Chương 1 - Hôn Lễ Không Có Chú Rể
Chương 2 - Anh Là...?
Chương 3 - Vinh Hạnh Của Cô
Chương 4 - Rên Đi!
Chương 5 - Cô Là Người Đầu Tiên Được Tôi Đích Thân Sờ Ngực Đấy!
Chương 6 - Phu Nhân, Cô Thắng Rồi
Chương 7 - Người Đàn Ông Phức Tạp
Chương 8 - Lời Hứa Mười Năm Trước
Chương 9 - Cô Ấy Là Phu Nhân Của Anh
Chương 10 - Gương Mặt Vô Tội
Chương 11 - Xin Lỗi Cô
Chương 12 - Cô Hãy Tự Biết Bảo Vệ Bản Thân
Chương 13 - Hổ Lớn Tìm Mồi
Chương 14 - Đi Chết Đi, Thống Đốc Đại Nhân
Chương 15 - Cô Muốn Quyến Rũ Cháu Trai Của Tôi?
Chương 16 - Ăn Vạ
Chương 17 - Mách Lẻo Mẹ Ruột
Chương 18 - Âm Mưu Hèn Hạ
Chương 19 - Cô Không Phải Con Dâu Của Tôi
Chương 20 - Chuyển Đến Nhà Mã Thuần
Chương 21 - Bữa Cơm Gia Đình Lạnh Lẽo
Chương 22 - Người Thân Như Bát Nước Đổ Đi
Chương 23 - Thống Đốc Quân Có Một Không Hai
Chương 24 - Xấu Như Vịt
Chương 25 - Bổn Thống Đốc Muốn Tắm Tiên
Chương 26 - Cởi Đồ Cho Anh
Chương 27 - Kể Cả Giết Người, Tôi Cũng Sẽ Ủng Hộ Cô Ấy
Chương 28 - Mục Đích Của Anh Là Gì?
Chương 29 - Bỏ Thuốc
Chương 30 - Trò Chơi Người Lớn
Chương 31 - Kế Hoạch Của Cửu Châu
Chương 32 - Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
Chương 33 - Hiểu Nhầm Lớn
Chương 34 - Thống Đốc Hầu Rượu
Chương 35 - Xả Hận Thay Phu Nhân
Chương 36 - Thuốc Vô Sinh Trong Phòng Tân Hôn
Chương 37 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 38 - Buông Ra...
Chương 39 - Mâu Thuẫn Trong Nhà Vệ Sinh
Chương 40 - Lời Mời Dụ Hoặc
Chương 41 - CƯỠNG BỨC (Phần 1)
Chương 42 - Cưỡng Bức (Phần 2)
Chương 43 - Cảnh Cáo Lần Thứ Nhất
Chương 44 - Cá Dâng Miệng Mèo
Chương 45 - Muộn Rồi
Chương 46 - Tôi Sẽ Giết Chết Anh
Chương 47 - Gây Khó Dễ
Chương 48 - Dạy Dỗ Đám Sinh Viên Hỗn Láo
Chương 49 - Nếu Cô Không Tự Thay Được, Tôi Sẽ Đích Thân Thay Váy Cho Cô!
Chương 50 - Tiệc Lớn
Chương 51 - Cái Tát Của Cửu Châu
Chương 52 - Cơn Thịnh Nộ Của Lục Nghị Phàm
Chương 53 - Dập Đầu Xin Tha Mạng
Chương 54 - Rót Rượu Bằng Môi
Chương 55 - Lực Lượng Tham Chiến Bị Rơi Xuống Hầm Mộ Cổ
Chương 56 - Sói Đói Rình Rập
Chương 57 - Lấy Răng Sói
Chương 58 - Hôn Tôi Đi, Tôi Sẽ Cho Em Cùng Xuống Hầm Mộ Cổ
Chương 59 - Em Có Thể Mở Mắt Nhìn Tôi, Được Không? (Phần 1)
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chặt Tay Giữ Mạng
Chương 62 - Hình Phạt Dành Cho Cửu Châu
Chương 63 - Kẻ Phản Bội
Chương 64 - Sống Chết Cùng Anh
Chương 65 - NẾU EM KHÔNG TỈNH, TÔI SẼ HÔN NÁT NGỰC EM
Chương 66 - CỞI ÁO SƯỞI ẤM
Chương 67 - Trao Thân (H+)
Chương 68 - Súc Sinh
Chương 69 - Kẻ Thù Tự Vác Xác Đến
Chương 70 - Tôi Cần Thời Gian Để Hồi Phục
Chương 71 - Thỏa Thuận Trao Đổi Thể Xác
Chương 72 - Thách Thức
Chương 73 - Tôi Sẽ Móc Mù Hai Mắt
Chương 74 - Vật Ô Uế
Chương 75 - RẮN CANH MỘ
Chương 76 - CHƠI XẤU
Chương 77 - EM ĐỦ THÔNG MÌNH ĐỂ HIỂU MÀ, PHẢI CHỨ?
