Chương 1 - XUYÊN KHÔNG
Chương 2 - TRỨNG ĐÀ ĐIỂU
Chương 3 - CỬU THIÊN CHÂU
Chương 4 - CẢ HỌ NHÀ HEO RỪNG
Chương 5 - KHO TÀNG THUỘC TÍNH
Chương 6 - KHẾ ƯỚC LINH THÚ ĐẦU TIÊN
Chương 7 - KHÔNG GIAN CỦA RIÊNG NÀNG
Chương 8 - HỦY CỐ LIÊN NHI
Chương 9 - THẦN KINH CÓ VẤN ĐỀ
Chương 10 - KHÍ LINH CỬU THIÊN ĐỈNH
Chương 11 - ĐAN DƯỢC ĐẦU TIÊN
Chương 12 - VƯỜN LINH THẢO
Chương 13 - BẠCH HỔ
Chương 14 - GIẢI QUYẾT CỐ MẶC
Chương 15 - VỀ KINH THÀNH
Chương 16 - LUYỆN ĐAN SƯ MƯỜI SÁU TUỔI
Chương 17 - KHẢO HẠCH LUYỆN ĐAN SƯ
Chương 18 - LUYỆN ĐAN SƯ NGŨ PHẨM
Chương 19 - NHẬN LÀM CHÁU GÁI
Chương 20 - HỘI PHÓ CÔNG HỘI LUYỆN ĐAN SƯ
Chương 21 - GẶP LẠI TIÊU...GÌ ĐÓ
Chương 22 - VỀ LẠI CỐ PHỦ
Chương 23 - CỐ GIA TỔ PHỤ VÀ THÚC THÚC
Chương 24 - CHUYỆN NĂM ĐÓ
Chương 25 - BẰNG HỮU CỦA TỔ PHỤ
Chương 26 - ĐAN PHƯƠNG THẤT TRUYỀN
Chương 27 - DẠO PHỐ
Chương 28 - NGỤY LẠC ANH
Chương 29 - CHẠM MẶT CỐ MỸ NGỌC
Chương 30 - MỞ TIỆM TRANG PHỤC
Chương 31 - HUYỀN VƯƠNG
Chương 32 - ĐẤU GIÁ ĐAN DƯỢC
Chương 33 - THU BẠC
Chương 34 - MỆT RỒI, MAU NGỦ ĐI
Chương 35 - NAM NHÂN TỐT NHẤT THẾ GIAN
Chương 36 - ĂN THỊT RẮN
Chương 37 - XEM NHƯ HUỀ
Chương 38 - TAM ĐẠI TỔ PHỤ
Chương 39 - TẶNG QUÀ CHO NÀNG
Chương 40 - CỤC BÔNG TRẮNG - TIỂU HẮC
Chương 41 - VÕ KỸ TINH QUANG
Chương 42 - AI NÓI NÀNG LÀ PHẾ VẬT?
Chương 43 - LÝ LÃO SƯ
Chương 44 - NGƯƠI ĐUỔI CHÁU GÁI TA - TA ĐUỔI NGƯƠI
Chương 45 - THÁI TỬ ĐIỆN HẠ
Chương 46 - KIẾM THUẬT
Chương 47 - THỨ HẠNG ĐỆ TỬ
Chương 48 - THÁCH ĐẤU
Chương 49 - GIAO ĐẤU VƯỢT CẤP
Chương 50 - CỐ NGỮ - CỐ NGỮ YÊN
Chương 51 - ĐIỀU ƯỚC
Chương 52 - BIỂU HUYNH
Chương 53 - CỐ NGỮ YÊN, ĐA TẠ
Chương 54 - LÝ VIỄN
Chương 55 - ĐÊM KHUYA LÉN LÚT
Chương 56 - TRUYỀN THỪA CỔ TỰ THÚ
Chương 57 - MẤT TÍCH
Chương 58 - MỘT ĐỜI MỘT KIẾP MỘT ĐÔI
Chương 59 - BIẾN HÌNH
Chương 60 - PHÍA TÂY BÍCH LÂM SƠN
Chương 61 - KINH HÃI
Chương 62 - RỜI ĐI
Chương 63 - NGŨ HÀNH THIÊN PHÁP
Chương 64 - GẶP HỎA XÀ
Chương 65 - HUYẾT LINH MỘC
Chương 66 - CÓ DỊP TRỞ LẠI
Chương 67 - THUỘC HẠ
Chương 68 - NGÀY ĐẦU HUẤN LUYỆN
Chương 69 - DỰ TIỆC SINH THẦN
Chương 70 - CÓ BIẾN
Chương 71 - PHÁT HIỆN
Chương 72 - NHA ĐẦU LỚN KHÔNG GIỮ ĐƯỢC
Chương 73 - TIỂU HŨ - CỬU THIÊN KIẾM
Chương 74 - SUÔN SẺ ĐẾN LẠ THƯỜNG
Chương 75 - ĐỆ TỬ MẤT TÍCH
Chương 76 - TUYỆT ĐỐI KHÔNG RỜI ĐI
Chương 77 - CHIẾN SỰ THIÊN TRUNG VIỆN
Chương 78 - CHIẾN SỰ CỐ PHỦ
Chương 79 - ĐẠI CHIẾN HẠ MÀN
Chương 80 - MỊ NHỊ
Chương 81 - CỐ MỸ NGỌC
Chương 82 - ĐUỔI KHỎI CỐ PHỦ
Chương 83 - TIÊU HUYỀN NGỐC TỬ
Chương 84 - BẢNG TINH ANH
Chương 85 - TỶ THÍ MẠC CHI THÀNH
Chương 86 - TIỂU HẮC THỂ HIỆN
Chương 87 - ĐẠI HỘI KẾT THÚC
Chương 88 - SAU ĐẠI HỘI
Chương 89 - ĐÁNH NGÃ XE NGỰA
Chương 90 - MỸ NAM TỬ ĐẸP NHƯ TẠC TƯỢNG
Chương 91 - CHUẨN BỊ
Chương 92 - HIỂU LẦM
Chương 93 - DỰ CUNG YẾN
Chương 94 - THÁI TỬ BẮC NGUYÊN QUỐC
Chương 95 - THÁI HẬU
Chương 96 - VŨ THƯỜNG XUÂN BỰC TỨC
Chương 97 - ĐỆ NHẤT TÀI NỮ MẠC LY QUỐC
Chương 98 - TẤU ĐÀN
Chương 99 - YÊN NHI, TA VỀ RỒI
Chương 100 - CUNG YẾN KẾT THÚC
Chương 101 - CÂU CHUYỆN CỦA LAM TIÊU HUYỀN
Chương 102 - LINH HỒN TA ĐẾN TỪ THẾ GIỚI KHÁC
Chương 103 - MẠC CHI THÀNH
Chương 104 - ĐẠI HỘI TỨ QUỐC
Chương 105 - TỨ ĐẠI QUỐC LINH VŨ ĐẠI LỤC
Chương 106 - BẮC NGUYÊN CẤM CUNG KÍ
Chương 107 - ĐẾN NGỰ TIỀN LÂU
Chương 108 - ĐẤU GIÁ HỒI LINH ĐAN
Chương 109 - NGƯỜI TRỘM KẺ PHÓNG HỎA
Chương 110 - ĐỒNG ĐẠO CÙNG THƯƠNG LƯỢNG
Chương 111 - HỢP TÁC THÁI TỬ BẮC NGUYÊN
Chương 112 - RÈN LUYỆN TỔ ĐỘI
Chương 113 - THỦY QUỶ
Chương 114 - GIẾT THỦY QUỶ
Chương 115 - THỦY QUỶ - BÍCH LÂM SƠN???
