Chương 1 - Lạnh Lùng Ra Lệnh,Phòng Tắm Khách Sạn.
Chương 2 - Chọc Giận Cô Gái Khiêu Vũ Nhiệt Tình
Chương 3 - Tối Nay………Tôi Cùng Anh Thế Nào?
Chương 4 - Mạnh Mẽ Yêu Em Đi!
Chương 5 - Không Phải Là Cường Hôn Mà Là Nụ Hôn Nóng Bỏng!
Chương 6 - Ánh Mắt Tà Mị Nóng Rực,Mập Mờ Lời Khuyên!
Chương 6 - Cuồng Nộ Hôn
Chương 7 - Cắn Cô,Anh Nhẹ Một Chút. . . . . .
Chương 8 - Ục Niệm Chi Hỏa
Chương 9 - Siêu Cấp Đẹp Trai
Chương 10 - Người Đàn Ông Yêu Nghiệt
Chương 11 - Nụ Cười Gian Tà,Hắn Ôm Cô. . .
Chương 12 - Tối Nay Cô Nhất Định Phải Ở Cùng Với Tôi
Chương 13 - Ám Dạ Chi Hôn,Ưm. . .
Chương 14 - Khiến Hắn Nghiện
Chương 15 - Mặt Đỏ Ửng,Biến Hóa Tế Nhị
Chương 16 - Cô Gái,Tay Cô Đang Sờ Nơi Đâu?
Chương 17 - Bạn Trai Tôi Thích Sạch Sẽ
Chương 18 - Tim Đập Rộn Lên
Chương 19 - Cô Nam Quả Nữ,Tắm
Chương 20 - Bị Thấy Hết
Chương 21 - Đôi Môi Nóng Bỏng,Hắn Thừa Dịp Người Gặp Nguy
Chương 22 - Dạ Đại Tổng Tài Ghen
Chương 23 - Mặt Khác Của Diệp Vị Ương.
Chương 24 - Anh Điên Rồi! Anh Tránh Ra!
Chương 25 - Bạo Ngược
Chương 26 - Anh Muốn Hủy Hoại Em
Chương 27 - Người Đàn Ông Kỳ Quái,Hai Lần Bị Quấy Rầy
Chương 28 - Hắn Không Phải Người Đàn Ông Của Tôi
Chương 29 - Người Phúc Hắc
Chương 30 - Cô Gái,Cô Không Sao Đấy Chứ?
Chương 31 - Hôn
Chương 32 - Cô Gái Ngốc!Nắm Tay. . .
Chương 33 - Sợ Tôi Bán Em Sao?
Chương 34 - Bị Đánh Một Bạt Tai!
Chương 35 - Ví Tiền Của Thanh Phong Tuấn
Chương 36 - Cô Thực Sự Đã Chọc Phải Một Nhân Vật Lớn Rồi!
Chương 37 - Con Phải Thu Phục Trái Tim Của Đại Tổng Tài!
Chương 38 - Xin Con,Đi Tìm Dạ Phi Phàm!
Chương 39 - Thanh Phong Tuấn Tỏ Rõ Lập Trường
Chương 40 - Con Mồi Của Hắn!
Chương 41 - Trong Con Mắt Tà Mị Nở Rộ Màu Sắc Hài Hòa
Chương 42 - Thanh Đại Học Đẹp Trai Đấm Lên Bàn!
Chương 43 - Quầy Bar Mị Ảnh
Chương 44 - Hắn Tôn Quý Cười Gian
Chương 45 - Hắn Yêu Cầu Bồi Thường Đặc Biệt
Chương 46 - Bá Đạo Hôn,Mặt Khác Của Thanh Tuấn
Chương 47 - Hôn Một Cái,Đánh Một Cái
Chương 48 - Chọn Cô Làm Bạn Gái
Chương 49 - Nén Giận,Đau Lòng
Chương 50 - Ba Người Đàn Ông Đẹp Trai Cướp Người!
Chương 51 - Thanh Phong Tuấn Buồn Bực!
Chương 52 - Động Tác Cùng Ánh Mắt Của Thanh Thiếu
Chương 53 - Hắn Từng Bước Hướng Dẫn Cô
Chương 54 - Khí Phách Hiên Ngang,Hương Vị Nước Hoa
Chương 55 - Không Chọc Nổi Cũng Biết Không Hiểu Được Đàn Ông!
Chương 56 - Cả Đêm Mệt Mỏi,Quay Quảng Cáo
Chương 57 - Thanh Thiếu,Trả Lại Ví Tiền Cho Anh
Chương 58 - Thanh Tổng Nói,Cẩn Thận Không Tôi Hôn Cô Trước Mặt Mọi Người Đấy
Chương 59 - Thế Giới Nội Tâm Phức Tạp Của Thanh Tổng
Chương 60 - Chiếc Nhẫn,Quảng Cáo,Mặt Lạnh
Chương 61 - Dạ Thiếu Không Bình Tĩnh,Thanh Thiếu Ngược Lại Rất Bình Tĩnh!
Chương 62 - Nhớ Kỹ Lời Hôm Nay Em Nói ——-Thanh Thiếu
Chương 63 - Ghen Không Vui, Phát Hiện Bí Mật!
Chương 64 - Nguyên Nhân Hắn Tiếp Cận Cô
Chương 65 - Cô Lùi Một Bước, Hắn Tiến Hai Bước!
Chương 66 - Người Này Thật Đáng Ghét!
Chương 67 - Liên Tưởng Động Tác Thân Mật
Chương 68 - Bị Hôn Trộm,Thanh Tổng Tức Giận
Chương 69 - Thanh Tổng Đánh Đông Phương Điện Hạ
Chương 70 - Thanh Thiếu Gia Nói,Gọi Tôi Là Tuấn,Đi Ăn Cơm Với Tôi
Chương 71 - Cùng Thanh Thiếu Ái Muội Trong Xe
Chương 72 - Thanh Thiếu Tỉ Mỉ Cưng Chiều
Chương 73 - Thanh Thiếu Đúng Là Không Cùng Thái Độ Với Người Phụ Nữ Khác
Chương 74 - Hắn Cách Cô Vô Cùng Gần
Chương 75 - Kịch Liệt Hôn,Kéo Xuống Váy Dài
Chương 76 - Ái Muội Không Ngừng,Ngượng Ngùng Đỏ Mặt!
Chương 77 - Đơn Độc Chung Đụng
Chương 78 - Thanh Thiếu Mất Hứng
Chương 79 - Thanh Phong Tuấn Phong Phạm Đại Thần
Chương 80 - Em Nợ Anh Càng Ngày Càng Nhiều
Chương 81 - Anh Có Thể Tà Ác Hơn Nữa Không?
Chương 82 - Trở Thành Nữ Hầu Riêng Cho Hắn
Chương 83 - Bị Thanh Thiếu Lừa Đảo,Dẫn Dụ
Chương 84 - Cô Gái,Cô Tốt Nhất Cẩn Thận Một Chút
Chương 85 - Người Đàn Ông Anh Tuấn Như Thần
Chương 86 - Khế Ước Bán Thân
Chương 87 - Không Chọc Nổi
Chương 88 - Sứ Giả Địa Ngục
Chương 89 - Máu Chảy Thành Sông
Chương 90 - Biến Đổi,Không Cho Kháng Cự
Chương 91 - Ánh Mắt Của Cô Trở Nên Lạnh Lẽo
Chương 92 - Thì Ra Em Trong Mắt Anh Lại Thấp Kém Hèn Hạ Như Vậy
Chương 93 - Hắn Không Muốn Thể Xác Cô,Cũng Không Muốn Trái Tim Của Cô!
