Tử Linh Khôi
Chương 146 - Tử Thi Sống Dậy
Chương 147 - Chấn Thiên Sơn Thất Thủ
Chương 148 - Âu Dương Chấn Thiên, Âu Dương Kiều Đình
Chương 149 - Tử Lôi Long Thần Hồn
Chương 150 - Tìm Nơi Tránh Nạn
Chương 151 - Đánh Tới Đế Đô
Chương 152 - Ngụy Thần Hồn
Chương 153 - Câu Giờ
Chương 154 - Kỳ Lân Tý Phát Uy
Chương 155 - Hoàng Đế Bị Bắt
Chương 156 - Kẻ Ngông Cuồng
Chương 157 - Áp Đảo
Chương 158 - Đây Mà Là Việc Vặt?
Chương 159 - Lựa Chọn Của Dương Thương
Chương 160 - Đuổi Người
Chương 161 - Ta Cái Gì Cũng Chưa Làm!
Chương 162 - Chuẩn Bị
Chương 163 - Trận Chiến Cuối Cùng
Chương 164 - Bạo Linh Khôi
Chương 165 - Kiềm Hãm Hóa Hư
Chương 166 - Lui Quân Thủ Thành
Chương 167 - Ra Tay Hoành Tráng
Chương 168 - Trác Phàm Vs Hoàng Thiên Bá
Chương 169 - Công Pháp Khắc Chế
Chương 170 - Kỳ Lân Thần Hồn Vô Dụng
Chương 171 - Tuyệt Vọng
Chương 172 - Vương Hoa Cùng Thánh Thú Phát Uy
Chương 173 - Kết Thúc Đại Chiến
Chương 174 - Bạch Vân Vân Sinh Cơ
Chương 175 - Thánh Thú Ích Kỷ
Chương 176 - Khống Chế Lôi Nguyên Tố
Chương 177 - Trí Tinh Thần Phục
Chương 178 - An Bài Thiên Vũ
Chương 179 - Gặp Lại Cố Nhân
Chương 180 - Lại Kết Thù
Chương 181 - Mười Đầu Long Hồn
Chương 182 - Ngươi Đã Trở Về!
Chương 183 - Ngươi Không Phải Kẻ Hèn
Chương 184 - Cuối Cùng Cũng Tới
Chương 185 - Đặc Biệt Dành Cho Hắn
Chương 186 - Chọc Thiên Đế Đừng Chọc Trác Phàm
Chương 187 - Tu Luyện
Chương 188 - Thất Bại
Chương 189 - Phần Thưởng Dụ Hoặc Nhất
Chương 190 - Bắt Đầu Tuyển Chọn
Chương 191 - Địa Long Thần Hồn
Chương 192 - Cứu Người
Chương 193 - Cùng Chung Tâm Cơ
Chương 194 - Thập Nhất Phẩm Đan Dược
Chương 195 - Cái Này Là Đuổi Người Sao?
Chương 196 - Bồi Luyện
Chương 197 - Nữ Nhân Tâm Sự
Chương 198 - Thu Phục Nhân Tâm
Chương 199 - Để Ta Bồi Nàng Luyện Tay
Chương 200 - Tiến Vào Thiên Ma Cấm Địa
Chương 201 - Đảo Giữa Đại Dương
Chương 202 - Hồn Linh
Chương 203 - Tông Chủ Đời Thứ Nhất
Chương 204 - Danh Tính Đại Cung Phụng
Chương 205 - Giác Quan Thứ Sáu
Chương 206 - Kim Giao Lột Xác
Chương 207 - Thiên Ma Tông Gặp Nạn
Chương 208 - Đại Cung Phụng
Chương 209 - Quy Nguyên Cảnh Đại Chiến
Chương 210 - Hạ Màn
Chương 211 - Lĩnh Vực Thần Hồn
Chương 212 - Phân Tích Tình Hình
Chương 213 - Đánh Lén
Chương 214 - Trở Về Cứu Người
Chương 215 - Khổ Nhục Kế
Chương 216 - Một Quyền Chi Uy
Chương 217 - Trấn Hồn Đỉnh Thần Hồn
Chương 218 - Tỏa Hồn Xích Thần Hồn
Chương 219 - Vũ Động Thánh Thú Thần Hồn
Chương 220 - Đột Phá Thần Chiếu Tam Trọng
Chương 580 - Khởi Đầu
“Cha. Nàng bị làm sao a?”
Trác Phàm nghe Thanh Lân hỏi nhưng không trả lời, khuôn mặt âm trầm dắt tay đứa trẻ tiếp tục rời đi.
