Chương 1 - Anh Không Phải Người Đầu Tiên Khen Tôi Đẹp.
Chương 2 - Trạm Xe Cách Nhà Một Đoạn Nhỏ.
Chương 3 - Nhìn Qua Cô Có Vẻ Khẩn Trương.
Chương 4 - Có Phải Anh Ta Có Chút Thích Mình Rồi Không.
Chương 5 - Cô Là Một Cô Gái Dịu Dàng Trầm Lắng.
Chương 6 - Nhất Định Là Do Anh Nghĩ Nhiều Rồi.
Chương 7 - Anh Ta Cảm Thấy Tính Tình Của Bản Thân Rất Tốt.
Chương 8 - Mang Theo Hương Vị Mê Hoặc Nhân Tâm.
Chương 9 - Bởi Vì Tôi Thích Thảo Thảo.
Chương 10 - Tôi Có Thể Làm Gì Nữa Đây?
Chương 11 - Tôi Có Thể Làm Gì Nữa Đây?
Chương 12 - Có Lẽ, Anh Không Phải Gay.
Chương 13 - Trong Giọng Nói Của Anh Có Chút Giấu Đầu Lòi Đuôi.
Chương 14 - Không Có Việc Không Lên Điện Tam Bảo (*).
Chương 15 - Tôi Sẽ Không Giúp Anh.
Chương 16 - Có Phải Anh Thích Tôi Không?
Chương 17 - Đúng Vậy, Tôi Thích Cô.
Chương 18 - Phong Cách Dạo Phố Chính Xác Của Con Gái.
Chương 19 - Sự Việc Khác Thường Tất Có Chuyện Lạ.
Chương 20 - Hết Thảy Đều Rất Hợp Ý Anh.
Chương 21 - . Tướng Ăn Của Cậu Thật Là.
Chương 22 - Có Điều Gì Đó Mờ Ám Giữa Hai Người Này.
Chương 23 - Có Phải Rất Cảm Động Không?
Chương 24 - Anh Quên Mất Mình Có Một Chiếc Siêu Xe Thể Thao.
Chương 25 - Bữa Sáng Ăn Nhiều, Bữa Trưa Ăn No, Bữa Tối Ăn Ít.
Chương 26 - Một Phát Liền Trúng, Thật Quá Đáng Yêu.
Chương 27 - Đàn Ông Con Trai Nào, Cũng Đều Thích Có Sĩ Diện!
Chương 28 - Lý Tiếu Thảo, Tôi Muốn Bối Bối.
Chương 29 - Như Thế Nào Mà Uống Xong Liền Đem Người Cùng Uống Về Nhà Mình?
Chương 30 - Cái Tiểu Khu Của Chúng Ta Như Vầy, Mà Lại Có Người Giàu Có.
Chương 31 - Cả Cái Mũi Nhỏ Của Cô Cũng Lộ Ra Vài Phần Đáng Yêu.
Chương 32 - . Anh Muốn Đem Tình Cảm Của Cô Dành Cho Lục Cẩn Diệp Bóp Chết Từ Trong Trứng Nước*
Chương 33 - . Anh Gọi Điện Thoại Tới Chỉ Là Hỏi Tôi Cái Này?
Chương 34 - . Các Cậu Quen Nhau Được Bao Lâu Chứ, Cậu Liền Xác Định Là Cậu Thích Anh Ta?
Chương 35 - . Anh Xem Pháo Hoa Kìa, Thật Đẹp!
Chương 36 - . Đàn Ông Đều Là Kẻ Nói Dối.
Chương 37 - . Quan Trọng Nhất Chính Là, Anh Thích.
Chương 38 - . Tớ Hiểu Cậu! Không Cần Nói Nữa!
Chương 39 - Lần Đầu Tiên Cô Nghe Một Người Đàn Ông Nghiêm Túc Nói Ra Những Lời Thế Này.
Chương 40 - Bạn Yêu Quý, Tớ Chờ Một Ngày Cậu Tự Vả Mặt Mình Nha!
Chương 41 - Hiện Tại Anh Cảm Thấy Cô Không Chỉ Có Dễ Nuôi, Hơn Nữa Sức Ăn Cũng Không Nhỏ.
