Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Bị Phạt Thê Thảm
Chương 3 - Mệnh Lệnh Của Ai
Chương 4 - Tiểu Thiếp Mười Tuổi
Chương 5 - Trở Thành Vợ Lẽ
Chương 6 - Tiểu Sắc Nữ Mạnh Gia
Chương 7 - Bị Khi Dễ
Chương 8 - Vương Gia Lạm Tình
Chương 9 - Vương Gia, Xin Người Hưu Ta
Chương 10 - Vương Gia, Ta Hưu Ngươi
Chương 11 - Tiểu Thư Điên Rồi
Chương 12 - Phòng Tối Âm U
Chương 13 - Bị Phạt Trong Phòng Tối
Chương 14 - Tiểu Thiếp Không Được Hoan Nghênh
Chương 15 - Tai Vách Mạch Rừng
Chương 16 - Có Ma
Chương 17 - Hủy Dung
Chương 18 - Nói Hay Hơn Hát
Chương 19 - Có Qua Có Lại Mới Toại Lòng Nhau
Chương 20 - Tối Nay Thị Tẩm
Chương 21 - Tính Kế Vương Gia
Chương 22 - Tiếp Xúc Da Thịt
Chương 23 - Người Ta Là Vị Thành Niên
Chương 24 - Tự Do
Chương 25 - Ngẫu Nhiên Gặp Tại Hoa Viên
Chương 26 - Khinh Bạc Vương Gia
Chương 27 - Có Số Đào Hoa
Chương 28 - Tâm Cơ Của Nàng
Chương 29 - Lại Bị Uy Hiếp
Chương 30 - Muốn Ngươi Làm Vương Phi
Chương 31 - Nhốt Trong Tuyết Uyển
Chương 32 - Ngẫu Nhiên Gặp Ở Ngoài Đường
Chương 33 - Ba Năm Sau
Chương 34 - Cung Nghênh Hoàng Thượng
Chương 35 - Gặp Lại Lúc Đêm Khuya
Chương 36 - Vương Phi, Ta Không Ham
Chương 37 - Bị Thương
Chương 38 - Kế Hoạch Rời Đi
Chương 39 - Nam Nữ Quyến Rũ
Chương 40 - Vì Yêu Sinh Hận
Chương 41 - Người Thật Tình Trước Mắt
Chương 42 - Giật Mình Tỉnh Ngộ
Chương 43 - Không Muốn Làm Bằng Hữu Với Ngươi
Chương 44 - Ta Đã Xuất Giá
Chương 45 - Rời Khỏi Vương Phủ
Chương 46 - Quay Về Mạnh Phủ
Chương 47 - Lễ Hội Hoa Đào 1
Chương 48 - Lễ Hội Hoa Đào 2
Chương 49 - Lễ Hội Hoa Đào 3
Chương 50 - Lễ Hội Hoa Đào 4
Chương 51 - Lễ Hội Hoa Đào 5
Chương 52 - Lễ Hội Hoa Đào 6
Chương 53 - Lễ Hội Hoa Đào 7
Chương 54 - Ngũ Vương Gia Thử
Chương 55 - Người Lạ Mà Quen 1
Chương 56 - Người Lạ Mà Quen 2
Chương 57 - Tự Vệ
Chương 58 - Bổn Vương Chính Là Muốn Nuốt Lời
Chương 59 - Mộ Dung Gia Chính Là Vương Pháp
Chương 60 - Lại Bị Hôn
Chương 61 - Thiếu Nữ Hoài Xuân
Chương 62 - Bị Theo Dõi
Chương 63 - Xin Nàng Yêu Huynh Ấy
Chương 64 - Quá Thiện Lương
Chương 65 - Đêm Khuya Xông Vào Nhà Dân
Chương 66 - Chọc Giận Hắn
Chương 67 - Tàn Bạo Lăng Nhục
Chương 68 - Nàng Muốn Trả Thù
Chương 69 - Giao Dịch Giết Người
Chương 70 - Chuyển Biến Đột Ngột
Chương 71 - Hận Càng Sâu, Yêu Càng Sâu
Chương 72 - Lý Do
Chương 73 - Nữ Nhân Thông Minh Sống Không Thọ
Chương 74 - Mê Hoặc, Lợi Dụng
Chương 75 - Đòi Lại Sỉ Nhục
Chương 76 - Học Ngoan
Chương 77 - Chủ Động Buông Tha
Chương 78 - Cùng Diễn Trò
Chương 79 - Nghi Hoặc
Chương 80 - Tình Cảm Huynh Đệ
Chương 81 - Tư Tưởng Phong Kiến
Chương 82 - THê Thiếp Đánh Nhau
Chương 83 - Tuyệt Vọng
Chương 84 - Trêu Đùa
Chương 85 - Nửa Đêm Lén Gặp
Chương 86 - Thích Ta
Chương 87 - Nhớ Nhà
Chương 88 - Ban Tặng
Chương 89 - Âm Mưu
Chương 90 - Kinh Hồng Nhất Miết
Chương 91 - Tự Sinh Tự Diệt
Chương 92 - Bị Cướp Dọc Đường
Chương 93 - Đại Ca, Ta Có Bệnh
Chương 94 - Đã Đi Rồi Còn Quay Lại
Chương 95 - Chịu Nhục
Chương 96 - Ta Thích Nàng Sao?
