Chương 1 - Tân Thủ Xem Chiến
Chương 2 - Lần Sau Muốn Chết Cứ Gọi Ta
Chương 3 - Không Qua Đây Thì Cậu Chết Chắc!
Chương 4 - Kỷ Hiểu Nguyệt, Cậu Tàn Nhẫn Quá!
Chương 5 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 6 - Chim Sẻ Sao Hiểu Được Chí Hướng Thiên Nga
Chương 7 - Nhóc Con, Tôi Chờ Anh Lâu Lắm Rồi!
Chương 8 - Muốn Tạo Tin Đồn, Phải Có Thực Lực!
Chương 9 - Lần Đầu Bị “Đá” Trước Mặt Bao Người
Chương 10 - Thà Đắc Tội Với Tiểu Nhân, Đừng Đắc Tội Với Nữ Nhân
Chương 11 - Thì Ra, Cậu Là Đàn Ông!
Chương 12 - Hi Vọng Ngày Mai Ngươi Vẫn Sống Sót!
Chương 13 - Tên Biến Thái Nào Viết Trò Chơi Vậy?
Chương 14 - Hiểu Nguyệt, Sao Cậu Lại Chết Nữa Rồi?
Chương 15 - Không Phải Hắn Ta Đã Bị Chém Chết Rồi Sao?
Chương 16 - Tôi Chưa Bao Giờ Cần Lần Thứ Hai
Chương 17 - Anh Ta Chính Là Tổng Giám Đốc
Chương 18 - Nợ Máu Phải Trả Bằng Máu
Chương 19 - Mộng Uyên Ương Hồ Điệp
Chương 20 - Phép Lạ Chốn Văn Phòng
Chương 21 - Cô Gái Gặp Một Lần Không Thể Nào Quên
Chương 22 - Thần Tiên Tỷ Tỷ Kìa!
Chương 23 - Gã Đàn Ông Không Đêm Nào Cô Đơn
Chương 24 - Gieo Họa Nhân Gian
Chương 25 - Em Thật Sự, Thật Sự Rất Thần Tượng Anh!
Chương 26 - Đàn Ông Nhà Lành
Chương 27 - Chú Thỏ Con Bị Nhốt Trong Lồng
Chương 28 - Xin Chào Tổng Giám Đốc!
Chương 29 - Sự Sỉ Nhục Lớn Nhất Trong Cuộc Đời
Chương 30 - Đây Là Đại Thần Trong Truyền Thuyết Sao?
Chương 31 - Phong Diệp Vô Nhai! Tôi Thề Không Đội Trời Chung Với Anh!
Chương 32 - Mình Thấy Cậu Nên Đi Theo Anh Ta Thì Hơn
Chương 33 - Địch Chưa Loạn Mà Ta Đã Loạn Là Điều Tối Kỵ!
Chương 34 - Tiểu Hồ Ly Bị Lợi Dụng
Chương 35 - Tế Nguyệt, Cậu Thật Sự Đi Theo Phong Diệp Vô Nhai Rồi Hả?
Chương 36 - “Phù Thủy Nhỏ” Và Chàng Thanh Niên Xinh Đẹp
Chương 37 - Cảm Giác Thiên Hạ Vô Địch Thì Ra Là Như Vậy!
Chương 38 - Tiểu Hồ Ly Không Chịu Nổi Khích Tướng
Chương 39 - Một Đêm Cùng Nhau
Chương 40 - Mọi Người Đều Nói Đại Thần Thích Cậu!
Chương 41 - Chắc Là Đang… Khúc Dạo Đầu
Chương 42 - Động Cơ Đáng Nghi
Chương 43 - Bùng Nổ Trong Im Lặng
Chương 44 - Gã Ta Có Ý Đồ Gì Vậy?
Chương 45 - Tuyệt Sắc Thế Gian, Siêu Cấp Đẹp Trai!
