Thiên Kim Giả Livestream Xem Bói Nổi Tiếng

Thiên Kim Giả Livestream Xem Bói Nổi Tiếng

Cập nhật: 02/12/2024
Tác giả: Lạc Nhiễm
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 227
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Huyền Huyễn
Truyện ma
Xuyên Không
Hiện Đại
Nữ Cường
     
     

Tiêu Giác nhìn kỹ lại thì thấy rõ cô gái đang nắm chặt gáy mèo yêu, đây là điểm chí mạng của nó.

“Tiếng kêu khó nghe thật.

Cô phẩy tay, vỗ vào đầu con mèo một cái: "Kêu meo đi.

"

Mèo yêu điên cuồng giãy giụa, tiếp tục gào rú: "MÉO!

"

Cô không buông tha, lại vỗ mạnh thêm: "Tao bảo meo cơ mà.

"

"MÉO!

"

Lại vỗ tiếp, chẳng mảy may nương tay: “Không meo đúng không?!

"

"Bốp!

Lần này cô nghiêm giọng: "Meo hay không thì bảo!

"

"...

.

Meo meo~.

.

.

"

Cô gái nở nụ cười hài lòng: "Ngoan lắm! Biết điều là tốt.

Nhìn nụ cười nhẹ nhàng trên khuôn mặt cô, Tiêu Giác bất giác rùng mình, lùi lại hai bước. Dường như, kẻ bị bóp gáy không phải là mèo yêu mà chính là anh ta.

Khi Tiêu Giác còn đang lưỡng lự, bỗng sau lưng anh ta có một cơn gió mạnh ập tới. Cô gái thoăn thoắt nhảy lên tường, mèo yêu vẫn bị cô xách theo.

Ngay lúc đó, một thanh kiếm tiền đồng xé gió bay ngang qua tai Tiêu Giác"phập" một tiếng ghim thẳng vào tường. Thanh kiếm sau đó nhanh chóng quay về tay một người đàn ông lớn tuổi.

Tiêu Giác vui mừng thốt lên: "Chú ba!

"

Tiêu Tông Sinh tiến lại gần, tra thanh kiếm vào bao sau lưng, ánh mắt sắc lạnh nhìn cô gái trên tường.

Ông ta quát lớn: "Con nhãi ranh từ đâu đến mà dám chen chân vào đây? Quả thật không biết sống chết!

Cô gái nghiêng người, híp mắt cười nhàn nhạt: "Lão già hói mắt mờ tim mù chui ra từ đâu tìm đánh vậy?"

Cô đã từng nghe danh nhà họ Tiêu, biết đây là một trong những gia tộc hiếm hoi còn theo nghiệp tu linh trong thời đại này.

Theo lẽ thường, những người tu luyện linh thuật phải giúp đỡ lẫn nhau, cùng phấn đấu vì chính đạo.

Thế nhưng người nhà họ Tiêu lại cấu kết với loại ác nhân như Lương Quần và Đa Linh, hoàn toàn quên mất nhiệm vụ của người tu linh là trừ yêu diệt ma, bảo vệ lẽ phải, diệt trừ bất công.

Nếu họ đã như vậy, cô cũng chẳng cần khách sáo. Ai làm sai thì cứ việc sửa bằng.

.

. nằm đấm!

Tiêu Tông Sinh vốn rất có uy tín trong gia tộc, chưa từng bị ai nói những lời xúc phạm như thế. Nghe cô gái cợt nhả, ông ta nổi trận lôi đình, rút kiếm lao tới: "Con nhãi! Để xem mi còn dám ăn nói xấc láo nữa không!

"

"Chú ba!

” Tiêu Giác hoảng hốt, muốn ngăn lại nhưng đã không kịp.

Thanh kiếm vàng rực lao thẳng đến mặt cô gái nhưng dừng lại ngay sát đầu mũi cô, không thể tiến thêm chút nào.

Hai ngón tay thon dài của cô nhẹ nhàng kẹp lấy lưỡi kiếm. Cô nhíu mày, nghiêm túc nói: "Ông tu đạo lâu năm, chẳng lẽ chưa từng tự hỏi tại sao con oán linh này chỉ có ba chân sao?"

Tiêu Tông Sinh không chút do dự, quát lớn: “Ma quỷ tà đạo! Đừng hòng mê hoặc tôi!

"

Cô bật cười khẽ: “Hừ, nói chuyện với ông đúng là phí lời.

Cô không nói thêm, tiện tay ném con mèo ba chân lên không trung, sau đó dùng lực kéo mạnh thanh kiếm về phía mình. Tay còn lại cô siết chặt thành nắm đấm, vung lên một cú đấm mạnh mẽ.

Tiêu Tông Sinh chưa kịp phản ứng thì thân hình đã bị kéo lê về phía cô.

Ông ta muốn thả kiếm ra nhưng đã quá muộn. Chỉ thấy cô gái xoay người tung nằm đấm như trời giáng, đường quyền tạo thành một vòng cung rộng lớn, giáng thẳng vào bụng ông ta.

"Bốp!

Tiêu Tông Sinh phun ra một ngụm máu, thân người như diều đứt dây bay ngược ra sau.

"Chú ba!

"

Tiêu Giác hoảng sợ lao tới đỡ ông ta.

Tiêu Tông Sinh run rẩy giơ tay lên, chỉ thẳng vào cô gái: "Giết.

.

.

"

"Gì ạ?"

Tiêu Giác cúi sát người, giọng đầy lo lắng: "Chú ba, chú nói gì?"

"Giết.

.

.

"

Chàng trai nghiến răng: "Chú ba, chú yên tâm! Nếu chú có mệnh hệ gì, cháu nhất định sẽ giết cô ta để trả thù cho chú!

"

"Cái.

.

. cái đấm.

.

.

" Tiêu Tông Sinh lắp bắp, giọng đầy uất nghẹn: "Đấm to như cái.

.

. bao cát.

.

.

"

Quái thật! Con nhãi này ở đâu ra mà nắm đấm to như cái bao cát, đập vỡ mấy cái xương sườn của lão đây?!

Tiêu Giác nghe xong, cứng họng.

".

.

.

Bao cát?!

"