Chương 1 - Ác Quỷ Lấy Mạng
Chương 2 - Vượt Qua Sinh Tử Môn
Chương 3 - Xuyên Đến Hiện Đại
Chương 4 - Tranh Quyền Giám Hộ (1 )
Chương 5 - Tranh Quyền Giám Hộ (2)
Chương 6 - Người Chú Xa Lạ
Chương 7 - Tiếng Sáo Du Dương
Chương 8 - Truy Kích
Chương 9 - Khuôn Mặt Tương Tự
Chương 10 - Bạn Trai
Chương 11 - Gặp Nạn
Chương 12 - Băng Bó Vết Thương
Chương 13 - Âm Thầm Bảo Vệ
Chương 14 - Học Tập Bắt Thuật
Chương 15 - Nhìn Trộm
Chương 16 - Bọn Họ Đang Làm Gì Thế
Chương 17 - Người Bảo Vệ Mới
Chương 18 - Không Thể Thổi Sáo
Chương 19 - Bất Luân Chi Luyến
Chương 20 - Không Cho Phép Yêu Sớm
Chương 21 - Lễ Giáo
Chương 22 - Lý Thư Đằng Si Tình
Chương 23 - Có Thể Làm Bạn Trai Em Không?
Chương 24 - Em Thật Tàn Nhẫn
Chương 25 - Tai Nạn Xe Cộ
Chương 26 - Hoài Nghi
Chương 27 - Hạnh Phúc Dưới Ánh Trăng
Chương 28 - Người Đàn Ông Này
Chương 29 - Bí Mật Của Bọn Họ
Chương 30 - Thích Ông Lão Chở Rác
Chương 31 - Hắn Là Ai Vậy
Chương 32 - Bị Chú Bắt Được
Chương 33 - Nhiệm Vụ Đặc Biệt
Chương 34 - Không Muốn Anh Đi
Chương 35 - Ly Biệt
Chương 36 - Phát Hiện
Chương 37 - Phật Tổ Phù Hộ
Chương 38 - Cô Bị Gì
Chương 39 - Nấu Cháo Cho Cô
Chương 40 - Cô Thật Kỳ Quái
Chương 41 - Ngoài Cửa Sổ Có Quỷ
Chương 42 - Đưa Cậu Trở Về
Chương 43 - Khinh Vân Thần Bí
Chương 44 - Vẫn Bị Phát Hiện
Chương 45 - Không Phải Cố Ý Nhìn Lén
Chương 46 - Rất Tổn Thương
Chương 47 - Bảo Bối Của Đao Nhân
Chương 48 - Cướp Người
Chương 49 - Chú!Đừng Nóng Giận
Chương 50 - Tránh Né
Chương 51 - Khát Vọng
Chương 52 - Tử Quyên Hoài Nghi
Chương 53 - Uy Hiếp
Chương 54 - Quy Định Quản Lý
Chương 55 - Một Cái Tát
Chương 56 - Quyết Định
Chương 57 - Trốn Khỏi Nhà
Chương 58 - Tìm Kiếm
Chương 59 - Lần Nữa Bỏ Đi
Chương 60 - Gặp Nạn
Chương 61 - Là Chú Hay Chị Họ
Chương 62 - Cho Tiểu Do Ở Lại
Chương 63 - Dì Trương Cảnh Cáo
Chương 64 - Thông Báo Mọi Người
Chương 65 - Vu Thiểu Đình Tỉnh Lại
Chương 66 - Bắt Kẻ Thông Dâm Bên Cửa Sổ
Chương 67 - Hai Chọn Một
Chương 68 - Tô Lực Hằng Nói Dối
Chương 69 - Bắt Về Tính Sổ
Chương 70 - Liễu Uyển Nhi Phiền Não
Chương 71 - Âm Mưu Của Tiểu Do
Chương 72 - Anh Muốn Em Yêu Anh
Chương 73 - Không Nói
Chương 74 - Không Chết Được
Chương 75 - Đàn Ông Nhà Họ Tô Chết Tiệt
Chương 76 - Dì Tắm Cho Cậu
Chương 77 - Nghỉ Phép Đi
Chương 78 - Con Gái Anh Thật Xinh Đẹp
