Chương 1 - Thượng Thần Nhặt Được Con Hổ Nhỏ
Chương 2 - Con Hổ Nhỏ Tên Là Duyệt Nhi
Chương 3 - Sở Từ
Chương 4 - Bị Dọa Thành Hình Người
Chương 5 - Phàm Nhân Thực Cũng Không Gạt Ta
Chương 6 - Đạp Vũ Thượng Thần
Chương 7 - Ngoan Ngoãn Đứng Ở Đây
Chương 8 - Một Đoạn Thầy Trò Cấm Luyến
Chương 9 - Ngươi Và Đạp Vũ Thượng Thần Có Quan Hệ Gì
Chương 10 - Trừ Phi Tiểu Ái Đồ Hôn Ta Một Cái
Chương 11 - Nữ Nhân Của Bổn Quân
Chương 12 - Chúng Ta Quen Biết Nhau Sao?
Chương 13 - Chỉ Là Đang Tìm Tiểu Ái Đồ Của Ta Mà Thôi
Chương 14 - Hỏa Phượng Hoàng Rất Mạnh Mẽ
Chương 15 - Đồ Đệ Ngây Thơ Đáng Yêu, Sư Phụ Bao Dung Sủng Ái
Chương 16 - Để Hắn Làm Tùy Tùng Của Con…
Chương 17 - Nếu Như Ta Ra Đi Trước Con
Chương 18 - Đồng Ý Ở Bên Cạnh Ta
Chương 19 - Điều Ta Muốn Làm Nhất Trong Ba Trăm Năm
Chương 20 - Huyễn Oanh Lưu Ly Trượng
Chương 21 - Mỗi Người Một Bao Hạt Hướng Dương
Chương 22 - Tử Dao Thần Quân
Chương 23 - Cùng Nhau Thụ Kiếp
Chương 24 - Nàng Sống, Ta Mới Sống
Chương 25 - Tử Hổ Thất Mệnh
Chương 26 - Ta Muốn Trở Thành Người Giàu Nhất Lục Giới
Chương 27 - Sẽ Luôn Đối Với Nàng Như Vậy, Được Không?
Chương 28 - Tử Tẫn Ấn Xuất Hiện
Chương 29 - Bắt Giặc Bắt Vua
Chương 30 - Sát Na Phương Hoa
Chương 31 - Một Mồi Lửa Đốt Trụi Bồng Lai Tiên Sơn Các Ngươi
Chương 32 - Lại Đi Đông Hải
Chương 33 - Ai Nghe Ai
Chương 34 - Yêu Đương Vụng Trộm Trong Truyền Thuyết
Chương 35 - Ta Muốn Ăn Thịt!
Chương 36 - Ai Dám Có Ý Kiến?
Chương 37 - Ta Thật Sự Không Thú Vị Sao?
Chương 38 - Khó Khăn Giải Biển Cạn
Chương 39 - Người Và Bọn Họ Không Giống Nhau
Chương 40 - Lưỡng Tình Tương Duyệt.
Chương 41 - Ta Luôn Có Thể Làm Thay Nàng
Chương 42 - Thư Khiêu Chiến Một Cách Lộ Liễu
Chương 43 - Ta Đối Với Cô Nương Nhất Kiến Chung Tình
Chương 44 - Muốn Đi Doanh Châu
Chương 45 - Mỗi Một Sợi Tóc Của Người Đều Rất Đẹp
Chương 46 - Sát Ý Của Tức Mặc Ly
Chương 47 - Mơ Mơ Hồ Hồ
Chương 48 - Ta Cưới Nàng Làm Vợ, Được Không?
Chương 49 - Biến Cố Bồng Lai. Duyệt Nhi Tức Giận.
Chương 50 - Vũ Trụ Nhỏ Của Duyệt Nhi Bùng Nổ
Chương 51 - Trọn Đời Trọn Kiếp Một Đôi
Chương 52 - Nàng Vốn Là Một Cô Hổ Nhỏ
Chương 53 - “Lạc Thủy” Thượng Thần
Chương 54 - Nghịch Viêm Mua Mạng
Chương 55 - Ôm Cây Đợi “Hổ”(1)
Chương 56 - Ôm Cây Đợi Hổ (2)
Chương 57 - Ôm Cây Đợi Hổ (3)
Chương 58 - Ôm Cây Đợi Hổ(4)
Chương 59 - Tức Mặc Ly Và Sở Từ Giao Chiến(1)
Chương 60 - Tức Mặc Ly Và Sở Từ Giao Chiến(2)
Chương 61 - Tức Mặc Ly Và Sở Từ Giao Chiến(3)
Chương 62 - Tức Mặc Ly Và Sở Từ Giao Chiến (4)
Chương 63 - Mập Mờ(1)
Chương 64 - Mập Mờ(2)
Chương 65 - Mập Mờ(3)
Chương 66 - Tức Mặc Ly Là Vận May Của Ta(1)
Chương 67 - Tức Mặc Ly Là Vận May Của Ta (2)
Chương 68 - Tức Mặc Ly Là Vận May Của Ta (3)
Chương 69 - Cô Hổ Nhỏ Bỏ Nhà Ra Đi (1)
Chương 70 - Cô Hổ Nhỏ Bỏ Nhà Ra Đi(2)
Chương 71 - Cô Hổ Nhỏ Bỏ Nhà Ra Đi(3)