Chương 116 - KHÓ TRÁNH KHỎI BỊ THƯƠNG
Chương 117 - XUỐNG THỦY ĐỘNG
Chương 118 - ĐẠI THƯỢNG CỔ THÚ THANH LONG
Chương 119 - TIỂU PHƯỢNG - ĐẠI THƯỢNG CỔ THÚ CHU TƯỚC
Chương 120 - MỘT NGÀY BẬN RỘN
Chương 121 - TRƯỚC CỬA TỬU LÂU
Chương 122 - THIÊN TƯ PHƯỜNG
Chương 123 - NGÀY ĐẦU ĐẠI HỘI TỨ QUỐC
Chương 124 - BẮT ĐẦU HẠNG MỤC BIỂU DIỄN
Chương 125 - TỨ QUỐC PHÔ DIỄN BẤT PHÂN THẮNG BẠI
Chương 126 - KÝ ỨC ĐÃ MẤT, KIẾP TRƯỚC, KIẾP TRƯỚC NỮA!!!
Chương 127 - GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG
Chương 128 - PHU THÊ NGƯƠI CHÂM LỬA, TA PHÁT TÁN
Chương 129 - HẠNG MỤC TỔ ĐỘI
Chương 130 - HAI LÃO NHÂN GIA TRÒ CHUYỆN
Chương 131 - HẠNG MỤC LUYỆN ĐAN
Chương 132 - DÙ CHIẾN THẮNG TA VẪN BỘI PHỤC NGƯƠI
Chương 133 - LÀ PHƯỚC HAY HỌA?
Chương 134 - HOÀNG HẬU MỜI VÀO CUNG
Chương 135 - KẾ HOẠCH CỦA VŨ THƯỜNG XUÂN
Chương 136 - SƯ PHỤ CỦA VŨ THƯỜNG XUÂN
Chương 137 - NGÀN CÂN TREO SỢI TÓC
Chương 138 - CỨU ĐƯỢC NÀNG
Chương 139 - TRONG HOÀNG LĂNG MẠC LY QUỐC
Chương 140 - BÍ MẬT TRONG HOÀNG LĂNG
Chương 141 - ĐẾN KỊP RỒI
Chương 142 - TỶ THÍ
Chương 143 - BAO VÂY VŨ QUỐC HẦU PHỦ
Chương 144 - CHIẾN THI NHÂN
Chương 145 - VŨ THƯỜNG XUÂN CHẾT
Chương 146 - GIAO CHIẾN VŨ QUỐC HẦU PHỦ
Chương 147 - GIAO CHIẾN BÁT TRƯỞNG LÃO
Chương 148 - KẾT CUỘC CỦA BÁT TRƯỞNG LÃO
Chương 149 - TRỘM TRÁI TIM NÀNG
Chương 150 - MỊ NHẤT, NHỊ, TAM
Chương 151 - MẠC LỤC DIỆP
Chương 152 - ĐẠI HỶ CỐ BẮC DIỆP, NGỤY LẠC ANH
Chương 153 - MỊ NHẤT ĐÁNG THƯƠNG
Chương 154 - BÀN CHÍNH SỰ VỚI KIM HẠN
Chương 155 - ĐỘT NHẬP HOÀNG CUNG BẮC NGUYÊN
Chương 156 - TÌM NGỌC TỶ TRONG CẤM ĐỊA
Chương 157 - THÔNG ĐẠO TẠI TUYẾT TRÌ
Chương 158 - CỐ PHỦ BIẾT TIN
Chương 159 - PHU THÊ DẠO THANH LÂU
Chương 160 - HOÀNG THẤT BẮC NGUYÊN
Chương 161 - NHUỐM MÁU ĐẠI ĐIỆN BẮC NGUYÊN
Chương 162 - BẮC NGUYÊN QUỐC HOÀN.
Chương 163 - TRỞ VỀ MẠC LY QUỐC
Chương 164 - GƯƠNG MẶT CỦA HOA KHÔI TẦM HOA LÂU
Chương 165 - NGHE NGÓNG CÙNG TIỂU PHƯỢNG, HỔ
Chương 166 - MỘ DUNG LÁNH NẠN
Chương 167 - PHÁT HIỆN CỦA MẠC CHI THÀNH
Chương 168 - LÃO SƯ BẤT ĐẮC DĨ
Chương 169 - HỘI NGỘ BẰNG HỮU
Chương 170 - HỘI NGỘ BẰNG HỮU (2)
Chương 171 - NỖI LÒNG MẠC CHI THÀNH
Chương 172 - DỊCH DUNG THUẬT
Chương 173 - TAM HOÀNG TỬ PHỦ
Chương 174 - MỘ DUNG ĐẾN TẦM HOA LÂU
Chương 175 - BẠI LỘ
Chương 176 - QUÂN CỜ KHÔNG CÒN TÁC DỤNG
Chương 177 - ĐỆ VẪN CÒN HẬN TA.