Chương 79 - Bạch Hắc Hoàng Tông
Chương 80 - Chị Hai
Chương 81 - Không Thấy
Chương 82 - Bị Lạc Trên Bãi Cát Đen
Chương 83 - Cầm Con Dao Trước Mắt
Chương 84 - Ai Đi Dọn Phòng
Chương 85 - Cùng Nhau Tắm
Chương 86 - Ôm Nhau Dưới Trời Chiều
Chương 87 - Đánh Chết Cũng Không Mặc Bikini
Chương 88 - Ai Là Uyển Nhi
Chương 89 - Dì Trương Rất Tức Giận
Chương 90 - Khinh Vân Chạy Mau
Chương 91 - Dùng Tánh Mạng Bảo Vệ Cô
Chương 92 - Bảo Vệ Bọn Họ
Chương 93 - Hoa Đào Nở Rộ
Chương 94 - Người Đàn Ông Có Khí Độ
Chương 95 - Thực Nên Buông Tay
Chương 96 - Lướt Qua Bàn Tay Sáng Rỡ
Chương 97 - Vu Thiểu Đình Phát Điên
Chương 98 - NGUYÊN NHÂN
Chương 99 - Nghĩa Vô Phản Cố
Chương 100 - Họp Phụ Huynh
Chương 101 - Có Thật Chỉ Vì Trò Chơi Không?
Chương 102 - Bận Rộn
Chương 103 - Tia Lửa Giữa Hai Người Đàn Ông
Chương 104 - Chọn Lễ Phục
Chương 105 - Tuyên Ngôn Tình Yêu
Chương 106 - Tình Yêu Bị Lợi Dụng
Chương 107 - Khổ Sở Vì Tình
Chương 108 - Khuyên Can
Chương 109 - Hắn Là Xã Hội Đen
Chương 110 - Từ Từ Thay Đổi
Chương 111 - Đổi Lại Cách Sống
Chương 112 - Chiếc Xe Màu Trắng
Chương 113 - Người Phụ Nữ Của Đại Ca
Chương 114 - Thật Biết Nói Dối
Chương 115 - Dẫn Em Đi
Chương 116 - Tại Sao Tàn Nhẫn Thế
Chương 117 - Nhị Đương Gia Thần Bí
Chương 118 - Đi Tìm Hắn
Chương 119 - Bầu Trời Đêm Ngoài Cửa Sổ
Chương 120 - Năm Năm Sau
Chương 121 - Bên Trong Sự Yên Tĩnh Là Không Yên Tĩnh
Chương 122 - Ánh Mắt Trong Bóng Tối
Chương 123 - Gió Thổi Mưa Giông Trước Cơn Bão
Chương 124 - Bảo Vệ Tình Yêu
Chương 125 - Năm Lần Lá Rụng,Năm Mùa Thu
Chương 126 - Chỉ Vì Một Chuyện Hiểu Lầm
Chương 127 - Nếu Như Hai Bàn Tay Trắng
Chương 128 - Đi Tìm Hắn
Chương 129 - Thoáng Cái Đau Lòng
Chương 130 - Điều Kiện Của Ác Ma
Chương 131 - Bảo Em Làm Sao Nhẫn Tâm Rời Khỏi Anh
Chương 132 - Người Đó
Chương 133 - Ông Trời Rơi Xuống Một Giọt Nước Miếng
Chương 134 - Chứng Sợ Hãi Trước Hôn Nhân
Chương 135 - Hắn Tới
Chương 136 - Tiệc Rượu Xôn Xao
Chương 137 - Trả Lại Cậu Một Ân Tình
Chương 138 - Sinh Lòng Ngăn Cách
Chương 139 - Thấy Việc Nghĩa Hăng Hái Làm
Chương 140 - Người Cũng Như Tên
Chương 141 - Heo Gầy Teo
Chương 142 - Vô Ý Tổn Thương
Chương 143 - Lẩm Bẩm Tự Nói
Chương 144 - Em Là Liễu Uyển Nhi
Chương 145 - Tiểu Ác Ma Đại Ác Ma
Chương 146 - Đừng Gả Cho Hắn
Chương 147 - Len Lén Kết Hôn
