Phương đại tẩu nhìn kĩ bọn họ thêm lần nữa, mới phát hiện y phục bọn họ mặc có chút không đúng a.
Cũng phải, y phục bọn họ mặc khi đến đây và y phục hiện tại của ta, vốn dĩ là hai loại khác nhau.
Phương đại tẩu mỉm cười nhẹ nhàng, bước đến ra hiệu cho bọn họ đi theo mình.
Căn phòng họ đến là một căn phòng nhỏ đơn sơ, nằm ở phía cuối cùng của ngôi nhà, bên trong có đúng một chiếc giường.
Ngoài ra một ngọn đèn dầu đã được thắp sẵn để trong phòng.
Phương đại tẩu: Các muội mau vào đây đi, y phục của hai người mặc đã sai hết rồi, ta giúp hai muội chỉnh lại.
"
Vương Lam: "Đa tạ đại tẩu!
"
Lạc My vui vẻ chạy vào trong cho Phương đại tẩu chỉ dẫn, cô sắp hết chịu nổi rồi, do y phục mặc không đúng, khó tránh khỏi có chút khó chịu.
Vương Lam trầm lắng theo sau học hỏi.
Y phục ở cổ đại thật sự rất khó mặc đối với người hiện đại bọn họ, vì nó có quá nhiều lớp.
Không biết rõ là sẽ dễ mặc sai, đây chỉ là y phục thôn dân bình thường, nếu mà là gia đình cao quý, có lẽ y phục của họ còn khó mặc hơn nữa.
Loay hoay một lát, Phương đại tẩu cũng đã dạy bọn họ cách mặc cơ bản nhất.
Phương Mạn rất ngạc nhiên về hai vị cô nương này, trước đó rõ ràng cái gì cũng không biết, nhưng chỉ cần nói qua một lần đã hoàn tớ nhớ rõ, còn làm rất hoàn hảo.
Phương đại tẩu: "Phòng này, khi nãy Lục lang đã quét dọn qua, tạm thời bọn muội cứ ở đây.
Nhà chúng ta cũng ít người đơn chiếc, nếu bọn muội không chê, thì có thể ở lại đây bao lâu tùy thích.
"
Lạc My: "Thật sao?
Vậy là sau này chúng ta không cần lo không có nhà để ở.
"
Vương Lam: "...
.
"
Lạc My phấn khởi vì có chốn để ở, nhưng Vương Lam lại có suy nghĩ khác.
Phương đại tẩu cũng rất chân thành thật tâm mời họ ở lại, tuyệt không phải chỉ là một lời nói cho có.
Vương Lam: "Đa tạ Lục đại ca và Phương đại tẩu chiếu cố.
Vậy trước mắt, bọn muội xin làm phiền hai người một thời gian.
Khi nào làm xong việc cần làm, thì đi cũng không muộn.
"
Phương đại tẩu mỉm cười: "Đã khuya ta xin phép về phòng, các muội cũng mau ngủ đi, hôm nay lạc đường cả một ngày rồi còn gì.
"
Vương Lam: "Vâng"
Hiện tại căn phòng chỉ còn lại Lạc My và Vương Lam mà thôi, xem như bọn họ đã có không gian riêng.
Lạc My: "Hôm nay thật may mắn, khi gặp được Lục đại ca, nếu không chúng ta sẽ lưu lạc về đâu a.
"
Vương Lam im lặng suy tư, vốn không chú tâm những gì mà Lạc My vừa nói.
Chào mừng bạn đến với RIT Truyện!!!
Hiện tại RIT truyện đã có giao diện mới, với các tính năng ưu việt hơn:
+ Thêm icon chat với admin phía góc phải dưới cùng
+ Thêm các tính năng đăng ký / đăng nhập
+ Thêm mục Truyện Audio
Rất cảm ơn các bạn đã ủng hộ team mình trong suốt thời gian qua!
Donation
Ủng hộ, duy trì và phát triển https://rittruyen.com!