Chương 46 - Sự Tĩnh Lặng Trước Cơn Bão
Chương 47 - Trên Chữ “Sắc” Có Một Cây Đao
Chương 48 - Gần Mực Thì Đen...
Chương 49 - Đó Không Phải Là Loạn Luân Sao?
Chương 50 - Tân Thủ Đòi Cướp Bà Xã Của Đại Thần!
Chương 51 - Lại Giẫm Chân Lên Giới Hạn
Chương 52 - Hiểu Nguyệt! Các Cậu Đang Sống Chung Sao?
Chương 53 - Bới Lông Tìm Vết
Chương 54 - Nhất Cự Ly…
Chương 55 - Kế Hoạch “Mượn Đao Giết Người”
Chương 56 - Động Lòng
Chương 57 - Mình Có Bị Điên Không Vậy?
Chương 58 - Người Mới – Tùng Phong Hàn
Chương 59 - Sau Này, Ít Trêu Chọc Kỷ Hiểu Nguyệt Là Hay Nhất!
Chương 60 - “… Phú Quý Bất Năng Dâm”
Chương 61 - Đây Rõ Ràng Là Một Âm Mưu!
Chương 62 - Nếu Không Phải Là Cô, Anh Sẽ Không Lấy Ai Hết
Chương 63 - Động Phòng Trong Truyền Thuyết
Chương 64 - Anh Rất Muốn… Ôm Cô!
Chương 65 - Người Thật PK
Chương 66 - Tên Biến Thái Đó Chính Là Ông Xã Em Đấy!
Chương 67 - Không Phải Đại Thần... Ghen Đấy Chứ?
Chương 68 - “Cặp Đôi Trời Sinh”
Chương 69 - Buổi Sáng Bất Ngờ
Chương 70 - Hãy Cho Anh Một Cơ Hội
Chương 71 - Dê Vào Miệng Cọp
Chương 72 - Không Ngờ Đại Thần Lại Lợi Hại Như Vậy
Chương 73 - Cố Tình Kiếm Chuyện
Chương 74 - Bà Xã “Ngoại Tình”
Chương 75 - “Uyên Ương Nghịch Nước”
Chương 76 - Công Khai Phạm Tội
Chương 77 - Trường Quay
Chương 78 - Lần Này Xem Cô Trốn Thoát Thế Nào!
Chương 79 - Đùa Giỡn Với Đại Thần
Chương 80 - Tối Nay, Cô Là Của Anh.
Chương 81 - Chi Bằng Thoái Ẩn Giang Hồ
Chương 82 - Nhất Định Phải Giúp Cậu Thu Phục Tề Phu Nhân
Chương 83 - Cô… Cô Tấn Công Đại Thần
Chương 84 - Yên Tâm, Để Tôi Giúp Cậu
Chương 85 - Bà Xã Để Yêu Để Thương Chứ Không Phải Để Giẫm Lên!
Chương 86 - Gặp Nguy
Chương 87 - Nước Hoa Kích Thích Tình Dục
Chương 88 - Cảnh Này Không Thích Hợp Với Trẻ Em
Chương 89 - Với Người Phụ Nữ Nào Anh Cũng Lạnh Lùng Thế Sao?
Chương 90 - Thuận Vợ Thuận Chồng, Tát Biển Đông Cũng Cạn
Chương 91 - Cuối Cùng, Anh Cũng Đợi Được Rồi!
Chương 92 - Âm Mưu Của Chàng Sói
Chương 93 - Ông Xã Ngoại Tình
Chương 94 - Ôi, Tốt Quá Rồi! Tổng Giám Đốc Tề Bị Kỷ Hiểu Nguyệt “Đá” Rồi!
Chương 95 - Cưỡng Hôn Trong Thang Máy
Chương 96 - Không Sao, Chẳng Qua Em Bị Chó Cắn Thôi!
Chương 97 - Đúng Là Báo Ứng!