Chương 78 - SUY ĐOÁN
Chương 79 - TAO ĐÃ CẢNH CÁO MÀY LÀ CẤM ĐƯỢC ĐỘNG VÀO CÔ ẤY CƠ MÀ?!!!
Chương 80 - Giá Đắt Phải Trả Khi Chọc Giận Thống Đốc
Chương 81 - LỤC NGHỊ PHÀM TRỌNG THƯƠNG
Chương 82 - Tình Thế Nguy Cấp
Chương 83 - Vợ Ơi, Vợ À, Bé Cưng À, Tôi Thèm!!!
Chương 84 - Ham Muốn Trên Giường Bệnh
Chương 85 - YÊU HAY KHÔNG YÊU?
Chương 86 - EM THÍCH LẮM MÀ, PHẢI KHÔNG, BẢO BỐI BÉ NHỎ?
Chương 87 - Vị Khách Kỳ Lạ
Chương 88 - Từ Chối Giúp Đỡ
Chương 89 - Nụ Hôn Chớp Nhoáng
Chương 90 - Hung Thủ Giết Cha Mẹ
Chương 91 - KẾ HOẠCH TÁO BẠO
Chương 92 - THÌ THẦM BÊN TAI
Chương 93 - Chồng À!
Chương 94 - NHẢY XUỐNG NHÀ KHO
Chương 95 - ÂM MƯU THIÊU SỐNG CỬU CHÂU
Chương 96 - NHỊ THIẾU GIA LỤC TRỊNH
Chương 97 - CHÂU BÉ BỎNG CỦA TÔI
Chương 98 - Thống Đốc Mua Quần Áo Lót Cho Vợ
Chương 99 - Ám Sát Lục Nghị Phàm
Chương 100 - Vợ Yêu Là Hậu Phương
Chương 101 - CÚ XOAY CHUYỂN GẤP RÚT
Chương 102 - CÁI CHẾT CỦA LỤC NGHỊ PHÀM
Chương 103 - Chồng, Anh Ở Đâu?
Chương 104 - TRẢ THÙ CHO CHỒNG (Phần 1)
Chương 105 - XÉT NGHIỆM ADN
Chương 106 - CỰC PHẨM MỸ NỮ
Chương 107 - ĐỀU LÀ VÌ ANH
Chương 108 - MỸ NHÂN ĐỘC ÁC NHƯ NGỌC
Chương 109 - PHU NHÂN, XIN THA MẠNG!
Chương 110 - Vợ Chồng Giống Nhau, Độc Ác Như Nhau
Chương 111 - TRÁC MIÊU ĐIỂU
Chương 112 - NẰM LÊN GIƯỜNG VÀ CỞI ÁO RA
Chương 113 - ĐỐI THỦ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG
Chương 114 - Ả Đàn Bà Xấu Xa
Chương 115 - CHỖ NÀY, CHỖ NÀY, VÀ CẢ CHỖ NÀY NỮA, ĐỀU LÀ CỦA EM TẤT!
Chương 116 - TUY CHÂN ANH BỊ GÃY, THẾ NHƯNG EM CÓ THỂ NGỒI LÊN TRÊN ĐƯỢC MÀ?!
Chương 117 - THỤ THAI ĐỂ SINH CON
Chương 118 - BÁO ƠN? CHI BẰNG CÔ HÃY TỰ ĐẬP GÃY MỘT CHÂN CÒN LẠI CỦA TÔI ĐI!