Chương 72 - Cô Hổ Nhỏ Bỏ Nhà Ra Đi (4)
Chương 73 - Cô Hổ Nhỏ Và Sở Từ Bỏ Trốn(1)
Chương 74 - Cô Hổ Nhỏ Và Sở Từ Bỏ Trốn(2)
Chương 75 - Cô Hổ Nhỏ Và Sở Từ Bỏ Trốn(3)
Chương 76 - Mặc Ly Sẽ Không Vui (1)
Chương 77 - Mặc Ly Sẽ Không Vui(2)
Chương 78 - Mặc Ly Sẽ Không Vui(3)
Chương 79 - Lục Bằng Hứa Đuổi Tới
Chương 80 - Không Ngoan Sẽ Đánh Mông (1)
Chương 81 - Không Ngoan Sẽ Đánh Mông (2)
Chương 82 - Không Ngoan Sẽ Đánh Mông (3)
Chương 83 - Không Ngoan Sẽ Đánh Mông (4)
Chương 84 - Yêu Đừng Chia Ly
Chương 85 - Bách Ngự Thống Lĩnh
Chương 86 - Vua Của Vạn Thú
Chương 87 - Quy Vương Quá Hải
Chương 88 - Tiểu Ái Đồ, Vi Sư Đến Rồi (1)
Chương 89 - Tiểu Ái Đồ, Vi Sư Đến Rồi (2)
Chương 90 - Tiểu Ái Đồ, Song Tu Cùng Sư Phụ Được Không?(1)
Chương 91 - Tiểu Ái Đồ, Song Tu Cùng Sư Phụ Được Không?(2)
Chương 92 - Cơn Giận Ngút Trời Của Mặc Ly(1)
Chương 93 - Cơn Giận Ngút Trời Của Mặc Ly(2)
Chương 94 - Cơn Giận Ngút Trời Của Mặc Ly(3)
Chương 95 - Nàng Vĩnh Viễn Chỉ Có Thể Là Của Ta(1)
Chương 96 - Nàng Vĩnh Viễn Chỉ Có Thể Là Của Ta(2)
Chương 97 - Duyệt Nhi, Đừng Thay Đổi Đừng Lãng Quên
Chương 98 - Gặp Lại…Không Nhận Ra (1)
Chương 99 - Gặp Lại…Không Nhận Ra (2)
Chương 100 - 74: Gặp Lại…Không Nhận Ra (3)
Chương 101 - Vội Vàng Chạy Trốn
Chương 102 - Bảo Vệ Nàng Cả Đời Bình An
Chương 103 - Lúc Hoa Rơi Lại Gặp Chàng(1)
Chương 104 - Lúc Hoa Rơi Lại Gặp Chàng(2)
Chương 105 - Chúc Chàng Ngồi Trên Giang Sơn Vạn Lý(1)
Chương 106 - Chúc Chàng Ngồi Trên Giang Sơn Vạn Lý(2)
Chương 107 - Cứu Muôn Dân, Khó Cứu Bệnh Tình(1)
Chương 108 - Cứu Muôn Dân, Khó Cứu Bệnh Tình(2)
Chương 109 - Cứu Muôn Dân, Khó Cứu Bệnh Tình(3)
Chương 110 - Ta, Ta Đổi Màu Rồi!
Chương 111 - Chàng Là Độc Nhất Vô Nhị (1)
Chương 112 - Chàng Là Độc Nhất Vô Nhị (2)
Chương 113 - Chàng Là Độc Nhất Vô Nhị (3)
Chương 114 - Ta Mới Là Người Của Nàng(1)
Chương 115 - Ta Mới Là Người Của Nàng(2)
Chương 116 - Liệu Có Phải Không Muốn Gặp Ta
Chương 117 - Mặc Ly Không Phải Của Ngươi, Là Của Ta(1)
Chương 118 - Mặc Ly Không Phải Của Ngươi, Là Của Ta(2)
Chương 119 - Cướp Thần Quân Làm Áp Trại Tướng Công(1)
Chương 120 - Cướp Thần Quân Làm Áp Trại Tướng Công(2)
Chương 121 - Lục Giới Sủng Hôn, Ăn Sạch Cô Hổ Nhỏ(1)
Chương 122 - Lục Giới Sủng Hôn, Ăn Sạch Cô Hổ Nhỏ(2)
Chương 123 - Lục Giới Sủng Hôn, Ăn Sạch Cô Hổ Nhỏ (3)
Chương 124 - Lục Giới Sủng Hôn, Ăn Sạch Cô Hổ Nhỏ (4)
Chương 125 - Cô Hổ Nhỏ Sợ Hãi (1)
Chương 126 - Cô Hổ Nhỏ Sợ Hãi (2)
Chương 127 - Cô Hổ Nhỏ Bị Bắt Nạt (1)
Chương 128 - Cô Hổ Nhỏ Bị Bắt Nạt (2)
Chương 129 - Không Có Chàng, Nàng Không Là Gì
Chương 130 - Ngực Lớn Không Được À (1)
Chương 131 - Ngực Lớn Không Được À (2)
Chương 132 - Người Rất Giống Sư Phụ (1)
Chương 133 - Người Rất Giống Sư Phụ (2)
Chương 134 - Người Rất Giống Sư Phụ (3)
Chương 135 - Nàng Không Biết Nàng Là Người Của Ai?