Chương 98 - Bà Xã, Anh Yêu Em
Chương 99 - Có Lẽ, Em Đã Thích Phong Diệp Vô Nhai
Chương 100 - Tức Quá! Cái Tên Biến Thái Kia Lại Dám Ở Trong Văn Phòng
Chương 101 - Ông Xã, Tên Này Trêu Em!
Chương 102 - Bà Xã, Hôm Nay Anh Rất Vui
Chương 103 - Hôm Nay Là Ngày … Em Hẹn Gặp Đại Thần
Chương 104 - Bà Xã, Cuối Cùng Em Cũng Đến!
Chương 105 - Lần Đầu Tiên Dẫn Bạn Gái Về Nhà?
Chương 106 - Tề Tiểu Bạch Về Nước
Chương 107 - Thỏa Hiệp Của Hai Con Sói
Chương 108 - Cuộc Đối Đầu Bất Tận
Chương 109 - Nội Chiến
Chương 110 - Kỷ Hiểu Nguyệt, Mình Hận Cậu!
Chương 111 - Ghen?
Chương 112 - Hiểu Nguyệt, Bọn Mình Chụp Chung Một Kiểu Ảnh Đi!
Chương 113 - Hiểu Nguyệt Cô Nương Sắp Gặp Xui Xẻo Rồi!
Chương 114 - Đúng Là Một Người Đàn Ông Hoàn Hảo!
Chương 115 - Bà Xã, Hãy Tin Tưởng Anh!
Chương 116 - Đoạn Kết
Chương 1 - Tân Thủ Xem Chiến
Chương 2 - Lần Sau Muốn Chết Cứ Gọi Ta
Chương 3 - Không Qua Đây Thì Cậu Chết Chắc!
Chương 4 - Kỷ Hiểu Nguyệt, Cậu Tàn Nhẫn Quá!
Chương 5 - Anh Hùng Cứu Mỹ Nhân
Chương 6 - Chim Sẻ Sao Hiểu Được Chí Hướng Thiên Nga
Chương 7 - Nhóc Con, Tôi Chờ Anh Lâu Lắm Rồi!
Chương 8 - Muốn Tạo Tin Đồn, Phải Có Thực Lực!
Chương 9 - Lần Đầu Bị “Đá” Trước Mặt Bao Người
Chương 10 - Thà Đắc Tội Với Tiểu Nhân, Đừng Đắc Tội Với Nữ Nhân
Chương 11 - Thì Ra, Cậu Là Đàn Ông!
Chương 12 - Hi Vọng Ngày Mai Ngươi Vẫn Sống Sót!
Chương 13 - Tên Biến Thái Nào Viết Trò Chơi Vậy?
Chương 14 - Hiểu Nguyệt, Sao Cậu Lại Chết Nữa Rồi?
Chương 15 - Không Phải Hắn Ta Đã Bị Chém Chết Rồi Sao?
Chương 16 - Tôi Chưa Bao Giờ Cần Lần Thứ Hai
Chương 17 - Anh Ta Chính Là Tổng Giám Đốc
Chương 18 - Nợ Máu Phải Trả Bằng Máu
Chương 19 - Mộng Uyên Ương Hồ Điệp
Chương 20 - Phép Lạ Chốn Văn Phòng
Chương 21 - Cô Gái Gặp Một Lần Không Thể Nào Quên
Chương 22 - Thần Tiên Tỷ Tỷ Kìa!
Chương 23 - Gã Đàn Ông Không Đêm Nào Cô Đơn
Chương 24 - Gieo Họa Nhân Gian
Chương 25 - Em Thật Sự, Thật Sự Rất Thần Tượng Anh!
Chương 26 - Đàn Ông Nhà Lành
Chương 27 - Chú Thỏ Con Bị Nhốt Trong Lồng
Chương 28 - Xin Chào Tổng Giám Đốc!
