Chương 1 - Hôn Lễ Không Có Chú Rể
Chương 2 - Anh Là...?
Chương 3 - Vinh Hạnh Của Cô
Chương 4 - Rên Đi!
Chương 5 - Cô Là Người Đầu Tiên Được Tôi Đích Thân Sờ Ngực Đấy!
Chương 6 - Phu Nhân, Cô Thắng Rồi
Chương 7 - Người Đàn Ông Phức Tạp
Chương 8 - Lời Hứa Mười Năm Trước
Chương 9 - Cô Ấy Là Phu Nhân Của Anh
Chương 10 - Gương Mặt Vô Tội
Chương 11 - Xin Lỗi Cô
Chương 12 - Cô Hãy Tự Biết Bảo Vệ Bản Thân
Chương 13 - Hổ Lớn Tìm Mồi
Chương 14 - Đi Chết Đi, Thống Đốc Đại Nhân
Chương 15 - Cô Muốn Quyến Rũ Cháu Trai Của Tôi?
Chương 16 - Ăn Vạ
Chương 17 - Mách Lẻo Mẹ Ruột
Chương 18 - Âm Mưu Hèn Hạ
Chương 19 - Cô Không Phải Con Dâu Của Tôi
Chương 20 - Chuyển Đến Nhà Mã Thuần
Chương 21 - Bữa Cơm Gia Đình Lạnh Lẽo
Chương 22 - Người Thân Như Bát Nước Đổ Đi
Chương 23 - Thống Đốc Quân Có Một Không Hai
Chương 24 - Xấu Như Vịt
Chương 25 - Bổn Thống Đốc Muốn Tắm Tiên
Chương 26 - Cởi Đồ Cho Anh
Chương 27 - Kể Cả Giết Người, Tôi Cũng Sẽ Ủng Hộ Cô Ấy
Chương 28 - Mục Đích Của Anh Là Gì?
Chương 29 - Bỏ Thuốc
Chương 30 - Trò Chơi Người Lớn
Chương 31 - Kế Hoạch Của Cửu Châu
Chương 32 - Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
Chương 33 - Hiểu Nhầm Lớn
Chương 34 - Thống Đốc Hầu Rượu
Chương 35 - Xả Hận Thay Phu Nhân
Chương 36 - Thuốc Vô Sinh Trong Phòng Tân Hôn
Chương 37 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 38 - Buông Ra...
Chương 39 - Mâu Thuẫn Trong Nhà Vệ Sinh
Chương 40 - Lời Mời Dụ Hoặc
Chương 41 - CƯỠNG BỨC (Phần 1)
Chương 42 - Cưỡng Bức (Phần 2)
Chương 43 - Cảnh Cáo Lần Thứ Nhất
Chương 44 - Cá Dâng Miệng Mèo
Chương 45 - Muộn Rồi
Chương 46 - Tôi Sẽ Giết Chết Anh
Chương 47 - Gây Khó Dễ
Chương 48 - Dạy Dỗ Đám Sinh Viên Hỗn Láo
Chương 49 - Nếu Cô Không Tự Thay Được, Tôi Sẽ Đích Thân Thay Váy Cho Cô!
Chương 50 - Tiệc Lớn
Chương 51 - Cái Tát Của Cửu Châu
Chương 52 - Cơn Thịnh Nộ Của Lục Nghị Phàm
Chương 53 - Dập Đầu Xin Tha Mạng
Chương 54 - Rót Rượu Bằng Môi
Chương 55 - Lực Lượng Tham Chiến Bị Rơi Xuống Hầm Mộ Cổ
Chương 56 - Sói Đói Rình Rập
Chương 57 - Lấy Răng Sói
Chương 58 - Hôn Tôi Đi, Tôi Sẽ Cho Em Cùng Xuống Hầm Mộ Cổ
Chương 59 - Em Có Thể Mở Mắt Nhìn Tôi, Được Không? (Phần 1)
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chặt Tay Giữ Mạng
Chương 62 - Hình Phạt Dành Cho Cửu Châu
Chương 63 - Kẻ Phản Bội
Chương 64 - Sống Chết Cùng Anh
Chương 65 - NẾU EM KHÔNG TỈNH, TÔI SẼ HÔN NÁT NGỰC EM
Chương 66 - CỞI ÁO SƯỞI ẤM
Chương 67 - Trao Thân (H+)
Chương 68 - Súc Sinh
Chương 69 - Kẻ Thù Tự Vác Xác Đến
Chương 70 - Tôi Cần Thời Gian Để Hồi Phục
Chương 71 - Thỏa Thuận Trao Đổi Thể Xác
Chương 72 - Thách Thức
Chương 73 - Tôi Sẽ Móc Mù Hai Mắt
Chương 74 - Vật Ô Uế
Chương 75 - RẮN CANH MỘ
Chương 76 - CHƠI XẤU
Chương 77 - EM ĐỦ THÔNG MÌNH ĐỂ HIỂU MÀ, PHẢI CHỨ?
