Chương 1 - Không Có Tư Cách
Chương 2 - Xui Xẻo
Chương 3 - Gia Đình
Chương 4 - Tên Đáng Ghét!!
Chương 5 - Gặp Lại
Chương 6 - Làm Quen
Chương 7 - Cảm Giác Lạ?
Chương 8 - Đồng Tính
Chương 9 - Hợp Tác?
Chương 10 - Hợp Tác? (2)
Chương 11 - Không Quen
Chương 12 - Tuy Bình Tĩnh Nhưng Là Tức Giận!
Chương 13 - Hợp Tác!
Chương 14 - Thương!!
Chương 15 - Bàn Bạc
Chương 16 - Tiếp Cận
Chương 17 - Hoảng Sợ
Chương 18 - Ngủ Chung
Chương 19 - Ghét Bỏ
Chương 20 - Bị Đánh Đập
Chương 21 - Vui Vẻ
Chương 22 - Thật Nhưng Là Giả
Chương 23 - Thử Thách
Chương 24 - Thẹn Thùng
Chương 25 - Ngoan, Đừng Sợ!
Chương 26 - Tôi Đến Rồi Đây !
Chương 27 - Ở Chung
Chương 28 - Bệnh
Chương 29 - Chăm Sóc
Chương 30 - Chăm Sóc (2)
Chương 31 - Ghen?
Chương 32 - Phát Hiện Lớn!
Chương 33 - Không Hối Hận ! (H+)
Chương 34 - Không Hối Hận ! (H+) (2)
Chương 35 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 36 - Khóc
Chương 37 - Còn Sống!
Chương 38 - Bắt Gặp
Chương 39 - Kế Hoạch Hoàn Thành - Kết Thúc !
Chương 40 - "Vì Anh Thích Em! Vì Thích Em Nên Anh Không Muốn Để Em Hiểu Lầm..."
Chương 41 - Thất Vọng
Chương 42 - Biến Cố [Mất Tích - Bị Hãm Hại]
Chương 43 - Biến Cố [Sự Thật]
Chương 44 - Biến Cố [Tìm Kiếm]
Chương 45 - Biến Cố [Lo Lắng - Hy Vọng]
Chương 46 - Biến Cố [Lần Đầu Gặp]
Chương 47 - Biến Cố [Phát Hiện]
Chương 48 - Biến Cố [Phát Hiện 2]
Chương 49 - Biến Cố [Nỗi Sợ]
Chương 50 - Biến Cố [Cứu - Nguy Hiểm]
Chương 51 - Biến Cố [Cứu - Nguy Hiểm (2)]
Chương 52 - Biến Cố [Cứu - An Toàn]
Chương 53 - Giận !
Chương 54 - Anh Biết..Bảo Vệ Ai ?
Chương 55 - Mất Mặt
Chương 56 - Chưa Xác Định
Chương 57 - Có Hai Nhiếp Cảnh Thiên ?
Chương 58 - Song Sinh !
Chương 59 - Con Nuôi
Chương 60 - Lục Đục Nội Bộ
Chương 61 - Anh Em Gặp Mặt
Chương 62 - Tai Nạn
Chương 63 - Cùng Nhóm Máu ?
Chương 63 - Cùng Nhóm Máu ?
Chương 64 - Người Hai Nhân Cách
Chương 65 - Nỗi Đau
Chương 66 - Gặp Ba Mẹ
Chương 67 - Gặp Ba Mẹ (2)
Chương 68 - Quá Khứ Huy Hoàng
Chương 69 - Quá Khứ "Huy Hoàng" (2)
Chương 70 - Bình Yên Trước Giông Bão !
Chương 71 - Sóng Gió [Bị Đâm - Bị Bắt Đi]
Chương 72 - Sóng Gió [Trở Về]
Chương 73 - Sóng Gió [Quá Khứ - Nguồn Gốc Thù Hận]
Chương 74 - Sóng Gió [Nơi Giam Giữ]
Chương 75 - Sóng Gió [Bắt Đầu Hành Động]
Chương 76 - Sóng Gió [Giải Cứu - Kế Hoạch]
Chương 77 - Sóng Gió [Giải Cứu - Tìm Kiếm]
Chương 78 - Sóng Gió [Giải Cứu - Lật Mặt]
Chương 79 - Sóng Gió [ Giải Cứu - Tạm Biệt ?]
Chương 80 - Sóng Gió [Giải Cứu - Tạm Biệt !]
Chương 81 - Sóng Gió [Giải Cứu - Bí Mật Căn Biệt Thự]
Chương 82 - Sóng Gió [Giải Cứu - Nguy Hiểm]
Chương 83 - Sóng Gió [Giải Cứu - Nguy Hiểm 2]
Chương 84 - Sóng Gió [Giải Cứu - Nhớ Lại]
Chương 85 - Sóng Gió [Giải Cứu - Kí Ức Bị Lãng Quên]
Chương 86 - Sóng Gió [Giải Cứu - Nỗi Lòng]
Chương 87 - Sóng Gió [Giải Cứu - Thành Công]
Chương 88 - Sóng Gió [Kết Thúc !]