Chương 178 - ĐÊM KHUYA ĐỐT PHỦ
Chương 179 - GIAO TRANH HOÀNG THẤT
Chương 180 - SỰ THẬT – THÂN PHẬN MẠC CHI THÀNH
Chương 181 - NHỊ HOÀNG TỬ
Chương 182 - CHƯA THỂ CHẾT ĐƯỢC
Chương 183 - CÁI KẾT CỦA MẠC LỤC DIỆP
Chương 184 - PHÂN LY TIỄN BIỆT
Chương 185 - NGÀY ĐẦU GẶP NHAU
Chương 186 - CẦU HÔN LÀ CÁI GÌ?
Chương 187 - TIỂU BẠCH, TIỂU HẮC HÓA NHÂN DẠNG
Chương 188 - ĐẠI BÍCH NGƯ
Chương 189 - NGƠ NGÁC HOANG MANG
Chương 190 - THÔNG ĐẠO DẪN ĐẾN VÔ ÂM CUNG
Chương 191 - MỆNH KHỔ
Chương 192 - DỰ TÍNH CỦA TA ĐỀU CÓ HÌNH BÓNG NÀNG
Chương 193 - THÚ NGƯƠI LÀM SỦNG NAM
Chương 194 - DẠO MỘT VÒNG LAM PHỦ, ĐIỂM MẶT TỪNG NGƯỜI
Chương 195 - THÀNH CÔNG VÀO LAM PHỦ
Chương 196 - SÂN DIỄN LAM PHỦ
Chương 197 - YÊN BẠCH NGỮ - YÊN HẮC NGỮ
Chương 198 - HỒ LY VÀ BẠCH LANG THÌ RA CÁI GÌ?
Chương 199 - LAM PHỦ
Chương 200 - LAM PHU NHÂN
Chương 201 - GIANG THẨM THỤC XUẤT HIỆN
Chương 202 - LAM THỪA BẤT TỈNH
Chương 203 - LUYỆN ĐAN SƯ ĐỨNG ĐẦU THIÊN VŨ ĐẠI LỤC
Chương 204 - VÔ BIÊN ĐẠI SƯ
Chương 205 - MẤT CẢ KHẨU VỊ DÙNG BỮA
Chương 206 - GIANG THẨM NGUYỆT XUẤT HIỆN
Chương 207 - VÔ BIÊN ĐẠI SƯ ĐẾN TÌM
Chương 208 - LUYỆN ĐAN
Chương 209 - BÀN CHUYỆN XẤU CHÍNH NGHĨA
Chương 210 - TIỂU HẮC SỐ KHỔ
Chương 211 - TIỂU HẮC, HẮC CHÍNH HIỆU
Chương 212 - MỊ THUẬT CỦA TIỂU HẮC
Chương 213 - HỶ MẠCH??? VUI MỪNG, LO SỢ
Chương 214 - LIỄU DI NƯƠNG
Chương 215 - TÂM TƯ MỖI NGƯỜI
Chương 216 - THÁP KHẢO HẠCH
Chương 217 - THÔNG QUA THÁP KHẢO HẠCH (1)
Chương 218 - THÔNG QUA THÁP KHẢO HẠCH (2)
Chương 219 - THÔNG QUA THÁP KHẢO HẠCH (3)
Chương 220 - TẦNG THỨ TÁM THÁP KHẢO HẠCH
Chương 221 - HÒN ĐÁ NHẴN NHỤI
Chương 222 - ĐỈNH THÁP
Chương 223 - KHÔNG GIẬT MÌNH SAO?
Chương 224 - HẬU TRẠCH LAM GIA
Chương 225 - HỔ PHỤ SINH HỔ TỬ, LOẠN
Chương 226 - TỰ TIN KHÁC VỚI KIÊU NGẠO
Chương 227 - CỐT NHỤC, TRA NAM LÊN SÓNG
Chương 228 - VŨNG BÙN LẦY
Chương 229 - ĐÀI TỶ THÍ
Chương 230 - KHẢO HẠCH ĐÀI TỶ THÍ
Chương 231 - TỶ THÍ PHÂN HẠNG
Chương 232 - THUẬN LỢI TIẾN VÀO ĐẦU DANH NGẠCH
Chương 233 - NÁO LOẠN NỘI VIỆN VÌ ĐÙI GÀ
Chương 234 - MỘ DUNG TRỔ TÀI
Chương 235 - LAM PHỦ LẠI CÓ HỶ?
Chương 236 - KHAI MÀN KHẢO HẠCH PHÂN HẠNG
Chương 237 - PHẬN LÀM THUỘC HẠ, NHIỀU KHI KHÓ XỬ LẮM
Chương 238 - TRƯỜNG KIẾM ĐẤU TRƯỜNG KIẾM
Chương 239 - ĐẤU MẮT???
Chương 240 - CƯỢC ĐI CƯỢC ĐI
Chương 241 - KHẢO HẠCH KẾT THÚC
Chương 242 - BẺ LÁI KẾ HOẠCH
Chương 243 - ÉT Ô ÉT, TRỨNG LUỘC HAY TRỨNG CHIÊN?
Chương 244 - TA RẤT CÓ THỜI GIAN
Chương 245 - ĐẶC SẮC
Chương 246 - LÂM MỸ KHÓ SỐNG
Chương 247 - KẾT QUẢ NGHIỆM HUYẾT THẠCH
Chương 248 - ÉT Ô ÉT, TRƯỜNG TRẠC.
Chương 249 - CÓ QUEN BIẾT THÁNH TỬ...KHÔNG THỂ CHỌC
Chương 250 - AI NÓI KHÔNG PHẢI LUYỆN ĐAN SƯ?
