Chương 1 - Ngươi Làm Tổn Thương Ta (1)
Chương 2 - Ngươi Làm Tổn Thương Ta (2)
Chương 3 - Ngươi Làm Tổn Thương Ta (3)
Chương 4 - Ta Đã Biết Bí Mật Của Ngươi! 1
Chương 5 - Ta Đã Biết Bí Mật Của Ngươi! 2
Chương 6 - Ta Đã Biết Bí Mật Của Ngươi! 3
Chương 7 - Bọn Họ Không Phải Đến Xem Bệnh, Rõ Ràng Là Đến Xem Người 1
Chương 8 - Bọn Họ Không Phải Đến Xem Bệnh, Rõ Ràng Là Đến Xem Người 2
Chương 9 - Bọn Họ Không Phải Đến Xem Bệnh, Rõ Ràng Là Đến Xem Người 3
Chương 10 - Bọn Họ Không Phải Đến Xem Bệnh, Rõ Ràng Là Đến Xem Người 4
Chương 11 - Lừa Gạt Ai Đây? 1
Chương 12 - Lừa Gạt Ai Đây? 2
Chương 13 - Lừa Gạt Ai Đây? 3
Chương 14 - Hắn Thực Sự Không Hề Tham Tiền! 1
Chương 15 - Hắn Thực Sự Không Hề Tham Tiền! 2
Chương 16 - Hắn Thực Sự Không Hề Tham Tiền! 3
Chương 17 - Chúng Ta Thực Ra Không Hề Quen Biết Nhau 1
Chương 18 - Chúng Ta Thực Ra Không Hề Quen Biết Nhau 2
Chương 19 - Chúng Ta Thực Ra Không Hề Quen Biết Nhau 3
Chương 20 - Chúng Ta Thực Ra Không Hề Quen Biết Nhau 4
Chương 21 - Trong Lòng Hắn, A Tỷ Vẫn Chỉ Là Một Hải Tử.. 1
Chương 22 - Trong Lòng Hắn, A Tỷ Vẫn Chỉ Là Một Hải Tử.. 2
Chương 23 - Trong Lòng Hắn, A Tỷ Vẫn Chỉ Là Một Hải Tử.. 3
Chương 24 - Ngươi Cười Nhìn Rất Đẹp 1
Chương 25 - Ngươi Cười Nhìn Rất Đẹp 2
Chương 26 - Ngươi Cười Nhìn Rất Đẹp 3
Chương 27 - Ngươi Cười Nhìn Rất Đẹp 4
Chương 28 - Ngươi Có Tính Toán Lớn 1
Chương 29 - Ngươi Có Tính Toán Lớn 2
Chương 30 - Ngươi Có Tính Toán Lớn 3
Chương 31 - Ngươi Không Vui Sao? 1
Chương 32 - Ngươi Không Vui Sao? 2
Chương 33 - Ngươi Không Vui Sao? 3
Chương 34 - Toàn Tài! 1
Chương 35 - Toàn Tài! 2
Chương 36 - Toàn Tài! 3
Chương 37 - Đệ Có Cái Gì Để Hắn Có Thể Mưu Đồ? 1
Chương 38 - Đệ Có Cái Gì Để Hắn Có Thể Mưu Đồ? 2
Chương 39 - Đệ Có Cái Gì Để Hắn Có Thể Mưu Đồ? 3
Chương 40 - Ý Định Tốt 1
Chương 41 - Ý Định Tốt 2
Chương 42 - Ý Định Tốt 3
Chương 43 - Ý Định Tốt 4
Chương 44 - Tiểu Cô Nương? 1
Chương 45 - Tiểu Cô Nương? 2
Chương 46 - Tiểu Cô Nương? 3
Chương 47 - Yêu Tinh Quyến Rũ 1
Chương 48 - Yêu Tinh Quyến Rũ 2
Chương 49 - Yêu Tinh Quyến Rũ 3
Chương 50 - Yêu Tinh Quyến Rũ 4
Chương 1 - Ngươi Làm Tổn Thương Ta (1)
Chương 2 - Ngươi Làm Tổn Thương Ta (2)
Chương 3 - Ngươi Làm Tổn Thương Ta (3)
Chương 4 - Ta Đã Biết Bí Mật Của Ngươi! 1
Chương 5 - Ta Đã Biết Bí Mật Của Ngươi! 2
Chương 6 - Ta Đã Biết Bí Mật Của Ngươi! 3
Chương 7 - Bọn Họ Không Phải Đến Xem Bệnh, Rõ Ràng Là Đến Xem Người 1
Chương 8 - Bọn Họ Không Phải Đến Xem Bệnh, Rõ Ràng Là Đến Xem Người 2
Chương 9 - Bọn Họ Không Phải Đến Xem Bệnh, Rõ Ràng Là Đến Xem Người 3
Chương 10 - Bọn Họ Không Phải Đến Xem Bệnh, Rõ Ràng Là Đến Xem Người 4
Chương 11 - Lừa Gạt Ai Đây? 1
Chương 12 - Lừa Gạt Ai Đây? 2
Chương 13 - Lừa Gạt Ai Đây? 3
Chương 14 - Hắn Thực Sự Không Hề Tham Tiền! 1
Chương 15 - Hắn Thực Sự Không Hề Tham Tiền! 2
Chương 16 - Hắn Thực Sự Không Hề Tham Tiền! 3
Chương 17 - Chúng Ta Thực Ra Không Hề Quen Biết Nhau 1
Chương 18 - Chúng Ta Thực Ra Không Hề Quen Biết Nhau 2
Chương 19 - Chúng Ta Thực Ra Không Hề Quen Biết Nhau 3
Chương 20 - Chúng Ta Thực Ra Không Hề Quen Biết Nhau 4
Chương 21 - Trong Lòng Hắn, A Tỷ Vẫn Chỉ Là Một Hải Tử.. 1
Chương 22 - Trong Lòng Hắn, A Tỷ Vẫn Chỉ Là Một Hải Tử.. 2
Chương 23 - Trong Lòng Hắn, A Tỷ Vẫn Chỉ Là Một Hải Tử.. 3