Chương 97 - Bị Gài Bẫy
Chương 98 - Bắt Kẻ Thông Dâm
Chương 99 - Thoát Hiểm
Chương 100 - Hẹn Hò Ở Khách Điếm
Chương 101 - Tiến Cung
Chương 102 - Nịnh Nọt
Chương 103 - Đau Lòng
Chương 104 - Thất Sủng
Chương 105 - Thanh Kiếm Hai Lưỡi
Chương 106 - Nham Hiểm
Chương 107 - Phản Bội
Chương 108 - Cầu Tình
Chương 109 - Xông Vào Địa Lao
Chương 110 - Quá Ngây Thơ
Chương 111 - Giằng Co Ở Đại Lao
Chương 112 - Thẳng Thắn Đối Mặt
Chương 113 - Chuyện Của Nhu Nhi
Chương 114 - Lại Nổi Phong Ba
Chương 115 - Kết Thông Gia Với Minh Nguyệt Quốc
Chương 116 - Yến Hội Hoàng Cung
Chương 117 - Biểu Diễn Thay
Chương 118 - Liễu Nhu Trở Về
Chương 119 - Thương Tâm
Chương 120 - Vĩnh Viễn Không Nạp Thiếp
Chương 121 - Bắt Gặp
Chương 122 - Còn Muốn Ta Quay Về Vương Phủ Sao?
Chương 123 - Quận Chúa Tiến Phủ
Chương 124 - Đuổi Khỏi Vương Phủ
Chương 125 - Thản Nhiên Tiếp Nhận
Chương 126 - Lợi Dụng
Chương 127 - Vội Vã Rời Đi
Chương 128 - Đều Muốn Có Được
Chương 129 - Lời Đồn Đại Nổi Lên Bốn Phía 1
Chương 130 - Lời Đồn Đại Nổi Lên Bốn Phía 2
Chương 131 - Lời Đồn Đại Nổi Lên Bốn Phía 3
Chương 132 - Thiếp Bằng Lòng
Chương 133 - Giao Dịch Của Hai Nữ Nhân
Chương 134 - Trêu Đùa Mọi Người
Chương 135 - Học Cái Xấu Rất Dễ Dàng
Chương 136 - Diễn Kịch 1
Chương 137 - Diễn Kịch 2
Chương 138 - Hưu Thư
Chương 139 - Không Có Tiền Trả
Chương 140 - Xướng Ca Ở Tửu Lâu
Chương 141 - Gia Lỗ Tề 1
Chương 142 - Gia Lỗ Tề 2
Chương 143 - Hắn Là Vương Tử
Chương 144 - Cuộc Sống Sau Này
Chương 145 - Mỹ Nhân Kế
Chương 146 - Núi Phượng Hoàng
Chương 147 - Vô Tình Gặp Trên Đỉnh Núi
Chương 148 - Âm Thầm Quan Tâm
Chương 149 - Dây Dưa
Chương 150 - Yêu Ai Nhiều Hơn
Chương 151 - Mục Đích
Chương 152 - Tỷ Thí
Chương 153 - Yêu Cho Nên Mói Rời Đi
Chương 154 - Bị Thương Khó Xử
Chương 155 - Đổi Cách Trừng Phạt
Chương 156 - Buông Tha Ta
Chương 157 - Sống Thật Tốt
Chương 158 - Nữ Nhân Lẳng Lơ
Chương 159 - Cùng Ta Quay Về Thảo Nguyên
Chương 160 - Lấy Nàng
Chương 161 - Vô Cùng Tức Giận
Chương 162 - Xuất Thành Trong Đêm 1
Chương 163 - Xuất Thành Trong Đêm 2
Chương 164 - Không Tiếc Bất Kỳ Giá Nào
Chương 165 - Gặp Được Người Tốt
Chương 166 - Ép Gả
Chương 167 - Chạy Trốn
Chương 168 - Thay Đổi Quyết Định
Chương 169 - Am Ni Cô
Chương 170 - Ám Sát