Chương 78 - SUY ĐOÁN
Chương 79 - TAO ĐÃ CẢNH CÁO MÀY LÀ CẤM ĐƯỢC ĐỘNG VÀO CÔ ẤY CƠ MÀ?!!!
Chương 80 - Giá Đắt Phải Trả Khi Chọc Giận Thống Đốc
Chương 81 - LỤC NGHỊ PHÀM TRỌNG THƯƠNG
Chương 82 - Tình Thế Nguy Cấp
Chương 83 - Vợ Ơi, Vợ À, Bé Cưng À, Tôi Thèm!!!
Chương 84 - Ham Muốn Trên Giường Bệnh
Chương 85 - YÊU HAY KHÔNG YÊU?
Chương 86 - EM THÍCH LẮM MÀ, PHẢI KHÔNG, BẢO BỐI BÉ NHỎ?
Chương 87 - Vị Khách Kỳ Lạ
Chương 88 - Từ Chối Giúp Đỡ
Chương 89 - Nụ Hôn Chớp Nhoáng
Chương 90 - Hung Thủ Giết Cha Mẹ
Chương 91 - KẾ HOẠCH TÁO BẠO
Chương 92 - THÌ THẦM BÊN TAI
Chương 93 - Chồng À!
Chương 94 - NHẢY XUỐNG NHÀ KHO
Chương 95 - ÂM MƯU THIÊU SỐNG CỬU CHÂU
Chương 96 - NHỊ THIẾU GIA LỤC TRỊNH
Chương 97 - CHÂU BÉ BỎNG CỦA TÔI
Chương 98 - Thống Đốc Mua Quần Áo Lót Cho Vợ
Chương 99 - Ám Sát Lục Nghị Phàm
Chương 100 - Vợ Yêu Là Hậu Phương
Chương 101 - CÚ XOAY CHUYỂN GẤP RÚT
Chương 102 - CÁI CHẾT CỦA LỤC NGHỊ PHÀM
Chương 103 - Chồng, Anh Ở Đâu?
Chương 104 - TRẢ THÙ CHO CHỒNG (Phần 1)
Chương 105 - XÉT NGHIỆM ADN
Chương 106 - CỰC PHẨM MỸ NỮ
Chương 107 - ĐỀU LÀ VÌ ANH
Chương 108 - MỸ NHÂN ĐỘC ÁC NHƯ NGỌC
Chương 109 - PHU NHÂN, XIN THA MẠNG!
Chương 110 - Vợ Chồng Giống Nhau, Độc Ác Như Nhau
Chương 111 - TRÁC MIÊU ĐIỂU
Chương 112 - NẰM LÊN GIƯỜNG VÀ CỞI ÁO RA
Chương 113 - ĐỐI THỦ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG
Chương 114 - Ả Đàn Bà Xấu Xa
Chương 115 - CHỖ NÀY, CHỖ NÀY, VÀ CẢ CHỖ NÀY NỮA, ĐỀU LÀ CỦA EM TẤT!
Chương 116 - TUY CHÂN ANH BỊ GÃY, THẾ NHƯNG EM CÓ THỂ NGỒI LÊN TRÊN ĐƯỢC MÀ?!
Chương 117 - THỤ THAI ĐỂ SINH CON
Chương 118 - BÁO ƠN? CHI BẰNG CÔ HÃY TỰ ĐẬP GÃY MỘT CHÂN CÒN LẠI CỦA TÔI ĐI!