Đối với Bạch Vân Vân mà nói, Minh Nguyệt Lâu là nơi nuôi dưỡng nàng. Thân là tổng lâu chủ nàng đương nhiên phải có trách nhiệm gánh vác tồn vong gia tộc.
Nhưng lúc này nàng lại đang hôn mê, Trác Phàm là người yêu của nàng thì không thể không lo việc này. Nhưng trước mắt vẫn phải đem tên nhóc kia đến nơi an toàn trước.
Hai người rất nhanh đi vào bên trong huyết vụ. Lam Hải Mị Ảnh Vương dường như cảm nhận được khí tức của Trác Phàm nên rất nhanh cũng xuất hiện ở đó.
Đôi mắt nhìn Trác phàm sau đó chuyển sang đứa bé bên cạnh hắn, Mị Ảnh Vương đột nhiên co rụt lại. Một cảm giác bị áp chế từ trong huyết mạch sôi trào.
Nó đã là cửu cấp linh thú, là đẳng cấp cao nhất ở phàm giai, ngoài Thánh thú ra làm gì còn ai có thể áp chế huyết mạch được nó.
Trác Phàm thấy đầu điểu kia thất thố như vậy không khỏi ngẩn ra.
Thanh Lân bên cạnh hắn nhìn thấy Mị Ảnh Vương liền nhào tới, đôi mắt hiếu kỳ nhìn khắp mọi nơi sau đó vỗ vỗ cái chân rồi nói: “Thật to lớn, ta cưỡi ngươi có được không?”
Trác Phàm vội vàng cản lại nhưng cảnh tượng trước mắt làm hắn không nói nên lời. Mị Ảnh Vương vậy mà phá lệ nghe lời, khom người xuống xòe cánh để tên nhóc kia tùy ý leo lên.
“Cha cũng lên đây đi, trên này êm lắm.
”
“Cha?”
Mị Ảnh Vương nghe thấy lời này liền nghi hoặc nhìn Trác Phàm, chỉ thấy hắn cười xấu hổ nói: “Mị Ảnh Vương, có thể chở tên nhóc này đi một đoạn không. Ta muốn gặp chủ nhân của ngươi.
”
Suy nghĩ một lát, đầu điểu kia gật đầu sau đó nói: “Ngươi cũng lên luôn đi. Ta đem ngươi đi một lượt.
”
Nếu bình thường mà nói, Mị Ảnh Vương ngay cả dẫn đường còn không làm chứ đừng nói là cho Trác Phàm ngồi trên lưng.
Có điều lần này vì sự xuất hiện của Thanh Lân mà nó không thể nào phản khán.
Rất nhanh tất cả đều xuất hiện trước căn nhà gỗ. Thanh Viêm Hỏa Phượng dường như biết trước hai người Trác Phàm đi tới nên đã đứng ở trước cửa từ lâu.
Đôi mắt nàng không nhìn Trác Phàm mà thủy chung nhìn tiểu tử bên canh.
“Đây là mẹ ta sao? Thật đẹp a.
”
“Khụ khụ. Không phải, con hay là cứ gọi nàng là cô cô đi.
”
Nghe thấy Thanh Lân hỏi, Trác Phàm ho vội vài tiếng sau đó mở miệng nói.
“Chào cô cô.
”
“Chào ngươi. Tiểu tử, ngươi tên là gì?”
“Ta tên là Thanh Lân, cô cô thật là đẹp. Mẹ của ta có ở đây sao?”
Thấy Thanh Viêm Hỏa Phương đưa đôi mắt nghi hoặc về phía mình, Trác Phàm miễn cưỡng nở ra nụ cười nói
“Ta tìm được nó bên dưới một cái hồ. Cơ hồ là linh thú tu luyện thành người đi. Lần này ta đến đây chủ yếu là muốn để nó ở lại đây. Dù sao ta cái này nhân loại không thể dạy được gì cho nó cả.
”
“Quả thật là ngươi không có dạy được gì cho nó. Cơ mà để tên nhóc này nhận ngươi làm cha thì đúng là thật tiện nghi nha.
”
Thanh Viêm Hỏa Phương trêu đùa một chút xong lại nghiêm mặt nói
“Đúng rồi, lần trước bảo ngươi đi ấp quả trứng kia đã xong rồi sao?”
“Ách.
”
Trác Phàm cười xấu hổ một tiếng rồi lắc đầu nói: “Kỳ thực ta vẫn chưa rời khỏi tây châu. E rằng phải một thời gian nữa mới có thể đi đến đó.
