Thiên Kim Thật Không Giả Vờ Nữa! Điên Cuồng Đắc Tội Cả Thế Giới!

Thiên Kim Thật Không Giả Vờ Nữa! Điên Cuồng Đắc Tội Cả Thế Giới!

Cập nhật: 01/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 22
Đánh giá:                      
Đô thị
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
Truyện Khác
Gia Đấu
Nữ Cường
     
     

Ôn Xán mặt không biểu cảm nói: "Đâu có ép.

"

Tần Nhiễm Thu mỉm cười, đổi chủ đề: "Được rồi, được rồi, chúng ta uống cũng kha khá rồi. Tâm Châu, bản nhạc mà các cô đã chuẩn bị sao rồi? Nên biểu diễn cho chúng tôi thưởng thức chứ?"

"Gia đình Lâm Tâm Châu không giàu có bằng những người khác, nhưng cha cô ấy là phó thị trưởng, nếu không có chuyện gì ngoài ý muốn thì sẽ là thị trưởng nhiệm kỳ tiếp theo, cho nên cô ấy có địa vị khá cao trong thế hệ thứ hai.

" Ôn Xán lại giải thích, "Nhưng bản thân cô ấy không có hứng thú với chính trị, cô ấy thích âm nhạc, thích viết nhạc, lập nhóm nhạc, cũng có thể xem là một người tốt.

"

Ôn Xán vừa giới thiệu xong, Diệp Bảo Châu ở bên cạnh cũng đứng lên.

"Chị, em đi rồi sẽ quay lại ngay.

"

Cô ta đứng lên nhìn xuống Diệp Không, rồi đi về phía Lâm Tâm Châu.

"Cô ấy cũng là thành viên trong nhóm biểu diễn của Lâm Tâm Châu, phụ trách đàn piano. Phải rồi, kỹ năng đàn của cô ấy hình như là thuộc cấp diễn tấu, rất giỏi.

"

Diệp Không lắng nghe một cách vô cảm. Mãi cho đến khi nốt nhạc đầu tiên vang lên, cô mới có chút hứng thú.

Nhưng vào lúc này, Tần Nhiễm Thu đột nhiên đi lướt qua cô, nói là muốn cùng Ôn Xán bàn bạc chút việc.

Bắt gặp ánh mắt của cô, người phụ nữ vẫn vui cười: "Yên tâm, tôi không cướp vị hôn phu của cô đâu, chỉ là có một số chuyện liên quan đến công việc cần trao đổi với anh ấy.

"

Diệp Không nhún vai, nhìn Tần Nhiễm Thu đẩy xe lăn của Ôn Xán ra ngoài.

...

.

Qua cánh cửa kính, giai điệu sục sôi bỗng trở nên bức bí.

Tần Nhiễm Thu đứng dưới gốc cây, nhìn về phía xa mà không nhìn Ôn Xán, cô ta chậm rãi nói: "Anh thật sự muốn đính hôn với cô ấy à?"

"Ừm.

"

Cô ta không khỏi tò mò, "Diệp tiểu thư này thật sự là con gái ruột sao? Diệp Hải Xuyên thật sự có thể chịu đựng được sai lầm này xuất hiện trong nhà mình sao?"

"Có chịu đựng được hay không thì đã là sự thật rồi. Hơn nữa, so với chuyện con bị đánh tráo, trong giới này còn có rất nhiều chuyện buồn cười hơn.

"

Tần Nhiễm Thu trầm mặc một lúc, sau đó quay sang nhìn anh, trong mắt mang vẻ lo lắng: "Anh thật sự có ý định ra tay sao? Ông nội anh trông cũng còn khỏe mạnh, chỉ sợ hành động của anh sẽ không được suôn sẻ.

"

"Vậy nên tôi mới cần Diệp Không.

" Ôn Xán cong môi mỉm cười.

Tần Nhiễm Thu nói đùa: "Thật là tội nghiệp, Diệp tiểu thư mới đến này vừa mới bước vào một vòng tròn xã hội xa lạ, chỉ sợ là cô ấy còn xem anh là chỗ dựa, nhìn ánh mắt của cô ấy vừa rồi, rõ ràng là thực sự đã xem anh là vị hôn phu, nhưng kết quả anh lại lợi dụng sau lưng người ta.

"

".

.

.

" giữa việc nói ra sự thật rồi bị hỏi đến cùng và việc giữ im lặng thì Ôn Xán đã chọn vế sau.

Tần Nhiễm Thu cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, cô ta thở phào nhẹ nhõm: "Anh phải giải quyết tốt mối quan hệ với Diệp tiểu thư. Dù thế nào đi nữa, cô ấy hiện tại là con gái của Diệp Hải Xuyên, hơn nữa còn có một người chị gái là Diệp Đình Sơ. Nếu anh lừa cô ấy quá sâu, sợ là sau này sẽ khó thoát thân đấy.

"

".

.

.

" Ôn Xán tiếp tục im lặng.

Tần Nhiễm Thu nhìn gương mặt nghiêng của anh rồi nhìn chân anh và hỏi: "Còn chân của anh đã bị thương thế nào vậy? Trước đó nghe tin về vụ tai nạn xe của anh đã khiến tôi và Giang Tự sợ chết khiếp.

"

"Cô thì có thể hiểu, Giang Tự mà cũng bị dọa sợ sao?"

Ôn Xán vỗ vỗ chân của mình, nở nụ cười nhạt: "Yên tâm đi, đến lúc cần đứng lên thì nó sẽ tự động khỏi thôi.

"

Sau đó hai người lại nói về chuyện công việc, mãi đến khi tiếng diễn tấu bên trong dừng lại, Tần Nhiễm Thu mới đẩy Ôn Xán trở vào.

Trùng hợp gặp phải cảnh Diệp Không đang bị "bao vây".

.

.

.

Không biết từ lúc nào Đỗ Nhược Vi đã ngồi cạnh Diệp Không, trên tay cô ta cầm một cây sáo dọc, đang mỉm cười hỏi Diệp Không: "Lần đầu tiên tham gia buổi họp mặt của tôi, Diệp tiểu thư cảm thấy thế nào? Cô có thể cho chút nhận xét về bản nhạc vừa rồi không? Đó là bản nhạc do chính Tâm Châu viết đấy ~"

Diệp Không nghiêm túc suy nghĩ: "Cũng hay.

"