" Chương 3 : Quay Ngược Về Quá Khứ " chúng ta đã khá hiểu về quá khứ của Thiên Vy , liệu quá khứ có đến với cô một lần nữa ? Và hiện tại của cô sẽ như thế nào ? Hãy đến với hiện tại nhé !
!
!
Tại công viên Angle Dream 8h tối
- Hôm nay em thế nào ( Phúc Hoàng )
- Anh còn hỏi ...
. Hihi ( Thiên Vy )
- Thôi giờ mình dạo phố đêm nha ( Phúc Hoàng )
- Sao cũng được .
.
. ( Thiên Vy )
Phúc Hoàng và Thiên Vy cùng bước trên con phố tràn ngập ánh đèn khuya lấp lánh .
.
.
Bất chợt một chiếc xe chặn đường hai người và nó dừng lại trước mặt Vy . Từ trên xe , một người đang bước xuống , với vẻ mặt tươi vô cùng nhưng khi tháy Hoàng , nó như chẳng vui nổi nữa .
.
.
- Oh . Chào em !
!
! ( Long )
Long chào Thiên Vy với nụ cười rạng rỡ , đã lâu rồi họ chưa từng gặp lại
- Chào anh . Giờ anh hạnh phúc chứ ? ( Thiên Vy )
- Chuyện lúc xưa , anh .
.
. ( Long )
Không đợi Long nói hết câu , Thiên Vy lên tiếng
- Là quá khứ thôi anh . Giờ em rất hạnh phúc . Tạm biệt anh !
!
!
Nói rồi Thiên Vy nắm lấy tay Phúc Hoàng kéo đi thật nhanh . Long ngẩn ngơ nhìn Thiên Vy bên người khác mà con tim thắt lại . Đã lâu rồi Long chưa quên Thiên Vy được . Thời gian bao năm qua , kí ức cứ ùa về làm con tim se lạnh lại , Long như sống trong mộng ảo , mơ rằng một ngày nào đó , Vy quay lại .
.
.
Trên đường trở về .
.
. Hoàng đăm chêu suy nghĩ rồi như không tìm được câu trả lời , Hoàng quay sang hỏi Vy
- Anh ta là ai vậy em ( Phúc Hoàng nói với vẻ khó chịu , hình như là đang ghen )
- Là người yêu cũ của em . Cũng đã rất lâu rồi . Sao vậy anh ? ( Thiên Vy )
- Anh thấy em vẫn còn yêu anh ấy . ( Phúc Hoàng )
- Người em yêu là anh , duy nhất một mình anh thôi . My boy à . ( Thiên Vy )
- Ừ ! My Love ! Em đừng rời xa anh nha . Anh cần em ! ( Phúc Hoàng )
- Em sẽ luôn ở bên anh , sẽ không để anh rời xa em , sẽ là em của một mình anh thôi . Được chưa ? ( Thiên Vy )
- Tất nhiên rồi , anh hứa sẽ che chở cho em suốt đời này , sẽ nắm chặt đôi tay của em trên con đường hạnh phúc . Em mãi mãi là của anh !
!
! ( Phúc Hoàng )
Thì ra là đang suy nghĩ về thân phận của Long , nhiều chuyện dễ sợ ( Mà không biết thì không ổn đâu )
Sau chuyện tối hôm qua , sáng nay , khi hai người vừa vào đến trường thì đã bắt gặp , là chiếc xe tối qua và là anh ta , là Long , là một người yêu cũ .
.
.
- Chào hai người , vui vẻ và hạnh phúc nhỉ ?? ( Long )
- Chào anh .
.
. Nghe nói anh là người yêu cũ của Thiên Vy , giờ Thiên Vy rất hạnh phúc bên tôi , anh không cần quan tâm bạn gái tôi nhiều như vậy , anh yên tâm ( Phúc Hoàng nói với vẻ khiêu khích )
- Tôi mong cậu sẽ mang lại hạnh phúc cho cô ấy , đừng để cô ấy phải khóc một lần nữa ( Long nói , từng chữ như dao đâm vào tim )
- Tôi khẳng định cô ấy sẽ không buồn như xưa đâu . Tôi sẽ cho cô ấy hạnh phúc hơn anh nhiều đấy . Anh bạn ạ ! ( Phúc Hoàng )
- Thôi tụi em vào lớp nha .
.
. Bye anh !
!