”
Một mặt không ngoài dự đoán, nàng gật đầu sau đó nói: “Lần này ngươi tìm được đứa nhóc này xem như không tệ. Việc kia cứ từ từ cũng không sao. Không vội.
”
Trác phàm thở phào ra một hơi, hắn lo sợ nhất chính là dưới cơn tức giận vị đại tỉ tính tình thất thường kia liền một phất tay liền để hắn trọng thương mấy ngày.
“Phải rồi, Vân Vân nàng ấy sao rồi?”
“Yên tâm đi, có ta chăm sóc thì có việc gì được.
”
Trợn mắt nhìn Trác Phàm một cái, Thanh Viêm Hỏa Phương quay đầu cầm lấy cánh tay nhỏ bé của Thanh Lân đi vào trong.
Hắn gãi đầu một chút cũng rồi cũng theo phía sau hai người kia.
Bên cạnh một cái giường bằng gỗ quý, một nữ tử khuôn mặt đẹp tuyệt mỹ đang nằm nhắm mắt ở đó. Có thể nói bất kỳ một tên nam nhân nào nhìn thấy diện mạo kia đều có thể nguyện chết vì nàng.
Ngay cả Thanh Lân được Thanh Viêm Hỏa Phượng dẫn vào nhìn thấy Bạch Vân Vân đều không khỏi ngẩn ra. Tên nhóc quay người lại nhìn Trác phàm nói: “Đây là mẹ ta sao?”
Trác Phàm nhìn Thanh Viêm hỏa phượng một cái sau đó lại nhìn Bạch Vân Vân rồi lại đưa ánh mắt hiền từ xen lẫn chút đau thương nhìn đứa trẻ gật đầu.
Mỗi lần nhìn thấy khuôn mặt đẹp đẽ không góc chết kia hắn lại nhớ về lần trước ở Huyết Vân Sơn nàng vì hắn trọng thương.
Nhưng rất nhanh Trác Phàm liền lấy lại tinh thần nói: “Tiểu Lân, con ở đây cùng cô cô chăm sóc mẹ một thời gian. Cha ra ngoài có chút việc, sau khi làm xong sẽ đến đoán con thế nào?”
“A! Vâng?”
Thanh Lân kinh ngạc một chút nhưng lại nhìn bóng hình Bạch Vân Vân một chút lại gật đầu.
Thời gian bên Trác Phàm không gọi là lâu nhưng tên nhóc này đều nhận hắn là cha. Mà con thì phải vâng lời thì mới được khen ngợi, đây là những gì Trác Phàm dạy bảo.
Cho nên Thanh Lân cũng không hề cải lời mà làm theo. Dù sao bên cạnh một người mẹ tuyệt sắc cùng một cô cô xinh đẹp cũng không phải tệ lắm.
Trác Phàm ở lại đó một đêm tiện thể kể lại với Thanh Viêm Hỏa Phương mục đích ra ngoài lần này.
“Việc của nhân loại các ngươi ta không muốn xen vào. Bất quá ngươi phải giữ được mạng mới là tốt nhất. Kế hoạch của chúng ta cần phụ thuộc vào ngươi rất nhiều.
”
“Ta biết. Cảm ơn ngài.
”
Thanh Viêm Hỏa Phương hơi nghĩ ngợi một chút sau đó lấy cọng lông vũ màu xanh nhạt gắn trên mái tóc của mình xuống đưa cho Trác Phàm.
“Đây là Hỏa Phượng Vũ, khi gặp nguy hiểm chỉ cần lấy nó ra sử dụng. Sức mạnh của nó tương đương với Tiểu Mị một kích toàn lực.
”
Trác Phàm nghe thế kinh hãi vội vàng nhận lấy thu vào trong chỉ giới. Đây sẽ là thứ bảo hộ mạng sống chắc ăn nhất của hắn đương nhiên là sẽ không khách khí.
Đợi Thanh Viêm Hỏa Phượng rời đi, Trác Phàm liền xếp bằng lại bắt đầu tiêu hóa nguyên lực vừa hút được từ tên thiên huyền cảnh cường giả kia.
Sáng hôm sau, Trác Phàm đến chào Thanh Viêm Hỏa Phượng cùng Mị Ảnh Vương một tiếng. Hắn cũng không quên cặn dặn Thanh Lân chăm sóc tốt cho Bạch Vân Vân và không được gây chuyện.