Chương 94 - Sự Linh Hoạt Dũng Cảm Của Cô
Chương 95 - Mĩ Nữ, Thật Biết Nghe Lời
Chương 96 - Bị Trúng Xuân Dược
Chương 97 - Ô. . . . . . Cô Nóng Quá. . . . . . Thật Khó Chịu. . . . . .
Chương 98 - Thân Thể Mê Người
Chương 99 - Điên Cuồng Tình Dục
Chương 100 - Hắn Muốn Cô Vĩnh Viễn Nhớ Đêm Hôm Nay
Chương 101 - Em, Em Là Của Anh! Em Chỉ Có Thể Là Của Anh!
Chương 102 - Tắm,Cười Gian Tà
Chương 103 - Tôi Cũng Đói Bụng, Ăn Cô. . . . . .
Chương 104 - Hắn Nói, Cô Gái, Em Rất Không Ngoan
Chương 105 - Vết Hôn,Nhốt Cô Lại
Chương 106 - Phúc Hắc Thiếu Gia Bao Ăn Bao Uống…. Bao Cả Ngủ!
Chương 107 - Hung Hăng Hôn Em, Trừng Phạt!
Chương 108 - Nụ Hôn Nóng Bỏng Trước Bữa Ăn,Sau Bữa Ăn Bắt Cô Rửa Chén, Nổi Giận!
Chương 109 - Giọng Nói Của Hắn Giống Như Đến Từ Địa Ngục
Chương 110 - Anh Cút Đi! Đừng Để Tôi Thấy Mặt Anh!
Chương 111 - Phản Bội Và Chân Tướng! Trả Lời Tôi,Tôi Liền Đi Theo Anh!
Chương 112 - Khí Phách Và Ẫn Nhẫn Quan Tâm Của Hắn
Chương 113 - Tròng Mắt Thâm Thúy Như Biển Tràn Đầy Hung Ác
Chương 114 - Ép Cô Nhảy Múa Thoát Y! Cười Lạnh,Dũng Khí Và Yêu Mị!
Chương 115 - Quyến Rũ Chết Người, Phái Nam Muốn Có
Chương 116 - Lưu Manh, Chạy……
Chương 117 - Ôm Cô Vào Ngực,Tuyệt Vọng, Trò Chơi Biến Thái!
Chương 118 - Ác Ma Hình Phạt Làm Nhục! Được! Tôi Cởi!
Chương 119 - Ông Ta Hung Hăng Đánh Cô Một Bạt Tai,Nhục Nhã!
Chương 120 - Cô Cười Đến Hai Mắt Đều Là Lệ!
Chương 121 - Thanh Phong Tuấn Con Ngươi Thâm Thúy Cùng Lòng Bàn Tay Nóng Rực
Chương 122 - Thanh Phong Tuấn Cười. . . . . .
Chương 123 - Hắn Nổi Giận,Hắn Lo Lắng,Hắn Hôn
Chương 124 - Hắn Giúp Cô Tắm
Chương 125 - Cùng Nhau Ngủ.Hắn Yêu Nhưng Hắn Không Thể Nói
Chương 126 - Thanh Đại Thiếu Gia Tự Mình Đút Cô Ăn Cơm
Chương 127 - Ngoan,Ký Tên! Hắn Cười Trông Cực Kỳ Anh Tuấn!
Chương 128 - Rốt Cuộc Bắt Đầu Cuộc Sống Ái Muội
Chương 129 - Hắn Mạnh Mẽ, Hắn Bá Đạo,Nhưng………..Hắn Cũng Rất Dịu Dàng
Chương 130 - A A A! Hắn Không Mặc Quần Áo! Xấu Hổ………………..
Chương 131 - Cùng Giường Chung Gối,Tiểu Ngốc,Chào!
Chương 132 - Hắn Tự Mình Lựa Chọn Y Phục Cho Cô
Chương 133 - Xương Quai Xanh Có Nốt Ruồi Hoa Đào,Ôm
Chương 134 - Tức Giận,Triền Miên
Chương 135 - Trước Mặt Mọi Người Nhiệt Tình Ôm Hôn!
Chương 136 - Thanh Phong Tuấn Đánh Người!
Chương 137 - Thuộc Hạ Của Hắn Tất Cả Đều Là Quái Thai! Tâm Tình Của Cô Có Chút Nặng Nề.
Chương 138 - Phong Thanh Tuấn,Các Ngươi Chờ Ta Đã Lâu Rồi Sao?
Chương 139 - Hắn Cắn Cô Một Cái, Bắt Đầu Cởi Cúc Áo Cô…
Chương 140 - Diệp Vị Ương Muốn Nôn Mửa, Thanh Phong Tuấn Muốn Giết Người
Chương 141 - Máu..Hắn Nói..Tiểu Ngốc,Ôm Chặt Anh!
Chương 142 - Đỏ Mặt. . . . .
Chương 143 - Hắn Lạnh Lùng Lạnh Lùng,Nghiêng Người Bá Đạo Ôm
Chương 144 - Thiếu Chủ Hắc Đạo Trừng Phạt Cô Theo Cách Khác!
Chương 145 - Cuồng Nhiệt Chiếm Đoạt Ngọt Ngào Thuộc Về Cô
Chương 146 - Dáng Vẻ Hung Dữ Của Hắn Thật Đáng Sợ
Chương 147 - Một Đêm Vui Vẻ, Thổ Lộ Tình Yêu!
Chương 148 - Có Hài Lòng Với Cơ Thể Của Tôi?
Chương 149 - Sắc Dục,Vết Thương Bị Đạn Bắn,Quan Tâm!
Chương 150 - Tôi Bị Thương, Em Giúp Tôi Tắm!
Chương 151 - Hắn Nói, Em Hấp Dẫn Anh
Chương 152 - In Lên Dấu Ấn Thanh Phong Tuấn
Chương 153 - Ngày Thứ Năm Cuối Cùng,Bưu Kiện Kỳ Lạ
Chương 154 - Điên Cuồng Yêu Cô, Muốn Cô
Chương 155 - Thanh Phong Tuấn Cười Nhưng Cười Đến Băng Hàn Thấu Xương!
Chương 156 - Thiếu Chủ Lãnh Đạm, Cô Ấy Sống Hay Chết Không Quan Hệ Tới Tôi!
Chương 157 - Ngược Đãi,Chiếc Nhẫn,Thấy Đại Soái Ca!
Chương 158 - Vương Tử Đông Phương Thước, Nụ Hôn Đầu Năm Đó, Xấu Hổ!
Chương 159 - Hắn Vừa Cười Vừa Tức Lại Vừa Đau Lòng!
Chương 160 - Hắn Hoảng Hốt,Lần Đầu Tiên Quan Tâm Tới Một Cô Gái Như Thế!
Chương 161 - Diệp Vị Ương, Cô Quá Thông Minh
Chương 162 - Mẹ!Ngoài Thân Phận Sát Thủ,Không Ai Có Thể Khi Dễ Mẹ
Chương 163 - Trốn Không Thoát Trừng Phạt, Đau Đến Không Muốn Sống
Chương 164 - Có Tin Một Phát Súng Của Tôi Giết Chết Anh Không?
Chương 165 - Rơi Nước Mắt
Chương 166 - Cút! Tôi Không Muốn Cặp Lại Cô! ……Cô Muốn Nôn………..
Chương 167 - Mãnh Liệt! Ban Đêm Thanh Phong Tuấn Nguy Hiểm Như Sói!
Chương 168 - Hôn Khắp Toàn Thân,Nhục Nhã, Ép Uống Thuốc!
Chương 169 - Thanh Phong Tuấn Sao Anh Có Thể Tàn Nhẫn Như Vậy?