Chương 42 - Cô Bị Dọa Không Phải Vì Bản Thân Bị Sờ Đầu, Mà Là..
Chương 43 - Cô Gái Này Làm Gì Cũng Sấm Rền Gió Cuốn Như Thế.
Chương 44 - Em Thực Thích Anh, Em Chỉ Nói Điều Này Cho Anh Nghe Một Chút.
Chương 45 - Anh Bất Mãn Việc Có Người Tới Quấy Rầy Thế Giới Của Hai Người Bọn Họ.
Chương 46 - Trong Người Ai Cũng Có Máu Thích Tò Mò Chuyện Thiên Hạ.
Chương 47 - Bởi Vì Ăn Không Mập, Cho Nên Cũng Không Biết Béo Là Thế Nào.
Chương 48 - Ừ, Hôm Nay Cô Gội Đầu À?
Chương 49 - Tôi Cảm Thấy Tiểu Hoa Giống Như Tên Con Mèo Nhỏ.
Chương 50 - Cô Chợt Thấy Thái Độ Của Lý Tiếu Thảo Đối Với Mình So Với Người Khác Hoàn Toàn Không Giống Nhau.
Chương 51 - Tôi Từng Bị Tỏ Tình Quá Phô Trương Như Vậy, Nhưng Lúc Ấy Tôi Cự Tuyệt.
Chương 52 - Xem Ra Chúng Tôi Làm Hành Chính Thật Sự Nghèo.
Chương 53 - Cuộc Sống Đôi Khi Thật Nhàm Chán, Không Có Cái Gì Mới Mẻ.
Chương 54 - Cách Nghĩ Của Đồ Tham Ăn Xác Thật Đôi Khi Không Thể Dùng Tư Duy Của Người Thường Mà Lý Giải.
Chương 55 - Chẳng Lẽ Chuyện Khoảng Cách Ba Năm Một Thể Hệ Thật Sự Xảy Ra Trên Người Cô?
Chương 56 - Một Làn Sóng Mắt Bị Xáo Trộn Đến Hỗn Loạn Như Ma.
Chương 57 - Quan Hệ Của Lý Tiếu Thảo Và Cô Dường Như Không Tồi Nha, Anh Ấy Có Bạn Gái Chưa?
Chương 58 - Đại Lý, Chỉ Mong Anh Sẽ Không Làm Em Thất Vọng.
Chương 59 - . Cô Sống Lâu Như Vậy Cho Đến Nay Mới Gặp Người Đầu Tiên Không Biết Xấu Hổ Như Trần Nam.
Chương 60 - Cô Nói Ai Xấu, Cả Thế Giới Này Tôi Là Người Đẹp Nhất.
Chương 61 - Tại Sao Không Thể Tiếp Nhận Sự Thật Là Tôi Thích Anh.
Chương 62 - Tưởng Ban Hoa Cảm Thấy Tửu Lượng Của Mình Vượt Quá Sự Biết Trước Của Mình.
Chương 63 - Chưa Bao Giờ Cô Nghĩ Mình Sẽ Được Thổ Lộ Dưới Tình Huống Như Thế.
Chương 64 - . Sao Lại Có Thể Không Phòng Bị Chút Nào! Anh Không Trốn Được Sao?
Chương 65 - . Cô Gái Này Vốn Muốn Tìm Đại Gia Độc Thân Hào Nhoáng.
Chương 66 - . Dù Sao Cô Ở Lòng Ta Chính Là Kẻ Làm Ra Vẻ
Chương 67 - . Là Bữa Sáng Của Starbucks Sao?
Chương 68 - . Chỉ Là Báo Một Chút Tình Huống Thật Về Cho Lãnh Đạo.
Chương 69 - . Cô Cảm Thấy Anh Thế Mà Có Chút Trẻ Con Ấu Trĩ.
Chương 70 - Mặc Dù Xa Cô Một Ngày, Cũng Sẽ Làm Anh Cảm Thấy Như Đằng Đẵng Ba Năm.
Chương 71 - Có Phải Chờ Ông Chết Đi Cháu Mới Quay Về Đây, Đúng Không?
Chương 72 - Trong Mắt Anh Chỉ Có Em Mới Xinh Đẹp.
