Thời Không Cổ Đại Ta Từ Chối Ngươi

Thời Không Cổ Đại Ta Từ Chối Ngươi

Cập nhật: 02/12/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 429
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
Xuyên Không
Cổ Đại
     
     

Lạc My lạnh nhạt: "Cho ta một lý do.

"

Ta không tin trên đời này, cư nhiên có một người tốt đẹp đến như vậy, mà không mang lại lợi ích gì cho bản thân.

Lý Tiêu Minh: "Ta sống ở trong phủ đệ rộng lớn này một mình, vị cô mẫu kia cũng không phải là cô ruột của ta, bà ấy vốn là họ hàng xa mà thôi.

Ta tình cờ quen biết hai người trên đường du hành, tuy mới gặp, nhưng cảm thấy giữa chúng ta rất hợp ý nhau.

Mong muốn hai người có thể về đây cùng sống nương tựa...

. ta cũng sẽ có người tâm giao, phủ đệ này khi ta đi vắng, sẽ có người trông coi.

"

Lạc My khó hiểu: "Những chuyện này, chỉ cần huynh lấy một người nương tử là được giải quyết mà.

"

Vương Lam: "Vậy huynh không muốn thành thân, hay là chưa tìm được người mình thích.

"

Hai người họ mỗi người một câu, Lý Tiêu Minh hiếm khi ngần ngại, chậm chạp đáp: "Ta đã có người yêu thích, chỉ sợ cô nương ấy.

.

. không thích ta.

"

Vương Lam: "Cô ấy là ai vậy?"

Lạc My cũng tò mò không kém, còn chăm chú lắng nghe Lý Tiêu Minh trả lời.

Lý Tiêu Minh thở dài: "Cô ấy là thanh mai trúc mã với ta, nhưng hiện tại đôi bên có chút xa cách.

"

Vương Lam: "À.

.

. ra là vậy, không sao, nàng ấy nếu chưa thành thân, thì vẫn còn cơ hội.

"

Làm ta lo lắng, cứ sợ người huynh ấy thích là một trong hai người chúng ta, thì cuộc sống sau này ở phủ đệ đây, lại không được thoải mái.

Lạc My: "Huynh cứ cố gắng, cần giúp đỡ cứ nói chúng tôi biết, chuyện này ta rất có kinh nghiệm nha.

"

Từ khi nào mà Lạc My có kinh nghiệm ở mấy chuyện này, ta cũng không biết vậy, đối mặt với ánh mắt của hai người Vương Lam và Lý Tiêu Minh, Lạc My còn tranh thủ thể hiện hàng chục tài năng của nàng về chuyện này.

Thành công thuyết phục được Lý Tiêu Minh, về phần Vương Lam thì nàng không có gì muốn nói.

Tạm thời mọi thứ cứ như thế trước đi, tình hình này khá ổn, tiếp theo là sống ở đây một thời gian cho quen đường lối, sau đó sẽ tính đến chuyện đi thăm dò, cùng tìm kiếm những người kia.

Có lẽ Lý Tiêu Minh, cũng là thật tâm muốn tìm bạn tâm giao, vì vậy hai người chúng ta ở đây khá an toàn.

Vương Lam và Lạc My mỗi ngày đều đi đến chỗ của cô mẫu để thỉnh an, dường như bà ấy không thích hai người bọn họ. Còn lí do thì cần có thời gian, Vương Lam mới có thể tìm hiểu sâu sắc được.

Cuộc sống của Vương Lam và Lạc My ở đây vô cùng nhàn hạ, thường ngày chỉ có ăn uống, vui chơi, có người hầu hạ.

Người trong phủ đều biết, Vương Lam là biểu muội của chủ nhân nhà họ, vì vậy ai nấy đều tỏ ra tôn kính.

Từ ngày về phủ đệ, Lý Tiêu Minh rất bận rộn, mỗi ngày đều đi ra ngoài từ sáng sớm và luôn trở về lúc tối muộn, không biết y là đang làm gì?

Có một ngày kia, lúc Vương Lam và Lạc My đang ngồi nói chuyện phím, thì có người hớt ha hớt hải chạy vào tìm hai người, nói là bên ngoài tiền sảnh có người đến tìm chủ nhân.

Hiện tại chủ nhân nhà họ đã đi vắng, mà vị khách kia thì lại khá gấp gáp, bảo là sẽ ngồi đợi cho đến khi người quay về.

Sau khi báo xong tình hình, tên hầu vệ vẫn chưa thấy Vương Lam phản ứng gì, liền nói: "Xin tiểu thư cho biết nên làm sao ạ?"

Vương Lam bình tĩnh: "Không phải hắn ta nói ngồi đợi à, vậy cứ việc cho hắn đợi là được.

"

Lạc My: "Thử xem hắn ta có bao nhiêu kiên nhẫn.

"

Tên hầu vệ vô cùng nóng lòng, vì hắn biết vị khách kia, không có ý chờ đợi, nếu đợi quá lâu e là không n