Thịnh Đường Quật Khởi (Dịch)

Thịnh Đường Quật Khởi (Dịch)

Cập nhật: 12/04/2024
Tác giả: Canh Tân
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 5,281
Đánh giá:                      
Lịch sử
Quân sự
Truyện trinh thám
Cổ Đại
Thám Hiểm
Quan Trường
Truyện Sắc
     
     

Trong đại sảnh Lão Quân khách điếm tiếng người ồn ào, loạn thành một đám.

Dương Thủ Văn đứng trong đám người, sau khi lắng nghe chốc lát, liền hiểu được đại khái mọi chuyện.

Nói đúng ra, sau khi Cái Lão Quân được thả tự do, ông ta trở nên vô cùng cẩn thận. Ông ta nghiêm khắc trói buộc các đoàn đầu lớn nhỏ trong huyện Xương Bình, lại càng không cho thủ hạ ra ngoài làm chuyện xằng bậy, vì vậy làm cho tập thể đoàn đầu phẫn nộ.

Dĩ nhiên đây chỉ là một nguyên nhân.

Sâu xa chính là do các nhóm đoàn đầu ở Xương Bình sớm đã bất mãn cách thống trị của Cái Lão Quân, lợi dụng mọi cách bắt Cái Lão Quân từ bỏ quyền thống lĩnh. Lần này Dương Thừa Liệt tróc nã Cãi Lão Quân, đây là cơ hội tốt để thực hiện ý đồ của nhóm đoàn đầu. Bọn họ nhận ra rằng, Cái Lão Quân hiện giờ đã bị quan phủ chú ý tới, tuy rằng tạm thời được thả, nhưng sớm hay muộn cũng sẽ bị bắt lại.

Dưới tình huống này, Cái Lão Quân phải thận trọng từ lời nói đến việc làm, không thể như trước kia không biết kiêng nể gì hết.

Vì thế…

Dương Thủ Văn mỉm cười hứng thú nhìn Cái Lão Quân.

Cái Lão Quân có thể thống trị hệ thống ngầm ở Xương Bình nhiều năm như vậy, tuyệt đối không phải là loại người dễ đụng vào.

Hắn muốn tìm hiểu một chút, xem Cái Lão Quân sẽ vượt qua tình thế này như thế nào.

Quả nhiên, đối mặt với tình thế như vậy, Cái Lão Quân vẫn giữ nét mặt bình thản. Không nhìn ra một chút tức giận nào. Ông ta nhìn qua Dương Thủ Văn, thấy Dương Thủ Văn hướng về mình mỉm cười, gật gật đầu.

Cái Lão Quân là nhân vật nào?

Thống trị hệ thống ngầm của Xương Bình hơn mười năm, làm hệ thống tồn tại vững chắc như núi thái sơn.

Chỉ thấy nụ cười của Dương Thủ Văn, Cái Lão Quân lập tức hiểu hắn đang muốn ở đây tìm kiếm tin tức.

- Suy nghĩ của mọi người Lão Quân đã biết.

Với thể lực nhiều năm xây dựng được, khi Cái Lão Quân vừa mở miệng, cả đại sảnh lập tức yên tĩnh trở lại.

Chỉ thấy ông ta từ trên trường kỷ đi xuống, tươi cười khắp bốn phía, ánh mắt cuối cùng dừng ở một vài người.

- Cũng không phải Lão Quân ta muốn ngăn cản các vị huynh đệ làm ăn, nhưng thế cục hiện tại quá mức hỗn loạn.

- Trước đây huyện thành liên tiếp xảy ra án mạng đã khiến cho quan phủ theo dõi chúng ta, hiện giờ có tin tức truyền đến nói rằng Mặc Xuyết đang có ý định tao phản… hahaha, mưa gió sắp nổi lên rồi! !

! Hai năm trước người Khiết Đan đánh tới Xương Bình, đã tạo ra tình huống như thế nào, hẳn mọi người còn nhớ. Cho nên, Lão Quân ta nghĩ, lúc này chúng ta nên cẩn thận một chút, tránh cho quan phủ tìm được lý do để tiêu diệt chúng ta, khi đó ta mất nhiều hơn được.

- Chỉ là ta không nghĩ tới…

Không đợi Cái Lão Quân nói xong, từ trong đám người một đại hán bước ra.