Chương 29 - Sự Sỉ Nhục Lớn Nhất Trong Cuộc Đời
Chương 30 - Đây Là Đại Thần Trong Truyền Thuyết Sao?
Chương 31 - Phong Diệp Vô Nhai! Tôi Thề Không Đội Trời Chung Với Anh!
Chương 32 - Mình Thấy Cậu Nên Đi Theo Anh Ta Thì Hơn
Chương 33 - Địch Chưa Loạn Mà Ta Đã Loạn Là Điều Tối Kỵ!
Chương 34 - Tiểu Hồ Ly Bị Lợi Dụng
Chương 35 - Tế Nguyệt, Cậu Thật Sự Đi Theo Phong Diệp Vô Nhai Rồi Hả?
Chương 36 - “Phù Thủy Nhỏ” Và Chàng Thanh Niên Xinh Đẹp
Chương 37 - Cảm Giác Thiên Hạ Vô Địch Thì Ra Là Như Vậy!
Chương 38 - Tiểu Hồ Ly Không Chịu Nổi Khích Tướng
Chương 39 - Một Đêm Cùng Nhau
Chương 40 - Mọi Người Đều Nói Đại Thần Thích Cậu!
Chương 41 - Chắc Là Đang… Khúc Dạo Đầu
Chương 42 - Động Cơ Đáng Nghi
Chương 43 - Bùng Nổ Trong Im Lặng
Chương 44 - Gã Ta Có Ý Đồ Gì Vậy?
Chương 45 - Tuyệt Sắc Thế Gian, Siêu Cấp Đẹp Trai!
Chương 46 - Sự Tĩnh Lặng Trước Cơn Bão
Chương 47 - Trên Chữ “Sắc” Có Một Cây Đao
Chương 48 - Gần Mực Thì Đen...
Chương 49 - Đó Không Phải Là Loạn Luân Sao?
Chương 50 - Tân Thủ Đòi Cướp Bà Xã Của Đại Thần!
Chương 51 - Lại Giẫm Chân Lên Giới Hạn
Chương 52 - Hiểu Nguyệt! Các Cậu Đang Sống Chung Sao?
Chương 53 - Bới Lông Tìm Vết
Chương 54 - Nhất Cự Ly…
Chương 55 - Kế Hoạch “Mượn Đao Giết Người”
Chương 56 - Động Lòng
Chương 57 - Mình Có Bị Điên Không Vậy?
Chương 58 - Người Mới – Tùng Phong Hàn
Chương 59 - Sau Này, Ít Trêu Chọc Kỷ Hiểu Nguyệt Là Hay Nhất!
Chương 60 - “… Phú Quý Bất Năng Dâm”
Chương 61 - Đây Rõ Ràng Là Một Âm Mưu!
Chương 62 - Nếu Không Phải Là Cô, Anh Sẽ Không Lấy Ai Hết
Chương 63 - Động Phòng Trong Truyền Thuyết
Chương 64 - Anh Rất Muốn… Ôm Cô!
Chương 65 - Người Thật PK
Chương 66 - Tên Biến Thái Đó Chính Là Ông Xã Em Đấy!
Chương 67 - Không Phải Đại Thần... Ghen Đấy Chứ?
Chương 68 - “Cặp Đôi Trời Sinh”
Chương 69 - Buổi Sáng Bất Ngờ
Chương 70 - Hãy Cho Anh Một Cơ Hội
Chương 71 - Dê Vào Miệng Cọp
Chương 72 - Không Ngờ Đại Thần Lại Lợi Hại Như Vậy
Chương 73 - Cố Tình Kiếm Chuyện
Chương 74 - Bà Xã “Ngoại Tình”
Chương 75 - “Uyên Ương Nghịch Nước”
Chương 76 - Công Khai Phạm Tội
Chương 77 - Trường Quay
Chương 78 - Lần Này Xem Cô Trốn Thoát Thế Nào!