Chương 136 - Nàng Không Yếu Ớt, Vô Tri
Chương 137 - Mộ Phong Thiên Thần
Chương 138 - Khởi Đầu Mới
Chương 139 - Quỳ Một Trăm Ngày(1)
Chương 140 - Quỳ Một Trăm Ngày (2)
Chương 141 - Cô Hổ Nhỏ Và Mặc Ly Cãi Nhau (1)
Chương 142 - Cô Hổ Nhỏ Và Mặc Ly Cãi Nhau(2)
Chương 143 - Không Bao Giờ Trở Lại Nữa
Chương 144 - Mặc Ly Bị Thương, Hỏa Phượng Trở Về (1)
Chương 145 - Mặc Ly Bị Thương, Hỏa Phượng Trở Về (2)
Chương 146 - Ta Sai Rồi, Chàng Trở Lại Đi (1)
Chương 147 - Thiếp Sai Rồi, Chàng Trở Lại Đi (2)
Chương 148 - Thời Gian Cô Phụ Thâm Tình
Chương 149 - Ăn Không Được Thịt Hổ (1)
Chương 150 - Ăn Không Được Thịt Hổ (2)
Chương 151 - Sinh Hổ Con Đầy Khắp Núi
Chương 152 - Đây Là Muốn Giao Đấu A
Chương 153 - Yếu Điểm Mạnh Nhất
Chương 154 - Tiểu Ái Đồ Duy Nhất Trong Đời
Chương 155 - Thiếu Niên Tựa Gió Xuân
Chương 156 - Kiếp Sau Nàng Độ Cho Ta, Có Được Không?(1)
Chương 157 - Kiếp Sau Nàng Độ Cho Ta, Có Được Không? (2)
Chương 158 - Tập Hợp Binh Lực Lục Giới, Phản Rồi!
Chương 159 - Cô Hổ Nhỏ Đột Nhiên Ngất Xỉu!(1)
Chương 160 - Cô Hổ Nhỏ Đột Nhiên Ngất Xỉu! (2)
Chương 161 - Cô Hổ Nhỏ Ầm Ĩ (1)
Chương 162 - Cô Hổ Nhỏ Ầm Ĩ (2)
Chương 163 - Thằng Bé Không Phải Hổ Con! (1)
Chương 164 - Thằng Bé Không Phải Hổ Con! (2)
Chương 165 - Một Lớn Một Nhỏ Gặp Họa(1)
Chương 166 - Một Lớn Một Nhỏ Gặp Họa (2)
Chương 167 - Chúng Ta Không Hợp (1)
Chương 168 - Chúng Ta Không Hợp (2)
Chương 169 - Yêu Chiều Vô Tận (1)
Chương 170 - Yêu Chiều Vô Tận (2)
Chương 171 - Cam Nguyện Chịu Đựng
Chương 172 - Hoa Sen Hắc Ám Đáng Ghét
Chương 173 - Thả Hổ Về Rừng. Ta Tiễn Cô Một Đoạn (1)
Chương 174 - Thả Hổ Về Rừng. Ta Tiễn Cô Một Đoạn (2)
Chương 175 - Đám Ngu Xuẩn Các Ngươi
Chương 176 - Thắng Chính Là Thắng
Chương 177 - Hơn Bảy Vạn Năm Nàng Nói Đủ Hay Không
Chương 178 - Đại Kết Cục (Thượng) (1)
Chương 179 - Đại Kết Cục (Thượng) (2)
Chương 180 - Đại Kết Cục (Hạ) (1)
Chương 181 - Đại Kết Cục (Hạ) (2)
Chương 182 - Đại Kết Cục (Hạ) (3)
Chương 183 - Đại Kết Cục (Hạ) (4)
Chương 184 - Đại Kết Cục (Hạ) (5)
Chương 185 - Đại Kết Cục (Hạ) (6)
Chương 186 - Đại Kết Cục (Hạ) (7)
Chương 187 - Đại Kết Cục (Hạ) (8)
Chương 1 - Thượng Thần Nhặt Được Con Hổ Nhỏ
Chương 2 - Con Hổ Nhỏ Tên Là Duyệt Nhi
Chương 3 - Sở Từ
Chương 4 - Bị Dọa Thành Hình Người
Chương 5 - Phàm Nhân Thực Cũng Không Gạt Ta
Chương 6 - Đạp Vũ Thượng Thần
Chương 7 - Ngoan Ngoãn Đứng Ở Đây
Chương 8 - Một Đoạn Thầy Trò Cấm Luyến
Chương 9 - Ngươi Và Đạp Vũ Thượng Thần Có Quan Hệ Gì
Chương 10 - Trừ Phi Tiểu Ái Đồ Hôn Ta Một Cái
Chương 11 - Nữ Nhân Của Bổn Quân
Chương 12 - Chúng Ta Quen Biết Nhau Sao?
Chương 13 - Chỉ Là Đang Tìm Tiểu Ái Đồ Của Ta Mà Thôi
Chương 14 - Hỏa Phượng Hoàng Rất Mạnh Mẽ
Chương 15 - Đồ Đệ Ngây Thơ Đáng Yêu, Sư Phụ Bao Dung Sủng Ái
Chương 16 - Để Hắn Làm Tùy Tùng Của Con…
Chương 17 - Nếu Như Ta Ra Đi Trước Con
Chương 18 - Đồng Ý Ở Bên Cạnh Ta
Chương 19 - Điều Ta Muốn Làm Nhất Trong Ba Trăm Năm
Chương 20 - Huyễn Oanh Lưu Ly Trượng
Chương 21 - Mỗi Người Một Bao Hạt Hướng Dương
Chương 22 - Tử Dao Thần Quân
Chương 23 - Cùng Nhau Thụ Kiếp
Chương 24 - Nàng Sống, Ta Mới Sống
Chương 25 - Tử Hổ Thất Mệnh
Chương 26 - Ta Muốn Trở Thành Người Giàu Nhất Lục Giới
Chương 27 - Sẽ Luôn Đối Với Nàng Như Vậy, Được Không?