Chương 170 - Người Phụ Nữ Của Tôi,Bức Hôn! {4000 Chữ}
Chương 171 - Thanh Phong Tuấn Điên Cuồng Mất Đi Lý Trí !
Chương 172 - Hắn Bá Đạo Ra Lệnh,Đừng Mơ Anh Bỏ Lại Em
Chương 173 - Dục Vọng Mãnh Liệt,Một Đống Bảo Bối
Chương 174 - Người Phụ Nữ Của Hắn Rất Xấu Hổ
Chương 175 - Một Màn Lửa Nóng,Ghen,Hối Hận
Chương 176 - Không Khí Ái Muội, Váy Trong Suốt!
Chương 177 - Thanh Phong Tuấn Ghen Đến Nổi Điên!
Chương 178 - Tức Giận, Hơi Thở Đông Lạnh!
Chương 179 - Thanh Thiếu Thực Sự Rất Tà Ác!
Chương 180 - Hắn Khoác Da Người Vô Tình Vô Nghĩa, Mà Cô Lại Nhìn Nhầm Thành Chú Cừu Trắng Nhỏ!
Chương 181 - Ngoan,Cùng Nhau Tắm
Chương 182 - Nhớ Mùi Vị Hạnh Phúc
Chương 183 - Đánh Cuộc Thua Thật Nhiều . . . . . Nụ Hôn Nóng Bỏng!
Chương 184 - Người Đàn Ông Bề Ngoài Lãnh Khốc Lại Rất Tỉ Mỉ
Chương 185 - Cười,Cười,Cười Đến Chảy Nước Mắt. . . . .
Chương 186 - Cả Đêm Chăm Sóc, Không Chịu Uy Hiếp!
Chương 187 - Ôn Nhu Hôn,Nhẹ Nhàng Run Rẩy,Đêm Cuối Cùng!
Chương 188 - Lãnh Mị Thiếu Chủ Chiếm Đoạt Cả Đêm!
Chương 189 - Chương 189
Chương 190 - Người Đàn Ông Thần Bí Tà Mị Anh Tuấn!
Chương 191 - Nhiều Loại Dâu Tây Trên Người Cô
Chương 192 - Ác Ma! Lưu Manh!
Chương 193 - Hôn Môi – Ôm – Vuốt Ve …Chuyện Nào Cũng Không Được….Cự Tuyệt!
Chương 194 - Cô Hóa Thân Thành Mỹ Nữ Tuyệt Sắc!
Chương 195 - Ánh Mắt Tà Mị Nóng Rực,Mập Mờ Lời Khuyên!
Chương 196 - Thanh Thiếu Ăn Dấm Rồi!
Chương 197 - Thanh Phong Tuấn Bị Hôn………..
Chương 198 - Hành Động Của Hắn, Ánh Mắt Của Hắn,Khí Chất Vương Giả Không Cho Cự Tuyệt!
Chương 199 - Dấu Hôn Trên Cổ Cô, Tức Giận!
Chương 200 - Vị Ương Trúng Kim Độc, Nằm Trong Ngực Hắn!
Chương 201 - Tình Dục,Hôn, Xé Rách
Chương 202 - Tròng Mắt Hắn Nở Rộ Ánh Sáng Lạnh Ngàn Năm !
Chương 203 - Cô Gái Đáng Chết Khiến Hắn Không Tập Trung,Tâm Phù Khí Táo!
Chương 204 - Thiếu Chủ Hắc Đạo Tàn Khốc Trừng Phạt!
Chương 205 - Cởi Quần Áo Xuống,Chủ Động Hôn Anh
Chương 206 - Trong Mắt Thanh Phong Tuấn Lóe Lên Bạo Ngược
Chương 207 - Ban Đêm,Cô Biến Thành Điểm Tâm Ác Ma . . . . .
Chương 208 - Cô Nằm Dưới Người Hắn..Sướng Đến Không Tả Nổi
Chương 209 - Trong Mắt Thanh Thiếu Có Hoảng Hốt Xen Lẫn Tuyệt Vọng!
Chương 210 - Thiên Tài Bảo Bối, Tuyệt Kỹ Đạp Cửa!
Chương 211 - Mẹ Đêm Nay Con Muốn Ngủ Cùng Mẹ! (1-2)
Chương 212 - Thiên Tài Bảo Bối PK Ba Ba Tổng Tài
Chương 213 - Con Trai Thiên Tài Năm Tuổi, Đã Không Còn Nụ Hôn Đầu (1)
Chương 214 - Thiên Tài Bảo Bối Thiết Kế Cha Mẹ!Diệp Vị Ương Xinh Đẹp!
Chương 215 - Đại Kết Cục:Kích Hôn Triền Miên(1)
Chương 216 - Phiên Ngoại: Hôn Lễ Thế Kỷ Của Thanh Thiếu! Hàng Đêm Ôm Nhau Ngủ,Rốt Cuộc Mập Mờ Tiến Hành !
Chương 217 - Hôn Lễ Thế Kỷ Của Thanh Thiếu! Hàng Đêm Ôm Nhau Ngủ,Rốt Cuộc Mập Mờ Tiến Hành !
Chương 218 - Hôn Lễ Thế Kỷ Của Thanh Thiếu! Hàng Đêm Ôm Nhau Ngủ,Rốt Cuộc Mập Mờ Tiến Hành ! (5)
Chương 219 - Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha! [1]
Chương 220 - Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha
Chương 221 - Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha [2]
Chương 222 - Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha! [3]
Chương 223 - Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha! [4+5] [HOÀN]
Chương 1 - Lạnh Lùng Ra Lệnh,Phòng Tắm Khách Sạn.
Chương 2 - Chọc Giận Cô Gái Khiêu Vũ Nhiệt Tình
Chương 3 - Tối Nay………Tôi Cùng Anh Thế Nào?
Chương 4 - Mạnh Mẽ Yêu Em Đi!
Chương 5 - Không Phải Là Cường Hôn Mà Là Nụ Hôn Nóng Bỏng!
Chương 6 - Ánh Mắt Tà Mị Nóng Rực,Mập Mờ Lời Khuyên!
Chương 6 - Cuồng Nộ Hôn
Chương 7 - Cắn Cô,Anh Nhẹ Một Chút. . . . . .
Chương 8 - Ục Niệm Chi Hỏa
Chương 9 - Siêu Cấp Đẹp Trai
Chương 10 - Người Đàn Ông Yêu Nghiệt
Chương 11 - Nụ Cười Gian Tà,Hắn Ôm Cô. . .
Chương 12 - Tối Nay Cô Nhất Định Phải Ở Cùng Với Tôi
Chương 13 - Ám Dạ Chi Hôn,Ưm. . .
Chương 14 - Khiến Hắn Nghiện
Chương 15 - Mặt Đỏ Ửng,Biến Hóa Tế Nhị
Chương 16 - Cô Gái,Tay Cô Đang Sờ Nơi Đâu?
Chương 17 - Bạn Trai Tôi Thích Sạch Sẽ
Chương 18 - Tim Đập Rộn Lên
Chương 19 - Cô Nam Quả Nữ,Tắm
Chương 20 - Bị Thấy Hết
Chương 21 - Đôi Môi Nóng Bỏng,Hắn Thừa Dịp Người Gặp Nguy
Chương 22 - Dạ Đại Tổng Tài Ghen
Chương 23 - Mặt Khác Của Diệp Vị Ương.
Chương 24 - Anh Điên Rồi! Anh Tránh Ra!