Chương 119 - SỰ THẬT PHƠI BÀY
Chương 120 - Rạch Mặt Hương Diên
Chương 121 - LAU NƯỚC MIẾNG BẰNG MÔI
Chương 122 - Ly Hôn
Chương 123 - Cầu Xin Cô
Chương 124 - ANH THƯƠNG EM!
Chương 125 - Chôn Sống
Chương 126 - TRÍCH XUẤT CAMERA
Chương 127 - ĐE DỌA CHA ĐẺ
Chương 128 - ĐỐI ĐẦU VỚI HỔ ĐÓI
Chương 129 - CHÀNG TRAI LƯNG TRẦN
Chương 130 - Giả Câm
Chương 131 - ĐÁM NGƯỜI KỲ DỊ
Chương 132 - BỊ CHỌN LÀM VẬT HIẾN TẾ
Chương 133 - ĐẮC TỘI VỚI BÀ BÀ
Chương 134 - CÔ ẤY CÓ THAI RỒI
Chương 135 - LỤC NGHỊ PHÀM TÌM TỚI
Chương 136 - CON À, MẸ SẼ TÌM ĐỦ MỌI CÁCH ĐỂ BẢO VỆ CON!
Chương 137 - EM VÀ CON ĐỀU LÀ BẢO BỐI CỦA ANH!
Chương 138 - KHI ĐÀN ÔNG GHEN
Chương 139 - ANH MUỐN SINH CON GÁI
Chương 140 - ANH NGHIỆN EM ĐẾN CHẾT
Chương 141 - MƯU MÔ HÈN HẠ
Chương 142 - DÁM ĐÁNH PHU NHÂN CỦA BỔN THỐNG ĐỐC, ANH CHẾT CHẮC RỒI!
Chương 143 - Chết Tiệt, Chuyện Này... Là Thế Nào?
Chương 144 - KẾ HOẠCH THU GỌN MẺ LƯỚI
Chương 145 - ĐỘT NHẬP PHÒNG CỬU CHÂU
Chương 146 - LẠI ĐÂY, VỢ YÊU!
Chương 147 - Quyền Hạn Tuyệt Đối Của Thống Đốc
Chương 148 - Gan Cô Cũng Lớn Đấy
Chương 149 - CÁI BẪY
Chương 150 - Thi Thể Của Cha Mẹ Nuôi
Chương 151 - Cô Đủ Trình Độ?
Chương 152 - Trừng Trị Cửu Mạn Linh
Chương 153 - HẰNG NHỎ CỦA ANH VƯỢT CHUẨN KÍCH CỠ ĐÀN ÔNG
Chương 154 - TANG LỄ
Chương 155 - Giết Người Diệt Khẩu
Chương 156 - Thân Phận Của Y
Chương 157 - Sự Thật Lồng Trong Sự Thật
Chương 158 - Trò Chơi Cuối Cùng
Chương 159 - Trầm Luân Yêu Em
Chương 160 - Người Tình Phản Bội
Chương 161 - Thì Ra Là Anh
Chương 162 - Lòng Thù Hận Sâu Hơn Đáy Biển
Chương 163 - Con Người Thật Của Trác Hiên
Chương 164 - CẬU CÓ TRÔNG THẤY MÙA XUÂN SẮP ĐẾN RỒI KHÔNG?
Chương 165 - Cảm Ơn... Và Tạm Biệt Anh
Chương 166 - ĐƯA VỢ ĐI ĐẺ
Chương 167 - CÔ DÂU XINH ĐẸP NHẤT TRONG CUỘC ĐỜI ANH (KẾT THÚC)
Chương 168 - Cha Con Tranh Sủng (Ngoại Truyện 1)
Chương 169 - La Vân Thiên- Trác Hiên (Ngoại Truyện 2) (End)
Chương 1 - Hôn Lễ Không Có Chú Rể
Chương 2 - Anh Là...?
Chương 3 - Vinh Hạnh Của Cô
Chương 4 - Rên Đi!
Chương 5 - Cô Là Người Đầu Tiên Được Tôi Đích Thân Sờ Ngực Đấy!