Chương 28 - Tử Tẫn Ấn Xuất Hiện
Chương 29 - Bắt Giặc Bắt Vua
Chương 30 - Sát Na Phương Hoa
Chương 31 - Một Mồi Lửa Đốt Trụi Bồng Lai Tiên Sơn Các Ngươi
Chương 32 - Lại Đi Đông Hải
Chương 33 - Ai Nghe Ai
Chương 34 - Yêu Đương Vụng Trộm Trong Truyền Thuyết
Chương 35 - Ta Muốn Ăn Thịt!
Chương 36 - Ai Dám Có Ý Kiến?
Chương 37 - Ta Thật Sự Không Thú Vị Sao?
Chương 38 - Khó Khăn Giải Biển Cạn
Chương 39 - Người Và Bọn Họ Không Giống Nhau
Chương 40 - Lưỡng Tình Tương Duyệt.
Chương 41 - Ta Luôn Có Thể Làm Thay Nàng
Chương 42 - Thư Khiêu Chiến Một Cách Lộ Liễu
Chương 43 - Ta Đối Với Cô Nương Nhất Kiến Chung Tình
Chương 44 - Muốn Đi Doanh Châu
Chương 45 - Mỗi Một Sợi Tóc Của Người Đều Rất Đẹp
Chương 46 - Sát Ý Của Tức Mặc Ly
Chương 47 - Mơ Mơ Hồ Hồ
Chương 48 - Ta Cưới Nàng Làm Vợ, Được Không?
Chương 49 - Biến Cố Bồng Lai. Duyệt Nhi Tức Giận.
Chương 50 - Vũ Trụ Nhỏ Của Duyệt Nhi Bùng Nổ
Chương 51 - Trọn Đời Trọn Kiếp Một Đôi
Chương 52 - Nàng Vốn Là Một Cô Hổ Nhỏ
Chương 53 - “Lạc Thủy” Thượng Thần
Chương 54 - Nghịch Viêm Mua Mạng
Chương 55 - Ôm Cây Đợi “Hổ”(1)
Chương 56 - Ôm Cây Đợi Hổ (2)
Chương 57 - Ôm Cây Đợi Hổ (3)
Chương 58 - Ôm Cây Đợi Hổ(4)
Chương 59 - Tức Mặc Ly Và Sở Từ Giao Chiến(1)
Chương 60 - Tức Mặc Ly Và Sở Từ Giao Chiến(2)
Chương 61 - Tức Mặc Ly Và Sở Từ Giao Chiến(3)
Chương 62 - Tức Mặc Ly Và Sở Từ Giao Chiến (4)
Chương 63 - Mập Mờ(1)
Chương 64 - Mập Mờ(2)
Chương 65 - Mập Mờ(3)
Chương 66 - Tức Mặc Ly Là Vận May Của Ta(1)
Chương 67 - Tức Mặc Ly Là Vận May Của Ta (2)
Chương 68 - Tức Mặc Ly Là Vận May Của Ta (3)
Chương 69 - Cô Hổ Nhỏ Bỏ Nhà Ra Đi (1)
Chương 70 - Cô Hổ Nhỏ Bỏ Nhà Ra Đi(2)
Chương 71 - Cô Hổ Nhỏ Bỏ Nhà Ra Đi(3)
Chương 72 - Cô Hổ Nhỏ Bỏ Nhà Ra Đi (4)
Chương 73 - Cô Hổ Nhỏ Và Sở Từ Bỏ Trốn(1)
Chương 74 - Cô Hổ Nhỏ Và Sở Từ Bỏ Trốn(2)
Chương 75 - Cô Hổ Nhỏ Và Sở Từ Bỏ Trốn(3)
Chương 76 - Mặc Ly Sẽ Không Vui (1)
Chương 77 - Mặc Ly Sẽ Không Vui(2)
Chương 78 - Mặc Ly Sẽ Không Vui(3)
Chương 79 - Lục Bằng Hứa Đuổi Tới
Chương 80 - Không Ngoan Sẽ Đánh Mông (1)
Chương 81 - Không Ngoan Sẽ Đánh Mông (2)
Chương 82 - Không Ngoan Sẽ Đánh Mông (3)
Chương 83 - Không Ngoan Sẽ Đánh Mông (4)
Chương 84 - Yêu Đừng Chia Ly
Chương 85 - Bách Ngự Thống Lĩnh
Chương 86 - Vua Của Vạn Thú
Chương 87 - Quy Vương Quá Hải
Chương 88 - Tiểu Ái Đồ, Vi Sư Đến Rồi (1)
Chương 89 - Tiểu Ái Đồ, Vi Sư Đến Rồi (2)
Chương 90 - Tiểu Ái Đồ, Song Tu Cùng Sư Phụ Được Không?(1)
Chương 91 - Tiểu Ái Đồ, Song Tu Cùng Sư Phụ Được Không?(2)
Chương 92 - Cơn Giận Ngút Trời Của Mặc Ly(1)
Chương 93 - Cơn Giận Ngút Trời Của Mặc Ly(2)
Chương 94 - Cơn Giận Ngút Trời Của Mặc Ly(3)
Chương 95 - Nàng Vĩnh Viễn Chỉ Có Thể Là Của Ta(1)
Chương 96 - Nàng Vĩnh Viễn Chỉ Có Thể Là Của Ta(2)
Chương 97 - Duyệt Nhi, Đừng Thay Đổi Đừng Lãng Quên
Chương 98 - Gặp Lại…Không Nhận Ra (1)
Chương 99 - Gặp Lại…Không Nhận Ra (2)
Chương 100 - 74: Gặp Lại…Không Nhận Ra (3)
Chương 101 - Vội Vàng Chạy Trốn
Chương 102 - Bảo Vệ Nàng Cả Đời Bình An
Chương 103 - Lúc Hoa Rơi Lại Gặp Chàng(1)
Chương 104 - Lúc Hoa Rơi Lại Gặp Chàng(2)
Chương 105 - Chúc Chàng Ngồi Trên Giang Sơn Vạn Lý(1)
Chương 106 - Chúc Chàng Ngồi Trên Giang Sơn Vạn Lý(2)
Chương 107 - Cứu Muôn Dân, Khó Cứu Bệnh Tình(1)
Chương 108 - Cứu Muôn Dân, Khó Cứu Bệnh Tình(2)
Chương 109 - Cứu Muôn Dân, Khó Cứu Bệnh Tình(3)
Chương 110 - Ta, Ta Đổi Màu Rồi!