Người đó thân cao ước chừng sáu thước, dáng người hùng vũ cường tráng, màu da ngăm đen, diện mạo hung ác, mặt có râu quai nón.

- Lão Quân đừng nói những lời dễ nghe như vậy.

- Nếu không có giặc đánh tới, quan phủ sẽ không chú ý tới chúng ta? Lão Quân, nghe nói trước đó vài ngày bị bắt, một lần vào đại lao, liền nhát gan như thỏ. Đừng nói với chúng ta những điều vô nghĩa nữa. Ta chỉ hỏi ngươi, thủ hạ ta trên dưới một trăm, không thể ra ngoài làm ăn, một ngày hai bữa cơm, ai có thể cáng đáng nổi cho bọn ta?

- Lão Quân ngươi hiện giờ của cải nhiều nhưng đừng quên những thứ đó đều là do huynh đệ chúng ta giúp ngươi có được.

- Ngươi muốn cuộc sống thanh bình, có thể, nhưng chúng ta còn phải làm ăn… ngày hôm nay, ngươi phải cho chúng ta một công đạo hợp lý.

Đại hán lớn tiếng nói, trong lời nói tràn đầy ý khiêu khích.

- Ai vậy?

Dương Thủ Văn thấp giọng hỏi một câu.

Dương Thụy bước lên trước hạ giọng nói:

- Thằng nhãi này tên Đông Cửu Lang, cũng là một trong những đại đoàn đầu, hắn và Cái Lão Quân luôn bất hòa.

- Người Oa?

Dương Thụy sửng sốt, sau đó lắc đầu:

- Đại huynh nói giỡn, nơi này làm sao có người Oa? Cho dù là có cũng không đến phiên bọn họ làm chủ.

- Gã không phải tên Đông Cửu Lang sao?

- Đông là họ của gã, ở nhà gã thứ chín nên gọi là Đông Cửu Lang.

Nói cách khác, thằng nhãi này tên Đông Cửu, sau đó gã thêm vào chữ Lang, làm cho tên của gã giống tên người Oa.

Dương Thủ Văn ung dung lắng nghe, nhẹ nhàng lắc đầu.

Mà Cái Lão Quân đã ngồi xuống, muốn nghe Đông Cửu Lang nói hết, trên mặt còn mang theo chút tươi cười.

Đợi Đông Cửu Lang nói xong, Cái Lão Quân thở dài.

- Theo như Cửu Lang nói, ta nên làm như thế nào?

Đông Cửu Lang ngẩn ra, trong lòng hơi sợ hãi.

Gã đi theo Cái Lão Quân đã lâu, biết Cái Lão Quân là hạng giết người không chớp mắt, vốn nghĩ là Cái Lão Quân sẽ thẹn quá hóa giận, lại không ngờ người này vẫn giữ thái độ ôn hòa, khiến gã không biết phải tiếp tục làm gì mới phải.

Tuy nhiên, sau khi đưa mắt nhìn xung quanh, dũng khí cũng tăng lên một ít.

- Lão Quân, đừng nói chúng ta làm khó dễ ngươi, thật sự là bọn thủ hạ cũng muốn kiếm ăn.

- Nếu như ngươi không có kế hoạch gì, chúng huynh đệ sẽ tự tìm cách mưu sinh. Nhưng cũng xin Lão Quân chớ trách tội, đến lúc đó đừng lấy thân phận thống lĩnh ra lệnh cho chúng ta. Ta đây cũng chỉ vì mọi người mà suy nghĩ, các huynh đệ thấy ta nói có lý không?

Mọi người xì xào bàn tán, đã có không ít người hưởng ứng.

Cái Lão Quân gật gật đầu, bộ dạng có vẻ rất đồng tình.

- Cửu Lang ngươi nói cũng có đạo lý… tuy nhiên, Lão Quân ta già rồi, không thể được như ngươi. Không bằng như vầy, ta về sau chỉ quản đến Lão Quân Khách điếm, chuyện bên ngoài giao hết cho ngươi xử lý.

- Hả?

Đông Cửu Lang tuyệt đối không nghĩ đến, Cái Lão Quân có thể giao quyền lực thoải mái như vậy.