Chương 73 - Chờ Đến Ngày Anh Nói Thân, Tôi Sẽ Đãi Anh Ăn Đùi Gà.
Chương 74 - Nhất Thời Không Đoán Ra Được Người Phụ Nữ Này Đang Toan Tính Điều Gì.
Chương 75 - Hôn Một Cái.
Chương 76 - Cái Phiên Bản Còn Lại Là Chút Nữa Bị Trần Nam Bá Vương Ngạnh Thượng Cung*
Chương 77 - Cái Dạng Đàn Ông Như Lục Cẩn Diệp Ở Trong Giới Giải Trí Hỗn Độn (*).
Chương 78 - Có Lẽ Yêu Đương Chính Là Đơn Giản Như Vậy.
Chương 79 - Lần Đầu Tiên Bọn Họ Nghiêm Túc Chụp Chung Một Cách Đúng Nghĩa.
Chương 80 - Em Xem Bọn Nó Là Cái Đồ Tham Ăn, Cho Nên Cho Bọn Nó Chút Mặt Mũi Mà Xem Thêm Vài Lần.
Chương 1 - Anh Không Phải Người Đầu Tiên Khen Tôi Đẹp.
Chương 2 - Trạm Xe Cách Nhà Một Đoạn Nhỏ.
Chương 3 - Nhìn Qua Cô Có Vẻ Khẩn Trương.
Chương 4 - Có Phải Anh Ta Có Chút Thích Mình Rồi Không.
Chương 5 - Cô Là Một Cô Gái Dịu Dàng Trầm Lắng.
Chương 6 - Nhất Định Là Do Anh Nghĩ Nhiều Rồi.
Chương 7 - Anh Ta Cảm Thấy Tính Tình Của Bản Thân Rất Tốt.
Chương 8 - Mang Theo Hương Vị Mê Hoặc Nhân Tâm.
Chương 9 - Bởi Vì Tôi Thích Thảo Thảo.
Chương 10 - Tôi Có Thể Làm Gì Nữa Đây?
Chương 11 - Tôi Có Thể Làm Gì Nữa Đây?
Chương 12 - Có Lẽ, Anh Không Phải Gay.
Chương 13 - Trong Giọng Nói Của Anh Có Chút Giấu Đầu Lòi Đuôi.
Chương 14 - Không Có Việc Không Lên Điện Tam Bảo (*).
Chương 15 - Tôi Sẽ Không Giúp Anh.
Chương 16 - Có Phải Anh Thích Tôi Không?
Chương 17 - Đúng Vậy, Tôi Thích Cô.
Chương 18 - Phong Cách Dạo Phố Chính Xác Của Con Gái.
Chương 19 - Sự Việc Khác Thường Tất Có Chuyện Lạ.
Chương 20 - Hết Thảy Đều Rất Hợp Ý Anh.
Chương 21 - . Tướng Ăn Của Cậu Thật Là.
Chương 22 - Có Điều Gì Đó Mờ Ám Giữa Hai Người Này.
Chương 23 - Có Phải Rất Cảm Động Không?
Chương 24 - Anh Quên Mất Mình Có Một Chiếc Siêu Xe Thể Thao.
Chương 25 - Bữa Sáng Ăn Nhiều, Bữa Trưa Ăn No, Bữa Tối Ăn Ít.
Chương 26 - Một Phát Liền Trúng, Thật Quá Đáng Yêu.
Chương 27 - Đàn Ông Con Trai Nào, Cũng Đều Thích Có Sĩ Diện!
Chương 28 - Lý Tiếu Thảo, Tôi Muốn Bối Bối.
Chương 29 - Như Thế Nào Mà Uống Xong Liền Đem Người Cùng Uống Về Nhà Mình?
Chương 30 - Cái Tiểu Khu Của Chúng Ta Như Vầy, Mà Lại Có Người Giàu Có.
Chương 31 - Cả Cái Mũi Nhỏ Của Cô Cũng Lộ Ra Vài Phần Đáng Yêu.
Chương 32 - . Anh Muốn Đem Tình Cảm Của Cô Dành Cho Lục Cẩn Diệp Bóp Chết Từ Trong Trứng Nước*
Chương 33 - . Anh Gọi Điện Thoại Tới Chỉ Là Hỏi Tôi Cái Này?