Chương 251 - TA CÓ BẢO KÊ
Chương 252 - PHÁT HIỆN DƯỢC LIỆU ĐÁNG NGỜ
Chương 253 - TRẤN NGÔ ĐỒNG - TRIỆU GIA
Chương 254 - ĐẠI HỘI TỶ THÍ THÁNH CUNG (1)
Chương 255 - ĐẠI HỘI TỶ THÍ THÁNH CUNG (2)
Chương 256 - ĐẠI HỘI TỶ THÍ THÁNH CUNG - KẾT
Chương 257 - TIẾN VÀO TRẤN ẢI BIÊN
Chương 258 - ÔN NGỌC XỬ LÝ CHUYỆN Ở TRIỆU GIA
Chương 259 - ÔN NGỌC BÁO THÙ
Chương 260 - ĐAN DƯỢC NÀY, VỨT ĐI
Chương 261 - ĐẾN MẬT ĐẠO THÁNH CUNG
Chương 262 - BÍ MẬT TRONG MẬT ĐẠO - ĐỤNG MẶT HUYẾT QUỶ THI
Chương 263 - GIẾT HUYẾT QUỶ THI, NGUY HIỂM RÌNH RẬP
Chương 264 - LẬT BÀI NGỬA
Chương 265 - CẤM ĐẠO TRẤN ẢI BIÊN
Chương 266 - SẢI CÁNH CỦA BỌN HỌ KHÔNG BAO BỌC HẾT THẢY CHO NÀNG ĐƯỢC
Chương 267 - BẾ TẮC - HY SINH
Chương 268 - TIỂU LONG BẠO PHÁT
Chương 269 - HỒI KẾT TRẬN CHIẾN CẤM ĐỊA
Chương 270 - KÝ ỨC
Chương 271 - NGỌC DẪN ĐƯỜNG
Chương 272 - TRUYỀN THỪA CHU TƯỚC : TỘC BÁCH ĐIỂU
Chương 273 - THOÁT KHỎI CẤM ĐỊA : TRẢ THÙ MỘT CHÚT
Chương 274 - THỨC TỈNH KÝ ỨC
Chương 275 - TRỞ LẠI VÔ ÂM CUNG
Chương 276 - SƯ PHỤ CỦA CỐ NGỮ YÊN
Chương 277 - ĐẶC SẮC THÔNG GIA
Chương 278 - ĐIỀU KIỆN THỨC TỈNH KÝ ỨC THANH LONG ĐẠI ĐẾ
Chương 279 - THỜI CƠ ĐÃ ĐẾN
Chương 280 - TÌM ĐƯỢC MẪU THÂN
Chương 281 - CHIẾN TRẬN
Chương 1 - XUYÊN KHÔNG
Chương 2 - TRỨNG ĐÀ ĐIỂU
Chương 3 - CỬU THIÊN CHÂU
Chương 4 - CẢ HỌ NHÀ HEO RỪNG
Chương 5 - KHO TÀNG THUỘC TÍNH
Chương 6 - KHẾ ƯỚC LINH THÚ ĐẦU TIÊN
Chương 7 - KHÔNG GIAN CỦA RIÊNG NÀNG
Chương 8 - HỦY CỐ LIÊN NHI
Chương 9 - THẦN KINH CÓ VẤN ĐỀ
Chương 10 - KHÍ LINH CỬU THIÊN ĐỈNH
Chương 11 - ĐAN DƯỢC ĐẦU TIÊN
Chương 12 - VƯỜN LINH THẢO
Chương 13 - BẠCH HỔ
Chương 14 - GIẢI QUYẾT CỐ MẶC
Chương 15 - VỀ KINH THÀNH
Chương 16 - LUYỆN ĐAN SƯ MƯỜI SÁU TUỔI
Chương 17 - KHẢO HẠCH LUYỆN ĐAN SƯ
Chương 18 - LUYỆN ĐAN SƯ NGŨ PHẨM
Chương 19 - NHẬN LÀM CHÁU GÁI
Chương 20 - HỘI PHÓ CÔNG HỘI LUYỆN ĐAN SƯ
Chương 21 - GẶP LẠI TIÊU...GÌ ĐÓ
Chương 22 - VỀ LẠI CỐ PHỦ
Chương 23 - CỐ GIA TỔ PHỤ VÀ THÚC THÚC
Chương 24 - CHUYỆN NĂM ĐÓ
Chương 25 - BẰNG HỮU CỦA TỔ PHỤ
Chương 26 - ĐAN PHƯƠNG THẤT TRUYỀN
Chương 27 - DẠO PHỐ
Chương 28 - NGỤY LẠC ANH
Chương 29 - CHẠM MẶT CỐ MỸ NGỌC
Chương 30 - MỞ TIỆM TRANG PHỤC
Chương 31 - HUYỀN VƯƠNG
Chương 32 - ĐẤU GIÁ ĐAN DƯỢC
Chương 33 - THU BẠC
Chương 34 - MỆT RỒI, MAU NGỦ ĐI
Chương 35 - NAM NHÂN TỐT NHẤT THẾ GIAN
Chương 36 - ĂN THỊT RẮN
Chương 37 - XEM NHƯ HUỀ
Chương 38 - TAM ĐẠI TỔ PHỤ
Chương 39 - TẶNG QUÀ CHO NÀNG
Chương 40 - CỤC BÔNG TRẮNG - TIỂU HẮC
Chương 41 - VÕ KỸ TINH QUANG
Chương 42 - AI NÓI NÀNG LÀ PHẾ VẬT?
