Chương 1 - Môn Chủ Thiên Y
Chương 2 - Không Gặp Mặt Được Lần Cuối?
Chương 3 - Thanh Niên Này Rốt Cuộc Có Thân Phận Gì?
Chương 4 - Không Học Đại Học?
Chương 5 - Cái Gì?
Chương 6 - Bái Kiến Môn Chủ Sư Thúc Tổ
Chương 7 - Cô Đến Tìm Tôi Làm Gì?
Chương 8 - Cô Cầm Tiền Về Đi
Chương 9 - Cậu Trương, Có Chuyện Gì Vậy?
Chương 10 - Chăm Sóc Cô Ấy!
Chương 11 - Cứu Được Rồi?
Chương 12 - Không Có Việc Gì
Chương 13 - Một Ly Một Triệu
Chương 14 - Đừng Chạm Vào Tôi
Chương 15 - Phòng Đế Vương
Chương 16 - Hoa Cúc
Chương 17 - Như Vậy Là Tốt Rồi
Chương 18 - Người Trẻ Tuổi Này
Chương 19 - Theo Chú Thấy
Chương 20 - Về Phần Sau Đó Xảy Ra Chuyện Gì
Chương 21 - Xin Lỗi?
Chương 22 - Cửu Gia Nói Rằng
Chương 23 - Cũng Có Thể Đó
Chương 24 - Cô Là Ai?
Chương 25 - Em Khách Sáo Rồi
Chương 26 - Bé Gái Nằm Trên Giường Bệnh
Chương 27 - Anh Cười Cái Gì
Chương 28 - Không Được
Chương 29 - Ông Cụ Cố Gắng Chống Đỡ
Chương 30 - Cái Quái Gì Thế
Chương 31 - Chính Là Nó!
Chương 32 - Đây Là Đâu
Chương 33 - Cô Làm Cái Gì Thế Hả?
Chương 34 - Còn Gọi Là Cửu Gia?
Chương 35 - Đúng Là Có Vấn Đề!
Chương 36 - Cởi Quần Đâu Mà Cởi Quần
Chương 37 - Cái Gì?
Chương 38 - Vậy Thì Tốt Quá
Chương 39 - Cô Gái Hét Lên Đau Đớn
Chương 40 - Hóa Ra Là Lũ Khốn Tụi Mày!
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Tôi Rất Cảm Kích Lòng Tốt Của Anh
Chương 43 - Cậu Chính Là Trương Soái
Chương 44 - Khi Không Còn Ăn Một Cái Tát
Chương 45 - Nghiêm Trọng Vậy Sao?
Chương 46 - Nghe Lời Nói Của Chú Hai
Chương 47 - Nhưng Mà
Chương 48 - Nghe Giọng Lạnh Nhạt
Chương 49 - Vân Tiên Sinh?
Chương 50 - Chào Vu Thị Trưởng!
Chương 51 - Cậu Đang Nằm Mơ Giữa Ban Ngày Hả
Chương 52 - Cậu Không Hiểu Đâu
Chương 53 - Là Anh Ta Quen Với Tôi!
Chương 54 - Cứng Họng Rồi Phải Không?
Chương 55 - Chẳng Mấy Chốc
Chương 56 - Bảo Vệ Ngạc Nhiên Quay Đầu Lại
Chương 57 - Tôi Cũng Chưa Từng Gặp Anh
Chương 58 - Lúc Này
Chương 59 - Kết Hôn Hay Chưa Kết Hôn
Chương 60 - Sếp Lưu Lập Tức Giật Mình
Chương 61 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 62 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 63 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 64 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 65 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 66 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 67 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 68 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 69 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 70 - Chú Hai Thẩm!
Chương 71 - Thẩm Như Ngọc Lắc Đầu
Chương 72 - Vậy Chị Cậu Thì Sao?
Chương 73 - Thật Á!
Chương 74 - Chuyển Lời Giúp Ư?
Chương 75 - Vân Tiên Sinh
Chương 76 - Vân Hiên!
Chương 77 - Chuyện Đã Hẹn?
Chương 78 - Thôi Được Rồi!
Chương 79 - Xin Chờ Một Chút Ạ!
Chương 80 - Toàn Bộ Đại Sảnh
Chương 81 - Nhưng Mà
Chương 82 - Nghe Nói Có Phòng Đun Thuốc Miễn Phí
Chương 83 - Vậy Thì Còn Gì Để Nói Nữa
Chương 84 - Cháu Đảm Bảo
Chương 85 - Có Chuyện Gì Vậy?
Chương 86 - Cái Này
Chương 87 - Xong Rồi!
