Trước đó, anh chỉ nghi ngờ Trì Thiển bị bắt nạt ở Cố gia, bây giờ anh nghi ngờ Trì Thiển đã bị ngược đãi về mặt tinh thần.
Trì Thiển cũng không biết anh đang não bổ cái gì, nhìn anh với ánh mắt kỳ quái.
"Cậu, cháu không lừa cậu đâu.
" Trì Thiển chỉ vào con mèo trong ngực anh.
"Nó còn nói lúc cậu không ở nhà có một người đàn ông đeo kính đến lén lút lấy tài liệu cậu để trong phòng đi, nhìn vẻ mặt không có ý tốt.
"
"...
. Mèo còn biết nói thành ngữ cơ đấy?"
"Con mèo này nói nó tốt nghiệp đại học Bắc Kinh đấy.
" Thân phận này mà đặt trong giới sủng vật, đúng là vô cùng chấn động.
Khóe miệng Trì Mộc Trạch giật giật, quyết định không tranh cãi với cô nữa, xem ra tinh thần cô đúng là có vấn đề rồi.
Nhưng người đàn ông đeo kính mà cô nói có lẽ là trợ lý tạm thời của anh, nhưng anh không nhớ mình đã bảo cậu ta đến nhà lấy tài liệu gì.
"Con mèo này thật sự nhìn thấy người đàn ông đeo kính đến đây à?"
Hỏi xong câu này, Trì Mộc Trạch thầm nghĩ chắc là mình cũng bị Trì Thiển ảnh hưởng rồi, vậy mà lại tin lời cô nói.
Trì Thiển ôm con mèo béo trong ngực gật đầu lia lịa: "Cằm anh ta còn có nốt ruồi đen nữa, cậu nhất định phải cẩn thận người này.
"
Vẻ mặt Trì Mộc Trạch dần trở nên nghiêm túc.
Trợ lý tạm thời của anh, đúng là có nốt ruồi đen ở cằm.
Người này mới đến công ty hôm trước, Trì Thiển không thể nào gặp cậu ta.
Dù thế nào thì vẫn nên cẩn thận, Trì Mộc Trạch gọi điện thoại cho trợ lý tổng giám đốc, bảo anh ta để ý đến tên trợ lý tạm thời này, hễ có gì bất thường lập tức khống chế ngay.
Nếu thật sự là gián điệp thương mại.
.
.
Trì Mộc Trạch nhìn Trì Thiển, cô và con mèo kia đang rì rầm to nhỏ như đang nói chuyện.
Nếu không phải bị bỏ bê ở Cố gia, thì sao cô phải nói chuyện với động vật nhỏ, tự hỏi tự trả lời như vậy chứ?
Nhà họ Trì nuôi nấng Cố Họa lớn như vậy, thế mà Cố gia lại đối xử với Trì Thiển thế này sao?
Trong lòng Trì Mộc Trạch dâng lên một tia khó chịu.
"Ọt ọt ~~"
Bụng Trì Thiển bắt đầu biểu tình.
"Ở Cố gia cháu chưa ăn tối à?"
"Họ bận tổ chức tiệc mừng cho con gái ruột, nào còn hơi sức đâu mà để ý đến cháu.
"
Trì Mộc Trạch đi vào bếp: "Cháu muốn ăn gì, để cậu làm cho.
"
Trì Thiển không cần suy nghĩ liền nói: "Vi cá hải sản, thịt lợn kho, nộm lòng heo.
.
.
"
"Chỉ có mì thôi.
"
"Vậy thì mì gì cũng được, không rau thơm ạ.
"
Mì nấu xong, Trì Mộc Trạch bưng đến trước mặt Trì Thiển thì điện thoại reo lên.
Trợ lý Hà gọi đến báo cáo, tên trợ lý kia đúng là có vấn đề, đã bị anh ta bắt được khi đang gọi điện thoại cho công ty đối thủ ở lối thoát hiểm.
Tài liệu cũng đã chặn được.
Trợ lý Hà: "Giám đốc Trì, may mà anh sáng suốt, tính toán chu toàn! Nếu để hắn ta lấy được tài liệu này, hậu quả thật không dám tưởng tượng.
"
Tài liệu kia liên quan đến việc đấu thầu dự án phát triển khu phía Đông ở thành phố vào tuần sau, thời điểm nhạy cảm này mà xảy ra sơ suất thì ít nhất cũng tổn thất mười tỷ.
Trì Mộc Trạch thở phào nhẹ nhõm: "Cứ khai thác thông tin từ chỗ cậu ta trước, sau đó báo cảnh sát.
"
"Vâng ạ.
"
Trì Thiển lại nói đúng nữa.
Chẳng lẽ là nghe được từ Cố gia?
Hay thật sự là do con mèo kia.
.
.
"Cậu ơi! Cứu mạng! Sàm sỡ!
" Trì Thiển kêu thảm thiết.
Trì Mộc Trạch lập tức quay đầu lại, thấy con mèo mướp kia đang ôm chặt lấy chân Trì Thiển, cái đuôi ngoe nguẩy, kêu meo meo không ngừng.
Trì Thiển vừa đẩy cái chân đầy lông của nó ra, vừa hét lớn: "Không được! Chúng ta khác loài, cưỡng ép ở bên nhau sẽ không có kết quả tốt đẹp đâu!
"
Mèo béo ú: "Meo meo meo!
" Đi theo bổn đại gia, sau này được ăn sung mặc sướng!
Trì Thiển: "Nhà ai không biết dạy mèo thế này, không cho thiến đi để giờ ra đây hoành hành, hại con gái nhà lành như tôi!
"
Một người một mèo, kẻ chạy người đuổi, chẳng khác nào cảnh tượng đại bàng tung cánh.
.
.
Trán Trì Mộc Trạch giật giật, ý nghĩ vừa nhen nhóm đã vụt tắt.
Anh đã nói là chuyện hoang đường như vậy không thể nào xảy ra mà.
Trì Mộc Trạch bước tới, bế con mèo mướp ra khỏi người Trì Thiển: "Cháu ăn đi.
"
Một con mèo đã đủ mệt rồi, bây giờ còn thêm một Trì Thiển nữa.
May mà ngày mai anh phải đi công tác, việc trông trẻ con này sẽ không còn đến lượt anh nữa rồi.
Mèo mướp kêu lên với anh: Làm gì mà phá đám chuyện tình yêu vượt loài của chúng tôi hả!
Trì Thiển thở phào nhẹ nhõm, suýt nữa thì bị mèo con "cưỡng bức" rồi!
Thời buổi này đảo điên hết rồi! Lòng mèo cũng đổi thay!
Đạo đức ở đâu? Lương tâm ở đâu? Bệnh viện thú y ở đâu?
Trì Thiển vừa ăn mì, vừa đánh giá căn hộ.