Chương 34 - . Các Cậu Quen Nhau Được Bao Lâu Chứ, Cậu Liền Xác Định Là Cậu Thích Anh Ta?
Chương 35 - . Anh Xem Pháo Hoa Kìa, Thật Đẹp!
Chương 36 - . Đàn Ông Đều Là Kẻ Nói Dối.
Chương 37 - . Quan Trọng Nhất Chính Là, Anh Thích.
Chương 38 - . Tớ Hiểu Cậu! Không Cần Nói Nữa!
Chương 39 - Lần Đầu Tiên Cô Nghe Một Người Đàn Ông Nghiêm Túc Nói Ra Những Lời Thế Này.
Chương 40 - Bạn Yêu Quý, Tớ Chờ Một Ngày Cậu Tự Vả Mặt Mình Nha!
Chương 41 - Hiện Tại Anh Cảm Thấy Cô Không Chỉ Có Dễ Nuôi, Hơn Nữa Sức Ăn Cũng Không Nhỏ.
Chương 42 - Cô Bị Dọa Không Phải Vì Bản Thân Bị Sờ Đầu, Mà Là..
Chương 43 - Cô Gái Này Làm Gì Cũng Sấm Rền Gió Cuốn Như Thế.
Chương 44 - Em Thực Thích Anh, Em Chỉ Nói Điều Này Cho Anh Nghe Một Chút.
Chương 45 - Anh Bất Mãn Việc Có Người Tới Quấy Rầy Thế Giới Của Hai Người Bọn Họ.
Chương 46 - Trong Người Ai Cũng Có Máu Thích Tò Mò Chuyện Thiên Hạ.
Chương 47 - Bởi Vì Ăn Không Mập, Cho Nên Cũng Không Biết Béo Là Thế Nào.
Chương 48 - Ừ, Hôm Nay Cô Gội Đầu À?
Chương 49 - Tôi Cảm Thấy Tiểu Hoa Giống Như Tên Con Mèo Nhỏ.
Chương 50 - Cô Chợt Thấy Thái Độ Của Lý Tiếu Thảo Đối Với Mình So Với Người Khác Hoàn Toàn Không Giống Nhau.
Chương 51 - Tôi Từng Bị Tỏ Tình Quá Phô Trương Như Vậy, Nhưng Lúc Ấy Tôi Cự Tuyệt.
Chương 52 - Xem Ra Chúng Tôi Làm Hành Chính Thật Sự Nghèo.
Chương 53 - Cuộc Sống Đôi Khi Thật Nhàm Chán, Không Có Cái Gì Mới Mẻ.
Chương 54 - Cách Nghĩ Của Đồ Tham Ăn Xác Thật Đôi Khi Không Thể Dùng Tư Duy Của Người Thường Mà Lý Giải.
Chương 55 - Chẳng Lẽ Chuyện Khoảng Cách Ba Năm Một Thể Hệ Thật Sự Xảy Ra Trên Người Cô?
Chương 56 - Một Làn Sóng Mắt Bị Xáo Trộn Đến Hỗn Loạn Như Ma.
Chương 57 - Quan Hệ Của Lý Tiếu Thảo Và Cô Dường Như Không Tồi Nha, Anh Ấy Có Bạn Gái Chưa?
Chương 58 - Đại Lý, Chỉ Mong Anh Sẽ Không Làm Em Thất Vọng.
Chương 59 - . Cô Sống Lâu Như Vậy Cho Đến Nay Mới Gặp Người Đầu Tiên Không Biết Xấu Hổ Như Trần Nam.
Chương 60 - Cô Nói Ai Xấu, Cả Thế Giới Này Tôi Là Người Đẹp Nhất.
Chương 61 - Tại Sao Không Thể Tiếp Nhận Sự Thật Là Tôi Thích Anh.
Chương 62 - Tưởng Ban Hoa Cảm Thấy Tửu Lượng Của Mình Vượt Quá Sự Biết Trước Của Mình.
Chương 63 - Chưa Bao Giờ Cô Nghĩ Mình Sẽ Được Thổ Lộ Dưới Tình Huống Như Thế.
