Tiểu Thư Đáng Thương Của Giới Hào Môn Là Đại Lão Huyền Học

Tiểu Thư Đáng Thương Của Giới Hào Môn Là Đại Lão Huyền Học

Cập nhật: 30/11/2024
Tác giả: Phi Dực
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 4,589
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
Điền Văn
     
     

Nhưng tất cả những lời "dạy đời" ấy chỉ là góc nhìn của người ngoài. An Điềm cũng cảm thấy nếu đã là đàn ông thay lòng đổi dạ, thì ít nhất hắn cũng phải trả lại những gì cô gái đã hy sinh vì hắn bấy lâu nay.

Chẳng hạn như tiền học phí, tiền sinh hoạt phí suốt những năm học tiến sĩ, phí tổn thất thanh xuân… Nếu chia tay, dựa vào cớ gì mà hắn không trả lại những khoản đó?

Sau một hồi ngồi giữa vòng vây của mấy bà cụ, bị hỏi tới tấp xem có từng “gặp quỷ” chưa, An Điềm kiên nhẫn trả lời từng câu rồi cuối cùng mới được thả cho đi. Cô ôm đầu quay về phòng, vội vàng lăn ra ngủ.

Chuyện người khác, cô vốn chẳng để trong lòng.

Thế nhưng, đối với bất kỳ cô gái nào, sau khi đã hy sinh nhiều năm thanh xuân, tình cảm, thời gian, sức lực và cả tiền bạc, thì làm sao có thể dễ dàng quên đi một đoạn tình cảm như thế?

Hôm đó, cô Giang tan làm muộn, nhưng cô cố ý không về ngay căn phòng trọ của mình.

Cô biết mấy bà cụ dưới lầu không có ác ý, thậm chí còn nhiệt tình muốn giới thiệu cho cô một người đàn ông tử tế để bắt đầu lại cuộc sống.

Nhưng cô không thể đối mặt với ánh mắt đầy thương hại và tiếc nuối của họ, cũng không thể quay về căn phòng trọ – nơi chất chứa những ký ức đau lòng về người đã từng là tất cả đối với mình.

Cô nhìn xuống đôi tay gầy gò của mình.

Cô và hắn quen nhau từ thời trung học.

Cả hai cùng thi đỗ một trường đại học. Nhưng vì thành tích không tốt, cộng thêm tâm trí xao nhãng bởi chuyện tình yêu, cô không thể tập trung vào việc học. Sau khi tốt nghiệp đại học, cô vội vã tìm một công việc văn phòng để trang trải cuộc sống, thay vì tiếp tục học lên cao.

Bạn trai cô Giang vốn là người học rất giỏi, thành tích xuất sắc, thông minh hơn người. Sau khi tốt nghiệp, hắn thi đỗ thẳng lên thạc sĩ, rồi tiếp tục đào sâu nghiên cứu.

Với điều này, cô luôn ủng hộ hết mình.

Bởi trong suốt thời gian yêu nhau, cô luôn tin rằng, hắn học hành nhiều hơn, sau này ra trường làm việc sẽ kiếm được thu nhập cao, còn cô cũng đã đi làm, chỉ cần cả hai cùng cố gắng thì cuộc sống nhất định sẽ khá hơn.

Trong mắt cô, đã sống chung là coi như đã là người một nhà.

Cô không giữ lại gì cho riêng mình.

Công việc hành chính hậu cần của cô lương không cao, nên đối với hai người trẻ, cuộc sống vẫn còn rất nhiều khó khăn. Huống hồ, hắn từng nói rằng hắn đã trưởng thành, không thể cứ mãi xin tiền bố mẹ được.

Vì không muốn hắn phân tâm trong việc học, cô tằn tiện sống qua ngày, thậm chí còn tìm thêm hai công việc làm thêm sau giờ hành chính để kiếm tiền.

Cô cố gắng hết sức để hắn cảm thấy thoải mái hơn. Họ thuê một căn nhà nhỏ gần trường đại học, để hắn có thể thường xuyên về nhà và ăn những bữa cơm nóng hổi, đầy đủ dinh dưỡng mà cô chuẩn bị.

Biết việc học cần bổ sung dinh dưỡng, cô luôn nấu những món ăn tốt nhất cho hắn.

Bởi vì giao tiếp với bạn bè đồng môn cũng là điều quan trọng, hắn cần ăn mặc chỉnh tề, không thể để quần áo cũ kỹ khiến người khác chê cười.

Cô tiết kiệm mọi thứ, dành toàn bộ số tiền kiếm được để chi tiêu cho hắn. Mong muốn duy nhất của cô là hắn sớm tốt nghiệp, sau đó hai người có thể cùng nhau bước vào hôn nhân.

Nhưng rồi, hắn học xong thạc sĩ, lại tiếp tục thi lên tiến sĩ. Năm tháng trôi qua, cả hai đã dần lớn tuổi.