Chương 88 - Cái Gì
Chương 89 - Nghĩ Đến Đây
Chương 90 - Tập Đoàn Đường Thị
Chương 91 - Thế Nào Gọi Là Dĩ Hòa Vi Quý?
Chương 92 - Nghe Lời Nói Của Đường Du Du
Chương 93 - Đúng Vậy
Chương 94 - Không Dám Không Dám
Chương 95 - Đầu Tư Cho Nhà Họ Trương?
Chương 96 - Không Dám!
Chương 97 - Bạn Thân Hồ Dung Tò Mò Hỏi
Chương 98 - Xe Sang Hai Ba Triệu
Chương 99 - Coi Như Vậy Đi
Chương 100 - Lúc Này
Chương 101 - Cái Gì
Chương 102 - Hai Bảo Vệ Không Dám Nói Một Lời
Chương 103 - Tuy Đám Người Trẻ Đông
Chương 104 - Đây Chính Là Phòng Ngài Đặt!
Chương 105 - Người Anh Em
Chương 1 - Môn Chủ Thiên Y
Chương 2 - Không Gặp Mặt Được Lần Cuối?
Chương 3 - Thanh Niên Này Rốt Cuộc Có Thân Phận Gì?
Chương 4 - Không Học Đại Học?
Chương 5 - Cái Gì?
Chương 6 - Bái Kiến Môn Chủ Sư Thúc Tổ
Chương 7 - Cô Đến Tìm Tôi Làm Gì?
Chương 8 - Cô Cầm Tiền Về Đi
Chương 9 - Cậu Trương, Có Chuyện Gì Vậy?
Chương 10 - Chăm Sóc Cô Ấy!
Chương 11 - Cứu Được Rồi?
Chương 12 - Không Có Việc Gì
Chương 13 - Một Ly Một Triệu
Chương 14 - Đừng Chạm Vào Tôi
Chương 15 - Phòng Đế Vương
Chương 16 - Hoa Cúc
Chương 17 - Như Vậy Là Tốt Rồi
Chương 18 - Người Trẻ Tuổi Này
Chương 19 - Theo Chú Thấy
Chương 20 - Về Phần Sau Đó Xảy Ra Chuyện Gì
Chương 21 - Xin Lỗi?
Chương 22 - Cửu Gia Nói Rằng
Chương 23 - Cũng Có Thể Đó
Chương 24 - Cô Là Ai?
Chương 25 - Em Khách Sáo Rồi
Chương 26 - Bé Gái Nằm Trên Giường Bệnh
Chương 27 - Anh Cười Cái Gì
Chương 28 - Không Được
Chương 29 - Ông Cụ Cố Gắng Chống Đỡ
Chương 30 - Cái Quái Gì Thế
Chương 31 - Chính Là Nó!
Chương 32 - Đây Là Đâu
Chương 33 - Cô Làm Cái Gì Thế Hả?
Chương 34 - Còn Gọi Là Cửu Gia?
Chương 35 - Đúng Là Có Vấn Đề!
Chương 36 - Cởi Quần Đâu Mà Cởi Quần
Chương 37 - Cái Gì?
Chương 38 - Vậy Thì Tốt Quá
Chương 39 - Cô Gái Hét Lên Đau Đớn
Chương 40 - Hóa Ra Là Lũ Khốn Tụi Mày!
Chương 41 - Chương 41
Chương 42 - Tôi Rất Cảm Kích Lòng Tốt Của Anh
Chương 43 - Cậu Chính Là Trương Soái
Chương 44 - Khi Không Còn Ăn Một Cái Tát
Chương 45 - Nghiêm Trọng Vậy Sao?
Chương 46 - Nghe Lời Nói Của Chú Hai
Chương 47 - Nhưng Mà
Chương 48 - Nghe Giọng Lạnh Nhạt
Chương 49 - Vân Tiên Sinh?
Chương 50 - Chào Vu Thị Trưởng!
Chương 51 - Cậu Đang Nằm Mơ Giữa Ban Ngày Hả
Chương 52 - Cậu Không Hiểu Đâu
Chương 53 - Là Anh Ta Quen Với Tôi!
Chương 54 - Cứng Họng Rồi Phải Không?
Chương 55 - Chẳng Mấy Chốc
Chương 56 - Bảo Vệ Ngạc Nhiên Quay Đầu Lại
Chương 57 - Tôi Cũng Chưa Từng Gặp Anh
Chương 58 - Lúc Này
Chương 59 - Kết Hôn Hay Chưa Kết Hôn
Chương 60 - Sếp Lưu Lập Tức Giật Mình
Chương 61 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 62 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 63 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 64 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 65 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 66 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 67 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 68 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 69 - Quay Trở Về Điểm Xuất Phát
Chương 70 - Chú Hai Thẩm!
