- Papa ơi !
!
! Papa à !
!
!
Trước cái giọng nũng nịu không ra nũng nịu , nhõng nhẽo không ra nhõng nhẽo của cô con gái cưng, Hạ Văn Vũ vẫn cương quyết lắc đầu .
- Kiều Liên !
!
! Ta nhớ rằng chỉ đồng ý cho con 1 tháng tìm đối tượng. Nay thời hạn 1 tháng chỉ còn hôm nay là hết ! Sau hôm nay không tìm được thì con phải chấp nhận hôn sự với Minh Quân ...
.
Kiều Liên khổ sở gãi đầu :
- Nhưng Papa à có một tháng thì hơi ít hay papa gia hạn thêm cho con nửa tháng nữa đi !
!
!
- .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Hay một tuần ????????
- .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Thôi thì 3 ngày vậy ???
- Không !
!
! Hết hôm nay thôi ! Ta không nói hai lời !
!
!
Hạ Văn Vũ nhìn đồng hồ thúc giục:
- Sắp đến giờ thi rồi đấy ! Còn không đi đi ! Liệu mà làm bài cho tốt đấy !
!
!
Một chiếc xe hơi đỗ lại trước cổng trường ĐH Bách Khoa ! Kiều Liên của chúng ta nhảy ra ngoài .
.
.
Chạy được vài bước , cô nhớ ra bèn quay lại dặn người tài xế :
- Chú Hai !
!
! Khi nào thi xong cháu sẽ tự về ! Chú không phải đón đâu .
.
.
Người đàn ông được Kiều Liên gọi là " chú Hai " chính là em trai của bà quản gia ! Hai chị em bà đã phục vụ gia đình họ Hạ được khá lâu . Tình cảm rất sâu đậm !
Ông gật đầu với cô chủ nhỏ . Giọng đầy quan tâm :
- Chúc tiểu thư thi tốt !
!
!
!
- Tất nhiên rồi !
!
! Cháu thì chú khỏi lo !
!
!
Kiều Liên hỉnh mũi . Có đôi chút tự hào trong giọng nói !
Quả thật !
!
! Từ trước đến giờ , việc thi cử với Kiều Liên dễ như ăn kẹo !
Cô sở hữu chỉ số IQ lên tới 180 . Học hành chưa bao giờ làm khó được cô !
!
!
Nhược điểm duy nhất của Kiều Liên có lẽ là : Âm nhạc !
!
!
Từ lúc 5 tuổi , gia đình họ Hạ đã mời một thầy dậy nhạc nổi tiếng về huấn luyện cho Kiều Liên !
Mẹ của Kiều Liên rất mong con gái có thể trở thành 1 nghệ sĩ Piano nổi tiếng !
Đáng tiếc !
!
! Sau 1 ngày thẩm định tài năng , ông thầy này đã dương cờ trắng đầu hàng . Câu duy nhất mà ông ta thốt nên được là :
- Tiếng đàn của tiểu thư có thể xem như .
.
.
. 1 loại vũ khí !
!
!
Không cam tâm !
!
! gia đình họ Hạ liền mời thêm vài người nữa . Và người nào cũng có chung một nhận xét :
- Xin lỗi !
!
! Chúng tôi thật sự bó tay !
!
!
Cuối cùng thì chương trình đào tạo thiên tài cũng kết thúc ! Hậu quả để lại là ngày nay hễ nhìn thấy cây đàn Piano là tiểu thư Kiều Liên của chúng ta lại .
.
. tăng xông , ngất xỉu !
!
!
Dông dài một chút , còn bây giờ chúng ta quay lại với tình hình hiện tại của Kiều Liên . Cô đang ngồi trong phòng thi số 3 !
!
!
Vào học tại Bách Khoa là ước mơ đã lâu của Kiều Liên !
!
Tất nhiên !
!
! Sau nhiều ngày tranh đấu đến cùng , cha cô mới đồng ý !
!
!
Kiều Liên nhìn quanh . Lo lắng - hồi hộp - căng thẳng là cảm giác chung của tất cả mọi người !
!
!
Cá biệt có 1 nam sinh , nước da đen nhẻm như Bao Công . Khuôn mặt hết tái lại đỏ . Anh ta liên tục làm dấu thánh .
