"Ngươi đã cứu nàng, nàng còn mưu đồ bất chính với ngươi, thật sự là được một tấc đòi tiến một thước.
" Mộ Huyền Linh căm phẫn nói.
Tạ Tuyết Thần ngơ ngác hỏi: "Cô ta...
. là ai?"
Mưu đồ bất chính, được một tấc đòi tiến một thước, há chẳng phải chỉ có kẻ bán yêu trước mắt này sao ?
"Đương nhiên là Cao Thu Mân !
" Mộ Huyền Linh không giấu giếm địch ý, chẳng mảy may quan tâm thái độ ghen tuông, áp đặt trước mặt người trong lòng có thể không thích hợp. "Một mực gọi Tạ tông chủ, thật thân mật.
"
Tạ Tuyết Thần nghiêm nét mặt: "Ta là Tông chủ Tiên minh, thiên hạ ai cũng gọi như vậy, cho dù là Ma tôn gặp mặt cũng xưng Tạ tông chủ một tiếng.
"
Hắn nghĩ, cũng chỉ có Mộ Huyền Linh, dám nhắc đến cả tên họ trước mặt hắn.
"Ngươi còn bênh vực nàng!
" Mộ Huyền Linh chua xót lại tức giận nói: "Hay là ngươi thấy nàng xinh đẹp? Bọn họ đều bảo Cao Thu Mân rất giống ta.
"
Tạ Tuyết Thần nghi hoặc nhíu mày, lập tức nói: "Không giống.
"
Hắn xem người không cần biểu tượng bên ngoài, mà quan sát tinh thần, dò xét sắc mặt, nghe nhịp tim đập và hơi thở. Bề ngoài chỉ là biểu tượng giả dối rất dễ ngụy trang, chỉ có tinh thần và nhịp tim, hô hấp mới là đặc điểm độc nhất của mỗi người.
Cao Thu Mân và Mộ Huyền Linh, trong mắt hắn là hai người hoàn toàn khác biệt, không hề có chỗ nào để so sánh.
Lần đầu gặp gỡ, hắn còn dè dặt về thân phận của Mộ Huyền Linh, chỉ thấy trên người nàng còn vương vấn yêu khí và ma khí. Nhưng qua mấy ngày, hắn nhận thấy hơi thở của nàng trong veo không tạp, là khí tượng của kẻ thẳng thắn chân thành. Hắn dần buông bỏ thành kiến với nàng, thậm chí còn trở nên bao dung hơn theo cách mà chính hắn cũng không hiểu nổi.
Đúng như lời nàng nói, Mộ Huyền Linh rất dễ dỗ, chỉ một câu "không giống" đã khiến nàng chuyển cơn giận thành vui, lộ nụ cười.
"Vậy sau này ngươi đừng nhận lầm người nữa.
" Mộ Huyền Linh thành thật nói.
Ánh trăng chảy trong đáy mắt nàng, lấp lánh rực rỡ. Ánh trăng, ánh tuyết đâu sánh bằng ba phần tuyệt sắc của nàng.
Làm sao có thể nhận lầm?
Tạ Tuyết Thần gật đầu nhẹ nhàng: "Được.
"
Mộ Huyền Linh cong cong đuôi mắt, đột nhiên nhón chân lên, ngẩng mặt lên hôn lên khóe môi Tạ Tuyết Thần. Mũi ngửi thấy mùi Tuyết Tùng hương tỏa ra từ trên người hắn, mát lạnh và trong lành, giống như chính hắn vậy. Bề ngoài trông có vẻ lạnh lùng, nhưng thực chất trái tim và đôi môi đều mềm mại như nhau.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!