Chương 71 - Thẩm Như Ngọc Lắc Đầu
Chương 72 - Vậy Chị Cậu Thì Sao?
Chương 73 - Thật Á!
Chương 74 - Chuyển Lời Giúp Ư?
Chương 75 - Vân Tiên Sinh
Chương 76 - Vân Hiên!
Chương 77 - Chuyện Đã Hẹn?
Chương 78 - Thôi Được Rồi!
Chương 79 - Xin Chờ Một Chút Ạ!
Chương 80 - Toàn Bộ Đại Sảnh
Chương 81 - Nhưng Mà
Chương 82 - Nghe Nói Có Phòng Đun Thuốc Miễn Phí
Chương 83 - Vậy Thì Còn Gì Để Nói Nữa
Chương 84 - Cháu Đảm Bảo
Chương 85 - Có Chuyện Gì Vậy?
Chương 86 - Cái Này
Chương 87 - Xong Rồi!
Chương 88 - Cái Gì
Chương 89 - Nghĩ Đến Đây
Chương 90 - Tập Đoàn Đường Thị
Chương 91 - Thế Nào Gọi Là Dĩ Hòa Vi Quý?
Chương 92 - Nghe Lời Nói Của Đường Du Du
Chương 93 - Đúng Vậy
Chương 94 - Không Dám Không Dám
Chương 95 - Đầu Tư Cho Nhà Họ Trương?
Chương 96 - Không Dám!
Chương 97 - Bạn Thân Hồ Dung Tò Mò Hỏi
Chương 98 - Xe Sang Hai Ba Triệu
Chương 99 - Coi Như Vậy Đi
Chương 100 - Lúc Này
Chương 101 - Cái Gì
Chương 102 - Hai Bảo Vệ Không Dám Nói Một Lời
Chương 103 - Tuy Đám Người Trẻ Đông
Chương 104 - Đây Chính Là Phòng Ngài Đặt!
Chương 105 - Người Anh Em
Nghe thấy Vu Kiều Kiều chọn văn trị, Vân Hiên lắc đầu nói: "Nếu chọn văn trị thì rất khó làm. Tình huống hiện tại của cô đã rất nghiêm trọng, thuốc và châm cứu thông thường không có tác dụng gì cả, chỉ có thể từ từ điều dưỡng.
"
"Điều dưỡng thì điều dưỡng, cũng tốt hơn là để người ta đi tìm đàn ông chứ!
"
"Vậy được rồi, tôi sẽ viết cho cô một đơn thuốc, cô bốc thuốc uống từ từ trước. Hàng tháng vào những ngày có vấn đề, tôi sẽ đến xoa bóp cho cô mỗi ngày. Bằng cách này, mặc dù bệnh không thể diệt trừ tận gốc nhưng sẽ không đau như trước, không ảnh hưởng đến cuộc sống của cô nữa”.
"Vậy thì tốt quá. Nếu mỗi tháng có thể không đau thì tôi liền cảm ơn trời đất!
"
Vu Kiều Kiều chắp hai tay lại, cung kính nói: "Vân thần y, trước đây là tôi có lỗi với anh, còn phải làm phiền anh đặc biệt trị liệu cho tôi, thật sự rất cảm ơn.
"
"Đừng khách sáo như vậy. Đây là điều tôi nên làm. Hơn nữa, vừa rồi chúng ta đã làm hoà rồi.
"
Nhớ lại vừa rồi Vân Hiên lừa cô cởi quần, sắc mặt Vu Kiều Kiều đỏ bừng.
Nỗi đau trong vài ngày đó hàng tháng khiến cô vô cùng đau khổ, nếu có thể khiến cô không phải chịu nỗi đau con gái này nữa, cô có thể đảm bảo rằng sau này cô sẽ tuyệt đối cung kính Vân Hiên.
"Được rồi, ăn thôi!
"
Sau khi Vân Hiên ấn chân cho cô xong, anh rửa tay rồi lại ngồi vào bàn ăn.
€ó điều phải nói, món ăn Tứ Xuyên của ông chủ này quả thực đáng tin cậy, ngon hơn nhiều so với đồ ăn trên đảo Thiên Y.
Thời gian càng lúc càng muộn, ông chủ ở bên ngoài vừa chào đón khách vừa thỉnh thoảng liếc nhìn vào phòng riêng.
Đã gần hai giờ trôi qua, trong phòng riêng vẫn chưa xong việc. Sức khoẻ chàng thanh niên này tốt thật, thế mà lại lâu như vậy.
Thực sự không giống ông ta chút nào, còn chưa đến bốn mươi mà ngày nào. cũng phải ngâm cẩu kỷ gi