Chương 119 - SỰ THẬT PHƠI BÀY
Chương 120 - Rạch Mặt Hương Diên
Chương 121 - LAU NƯỚC MIẾNG BẰNG MÔI
Chương 122 - Ly Hôn
Chương 123 - Cầu Xin Cô
Chương 124 - ANH THƯƠNG EM!
Chương 125 - Chôn Sống
Chương 126 - TRÍCH XUẤT CAMERA
Chương 127 - ĐE DỌA CHA ĐẺ
Chương 128 - ĐỐI ĐẦU VỚI HỔ ĐÓI
Chương 129 - CHÀNG TRAI LƯNG TRẦN
Chương 130 - Giả Câm
Chương 131 - ĐÁM NGƯỜI KỲ DỊ
Chương 132 - BỊ CHỌN LÀM VẬT HIẾN TẾ
Chương 133 - ĐẮC TỘI VỚI BÀ BÀ
Chương 134 - CÔ ẤY CÓ THAI RỒI
Chương 135 - LỤC NGHỊ PHÀM TÌM TỚI
Chương 136 - CON À, MẸ SẼ TÌM ĐỦ MỌI CÁCH ĐỂ BẢO VỆ CON!
Chương 137 - EM VÀ CON ĐỀU LÀ BẢO BỐI CỦA ANH!
Chương 138 - KHI ĐÀN ÔNG GHEN
Chương 139 - ANH MUỐN SINH CON GÁI
Chương 140 - ANH NGHIỆN EM ĐẾN CHẾT
Chương 141 - MƯU MÔ HÈN HẠ
Chương 142 - DÁM ĐÁNH PHU NHÂN CỦA BỔN THỐNG ĐỐC, ANH CHẾT CHẮC RỒI!
Chương 143 - Chết Tiệt, Chuyện Này... Là Thế Nào?
Chương 144 - KẾ HOẠCH THU GỌN MẺ LƯỚI
Chương 145 - ĐỘT NHẬP PHÒNG CỬU CHÂU
Chương 146 - LẠI ĐÂY, VỢ YÊU!
Chương 147 - Quyền Hạn Tuyệt Đối Của Thống Đốc
Chương 148 - Gan Cô Cũng Lớn Đấy
Chương 149 - CÁI BẪY
Chương 150 - Thi Thể Của Cha Mẹ Nuôi
Chương 151 - Cô Đủ Trình Độ?
Chương 152 - Trừng Trị Cửu Mạn Linh
Chương 153 - HẰNG NHỎ CỦA ANH VƯỢT CHUẨN KÍCH CỠ ĐÀN ÔNG
Chương 154 - TANG LỄ
Chương 155 - Giết Người Diệt Khẩu
Chương 156 - Thân Phận Của Y
Chương 157 - Sự Thật Lồng Trong Sự Thật
Chương 158 - Trò Chơi Cuối Cùng
Chương 159 - Trầm Luân Yêu Em
Chương 160 - Người Tình Phản Bội
Chương 161 - Thì Ra Là Anh
Chương 162 - Lòng Thù Hận Sâu Hơn Đáy Biển
Chương 163 - Con Người Thật Của Trác Hiên
Chương 164 - CẬU CÓ TRÔNG THẤY MÙA XUÂN SẮP ĐẾN RỒI KHÔNG?
Chương 165 - Cảm Ơn... Và Tạm Biệt Anh
Chương 166 - ĐƯA VỢ ĐI ĐẺ
Chương 167 - CÔ DÂU XINH ĐẸP NHẤT TRONG CUỘC ĐỜI ANH (KẾT THÚC)
Chương 168 - Cha Con Tranh Sủng (Ngoại Truyện 1)
Chương 169 - La Vân Thiên- Trác Hiên (Ngoại Truyện 2) (End)
Chương 1 - Hôn Lễ Không Có Chú Rể
Chương 2 - Anh Là...?
Chương 3 - Vinh Hạnh Của Cô
Chương 4 - Rên Đi!
Chương 5 - Cô Là Người Đầu Tiên Được Tôi Đích Thân Sờ Ngực Đấy!
