Bình thường nếu không có người ngoài, Tề Minh Vũ luôn gọi Tề Minh Vân là đại hoàng huynh vô cùng thân thiết, nói gì đi nữa hai người họ mới chính là huynh đệ ruột thịt, đều cũng do Nhan phi sinh ra.
Trước đó Tề Minh Vân tỏ ra nghi ngờ hắn trước mặt Tề Khương Diên, vốn muốn tạo tình huống kịch tính thuận theo ý của Tề Khương Diên mà thôi.
Tính cách của nhị hoàng đệ, tất nhiên hắn hiểu rất rõ, Tề Minh Vũ là dạng người thích tự do, vui chơi, suốt ngày quấn quýt nữ nhân, hắn không thích kế thừa hoàng vị, bởi vì như vậy, hắn ta sẽ không được đi nhiều nơi và làm theo ý mình.
Nhưng để đảm bảo cho hắn một cuộc sống tốt theo hướng này, dĩ nhiên không thể thiếu người thái tử như y che chở.
Do đó mặc dù hắn ta không muốn lên ngôi, thì cũng nhất định giúp cho Tề Minh Vân lên ngôi, khi đó hắn mới được vui chơi thỏa thích.
Trong hoàng thất, người xứng đáng kế vị chỉ có mấy người bọn họ, những người kia không cần nhắc đến, từ vị trí của hắn là thái tử thì còn có nhị hoàng đệ, tam hoàng đệ, tứ hoàng đệ, thất hoàng đệ và còn hắn ta nữa Nam Thanh vương, nghe thuộc hạ báo rằng thời gian tới hắn sẽ hồi kinh.
Vào lúc này, ở một thành trì cách kinh thành không xa về phía đông, chính là Minh Khiết thành.
“Chủ nhân, tin tức đưa đến hôm nay đây ạ.
”
Người thuộc hạ khom người đưa thư, không hề dám ngước mắt lên nhìn chủ nhân nhà hắn.
Không chỉ đơn giản là lễ nghĩa, mà là hắn cảm thấy như có uy áp phóng ra từ người này rất mạnh mẽ, làm cho chúng thuộc hạ xung quanh vô cùng kính sợ.
“Kinh thành gần đây có vẻ rất nhộn nhịp, ngươi chuẩn bị đi, sau khi làm xong nhiệm vụ thì hồi kinh.
”
“Vâng… nhưng là chủ nhân, thế cục hiện nay của hoàng triều đang ở thế phức tạp.
Nếu người chọn quay về vào thời điểm này, e rằng sẽ có nhiều người nghi ngờ.
”
“Ta còn lo sợ bọn hắn sao? Vốn dĩ phụ hoàng đã phong vương cho ta, ta không nhất thiết tranh giành với bọn họ.
Nhưng ngươi lo lắng cũng không thừa, biết đâu… bọn người đó vẫn nghi ngờ ta quay về có mục đích khác.
Lòng người luôn là khó đoán.
”
Người thuộc hạ kia, như thấy chủ nhân đồng tình với hắn, liền đứng dậy vững vàng, tinh thần phấn chấn.
“Chỉ là ta vẫn muốn quay về góp vui, ngươi sắp xếp đi.
Đừng nghĩ nhiều, ta tự có định liệu.
”
“Vâng, thuộc hạ đi làm ngay.
”
Haiz… vậy là đến cuối cùng, người cũng quyết định hồi kinh, chẳng phải trước đó bảo là kinh thành không có gì hứng thú à, hiện tại lại thay đổi, chủ nhân rốt cuộc người đang dự tính cái gì a.
Nghe qua cuộc đối thoại này chắc hẳn chúng ta cũng đã rõ, người này là ai đi, trong số các hoàng tử của đương triều, chỉ có mình y được phong tước hiệu, thì còn ai khác ngoài Nam Thanh vương.
Tin tức y muốn hồi kinh cũng được y cho phép công bố rộng rãi ra ngoài, không hề có ý giấu giếm, nói cách khác, cái này là y cố tình báo trước cho những người ở kinh thành rằng, y sắp quay trở về.
Để xem, những ngày bọn họ kê cao gối ngủ kia, có còn nữa không?
Đêm muộn, sau khi bàn luận xong công việc làm ăn lớn của gia tộc, Cảnh Dật và Cảnh Mẫn cũng đã trở về phủ đệ của mình tại kinh thành.
Không có gì quá ngạc nhiên, khi Cảnh gia có một phủ đệ tại kinh thành xa hoa này, vì đơn giản gia tộc Cảnh gia thuộc hàng thương gia lớn nhất nhì Dương Thiên quốc.
Còn nếu đem so sánh độ nhiều tiền với các gia tộc khác ở thế giới này, từ các quốc gia ngoài kia, e là cũng không hề tệ.
Cảnh Mẫn mệt mỏi nhanh chân ngồi xuống ghế uống trà thư giãn, cả ngày hôm nay cũng gặp những việc bất ngờ nhiều rồi, bây giờ về đến nhà, nàng phải nghỉ ngơi một lát.
Nàng chưa kịp lấy lại tinh thần, thì Cảnh Dật đã bắt đầu dạy bảo, đại khái là chuyện liên quan đến Vương Lam bọn họ.
Cảnh Dật nhăn mày trách cứ Cảnh Mẫn: “Tam muội, tối nay muội như vậy đối với Vương Lam và Lạc My, dường như có chút quá đáng.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!