Chương 148 - Như Hình Với Bóng
Chương 149 - Không Kết Hôn
Chương 150 - Không Dễ Dàng Tha Thứ
Chương 151 - Bóng Người Ngoài Cửa Sổ
Chương 152 - Dấm Hải Sôi Trào
Chương 153 - Tiếng Gọi Ngoài Cửa
Chương 154 - Đi Vào Lễ Đường
Chương 155 - Tiếp Tục Hôn Lễ
Chương 156 - Kết Thúc Buổi Lễ
Chương 157 - Ly Hôn
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Hôn Anh
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Em Cười Đi
Chương 163 - Ngược Lại Chọn Một Con Đường Riêng Để Đi
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Chương 165
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - Chương 167
Chương 168 - Chương 168
Chương 169 - Chương 169
Chương 170 - Chương 170
Chương 171 - Chương 171
Chương 172 - Chương 172
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Chương 174
Chương 175 - Chương 175
Chương 176 - Chương 176
Chương 177 - Chương 177
Chương 178 - Chương 178
Chương 179 - Chương 179
Chương 180 - Chương 180
Chương 181 - Chương 181
Chương 182 - Chương 182
Chương 183 - Chương 183
Chương 184 - Dùng Mạng Để Nói
Chương 185 - Nơi Thuộc Về Đất
Chương 186 - Khổ Sở Quyết Định
Chương 187 - Bí Mật Của Dì Trương
Chương 188 - Tiêu Tan Hiềm Khích Lúc Trước
Chương 189 - Chương 189
Chương 190 - Lai Lịch Tiểu Tiểu
Chương 191 - Bờ Hồ Vong Xuyên
Chương 192 - Xin Em Trở Về
Chương 193 - Chiêu Hồn Thuật
Chương 194 - Định Hồn Phù
Chương 195 - Có Thể Mang Thai
Chương 196 - Theo Về Nhà
Chương 197 - Trở Về Đi Thôi
Chương 198 - Con Trai!Con Hãy Nghe Lời
Chương 199 - Chương 199
Chương 200 - Đại Kết Cục ( 1 )
Chương 201 - Đại Kết Cục ( 2 )
Chương 202 - Đại Kết Cục (3 )
Chương 1 - Ác Quỷ Lấy Mạng
Chương 2 - Vượt Qua Sinh Tử Môn
Chương 3 - Xuyên Đến Hiện Đại
Chương 4 - Tranh Quyền Giám Hộ (1 )
Chương 5 - Tranh Quyền Giám Hộ (2)
Chương 6 - Người Chú Xa Lạ
Chương 7 - Tiếng Sáo Du Dương
Chương 8 - Truy Kích
Chương 9 - Khuôn Mặt Tương Tự
Chương 10 - Bạn Trai
Chương 11 - Gặp Nạn
Chương 12 - Băng Bó Vết Thương
Chương 13 - Âm Thầm Bảo Vệ
Chương 14 - Học Tập Bắt Thuật
Chương 15 - Nhìn Trộm
Chương 16 - Bọn Họ Đang Làm Gì Thế
Chương 17 - Người Bảo Vệ Mới
Chương 18 - Không Thể Thổi Sáo
Chương 19 - Bất Luân Chi Luyến
Chương 20 - Không Cho Phép Yêu Sớm
Chương 21 - Lễ Giáo
Chương 22 - Lý Thư Đằng Si Tình
Chương 23 - Có Thể Làm Bạn Trai Em Không?
