"Đúng rồi, số lượng phải làm đủ, dù sao Ngụy tiên sinh hắn chính là một...
. Có phải không!
"
Diệp đại tẩu nghe vậy mím môi cười, tuy rằng tiếp xúc không lâu, nhưng mọi người đều có thể nhìn ra được, Ngụy tiên sinh tuyệt đối là người tham ăn.
Diệp lão thái thái ngại thân phận người đọc sách của hắn, mới không tiện nói ra hai chữ "thùng cơm" kia.
"Nương, yên tâm đi, con biết rồi!
" Diệp đại tẩu cười đáp.
Theo mùi cơm trưa bay ra, trong xe ngựa Ngụy Diễn cũng có chút ngồi không yên.
Hắn cố gắng giữ bình tĩnh, sau khi giảng giải rõ ràng đoạn văn đầu tiên cho hai người, lập tức nói: "Được rồi, nên ăn cơm rồi, buổi chiều lại tiếp tục!
"
Ngụy Diễn nói xong, ôm Tình Thiên xuống xe, đi thẳng đến chỗ Diệp gia cuối đoàn xe.
Lý Phúc nhìn bóng lưng hắn bước đi như bay, trong lòng không nhịn được bắt đầu tính toán, tiếp theo khi đi ngang qua thành lớn, có phải nên vào thành thuê mấy đầu bếp mang theo không?
Biết đâu tay nghề của người nào đó đúng với khẩu vị của Ngụy tiên sinh, chuyện này nói không chừng thật sự sẽ thành!
Ngay khi Lý Phúc vì giữ Ngụy Diễn lại mà vắt óc suy nghĩ, Ngụy Diễn đã không chút khách khí ngồi xuống bên đống lửa.
Lúc này trên đống lửa của Diệp gia, đang nướng hai cái đùi dê mỡ chảy xèo xèo.
Sáng sớm Diệp đại tẩu đã lấy đùi dê ra, khứa vạch lên, ướp rượu vàng và các loại gia vị, cuối cùng dùng mấy lá lớn bọc lại.
Buổi trưa sau khi nhóm lửa, nàng liền bảo Diệp lão đại đi chặt bốn cái cành cây hình chữ "Y", cắm ở bốn phía đống lửa.
Sau đó dùng cành cây được vót nhọn đầu đâm xuyên qua đùi dê, đặt lên trên đống lửa.
Diệp đại tẩu giao việc xoay đùi dê cho Diệp lão tứ.
Lúc này Diệp lão đại đã làm thịt xong hai con gà rừng bắt được hôm qua.
Diệp nhị tẩu cũng bưng nấm đã rửa sạch trở về nói: "Cuối cùng lại được ăn gà hầm nấm chị dâu nấu rồi!
"
"Đúng vậy, ta thèm một năm rồi.
" Diệp tam tẩu gật đầu nói, "Vốn tưởng rằng ra ngoài chạy nạn, năm nay chắc chắn là không được ăn.
"Ai ngờ trên đường chạy nạn này, còn có thể ăn gà hầm nấm!
"
"Vậy ngươi đã thấy nhà ai chạy nạn còn ăn đùi dê nướng chưa?"
"Ta nói này, chúng ta bây giờ đều đã vào cửa ải, trên đường đi ăn ngon uống say, đã sớm không còn là chạy nạn nữa rồi, chẳng phải giống như đi chơi ngắm cảnh sao!
"
"Ôi chao, ngươi thật biết nói chuyện, đúng là vậy!
"
Ba nàng dâu vừa làm việc vừa nói cười.
Quách thị ngồi một bên, không chen miệng vào được, cũng không làm gì, trông rất lạc lõng.
Diệp lão tứ thấy vậy bèn đi tới nói: "Sao nàng không lại giúp một tay?"
"Ta cũng muốn giúp đấy chứ!