Chương 64 - . Sao Lại Có Thể Không Phòng Bị Chút Nào! Anh Không Trốn Được Sao?
Chương 65 - . Cô Gái Này Vốn Muốn Tìm Đại Gia Độc Thân Hào Nhoáng.
Chương 66 - . Dù Sao Cô Ở Lòng Ta Chính Là Kẻ Làm Ra Vẻ
Chương 67 - . Là Bữa Sáng Của Starbucks Sao?
Chương 68 - . Chỉ Là Báo Một Chút Tình Huống Thật Về Cho Lãnh Đạo.
Chương 69 - . Cô Cảm Thấy Anh Thế Mà Có Chút Trẻ Con Ấu Trĩ.
Chương 70 - Mặc Dù Xa Cô Một Ngày, Cũng Sẽ Làm Anh Cảm Thấy Như Đằng Đẵng Ba Năm.
Chương 71 - Có Phải Chờ Ông Chết Đi Cháu Mới Quay Về Đây, Đúng Không?
Chương 72 - Trong Mắt Anh Chỉ Có Em Mới Xinh Đẹp.
Chương 73 - Chờ Đến Ngày Anh Nói Thân, Tôi Sẽ Đãi Anh Ăn Đùi Gà.
Chương 74 - Nhất Thời Không Đoán Ra Được Người Phụ Nữ Này Đang Toan Tính Điều Gì.
Chương 75 - Hôn Một Cái.
Chương 76 - Cái Phiên Bản Còn Lại Là Chút Nữa Bị Trần Nam Bá Vương Ngạnh Thượng Cung*
Chương 77 - Cái Dạng Đàn Ông Như Lục Cẩn Diệp Ở Trong Giới Giải Trí Hỗn Độn (*).
Chương 78 - Có Lẽ Yêu Đương Chính Là Đơn Giản Như Vậy.
Chương 79 - Lần Đầu Tiên Bọn Họ Nghiêm Túc Chụp Chung Một Cách Đúng Nghĩa.
Chương 80 - Em Xem Bọn Nó Là Cái Đồ Tham Ăn, Cho Nên Cho Bọn Nó Chút Mặt Mũi Mà Xem Thêm Vài Lần.
"Cháu còn biết trở về!
"
Một giọng nói mạnh mẽ và đầy nội lực vang lên khắp phòng khách.
Nhìn ông già với mái tóc chải ngược tỉ mỉ đang ngồi trên ghế sô pha, trên tay cầm cây gậy, nếu không giàu có cũng là người sang trọng.
Lý Tiếu Thảo ngồi ở bên trên sô pha, do đi suốt cả đêm nên anh cũng có chút mệt mỏi.
Anh xoa xoa giữa mày, rồi hỏi: "Có chuyện gì vậy? Ông nội.
"
Nhìn thấy dáng vẻ không kiên nhẫn của anh, Lý Chính nổi giận.
"Cháu có phải hay không là chờ khi ông chết mới trở về gặp ông! Nếu không có việc gì cháu không trở lại xem ông sao?"
Khi Lý Chính nói những lời này, ông có chút hụt hơi thở hổn hển, Lý Tiếu Tiếu ngồi bên cạnh vội vuốt vuốt lưng cho ông.
"Ông nội, đừng tức giận anh cả.
"
"Này còn không làm cho buồn bực ư, một năm đều không trở về nhà.
"
Lý Tiếu Thảo nhìn hai người họ kẻ xướng người họa(*), đôi mày càng cau lại hơn.
(*) Người nói người phụ hoạ, tung hứng theo.
Anh đứng dậy định rời đi, nhưng bị Lý Chính gọi lại.
"Thằng nhóc thối, quay lại cho ông!
"
Lý Tiếu Thảo bất đắc dĩ ngồi xuống lần nữa, nhìn ông nội, rồi nói: "Có chuyện gì vậy?"
"Khụ khụ.
" Lý Chính ho khan một tiếng, sau đó ông đưa mắt ra hiệu cho Lý Tiếu Tiếu.
Lý Tiếu Tiếu ngồi bên cạnh Tiếu Thảo cười và lấy ra một xấp ảnh từ trong cặp của cô.