Chương 111 - Chàng Là Độc Nhất Vô Nhị (1)
Chương 112 - Chàng Là Độc Nhất Vô Nhị (2)
Chương 113 - Chàng Là Độc Nhất Vô Nhị (3)
Chương 114 - Ta Mới Là Người Của Nàng(1)
Chương 115 - Ta Mới Là Người Của Nàng(2)
Chương 116 - Liệu Có Phải Không Muốn Gặp Ta
Chương 117 - Mặc Ly Không Phải Của Ngươi, Là Của Ta(1)
Chương 118 - Mặc Ly Không Phải Của Ngươi, Là Của Ta(2)
Chương 119 - Cướp Thần Quân Làm Áp Trại Tướng Công(1)
Chương 120 - Cướp Thần Quân Làm Áp Trại Tướng Công(2)
Chương 121 - Lục Giới Sủng Hôn, Ăn Sạch Cô Hổ Nhỏ(1)
Chương 122 - Lục Giới Sủng Hôn, Ăn Sạch Cô Hổ Nhỏ(2)
Chương 123 - Lục Giới Sủng Hôn, Ăn Sạch Cô Hổ Nhỏ (3)
Chương 124 - Lục Giới Sủng Hôn, Ăn Sạch Cô Hổ Nhỏ (4)
Chương 125 - Cô Hổ Nhỏ Sợ Hãi (1)
Chương 126 - Cô Hổ Nhỏ Sợ Hãi (2)
Chương 127 - Cô Hổ Nhỏ Bị Bắt Nạt (1)
Chương 128 - Cô Hổ Nhỏ Bị Bắt Nạt (2)
Chương 129 - Không Có Chàng, Nàng Không Là Gì
Chương 130 - Ngực Lớn Không Được À (1)
Chương 131 - Ngực Lớn Không Được À (2)
Chương 132 - Người Rất Giống Sư Phụ (1)
Chương 133 - Người Rất Giống Sư Phụ (2)
Chương 134 - Người Rất Giống Sư Phụ (3)
Chương 135 - Nàng Không Biết Nàng Là Người Của Ai?
Chương 136 - Nàng Không Yếu Ớt, Vô Tri
Chương 137 - Mộ Phong Thiên Thần
Chương 138 - Khởi Đầu Mới
Chương 139 - Quỳ Một Trăm Ngày(1)
Chương 140 - Quỳ Một Trăm Ngày (2)
Chương 141 - Cô Hổ Nhỏ Và Mặc Ly Cãi Nhau (1)
Chương 142 - Cô Hổ Nhỏ Và Mặc Ly Cãi Nhau(2)
Chương 143 - Không Bao Giờ Trở Lại Nữa
Chương 144 - Mặc Ly Bị Thương, Hỏa Phượng Trở Về (1)
Chương 145 - Mặc Ly Bị Thương, Hỏa Phượng Trở Về (2)
Chương 146 - Ta Sai Rồi, Chàng Trở Lại Đi (1)
Chương 147 - Thiếp Sai Rồi, Chàng Trở Lại Đi (2)
Chương 148 - Thời Gian Cô Phụ Thâm Tình
Chương 149 - Ăn Không Được Thịt Hổ (1)
Chương 150 - Ăn Không Được Thịt Hổ (2)
Chương 151 - Sinh Hổ Con Đầy Khắp Núi
Chương 152 - Đây Là Muốn Giao Đấu A
Chương 153 - Yếu Điểm Mạnh Nhất
Chương 154 - Tiểu Ái Đồ Duy Nhất Trong Đời
Chương 155 - Thiếu Niên Tựa Gió Xuân
Chương 156 - Kiếp Sau Nàng Độ Cho Ta, Có Được Không?(1)
Chương 157 - Kiếp Sau Nàng Độ Cho Ta, Có Được Không? (2)
Chương 158 - Tập Hợp Binh Lực Lục Giới, Phản Rồi!