Chương 24 - Em Thật Tàn Nhẫn
Chương 25 - Tai Nạn Xe Cộ
Chương 26 - Hoài Nghi
Chương 27 - Hạnh Phúc Dưới Ánh Trăng
Chương 28 - Người Đàn Ông Này
Chương 29 - Bí Mật Của Bọn Họ
Chương 30 - Thích Ông Lão Chở Rác
Chương 31 - Hắn Là Ai Vậy
Chương 32 - Bị Chú Bắt Được
Chương 33 - Nhiệm Vụ Đặc Biệt
Chương 34 - Không Muốn Anh Đi
Chương 35 - Ly Biệt
Chương 36 - Phát Hiện
Chương 37 - Phật Tổ Phù Hộ
Chương 38 - Cô Bị Gì
Chương 39 - Nấu Cháo Cho Cô
Chương 40 - Cô Thật Kỳ Quái
Chương 41 - Ngoài Cửa Sổ Có Quỷ
Chương 42 - Đưa Cậu Trở Về
Chương 43 - Khinh Vân Thần Bí
Chương 44 - Vẫn Bị Phát Hiện
Chương 45 - Không Phải Cố Ý Nhìn Lén
Chương 46 - Rất Tổn Thương
Chương 47 - Bảo Bối Của Đao Nhân
Chương 48 - Cướp Người
Chương 49 - Chú!Đừng Nóng Giận
Chương 50 - Tránh Né
Chương 51 - Khát Vọng
Chương 52 - Tử Quyên Hoài Nghi
Chương 53 - Uy Hiếp
Chương 54 - Quy Định Quản Lý
Chương 55 - Một Cái Tát
Chương 56 - Quyết Định
Chương 57 - Trốn Khỏi Nhà
Chương 58 - Tìm Kiếm
Chương 59 - Lần Nữa Bỏ Đi
Chương 60 - Gặp Nạn
Chương 61 - Là Chú Hay Chị Họ
Chương 62 - Cho Tiểu Do Ở Lại
Chương 63 - Dì Trương Cảnh Cáo
Chương 64 - Thông Báo Mọi Người
Chương 65 - Vu Thiểu Đình Tỉnh Lại
Chương 66 - Bắt Kẻ Thông Dâm Bên Cửa Sổ
Chương 67 - Hai Chọn Một
Chương 68 - Tô Lực Hằng Nói Dối
Chương 69 - Bắt Về Tính Sổ
Chương 70 - Liễu Uyển Nhi Phiền Não
Chương 71 - Âm Mưu Của Tiểu Do
Chương 72 - Anh Muốn Em Yêu Anh
Chương 73 - Không Nói
Chương 74 - Không Chết Được
Chương 75 - Đàn Ông Nhà Họ Tô Chết Tiệt
Chương 76 - Dì Tắm Cho Cậu
Chương 77 - Nghỉ Phép Đi
Chương 78 - Con Gái Anh Thật Xinh Đẹp
Chương 79 - Bạch Hắc Hoàng Tông
Chương 80 - Chị Hai
Chương 81 - Không Thấy
Chương 82 - Bị Lạc Trên Bãi Cát Đen
Chương 83 - Cầm Con Dao Trước Mắt
Chương 84 - Ai Đi Dọn Phòng
Chương 85 - Cùng Nhau Tắm
Chương 86 - Ôm Nhau Dưới Trời Chiều
Chương 87 - Đánh Chết Cũng Không Mặc Bikini
Chương 88 - Ai Là Uyển Nhi
Chương 89 - Dì Trương Rất Tức Giận
Chương 90 - Khinh Vân Chạy Mau
Chương 91 - Dùng Tánh Mạng Bảo Vệ Cô
Chương 92 - Bảo Vệ Bọn Họ
Chương 93 - Hoa Đào Nở Rộ
Chương 94 - Người Đàn Ông Có Khí Độ
Chương 95 - Thực Nên Buông Tay
Chương 96 - Lướt Qua Bàn Tay Sáng Rỡ
Chương 97 - Vu Thiểu Đình Phát Điên
Chương 98 - NGUYÊN NHÂN
Chương 99 - Nghĩa Vô Phản Cố
Chương 100 - Họp Phụ Huynh
Chương 101 - Có Thật Chỉ Vì Trò Chơi Không?