Chương 43 - LÝ LÃO SƯ
Chương 44 - NGƯƠI ĐUỔI CHÁU GÁI TA - TA ĐUỔI NGƯƠI
Chương 45 - THÁI TỬ ĐIỆN HẠ
Chương 46 - KIẾM THUẬT
Chương 47 - THỨ HẠNG ĐỆ TỬ
Chương 48 - THÁCH ĐẤU
Chương 49 - GIAO ĐẤU VƯỢT CẤP
Chương 50 - CỐ NGỮ - CỐ NGỮ YÊN
Chương 51 - ĐIỀU ƯỚC
Chương 52 - BIỂU HUYNH
Chương 53 - CỐ NGỮ YÊN, ĐA TẠ
Chương 54 - LÝ VIỄN
Chương 55 - ĐÊM KHUYA LÉN LÚT
Chương 56 - TRUYỀN THỪA CỔ TỰ THÚ
Chương 57 - MẤT TÍCH
Chương 58 - MỘT ĐỜI MỘT KIẾP MỘT ĐÔI
Chương 59 - BIẾN HÌNH
Chương 60 - PHÍA TÂY BÍCH LÂM SƠN
Chương 61 - KINH HÃI
Chương 62 - RỜI ĐI
Chương 63 - NGŨ HÀNH THIÊN PHÁP
Chương 64 - GẶP HỎA XÀ
Chương 65 - HUYẾT LINH MỘC
Chương 66 - CÓ DỊP TRỞ LẠI
Chương 67 - THUỘC HẠ
Chương 68 - NGÀY ĐẦU HUẤN LUYỆN
Chương 69 - DỰ TIỆC SINH THẦN
Chương 70 - CÓ BIẾN
Chương 71 - PHÁT HIỆN
Chương 72 - NHA ĐẦU LỚN KHÔNG GIỮ ĐƯỢC
Chương 73 - TIỂU HŨ - CỬU THIÊN KIẾM
Chương 74 - SUÔN SẺ ĐẾN LẠ THƯỜNG
Chương 75 - ĐỆ TỬ MẤT TÍCH
Chương 76 - TUYỆT ĐỐI KHÔNG RỜI ĐI
Chương 77 - CHIẾN SỰ THIÊN TRUNG VIỆN
Chương 78 - CHIẾN SỰ CỐ PHỦ
Chương 79 - ĐẠI CHIẾN HẠ MÀN
Chương 80 - MỊ NHỊ
Chương 81 - CỐ MỸ NGỌC
Chương 82 - ĐUỔI KHỎI CỐ PHỦ
Chương 83 - TIÊU HUYỀN NGỐC TỬ
Chương 84 - BẢNG TINH ANH
Chương 85 - TỶ THÍ MẠC CHI THÀNH
Chương 86 - TIỂU HẮC THỂ HIỆN
Chương 87 - ĐẠI HỘI KẾT THÚC
Chương 88 - SAU ĐẠI HỘI
Chương 89 - ĐÁNH NGÃ XE NGỰA
Chương 90 - MỸ NAM TỬ ĐẸP NHƯ TẠC TƯỢNG
Chương 91 - CHUẨN BỊ
Chương 92 - HIỂU LẦM
Chương 93 - DỰ CUNG YẾN
Chương 94 - THÁI TỬ BẮC NGUYÊN QUỐC
Chương 95 - THÁI HẬU
Chương 96 - VŨ THƯỜNG XUÂN BỰC TỨC
Chương 97 - ĐỆ NHẤT TÀI NỮ MẠC LY QUỐC
Chương 98 - TẤU ĐÀN
Chương 99 - YÊN NHI, TA VỀ RỒI
Chương 100 - CUNG YẾN KẾT THÚC
Chương 101 - CÂU CHUYỆN CỦA LAM TIÊU HUYỀN
Chương 102 - LINH HỒN TA ĐẾN TỪ THẾ GIỚI KHÁC
Chương 103 - MẠC CHI THÀNH
Chương 104 - ĐẠI HỘI TỨ QUỐC
Chương 105 - TỨ ĐẠI QUỐC LINH VŨ ĐẠI LỤC
Chương 106 - BẮC NGUYÊN CẤM CUNG KÍ
Chương 107 - ĐẾN NGỰ TIỀN LÂU
Chương 108 - ĐẤU GIÁ HỒI LINH ĐAN
Chương 109 - NGƯỜI TRỘM KẺ PHÓNG HỎA
Chương 110 - ĐỒNG ĐẠO CÙNG THƯƠNG LƯỢNG
Chương 111 - HỢP TÁC THÁI TỬ BẮC NGUYÊN
Chương 112 - RÈN LUYỆN TỔ ĐỘI
Chương 113 - THỦY QUỶ
Chương 114 - GIẾT THỦY QUỶ
Chương 115 - THỦY QUỶ - BÍCH LÂM SƠN???
Chương 116 - KHÓ TRÁNH KHỎI BỊ THƯƠNG
Chương 117 - XUỐNG THỦY ĐỘNG
Chương 118 - ĐẠI THƯỢNG CỔ THÚ THANH LONG
Chương 119 - TIỂU PHƯỢNG - ĐẠI THƯỢNG CỔ THÚ CHU TƯỚC
Chương 120 - MỘT NGÀY BẬN RỘN
Chương 121 - TRƯỚC CỬA TỬU LÂU
Chương 122 - THIÊN TƯ PHƯỜNG
Chương 123 - NGÀY ĐẦU ĐẠI HỘI TỨ QUỐC
Chương 124 - BẮT ĐẦU HẠNG MỤC BIỂU DIỄN
Chương 125 - TỨ QUỐC PHÔ DIỄN BẤT PHÂN THẮNG BẠI
Chương 126 - KÝ ỨC ĐÃ MẤT, KIẾP TRƯỚC, KIẾP TRƯỚC NỮA!!!
Chương 127 - GẬY ÔNG ĐẬP LƯNG ÔNG
Chương 128 - PHU THÊ NGƯƠI CHÂM LỬA, TA PHÁT TÁN
Chương 129 - HẠNG MỤC TỔ ĐỘI
Chương 130 - HAI LÃO NHÂN GIA TRÒ CHUYỆN
Chương 131 - HẠNG MỤC LUYỆN ĐAN
Chương 132 - DÙ CHIẾN THẮNG TA VẪN BỘI PHỤC NGƯƠI
Chương 133 - LÀ PHƯỚC HAY HỌA?
Chương 134 - HOÀNG HẬU MỜI VÀO CUNG
Chương 135 - KẾ HOẠCH CỦA VŨ THƯỜNG XUÂN
Chương 136 - SƯ PHỤ CỦA VŨ THƯỜNG XUÂN
Chương 137 - NGÀN CÂN TREO SỢI TÓC
Chương 138 - CỨU ĐƯỢC NÀNG
Chương 139 - TRONG HOÀNG LĂNG MẠC LY QUỐC
Chương 140 - BÍ MẬT TRONG HOÀNG LĂNG
Chương 141 - ĐẾN KỊP RỒI
Chương 142 - TỶ THÍ
Chương 143 - BAO VÂY VŨ QUỐC HẦU PHỦ
Chương 144 - CHIẾN THI NHÂN
Chương 145 - VŨ THƯỜNG XUÂN CHẾT
Chương 146 - GIAO CHIẾN VŨ QUỐC HẦU PHỦ
Chương 147 - GIAO CHIẾN BÁT TRƯỞNG LÃO
Chương 148 - KẾT CUỘC CỦA BÁT TRƯỞNG LÃO
Chương 149 - TRỘM TRÁI TIM NÀNG
Chương 150 - MỊ NHẤT, NHỊ, TAM
Chương 151 - MẠC LỤC DIỆP
Chương 152 - ĐẠI HỶ CỐ BẮC DIỆP, NGỤY LẠC ANH
Chương 153 - MỊ NHẤT ĐÁNG THƯƠNG
Chương 154 - BÀN CHÍNH SỰ VỚI KIM HẠN
Chương 155 - ĐỘT NHẬP HOÀNG CUNG BẮC NGUYÊN
Chương 156 - TÌM NGỌC TỶ TRONG CẤM ĐỊA
Chương 157 - THÔNG ĐẠO TẠI TUYẾT TRÌ
Chương 158 - CỐ PHỦ BIẾT TIN
Chương 159 - PHU THÊ DẠO THANH LÂU
Chương 160 - HOÀNG THẤT BẮC NGUYÊN
Chương 161 - NHUỐM MÁU ĐẠI ĐIỆN BẮC NGUYÊN
Chương 162 - BẮC NGUYÊN QUỐC HOÀN.