Chương 171 - Xử Trảm
Chương 172 - Yêu Cả Hai
Chương 173 - Kéo Dài Thời Gian
Chương 174 - Mỹ Nhân Kế
Chương 175 - Rời Khỏi Am Ni Cô
Chương 176 - Buông Tha Ta
Chương 177 - Thả Người
Chương 178 - Cự Tuyệt
Chương 179 - Quyết Đấu Vì Nàng
Chương 180 - Khu Vực Săn Bắn
Chương 181 - Bị Thương
Chương 182 - Ai Nên Ra Ngoài
Chương 183 - Bắt Gặp
Chương 184 - Đều Có Tâm Tư
Chương 185 - Thăm Dò Phủ Quận Chúa Vào Ban Đêm
Chương 186 - Cảnh Báo
Chương 187 - Chân Tướng
Chương 188 - Hoài Nghi
Chương 189 - Thật Sự Là Nàng Ta
Chương 190 - Thẳng Thắn Thành Khẩn
Chương 191 - Ẩn Ý
Chương 192 - Kỳ Hạn Ba Ngày
Chương 193 - Không Thể Tha Thứ
Chương 194 - Buông Tay
Chương 195 - Cho Nàng Rời Đi
Chương 196 - Làm Bằng Hữu
Chương 197 - Lạnh Nhạt
Chương 198 - Say Rượu 1
Chương 199 - Say Rượu 2
Chương 200 - Hắn Bị Thương
Chương 201 - Hạ Độc
Chương 202 - Trúng Độc
Chương 203 - Mang Thai
Chương 204 - Cầu Xin
Chương 205 - Sảy Thai
Chương 206 - Trừng Phạt
Chương 207 - Trừng Phạt Chính Mình
Chương 208 - Đầm Mưa
Chương 209 - Huỷ Hoại Dung Nhan 1
Chương 210 - Huỷ Hoại Dung Nhan 2
Chương 211 - Con Của Nàng
Chương 212 - Nàng Nói Lấy, Ta Lấy Liền
Chương 213 - Lại Gặp Bất Trắc
Chương 214 - Sẽ Không Dễ Dàng Bỏ Qua Cho Ngươi
Chương 215 - Chết Chung
Chương 216 - Nhảy Núi
Chương 217 - Hôn Mê
Chương 218 - Hắn Ngốc Rồi
Chương 219 - Nghe Lời Nương Tử
Chương 220 - Nàng Là Nương Tử Của Ta
Chương 221 - Quyến Rũ Vương Gia
Chương 222 - Đông Cung Đồ
Chương 223 - Tứ Hôn
Chương 224 - Đại Hôn
Chương 225 - Đại Kết Cục
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Bị Phạt Thê Thảm
Chương 3 - Mệnh Lệnh Của Ai
Chương 4 - Tiểu Thiếp Mười Tuổi
Chương 5 - Trở Thành Vợ Lẽ
Chương 6 - Tiểu Sắc Nữ Mạnh Gia
Chương 7 - Bị Khi Dễ
Chương 8 - Vương Gia Lạm Tình
Chương 9 - Vương Gia, Xin Người Hưu Ta
Chương 10 - Vương Gia, Ta Hưu Ngươi
Chương 11 - Tiểu Thư Điên Rồi
Chương 12 - Phòng Tối Âm U
Chương 13 - Bị Phạt Trong Phòng Tối
Chương 14 - Tiểu Thiếp Không Được Hoan Nghênh
Chương 15 - Tai Vách Mạch Rừng
Chương 16 - Có Ma
Chương 17 - Hủy Dung
Chương 18 - Nói Hay Hơn Hát
Chương 19 - Có Qua Có Lại Mới Toại Lòng Nhau
Chương 20 - Tối Nay Thị Tẩm
Chương 21 - Tính Kế Vương Gia
Chương 22 - Tiếp Xúc Da Thịt
Chương 23 - Người Ta Là Vị Thành Niên