Chương 102 - Bận Rộn
Chương 103 - Tia Lửa Giữa Hai Người Đàn Ông
Chương 104 - Chọn Lễ Phục
Chương 105 - Tuyên Ngôn Tình Yêu
Chương 106 - Tình Yêu Bị Lợi Dụng
Chương 107 - Khổ Sở Vì Tình
Chương 108 - Khuyên Can
Chương 109 - Hắn Là Xã Hội Đen
Chương 110 - Từ Từ Thay Đổi
Chương 111 - Đổi Lại Cách Sống
Chương 112 - Chiếc Xe Màu Trắng
Chương 113 - Người Phụ Nữ Của Đại Ca
Chương 114 - Thật Biết Nói Dối
Chương 115 - Dẫn Em Đi
Chương 116 - Tại Sao Tàn Nhẫn Thế
Chương 117 - Nhị Đương Gia Thần Bí
Chương 118 - Đi Tìm Hắn
Chương 119 - Bầu Trời Đêm Ngoài Cửa Sổ
Chương 120 - Năm Năm Sau
Chương 121 - Bên Trong Sự Yên Tĩnh Là Không Yên Tĩnh
Chương 122 - Ánh Mắt Trong Bóng Tối
Chương 123 - Gió Thổi Mưa Giông Trước Cơn Bão
Chương 124 - Bảo Vệ Tình Yêu
Chương 125 - Năm Lần Lá Rụng,Năm Mùa Thu
Chương 126 - Chỉ Vì Một Chuyện Hiểu Lầm
Chương 127 - Nếu Như Hai Bàn Tay Trắng
Chương 128 - Đi Tìm Hắn
Chương 129 - Thoáng Cái Đau Lòng
Chương 130 - Điều Kiện Của Ác Ma
Chương 131 - Bảo Em Làm Sao Nhẫn Tâm Rời Khỏi Anh
Chương 132 - Người Đó
Chương 133 - Ông Trời Rơi Xuống Một Giọt Nước Miếng
Chương 134 - Chứng Sợ Hãi Trước Hôn Nhân
Chương 135 - Hắn Tới
Chương 136 - Tiệc Rượu Xôn Xao
Chương 137 - Trả Lại Cậu Một Ân Tình
Chương 138 - Sinh Lòng Ngăn Cách
Chương 139 - Thấy Việc Nghĩa Hăng Hái Làm
Chương 140 - Người Cũng Như Tên
Chương 141 - Heo Gầy Teo
Chương 142 - Vô Ý Tổn Thương
Chương 143 - Lẩm Bẩm Tự Nói
Chương 144 - Em Là Liễu Uyển Nhi
Chương 145 - Tiểu Ác Ma Đại Ác Ma
Chương 146 - Đừng Gả Cho Hắn
Chương 147 - Len Lén Kết Hôn
Chương 148 - Như Hình Với Bóng
Chương 149 - Không Kết Hôn
Chương 150 - Không Dễ Dàng Tha Thứ
Chương 151 - Bóng Người Ngoài Cửa Sổ
Chương 152 - Dấm Hải Sôi Trào
Chương 153 - Tiếng Gọi Ngoài Cửa
Chương 154 - Đi Vào Lễ Đường
Chương 155 - Tiếp Tục Hôn Lễ
Chương 156 - Kết Thúc Buổi Lễ
Chương 157 - Ly Hôn
Chương 158 - Chương 158
Chương 159 - Chương 159
Chương 160 - Hôn Anh
Chương 161 - Chương 161
Chương 162 - Em Cười Đi
Chương 163 - Ngược Lại Chọn Một Con Đường Riêng Để Đi
Chương 164 - Chương 164
Chương 165 - Chương 165
Chương 166 - Chương 166
Chương 167 - Chương 167
Chương 168 - Chương 168
Chương 169 - Chương 169
Chương 170 - Chương 170
Chương 171 - Chương 171
Chương 172 - Chương 172
Chương 173 - Chương 173
Chương 174 - Chương 174
Chương 175 - Chương 175
Chương 176 - Chương 176
Chương 177 - Chương 177
Chương 178 - Chương 178
Chương 179 - Chương 179
Chương 180 - Chương 180
Chương 181 - Chương 181
Chương 182 - Chương 182
Chương 183 - Chương 183
Chương 184 - Dùng Mạng Để Nói
Chương 185 - Nơi Thuộc Về Đất
Chương 186 - Khổ Sở Quyết Định
Chương 187 - Bí Mật Của Dì Trương
Chương 188 - Tiêu Tan Hiềm Khích Lúc Trước
Chương 189 - Chương 189
Chương 190 - Lai Lịch Tiểu Tiểu
Chương 191 - Bờ Hồ Vong Xuyên
Chương 192 - Xin Em Trở Về
Chương 193 - Chiêu Hồn Thuật
Chương 194 - Định Hồn Phù
Chương 195 - Có Thể Mang Thai
Chương 196 - Theo Về Nhà
Chương 197 - Trở Về Đi Thôi
Chương 198 - Con Trai!Con Hãy Nghe Lời
Chương 199 - Chương 199
Chương 200 - Đại Kết Cục ( 1 )
Chương 201 - Đại Kết Cục ( 2 )
Chương 202 - Đại Kết Cục (3 )
“Tiểu Do,
ăn chân gà này.