Chương 163 - TRỞ VỀ MẠC LY QUỐC
Chương 164 - GƯƠNG MẶT CỦA HOA KHÔI TẦM HOA LÂU
Chương 165 - NGHE NGÓNG CÙNG TIỂU PHƯỢNG, HỔ
Chương 166 - MỘ DUNG LÁNH NẠN
Chương 167 - PHÁT HIỆN CỦA MẠC CHI THÀNH
Chương 168 - LÃO SƯ BẤT ĐẮC DĨ
Chương 169 - HỘI NGỘ BẰNG HỮU
Chương 170 - HỘI NGỘ BẰNG HỮU (2)
Chương 171 - NỖI LÒNG MẠC CHI THÀNH
Chương 172 - DỊCH DUNG THUẬT
Chương 173 - TAM HOÀNG TỬ PHỦ
Chương 174 - MỘ DUNG ĐẾN TẦM HOA LÂU
Chương 175 - BẠI LỘ
Chương 176 - QUÂN CỜ KHÔNG CÒN TÁC DỤNG
Chương 177 - ĐỆ VẪN CÒN HẬN TA.
Chương 178 - ĐÊM KHUYA ĐỐT PHỦ
Chương 179 - GIAO TRANH HOÀNG THẤT
Chương 180 - SỰ THẬT – THÂN PHẬN MẠC CHI THÀNH
Chương 181 - NHỊ HOÀNG TỬ
Chương 182 - CHƯA THỂ CHẾT ĐƯỢC
Chương 183 - CÁI KẾT CỦA MẠC LỤC DIỆP
Chương 184 - PHÂN LY TIỄN BIỆT
Chương 185 - NGÀY ĐẦU GẶP NHAU
Chương 186 - CẦU HÔN LÀ CÁI GÌ?
Chương 187 - TIỂU BẠCH, TIỂU HẮC HÓA NHÂN DẠNG
Chương 188 - ĐẠI BÍCH NGƯ
Chương 189 - NGƠ NGÁC HOANG MANG
Chương 190 - THÔNG ĐẠO DẪN ĐẾN VÔ ÂM CUNG
Chương 191 - MỆNH KHỔ
Chương 192 - DỰ TÍNH CỦA TA ĐỀU CÓ HÌNH BÓNG NÀNG
Chương 193 - THÚ NGƯƠI LÀM SỦNG NAM
Chương 194 - DẠO MỘT VÒNG LAM PHỦ, ĐIỂM MẶT TỪNG NGƯỜI
Chương 195 - THÀNH CÔNG VÀO LAM PHỦ
Chương 196 - SÂN DIỄN LAM PHỦ
Chương 197 - YÊN BẠCH NGỮ - YÊN HẮC NGỮ
Chương 198 - HỒ LY VÀ BẠCH LANG THÌ RA CÁI GÌ?
Chương 199 - LAM PHỦ
Chương 200 - LAM PHU NHÂN
Chương 201 - GIANG THẨM THỤC XUẤT HIỆN
Chương 202 - LAM THỪA BẤT TỈNH
Chương 203 - LUYỆN ĐAN SƯ ĐỨNG ĐẦU THIÊN VŨ ĐẠI LỤC
Chương 204 - VÔ BIÊN ĐẠI SƯ
Chương 205 - MẤT CẢ KHẨU VỊ DÙNG BỮA
Chương 206 - GIANG THẨM NGUYỆT XUẤT HIỆN
Chương 207 - VÔ BIÊN ĐẠI SƯ ĐẾN TÌM
Chương 208 - LUYỆN ĐAN
Chương 209 - BÀN CHUYỆN XẤU CHÍNH NGHĨA
Chương 210 - TIỂU HẮC SỐ KHỔ
Chương 211 - TIỂU HẮC, HẮC CHÍNH HIỆU
Chương 212 - MỊ THUẬT CỦA TIỂU HẮC
Chương 213 - HỶ MẠCH??? VUI MỪNG, LO SỢ
Chương 214 - LIỄU DI NƯƠNG
Chương 215 - TÂM TƯ MỖI NGƯỜI
Chương 216 - THÁP KHẢO HẠCH
Chương 217 - THÔNG QUA THÁP KHẢO HẠCH (1)
Chương 218 - THÔNG QUA THÁP KHẢO HẠCH (2)
Chương 219 - THÔNG QUA THÁP KHẢO HẠCH (3)
Chương 220 - TẦNG THỨ TÁM THÁP KHẢO HẠCH
Chương 221 - HÒN ĐÁ NHẴN NHỤI
Chương 222 - ĐỈNH THÁP
Chương 223 - KHÔNG GIẬT MÌNH SAO?
Chương 224 - HẬU TRẠCH LAM GIA
Chương 225 - HỔ PHỤ SINH HỔ TỬ, LOẠN
Chương 226 - TỰ TIN KHÁC VỚI KIÊU NGẠO
Chương 227 - CỐT NHỤC, TRA NAM LÊN SÓNG
Chương 228 - VŨNG BÙN LẦY
Chương 229 - ĐÀI TỶ THÍ
Chương 230 - KHẢO HẠCH ĐÀI TỶ THÍ
Chương 231 - TỶ THÍ PHÂN HẠNG
Chương 232 - THUẬN LỢI TIẾN VÀO ĐẦU DANH NGẠCH
Chương 233 - NÁO LOẠN NỘI VIỆN VÌ ĐÙI GÀ
Chương 234 - MỘ DUNG TRỔ TÀI
Chương 235 - LAM PHỦ LẠI CÓ HỶ?
Chương 236 - KHAI MÀN KHẢO HẠCH PHÂN HẠNG
Chương 237 - PHẬN LÀM THUỘC HẠ, NHIỀU KHI KHÓ XỬ LẮM
Chương 238 - TRƯỜNG KIẾM ĐẤU TRƯỜNG KIẾM
Chương 239 - ĐẤU MẮT???
