Tiểu Thư Đáng Thương Của Giới Hào Môn Là Đại Lão Huyền Học

Tiểu Thư Đáng Thương Của Giới Hào Môn Là Đại Lão Huyền Học

Cập nhật: 30/11/2024
Tác giả: Phi Dực
Trạng thái: Hoàn Thành
Lượt xem: 4,589
Đánh giá:                        
Ngôn Tình
Truyện Sủng
Hiện Đại
Điền Văn
     
     

Cô bỗng nghĩ: thay vì dành món ăn ngon này cho một kẻ đã phụ bạc mình, sao cô không đối xử tốt hơn với bản thân?

Trong những ngày hắn rời đi, thật ra cô sống còn thoải mái hơn rất nhiều.

Nghĩ vậy, bước chân vội vã của cô khi bưng đồ ăn ra ngoài cũng chậm lại.

Từ phòng khách, cô nghe tiếng tivi đang bật, âm thanh của một bộ phim truyền hình nổi tiếng được điều chỉnh to. Còn hắn, vẫn ngồi ở bàn ăn, cúi đầu nhìn chiếc khăn lông trong tay, như đang mơ màng suy nghĩ điều gì đó.

Hắn thậm chí… chẳng thèm nghĩ đến việc giúp cô lấy chén đũa.

Tiểu Giang khẽ cắn môi, ánh mắt thoáng chút thất vọng.

Đúng lúc này, tiếng chuông điện thoại vang lên.

Cô rút điện thoại từ túi áo, một tay bưng chén đũa đặt xuống bàn, tay kia liếc nhìn màn hình. Là một cuộc gọi từ người bạn thân hồi cấp ba – đồng hương của cô.

Cô ấy đã biết chuyện cô và bạn trai cũ chia tay, và luôn tức giận thay cho cô.

Cũng chính nhờ sự động viên và ủng hộ của bạn bè, cô mới có thể gượng dậy, vượt qua những ngày tháng đau khổ sau khi bị hắn vứt bỏ.

Nhìn thấy tên người bạn thân ấy, Tiểu Giang bất giác mỉm cười, bắt máy.

“Tiểu Giang?”

“Ta ổn. Ngươi thì sao?” Hai người bắt đầu trò chuyện, nhưng theo bản năng, Tiểu Giang không hề nhắc đến việc bạn trai cũ đã quay trở lại.

Cả hai nói chuyện thêm vài câu, thì người bạn đột nhiên cười nhạt, giọng mang chút hả hê:

“Cũng coi như trời xanh có mắt. Tên khốn ấy kéo ngươi đến tận 30 tuổi mà không chịu kết hôn, tốt nghiệp xong lại định cưới người khác. Đúng là báo ứng mà!

“Còn không phải nói chết thì chết.

Tiểu Giang vốn đang cười, nghe đến câu nói này thì ngẩn người, không nhịn được kinh ngạc hỏi: “Ngươi nói cái gì? Ai đã chết?!

“Còn có thể là ai, tên đàn ông bội bạc kia. Cùng người tình mới đi du lịch, trên đường gặp tai nạn xe. Người tình không bị gì, còn hắn thì không biết là vô tình hay cố ý, bị hất văng ra khỏi xe. Giờ người đã lạnh ngắt mấy ngày rồi.

Giọng của người bạn rõ ràng và chính xác truyền vào tai Tiểu Giang.

Rõ ràng là giữa mùa hè nóng bức, nhưng lúc này, trái tim Tiểu Giang bỗng lạnh hơn cả mùa đông. Từng giọt mồ hôi lạnh toát ra từ sau lưng cô.

Trong phòng khách, âm thanh của phim truyền hình vẫn vang lên. Nữ chính đang cuồng loạn chất vấn người yêu mình. Ngoài điều đó ra, mọi thứ đều im ắng đến mức không có lấy một tiếng động nào khác.

Nhưng trong sự im lặng đó, từng tiếng bước chân chậm rãi vang lên. Từ phía sau lưng cô, tiếng bước chân thong thả, kéo dài, ngày càng tiến gần.

Rồi một bàn tay lạnh băng, trắng bệch, nhẹ nhàng đặt lên vai cô.

Bên tai cô, vang lên giọng nói ấm áp quen thuộc của bạn trai cũ: “Ngươi đang nói chuyện điện thoại với ai vậy?”

Đầu dây bên kia bỗng nhiên mất tín hiệu.

Bàn tay cực lạnh ấy khiến cả người Tiểu Giang run lên bần bật. Cô rùng mình quay đầu lại. Đập vào mắt cô là một gương mặt trắng bệch đang nở nụ cười quỷ dị.

Cô hét lên một tiếng, vơ lấy bất cứ thứ gì trong tay – nào là bát đũa, nào là nồi canh xương, hay thậm chí cả một lá bùa màu vàng – rồi tất cả đều ném mạnh về phía người đàn ông kia. Hắn nhe ra hàm răng trắng ởn, nụ cười méo mó, kinh dị.

Người đàn ông vẫn chỉ đứng đó, âm u cười, hoàn toàn không để tâm đến bất cứ thứ gì đập vào người. Đột nhiên, giọng hắn cất cao, the thé hét lên: “Ngươi không phải nói còn muốn ở bên ta sao?! Ta trở về rồi, ngươi vui không? Hả?!