Chương 6 - Phu Nhân, Cô Thắng Rồi
Chương 7 - Người Đàn Ông Phức Tạp
Chương 8 - Lời Hứa Mười Năm Trước
Chương 9 - Cô Ấy Là Phu Nhân Của Anh
Chương 10 - Gương Mặt Vô Tội
Chương 11 - Xin Lỗi Cô
Chương 12 - Cô Hãy Tự Biết Bảo Vệ Bản Thân
Chương 13 - Hổ Lớn Tìm Mồi
Chương 14 - Đi Chết Đi, Thống Đốc Đại Nhân
Chương 15 - Cô Muốn Quyến Rũ Cháu Trai Của Tôi?
Chương 16 - Ăn Vạ
Chương 17 - Mách Lẻo Mẹ Ruột
Chương 18 - Âm Mưu Hèn Hạ
Chương 19 - Cô Không Phải Con Dâu Của Tôi
Chương 20 - Chuyển Đến Nhà Mã Thuần
Chương 21 - Bữa Cơm Gia Đình Lạnh Lẽo
Chương 22 - Người Thân Như Bát Nước Đổ Đi
Chương 23 - Thống Đốc Quân Có Một Không Hai
Chương 24 - Xấu Như Vịt
Chương 25 - Bổn Thống Đốc Muốn Tắm Tiên
Chương 26 - Cởi Đồ Cho Anh
Chương 27 - Kể Cả Giết Người, Tôi Cũng Sẽ Ủng Hộ Cô Ấy
Chương 28 - Mục Đích Của Anh Là Gì?
Chương 29 - Bỏ Thuốc
Chương 30 - Trò Chơi Người Lớn
Chương 31 - Kế Hoạch Của Cửu Châu
Chương 32 - Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
Chương 33 - Hiểu Nhầm Lớn
Chương 34 - Thống Đốc Hầu Rượu
Chương 35 - Xả Hận Thay Phu Nhân
Chương 36 - Thuốc Vô Sinh Trong Phòng Tân Hôn
Chương 37 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 38 - Buông Ra...
Chương 39 - Mâu Thuẫn Trong Nhà Vệ Sinh
Chương 40 - Lời Mời Dụ Hoặc
Chương 41 - CƯỠNG BỨC (Phần 1)
Chương 42 - Cưỡng Bức (Phần 2)
Chương 43 - Cảnh Cáo Lần Thứ Nhất
Chương 44 - Cá Dâng Miệng Mèo
Chương 45 - Muộn Rồi
Chương 46 - Tôi Sẽ Giết Chết Anh
Chương 47 - Gây Khó Dễ
Chương 48 - Dạy Dỗ Đám Sinh Viên Hỗn Láo
Chương 49 - Nếu Cô Không Tự Thay Được, Tôi Sẽ Đích Thân Thay Váy Cho Cô!
Chương 50 - Tiệc Lớn
Chương 51 - Cái Tát Của Cửu Châu
Chương 52 - Cơn Thịnh Nộ Của Lục Nghị Phàm
Chương 53 - Dập Đầu Xin Tha Mạng
Chương 54 - Rót Rượu Bằng Môi
Chương 55 - Lực Lượng Tham Chiến Bị Rơi Xuống Hầm Mộ Cổ
Chương 56 - Sói Đói Rình Rập
Chương 57 - Lấy Răng Sói
Chương 58 - Hôn Tôi Đi, Tôi Sẽ Cho Em Cùng Xuống Hầm Mộ Cổ
Chương 59 - Em Có Thể Mở Mắt Nhìn Tôi, Được Không? (Phần 1)
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chặt Tay Giữ Mạng
Chương 62 - Hình Phạt Dành Cho Cửu Châu
Chương 63 - Kẻ Phản Bội
Chương 64 - Sống Chết Cùng Anh
Chương 65 - NẾU EM KHÔNG TỈNH, TÔI SẼ HÔN NÁT NGỰC EM
Chương 66 - CỞI ÁO SƯỞI ẤM
Chương 67 - Trao Thân (H+)
Chương 68 - Súc Sinh
Chương 69 - Kẻ Thù Tự Vác Xác Đến
Chương 70 - Tôi Cần Thời Gian Để Hồi Phục
Chương 71 - Thỏa Thuận Trao Đổi Thể Xác
Chương 72 - Thách Thức
Chương 73 - Tôi Sẽ Móc Mù Hai Mắt
Chương 74 - Vật Ô Uế
Chương 75 - RẮN CANH MỘ
Chương 76 - CHƠI XẤU
Chương 77 - EM ĐỦ THÔNG MÌNH ĐỂ HIỂU MÀ, PHẢI CHỨ?