Chương 89 - Ổn !
Chương 90 - "Chào Tình Yêu Của Em !"
Chương 91 - "Anh..Còn Nhớ Em Không ?"
Chương 92 - "Tình Bạn !"
Chương 93 - Thăm Bệnh
Chương 94 - Cầu Hôn !
Chương 95 - Cầu Hôn ! (2)
Chương 96 - Cầu Hôn ! (3)
Chương 98 - Cầu Hôn! (5)
Chương 99 - Cầu Hôn! (6)
Chương 1 - Không Có Tư Cách
Chương 2 - Xui Xẻo
Chương 3 - Gia Đình
Chương 4 - Tên Đáng Ghét!!
Chương 5 - Gặp Lại
Chương 6 - Làm Quen
Chương 7 - Cảm Giác Lạ?
Chương 8 - Đồng Tính
Chương 9 - Hợp Tác?
Chương 10 - Hợp Tác? (2)
Chương 11 - Không Quen
Chương 12 - Tuy Bình Tĩnh Nhưng Là Tức Giận!
Chương 13 - Hợp Tác!
Chương 14 - Thương!!
Chương 15 - Bàn Bạc
Chương 16 - Tiếp Cận
Chương 17 - Hoảng Sợ
Chương 18 - Ngủ Chung
Chương 19 - Ghét Bỏ
Chương 20 - Bị Đánh Đập
Chương 21 - Vui Vẻ
Chương 22 - Thật Nhưng Là Giả
Chương 23 - Thử Thách
Chương 24 - Thẹn Thùng
Chương 25 - Ngoan, Đừng Sợ!
Chương 26 - Tôi Đến Rồi Đây !
Chương 27 - Ở Chung
Chương 28 - Bệnh
Chương 29 - Chăm Sóc
Chương 30 - Chăm Sóc (2)
Chương 31 - Ghen?
Chương 32 - Phát Hiện Lớn!
Chương 33 - Không Hối Hận ! (H+)
Chương 34 - Không Hối Hận ! (H+) (2)
Chương 35 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 36 - Khóc
Chương 37 - Còn Sống!
Chương 38 - Bắt Gặp
Chương 39 - Kế Hoạch Hoàn Thành - Kết Thúc !
Chương 40 - "Vì Anh Thích Em! Vì Thích Em Nên Anh Không Muốn Để Em Hiểu Lầm..."
Chương 41 - Thất Vọng
Chương 42 - Biến Cố [Mất Tích - Bị Hãm Hại]
Chương 43 - Biến Cố [Sự Thật]
Chương 44 - Biến Cố [Tìm Kiếm]
Chương 45 - Biến Cố [Lo Lắng - Hy Vọng]
Chương 46 - Biến Cố [Lần Đầu Gặp]
Chương 47 - Biến Cố [Phát Hiện]
Chương 48 - Biến Cố [Phát Hiện 2]
Chương 49 - Biến Cố [Nỗi Sợ]
Chương 50 - Biến Cố [Cứu - Nguy Hiểm]
Chương 51 - Biến Cố [Cứu - Nguy Hiểm (2)]
Chương 52 - Biến Cố [Cứu - An Toàn]
Chương 53 - Giận !
Chương 54 - Anh Biết..Bảo Vệ Ai ?
Chương 55 - Mất Mặt
Chương 56 - Chưa Xác Định
Chương 57 - Có Hai Nhiếp Cảnh Thiên ?
Chương 58 - Song Sinh !
Chương 59 - Con Nuôi
Chương 60 - Lục Đục Nội Bộ
Chương 61 - Anh Em Gặp Mặt
Chương 62 - Tai Nạn
Chương 63 - Cùng Nhóm Máu ?
Chương 63 - Cùng Nhóm Máu ?
Chương 64 - Người Hai Nhân Cách
Chương 65 - Nỗi Đau
Chương 66 - Gặp Ba Mẹ
Chương 67 - Gặp Ba Mẹ (2)
Chương 68 - Quá Khứ Huy Hoàng
Chương 69 - Quá Khứ "Huy Hoàng" (2)
Chương 70 - Bình Yên Trước Giông Bão !