Làm xong mọi thứ Trác Phàm mới bắt đầu rời đi. Lúc này trời vừa mới sáng, bình minh vừa ló dạng, hắn một thân một mình không có bất kỳ một ai phát hiện xuống núi.
Trải qua một đêm tu luyện, Trác Phàm đã lại đột phá đến Đoán cốt cảnh thất trọng trước kia. Dù sao nguyên lực của một tên thiên huyền cường giả không phải là ít.
Việc đầu tiên hắn muốn làm chính là tìm đến xem xét tình hình Minh Nguyệt Lâu.
Minh Nguyệt Thanh bình thường người ra vào tấp nập nhưng hôm nay đặc biệt vắng vẻ.
Nguyên nhân chính là liên minh ba đại thế gia nhằm vào cho nên không ai dám ra vào thậm chí người bên trong thành đều khởi động đại trận bảo vệ không cho người bên ngoài xâm nhập.
Đối với Trác Phàm mà nói, ngũ cấp trận thức bây giờ với hắn chỉ là đồ bỏ. Một luồng năng lượng đánh ra lập tức đục một lỗ nhỏ bên trên kết giới.
Phá Không thần uy trải qua luyện tập đã được Trác Phàm cơ bản kiểm soát nên không hề một ai biết hắn lẻn vào bên trong.
Khác với cảnh thường ngày mọi người buông bán đông đúc, bên trong thành lúc này toàn bộ đều là binh sĩ thân mình mặc giáp, sẵn sàng ứng phó mọi tình huống xảy ra.
Trác Phàm nhìn một màn này cũng không khỏi thầm tán thưởng trong lòng. Không hỗ là một trong bát đại thế gia, binh lính đều là tinh nhuệ.
Ở tòa đại điện lớn, Quỳnh Hoa lâu chủ một mặt lo lắng đi đi lại lại trên tay còn cầm một cái ngọc giản.
Bên cạnh nàng không ai khác chính là Bạch Gia Hân cũng đang nhăn mặt cắt môi. Ngoài ra còn có một vài nữ tử khác chính là các vị lâu chủ của Minh Nguyệt Lâu.
“Làm sao đây? Chẳng lẽ Minh Nguyệt lâu xong rồi sao? Ngay cả tiền nhiệm Tổng lâu chủ cũng bị bắt. Còn yêu cầu ta phải đem Hàn Băng Chưởng, Phách Liệt Quyền còn có cả Bồ Đề Tu Căn giao ra?”
Quỳnh Hoa lâu chủ suy tư một hồi cắn răng nói.
“E rằng đây chỉ là cái cớ muốn đem chúng ta ra thanh lí mà thôi. Ai không biết toàn bộ đều bị tên Trác Phàm kia lấy đi. Ngay cả Tổng lâu chủ cũng biến mất từ đó.
”
“Cần gì phải sợ bọn chúng, cùng lắm Minh Nguyệt Lâu chúng ta liều mạng. Dù có chết một ngàn cũng đem đối phương giết tám trăm.
”
“Đúng. Đúng. Liều chết mới được.
”
Một người lên tiếng phụ họa, những người khác đều đồng loạt hưởng ứng.
Đúng lúc này, một nam tử mặt áo xám có khuôn mặt hơi gầy nhưng vô cùng tuấn tú bất ngờ xuất hiện chính giữa sảnh nghị sự. Hắn nhìn Quỳnh Hoa lâu chủ một cái rồi nói
“Đây không phải cái cớ mà là có chủ đích.
”
Người xuất hiện không ai khác mà chính là Trác Phàm. Người khác còn không biết nhưng thầy trò Bạch Gia Hân vừa nhìn đã nhận ra.
“Ngươi làm sao xuất hiện chỗ này? Vân Vân đâu?”
Quỳnh Hoa lâu chủ đại hỉ lên tiếng. Theo nàng nghĩ Trác Phàm hẳn là cùng Bạch Vân Vân ở cùng với nhau. Mà hắn trở về nghĩa là điều kiện kia hoàn toàn đáp ứng được.
Trác Phàm không có trả lời ngay mà hỏi lại: “Nói cho ta biết tình hình gần đây của Thiên Vũ.
”
“Ngươi là ai mà dám ở đây ăn nói ngông cuồng.
”
Một nử tử thấy Trác Phàm như vậy liền lao lên muốn tấn công, nhưng lập tức bị Quỳnh Hoa lâu chủ cản lại.
“Hắn chính là Trác Phàm.
”
“Cái gì? Ma đầu Trác Phàm?”