Chương 24 - Tự Do
Chương 25 - Ngẫu Nhiên Gặp Tại Hoa Viên
Chương 26 - Khinh Bạc Vương Gia
Chương 27 - Có Số Đào Hoa
Chương 28 - Tâm Cơ Của Nàng
Chương 29 - Lại Bị Uy Hiếp
Chương 30 - Muốn Ngươi Làm Vương Phi
Chương 31 - Nhốt Trong Tuyết Uyển
Chương 32 - Ngẫu Nhiên Gặp Ở Ngoài Đường
Chương 33 - Ba Năm Sau
Chương 34 - Cung Nghênh Hoàng Thượng
Chương 35 - Gặp Lại Lúc Đêm Khuya
Chương 36 - Vương Phi, Ta Không Ham
Chương 37 - Bị Thương
Chương 38 - Kế Hoạch Rời Đi
Chương 39 - Nam Nữ Quyến Rũ
Chương 40 - Vì Yêu Sinh Hận
Chương 41 - Người Thật Tình Trước Mắt
Chương 42 - Giật Mình Tỉnh Ngộ
Chương 43 - Không Muốn Làm Bằng Hữu Với Ngươi
Chương 44 - Ta Đã Xuất Giá
Chương 45 - Rời Khỏi Vương Phủ
Chương 46 - Quay Về Mạnh Phủ
Chương 47 - Lễ Hội Hoa Đào 1
Chương 48 - Lễ Hội Hoa Đào 2
Chương 49 - Lễ Hội Hoa Đào 3
Chương 50 - Lễ Hội Hoa Đào 4
Chương 51 - Lễ Hội Hoa Đào 5
Chương 52 - Lễ Hội Hoa Đào 6
Chương 53 - Lễ Hội Hoa Đào 7
Chương 54 - Ngũ Vương Gia Thử
Chương 55 - Người Lạ Mà Quen 1
Chương 56 - Người Lạ Mà Quen 2
Chương 57 - Tự Vệ
Chương 58 - Bổn Vương Chính Là Muốn Nuốt Lời
Chương 59 - Mộ Dung Gia Chính Là Vương Pháp
Chương 60 - Lại Bị Hôn
Chương 61 - Thiếu Nữ Hoài Xuân
Chương 62 - Bị Theo Dõi
Chương 63 - Xin Nàng Yêu Huynh Ấy
Chương 64 - Quá Thiện Lương
Chương 65 - Đêm Khuya Xông Vào Nhà Dân
Chương 66 - Chọc Giận Hắn
Chương 67 - Tàn Bạo Lăng Nhục
Chương 68 - Nàng Muốn Trả Thù
Chương 69 - Giao Dịch Giết Người
Chương 70 - Chuyển Biến Đột Ngột
Chương 71 - Hận Càng Sâu, Yêu Càng Sâu
Chương 72 - Lý Do
Chương 73 - Nữ Nhân Thông Minh Sống Không Thọ
Chương 74 - Mê Hoặc, Lợi Dụng
Chương 75 - Đòi Lại Sỉ Nhục
Chương 76 - Học Ngoan
Chương 77 - Chủ Động Buông Tha
Chương 78 - Cùng Diễn Trò
Chương 79 - Nghi Hoặc
Chương 80 - Tình Cảm Huynh Đệ
Chương 81 - Tư Tưởng Phong Kiến
Chương 82 - THê Thiếp Đánh Nhau
Chương 83 - Tuyệt Vọng
Chương 84 - Trêu Đùa
Chương 85 - Nửa Đêm Lén Gặp
Chương 86 - Thích Ta
Chương 87 - Nhớ Nhà
Chương 88 - Ban Tặng
Chương 89 - Âm Mưu
Chương 90 - Kinh Hồng Nhất Miết
Chương 91 - Tự Sinh Tự Diệt
Chương 92 - Bị Cướp Dọc Đường
Chương 93 - Đại Ca, Ta Có Bệnh
Chương 94 - Đã Đi Rồi Còn Quay Lại
Chương 95 - Chịu Nhục
Chương 96 - Ta Thích Nàng Sao?
