Đặng Bảo Hy giận run người .
Lão già họ Tinh thật quá hiểm độc !
!
!
Bao năm nay Bạch gia đối xử với lão đâu có tệ . Người nhà Họ Tinh đi ra ngoài vênh váo , xấc láo , dựa dẫm uy thế mà đe nẹt kẻ khác . Bà cũng không tính toán...
.
.
Thậm chí con bé Tinh Ánh Hồng còn suýt trở thành con dâu của bà .
.
. nếu Kiều Liên không xuất hiện .
.
.
Vậy mà .
.
. bà nuôi ong tay áo rồi ư ???
Tinh Điền Đức nói 1 cách trơ tráo :
Bạch Tuấn Kiệt !
!
! Mau giao Long Ấn ra ! Thứ đó vốn dĩ không thuộc về ông ! Hãy trả lại nó cho chủ nó .
.
.
Bạch Tuấn Kiệt ngồi như chết lặng . Người ông tin tưởng nhất lại phản bội ông . Tinh gia vốn chẳng có quyền lực gì trong bang . Nếu không nhờ ông cất nhắc Tinh Điền Đức làm gì có được địa vị như ngày hôm nay ???
Trần Kiên nghiến răng :
- Đồ phản phúc !
!
! Lão nhất đã đối xử với nhà ngươi như thế mà bây giờ ngươi .
.
.
Quay sang Bạch Tuấn Kiệt anh cằn nhằn :
- Em đã bảo rồi mà !
!
! Lão già ấy mặt chuột tai dơi , lắm mưu nhiều kế tuyệt đối không phải là người có thể tin tưởng được . Vậy mà anh không nghe .
.
.
- Đủ rồi ! Đừng nói nữa !
!
! Lão Tam !
!
! Bạch phu nhân lên tiếng .
Bà quay ra nhìn hết 1 loạt người đang ngồi trước mặt , giọng mai mỉa :
- Các vị trưởng lão !
!
! Các người ăn bao nhiêu của cha con họ Tinh mà dám làm phản hả ???
Trưởng lão họ Hùng lên tiếng :
- Bạch phu nhân !
! Đừng nghĩ như thế về chúng tôi !
! Chúng tôi không hề nhận 1 xu của ai cả !
! bà cũng biết rồi đấy ! Chúng tôi từ trước đến nay chỉ trung thành với Rồng Lửa .
.
.
Trưởng lão họ Mộc tiếp nối :
- Nay người thừa kế của Rồng Lửa đã quay trở lại .
. thiết nghĩ Long Ấn và chức bang chủ bang Cửu Long Đế nên trao lại cho người đó !
!
! Bạch gia nên lui xuống trở thành 1 phụ tá trong chúng tôi như ngày xưa .
.
.
Các trưởng lão còn lại gật đầu phụ họa :
- Phải đấy !
!
! Chúng tôi cũng nhất trí điều đó !
!
!
- Các ngươi .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Bạch phu nhân nghẹn giọng không cãi được 1 câu nào .
Bạch Tuấn Kiệt thở dài :
- Thôi được rồi !
!
! Ta hiểu rồi !
!
! Cho ta 1 ngày chuẩn bị . Sáng sớm mai ta sẽ đến gặp " người đó " trao lại Long Ấn ! Cả chức bang chủ này nữa .
.
.
. Các người.
.
. hãy về đi !
!
!
- Kìa !
!
! Ông làm sao thế Tuấn Kiệt ??? Bạch gia ta đã lãnh đạo Cửu Long Đế đến đời ông là đời thứ 4 rồi !
!
! Sao có thể dễ dàng nói bỏ là bỏ ???
Đặng Bảo Hy giận dữ nhìn chồng .
Không giống như mọi khi , lần này Bạch Tuấn Kiệt không nghe theo lời vợ nữa . Ông thở ra đầy mệt mỏi :
- Đủ rồi !
!
! Tôi cũng không muốn tranh giành quyền lực nữa !
! Tôi mệt mỏi lắm rồi ! Với lại những lời họ nói không sai .
.
. Chúng ta chỉ là 1 trong 8 hộ vệ của Rồng Lửa . Trung thành với " người " là bổn phận của con cháu nhà họ Bạch .
.
.
Bạch phu nhân giận dữ nhìn theo bóng chồng đi khuất . Bà quay sang Trần Kiên :
- Đến giờ ủng hộ chúng ta còn những ai ???
- Chị à !
! Chỉ có trưởng lão họ Đặng và trưởng lão họ Bạch là không tỏ rõ thái độ . Họ cũng rất khó xử .
.
. Hôm nay đến đây cũng thiếu mất 2 người họ .
.
.
Đặng Bảo Hy mím môi :
- Cậu đi tìm thằng Tuyên Vỹ về đây cho tôi !
!
! Ngay bây giờ ! Nếu nó không đi cứ trói lại lôi về .
.
.
Chờ Trần Kiên đi khỏi , bà khẽ lẩm bẩm :
- Ta tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ đâu !
! Các người hãy chờ xem !
!
!
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
- Cái gì ??? Bác Vũ !