Chương 78 - SUY ĐOÁN
Chương 79 - TAO ĐÃ CẢNH CÁO MÀY LÀ CẤM ĐƯỢC ĐỘNG VÀO CÔ ẤY CƠ MÀ?!!!
Chương 80 - Giá Đắt Phải Trả Khi Chọc Giận Thống Đốc
Chương 81 - LỤC NGHỊ PHÀM TRỌNG THƯƠNG
Chương 82 - Tình Thế Nguy Cấp
Chương 83 - Vợ Ơi, Vợ À, Bé Cưng À, Tôi Thèm!!!
Chương 84 - Ham Muốn Trên Giường Bệnh
Chương 85 - YÊU HAY KHÔNG YÊU?
Chương 86 - EM THÍCH LẮM MÀ, PHẢI KHÔNG, BẢO BỐI BÉ NHỎ?
Chương 87 - Vị Khách Kỳ Lạ
Chương 88 - Từ Chối Giúp Đỡ
Chương 89 - Nụ Hôn Chớp Nhoáng
Chương 90 - Hung Thủ Giết Cha Mẹ
Chương 91 - KẾ HOẠCH TÁO BẠO
Chương 92 - THÌ THẦM BÊN TAI
Chương 93 - Chồng À!
Chương 94 - NHẢY XUỐNG NHÀ KHO
Chương 95 - ÂM MƯU THIÊU SỐNG CỬU CHÂU
Chương 96 - NHỊ THIẾU GIA LỤC TRỊNH
Chương 97 - CHÂU BÉ BỎNG CỦA TÔI
Chương 98 - Thống Đốc Mua Quần Áo Lót Cho Vợ
Chương 99 - Ám Sát Lục Nghị Phàm
Chương 100 - Vợ Yêu Là Hậu Phương
Chương 101 - CÚ XOAY CHUYỂN GẤP RÚT
Chương 102 - CÁI CHẾT CỦA LỤC NGHỊ PHÀM
Chương 103 - Chồng, Anh Ở Đâu?
Chương 104 - TRẢ THÙ CHO CHỒNG (Phần 1)
Chương 105 - XÉT NGHIỆM ADN
Chương 106 - CỰC PHẨM MỸ NỮ
Chương 107 - ĐỀU LÀ VÌ ANH
Chương 108 - MỸ NHÂN ĐỘC ÁC NHƯ NGỌC
Chương 109 - PHU NHÂN, XIN THA MẠNG!
Chương 110 - Vợ Chồng Giống Nhau, Độc Ác Như Nhau
Chương 111 - TRÁC MIÊU ĐIỂU
Chương 112 - NẰM LÊN GIƯỜNG VÀ CỞI ÁO RA
Chương 113 - ĐỐI THỦ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG
Chương 114 - Ả Đàn Bà Xấu Xa
Chương 115 - CHỖ NÀY, CHỖ NÀY, VÀ CẢ CHỖ NÀY NỮA, ĐỀU LÀ CỦA EM TẤT!
Chương 116 - TUY CHÂN ANH BỊ GÃY, THẾ NHƯNG EM CÓ THỂ NGỒI LÊN TRÊN ĐƯỢC MÀ?!
Chương 117 - THỤ THAI ĐỂ SINH CON
Chương 118 - BÁO ƠN? CHI BẰNG CÔ HÃY TỰ ĐẬP GÃY MỘT CHÂN CÒN LẠI CỦA TÔI ĐI!
Chương 119 - SỰ THẬT PHƠI BÀY
Chương 120 - Rạch Mặt Hương Diên
Chương 121 - LAU NƯỚC MIẾNG BẰNG MÔI
Chương 122 - Ly Hôn
Chương 123 - Cầu Xin Cô
Chương 124 - ANH THƯƠNG EM!