Chương 97 - Bị Gài Bẫy
Chương 98 - Bắt Kẻ Thông Dâm
Chương 99 - Thoát Hiểm
Chương 100 - Hẹn Hò Ở Khách Điếm
Chương 101 - Tiến Cung
Chương 102 - Nịnh Nọt
Chương 103 - Đau Lòng
Chương 104 - Thất Sủng
Chương 105 - Thanh Kiếm Hai Lưỡi
Chương 106 - Nham Hiểm
Chương 107 - Phản Bội
Chương 108 - Cầu Tình
Chương 109 - Xông Vào Địa Lao
Chương 110 - Quá Ngây Thơ
Chương 111 - Giằng Co Ở Đại Lao
Chương 112 - Thẳng Thắn Đối Mặt
Chương 113 - Chuyện Của Nhu Nhi
Chương 114 - Lại Nổi Phong Ba
Chương 115 - Kết Thông Gia Với Minh Nguyệt Quốc
Chương 116 - Yến Hội Hoàng Cung
Chương 117 - Biểu Diễn Thay
Chương 118 - Liễu Nhu Trở Về
Chương 119 - Thương Tâm
Chương 120 - Vĩnh Viễn Không Nạp Thiếp
Chương 121 - Bắt Gặp
Chương 122 - Còn Muốn Ta Quay Về Vương Phủ Sao?
Chương 123 - Quận Chúa Tiến Phủ
Chương 124 - Đuổi Khỏi Vương Phủ
Chương 125 - Thản Nhiên Tiếp Nhận
Chương 126 - Lợi Dụng
Chương 127 - Vội Vã Rời Đi
Chương 128 - Đều Muốn Có Được
Chương 129 - Lời Đồn Đại Nổi Lên Bốn Phía 1
Chương 130 - Lời Đồn Đại Nổi Lên Bốn Phía 2
Chương 131 - Lời Đồn Đại Nổi Lên Bốn Phía 3
Chương 132 - Thiếp Bằng Lòng
Chương 133 - Giao Dịch Của Hai Nữ Nhân
Chương 134 - Trêu Đùa Mọi Người
Chương 135 - Học Cái Xấu Rất Dễ Dàng
Chương 136 - Diễn Kịch 1
Chương 137 - Diễn Kịch 2
Chương 138 - Hưu Thư
Chương 139 - Không Có Tiền Trả
Chương 140 - Xướng Ca Ở Tửu Lâu
Chương 141 - Gia Lỗ Tề 1
Chương 142 - Gia Lỗ Tề 2
Chương 143 - Hắn Là Vương Tử
Chương 144 - Cuộc Sống Sau Này
Chương 145 - Mỹ Nhân Kế
Chương 146 - Núi Phượng Hoàng
Chương 147 - Vô Tình Gặp Trên Đỉnh Núi
Chương 148 - Âm Thầm Quan Tâm
Chương 149 - Dây Dưa
Chương 150 - Yêu Ai Nhiều Hơn
Chương 151 - Mục Đích
Chương 152 - Tỷ Thí
Chương 153 - Yêu Cho Nên Mói Rời Đi
Chương 154 - Bị Thương Khó Xử
Chương 155 - Đổi Cách Trừng Phạt
Chương 156 - Buông Tha Ta
Chương 157 - Sống Thật Tốt
Chương 158 - Nữ Nhân Lẳng Lơ
Chương 159 - Cùng Ta Quay Về Thảo Nguyên
Chương 160 - Lấy Nàng
Chương 161 - Vô Cùng Tức Giận
Chương 162 - Xuất Thành Trong Đêm 1
Chương 163 - Xuất Thành Trong Đêm 2
Chương 164 - Không Tiếc Bất Kỳ Giá Nào
Chương 165 - Gặp Được Người Tốt
Chương 166 - Ép Gả
Chương 167 - Chạy Trốn
Chương 168 - Thay Đổi Quyết Định
Chương 169 - Am Ni Cô
Chương 170 - Ám Sát
Chương 171 - Xử Trảm
Chương 172 - Yêu Cả Hai
Chương 173 - Kéo Dài Thời Gian
Chương 174 - Mỹ Nhân Kế
Chương 175 - Rời Khỏi Am Ni Cô
Chương 176 - Buông Tha Ta
Chương 177 - Thả Người
Chương 178 - Cự Tuyệt
Chương 179 - Quyết Đấu Vì Nàng