Tuy rằng đây là kết quả gã vẫn mong muốn, nhưng chuyện này tới quá đột ngột, khiến gã không khỏi kích động, cả người thậm chí cũng hơi run rẩy, có thể thấy được sự hung phấn của gã.

- Cửu Lang ngươi theo ta nhiều năm như vậy, mọi chuyện hẳn người cũng đã nắm rõ. Trước đó vài ngày ta từ trong đại lao đi ra, đã có ý định chuyển giao quyền lực cho ngươi.

- Hôm nay mọi người cùng tề tựu tại đây, ta cũng đã biết suy nghĩ của mọi người… Cửu Lang, Long Đầu ấn ở trong này từ bây giờ ta giao lại cho ngươi.

- Lão Quân, chuyện này…

Đông Cửu Lang tuy rằng hưng phấn, nhưng bề ngoài vẫn phải tỏ vẻ khách khí.

Cái Lão Quân mỉm cười:

- Huynh đệ một nhà, không cần phải khách sáo, trước mặt mọi người ngươi hãy lại đây.

Nói xong, Cái Lão Quân từ cái gối mộc cạnh trường kỷ lấy ra một hộp gỗ đàn hương, mở ra, từ trong hộp gỗ lấy ra một cái Long Đầu ấn. Long Đầu ấn này chỉ dùng thép ròng tạo thành, trên đó có khắc một pho tượng đầu rồng, trong pho tượng bắn ra một cây đoản kiếm, dài chừng một thước. Mà dưới đầu rồng, còn có một thiết ấn hình vuông…

Cái Long Đầu ấn này, sợ là đã có từ lâu lắm rồi, vậy mà bề ngoài không chút rỉ sét, tỏa ánh sáng chói lòa.

Đông Cửu Lang nói vài lời khách sáo, đi tới nhận lấy.

Có lẽ do quá kích động, thân mình lảo đảo một chút, thiếu chút nữa ngã nhào trên đất. Cái Lão Quân một bên nâng gã, trầm giọng nói:

- Cửu Lang, làm đại sự, từng bước phải vững chắc, ngươi đi còn thế này, ta làm sao yên tâm đem cơ nghiệp giao cho ngươi?

- À?

Thanh âm của Cái Lão Quân chợt biến hóa, mang theo không ít lãnh khí.

Đông Cửu Lang giật mình lập tức tỉnh táo lại.

Gã ngẩng đầu, thất thanh nói:

- Lão Quân ngươi…

Cũng không chờ gã nói xong, chỉ thấy Lão Quân đưa tay cầm cái ấn, hung hăng đập lên đầu Đông Cửu Lang. Một ấn đập xuống làm đầu gã chảy máu. Gã kêu thảm một tiếng, vừa muốn giãy dụa, nhưng Cái Lão Quân vừa chuyển đoản kiếm liền đâm xuyên bàn tay Đông Cửu Lang. Đau đớn kịch liệt, Đông Cửu Lang kêu thảm thiết không ngừng.

Mà trong đại sảnh lập tức yên lặng như tờ, tất cả mọi người đều không dám mở miệng.

Cái Lão Quân nắm tóc của Đông Cửu Lang, đem đầu của gã kê trên trường kỷ.

Đông Cửu Lang còn muốn giãy dụa, chỉ thấy Cái Lão Quân vẫn ở bên cạnh, trong tay xuất hiện một con dao găm. Dao găm hạ xuống đem tay gã dính chặt trên trường kỷ.

Mà sắc mặt Cái Lão Quân vẫn như bình thường, giống như không có chuyện gì xảy ra.

Lúc này, Cái Lão Quân dùng ấn đập liên tiếp lên đầu Đông Cửu Lang.

Máu tươi văng tung toé trên người, trên mặt Cái Lão Quân. Trong ánh lửa, ông ta bộ mặt giữ tợn tiếp tục đánh cho đến khi Đông Cửu Lang không còn động đậy, chậm rãi tê liệt ngã trên mặt đất.

Dương Thụy nhìn đến trợn mắt, há mồm.

Mới vừa rồi Cái Lão Quân còn bị vây vào thế yếu, vậy mà sau đó chuyển thành lão hổ ăn thịt người.

Bộ dạng hiện tại so với hình ảnh trước kia của Cái Lão Quân trong lòng Dương Thụy hoàn toàn bất đồng.