Vẻ ngoài hoạt kê của nam sinh nọ khiến Kiều Liên bật cười !
!
! Nhờ thế mà cô bớt hồi hộp ! Dù rất tự tin vào bản thân nhưng đứng trước cuộc thi vào ngưỡng cửa đại học , Kiều Liên cũng hơi căng thẳng một chút !
!
!
Chỉ là căng thẳng đó nhe ! Không phải " khớp " đâu !
!
!
2 giám thị bước vào phòng thi . Một người tuổi trung niên vẻ mặt rất nghiêm khắc . Một người là thanh niên trẻ tuổi . Có lẽ là sinh viên năm cuối .
.
.
Kiều Liên ngồi ngay đơ khi nhìn thấy 2 người giám thị ! Chính xác hơn là khi cô nhìn thấy hắn - cái tên đã đánh nhau với cô mấy hôm trước tại Cánh Sen Hồng!
!
!
Trên ngực hắn có đeo một chiếc thẻ ghi rõ :
- Giám thị 2 : Bạch Tuyên Vỹ !
!
!
Hắn cũng đang ngạc nhiên đến suýt đánh rơi xấp giấy thi trên tay !
!
!
Cái con nhỏ " to mồm " hôm nọ lại dự thi vào trường này sao ???
Rất nhanh !
!
! Tuyên Vỹ lấy lại bình tĩnh ! Hắn nhếch môi lầm bầm :
- Ồ !
!
! Chúng ta lại gặp nhau !
!
! Đúng là quả đất tròn !
!
!
Mồ hôi trên mặt Kiều Liên nhỏ xuống như mưa !
!
!
Vẻ bất thường của cô chỉ khiến người khác nghĩ tới tâm trạng của các thí sinh trong phòng thi .
Không ai nhận ra " sự cố " này có nguyên nhân từ vị giám thị " đáng kính " kia .
.
.
- Bắt đầu làm bài !
!
!
Tiếng của giám thị 1 vang lên khiến Kiều Liên giật mình .
- Hỏng !
!
! Cứ thế này thì toi mất !
!
! Phải tập trung vào làm bài thôi !
!
!
Kiều Liên cắm cúi viết lia lịa . Được khoảng 3 phút thì hắn - giám thị 2 của phòng thi vác ghế tới gần chỗ cô ngồi !
!
!
Chẳng làm gì cả !
!
! Cũng không nói 1 câu nào . Tuyên Vỹ chỉ nhìn chằm chằm vào con bé xấu số .
.
.
Những thì sinh khác thấy vậy thì thầm chia buồn với Kiều Liên ! Bị giám thị để ý là coi như xong !
!
!
Đừng nói tới trao đổi bài hay cái gì đó khác ! Chỉ mỗi việc tập trung vào làm bài cũng rất khó !
Ánh mắt " quan tâm " của giám thị sẽ gây cho thí sinh một sức ép nặng nề .
Và bây giờ người đang phải hứng chịu cái sức ép nặng nề ấy là Kiều Liên của chúng ta .
.
.
Trong thời gian 3 tiếng đồng hồ , Tuyên Vỹ chỉ ngồi và nhìn Kiều Liên !
!
!
Nhờ ơn của hắn mà Kiều Liên làm bài chỉ đạt 80% hiệu quả so với bình thường .
.
.
Ngó con bé chán chê , Tuyên Vỹ bất chợt nhận ra 1 điều rõ như ban ngày :
- Con bé xinh thật !
!
! Da trắng này !
!
! Tóc đen mượt ! Mũi thẳng thanh tú ! Mỗi tội .
.
. đôi môi nhỏ bé kia lúc nào cũng mím chặt thể hiện 1 cá tính quật cường !
!
!
Còn phải nói , Cái đức tính " xưa nay hiếm " của con bé đó hắn đã lãnh đủ !
Hắn chơi con bé 1 vố thì con nhỏ chơi lại hắn 1 ! Chả chịu lép vế lần nào .
.
.
Nếu Tuyên Vỹ biết rằng Hạ Kiều Liên từ trước đến nay vẫn nổi tiếng là một người con gái vừa hiền lành lại dịu dàng , nữ tính .
.
. không hiểu hắn sẽ nghĩ sao ???
( Tác giả : Đập đầu vô tường chớ sao !
!
! )