Chương 159 - Cô Hổ Nhỏ Đột Nhiên Ngất Xỉu!(1)
Chương 160 - Cô Hổ Nhỏ Đột Nhiên Ngất Xỉu! (2)
Chương 161 - Cô Hổ Nhỏ Ầm Ĩ (1)
Chương 162 - Cô Hổ Nhỏ Ầm Ĩ (2)
Chương 163 - Thằng Bé Không Phải Hổ Con! (1)
Chương 164 - Thằng Bé Không Phải Hổ Con! (2)
Chương 165 - Một Lớn Một Nhỏ Gặp Họa(1)
Chương 166 - Một Lớn Một Nhỏ Gặp Họa (2)
Chương 167 - Chúng Ta Không Hợp (1)
Chương 168 - Chúng Ta Không Hợp (2)
Chương 169 - Yêu Chiều Vô Tận (1)
Chương 170 - Yêu Chiều Vô Tận (2)
Chương 171 - Cam Nguyện Chịu Đựng
Chương 172 - Hoa Sen Hắc Ám Đáng Ghét
Chương 173 - Thả Hổ Về Rừng. Ta Tiễn Cô Một Đoạn (1)
Chương 174 - Thả Hổ Về Rừng. Ta Tiễn Cô Một Đoạn (2)
Chương 175 - Đám Ngu Xuẩn Các Ngươi
Chương 176 - Thắng Chính Là Thắng
Chương 177 - Hơn Bảy Vạn Năm Nàng Nói Đủ Hay Không
Chương 178 - Đại Kết Cục (Thượng) (1)
Chương 179 - Đại Kết Cục (Thượng) (2)
Chương 180 - Đại Kết Cục (Hạ) (1)
Chương 181 - Đại Kết Cục (Hạ) (2)
Chương 182 - Đại Kết Cục (Hạ) (3)
Chương 183 - Đại Kết Cục (Hạ) (4)
Chương 184 - Đại Kết Cục (Hạ) (5)
Chương 185 - Đại Kết Cục (Hạ) (6)
Chương 186 - Đại Kết Cục (Hạ) (7)
Chương 187 - Đại Kết Cục (Hạ) (8)
Đám Cửu Kiếm triệu kiếm đến định tấn công Vu Hồng thì Duyệt Nhi ngăn lại nói: “Không được giết cô ta. Để sau này ta bắt cô ta phải quỳ gối dưới chân ta một trăm ngày! Ta đã hủy đi tọa kỵ của ngươi, ngươi muốn gì? Ta bồi thường cho ngươi!
”
Vu Hồng thấy tứ đại thần sứ của Tức Mặc gia đều ở đây thì trong lòng sớm đã có chút hoảng hốt, đối địch với Tức Mặc gia cũng không phải là ý muốn của nàng, thấy họ chuẩn bị xông tới, trong lòng nàng đã nghĩ đến việc “Mạng mình xong rồi!
”, không ngờ thế nhưng lại bị tiểu cô nương đó cản lại.
Mọi người vây quanh đều tản ra xa một chút, hơi khó tin nhìn Duyệt Nhi, thì ra tiểu cô nương trông chẳng chút tu vi không chút pháp thuật này thật sự là thê tử trong lời đồn của Lạc Thủy Thần quân? Cho dù không dám tin, nhưng đám người Cửu Kiếm vừa xuất hiện đích thực là tứ đại thần sứ của Tức Mặc phủ, khiến người khác không tin cũng không được.
Ninh Tê vội thay Duyệt Nhi phủi phủi bụi trên người, trong lòng có chút không nỡ, Duyệt Nhi cô nương hình như bị người ta ức hiếp, cũng không biết nghĩ thế nào, thế nhưng một chút ý thức phản kháng cũng không có.
Vu Hồng thấy đám người Cửu Kiếm quả nhiên ngừng công kích, thầm nghĩ đúng là tiểu cô nương này dễ lừa gạt, đương nhiên cũng theo đó cho bậc thang đi xuống: “Ngươi hủy ngọc liên của ta, vậy bồi thường ngọc liên cho ta.
”
Cửu Kiếm bất đắc dĩ nhìn Duyệt Nhi, thật sự không hiểu nàng đang nghĩ gì, nếu là nàng, nàng sẽ xông tới hung hăng đánh đồ nữ nhân đáng ghét này một trận dữ dội rồi nói tiếp. Không tình nguyện từ trong túi càn khôn lấy ra một thẻ bài hình một phiến lá, ném về phía Vu Hồng: “Cầm tới Thanh Hà Thần phủ, tự nhiên có thể đổi được ngọc liên.
”
Dứt lời cũng không để ý nàng ta, không tình nguyện đứng sau lưng Duyệt Nhi.
Duyệt Nhi thấy ngọc liên thật sự có thể bồi thường, tức thì cũng chẳng dây dưa nữa, phi người liền hướng bên ngoài bay đi, được một nửa, lại quay trở lại, nhặt mấy phiến lá trên đất cho vào trong túi càn khôn, đá Vu Hồng hãy còn ngồi trên ngọc liên: “Cái này là của ta rồi, ngươi leo xuống.
”
Vu Hồng hung hăng bay người rời khỏi ngọc liên, Duyệt Nhi cũng không nhìn nàng, ôm lấy ngọc liên, tức giận phì phì bay đi.
Duyệt Nhi vốn không phân biệt được phương hướng, lung tung bay được một đoạn thì liền phát hiện bản thân đã bay tới một vùng trời Thần giới tráng lệ.
Nàng ôm ngọc liên, ngọc liên vốn là tọa kỵ, so với cơ thể nàng còn lớn hơn nhiều, Duyệt Nhi miễn cưỡng mới có thể dùng cánh tay ôm lấy, đám người Cửu Kiếm bất đắc dĩ nhìn nàng, bất luận khuyên thế nào, nàng cũng khẳng định không đem ngọc liên này giao cho họ cầm, cũng không chịu thu vào trong túi càn khôn, chỉ nói ngọc liên bị đau, nàng ôm nó an ủi nó.