Chương 6 - Phu Nhân, Cô Thắng Rồi
Chương 7 - Người Đàn Ông Phức Tạp
Chương 8 - Lời Hứa Mười Năm Trước
Chương 9 - Cô Ấy Là Phu Nhân Của Anh
Chương 10 - Gương Mặt Vô Tội
Chương 11 - Xin Lỗi Cô
Chương 12 - Cô Hãy Tự Biết Bảo Vệ Bản Thân
Chương 13 - Hổ Lớn Tìm Mồi
Chương 14 - Đi Chết Đi, Thống Đốc Đại Nhân
Chương 15 - Cô Muốn Quyến Rũ Cháu Trai Của Tôi?
Chương 16 - Ăn Vạ
Chương 17 - Mách Lẻo Mẹ Ruột
Chương 18 - Âm Mưu Hèn Hạ
Chương 19 - Cô Không Phải Con Dâu Của Tôi
Chương 20 - Chuyển Đến Nhà Mã Thuần
Chương 21 - Bữa Cơm Gia Đình Lạnh Lẽo
Chương 22 - Người Thân Như Bát Nước Đổ Đi
Chương 23 - Thống Đốc Quân Có Một Không Hai
Chương 24 - Xấu Như Vịt
Chương 25 - Bổn Thống Đốc Muốn Tắm Tiên
Chương 26 - Cởi Đồ Cho Anh
Chương 27 - Kể Cả Giết Người, Tôi Cũng Sẽ Ủng Hộ Cô Ấy
Chương 28 - Mục Đích Của Anh Là Gì?
Chương 29 - Bỏ Thuốc
Chương 30 - Trò Chơi Người Lớn
Chương 31 - Kế Hoạch Của Cửu Châu
Chương 32 - Ngàn Cân Treo Sợi Tóc
Chương 33 - Hiểu Nhầm Lớn
Chương 34 - Thống Đốc Hầu Rượu
Chương 35 - Xả Hận Thay Phu Nhân
Chương 36 - Thuốc Vô Sinh Trong Phòng Tân Hôn
Chương 37 - Điều Kiện Trao Đổi
Chương 38 - Buông Ra...
Chương 39 - Mâu Thuẫn Trong Nhà Vệ Sinh
Chương 40 - Lời Mời Dụ Hoặc
Chương 41 - CƯỠNG BỨC (Phần 1)
Chương 42 - Cưỡng Bức (Phần 2)
Chương 43 - Cảnh Cáo Lần Thứ Nhất
Chương 44 - Cá Dâng Miệng Mèo
Chương 45 - Muộn Rồi
Chương 46 - Tôi Sẽ Giết Chết Anh
Chương 47 - Gây Khó Dễ
Chương 48 - Dạy Dỗ Đám Sinh Viên Hỗn Láo
Chương 49 - Nếu Cô Không Tự Thay Được, Tôi Sẽ Đích Thân Thay Váy Cho Cô!
Chương 50 - Tiệc Lớn
Chương 51 - Cái Tát Của Cửu Châu
Chương 52 - Cơn Thịnh Nộ Của Lục Nghị Phàm
Chương 53 - Dập Đầu Xin Tha Mạng
Chương 54 - Rót Rượu Bằng Môi
Chương 55 - Lực Lượng Tham Chiến Bị Rơi Xuống Hầm Mộ Cổ
Chương 56 - Sói Đói Rình Rập
Chương 57 - Lấy Răng Sói
Chương 58 - Hôn Tôi Đi, Tôi Sẽ Cho Em Cùng Xuống Hầm Mộ Cổ
Chương 59 - Em Có Thể Mở Mắt Nhìn Tôi, Được Không? (Phần 1)
Chương 60 - Chương 60
Chương 61 - Chặt Tay Giữ Mạng
Chương 62 - Hình Phạt Dành Cho Cửu Châu
Chương 63 - Kẻ Phản Bội
Chương 64 - Sống Chết Cùng Anh
Chương 65 - NẾU EM KHÔNG TỈNH, TÔI SẼ HÔN NÁT NGỰC EM
Chương 66 - CỞI ÁO SƯỞI ẤM
Chương 67 - Trao Thân (H+)
Chương 68 - Súc Sinh
Chương 69 - Kẻ Thù Tự Vác Xác Đến
Chương 70 - Tôi Cần Thời Gian Để Hồi Phục
Chương 71 - Thỏa Thuận Trao Đổi Thể Xác
Chương 72 - Thách Thức
Chương 73 - Tôi Sẽ Móc Mù Hai Mắt
Chương 74 - Vật Ô Uế
Chương 75 - RẮN CANH MỘ
Chương 76 - CHƠI XẤU
Chương 77 - EM ĐỦ THÔNG MÌNH ĐỂ HIỂU MÀ, PHẢI CHỨ?