Chương 125 - Chôn Sống
Chương 126 - TRÍCH XUẤT CAMERA
Chương 127 - ĐE DỌA CHA ĐẺ
Chương 128 - ĐỐI ĐẦU VỚI HỔ ĐÓI
Chương 129 - CHÀNG TRAI LƯNG TRẦN
Chương 130 - Giả Câm
Chương 131 - ĐÁM NGƯỜI KỲ DỊ
Chương 132 - BỊ CHỌN LÀM VẬT HIẾN TẾ
Chương 133 - ĐẮC TỘI VỚI BÀ BÀ
Chương 134 - CÔ ẤY CÓ THAI RỒI
Chương 135 - LỤC NGHỊ PHÀM TÌM TỚI
Chương 136 - CON À, MẸ SẼ TÌM ĐỦ MỌI CÁCH ĐỂ BẢO VỆ CON!
Chương 137 - EM VÀ CON ĐỀU LÀ BẢO BỐI CỦA ANH!
Chương 138 - KHI ĐÀN ÔNG GHEN
Chương 139 - ANH MUỐN SINH CON GÁI
Chương 140 - ANH NGHIỆN EM ĐẾN CHẾT
Chương 141 - MƯU MÔ HÈN HẠ
Chương 142 - DÁM ĐÁNH PHU NHÂN CỦA BỔN THỐNG ĐỐC, ANH CHẾT CHẮC RỒI!
Chương 143 - Chết Tiệt, Chuyện Này... Là Thế Nào?
Chương 144 - KẾ HOẠCH THU GỌN MẺ LƯỚI
Chương 145 - ĐỘT NHẬP PHÒNG CỬU CHÂU
Chương 146 - LẠI ĐÂY, VỢ YÊU!
Chương 147 - Quyền Hạn Tuyệt Đối Của Thống Đốc
Chương 148 - Gan Cô Cũng Lớn Đấy
Chương 149 - CÁI BẪY
Chương 150 - Thi Thể Của Cha Mẹ Nuôi
Chương 151 - Cô Đủ Trình Độ?
Chương 152 - Trừng Trị Cửu Mạn Linh
Chương 153 - HẰNG NHỎ CỦA ANH VƯỢT CHUẨN KÍCH CỠ ĐÀN ÔNG
Chương 154 - TANG LỄ
Chương 155 - Giết Người Diệt Khẩu
Chương 156 - Thân Phận Của Y
Chương 157 - Sự Thật Lồng Trong Sự Thật
Chương 158 - Trò Chơi Cuối Cùng
Chương 159 - Trầm Luân Yêu Em
Chương 160 - Người Tình Phản Bội
Chương 161 - Thì Ra Là Anh
Chương 162 - Lòng Thù Hận Sâu Hơn Đáy Biển
Chương 163 - Con Người Thật Của Trác Hiên
Chương 164 - CẬU CÓ TRÔNG THẤY MÙA XUÂN SẮP ĐẾN RỒI KHÔNG?
Chương 165 - Cảm Ơn... Và Tạm Biệt Anh
Chương 166 - ĐƯA VỢ ĐI ĐẺ
Chương 167 - CÔ DÂU XINH ĐẸP NHẤT TRONG CUỘC ĐỜI ANH (KẾT THÚC)
Chương 168 - Cha Con Tranh Sủng (Ngoại Truyện 1)
Chương 169 - La Vân Thiên- Trác Hiên (Ngoại Truyện 2) (End)
Diêu Dung hoảng hốt lao lên phía trên, vòng tay đỡ lấy Phương Tịnh Thanh. Cô ta ngã từ trên cao xuống, lăn vài vòng trên bậc cầu thang, cả người đập mạnh xuống nền đất, ngất lịm ngay tức khắc.
- Tịnh Thanh, Tịnh Thanh, người đâu?
Diêu Dung la lên thất thanh.
Quản gia Lý vội vàng chạy tới, nhanh chóng sai người gọi xe cứu thương.
Sau một thoáng sững sờ, Cửu Châu không thể nào ngờ, một người con gái với vẻ ngoài thanh thuần, hiền lành như Phương Tịnh Thanh lại có thể tự làm tổn thương chính mình chỉ vì muốn hãm hại cô.
Bàn tay vẫn giơ trên không của Cửu Châu dần được hạ xuống. Cô bước nhanh về phía Phương Tịnh Thanh, muốn xem vết thương của cô ta thế nào.
Chát!
!
!
Một cái tát trời giáng lập tức đáp thẳng xuống gương mặt xinh đẹp của Cửu Châu.