Chương 79 - Đùa Giỡn Với Đại Thần
Chương 80 - Tối Nay, Cô Là Của Anh.
Chương 81 - Chi Bằng Thoái Ẩn Giang Hồ
Chương 82 - Nhất Định Phải Giúp Cậu Thu Phục Tề Phu Nhân
Chương 83 - Cô… Cô Tấn Công Đại Thần
Chương 84 - Yên Tâm, Để Tôi Giúp Cậu
Chương 85 - Bà Xã Để Yêu Để Thương Chứ Không Phải Để Giẫm Lên!
Chương 86 - Gặp Nguy
Chương 87 - Nước Hoa Kích Thích Tình Dục
Chương 88 - Cảnh Này Không Thích Hợp Với Trẻ Em
Chương 89 - Với Người Phụ Nữ Nào Anh Cũng Lạnh Lùng Thế Sao?
Chương 90 - Thuận Vợ Thuận Chồng, Tát Biển Đông Cũng Cạn
Chương 91 - Cuối Cùng, Anh Cũng Đợi Được Rồi!
Chương 92 - Âm Mưu Của Chàng Sói
Chương 93 - Ông Xã Ngoại Tình
Chương 94 - Ôi, Tốt Quá Rồi! Tổng Giám Đốc Tề Bị Kỷ Hiểu Nguyệt “Đá” Rồi!
Chương 95 - Cưỡng Hôn Trong Thang Máy
Chương 96 - Không Sao, Chẳng Qua Em Bị Chó Cắn Thôi!
Chương 97 - Đúng Là Báo Ứng!
Chương 98 - Bà Xã, Anh Yêu Em
Chương 99 - Có Lẽ, Em Đã Thích Phong Diệp Vô Nhai
Chương 100 - Tức Quá! Cái Tên Biến Thái Kia Lại Dám Ở Trong Văn Phòng
Chương 101 - Ông Xã, Tên Này Trêu Em!
Chương 102 - Bà Xã, Hôm Nay Anh Rất Vui
Chương 103 - Hôm Nay Là Ngày … Em Hẹn Gặp Đại Thần
Chương 104 - Bà Xã, Cuối Cùng Em Cũng Đến!
Chương 105 - Lần Đầu Tiên Dẫn Bạn Gái Về Nhà?
Chương 106 - Tề Tiểu Bạch Về Nước
Chương 107 - Thỏa Hiệp Của Hai Con Sói
Chương 108 - Cuộc Đối Đầu Bất Tận
Chương 109 - Nội Chiến
Chương 110 - Kỷ Hiểu Nguyệt, Mình Hận Cậu!
Chương 111 - Ghen?
Chương 112 - Hiểu Nguyệt, Bọn Mình Chụp Chung Một Kiểu Ảnh Đi!
Chương 113 - Hiểu Nguyệt Cô Nương Sắp Gặp Xui Xẻo Rồi!
Chương 114 - Đúng Là Một Người Đàn Ông Hoàn Hảo!
Chương 115 - Bà Xã, Hãy Tin Tưởng Anh!
Chương 116 - Đoạn Kết
Một cái ôm?
Tế Nguyệt Thanh Thanh vừa xấu hổ vừa giận dữ.
Dù chỉ là trong game, nhưng trước giờ cô chưa từng được ai ôm cả! Phản ứng đầu tiên của Tế Nguyệt Thanh Thanh là: Phải nhảy xuống.
Nhưng mà…
Yêu quái bốn phía đông nghìn nghịt, Tế Nguyệt Thanh Thanh do dự… Nhảy xuống khác nào tìm đến cái chết? Tử Y Nữ Hiệp nhìn trước ngó sau, do dự không biết phải làm gì.
Thật lòng mà nói thì, Đại Thần động tác nhanh nhẹn, ra tay dứt khoát, phòng thủ nghiêm ngặt, ở trong vòng tay anh ta rất an toàn. Ít nhất sẽ không chết.
Có nên xuống không?