Chương 25 - Bạo Ngược
Chương 26 - Anh Muốn Hủy Hoại Em
Chương 27 - Người Đàn Ông Kỳ Quái,Hai Lần Bị Quấy Rầy
Chương 28 - Hắn Không Phải Người Đàn Ông Của Tôi
Chương 29 - Người Phúc Hắc
Chương 30 - Cô Gái,Cô Không Sao Đấy Chứ?
Chương 31 - Hôn
Chương 32 - Cô Gái Ngốc!Nắm Tay. . .
Chương 33 - Sợ Tôi Bán Em Sao?
Chương 34 - Bị Đánh Một Bạt Tai!
Chương 35 - Ví Tiền Của Thanh Phong Tuấn
Chương 36 - Cô Thực Sự Đã Chọc Phải Một Nhân Vật Lớn Rồi!
Chương 37 - Con Phải Thu Phục Trái Tim Của Đại Tổng Tài!
Chương 38 - Xin Con,Đi Tìm Dạ Phi Phàm!
Chương 39 - Thanh Phong Tuấn Tỏ Rõ Lập Trường
Chương 40 - Con Mồi Của Hắn!
Chương 41 - Trong Con Mắt Tà Mị Nở Rộ Màu Sắc Hài Hòa
Chương 42 - Thanh Đại Học Đẹp Trai Đấm Lên Bàn!
Chương 43 - Quầy Bar Mị Ảnh
Chương 44 - Hắn Tôn Quý Cười Gian
Chương 45 - Hắn Yêu Cầu Bồi Thường Đặc Biệt
Chương 46 - Bá Đạo Hôn,Mặt Khác Của Thanh Tuấn
Chương 47 - Hôn Một Cái,Đánh Một Cái
Chương 48 - Chọn Cô Làm Bạn Gái
Chương 49 - Nén Giận,Đau Lòng
Chương 50 - Ba Người Đàn Ông Đẹp Trai Cướp Người!
Chương 51 - Thanh Phong Tuấn Buồn Bực!
Chương 52 - Động Tác Cùng Ánh Mắt Của Thanh Thiếu
Chương 53 - Hắn Từng Bước Hướng Dẫn Cô
Chương 54 - Khí Phách Hiên Ngang,Hương Vị Nước Hoa
Chương 55 - Không Chọc Nổi Cũng Biết Không Hiểu Được Đàn Ông!
Chương 56 - Cả Đêm Mệt Mỏi,Quay Quảng Cáo
Chương 57 - Thanh Thiếu,Trả Lại Ví Tiền Cho Anh
Chương 58 - Thanh Tổng Nói,Cẩn Thận Không Tôi Hôn Cô Trước Mặt Mọi Người Đấy
Chương 59 - Thế Giới Nội Tâm Phức Tạp Của Thanh Tổng
Chương 60 - Chiếc Nhẫn,Quảng Cáo,Mặt Lạnh
Chương 61 - Dạ Thiếu Không Bình Tĩnh,Thanh Thiếu Ngược Lại Rất Bình Tĩnh!
Chương 62 - Nhớ Kỹ Lời Hôm Nay Em Nói ——-Thanh Thiếu
Chương 63 - Ghen Không Vui, Phát Hiện Bí Mật!
Chương 64 - Nguyên Nhân Hắn Tiếp Cận Cô
Chương 65 - Cô Lùi Một Bước, Hắn Tiến Hai Bước!
Chương 66 - Người Này Thật Đáng Ghét!
Chương 67 - Liên Tưởng Động Tác Thân Mật
Chương 68 - Bị Hôn Trộm,Thanh Tổng Tức Giận
Chương 69 - Thanh Tổng Đánh Đông Phương Điện Hạ
Chương 70 - Thanh Thiếu Gia Nói,Gọi Tôi Là Tuấn,Đi Ăn Cơm Với Tôi
Chương 71 - Cùng Thanh Thiếu Ái Muội Trong Xe
Chương 72 - Thanh Thiếu Tỉ Mỉ Cưng Chiều
Chương 73 - Thanh Thiếu Đúng Là Không Cùng Thái Độ Với Người Phụ Nữ Khác
Chương 74 - Hắn Cách Cô Vô Cùng Gần
Chương 75 - Kịch Liệt Hôn,Kéo Xuống Váy Dài
Chương 76 - Ái Muội Không Ngừng,Ngượng Ngùng Đỏ Mặt!
Chương 77 - Đơn Độc Chung Đụng
Chương 78 - Thanh Thiếu Mất Hứng
Chương 79 - Thanh Phong Tuấn Phong Phạm Đại Thần
Chương 80 - Em Nợ Anh Càng Ngày Càng Nhiều
Chương 81 - Anh Có Thể Tà Ác Hơn Nữa Không?
Chương 82 - Trở Thành Nữ Hầu Riêng Cho Hắn
Chương 83 - Bị Thanh Thiếu Lừa Đảo,Dẫn Dụ
Chương 84 - Cô Gái,Cô Tốt Nhất Cẩn Thận Một Chút
Chương 85 - Người Đàn Ông Anh Tuấn Như Thần
Chương 86 - Khế Ước Bán Thân
Chương 87 - Không Chọc Nổi
Chương 88 - Sứ Giả Địa Ngục
Chương 89 - Máu Chảy Thành Sông
Chương 90 - Biến Đổi,Không Cho Kháng Cự
Chương 91 - Ánh Mắt Của Cô Trở Nên Lạnh Lẽo
Chương 92 - Thì Ra Em Trong Mắt Anh Lại Thấp Kém Hèn Hạ Như Vậy
Chương 93 - Hắn Không Muốn Thể Xác Cô,Cũng Không Muốn Trái Tim Của Cô!
Chương 94 - Sự Linh Hoạt Dũng Cảm Của Cô
Chương 95 - Mĩ Nữ, Thật Biết Nghe Lời
Chương 96 - Bị Trúng Xuân Dược
Chương 97 - Ô. . . . . . Cô Nóng Quá. . . . . . Thật Khó Chịu. . . . . .
Chương 98 - Thân Thể Mê Người
Chương 99 - Điên Cuồng Tình Dục
Chương 100 - Hắn Muốn Cô Vĩnh Viễn Nhớ Đêm Hôm Nay
Chương 101 - Em, Em Là Của Anh! Em Chỉ Có Thể Là Của Anh!
Chương 102 - Tắm,Cười Gian Tà
Chương 103 - Tôi Cũng Đói Bụng, Ăn Cô. . . . . .
Chương 104 - Hắn Nói, Cô Gái, Em Rất Không Ngoan
Chương 105 - Vết Hôn,Nhốt Cô Lại
Chương 106 - Phúc Hắc Thiếu Gia Bao Ăn Bao Uống…. Bao Cả Ngủ!
Chương 107 - Hung Hăng Hôn Em, Trừng Phạt!
Chương 108 - Nụ Hôn Nóng Bỏng Trước Bữa Ăn,Sau Bữa Ăn Bắt Cô Rửa Chén, Nổi Giận!
Chương 109 - Giọng Nói Của Hắn Giống Như Đến Từ Địa Ngục
Chương 110 - Anh Cút Đi! Đừng Để Tôi Thấy Mặt Anh!
Chương 111 - Phản Bội Và Chân Tướng! Trả Lời Tôi,Tôi Liền Đi Theo Anh!
Chương 112 - Khí Phách Và Ẫn Nhẫn Quan Tâm Của Hắn
Chương 113 - Tròng Mắt Thâm Thúy Như Biển Tràn Đầy Hung Ác
Chương 114 - Ép Cô Nhảy Múa Thoát Y! Cười Lạnh,Dũng Khí Và Yêu Mị!
Chương 115 - Quyến Rũ Chết Người, Phái Nam Muốn Có
Chương 116 - Lưu Manh, Chạy……
Chương 117 - Ôm Cô Vào Ngực,Tuyệt Vọng, Trò Chơi Biến Thái!