Ai nấy đều không nói gì:….
Tiểu cô nương từ đâu đến thế?
“Ý, mọi người nhìn xem, bên đó là gì vậy?”
Cửu Kiếm ngước mắt nhìn một dãy cung điện nối đuôi chằng chịt trong thần sơn, nói: “Đó là Họa Mạt.
”
“Họa Mạt là nơi nào? Dùng vẽ tranh sao?” Cô hổ nhỏ không hiểu.
Túc Tịch cười đáp: ‘Họa Mạt là học đường duy nhất ở Thần giới chúng ta. Có điều, nói là học đường nhưng cũng không phải là học đường đọc sách biết chữ như ngũ giới mà là nơi bồi dưỡng các nhân vật đứng đầu của Thần giới, rất nhiều Thần tộc thế gia đều đưa thần tử thần nữ nhà mình đến đây tiếp nhận rèn luyện, nâng cao năng lực. Thần xuất thân từ Họa Mạt, tu vi và linh lực gần như đều là đỉnh cao.
”
Tai cô hổ nhỏ run run, hai mắt phát sáng: “Nâng cao tu vi ư…Đỉnh cao ư...
”
Dáng người nhỏ nhắn đã hướng phía phủ đệ đó bay đi.
Trong một sân viện nhỏ.
Thư Quyển đẩy đẩy Quy Kỳ đang ở bên cạnh: “Ngươi xem, tiểu cô nương chỗ bức tường đó nhìn ngươi rất lâu…”
Quy Kỳ sớm đã phát hiện, lắc đầu nói: “Ta múa kiếm đích thực xem như là đẹp nhất ở Thần gới, nàng ấy nhìn nhiều cũng là bình thường.
”
Thư Quyển nở nụ cười xấu xa: “ Rất nhiều cô nương đến đây ngắm ngươi, ngươi chẳng lẽ cho rằng họ đều đến xem ngươi múa kiếm?”
Quy Kỳ chau mày: “Ý ngươi là sao?”
Thư Quyển lại nhìn tiểu cô nương phấn điêu ngọc mài đang ngây người ôm ngọc liên nơi mái hiên, đôi mắt to tròn chớp chớp nhìn bọn họ, ai nha, y đã rất nhiều năm chưa từng gặp qua bé gái nào đáng yêu như vậy, nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ thản nhiên nói: “Có dụng ý khác.
”2
2Nguyên văn: Túy ông chi ý bất tại tửu (ý của túy ông không phải ở rượu)
Quy Kỳ xoay người, tra kiếm vào vỏ, lấy lại hơi rồi bay người đến nơi mái hiên, cũng ngồi bên cạnh tiểu cô nương.
Thật chịu không nổi tên huynh đệ Thư Quyển của y, nhìn giống như rất đứng đắn nhưng kỳ thực là kẻ mê tám chuyện, rất thích trêu chọc y.
Nhìn gần mới phát hiện tiểu cô nương này đường nét thật sự rất đẹp, khiến người yêu thương. Quy Kỳ vội thu lại tầm mắt, nói: “Tiểu cô nương, cô ngồi ở đây đã rất lâu rồi, là nhìn ta sao?”
Thư Quyển suýt nữa thì ngất đi, y thuận miệng nói thôi mà, cái tên Quy Kỳ ham học hỏi mãnh liệt này lại tự mình chạy đi hỏi người ta, còn hỏi rất chi là trực tiếp nữa! Đến cùng là có đầu óc hay không đây!
Duyệt Nhi nhìn Quy Kỳ ngồi bên cạnh, ánh mắt lướt qua không chút thay đổi, cũng không để ý Thư Quyển, tầm mắt dừng lại trên ngọc liên, nói: “Ta nhìn hai người luyện kiếm, hai người sao lại không luyện nữa?” Nàng đến xem đã lâu rồi, phát hiện bọn họ luyện kiếm đích thực rất đẹp mắt, học đường? Hình như là chơi rất rất vui.
Quy Kỳ có chút kinh ngạc, y không phải kẻ tự luyến nhưng cũng biết dáng vẻ mình cũng có vài phần phong lưu lỗi lạc, từng gặp các thần nữ đều vì dáng vẻ của y mà nhìn nhiều hơn một chút, sao mà tiểu cô nương này lại giống như đầu gỗ chỉ nhẹ nhàng liếc ymột cái mà thôi?
Không chỉ Quy Kỳ, Thư Quyển cũng muốn hỏi.
Nếu bọn họ biết ngày ngày ở trước mặt nàng chính là những nhân vật như Lạc Thủy Thần quân, Đạp Vũ Thần quân, Sở Từ Ma quân thì sẽ biết nguyên nhân tiểu cô nương phớt lờ họ.
Duyệt Nhi thấy họ không đáp, ánh mắt nhìn Thư Quyển hãy còn đứng trong sân, y cũng sững người nhìn nàng, nàng đành hỏi: “Học đường tốt chứ? Có ích không?”
Quy Kỳ bị đả kích: “Họa Mạt cũng không giống học đường bình thường, đừng có nghĩ về nơi này như vậy. Cô ra khỏi Thần giới mà hỏi thử xem, thần tử thần nữ của Thần giới ai lại không lấy việc vào Họa Mạt học làm vinh dự. Còn về phần có ích hay không, việc đó càng không cần ta nói nhiều.