Chương 78 - SUY ĐOÁN
Chương 79 - TAO ĐÃ CẢNH CÁO MÀY LÀ CẤM ĐƯỢC ĐỘNG VÀO CÔ ẤY CƠ MÀ?!!!
Chương 80 - Giá Đắt Phải Trả Khi Chọc Giận Thống Đốc
Chương 81 - LỤC NGHỊ PHÀM TRỌNG THƯƠNG
Chương 82 - Tình Thế Nguy Cấp
Chương 83 - Vợ Ơi, Vợ À, Bé Cưng À, Tôi Thèm!!!
Chương 84 - Ham Muốn Trên Giường Bệnh
Chương 85 - YÊU HAY KHÔNG YÊU?
Chương 86 - EM THÍCH LẮM MÀ, PHẢI KHÔNG, BẢO BỐI BÉ NHỎ?
Chương 87 - Vị Khách Kỳ Lạ
Chương 88 - Từ Chối Giúp Đỡ
Chương 89 - Nụ Hôn Chớp Nhoáng
Chương 90 - Hung Thủ Giết Cha Mẹ
Chương 91 - KẾ HOẠCH TÁO BẠO
Chương 92 - THÌ THẦM BÊN TAI
Chương 93 - Chồng À!
Chương 94 - NHẢY XUỐNG NHÀ KHO
Chương 95 - ÂM MƯU THIÊU SỐNG CỬU CHÂU
Chương 96 - NHỊ THIẾU GIA LỤC TRỊNH
Chương 97 - CHÂU BÉ BỎNG CỦA TÔI
Chương 98 - Thống Đốc Mua Quần Áo Lót Cho Vợ
Chương 99 - Ám Sát Lục Nghị Phàm
Chương 100 - Vợ Yêu Là Hậu Phương
Chương 101 - CÚ XOAY CHUYỂN GẤP RÚT
Chương 102 - CÁI CHẾT CỦA LỤC NGHỊ PHÀM
Chương 103 - Chồng, Anh Ở Đâu?
Chương 104 - TRẢ THÙ CHO CHỒNG (Phần 1)
Chương 105 - XÉT NGHIỆM ADN
Chương 106 - CỰC PHẨM MỸ NỮ
Chương 107 - ĐỀU LÀ VÌ ANH
Chương 108 - MỸ NHÂN ĐỘC ÁC NHƯ NGỌC
Chương 109 - PHU NHÂN, XIN THA MẠNG!
Chương 110 - Vợ Chồng Giống Nhau, Độc Ác Như Nhau
Chương 111 - TRÁC MIÊU ĐIỂU
Chương 112 - NẰM LÊN GIƯỜNG VÀ CỞI ÁO RA
Chương 113 - ĐỐI THỦ KHÔNG ĐỘI TRỜI CHUNG
Chương 114 - Ả Đàn Bà Xấu Xa
Chương 115 - CHỖ NÀY, CHỖ NÀY, VÀ CẢ CHỖ NÀY NỮA, ĐỀU LÀ CỦA EM TẤT!
Chương 116 - TUY CHÂN ANH BỊ GÃY, THẾ NHƯNG EM CÓ THỂ NGỒI LÊN TRÊN ĐƯỢC MÀ?!
Chương 117 - THỤ THAI ĐỂ SINH CON
Chương 118 - BÁO ƠN? CHI BẰNG CÔ HÃY TỰ ĐẬP GÃY MỘT CHÂN CÒN LẠI CỦA TÔI ĐI!
Chương 119 - SỰ THẬT PHƠI BÀY
Chương 120 - Rạch Mặt Hương Diên
Chương 121 - LAU NƯỚC MIẾNG BẰNG MÔI
Chương 122 - Ly Hôn
Chương 123 - Cầu Xin Cô
Chương 124 - ANH THƯƠNG EM!