”
“Tiểu Do,
ăn cá này.
”
. . . . . .
Trên bàn cơm Liễu Uyển Nhi ân cần gắp thức ăn cho Tiểu Do.
Mà ngồi cách không xa cô,
một đôi mắt phẫn hận đang ngó chừng màn này.
Tô Lực Hằng cầm lấy chiếc đũa dùng sức đâm vào trong chén cơm.
Nhóc con chết tiệt chỉ mớ ra khỏi nhà một ngày,
sau khi trở về đã cùng Tiểu Do lai lịch không rõ quấn cùng nhau,
suốt một buổi chiều hắn ngay cả cơ hội đến gần cô cũng không có.
Hiện tại còn giỏi hơn,
vẻ mặt cẩn thận từng li từng tí gắp thức ăn cho người ta,
thật chưa thấy cô ân cần với hắn như vậy !
“Wow,
những món này ăn thật ngon.
” Tiểu Do ra sức bới cơm,
hai mắt sáng lên nhìn món ăn đầy bàn,
cô từ nhỏ đến lớn chưa từng dùng buổi cơm tối thịnh soạn thế, “Dì Trương,
những món này đều do dì làm sao? Thật ngon đó!
”
Dì Trương được khen lòng cũng nở hoa: “Ăn từ từ,
dì Trương sẽ làm thật nhiều món ngon cho cháu.
”
“Tiểu Do,
cháu muốn ăn gì hãy nói với dì Trương mụ,
đừng khách khí với chúng tôi.
” Liễu Uyển Nhi vội vàng nói.
Tiểu Do gật đầu thật mạnh,
cô sẽ không khách khí đâu.
Tô Lực Hằng mặt giận sưng lên,
hắn nhất định phải đuổi cô gái Tiểu Do này đi,
nếu không hắn sẽ không còn địa vị trong căn nhà này.
Nghĩ đi nghĩ lại chiếc đũa trong tay càng đâm mạnh vào chén.
Tiếng động đâm vào chén rốt cục hấp dẫn dì Trương chú ý,
nhìn hạt gạo vung đầy bàn,
không khỏi nhướng mày: “Lực Hằng,
cậu đã lớn thế,
không nên cầm chiếc đũa đâm vào chén,
cơm cũng văn ra ngoài rồi kia.
”
Tô Lực Hằng lúc này mới ý thức được hành vi của mình,
có chút ngượng ngùng ngừng động tác tay.
“A,
rốt cục ăn no.
” Lúc này Tiểu Do để xuống bát đũa,
duỗi sống lưng mỏi mệt,
ăn bữa này thật thoải mái.
“Vậy đến phòng em nghỉ ngơi nha.
” Tiểu Do là người bạn tốt đầu tiên cô quen được,
Liễu Uyển Nhi hy vọng có thể cùng cô chia xẻ tất cả.
“Chờ một chút.
” Tô Lực Hằng lập tức ngăn lại hành động các cô.
Hiện tại chính thời cô tốt nhất đuổi đi cô gái Tiểu Do đáng ghét,
khóe môi nụ cười dịu dàng: “Tiểu Do,
cô đã ở đây một ngày,
tôi sẽ bảo Khinh Vân đưa cô trở về được không.
”
“Không được.
” Liễu Uyển Nhi lập tức phản đối,
cô không để cho Tiểu Do đi, “Chú,
cháu muốn để Tiểu Do ở đây.
”
“Tiểu Tiểu,
Tiểu Do có cuộc sống của cô ấy,
cháu không thể tùy hứng.
” Sau nụ cười Tô Lực Hằng đang giận giữ cắn răng,
bảo hắn cho cô ta ở lại,
không có cửa đâu!