Chương 118 - Ác Ma Hình Phạt Làm Nhục! Được! Tôi Cởi!
Chương 119 - Ông Ta Hung Hăng Đánh Cô Một Bạt Tai,Nhục Nhã!
Chương 120 - Cô Cười Đến Hai Mắt Đều Là Lệ!
Chương 121 - Thanh Phong Tuấn Con Ngươi Thâm Thúy Cùng Lòng Bàn Tay Nóng Rực
Chương 122 - Thanh Phong Tuấn Cười. . . . . .
Chương 123 - Hắn Nổi Giận,Hắn Lo Lắng,Hắn Hôn
Chương 124 - Hắn Giúp Cô Tắm
Chương 125 - Cùng Nhau Ngủ.Hắn Yêu Nhưng Hắn Không Thể Nói
Chương 126 - Thanh Đại Thiếu Gia Tự Mình Đút Cô Ăn Cơm
Chương 127 - Ngoan,Ký Tên! Hắn Cười Trông Cực Kỳ Anh Tuấn!
Chương 128 - Rốt Cuộc Bắt Đầu Cuộc Sống Ái Muội
Chương 129 - Hắn Mạnh Mẽ, Hắn Bá Đạo,Nhưng………..Hắn Cũng Rất Dịu Dàng
Chương 130 - A A A! Hắn Không Mặc Quần Áo! Xấu Hổ………………..
Chương 131 - Cùng Giường Chung Gối,Tiểu Ngốc,Chào!
Chương 132 - Hắn Tự Mình Lựa Chọn Y Phục Cho Cô
Chương 133 - Xương Quai Xanh Có Nốt Ruồi Hoa Đào,Ôm
Chương 134 - Tức Giận,Triền Miên
Chương 135 - Trước Mặt Mọi Người Nhiệt Tình Ôm Hôn!
Chương 136 - Thanh Phong Tuấn Đánh Người!
Chương 137 - Thuộc Hạ Của Hắn Tất Cả Đều Là Quái Thai! Tâm Tình Của Cô Có Chút Nặng Nề.
Chương 138 - Phong Thanh Tuấn,Các Ngươi Chờ Ta Đã Lâu Rồi Sao?
Chương 139 - Hắn Cắn Cô Một Cái, Bắt Đầu Cởi Cúc Áo Cô…
Chương 140 - Diệp Vị Ương Muốn Nôn Mửa, Thanh Phong Tuấn Muốn Giết Người
Chương 141 - Máu..Hắn Nói..Tiểu Ngốc,Ôm Chặt Anh!
Chương 142 - Đỏ Mặt. . . . .
Chương 143 - Hắn Lạnh Lùng Lạnh Lùng,Nghiêng Người Bá Đạo Ôm
Chương 144 - Thiếu Chủ Hắc Đạo Trừng Phạt Cô Theo Cách Khác!
Chương 145 - Cuồng Nhiệt Chiếm Đoạt Ngọt Ngào Thuộc Về Cô
Chương 146 - Dáng Vẻ Hung Dữ Của Hắn Thật Đáng Sợ
Chương 147 - Một Đêm Vui Vẻ, Thổ Lộ Tình Yêu!
Chương 148 - Có Hài Lòng Với Cơ Thể Của Tôi?
Chương 149 - Sắc Dục,Vết Thương Bị Đạn Bắn,Quan Tâm!
Chương 150 - Tôi Bị Thương, Em Giúp Tôi Tắm!
Chương 151 - Hắn Nói, Em Hấp Dẫn Anh
Chương 152 - In Lên Dấu Ấn Thanh Phong Tuấn
Chương 153 - Ngày Thứ Năm Cuối Cùng,Bưu Kiện Kỳ Lạ
Chương 154 - Điên Cuồng Yêu Cô, Muốn Cô
Chương 155 - Thanh Phong Tuấn Cười Nhưng Cười Đến Băng Hàn Thấu Xương!
Chương 156 - Thiếu Chủ Lãnh Đạm, Cô Ấy Sống Hay Chết Không Quan Hệ Tới Tôi!
Chương 157 - Ngược Đãi,Chiếc Nhẫn,Thấy Đại Soái Ca!
Chương 158 - Vương Tử Đông Phương Thước, Nụ Hôn Đầu Năm Đó, Xấu Hổ!
Chương 159 - Hắn Vừa Cười Vừa Tức Lại Vừa Đau Lòng!
Chương 160 - Hắn Hoảng Hốt,Lần Đầu Tiên Quan Tâm Tới Một Cô Gái Như Thế!
Chương 161 - Diệp Vị Ương, Cô Quá Thông Minh
Chương 162 - Mẹ!Ngoài Thân Phận Sát Thủ,Không Ai Có Thể Khi Dễ Mẹ
Chương 163 - Trốn Không Thoát Trừng Phạt, Đau Đến Không Muốn Sống
Chương 164 - Có Tin Một Phát Súng Của Tôi Giết Chết Anh Không?
Chương 165 - Rơi Nước Mắt
Chương 166 - Cút! Tôi Không Muốn Cặp Lại Cô! ……Cô Muốn Nôn………..
Chương 167 - Mãnh Liệt! Ban Đêm Thanh Phong Tuấn Nguy Hiểm Như Sói!
Chương 168 - Hôn Khắp Toàn Thân,Nhục Nhã, Ép Uống Thuốc!
Chương 169 - Thanh Phong Tuấn Sao Anh Có Thể Tàn Nhẫn Như Vậy?
Chương 170 - Người Phụ Nữ Của Tôi,Bức Hôn! {4000 Chữ}
Chương 171 - Thanh Phong Tuấn Điên Cuồng Mất Đi Lý Trí !
Chương 172 - Hắn Bá Đạo Ra Lệnh,Đừng Mơ Anh Bỏ Lại Em
Chương 173 - Dục Vọng Mãnh Liệt,Một Đống Bảo Bối
Chương 174 - Người Phụ Nữ Của Hắn Rất Xấu Hổ
Chương 175 - Một Màn Lửa Nóng,Ghen,Hối Hận
Chương 176 - Không Khí Ái Muội, Váy Trong Suốt!
Chương 177 - Thanh Phong Tuấn Ghen Đến Nổi Điên!
Chương 178 - Tức Giận, Hơi Thở Đông Lạnh!
Chương 179 - Thanh Thiếu Thực Sự Rất Tà Ác!
Chương 180 - Hắn Khoác Da Người Vô Tình Vô Nghĩa, Mà Cô Lại Nhìn Nhầm Thành Chú Cừu Trắng Nhỏ!
Chương 181 - Ngoan,Cùng Nhau Tắm
Chương 182 - Nhớ Mùi Vị Hạnh Phúc
Chương 183 - Đánh Cuộc Thua Thật Nhiều . . . . . Nụ Hôn Nóng Bỏng!
Chương 184 - Người Đàn Ông Bề Ngoài Lãnh Khốc Lại Rất Tỉ Mỉ
Chương 185 - Cười,Cười,Cười Đến Chảy Nước Mắt. . . . .
Chương 186 - Cả Đêm Chăm Sóc, Không Chịu Uy Hiếp!
Chương 187 - Ôn Nhu Hôn,Nhẹ Nhàng Run Rẩy,Đêm Cuối Cùng!
Chương 188 - Lãnh Mị Thiếu Chủ Chiếm Đoạt Cả Đêm!
Chương 189 - Chương 189
Chương 190 - Người Đàn Ông Thần Bí Tà Mị Anh Tuấn!
Chương 191 - Nhiều Loại Dâu Tây Trên Người Cô
Chương 192 - Ác Ma! Lưu Manh!