Chương 125 - Chôn Sống
Chương 126 - TRÍCH XUẤT CAMERA
Chương 127 - ĐE DỌA CHA ĐẺ
Chương 128 - ĐỐI ĐẦU VỚI HỔ ĐÓI
Chương 129 - CHÀNG TRAI LƯNG TRẦN
Chương 130 - Giả Câm
Chương 131 - ĐÁM NGƯỜI KỲ DỊ
Chương 132 - BỊ CHỌN LÀM VẬT HIẾN TẾ
Chương 133 - ĐẮC TỘI VỚI BÀ BÀ
Chương 134 - CÔ ẤY CÓ THAI RỒI
Chương 135 - LỤC NGHỊ PHÀM TÌM TỚI
Chương 136 - CON À, MẸ SẼ TÌM ĐỦ MỌI CÁCH ĐỂ BẢO VỆ CON!
Chương 137 - EM VÀ CON ĐỀU LÀ BẢO BỐI CỦA ANH!
Chương 138 - KHI ĐÀN ÔNG GHEN
Chương 139 - ANH MUỐN SINH CON GÁI
Chương 140 - ANH NGHIỆN EM ĐẾN CHẾT
Chương 141 - MƯU MÔ HÈN HẠ
Chương 142 - DÁM ĐÁNH PHU NHÂN CỦA BỔN THỐNG ĐỐC, ANH CHẾT CHẮC RỒI!
Chương 143 - Chết Tiệt, Chuyện Này... Là Thế Nào?
Chương 144 - KẾ HOẠCH THU GỌN MẺ LƯỚI
Chương 145 - ĐỘT NHẬP PHÒNG CỬU CHÂU
Chương 146 - LẠI ĐÂY, VỢ YÊU!
Chương 147 - Quyền Hạn Tuyệt Đối Của Thống Đốc
Chương 148 - Gan Cô Cũng Lớn Đấy
Chương 149 - CÁI BẪY
Chương 150 - Thi Thể Của Cha Mẹ Nuôi
Chương 151 - Cô Đủ Trình Độ?
Chương 152 - Trừng Trị Cửu Mạn Linh
Chương 153 - HẰNG NHỎ CỦA ANH VƯỢT CHUẨN KÍCH CỠ ĐÀN ÔNG
Chương 154 - TANG LỄ
Chương 155 - Giết Người Diệt Khẩu
Chương 156 - Thân Phận Của Y
Chương 157 - Sự Thật Lồng Trong Sự Thật
Chương 158 - Trò Chơi Cuối Cùng
Chương 159 - Trầm Luân Yêu Em
Chương 160 - Người Tình Phản Bội
Chương 161 - Thì Ra Là Anh
Chương 162 - Lòng Thù Hận Sâu Hơn Đáy Biển
Chương 163 - Con Người Thật Của Trác Hiên
Chương 164 - CẬU CÓ TRÔNG THẤY MÙA XUÂN SẮP ĐẾN RỒI KHÔNG?
Chương 165 - Cảm Ơn... Và Tạm Biệt Anh
Chương 166 - ĐƯA VỢ ĐI ĐẺ
Chương 167 - CÔ DÂU XINH ĐẸP NHẤT TRONG CUỘC ĐỜI ANH (KẾT THÚC)
Chương 168 - Cha Con Tranh Sủng (Ngoại Truyện 1)
Chương 169 - La Vân Thiên- Trác Hiên (Ngoại Truyện 2) (End)
Nhìn gương mặt lạnh lẽo đến mức kinh diễm của Lục Nghị Phàm, Cửu Thẩm Đài bỗng dưng cảm thấy sợ hãi.
Ông ta đã gần sáu mươi tuổi, vậy mà hiện tại lại phải cắn răng run sợ trước một gã thanh niên thua mình đến vài chục tuổi. Nếu để mọi người xung quanh biết được, chắc chắn sẽ chê cười ông ta cho mà xem.
- Cậu hiểu nhầm rồi. Cửu Châu là con gái của chúng tôi, làm sao chúng tôi lại đuổi con bé được chứ, phải không bà xã?
Thẩm Lưu nghe chồng gọi, lúc đầu thoáng chút ngơ ngác, nhưng ngay sau đó liền gật đầu xác nhận. Lương tâm không chiến thắng nổi lý trí. Bà cúi đầu, cắn răng, cảm xúc đan xen nhau lẫn lộn.