" Quách thị sa sầm mặt nói, "Nhưng mấy chị dâu nhà ngươi, sợ ta học lỏm được bí quyết nấu nướng của đại tẩu, đề phòng ta như đề phòng trộm.
"Ta còn chường mặt ra làm gì, chẳng phải là mặt dày sao!
"
Diệp lão tứ kiên nhẫn nói: "Nếu không được thì nàng tìm việc khác mà làm.
.
.
"
"Diệp lão tứ, ngươi có bị bệnh không đấy!
" Quách thị lập tức nổi giận, chống nạnh nói.
"Ngươi không hiểu tiếng người à? Ta đang nói với ngươi chuyện làm việc sao?
"Ta đang nói là ba chị dâu nhà ngươi cô lập ta, bắt nạt ta đấy.
"Ngươi không bênh ta thì thôi, còn giả câm giả điếc với ta nữa hả?"
Diệp lão tứ hoàn toàn không hiểu nổi tại sao Quách thị lại tức giận, hạ giọng giải thích với nàng.
"Nàng đừng nóng giận, ta thấy mọi người đều đang bận rộn, ngay cả trẻ con cũng không được rảnh rỗi.
"Một mình nàng ngồi đây không làm gì, người ta nhìn thấy sẽ không hay.
.
.
"Thôi thôi, nàng cứ nghỉ ngơi ở đây đi, ta đi làm.
.
.
"
Quách thị cảm thấy mình sắp bị Diệp lão tứ ngốc nghếch này làm cho tức chết.
Nàng nhìn quanh, liếc mắt một cái đã thấy Tình Thiên đang ngồi cạnh đống lửa cùng với Ngụy Diễn, chống cằm nhìn chằm chằm vào đùi dê nướng.
"Ai nói trẻ con cũng không được rảnh rỗi, chẳng phải Tình Thiên đang rảnh rỗi đó sao!
"
Lúc này chưa đợi Diệp lão tứ lên tiếng, Ngụy Diễn đã nổi giận trước.
"Ngươi bao nhiêu tuổi rồi mà còn so đo với một đứa trẻ ba tuổi, còn biết xấu hổ không hả!
"
Diệp lão đại theo sát phía sau nói: "Hai vợ chồng ta ngày ngày, vừa săn thú vừa nấu cơm không rảnh rỗi, một người làm việc có thể chống đỡ mười người của ngươi.
"Cho nên con gái ta không cần làm việc, chính là có thể ăn sẵn!
"Sao nào? Đừng ngày nào cũng chỉ biết gây sự với lão Tứ,
"Ngươi có ý kiến gì? Qua đây nói chuyện với ta, tới đây!
"
"Ta.
.
.
" Quách thị tức giận đến dậm chân nói: "Hai vợ chồng chúng ta cãi nhau, liên quan gì đến các ngươi!
"
"Hai vợ chồng các ngươi cãi nhau chúng ta không xen vào, ngươi bớt lôi kéo Tình Thiên nhà ta.
"
Diệp đại tẩu tức giận đi đến bên đống lửa, dùng dao cắt đùi dê ra kiểm tra xem bên trong đã chín tới đâu rồi.
Sau đó nàng trực tiếp cắt xuống mấy miếng thịt đùi dê cả da lẫn thịt, thổi một chút, rồi lần lượt nhét vào miệng mấy đứa nhỏ.
"Ngon không?" Diệp đại tẩu hỏi.
"Ngon.
.
.
" Mấy đứa trẻ đều đang cố gắng nhai thịt, miệng phồng lên, nói cũng không rõ ràng.
Ngụy Diễn nhìn mà nuốt nước miếng, nhất thời cũng chẳng màng đến thể diện hay không, đi theo sau Tình Thiên cũng há miệng ra, ra hiệu mình cũng muốn nếm thử một miếng.
Nhìn "đứa trẻ" lớn xác này, tay Diệp đại tẩu đang cắt thịt không khỏi run lên.