Hôm nay, có lẽ sẽ là ngày hạnh phúc nhất đời nó...
. À không!
! Chỉ có một thứ có thể gọi là tuyệt vời thôi, còn lại thì.
.
.
- Ááááá!
! - từ hành lang, phải nói ai ai cũng giật mình khi nghe tiếng hét của nó.
.
. Bên ngoài, Andy, Vũ Cường và Quý Phàm khoé môi cũng khẽ giật giật.
.
.
.
.
.
- Mia!
! Đau.
.
. Chặt quá!
!
! Ặc!
!
.
.
.
- Nhi nhi ngốc!
! Cậu mập lên rồi phải không?? - Mia khẽ nhăn mày, lại thuận tay kéo chặt chiếc váy cưới.
.
. Vậy là xong!
!
.
.
.
Chu Mia - con gái của viện trưởng Amia Group. Đáng lẽ.
.
. chỉ đáng lẽ thôi nha. Đáng lẽ cô nàng sẽ là chị vợ tương lai của nó đấy.
.
. Mà biết sao được, cô nàng này lại có tính ý với Andy mất rồi.
.
.
- Biết sao được!
! Hai tháng nay Minh Khánh vỗ béo tớ ấy mà!
! - nó thở dài, xoa xoa cái bụng.
.
. Mia cười cười trêu chọc, chưa gì mà đã như vợ chồng son.
.
.
- Này!
! Cô dâu ngủ luôn trong đó ấy à?? Chú rễ xong rồi đấy!
!
.
.
. - tiếng Quý Phàm từ bên ngoài vang vảng vọng vào.
.
. Mia từ bên trong không ngại ngần mà toạc miệng hét to.
.
.
- Cô dâu là con gái!
! Understand??.
.
.
- Con gái thì phải chuẩn bị lâu.
.
. Understand?? - Andy tiếp lời Mia, vỗ vai anh cười cười.
.
. Quý Phàm méo mặt, lại thêm một cặp vợ chồng son nữa rồi đấy.
.
.
.
.
.
Nói đến đây, Vũ Cường liếc mắt sang Minh Khánh bên cạnh, quả là rất phong độ nha ~!
! Chắc là sẽ nhiều cô nàng đau lòng lắm đây.
.
. Còn về cậu, dù mặt vẫn lạnh như tiền nhưng trong lòng không giấu được niềm vui đang nhen nhóm. Sau hôm nay, nó sẽ là của cậu rồi.
.
.
.
.
.
- Hắc hắc!
! Cậu sẽ phải gọi tớ là anh vợ đấy nhá!
!
.
.
. - à!
! Cậu quên mất thằng điên này.
.
. Nghe đến đây, cậu nhoẻn miệng cười, nhưng gương mặt lại hầm hầm sát khí.
.
.
- Anh vợ!
! - cuối câu, cậu còn cố ý nhấn mạnh, nghe được cả tiếng nghiến răng ken két. Quý Phàm xanh mặt, Andy bên cạnh lại một lần nữa vỗ vai, thì thầm lắc đầu.
.
.
- Cậu nên bỏ cuộc đi là vừa!
!
.
.
.
.
.
.
Từ phía phòng cô dâu, Mia bước ra.
.
. nhoẻn miệng cười mỉm chi.
.
.
- Chú rễ!
! Vào đi nào!
!
.
.
. - cậu không tự chủ, từ đằng sau một lực đẩy cậu tiếng về phía trước.
.
. Vũ Cường chết tiệt!
!
.
.
.
- Chậm chạp quá!
! Nhanh lên nào!
! - Mia nheo mày, miệng nhoẻn cười trêu chọc.
.
.
Cậu nhếch môi cười, chậm rãi xoay nắm cửa bước vào trong.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
// Rầm //.
.
.
.
Vâng!
! Như bạn biết đấy, đó là tiếng đóng cửa.
.
.
Nhưng mà.
.
. chú rễ không ở phía trong mà ở phía ngoài.
.
. Cả đám trố mắt ngạc nhiên, cô dâu trong phòng cũng có chung một biểu cảm.
.
.
Cậu không nói không rằng, cúi gằm mặt.
.
. Xoay đầu đi hẳn.
.
. Cả đám đơ hết gần một phút rồi mới nhốn nháo định mở cửa, nhưng.
.
.
- Nè!
!
!
!
!
!
! Ít nhất anh cũng phải khen em đẹp chứ!
!
.
.
.
.
. - nó trong phòng bất mãn hét lên.
.
.
.
.
Bước chân cậu vội vã bước nhanh trên hành lang, không có ý định dừng lại.
.
. Gương mặt cậu bình thường lạnh lùng là thế nhưng.
.
.
Ôi thôi!
! ̀
Có phải đang nhìn nhầm không?? Cậu đang.
.
. đỏ mặt thì phải!
? Sao chứ?? Nha đầu của cậu hôm nay quá xinh đẹp mà.
.
. Cậu cười, nụ cười thật lòng nhất từ trước đến giờ. Chưa bao giờ cậu cảm thấy hạnh phúc như lúc này.
.
.
.
.
.
.
.
.
Từ đằng xa, tiếng chuông giảng đường vang lên, báo hiệu cho giây phút kết thúc của một câu chuyện, và mở đầu cho một câu chuyện mới.
.
. Nó khẽ nhón chân, hôn nhẹ vào môi cậu, thì thầm theo gió.
.
.
- Em yêu anh!
! Hãy mãi ở bên em nhé!
!
.
.
.