! ( Thiên Vy chuyển chủ đề để khỏi rắc rối )
- Em có thể cho anh số phone em đang dùng được không? ( Long )
- Em vẫn sài số cũ , có thêm số mới là 0125 - 711 - xxxx . Có gì liên lạc sau ( Thiên Vy )
- Ok. Tối anh gọi cho em ( Long )
- Thôi bye nha anh ( Thiên Vy )
Thiên Vy đi rồi , nơi góc sân trường Long lặng lẽ rơi nước mắt , những giọt nước nước hạnh phúc khi Thiên Vy đang có người yêu cô hơn anh nhiều , mà đúng hơn là đang có một nụ cười chua chát trên gương mặt ấy . Ngoảnh lại phía sau , Thiên Vy bất chợt cảm thấy yếu đuối, tại sao quá khứ cứ mãi theo cô chứ , tại sao cô không thể quên anh , người từng làm cô khóc thật nhiều ? Tại sao khi cô đang hạnh phúc thì anh lại xuất hiện ? Tại sao ?
Tối , một buổi tối Thiên Vy lo lắng , Vy lo rằng bất chợt chiếc phone lại rung lên , lại khe khẽ một giọng nói trong quá khứ làm Vy bật khóc . Nhưng Thượng Đế đâu cho con người hạnh phúc dễ dàng như vậy . Phone của Thiên Vy rung lên nhạc chuông có người gọi .
.
. Đúng ! Chính là Long gọi Thiên Vy như lời đã hứa lúc sáng . Thiên Vy nhấc máy , từ đầu dây bên kia vang lên một giọng nói quen thuộc
- Em có thể trả lời câu hỏi của anh được không ? ( Long )
Trong 3 giây , Thiên Vy nghèn nghẹn , cô biết câu hỏi đó mà , nhưng làm sao trả lời được đây ? Vy cố kìm nén lại , nói chính xác là đang cố lấy dũng khí để trả lời Long
- Em biết câu hỏi đó . Em cũng trả lời cho anh biết " Em yêu người khác rồi , người đó tốt hơn anh , chưa từng làm em khóc , em và anh chỉ có thể làm bạn của nhau thôi . Em biết em nói vậy sẽ làm tổn thương anh nhưng em không thể chối bỏ sự thật , em không còn yêu anh nữa rồi , lời em đã hứa lúc xưa , em xin lỗi ! ( Thiên Vy )
- Ừ , anh biết rồi . Ngày xưa anh không biết trân trọng những gì anh có thì em ra đi cũng đúng thôi . Anh chỉ mong em đừng xem anh như người xa lạ là được rồi . Anh chỉ là bạn em . Thế thôi ! ( Long )
- Mai em được nghỉ . ( Thiên Vy )
- Ok . Mình gặp nhau nha ! 8h tối tại khu vui chơi Aloha ! Lâu lâu mới gặp mà ( Long )
- Thôi , anh ngủ ngon ( Thiên Vy )
- Em ngủ ngon ( Long )
Vừa dứt cuộc nói chuyện với Long , Thiên Vy bỗng nhớ ra điều gì đó nên gọi cho Phúc Hoàng ngay lập tức
- Mình nói chuyện một lần đi , Hân nói vậy là sao ? ( Thiên Vy )
Một câu nói không đầu không đuôi , chỉ có phần ở giữa của Vy làm Hoàng chẳng hiểu chuyện gì cả , gương mặt ngu ngơ như đang tìm kiếm câu trả lời
- Chuyện gì em ? ( Phúc Hoàng trả lời một câu khiến Vy bực bội )
- Chuyện Hân tuyên bố trước lớp đó . Chuyện đó là sao ? Sao anh lại là con người như vậy hả ? ( Thiên Vy )
- À .
.
. Chuyện đó là Hân yêu anh , nhưng người anh yêu là em , Hân chỉ công bố tin ảo để làm mình xa cách nhau thôi à .
.
. Em tim anh đi ! ( Phúc Hoàng )
- Hân là bạn thân của em , em không thể ít kỷ như thế được . Nếu như Hân yêu anh thì anh hãy đến bên Hân đi , đừng làm bạn em buồn. ( Thiên Vy )
- Em nói gì kỳ vậy , anh không thể mang lại cho Hân hạnh phúc đâu . Anh không hề yêu Hân ( Phúc Hoàng )
- Nhưng chính em cũng không hề yêu anh , Hân mới là người yêu anh thật sự . Đừng làm tổn thương cô ấy ! ( Thiên Vy )
- Em .
.
. Em nói vậy là sao ??? Em không hề yêu anh là sao hả Thiên Vy ??? ( Phúc Hoàng đầy bất ngờ )
- Em chưa hề yêu anh , em đồng ý làm bạn gái anh chỉ để lên mặt với mấy đứa mà thôi ! ( Thiên Vy )
- Em .
.
. Không ! Anh không tin em là người như vậy ???( Phúc Hoàng )
- Nhưng sự thật là như vậy . ( Thiên Vy )
- Anh dời chuyến đi du học lại để ở đây với em mà giờ em nói vậy hả Thiên Vy ??? ( Phúc Hoàng )
- Ai bảo anh đã quá tin em , tội nghiệp quá !
!
! Em nhắc lại một lần nữa : Em chưa từng yêu anh . Anh !
!
! Trả tự do lại cho em nha . Em mệt mỏi rồi ( Thiên Vy )
Phúc Hoàng thật sự thất vọng khi Thiên Vy nói như vậy . Không cách nào khiến Phúc Hoàng nghĩ được điều này .
.
.
- Anh xin lỗi , có lẽ thời gian qua anh đã làm phiền em quá nhiều rồi . Anh sẽ trả tự do lại cho em . Nhưng , không phải lúc này .
.
.
- Tuỳ anh thôi ( Thiên Vy )
Cúp máy . Cả hai lại rơi vào vực thẫm của sự hụt hẫng ( Cái này sao giống như mượn cớ chia tay vậy trời )
8h tối tại khu vui chơi Aloha . Nơi góc bàn ăn gần cửa sổ , gió thoáng , không khí sương lạnh , Long và Thiên Vy nói chuyện rất vui vẻ , cảm giác quá khứ đang trở về . Nhưng thật ra nụ cười của Vy đang ẩn chứa của một biển trời nước mắt
- Anh xin lỗi . Thật ra Kim Thư chỉ là em gái nuôi của anh thôi à ! ( Long )
Vy nghe xong câu nói ấy thì cũng có chút ngạc nhiên thoáng qua , nhưng nỗi buồn nhanh chóng tìm tới . Tại sao bây giờ cô mới biết sự thật này ? Giá như cô biết sớm hơn thì tốt biết mấy .
- Chuyện đó với em giờ đã không còn quan trọng . Quá khứ đã ở sau lưng em rồi ( Thiên Vy )
- Em cho anh thêm một cơ hội được không ? ( Long )
- Em .
.
. Em không thể . Em không muốn mất đi một người yêu em thật sự để níu lại quá khứ . Chúng ta vẫn là bạn . Chỉ là bạn ( Thiên Vy )
- Anh biết chứ ! Nhưng anh không thể quên em ( Long )
- Em .
.
. Em xin lỗi . Mà thôi , mình đi dạo nha ! ( Thiên Vy chuyển chủ đề để khỏi phải rơi nước mắt )
- Cũng được ( Long miễn cưỡng chấp nhận )
Đèn phố lung linh , cả hai dạo phố dưới tiết trời sương lạnh , Vy cảm thấy thiếu vắng một vòng tay , một hơi ấm mà đã quá lâu Vy nhận được
- Thiên Vy , sao em lại đi chung với Long ( Phúc Hoàng )
Một giọng nói quá đỗi thân quen vang lên . Thiên Vy quay lưng lại , con tim bỗng nhói lên lỗi nhịp , gương mặt buồn vô hạn , thoáng chút nước mắt , hỏi với vẻ ngạc nhiên :
- Hân ? Sao anh lại đi chung với Hân , anh nói tối nay anh bận mà ( Thiên Vy )
- Chẳng phải em cũng đi chơi với ai kia à ( Phúc Hoàng vừa nói vừa nhìn Long )
- Tụi em bây giờ chỉ là bạn của nhau thôi à ( Thiên Vy )
- Tôi và Hân cũng là bạn thôi mà , giả tạo . ( Phúc Hoàng bỗng nhiên nổi nóng )
- Anh nói vậy là sao , anh sai mà còn đỗ lỗi cho em nữa hả ( Thiên Vy cảm thấy hơi bực thì phải ? )
- Cô còn cãi tôi nữa hả ( Phúc Hoàng nóng giận )
- Anh sai mà còn lớn tiếng nữa sao , tôi thất vọng vì anh quá ( Thiên Vy )
- Cô thì sao , người ta nói đúng mà , tình cũ không rủ cũng tới ( Phúc Hoàng )
- Thì sao ? Ok ! Nếu cảm thấy không còn yêu nhau nữa thì chia tay đi ( Thiên Vy )
- Cô tưỡng tôi cần cô lắm hả , chia tay thì chia tay , tôi thất vọng khi hôm qua tôi không chấp nhận lời chia tay của cô , hôm nay tôi biết được bộ mặt thật của cô rồi . Tôi khinh ( Phúc Hoàng )
- Đó là do anh chọn . Tôi ép anh đâu ( Thiên Vy )
Thiên Vy kéo tay long chạy như bay ra khỏi thế giới , nước mắt ròng rã rơi xuống nơi khuôn mặt xinh xắn , nhỏ bé . Long bất giác cảm thấy có lỗi " Giá như mình không xuất hiện một lần nữa thì Thiên Vy sẽ không khóc đâu " . Long khẽ lau đi những giọt nước mắt chua chát trên mặt Thiên Vy , Vy ôm chầm lấy Long , vẫn cứ khóc . Phúc Hoàng thì không còn lý trí , bước cùng Hân trong vô thức . Chẳng ai nở nổi một nụ cười trên môi . Rồi họ sẽ như thế nào ?