”
Đôi mắt to tròn của Duyệt Nhi sáng lên.
Cửu Kiếm đứng xa xa quả thực nhịn không được, bay tới nói: “Duyệt Nhi cô nương, sắc trời cũng đã hơi muộn, trước trở về thôi.
” Nếu chủ thượng nhà nàng biết Duyệt Nhi cô nương hiện giờ nhàn nhã chuyện trò với nam tử khác, chỉ sợ gương mặt không biết sẽ lại trở nên lạnh lùng đến thế nào đây.
Quy Kỳ và Thư Quyển cùng lúc bị dọa đến giật thót, ngước mắt nhìn, chỉ thấy cách đó không xa chính là đám người Túc Tịch thì trong lòng lập tức kinh ngạc, bọn họ đứng đây lâu như vậy, vậy mà một chút cũng không cảm giác được, đây là tu vi thế nào? Lại nhìn Duyệt Nhi đang chẳng chút tình nguyện từ trên mái hiên đứng dậy, lòng càng ngạc nhiên, tiểu cô nương này là ai? Rõ ràng là dáng vẻ không có chút tu vi nào, vì sao lại có nhiều thần sứ đỉnh cao như vậy bảo vệ?
Duyệt Nhi quay người, híp mắt cười bảo: “Sau này còn gặp lại.
” Dứt lời bước theo Cửu Kiếm, nhanh chóng biến mất khỏi Họa Mạt, để lại hai người Quy Kỳ và Thư Quyển đứng sững sờ.
Đêm, Tức Mặc Ly đến Cúc Thủy Toái Nguyệt Đình.
Cô nàng nhỏ nhắn ở bên hồ đang ngồi trên ngọc liên hôm nay ôm về, cầm kim, vụng về giúp nó may lại từng phiến lá.
Tức Mặc Ly đạp nước bước tới, từ tốn đến bên cạnh nàng, trên bàn tay tựa bạch ngọc là một ngọc liên thu nhỏ tỏa ra ánh sáng xanh: “Duyệt Nhi thích, cái mới này cho nàng.
”
Duyệt Nhi ngẩng đầu, nhìn ngọc liên nho nhỏ xinh đẹp trên tay Tức Mặc Ly, hết sức vui mừng, nở nụ cười đáng yêu: “Nhưng mà ngọc liền này bị ta vặt sạch lá, sẽ đau, sẽ chết, ta trước giúp nó may lại đã.
”
Tay Tức Mặc Ly lặng lẽ truyền chút sinh khí qua cho ngọc liên, bé ngoan của y không biết, lá ngọc liền này cho dù có khâu lại hết đi chăng nữa cũng chẳng thể phục hồi.
Duyệt Nhi vất vả lắm mới may xong, hài lòng nhìn ngọc liên nổi trên mặt nước, vừa nhảy vọt lên liền lao vào trong lòng Tức Mặc Ly.
Lồng ngực trống trải suốt cả một ngày của Tức Mặc Ly cuối cùng cũng được lấp đầy, tâm tình vui vẻ, lập tức cũng kìm không được ý cười, đưa tay cầm khăn gấm lau sạch mồ hôi lấm tấm trên trán nàng: “Hôm nay đi chơi thế nào?”
Duyệt Nhi lắc lắc đầu, rồi lại gật gật đầu: “Ta phát hiện một nơi rất vui.
”
Tức Mặc Ly ôm nàng ngồi bên đình: “Nơi nào?”
Duyệt Nhi nhìn đôi đồng tử đen thăm thẳm của Tức Mặc Ly sâu kín nhìn nàng, quả thực kìm không được, sáp đến liền hôn một cái: “Gọi là học đường Họa Mạt.
”
Tức Mặc Ly gật đầu, y đương nhiên từng nghe qua học đường quyền lực nhất Thần tộc.
Đầu Duyệt Nhi cọ cọ lồng ngực y: “Vậy ta cũng đi chơi chút, được không?”
Tức Mặc Ly cố gắng đè xuống kích động trong lòng: “Được.
” Nàng muốn đi đâu, y sẽ để nàng đến đó.
Chuyện xảy ra hôm nay y đương nhiên cũng đã nghe nói, có điều, Duyệt Nhi muốn làm gì, y đều không thể ngăn cản.
Duyệt Nhi bỗng dưng ngẩng đầu: “A, hôm nay sao chàng lại dễ dàng đồng ý như vậy?” Lỗ tai nhỏ cong cong, cho thấy nàng rất hoài nghi.
Tức Mặc Ly cúi đầu nhẹ nhàng hôn nhanh lên làn môi mọng của nàng: “Duyệt Nhi cứ làm chuyện nàng thích làm.
”
Y muốn học cách thỏa hiệp.
Đôi mắt to tròn của Duyệt Nhi đắm đuối nhìn làn môi mỏng với đường cong tuyệt đẹp gần ngay trong gang tấc, dứt khoát vươn đầu lưỡi ra liếm liếm, thật mềm, so với bánh hoa đào còn mềm hơn.
Hô hấp Tức Mặc Ly đông lại, đôi đồng tử vốn đã đen nhánh tựa hắc ngọc càng thêm sâu, cúi đầu liền hôn nàng.
Sau đó…
“Mặc Ly…chàng rất nóng…” Cô hổ nhỏ nào đó bị hôn đến thở không ra hơi.
………………….
Ánh trăng lần nữa đỏ mặt thẹn thùng !