Tuy nhiên, Lục Nghị Phàm chỉ nhếch môi cười đầy khinh bỉ, đoạn anh hất mặt ra hiệu cho Cửu Châu đến đứng bên cạnh mình.
Cửu Châu dè dặt bước tới, còn chưa hiểu Lục Nghị Phàm muốn làm gì thì đã bị vòng tay cứng rắn của anh siết chặt eo nhỏ. Ngay khoảnh khắc Lục Nghị Phàm ôm lấy cô, Cửu Châu bỗng cảm thấy tâm tư chất chứa trong lòng cũng trở nên nhẹ nhõm khác thường.
Cô chậm rãi ngước nhìn anh. Lục Nghị Phàm cao hơn Cửu Châu gần hai cái đầu, dáng anh cao lớn mà hoàn mỹ như tạc tượng, đứng chắn ánh nắng mặt trời bỏng gắt đang không ngừng chiếu xuống bên dưới. Nhờ có Lục Nghị Phàm che chắn, thứ ánh nắng chói gắt này cũng không thể chiếu vào gương mặt xinh đẹp của cô được.
- Ông bà Cửu! Nhân đây tôi cũng nói thẳng: người mà Cửu Châu cưới không phải là cha tôi, mà là tôi, Lục Nghị Phàm. Hiện tại, các người đã đoạn tuyệt máu mủ đối với vợ tôi. Cửu Châu bây giờ thân là phu nhân của Thống Đốc quân. Do vậy, phiền ông bà và vị tiểu thư kia, lần sau có chẳng may gặp lại phu nhân của tôi thì phải cúi đầu hành lễ cho đúng quy tắc.
Những lời Lục Nghị Phàm nói ra tuy ngữ điệu vô cùng nhẹ nhàng, thế nhưng từng câu, từng chữ lại giống như con dao hai lưỡi đang cắm thẳng vào đầu người nhà họ Cửu.
Cửu Mạn Linh tức đến run người. Vì lẽ nào mà đứa con hoang kia lại tốt số đến như thế? Gả cho Thống Đốc quân là một vinh hạnh cực kỳ lớn, ngay cả trong mơ Cửu Mạn Linh cũng chưa bao giờ dám mơ ước tới.
Ông bà Cửu không biết trả lời làm sao, đánh mắt nhìn nhau khó xử.
Lục Nghị Phàm sai vệ sĩ đem tới một vali lớn, đoạn mở ra ngay giữa thanh thiên bạch nhật. Bên trong vali là những cục tiền dày cả một gang tay người lớn, xếp thành ba mươi hàng ngay ngắn.
- Đây là toàn bộ tiền cảm ơn ông bà đã có công chăm sóc và nuôi nấng phu nhân của tôi mười tám năm. Từ giờ trở đi, Cửu Châu không còn là người nhà họ Cửu nữa!
Mặc dù Cửu Châu đang rất đau lòng, thế nhưng thâm tâm cô vẫn còn coi họ là cha mẹ, là chị gái của mình, đâu phải nói bỏ là bỏ ngay được cơ chứ.
Cô kéo kéo tay áo Lục Nghị Phàm, tròng mắt đen láy long lanh u uất, lắc nhẹ đầu mà nói:
- Nghị Phàm, chuyện này để nói sau đi!
Phốc!
Cửu Châu vừa nói dứt câu, Lục Nghị Phàm đã vòng tay nhấc bổng cô lên, sau đó vác ngược Cửu Châu trên vai, cười lạnh đáp:
- Yên lặng! Khi nào tôi cho phép cô nói mới được nói!
Hành động bất ngờ này của Lục Nghị Phàm khiến Cửu Châu thẹn đến đỏ bừng mặt. Xung quanh còn rất nhiều người đang nhìn chằm chặp về phía họ, vậy mà anh dám vác cô trên vai, ung dung bình thản đến như thế.
- Mau buông tôi ra! Mọi người đang nhìn!
Cửu Châu đạp chân giãy giụa, hai tay không ngừng đập đập trên vai anh.
Lục Nghị Phàm vác cô bước thẳng lên máy bay, khóe môi cong lên đầy xấu xa:
- Câm miệng. Bổn Thống Đốc muốn tắm tiên. Cô phải đi theo phục vụ tôi!