Chương 193 - Hôn Môi – Ôm – Vuốt Ve …Chuyện Nào Cũng Không Được….Cự Tuyệt!
Chương 194 - Cô Hóa Thân Thành Mỹ Nữ Tuyệt Sắc!
Chương 195 - Ánh Mắt Tà Mị Nóng Rực,Mập Mờ Lời Khuyên!
Chương 196 - Thanh Thiếu Ăn Dấm Rồi!
Chương 197 - Thanh Phong Tuấn Bị Hôn………..
Chương 198 - Hành Động Của Hắn, Ánh Mắt Của Hắn,Khí Chất Vương Giả Không Cho Cự Tuyệt!
Chương 199 - Dấu Hôn Trên Cổ Cô, Tức Giận!
Chương 200 - Vị Ương Trúng Kim Độc, Nằm Trong Ngực Hắn!
Chương 201 - Tình Dục,Hôn, Xé Rách
Chương 202 - Tròng Mắt Hắn Nở Rộ Ánh Sáng Lạnh Ngàn Năm !
Chương 203 - Cô Gái Đáng Chết Khiến Hắn Không Tập Trung,Tâm Phù Khí Táo!
Chương 204 - Thiếu Chủ Hắc Đạo Tàn Khốc Trừng Phạt!
Chương 205 - Cởi Quần Áo Xuống,Chủ Động Hôn Anh
Chương 206 - Trong Mắt Thanh Phong Tuấn Lóe Lên Bạo Ngược
Chương 207 - Ban Đêm,Cô Biến Thành Điểm Tâm Ác Ma . . . . .
Chương 208 - Cô Nằm Dưới Người Hắn..Sướng Đến Không Tả Nổi
Chương 209 - Trong Mắt Thanh Thiếu Có Hoảng Hốt Xen Lẫn Tuyệt Vọng!
Chương 210 - Thiên Tài Bảo Bối, Tuyệt Kỹ Đạp Cửa!
Chương 211 - Mẹ Đêm Nay Con Muốn Ngủ Cùng Mẹ! (1-2)
Chương 212 - Thiên Tài Bảo Bối PK Ba Ba Tổng Tài
Chương 213 - Con Trai Thiên Tài Năm Tuổi, Đã Không Còn Nụ Hôn Đầu (1)
Chương 214 - Thiên Tài Bảo Bối Thiết Kế Cha Mẹ!Diệp Vị Ương Xinh Đẹp!
Chương 215 - Đại Kết Cục:Kích Hôn Triền Miên(1)
Chương 216 - Phiên Ngoại: Hôn Lễ Thế Kỷ Của Thanh Thiếu! Hàng Đêm Ôm Nhau Ngủ,Rốt Cuộc Mập Mờ Tiến Hành !
Chương 217 - Hôn Lễ Thế Kỷ Của Thanh Thiếu! Hàng Đêm Ôm Nhau Ngủ,Rốt Cuộc Mập Mờ Tiến Hành !
Chương 218 - Hôn Lễ Thế Kỷ Của Thanh Thiếu! Hàng Đêm Ôm Nhau Ngủ,Rốt Cuộc Mập Mờ Tiến Hành ! (5)
Chương 219 - Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha! [1]
Chương 220 - Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha
Chương 221 - Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha [2]
Chương 222 - Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha! [3]
Chương 223 - Bảo Bối Ác Ma, Tiêu Diệt Tình Địch, Hung Hăng Chỉnh Cha! [4+5] [HOÀN]
Thanh Phong Tuấn lời nói còn chưa nói hết điện thoại di động của hắn lại lần nữa vang lên,
điện thoại do bảo vệ bệnh viện gọi tới,
nhìn điện thoại trong càng thêm bất an. . . . . .
Mới ấn nút trả lời,
lập tức nghe được bên kia truyền đến giọng lo lắng:”Thiếu chủ,
Diệp tiểu thư tình trạng không tốt,
xuất huyết quá nhiều,
bác sĩ nói cô ấy có thể nguy hiểm đến tính mạng,
còn nói anh có thể đến đây một chuyến được không? A. . . . . .
”
“Được,
tôi lập tức tới ngay! Các người canh giữ ở nơi đó,
không được rời khỏi! Alô? A Viễn! Alô? Wey wey Wey. . . . . .
” Điện thoại bên kia bỗng nhiên cắt đứt,
mà trước lúc cắt đứt truyền tới tiếng thét thảm thiết khiến Thanh Phong Tuấn tâm lạnh.
Không được xảy ra chuyện gì! Vị Ương tuyệt đối không được xảy ra chuyện! Nhất định do cha nuôi !
Cha nuôi ra tay rồi sao? Không thể!
Tuyệt đối không thể tổn thương Vị Ương!
“Dạ Phi Phàm,
tôi phải lập tức chạy tới bệnh viện,
chuyện hôm nay sau này bàn lại,
một ngày nào đó anh sẽ hiểu trên thế giới này người yêu anh nhất là Thiên Tuyết,
cô ấy bỏ ra rất nhiều thứ cho anh,
chịu phạt rất nhiều hành hạ,
nếu anh phụ cô ấy anh nhất định sẽ hối hận.
Gặp lại!
” Nói xong Thanh Phong Tuấn bắt đầu xông ra ngoài.
Hắn điên cuồng chạy ra bên ngoài,
xảy ra chuyện gì? Không phải nói thời cơ hiện tại rất tốt để giải phẩu sao? Vị Ương sao lại xuất huyết nhiều,
sao lại nguy hiểm đến tánh mạng?Còn nữa…cuối cùng A Viễn sao lại hét trong điện thoại? Bệnh viện rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ông lão đã tra ra hành tung Vị Ương,
phái người ra tay sao?
Vị Ương,
chờ anh. . . . . .
Vị Ương,
chịu đựng. . . . . .
Vị Ương,
anh lập tức tới ngay!
Em sẽ khỏe mạnh,
ai cũng không thể mang em đi!
Bao gồm cả ông trời,
cha nuôi,
Dạ Phi Phàm,
Đông Phương Thước cũng đừng nghĩ cướp đi em!
Em là của anh!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Trong bệnh viện nhóm người do A Viễn cầm đầu được phái đi bảo vệ Diệp Vị Ương rất nhanh phát hiện chung quanh khác thường,
hắn biết có nhóm lớn người lẫn vào bệnh viện muốn gây bất lợi cho Diệp Vị Ương .
A Viễn là tử sĩ do một tay Thanh Phong Tuấn bồi dưỡng ra,
Thanh Phong Tuấn không chỉ có ân với A Viễn,
hơn nữa hắn là người mà A Viễn từ trước nay tôn kính sùng bái nhất,
trong tình huống khẩn cấp hắn vội vàng kéo Diệp Vị Ương trốn vào phòng chứa thi thể trong bệnh viện.
“Chị dâu tương lại,
thân thể chị còn chịu nổi chứ? Cố gắng chịu một chút em vừa rồi đã gọi điện cho thiếu chủ,
tin rằng anh ấy rất nhanh đến đây.
Chờ một chút,
hiện tại chúng ta thật không thể đi ra ngoài.
” A Viễn mang theo hai ba anh em bảo vệ ở cửa phòng xác,
vẻ mặt cẩn thận đề phòng không dám nới ỏng.
Phòng chứa xác không khí đặc biệt lạnh,
tản ra mùi thuốc cùng mùi thối rửa,
Diệp Vị Ương vừa rồi chạy trốn khẽ động thai nhi,
hiện tại bụng đau đớn không thôi, giờ ngửi được mùi vị phòng xác khiến cô muốn ói sắc mặt tái nhợt.