Chương 24 - Ngươi Cười Nhìn Rất Đẹp 1
Chương 25 - Ngươi Cười Nhìn Rất Đẹp 2
Chương 26 - Ngươi Cười Nhìn Rất Đẹp 3
Chương 27 - Ngươi Cười Nhìn Rất Đẹp 4
Chương 28 - Ngươi Có Tính Toán Lớn 1
Chương 29 - Ngươi Có Tính Toán Lớn 2
Chương 30 - Ngươi Có Tính Toán Lớn 3
Chương 31 - Ngươi Không Vui Sao? 1
Chương 32 - Ngươi Không Vui Sao? 2
Chương 33 - Ngươi Không Vui Sao? 3
Chương 34 - Toàn Tài! 1
Chương 35 - Toàn Tài! 2
Chương 36 - Toàn Tài! 3
Chương 37 - Đệ Có Cái Gì Để Hắn Có Thể Mưu Đồ? 1
Chương 38 - Đệ Có Cái Gì Để Hắn Có Thể Mưu Đồ? 2
Chương 39 - Đệ Có Cái Gì Để Hắn Có Thể Mưu Đồ? 3
Chương 40 - Ý Định Tốt 1
Chương 41 - Ý Định Tốt 2
Chương 42 - Ý Định Tốt 3
Chương 43 - Ý Định Tốt 4
Chương 44 - Tiểu Cô Nương? 1
Chương 45 - Tiểu Cô Nương? 2
Chương 46 - Tiểu Cô Nương? 3
Chương 47 - Yêu Tinh Quyến Rũ 1
Chương 48 - Yêu Tinh Quyến Rũ 2
Chương 49 - Yêu Tinh Quyến Rũ 3
Chương 50 - Yêu Tinh Quyến Rũ 4
Hai tỷ đệ khóa cửa lại, lúc đi ngang qua nhà Tạ gia, một mùi thơm xộc thẳng vào mũi, bọn hắn theo bản năng khịt khịt mũi.
“Không biết Tạ đại ca đang làm gì mà lại có mùi thơm như vậy.
” Khiến con sâu tham ăn trong bụng nàng cũng muốn chui ra, sau một ngày bận rộn vốn đã đói rồi, bây giờ bụng lại càng kêu lên khó chịu.
‘Tạ đại ca?” Khương Minh Hoằng kinh ngạc nhìn tỷ tỷ, vì sao đột nhiên lại đổi xưng hô tử cử nhân lão gia lạnh nhạt thành Tạ đại ca thân mật như vậy?
Khương Minh Nguyệt kể lại chuyện lúc lấy nước vừa nãy cho đệ đệ nghe.
“Thì ra là thế.
”
Xem ra Tạ Uyên đã thực sự đối xử với tỷ tỷ mình như một tiểu cô nương, chỉ là...
.
“Làm sao tỷ tỷ biết Tạ tiên sinh đang nấu ăn?”
“Bởi vì trong nhà chỉ có một mình hắn, không phải hắn nấu ăn thì là ai?”
“A!
”
“Chúng ta mau đi ăn cơm thôi! Cái bụng này của ta đã bắt đầu làm loạn rồi.
” Khương Minh Nguyệt chủ động nắm tay đệ đệ tay tăng nhanh tốc độ.
Cả hai đều không quá khắt khe với bản thân, sau khi ăn một bữa ngon lành trong tiệm ăn, lúc này mới về khách sạn.
Trong hẻm Trường Thọ, Tạ Uyên cẩn thận bỏ đồ ăn đã nấu chín vào hộp đựng thức ăn, bước ra khỏi bếp, đào vò rượu của mình dưới gốc cây rồi đi ra ngoài.
Tạ Uyên mở hộp thức ăn ra, lấy cá hấp và rau củ ra, lại rót một chén rượu đưa cho Loan Diệc.
Hai người cụng một chén, Loan Diệc nói: “Rượu này ngon hơn rượu năm ngoái, để lại cho ta hai vò.
”
Loan Diệc lại bổ sung một câu nữa, giống như sợ hắn sẽ từ chối.
“Ta không lấy không của ngươi, hôm qua ta vừa mới làm ra một ít kim sang dược trị thương, có thể cho ngươi hai hộp.
”
“Đổi thành rượu thuốc đi.
”
“Ngươi muốn về Tạ gia thôn sao?”
Tạ Uyên “Ừ” một tiếng, nếu không quay về, hắn thật sự lo lắng bọn họ sẽ chết bệnh, nếu chết như vậy, chẳng phải là lợi cho bọn họ quá rồi sao?
“Được rồi! Hai vò rượu đổi một bình rượu thuốc thì thế nào.
”
“Có thể!
”
Nói chuyện chính sự xong, Loan Diệc gắp đầu cá vào trong bát của mình, thuận miệng hỏi: “Trạch viên kia của ngươi bán rồi à?”
Tạ Uyên nhấp một ngụm rượu, nói: “Ừ.
”
“Bán bao nhiêu tiền?”
“Ba trăm năm mươi lượng!
”
“A, vậy thực sự là…”
Nói được nửa câu, Loan Diệc rốt cục phản ứng lại, kinh ngạc “A” một tiếng, hắn ta còn tưởng mình nghe nhầm nên hỏi lại một lần.
“Bao nhiêu?”
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa