Tụi nó đem ả tới 1 nhà kho sâu trong khu rừng . Khi đến ơi ả cũng vừa tỉnh dậy
- Đây là đâu _ giọng ả đau đớn
- Cô không cần biết _ nói xong Kỳ quăng ả xuống nền nhà
- nói mau , cô dùng gì dễ lôi kéo Phụ Hoàng của tôi _ Nó kể dao vào cỗ ả
- Đấy là do phụ Hoàng cô mê tôi thôi , không phải lỗi của tôi _ ả chối
- *Chát*. Chết tới nơi mà còn lớn giọng _ Khải lên tiếng
- Các người nhớ đấy ...
. hôm nay các người đã làm gì tôi _ ả nghiến răng
- À rế .
.
.
. Tôi thích cô rồi đấy _ nói xong hắn đá vào cổ ả làm ả ngất
- Có ác quá không ? _ Đan lên tiếng
- Tao còn chưa ra tay _ Băng tức
- Muội ra tay ả ta có đường chết _ Khải cười
- Huynh .
.
. _ Băng cáu
- Thôi thôi .
.
. tìm cách cứu My đã _ Thiên nãy giờ mới lên tiếng
- Tìm được tín hiệu Vamp rồi này _ nó nói
- đi mau ! _ Thiên
-Nhưng mà.
.
.
_ nó
-Sao thế _ hắn hỏi
- Tín hiệu cho thấy không chỉ một Vamp .
.
. _ Nó nói
- Vậy thì My càng nguy hiểm _Băng
Lúc này ả tĩnh lại .
.
. lợi dụng mọi người không chú ý dùng phép biến đi :v
- Ơ .
.
. Chu Tiễu Uyển đâu mất rồi ? _ Kỳ giờ mới đễ ý
-Chết .
.
. nãy giờ ta lo nói về Vamp để ả chạy mất rồi _Hắn
- Tìm ả trước rồi tính _ Nó
Cả bọn đang đi tìm nó thì bất chợt thấy một tòa lâu đài rất lớn .
.
. đó là tòa lâu đài nơi giam giữ My .
.
.
- Đó là .
.
.
. _ Đan thắc mắc
- Có thể là nơi giam giữ My _ Hắn phán
- Khoan .
.
. Trong tòa lâu đài có tới 2 vamp .
.
. à không rất nhiều vamp _ Nó nói
- Vào tìm My trước rồi tính _ Thiên nóng lòng
Cả bọn lén vào tòa lâu đài .
.
. tòa lâu đài này rộng tới không có lối ra . Đi tới 1 căn phòng .
.
. cả bọn thấy Shu đang ôm My và ngủ rất ngon lành .
.
.
- Oshitttttt tại sao My lại ngủ với tên vamp ấy chứ _ Băng tức
- Myyyyyy _ Thiên định chạy vào cơ mà nó ngăn
- Đây là vamp quý tộc _ nó phán
- Cứu My đã _ Kỳ lo lắng
Thế là cả bọn ùa vào phòng , ôm lấy My
- Các người .
.
. _ Shu ngáp ngủ * ôi anh ơi.
.
. dầu sôi lửa bỏng mà anh ngáp là thế nào =))*
- Thiên .
.
. Là cậu .
.
. _ My nhìn Thiên
- Không sao hết có Thiên rồi _ Thiên sến
- My.
.
.
.
_Băng chạy lại ôm cô- Tỷ.
.
.
.
_My cũng ôm lại_Muội xin lỗi. Muội để mọi người lo lắng rồi
- Ya ! Mấy người tình cảm đủ chưa ???_Shu kéo My vào lòng
- Ngươi.
.
.
_Thiên phóng hoả lôi vào Shu
Shu né, tay vội ôm chặt My và rồi biến mất.
- MYYY !
!
!
!
_Băng bật khóc vì mất muội muội lần nữa
*Tại nơi khác*
- Buông ra.
.
.
.
Buông tôi ra.
.
.
_My cố đẩy Shu ra
- Cô.
.
.
_Shu ngỡ ngàng
- Anh muốn gì ? Tại sao lại bắt tôi ?
- Cô là người con gái mà tôi yêu_anh nhẹ nhàng vuốt tóc cô làm cô thoáng đỏ mặt
- Xin lỗi.
.
.
Tôi không thể.
.
.
_My
- Tại sao ? Em yêu hắn ? Yêu cái tên đơn phương em bấy lâu ? Yêu người con trai không đủ khả năng bảo vệ em ư ?_Shu nhíu mày
- ANH BIẾT GÌ MÀ NÓI CHỨ ? Anh ấy thừa khả năng bảo vệ tôi. Anh ấy là người luôn quan tâm, che chở.
.
.
Ở cạnh tôi lúc tôi buồn.
.
.
Tôi biết.
.
.
Biết Thiên có tình cảm với tôi, nhưng.
.
.
Tôi không xứng.
.
.
Không xứng với anh ấy.
.
.
Hic.
.
.
Tôi không thể ở bên cạnh anh ấy.
.
.
_Gương mặt đỏ ửng lúc nãy, giờ đây đã giàn giụa nước mắt.
Phải ! Cô không phủ định. Cô yêu anh.
.
.
Nhưng cô không dám nói. Sợ lắm.
.
.
sợ lắm.
.
.
sợ bị chê cười.
.
.
.
sợ bị nói là "cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga".
.
.
Sợ bị anh coi thường.
.
.
Sợ tình yêu không được đáp lại.
.
.
Sợ lắm.
.
.
Shu sững sờ.
.
.
ngạc nhiên.
.
.
Nhưng anh lại cười. Anh tháo chiếc mặt nạ bấy lâu đã sử dụng và đã biến thành Thiên.
- Nhóc ngốc !
! Em yêu anh thật sao ??_Shu, à không, là Thiên mới đúng. Anh nở nụ cười hạnh phúc.
- Thiên.
.
.
.
Là anh ??_My ngạc nhiên
- Ừ ! Là anh.
.
.
Là người em yêu. Ngốc ạ !
!
_Anh "kiss" trán cô
- Hic.
.
.
.
Cái tên ngốc này !
!
! Sao anh dám lừa em ?? Sao anh.
.
.
dám.
.
.
Hic.
.
.
.
_My bỗng khóc òa, đấm ngực Thiên [Yun *đỏ mặt* : Chớt.
.
.
Lỡ nhìn người ta tình tứ rồi *chạy*]
- Hì. Anh không lừa em thì sao ép em nói yêu anh được. Phải không, bé ngốc ?_áp môi