Nhưng cô không muốn gây thêm phiền phức cho A Viễn,
yếu ớt gật đầu một cái,
cắn răng tận lực không để mình rên thành tiếng.
A Viễn thấy vẻ mặt Diệp Vị Ương vô cùng đau đớn,
sợ rằng ở phòng xác quá lâu sẽ không tốt cho sức khỏe của cô,
hắn cau mày liều ra quyết định nguy hiểm: “Chị dâu tương lai,
chị nghe em nói,
đối phương quá nhiều người,
nếu không nghĩ biện pháp dời đi tầm mắt của bọn họ,
không chừng bọn họ sẽ rất nhanh tìm tới nơi này. Hiện tại em cùng mấy anh em khác ra ngoài dụ bọn họ,
chị hãy ở lại đây thêm mấy phút ! Nhất định phải bảo trọng! Người nào gõ cửa cũng đừng mở!
”
Diệp Vị Ương mặt mũi khổ sở lo lắng nhìn đám người A Viễn,
mục tiêu đối phương nhất định nhằm về cô,
nhưng bây giờ phải liên lụy những người này cùng cô rơi vào hiểm cảnh.
Những người này đều là đàn em Thanh Phong Tuấn tín nhiệm nhất,
bọn họ chỉ nhìn cô cười rồi nhanh như chớp mở cửa xông ra ngoài,
cố ý đi ngược lại phòng chứa xác nổ súng,
sau đó bắt đầu chạy trốn!
Trong quá trình chạy trốn bọn họ gặp được đồng bọn đối phương,
thế là bắt đầu hỗn chiến!
Đối phương đuổi tận giết tuyệt không buông tha,
Diệp Vị Ương không dám suy nghĩ nhiều sợ tạo thêm gánh nặng cho bọn họ,
chỉ có thể bình tĩnh núp trong nhà xác,
cả người khó chịu rỉ ra mồ hôi lạnh.
Nhà xác trừ cửa chính còn có một thang máy trực tiếp thông xuống lầu dưới bệnh viện.
Hiện tại Diệp Vị Ương nghe được có người đang thô lỗ gõ cửa! Xong đời,
bị phát hiện rồi sao!
Cô nhắc nhở mình tuyệt đối không thể hoảng sợ,
nhất định phải bảo vệ tốt bảo bối trong bụng.
Thật vất vả mới tỉnh táo,
Diệp Vị Ương rón rén đi tới bên cạnh thang máy,
nhìn quanh bốn phía sau đó nhấn nút mở,
sau đó dùng sức toàn thân đá lên cửa thoát hiểm,
chờ cửa bắn ngược lại tạo ra tiếng vang lớn thì cô núp phía sau cột nhà.
Ngay lập tức có một đám áo đen nhốn nháo chạy đến tra xét,
Diệp Vị Ương không dám thở mạnh.
Cũng may đám người kia thật như cô đoán nghĩ cô chạy theo lối thoát hiểm nên lập tức đuổi theo!
Không cho phép bản thân sợ cũng không có thời gian để cô lãng phí,
cô nhanh chóng chạy tới lần nữa khóa chặt lại,
chân mới mềm nhũn ngồi trên mặt đất.
Nghỉ ngơi một lúc lâu,
cô mới bò dậy khỏi mặt đất,
nghẹn ngào muốn khóc.
Vào những lúc thế này cô rất nhớ hắn,
nhưng cô nhắc nhở mình,
hiện tại cô không phải chỉ có một mình,
còn có bảo bối trong bụng,
cho nên cô nhất định phải dũng cảm kiên cường bảo vệ tốt bản thân!
Bốp bốp!
Lại vang lên tiếng gõ cửa! !
Diệp Vị Ương khẩn trương nhìn chằm chằm cửa,
căng thẳng đến trên trán cô rỉ ra mồ hôi nhiều hơn,
bụng cũng đau hơn!
Hiện tại là ai đến? Kẻ địch sao? Cô cả đời tận lực sống khiêm tốn bình thường,
không chọc bất cứ ai,
tại sao lại có nhiều người có ý muốn giết cô?
“Chị dâu,
em là tiểu Ngân,
chị hãy nhanh mở cửa!
”
Tiểu Ngân? Tiểu Ngân tới? Đúng vậy! Là giọng của tiểu Ngân! Diệp Vị Ương thoáng cái thở phào nhẹ nhõm,
vội vàng chạy tới mở cửa,
thấy tiểu Ngân chạy tới trợ giúp,
nhìn hắn toàn thân cao thấp hoàn hảo không bị thương cô mới bớt lo lắng.
Nhưng . . . . . .
bọn người A Viễn đâu?
Tiểu Ngân dường như hiểu Diệp Vị Ương lo lắng đều gì,
ánh mắt ảm đạm nói: “. . . . . . A Viễn,
vì che chở em đến đây bảo vệ chị,
hắn. . . . . . đã trúng đạn . . . . . mất mạng!
”
Diệp Vị Ương hoàn toàn chết đứng,
người một giây trước còn sống hiện tại biến mất vĩnh viễn trên thế giới? Trong đầu hiện lên nét mặt A Viễn,
cùng với hình ảnh mọi người cùng nhay sống cuộc sống ngắn ngủi tại biệt thự Thanh Phong Tuấn,
hắn nấu cháo cho cô,
hắn gọi cô là chị dâu tương lai. . . . . . Diệp Vị Ương im lặng rơi nước mắt.
Hắn còn rất trẻ,
thậm chí còn chưa yêu,
chưa kết hôn,
chưa làm cha,
mà cứ thế mất đi.
Tiểu Ngân do gấp rút chạy đến,
tâm trạng hắn cũng bởi vì bạn thân chết mà chịu ảnh hưởng lớn,
chau mày,
tâm trạng thật không tốt,
nhưng hắn lấy lại tinh thần hỏi cô: “Chị dâu,
chị có thấy không khỏe nơi nào không?”
Diệp Vị Ương biết hắn đang khích lệ mình,
không sai,
bây giờ không phảilúc thương cảm: “Tôi không sao,
những người đó không đuổi theo sao?”
“Dạ.
Rất nhiều người chết trong tay em cùng A Viễn,
một nhóm người khác đều cho rằng chúng ta đã trốn,
bọn họ tạm thời sẽ không đuổi theo.
”
“Vậy chúng ta có cần thừa dịp hiện tại rời khỏi bệnh viện?”
“. . . . . . Chị dâu,
tạm thời đừng ra ngoài,
để tránh những người đó đi chưa xa,
hơn nữa thiếu chủ nhất định đến tìm chúng ta.
Chị dâu,
chị cứ ở đây nghỉ ngơi một chút, em ở bên ngoài coi chừng,
có chuyện cứ gọi em.
”
Nhưng trong lúc tiểu Ngân vừa mở cửa,
vài chục khẩu súng lục lập tức nhắm ngay trán hắn! Đối phương không nổ súng giết tiểu Ngân,
mà trực tiếp cường ngạnh bắt Diệp Vị Ương đi!
Trước khi đi đối phương quay lại với tiểu Ngân: “Hãy nhớ,
lão gia lần này không giết cậu không phải bởi vì nhân từ,
mà chỉ muốn cậu nhắn lại cho thiếu chủ các người,
cô gái này chúng ta mang đi,
nếu như muốn cô ta còn sống,
hắn nên biết phải làm gì! Lão gia kiên nhẫn có hạn!
”
Nói xong không để ý tiểu Ngân tức giận giãy giụa như dã thú,
thô lỗ kéo Diệp Vị Ương yếu đuối đi.