Chương 180 - Khu Vực Săn Bắn
Chương 181 - Bị Thương
Chương 182 - Ai Nên Ra Ngoài
Chương 183 - Bắt Gặp
Chương 184 - Đều Có Tâm Tư
Chương 185 - Thăm Dò Phủ Quận Chúa Vào Ban Đêm
Chương 186 - Cảnh Báo
Chương 187 - Chân Tướng
Chương 188 - Hoài Nghi
Chương 189 - Thật Sự Là Nàng Ta
Chương 190 - Thẳng Thắn Thành Khẩn
Chương 191 - Ẩn Ý
Chương 192 - Kỳ Hạn Ba Ngày
Chương 193 - Không Thể Tha Thứ
Chương 194 - Buông Tay
Chương 195 - Cho Nàng Rời Đi
Chương 196 - Làm Bằng Hữu
Chương 197 - Lạnh Nhạt
Chương 198 - Say Rượu 1
Chương 199 - Say Rượu 2
Chương 200 - Hắn Bị Thương
Chương 201 - Hạ Độc
Chương 202 - Trúng Độc
Chương 203 - Mang Thai
Chương 204 - Cầu Xin
Chương 205 - Sảy Thai
Chương 206 - Trừng Phạt
Chương 207 - Trừng Phạt Chính Mình
Chương 208 - Đầm Mưa
Chương 209 - Huỷ Hoại Dung Nhan 1
Chương 210 - Huỷ Hoại Dung Nhan 2
Chương 211 - Con Của Nàng
Chương 212 - Nàng Nói Lấy, Ta Lấy Liền
Chương 213 - Lại Gặp Bất Trắc
Chương 214 - Sẽ Không Dễ Dàng Bỏ Qua Cho Ngươi
Chương 215 - Chết Chung
Chương 216 - Nhảy Núi
Chương 217 - Hôn Mê
Chương 218 - Hắn Ngốc Rồi
Chương 219 - Nghe Lời Nương Tử
Chương 220 - Nàng Là Nương Tử Của Ta
Chương 221 - Quyến Rũ Vương Gia
Chương 222 - Đông Cung Đồ
Chương 223 - Tứ Hôn
Chương 224 - Đại Hôn
Chương 225 - Đại Kết Cục
Cung Tuyết Thiến nhìn bóng lưng của bọn hắn, những hoàng tử này thật đúng là đẹp đến ngây người, nhưng mà cũng không có gì kỳ lạ nha, hoàng huynh là đệ nhất mỹ nam, đệ đệ đương nhiên làm sao có thể kém hơn được? Tối thiểu có thể có một nửa gien là giống nhau .
“Này, ngươi đang ở đây nghĩ cái gì?” Thập tứ Vương gia Mộ Dung Vũ, đột nhiên kêu lên ở bên tai của nàng .
Cung Tuyết Thiến như bị một tiếng chuông cảnh tỉnh, mới hồi phục lại tinh thần,
“Ngươi là đang kêu tên ta phải không? Đúng rồi ngươi tên là gì?”
“Mộ Dung Vũ.
” Hắn ngược lại rất ngạc nhiên nhìn nàng hỏi: “Ngươi thật là tiểu thiếp của hoàng huynh ta sao?”
“Không phải.
” Cung Tuyết Thiến không hề nghĩ ngợi liền phủ nhận nàng chỉ là chính mình thôi.
“Đúng nha, Bổn vương đã nói rồi? Hoàng huynh làm sao có thể cưới một một cô bé cơ chứ.
” Mộ Dung Vũ lầm bầm lầu bầu, sau đó mới hỏi: “Ngươi tên là gì? Ngươi hát thật là dễ nghe về sau bổn vương rảnh rỗi sẽ tới nghe ngươi ca hát.
”
“Vương gia, ta rất bận rộn.
” Mặt Cung Tuyết Thiến đen lại, nàng không phải là ca kỹ, cũng không có nghĩa vụ hầu hạ hắn.
“Việc gì?” Mộ Dung Vũ vừa lấy tay khoát khoát lũ cá,
vừa cảm thấy rất hứng thú hỏi.