Chương 240 - CƯỢC ĐI CƯỢC ĐI
Chương 241 - KHẢO HẠCH KẾT THÚC
Chương 242 - BẺ LÁI KẾ HOẠCH
Chương 243 - ÉT Ô ÉT, TRỨNG LUỘC HAY TRỨNG CHIÊN?
Chương 244 - TA RẤT CÓ THỜI GIAN
Chương 245 - ĐẶC SẮC
Chương 246 - LÂM MỸ KHÓ SỐNG
Chương 247 - KẾT QUẢ NGHIỆM HUYẾT THẠCH
Chương 248 - ÉT Ô ÉT, TRƯỜNG TRẠC.
Chương 249 - CÓ QUEN BIẾT THÁNH TỬ...KHÔNG THỂ CHỌC
Chương 250 - AI NÓI KHÔNG PHẢI LUYỆN ĐAN SƯ?
Chương 251 - TA CÓ BẢO KÊ
Chương 252 - PHÁT HIỆN DƯỢC LIỆU ĐÁNG NGỜ
Chương 253 - TRẤN NGÔ ĐỒNG - TRIỆU GIA
Chương 254 - ĐẠI HỘI TỶ THÍ THÁNH CUNG (1)
Chương 255 - ĐẠI HỘI TỶ THÍ THÁNH CUNG (2)
Chương 256 - ĐẠI HỘI TỶ THÍ THÁNH CUNG - KẾT
Chương 257 - TIẾN VÀO TRẤN ẢI BIÊN
Chương 258 - ÔN NGỌC XỬ LÝ CHUYỆN Ở TRIỆU GIA
Chương 259 - ÔN NGỌC BÁO THÙ
Chương 260 - ĐAN DƯỢC NÀY, VỨT ĐI
Chương 261 - ĐẾN MẬT ĐẠO THÁNH CUNG
Chương 262 - BÍ MẬT TRONG MẬT ĐẠO - ĐỤNG MẶT HUYẾT QUỶ THI
Chương 263 - GIẾT HUYẾT QUỶ THI, NGUY HIỂM RÌNH RẬP
Chương 264 - LẬT BÀI NGỬA
Chương 265 - CẤM ĐẠO TRẤN ẢI BIÊN
Chương 266 - SẢI CÁNH CỦA BỌN HỌ KHÔNG BAO BỌC HẾT THẢY CHO NÀNG ĐƯỢC
Chương 267 - BẾ TẮC - HY SINH
Chương 268 - TIỂU LONG BẠO PHÁT
Chương 269 - HỒI KẾT TRẬN CHIẾN CẤM ĐỊA
Chương 270 - KÝ ỨC
Chương 271 - NGỌC DẪN ĐƯỜNG
Chương 272 - TRUYỀN THỪA CHU TƯỚC : TỘC BÁCH ĐIỂU
Chương 273 - THOÁT KHỎI CẤM ĐỊA : TRẢ THÙ MỘT CHÚT
Chương 274 - THỨC TỈNH KÝ ỨC
Chương 275 - TRỞ LẠI VÔ ÂM CUNG
Chương 276 - SƯ PHỤ CỦA CỐ NGỮ YÊN
Chương 277 - ĐẶC SẮC THÔNG GIA
Chương 278 - ĐIỀU KIỆN THỨC TỈNH KÝ ỨC THANH LONG ĐẠI ĐẾ
Chương 279 - THỜI CƠ ĐÃ ĐẾN
Chương 280 - TÌM ĐƯỢC MẪU THÂN
Chương 281 - CHIẾN TRẬN
Đã qua nửa đêm, Cố Ngữ Yên và Tiêu Huyền vẫn ẩn mình trên tàn cây, nhìn nữ quỷ và hồn ma nửa người kia đi tới đi lui, hiện tại nhìn đến quen mắt Cố Ngữ Yên cũng không cảm thấy buồn nôn nữa, nhưng kinh dị thì vẫn là kinh dị.
Giờ Sửu vừa điểm (1 giờ sáng), hai quỷ hồn kia biến mất, tan biến vào không khí. Một lát sau từ hang động có người đi ra…là Trương Triệu Khoan, còn có một người nữa nhưng Cố Ngữ Yên không hề có ấn tượng với người này. Có điều gương mặt hắn viết rõ hai chữ âm hiểm.
-“Lý Phùng, nhị gia của Lý gia.
” – Tiêu Huyền trầm giọng nói.
Lý gia sao? Người của Trương gia và Lý gia đều ở đây, xem ra Trương gia không hoàn toàn ở thế trung lập rồi. Trương Triệu Khoan và Lý Phùng trao đổi qua lại vài câu thì nhanh chóng rời đi.
Đợi hai người đó đã đi xa, Cố Ngữ Yên đưa che miệng, ngáp dài. Từ tối đêm qua đến bây giờ nàng luôn trong trạng thái tập trung, chưa hề chợp mắt, hơn nữa nàng luôn phải che giấu hơi thở, nếu để người khác phát hiện còn không biết phải đối mặt với cái gì.
May mắn là nàng cảnh giác, tu vi của nàng so với Trương Triệu Khoan hay Lý Phùng đương nhiên là thấp hơn. Nếu không có mấy kĩ năng sát thủ, cộng thêm việc thận trọng rất có thể đã bị phát hiện.
Tiêu Huyền bế bổng Cố Ngữ Yên, cất giọng ôn nhu.
-“Ngủ đi, ta đưa nàng về.
”
Cố Ngữ Yên không khách sáo, ngủ thì ngủ thôi, nàng rút đầu vào lòng Tiêu Huyền, nhắm mắt chìm vào giấc ngủ. Tiêu Huyền khinh công thượng thừa, di chuyển nhẹ nhàng tránh làm tiểu nương tử trong lòng hắn tỉnh giấc.
Huyền Vương gia không có đưa Cố Ngữ Yên về lại phòng ở Thiên Trung viện, mà đưa nàng đến vương phủ.
Nhẹ nhàng đặt nàng lên giường, ngắm nhìn tâm can bảo bối đang ngủ say, Tiêu Huyền không nhịn được hôn nhẹ lên trán nàng. Đắp chăn giúp Cố Ngữ Yên xong thì hắn xoay người rời khỏi phòng. Nhàn vương cũng có chuyện cần giải quyết.