Diệp Vị Ương lại bị đưa đến gian mật thất bị roi quất lần trước,
nơi này đã từng bị Thanh Phong Tuấn dùng thuốc nổ hủy qua,
bây giờ lại lần nữa được tu sửa thành tường đồng vách sắt.
Nhìn tất cả chung quanh,
Diệp Vị Ương cảm thấy rất sợ cũng rất nhục nhã.
Trong mắt đám người này rốt cuộc thứ gì mới có giá trị nhất?Sợ rằng chỉ có quyền lực cùng tiền bạc,
trong lòng bọn họ không biết yêu là gì.
“Các người hãy canh chừng cô ta!
Nếu để cô ta chạy cẩn thận mạng của các ngươi!
” Lão gia âm trầm nhìn sang Diệp Vị Ương,
rồi căn dặn đám đàn em bên cạnh.
“Dạ,
chủ nhân!
” Bọn đàn em áo đen sợ hãi nhanh chóng trả lời.
“Chậc chậc,
tôi hiện tại lại phải bận rộn đi gặp đứa con nuôi gấp gáp chạy đến.
Diệp tiểu thư,
cô có lời gì muốn tôi nhắn cho hắn không?”
Diệp Vị Ương ghê tởm trừng mắt liếc ông lão,
không nói một câu.
Sau đó một đám người nhanh chóng biến mất,
kỳ quái chính là bọn họ không trói cô.
Diệp Vị Ương ngơ ngác ngồi dưới đất,
không dám tùy ý đi lại thăm dò,
không cần cũng biết nơi này có máy móc theo dõi,
cô nhất định thỏa hiệp để bảo vệ tốt đứa con trong bụng.
Mặc dù cô cảm giác càng ngày càng lực bất tòng tâm,
mấy lần thiếu chút nữa ngất đi.
Con ơi,
con ơi,
mẹ phải làm sao bây giờ? Là ai cũng được hãy tới cứu cô và con của hắn!
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Người trong tổ chức Ám Ảnh lần đầu nhìn thấy Thanh Phong Tuấn hoàn toàn mất đi lý trí!
Khi hắn biết được Diệp Vị Ương bị ông lão độc ác mang đi,
hắn chau lại đôi mày,
cả người tản ra hơi thở lạnh lẽo như muốn phát điên.
Trong tổ chức những người khác đều căng thẳng thần kinh,
không dám lộn xộn cũng không dám nói lung tung,
sợ bị hắn bắn chết hoặc giết trong nháy mắt!
Chỉ có một người đứng dậy,
là tiểu Ngân không sợ chết: “Thiếu chủ,
anh tỉnh táo một chút đi! Đừng quên,
trên người chị dâu có lén gắn máy theo dõi mini!
”
Thanh Phong Tuấn ánh mắt u ám sắc bén chợt lóe,
lập tức vọt vào trong phòng,
mở ra máy theo dõi bắt đầu truy lùng vị trí chính xác Diệp Vị Ương bị nhốt !
Chỉ chốc lát sau hắn lại vọt ra,
ném lại một câu: “Là mật thất lần trước ông ta giam cầm cô ấy!
” Sau đó không thấy bóng.
Hắn không thể để cô ở lại gian mật thất đó quá lâu!
Gian mật thất đó là cơn ác mộng của cô,
ở lại đó một giây khổ sở sẽ tăng thêm một phần!
“Tất cả nhiệm vụ trên tay đều ngừng xử lý,
trước đi trợ giúp Thiếu chủ! Nếu Thiếu chủ truy cứu,
trách nhiệm tôi sẽ lãnh!
” Tiểu Ngân tỉnh táo lên tiếng.
Hắn nhìn hướng Thanh Phong Tuấn rời đi,
ai nói sát thủ vô tình,
vậy thiếu chủ là gì? Hắn nghĩ đến nha đầu Tâm vẫn còn hôn mê,
nha đầu đó yêu thầm hắn nhiều năm hiện tại ngủ như thiên sứ,
trong lòng hắn rất khổ sở như có một mảnh đất bị xúc động đốt cháy.
Thanh Phong Tuấn nhanh chóng đi đến địa điểm ông lão,
lập tức có một đám bắn càn quét ra ngoài giống như sớm đoán ra sẽ có cao thủ tổ chứ Ám Ảnh tìm đến.
Đối diện nguy hiểm mặc dù vô cùng lo lắng tình trạng Diệp Vị Ương,
nhưng Thanh Phong Tuấn vẫn như cũ có khí khái vương giả,
cũng không mất lý trí,
hắn như cái bóng lướt qua những người đó chạy vào bên trong biệt thự.
Tiện tay kéo cổ một người,
hắn lạnh lùng hỏi: “Người bị giam ở nơi nào?”
Vẻ mặt lạnh lùng tàn ác làm cho người ta tin một giây tiếp theo không chịu thành thật trả lời sẽ chết trong tay hắn.
Cho dù sát thủ được ông lão nghiêm khắc huấn luyện cũng sợ hãi nói ra: “Ở . . . . . . Ở bên kia.
”
Không nói nhiều lời đạp văng cánh cửa,
chỉ thấy Diệp Vị Ương ngồi co rút trên mặt đất hai tay ôm lấy gối.
“. . . . . . Tuấn,
là anh sao? Thật. . . . . . là anh sao?” Diệp Vị Ương không thể tin nổi cô có thể dễ dàng nhìn thấy Thanh Phong Tuấn,
trong lòng cứ có cảm giác có gì không đúng.
Nếu như nói trước khi Diệp Vị Ương nhìn thấy Thanh Phong Tuấn còn có thể giữ vững lý trí,
hiện tại những suy nghĩ cẩn thận đề phòng hoàn toàn tan rã!
Đang lúc Thanh Phong Tuấn muốn xông lại đưa cô rời đi,
thông minh như Diệp Vị Ương lập tức cảnh giác lên tiếng ngăn cản:
“Không! Thanh Phong Tuấn,
anh đừng tới đây! Nơi này nhất định có cơ quan!
Anh đi mau,
đừng động tới em!
”
Đã quá muộn Thanh Phong Tuấn sao có thể mặc kệ cô,
khi hắn phi thân nhảy vào gian phòng này,
lập tức có vô số hàng rào sắt rủ xuống nhốt kính hai người bên trong!
“. . . . . . Tuấn,
sao anh ngốc thế,
không phải đã bảo anh đừng vào sao?” Hiện tại hắn làm sao chạy thoát.
“Em nhanh gục xuống cho anh!
” Mắt thấy chung quanh đều có đạn thông qua cửa sổ cố định rọi vào,
Thanh Phong Tuấn nhào tới trước ôm Diệp Vị Ương vào trong ngực,
trốn vào trong góc,
hiện tại đường ra duy nhất chính là mở rộng cửa sổ nhưng bên ngoài cửa sổ có bao nhiêu người dùng súng hắn không thể biết được.
“Người ông lão muốn đối phó hẳn là em,
đối với ông ta anh không phải không còn giá trị lợi dụng ?Ông ta không phải luôn muốn thu phục anh ? Tại sao hiện tại lại nhốt anh cùng em,
dùng thủ đoạn tàn nhẫn đối phó anh? Đạn không có mắt,
ông ta rõ ràng muốn đưa anh vào chỗ chết,
anh đáng lý không nên đến đây!
”
Vùi ở trong ngực Thanh Phong Tuấn,
Diệp Vị Ương rất an tâm cũng rất đau lòng,
cô lại trở thành gánh nặng của hắn.
Giờ khắc này tất cả hiểu lầm,
tất cả ngăn cách, tất cả chuyện không vui trước đó đều tan thành mây khói,
trong mắt hắn và cô đều có đối phương! Đều muốn để cho đối phương sống sót!