“Tiểu Tiểu,
chị còn phải về nhà,
với lại ngày mai cũng phải đi làm.
” Tiểu Do từ nhỏ chịu đủ lạnh ấm của con người làm sao không nhìn ra Tô Lực Hằng đang muốn đuổi khách,
mặc dù cô cũng rất muốn ở lại căn nhà vừa rộng vừa ấm nhưng dù sao đây không phải nhà của cô.
“Đừng đi.
” Liễu Uyển Nhi mắt có chút đỏ,
mặc dù các cô quen biết nhau thời gian rất ngắn nhưng Tiểu Do đã cứu cô,
cả hai còn trải qua nguy hiểm,
phần tình nghĩa này thật rất quan trọng với cô.
“Dì Trương, dì bảo chú cho Tiểu Do ở lại đi.
” Liễu Uyển Nhi biết hiện tại chỉ có dì Trương mới có thể giúp mình.
“Việc này ~”Dì Trương cũng rất khó xử,
mặc dù bà cũng rất thích Tiểu Do,
nhưng Tô Lực Hằng nói không sai,
dù sao cô ấy cũng có cuộc sống của riêng mình,
không thể vô nguyên vô cớ để cô ta ở lại.
“Dì Trương.
” Liễu Uyển Nhi đau khổ cầu khẩn,
nắm chặt tay Tiểu Do.
“Ta thấy,
không bằng để cho Tiểu Do ở lại đây vài ngày đi.
” Dì Trương mụ rốt cục thỏa hiệp.
“Được đấy,
được đấy.
” Căn bản không đợi Tô Lực Hằng đồng ý,
Liễu Uyển Nhi đã vui vẻ la lên.
Nhìn dì Trương rời đi chuẩn bị phòng cho Tiểu Do,
Tô Lực Hằng biết cho dù có một trăm lý do để phản đối cũng không thể làm được gì,
hắn tự nói với mình nhịn thêm mấy ngày,
mấy ngày sau sẽ đuổi Tiểu Do đi.
Rất nhanh Tô Lực Hằng liền hối hận vì mình không quyết đoán đuổi đi Tiểu Do.
Sau bữa cơm chiều cho tới bây giờ,
Liễu Uyển Nhi đều ở chung phòng cùng Tiểu Do,
vui đến quên cả trời đất.
Rốt cục không nhịn được,
Tô Lực Hằng trực tiếp đẩy ra cửa phòng Tiểu Do: “Tiểu Tiểu,
cháu ngày mai phải đi học,
còn không trở về phòng ngủ.
”
“Ừm.
” Đáp một tiếng,
tiếp tục nói chuyện phiếm cùng Tiểu Do.
Nhóc con này lại dám không xem hắn ra gì,
Tô Lực Hằng xụ mặt gầm thét: “Tô Tiểu Tiểu,
cháu biết hiện tại mấy giờ rồi không?”
Giọng nói âm trầm khiến hai cô bé nằm lỳ trên giường rùng mình một cái,
Tiểu Do không khỏi len lén đẩy Liễu Uyển Nhi,
ông chú này thật đáng sợ,
gương mặt tuấn tú đáng tiếc luôn lạnh lùng.
Liễu Uyển Nhi không tình nguyện đi về phía Tô Lực Hằng,
hắn cũng thường xuyên vào nửa đêm canh ba lén vào phòng cô.
Mới ra khỏi phòng Tiểu Do,
Tô Lực Hằng bị đè nén đã lâu thoáng cái bắt lấy môi Liễu Uyển Nhi,
qua một hồi cọ sát lẫn nhau mới buông cô ra.
“Chú,
đây là hành lang.
” Liễu Uyển Nhi cố gắng ép giọng mình đến mức thấp nhất,
bối rối nhìn chung quanh,
sợ bị hành động của cả hai bị người khác nhìn thấy.
“Gọi anh là Hằng.
Đây là trừng phạt em không nghe lời anh.
” Hắn không để ý đây là hành lang hay nơi nào,
bị nhìn thấy cũng không sao,
Tiểu Do xuất hiện khiến Tô Lực Hằng có cảm giác nguy cơ,
nếu như không nhanh chóng để mọi người biết cô là người phụ nữ của hắn,
hắn sợ rằng đồ của hắn sẽ không được bảo đảm.