"Anh à, đây là những người mà ông nội tìm cho anh trong những ngày qua. Anh thích ai thì để em với ông sắp xếp một chút.
"
Xem mắt?
Lý Tiếu Thảo liếc nhìn những cô gái trong ảnh rồi từ chối mà không suy nghĩ: "Không cần.
"
"Thằng nhóc thối này, đừng có không biết tốt xấu như vậy, để ông nói cho cháu biết, bỏ qua những cái này thì sẽ không tìm được người tốt hơn đâu.
" Lý Chính nhấp một ngụm trà, sau đó đặt tách trà lên bàn.
Ông biết là giới trẻ hiện nay thích những tình yêu tự do và không đồng ý việc hôn nhân sắp đặt. Nhưng khi ông nhìn thấy những đứa nhỏ của nhà bọn họ, lo rằng nếu như không an bài cho hắn, thì chắc là đến ngày ông chết cũng không ôm được cháu chắt của mình.
"Anh, nhìn xem đi, gia cảnh của các cô gái này về mọi mặt đều rất tốt.
" Lý Tiếu Tiếu vừa định đem những tấm ảnh này lần lượt bày ra trên bàn trà, nhưng đã bị Tiếu Thảo ngăn lại.
"Em nghĩ anh cần?" Anh lạnh lùng hỏi, như thể việc đó không liên quan gì đến mình.
Lý Tiếu Tiếu vung tay lên và bất lực nói: "Vậy tại sao anh không mang chị dâu về cho em?"
Lý Tiếu Thảo cong cong khóe miệng, trong đầu hiện lên hình bóng của Tưởng Ban Hoa.
Không biết rằng cô và Lão Chu có vội vã gì không.
Anh đứng dậy nói: "Ông ơi, cháu còn việc phải làm nên cháu đi trước.
"
"Dừng lại cho ông!
" Lý Chính cảm thấy được mình thật sự bị cháu mình chọc giận sắp chết rồi.
Lý Tiếu Thảo liếc nhìn thời gian, rồi nói: "Ông ơi, cháu nói lần cuối, hy vọng sau này ông sẽ không nói dối là không được khỏe để gạt cháu trở lại nữa.
"
Lý Chính dùng gậy gõ gõ xuống đất, tức giận đứng lên đi tới bên cạnh anh: "Cháu cho rằng ông muốn lấy cớ bị bệnh để gạt cháu trở về, thế nhưng không làm vậy cháu có thể tự về đây gặp ông không!
"
Nói xong, ông dùng ngón tay gõ nhẹ lên trán Lý Tiếu Thảo.
Tiếu Thảo cau mày và lùi lại một bước.
Đúng, đó là lỗi của Tiếu Thảo vì anh đã không quay trở lại. Nhưng anh thực sự không thể chấp nhận được hành động đùa với với chính sức khỏe mình như vậy của ông.
"Còn nữa, lần này trở về không chỉ để cháu hẹn xem mặt đơn giản vậy. Cháu cũng nên tiếp nhận quản lý sự nghiệp nhà họ Lý đi. Cháu thật sự muốn việc kinh doanh của gia đình chúng ta rơi vào tay người khác sao?"
Anh liền biết nói tới nói lui, cũng chính là vì việc kinh doanh của gia đình.
"Để Tiếu Tiếu tiếp nhận đi.
" Nói xong anh bước ra ngoài, trong biệt thự toàn bộ chỉ còn lại tiếng mắng mỏ của Lý Chính và những lời an ủi của Lý Tiếu Tiếu.
Lý Tiếu Thảo ra cửa, quay đầu nhìn lại ngôi nhà, sau đó bước đi luôn mà không ngoảnh lại.
Anh nhớ lại chính mình năm đó, nghĩa vô phản cố(*) rời đi, muốn trốn xa còn không kịp.
(*) Nghĩa vô phản cố – 义无反顾 – yì wú fǎn gù đại loại là vì chính nghĩa, đạo nghĩa, không do dự, không quay đầu nhìn lại.
Editor: Đường Liễu Liễu
Cập nhật 12/1/22 tại Việt Nam Overnight/ truyện đã hoàn thành