Chương 71 - Sóng Gió [Bị Đâm - Bị Bắt Đi]
Chương 72 - Sóng Gió [Trở Về]
Chương 73 - Sóng Gió [Quá Khứ - Nguồn Gốc Thù Hận]
Chương 74 - Sóng Gió [Nơi Giam Giữ]
Chương 75 - Sóng Gió [Bắt Đầu Hành Động]
Chương 76 - Sóng Gió [Giải Cứu - Kế Hoạch]
Chương 77 - Sóng Gió [Giải Cứu - Tìm Kiếm]
Chương 78 - Sóng Gió [Giải Cứu - Lật Mặt]
Chương 79 - Sóng Gió [ Giải Cứu - Tạm Biệt ?]
Chương 80 - Sóng Gió [Giải Cứu - Tạm Biệt !]
Chương 81 - Sóng Gió [Giải Cứu - Bí Mật Căn Biệt Thự]
Chương 82 - Sóng Gió [Giải Cứu - Nguy Hiểm]
Chương 83 - Sóng Gió [Giải Cứu - Nguy Hiểm 2]
Chương 84 - Sóng Gió [Giải Cứu - Nhớ Lại]
Chương 85 - Sóng Gió [Giải Cứu - Kí Ức Bị Lãng Quên]
Chương 86 - Sóng Gió [Giải Cứu - Nỗi Lòng]
Chương 87 - Sóng Gió [Giải Cứu - Thành Công]
Chương 88 - Sóng Gió [Kết Thúc !]
Chương 89 - Ổn !
Chương 90 - "Chào Tình Yêu Của Em !"
Chương 91 - "Anh..Còn Nhớ Em Không ?"
Chương 92 - "Tình Bạn !"
Chương 93 - Thăm Bệnh
Chương 94 - Cầu Hôn !
Chương 95 - Cầu Hôn ! (2)
Chương 96 - Cầu Hôn ! (3)
Chương 98 - Cầu Hôn! (5)
Chương 99 - Cầu Hôn! (6)
"Anh hai"
Đang trò chuyện vui vẻ cùng mọi người thì Hạ Y Nguyệt thấy anh trai mình cùng chủ nhà bước đến.
"Đây là bạn của em sao?"
Hạ Vĩ Quang đánh mắt một vòng rồi hỏi.
"Dạ, đây đều là bạn của em"
Hạ Vĩ Quang gật nhẹ đầu chào một lượt rồi bước đến trò chuyện riêng với Trịnh Bác Văn và Lăng Khải Minh.
Ba người cũng được coi như những người bạn cũ, khi xưa vô tình giúp đỡ nhau trong lúc khó khăn...
"Em có muốn bế em bé không?"_Phu nhân ôm con trai bước đến, hỏi.
"Em bế được ạ?.
.
.
Nhưng em không biết bế"
Hạ Y Nguyệt vui mừng nhưng cũng sợ tay chân vụng về làm đau đứa nhỏ.
"Không sao chị chỉ cho"
"Thích không?"
Nhiếp Cảnh Thiên bước đến nhìn Hạ Y Nguyệt cẩn thận bế em bé, chợt có một hình ảnh tuy lạ lùng nhưng lại vô cùng đẹp lướt qua suy nghĩ của anh.
"Thích.
.
em bé mềm mềm, đáng yêu quá"
Bên này Hoàng Chí Quân không ngừng nhìn hai người mà cảm thán.
"Này nhìn hai người họ đẹp đôi đúng không? Mà sao tôi cảm thấy Cảnh Thiên trông rất hạnh phúc vậy nhỉ?"
"Đang nghĩ về tương lai, một gia đình hạnh phúc với Y Nguyệt đó"_Hàn Gia Tường không giấu diếm.
"Cậu ấy thích Y Nguyệt sao? Sao tôi không biết gì vậy nhỉ?"_Hoàng Chí Quân thắc mắc.
"Vì trong lúc mọi người biết thì cậu bận chạy theo người ta rồi"_Hàn Gia Tường đá mắt về một hướng.
Hoàng Chí Quân liền nhìn theo, anh ta như được tìm thấy được hy vọng trong cuộc sống mà chạy chẳng đến chỗ một người.
[.
.
.
]
Sau khi trò chuyện với nhau xong, mỗi người lại một hướng mà làm việc của mình.
Hạ Y Nguyệt cảm thấy có chút đói nên liền đi tìm đồ ăn, đang ăn uống ngon lành thì từ sau đầu cô vang lên lời nói.
"Em có quen biết gì với tên nhóc kia?"
Hạ Y Nguyệt quay đầu lại liền thấy Nhiếp Hạo Phong cầm ly rượu, vẻ mặt không mấy vui vẻ nhìn mình.
"Tên nhóc nào?"
Cô giả vờ không biết hỏi ngược lại.
"Nhiếp Cảnh Thiên"_Nhiếp Hạo Phong không kiên nhẫn trả lời.
"À anh ấy là bạn của tôi, chúng tôi cùng học chung một trường.
.
"
"Tôi thấy hình như em rất thân thiết với tụi nó?"