Cung Tuyết Thiến trợn mắt nhìn thẳng vị Vương gia này, thoạt nhìn, so với nàng có lẽ còn nhỏ tuổi hơn, thật lòng nàng cũng không muốn dụ dỗ một tiểu hài tử, lập tức đứng dậy nói: “Vương gia, ngài tự mình xem, ta cáo lui trước.
” Nói xong vừa định lui đi.
“Không cần đi, ở lại bồi bổn vương cho cá ăn.
”
Mộ Dung Vũ đưa tay lên định giữ chặt nàng ai ngờ dùng sức quá mạnh, Cung Tuyết Thiến đứng không vững, thân mình liền rơi vào trong hồ nước. Nàng cũng theo bản năng vươn tay bắt lấy cánh tay hắn, cứ như vậy kéo hắn cùng nhau rơi xuống nước.
Bùm bùm hai tiếng, bọn họ cư nhiên ngã xuống hồ nước.
“Vương gia, tiểu thư.
” Tiểu Vân ở trên bờ bị dọa kêu lên sợ hãi, hoàn toàn đã quên phản ứng.
Cung Tuyết Thiến chao đảo trong nước vài cái, may mắn nàng đã từng học bơi, tuy rằng không phải tốt lắm nhưng là ít nhất sẽ không bị chết đuối.
“Cứu mạng cứu mạng.
” Trong hồ nước lộ ra Mộ Dung Vũ đang liều mạng lấy tay quơ lung tung trong nước.
Nghe được tiếng kêu cứu, Cung Tuyết Thiến vội vàng bơi đến bên cạnh hắn, định lôi hắn theo nàng, nhưng thân hình nàng vốn nhỏ bé gầy yếu, căn bản là mang theo hắn không nổi, nhìn lên bờ thấy Tiểu Vân đang đứng bất động sợ ngây người hô lên: “Mau gọi người đến.
”
Tiểu Vân lúc này mới kịp phản ứng vội vàng hét to: “Người đâu tới mau, Nhân Vương cùng tiểu thư rơi vào trong nước .
”
Tiếng hét hoảng sợ rất nhanh chóng đã làm kinh động đến thị vệ bên cạnh cùng các vị vương gia đang nói chuyện trong đại sảnh.
“Không hay, nhất định là tiểu thập tứ rồi.
” Mộ Dung Phong lập tức đứng dậy, sắc mặt kinh sợ liền hướng ngoài phòng chạy vội đi.
“Thập tứ đến đây?” Mộ Dung Trần sắc mặt cũng trầm xuống, theo sau đi theo ra ngoài.
Mặt các Vương gia khác cũng biến sắc, lập tức đuổi theo.
Trong hoa viên Cung Tuyết Thiến cả người ướt đẫm, nhìn thập tứ vương gia gần như đã hôn mê đang thở phì phò.
“Mau truyền Thái y.
” Một thị vệ cuống quít phân phó nói, người bên cạnh vội vàng chạy nhanh ra ngoài.
“Tránh ra.
” Cung Tuyết Thiến đi tới, từ trong đám người chui qua chỉ vào một người thị vệ nói : “Ngươi mau dùng sức ấn vào bụng của hắn, đem tất cả nước mà hắn uống vào làm cho ói hết ra.
”
Thị vệ chần chờ một chút không biết có nên tin tưởng lời nói của nàng không.
“Mau lên, Vương gia có xảy ra chuyện gì, ngươi gánh vác nổi không?”Cung Tuyết Thiến nghiêm sắc mặt.
Đám thị vệ không dám chần chờ dùng sức ấn vào bụng của Mộ Dung Vũ, rất nhanh chóng nước từ trong miệng của hắn trào ra rất nhiều, nhưng vẫn chưa tỉnh lại.
“Tốt lắm ngươi lui qua một bên đi.
” Cung Tuyết Thiến nhìn hắn, mới ngổi xổm xuống, lấy tay nắm mũi hắn, miệng đối miệng, dùng hô hấp nhân tạo rất đúng cách.
Thị vệ bên cạnh cùng hạ nhân trong Vương Phủ đều mở to mắt kinh ngạc nhìn nàng nàng đang làm gì đó? Khinh bạc Vương gia sao?
Lúc Mộ Dung Trần, Mộ Dung Phong đuổi tới thì đã nhìn thấy một màn như vậy.