Diêu Dung nhìn cô bằng ánh mắt hằn học, hằm hè trong cuống họng:
- Cô chính là ả đàn bà mà Nghị Phàm mới cưới về? Thứ đàn bà lòng dạ rắn độc!
Qua tác phong và cách xưng hô của người làm đối với bà ta, Cửu Châu đã đoán ra người phụ nữ trước mặt này chính là dì năm, mẹ ruột của Lục Nghị Phàm.
Cô để mặc cho một bên má đã bị đỏ rát, lễ phép trả lời:
- Vâng, tôi là Cửu Châu, vợ của anh Lục.
- Câm mồm!
!
!
Diêu Dung nghiến răng ken két, dùng tay chỉ thẳng vào mặt Cửu Châu mà quát:
- Cô không phải là con dâu của tôi. Vĩnh viễn cũng không phải con dâu của tôi. Hãy nhớ lấy và cút xéo ngay khỏi cái gia đình này lập tức!
!
!
Diêu Dung giậm chân chửi bới.
Phương Tịnh Thanh đã được chuyển vào bệnh viện nhanh chóng. Nhìn sơ qua vết thương của cô ta, cũng không có gì đáng e ngại. Phương Tịnh Thanh rất khôn khéo, cô ta biết cách ngã như thế nào để tránh né tối đa tổn thương ở vùng đầu. Do vậy, cơ thể chỉ bị vài vết bầm tím.
Trước thái độ căm ghét của Diêu Dung, Cửu Châu vẫn rất bình thản. Cô nhìn thẳng vào mắt bà ta, quật cường mà đáp:
- Thưa phu nhân, dù phu nhân không muốn, nhưng tôi vẫn là vợ đích danh trên giấy kết hôn của Thống Đốc. Nếu bây giờ phu nhân muốn đuổi tôi ra khỏi nhà, không sao, tôi sẽ đi. Nhưng cho đến khi Thống Đốc về, chúng tôi vẫn là vợ chồng hợp pháp.
Thực ra, Cửu Châu cũng không muốn ở lại trong phủ Thống Đốc một chút nào cả. Cô luôn cảm thấy bản thân bị kìm kẹp, giam giữ, mất dần đi sự tự do. Được chuyển ra ngoài sống, đây là điều Cửu Châu cảm thấy thoải mái nhất.
Nếu ông trời đã tạo cho cô cơ hội thì tội gì mà không nhanh tay nắm lấy?
Lời nói của Cửu Châu như dội vào mặt Diêu Dung một gáo nước lạnh. Cô nói vậy chẳng khác gì Diêu Dung thân là mẹ chồng mà lại đuổi con dâu ra khỏi nhà.
Bà ta tức đến nghẹn họng, nhìn Cửu Châu bằng ánh mắt căm ghét sâu tận xương tủy.
- Được! Nếu cô đã muốn như vậy, thì mau gói ghém hành lý mà cút xéo khỏi đây ngay cho tôi. Tịnh Thanh là con dâu của tôi, cô đừng hòng cướp đi vị trí của nó.
Nói xong, Diêu Dung quay gót bước ra phía cửa. Trong sảnh chính lúc này chỉ còn một mình Cửu Châu đang đứng lặng ở bên dưới. Khóe môi cô khẽ nhếch. Xem ra, trên đời này, lòng dạ con người vẫn là thứ đáng sợ nhất.
- Cửu Châu, nếu cô không chê, có thể dọn đến nhà tôi ở.
Mã Thuần đứng ở phía bên trên lầu, hai tay dựa vào lan can, nhẹ nhàng nói.
Mặc dù anh nói thế, nhưng Mã Thuần thừa hiểu, cô gái nhỏ này chắc chắn sẽ không rời đi. Cửu Châu ngước nhìn anh, có chút bối rối. Chắc chắn, Mã Thuần đã chứng kiến được toàn bộ cuộc cãi vã khi nãy giữa cô và Diêu Dung, liền nở nụ cười gượng gạo.
- Cảm ơn ý tốt của anh. Nhưng tôi sẽ dọn ra ngoài ở, chí ít đến khi Thống Đốc trở về.
Cửu Châu nói xong liền xoay người bước lên phòng, chuẩn bị dọn dẹp đồ đạc, bờ môi căng mọng nhẹ nhàng cong.