Lo lắng hắn có cử động kinh người,
Liễu Uyển Nhi lôi kéo hắn trở về phòng.
Đây là lần đầu tiên cô chủ động,
mặc dù biết cô sợ hắn có hành động quá đáng hơn nhưng trong lòng Tô Lực Hằng vẫn rất vui .
Vừa về phòng,
Tô Lực Hằng khẩn cấp nhào tới,
quần áo trong nháy mắt bị kéo xuống,
rơi xuống nụ hôn kích tình.
“Nhóc con chết tiệt,
em có biết anh tìm em khổ cỡ nào không,
anh thật muốn nuốt em vào trong bụng,
để xem em còn có thể chạy đi đâu!
”
Tim của hắn chưa bao giờ căng thẳng co rút như thế,
chỉ có lúc này chân thật đụng vào cô,
mới có thể xóa đi phần lo lắng mấy ngày qua không gặp được cô.
Lời của hắn khiến Liễu Uyển Nhi lạnh run,
thân thể muốn chạy lại bị Tô Lực Hằng kéo trở về,
người nằm úp sấp trên giường.
Thấy bộ dạng sợ sệt của cô,
Tô Lực Hằng biết cô đang hiểu lầm,
cố ý ghé vào tai cô thổi hơi nóng: “Em nói xem anh nên bắt đầu nuốt từ đâu,
hay bắt đầu nuốt từ chân?”
“Không,
đừng mà a ~” Liễu Uyển Nhi sợ hãi thét lên.
Môi ngậm lấy khuyên tai khéo léo nhẹ nhàng cắn,
hơi thở nóng bỏng chiếm lấy tất cả hô hấp của cô,
bàn tay to xoa nhẹ eo,
dịu dàng mang theo mị hoặc,
tiếp theo vùng bụng bằng phẳng rồi tiến về phía trước,
xoa lên vú vừa tròn vừa mềm,
rất nhanh tiếng thét sợ hãi biến thành tiếng rên rĩ động lòng người.
Tô Lực Hằng cũng không nhịn được ngọn lửa thiêu đốt trong bụng,
tách ra chân cô,
trực tiếp vọt vào phía sau.
“A ~” Mặc dù trải qua rất nhiều lần,
nhưng khổng lồ dồi dào sức sống của hắn làm cô có chút không thích ứng.
Mà sức mạnh cùng tốc độ của hắn làm cô đáp ứng không xuể,
nắm chặc chăn,
tiếp nhận hắn va chạm trên người mình.
“Nhẹ chút,
chậm ~” Không để ý tiếng thét cô,
vì cô phải thích ứng theo hắn,
Tô Lực Hằng ôm cô bé phía dưới,
tận tình buông thả. . . . . .
“A~” Một lúc lâu hắn gầm lên một tiếng,
một luồng nóng bỏng chảy vào trong cơ thể cô.
Rốt cục mệt mỏi ngã xuống giường,
vẫn không quên ôm cô vào trong ngực.
Tựa vào trong ngực hắn,
lý trí rốt cục dần tĩnh táo,
Liễu Uyển Nhi bỗng nhiên hoảng sợ nhìn về phía Tô Lực Hằng: “Anh,
anh không đem đứa bé bỏ vào trong bụng em chứ?”
Thiếu chút nữa đã quên sáng hôm nay hắn vừa nói lời tàn ác.
Tô Lực Hằng siết chặt vòng tay nhốt cô vào bên trong,
nhắm mắt lại không để ý tới vấn đề của cô.
Kể từ lần trước biết nhật kỳ kinh nguyệt của cô,
hắn biết kỳ an toàn của cô nhưng không nói với cô,
đây là trừng phạt cô trốn khỏi nhà.
Người đàn ông bên cạnh rất nhanh ngủ đi,
qua một đêm chưa chợp mắt bây giờ hắn ngủ rất say,
còn Liễu Uyển Nhi thật vất vả mới ngủ nhưng nằm ác mộng liên tục,
ở trong mộng cô nhìn thấy Tô Lực Hằng ôm một đứa bé chạy theo cô.