"Chỉ là bạn bè bình thường, gặp nhau lại chào hỏi mấy câu thôi"
Hạ Y Nguyệt vẫn ăn uống ngon lành, không mấy chú tâm đến sự hiện diện của Nhiếp Hạo Phong.
Ông ta không thích dáng vẻ này của Hạ Y Nguyệt nhưng đang ở chỗ đông người cũng không thể làm gì quá phận được.
Nhiếp Hạo Phong luôn cảm thấy sự xa cách, bài xích của Hạ Y Nguyệt mỗi khi tiếp xúc với mình.
.
"Lát nữa xong tiệc em lên phòng này, tôi đợi em"
Ông ta bước đến đặt vào tay cô một thẻ phòng rồi vui vẻ rời đi.
Hạ Y Nguyệt cất nó đi, tiếp tục ăn uống.
[.
.
.
]
Gần tàn tiệc, Hạ Y Nguyệt nhìn thấy Nhiếp Hạo Phong đi cùng một chàng trai trông khá quen mắt, không suy nhiều cô liền đi theo.
Đến một bụi cây khuất ngoài khách sạn, Hạ Y Nguyệt liền nghe rõ cuộc trò chuyện của hai người cũng nhìn rõ mặt của chàng trai kia.
"Việc ba giao, con đã hoàn thành chưa?"
Ba.
.
.
con.
.
?
Lưu Hạo Cường là con trai của Nhiếp Hạo Phong ???
Chuyện này là sao vậy chứ ? Còn kế hoạch ông ta nói là gì ?
"Con.
.
.
vẫn đang thực hiện.
.
"
"Con nên nhớ, ta sẽ không một có đứa con vô dụng"
"Con sẽ cố gắng.
.
"
Nhiếp Hạo Phong muốn nói gì đó nhưng bỗng dưng ngưng lại, ông ta nhìn về hướng cô.
Hạ Y Nguyệt giật mình liền trốn đi.
"Chuyện gì vậy ba?"
"Có mèo hoang đi lạc này.
.
"
Nhiếp Hạo Phong vừa nói vừa đi về phía cô.
Hạ Y Nguyệt nghe tiếng chân càng gần lại càng hoảng sợ, cô quay người chạy vào khách sạn nhưng lối vào duy nhất này lại là một hành lang trống trãi.
Hạ Y Nguyệt vừa chạy vừa sợ hãi, đến lúc cô nghĩ mình bị nhìn thấy thì một cánh tay ló ra từ một căn phòng gần đó kéo cô vào trong.
Tiếng gót vang lên vội vã bỗng trở nên im ắng, Nhiếp Hạo Phong biết mình đã lỡ mất "con mèo".
Ông ta bực tức quay lại nhìn Lưu Hạo Cường vẫn luôn chạy theo sau mình, nói.
"Sau này đừng gặp bên ngoài như thế này nữa"
"Con biết rồi.
.
"
.
.
.
Bên trong căn phòng kia, Hạ Y Nguyệt thở phào nhẹ nhõm khi nghe tiếng Nhiếp Hạo Phong xa dần.
"Này em gái.
.
.
em không sao chứ?"
Hạ Y Nguyệt quay người tìm chủ nhân của giọng nói ngọt ngào kia.
"Dạ.
.
em không sao ạ, cám ơn chị vừa nãy đã giúp em"
"Không có gì mà sao em lại theo dõi ông ta thế?"
Cô gái kia mở cửa, vừa nhìn xung quanh vừa hỏi.
"À tại có chút chuyện riêng thôi chứ không có gì đâu ạ.
.
.
"
Bước ra ngoài, đầy đủ ánh sáng Hạ Y Nguyệt mới thấy rõ được dung mạo xinh đẹp kia.
"Để chị đưa em ra sảnh tiệc nhé?"
"Dạ.
.
ủa mà sao chị biết em tham gia buổi tiệc kia?"
"À.
.
chị cũng có tham gia buổi tiệc nên nãy có thấy em.
.
.
"
"Vậy em cám ơn chị trước nhé"
"Không có gì đâu"
[.
.
.
]
Vừa trở lại tiệc, Hạ Y Nguyệt đi tìm Nhiếp Cảnh Thiên nhưng giữa đường lại gặp Triệu Vũ Gia.
"Y Nguyệt cậu có thể uống với mình một ly không?"
"Xin lỗi nhưng tôi có việc bận cần đi gấp, không tiện tiếp cô"
"Chỉ một ly thôi mà, cậu uống với mình một ly sau này mình sẽ không làm phiền cậu nữa.
.
"
Hạ Y Nguyệt thấy Triệu Vũ Gia cố chấp liền uống với cô ta một ly rồi nhanh chóng rời đi.
Khi nhìn thấy Nhiếp Cảnh Thiên, chưa kịp kêu anh thì cơ thể cô đột nhiên mất sức, ngã xuống.