Mị Nhất đã đứng trong phòng đợi sẵn, chủ tử vừa bước vào y liền nhanh chóng báo cáo.
-“Chủ tử, Mộc Nhiên đã trở về Thiên Trung viện an toàn.
”
-“Ừ, nói việc kia đi.
”
-“Mị Tứ báo cáo lại, đám ngươi kia dường như nảy sinh chút nghi ngờ.
”
-“Ta hiểu rồi, ngươi lui xuống sắp xếp, tối nay chúng ta đi.
”
-“Vâng, thuộc hạ đã hiểu.
”
Tiêu Huyền tựa lưng lên thành ghế, thở dài chán nản, bị nghi ngờ rồi, hắn phải đến nơi đó diễn một màn cho bọn chúng xem. Như vậy thì phải xa Yên nhi một thời gian, đúng là không nỡ mà.
Tiêu Huyền quay lại phòng, Cố Ngữ Yên vẫn đang say giấc trong chăn. Hắn nhìn nàng mỉm cười, sau đó leo lên giường, ôm Cố Ngữ Yên rồi cũng chìm vào giấc ngủ.
Đến khi Cố Ngữ Yên tỉnh lại, sắc trời đã ngả vàng, chiều rồi. Thế là nàng thành công cúp học một buổi sáng. Nàng nghiêng đầu thì trông thấy Tiêu Huyền đang cười mỵ hoặc nhìn nàng, hắn ôn nhu kéo Cố Ngữ Yên vào lòng.
-“Yên nhi thật đáng yêu, để ta ôm nàng thêm một lát.
”
Tiêu Huyền không hổ danh chính nhân quân tử giữ đúng lời, chỉ ôm nàng một lát sau đó liền kéo nàng ngồi dậy, đốc thúc Cố Ngữ Yên rời giường đến phòng ăn.
Từ sáng đến giờ không có gì cho vào bụng, bao tử đang cáo trạng nên Cố Ngữ Yên thao tác rất nhanh nhẹn, không để Tiêu Huyền đợi lâu, cả hai đều ngồi ngay ngắn trước bàn ăn.
Nhìn món ăn phong phú trên bàn Cố Ngữ Yên cảm thán, không hổ là Huyền Vương phủ, mỹ vị mỹ vị, nàng nhanh tay gắp một miếng thịt cho vào miệng. Thịt bò vừa chín tới, dai mềm tròn vị, lại gắp thêm miếng đậu hũ. Đậu hũ trắng mịn, non mềm, cho vào miệng cảm giác như tan ra.
-“Từ từ thôi, không ai tranh với nàng.
” – Tiêu Huyền sủng nịnh nói.
Cố Ngữ Yên mỉm cười gật đầu, tay vẫn không ngừng gặp thức ăn. Tiêu Huyền nhìn nàng cưng chiều, y đích thân múc chén canh đưa đến bên cạnh Cố Ngữ Yên.
Hai người dùng bữa không khí vui vẻ, hạnh phúc ngập tràn.
Dùng bữa xong Tiêu Huyền nắm tay Cố Ngữ Yên hai người đi dọc hành lang vương phủ đến vườn hoa xanh biếc, thì tiến vào đình nghỉ chân.
-“Yên nhi.
”
-“Hả?”
-“Ta có việc phải rời đi một thời gian.
”
-“Vậy sao?” – Cố Ngữ Yên hỏi lại, thanh âm có chút hụt hẫng.
-“Sao vậy? Yên nhi không nỡ xa ta à?” – Tiêu Huyền ánh mắt mong đợi, giọng điệu trêu đùa.
Cố Ngữ Yên nhìn thẳng Tiêu Huyền.
-“Nếu ta nói không nỡ thì chàng sẽ không đi sao?”
-“Yên nhi.
”
-“Ta đùa thôi. Chàng có việc quan trọng cần xử lý thì cứ rời đi, dù sao chàng cũng không chạy mất. Nhưng mà…” – Cố Ngữ Yên cố ý kéo dài thanh âm.
-“Nếu chàng về trễ quá ta sẽ chạy mất đó.
”
-“Yên tâm, ta không cho nàng cơ hội chạy đi đâu, vương phi của ta.
”
-“Được, chàng nhớ giữ lời.
”
Tiêu Huyền phì cười, dịu dàng kéo Cố Ngữ Yên ngồi trên đùi hắn, nhẹ ôm nàng vào lòng, bất giác hắn nhớ ra một việc cực kỳ hệ trọng.
-“Yên nhi, từ ngày mai sẽ có một tên Huyền Vương nữa xuất hiện nhưng hắn không phải là ta, nàng tuyệt đối không được đến gần hắn, bảo trì khoảng cách, càng xa càng tốt.
”
-“Được, được.
”
-“Không được, không được, ta không yên tâm.
”
Tiêu Huyền vừa lắc đầu, vừa giơ ngón cái và ngón út đến trước mặt Cố Ngữ Yên, biểu thị ngoắc tay. Cố Ngữ Yên phì cười, nam nhân này vậy mà cũng có một mặt trẻ con. Trong lòng nghĩ như vậy nhưng Cố Ngữ Yên cũng ngoéo tay với Tiêu Huyền.
-“Bây giờ chàng yên tâm rồi chứ?”
-“Vẫn chưa.
” – Tiêu Huyền phụng phịu nói.
Hắn đưa tay lên miệng, ánh mắt long lanh nhìn Cố Ngữ Yên.
-“Yên nhi, thơm một cái.
”
Không đợi nàng trả lời, Tiêu Huyền đã nhanh chóng áp sát, đôi môi hai người chạm vào nhau. Tiêu Huyền chậm rãi nhấm nháp hương vị ngọt ngào, lát sau hắn bắt đầu công thành đoạt đất, quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương mềm ngọt của Cố Ngữ Yên, tận hưởng hương vị nơi đầu lưỡi.
Đến lúc Tiêu Huyền luyến tiếc buông tha cho Cố Ngữ Yên, thì đôi môi nàng đã có chút sưng đỏ, hai mắt to tròn long lanh, gò má ửng hồng. Nhìn đôi môi ướt át kiểu diễm Tiêu Huyền có chút không kiềm được lại hôn nàng thêm lần nữa. Nhưng lần này nụ hôn giữa hai người rất nhẹ nhàng, cảm giác như trong lòng có một dòng suối êm đềm chảy qua.