Đại Thần toàn thân khoác áo giáp vàng hào quang chói mắt, mỗi chiêu thức đều vô cùng đẹp mắt khiến cả màn hình tràn ngập màu sắc sinh động. Bên trong khoảng sáng ấy, Tử Y Nữ Hiệp yếu đuối nằm trong vòng tay Phong Diệp Vô Nhai. Giữa chốn gươm đao loạn lạc, hình ảnh đó mới lãng mạn làm sao!
Kỷ Hiểu Nguyệt nhìn màn hình, mặt thoáng ửng đỏ.
Trước đây, Tế Nguyệt Thanh Thanh là một nhân vật mạnh mẽ, cô luôn đi trước chém giết, theo sau là một đám tân thủ yếu ớt. Thì ra… thỉnh thoảng làm một người yếu đuối cũng không phải là chuyện gì xấu. Ít nhất, cô sẽ bớt phải lo lắng, bớt việc phải làm, tiết kiệm được máu, còn có thể ngồi không mà hưởng kinh nghiệm, thật tuyệt.
Tế Nguyệt Thanh Thanh rất nhanh lấy lại sự bình tĩnh. Phong Diệp Vô Nhai lúc này chỉ chiến đấu bằng một tay, tay còn lại nắm lấy tay Tử Y Nữ Hiệp nhanh chóng xuyên qua Quỷ Quái Cốc, đến vùng an toàn. Tế Nguyệt Thanh Thanh bắt đầu thấy điểm kinh nghiệm của mình nhanh chóng tăng vọt.
Cảm giác này đúng thật là… “Yomost”!
Kỷ Hiểu Nguyệt ôm bát mì ăn liền reo hò không ngớt.
Thì ra Đại Thần cũng không đến nỗi đáng ghét như cô vẫn nghĩ! Tối hôm đó, lần đầu tiên Kỷ Hiểu Nguyệt thức trọn một đêm chơi game.
***
Liên thủ với Đại Thần quả là tuyệt. Lúc trước để thăng cấp, cô không ăn không uống cũng phải mất mấy ngày. Giờ liên thủ với Đại Thần mới có một buổi tối đã lên được một cấp!
Kỷ Hiểu Nguyệt thích thú đến phát điên!
Hơn nữa Đại Thần còn lấy cớ “do yêu cầu nhiệm vụ” để tặng cô một bộ trang bị cao cấp. Lúc đầu cô vốn định từ chối, nhưng khi nhìn thấy ánh hào quang từ bộ trang bị thần cấp toả ra, con chuột trong tay cô không còn nghe đầu óc sai khiến, ấn luôn vào nút “Tiếp nhận”.
Sau ba giây tự coi thường chính mình, Tế Nguyệt Thanh Thanh liền an ủi bản thân: do yêu cầu nhiệm vụ mà thôi. Lúc Tử Y Nữ Hiệp thay trang bị cao cấp vào, dáng vẻ càng thêm mạnh mẽ, mười phần hiên ngang.
Đại Thần đúng là người tốt!
Kỷ Hiểu Nguyệt thậm chí còn không nhận ra chỉ trong một đêm thái độ của cô với Đại Thần đã thay đổi 1800.
Khi hai người hoàn thành xong tất cả nhiệm vụ ở Tử Thanh Sơn cũng là lúc bình minh ló dạng. Họ đã có một đêm cùng nhau, cũng xem như thành người quen rồi.
O(╯□╰)O
“Đại Thần, anh không mệt sao?” Kỷ Hiểu Nguyệt ngáp một cái, xoa xoa đôi mắt gấu mèo. Cô vốn là đứa trẻ ngoan, đây là lần đầu tiên chơi game thâu đêm thế này. Cũng may hôm nay là cuối tuần!
“Ngủ đi”. Tề Hạo chỉ gửi lại hai từ nhưng cảm giác chứa đựng rất nhiều sự quan tâm.