!
! Bác nhắc lại điều vừa nói xem nào ???
- Minh Quân !
! Ta xin lỗi !
! Ta muốn hủy bỏ hôn ước giữa cậu và Kiều Liên .
.
.
Hạ Văn Vũ thở dài :
- Ta rất quý cậu !
! Cũng rất muốn có 1 con rể như cậu nhưng .
.
. ta không muốn ép buộc Kiều Liên nữa ! Nó đã đủ khổ sở rồi .
.
. Nếu con bé thích cậu , ta sẽ rất mừng nhưng giờ thì .
.
.
Bỏ lửng câu nói , ông nhìn ra cửa sổ . Bên ngoài con gái ông và thằng con trai kia đang cãi nhau chí chóe .
Ông thật tình rất thích Minh Quân . Nhưng tình yêu không thể cân đong đo đếm . Ông không muốn tiếp tục phạm sai lầm nữa mà muốn dùng quãng thời gian còn lại của mình chuộc tội với đời .
.
.
- Này !
!
! Làm gì thế hả ??? Ai bảo anh tưới cây như vậy ???
Tuyên Vỹ lúng túng gãi đầu :
- Thì .
.
. tôi thấy mấy bà nông dân vẫn tưới rau như vậy đó thôi !
!
!
( tg : té ghế ngất xỉu )
Kiều Liên trợn mắt . Cây bon sai trị giá tiền tỷ của nhà cô mà hắn dám xem như mớ rau hả ???
- Anh chán sống rồi hả ???
- Chán thế nào được ??? Tôi đang tuổi xuân .
.
. hơ hớ thế này mà !
!
! Tuyên Vỹ nhún vai tỉnh bơ.
Câu nói của hắn khiến Kiều Liên đang tức giận cũng phải phì cười . Cô lầm bầm :
- Bó tay !
!
!
Đoạn giật lấy thùng tưới trên tay hắn , Kiều Liên bĩu môi :
- Nhìn nè !
!
! Phải tưới như thế này mới đúng chứ .
.
. Cây này không chịu nước .
.
. tưới ít thôi ! Cây này cần nhiều nước .
.
.
Đang lúi húi , đột nhiên hắn vỗ vai cô :
- Nè !
!
!
- Gì vậy ??? Nhướng mắt .
- Xòe tay ra !
!
! Tôi tặng nhóc cái này .
.
.
- Cái gì vậy ??? ( tò mò )
- Cứ xòe tay ra thì biết .
.
. ( hí hửng )
Từ từ xòe tay .
Im lặng .
Rồi .
.
.
.
.
.
- Á ! Á ! Á !
!
!
!
!
! Sâu !
!
! Trời ơi sâu !
!
! Sâu trời ơi .
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
. !
!
!
!
!
!
Tuyên Vỹ cười như nắc nẻ . Kiều Liên nhảy loi choi 1 hồi rồi hầm hầm tiến lại .
Thấy vẻ mặt đằng đằng sát khí của cô bé hắn rối rít xua tay :
- Ê !
! Không chơi bạo lực à nghe !
!
!
Rồi chạy biến .
Kiều Liên tức tối đuổi theo :
- Đứng lại !
!
! Có đứng lại không thì bảo ???
1 người hùng hục chạy . 1 người hăm hở đuổi . Được 1 lúc hắn phều phào kêu lên :
- Đừng đuổi nữa !
!
! Tôi mệt quá rồi .
.
.
.
- Đứng lại đi thì đây không đuổi nữa !
Đột nhiên hắn dừng lại . Kiều Liên thấy vậy mừng húm toan nhào tới tính sổ thì bắt gặp nụ cười gian gian của hắn liền khựng lại .
- Nè !
!
! Cười cái kiểu gì vậy hả ???
Tuyên Vỹ nhăn nhở :
- Tôi cười mặc tôi !
!
! Nhóc cấm tôi cười à ??? Lại đây .
.
. tôi cho .
.
. con sâu nữa .
.
.
Kiều Liên giật mình lùi lại :
- Bốc phét !
!
! lấy đâu ra mà lắm sâu thế ???
- Không tin hả ??? Nhìn thử coi .
.
.
Im lặng .
Lại hét toáng .
- Trời ơi !
!
! Vứt nó đi !
!
! Không được lại gần tôi !
!
!
Hắn tí tởn đuổi theo .
- Rầm !
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
!
Đang chạy ngon trớn bỗng dưng Kiều Liên đâm sầm vào 1 người .
- Ui da !
!
! Bộ không nhìn thấy đường hả tri ???
Cô sừng sộ quát .
- Hừ !
!
! Xem ra cái tính đanh đá , chua ngoa của " em " vẫn không đổi nhỉ ???
Tưởng Minh Quân nhếch môi . Vẫn thái độ cao ngạo như mọi khi .
Kiều Liên thoáng ngạc nhiên . Minh Quân ??? Sau hôm anh ta đến cứu cô , ác cảm của cô với anh ta đã giảm . Nhưng cái kiểu nói này thì .
.
.
Máu nóng bốc lên , Kiều Liên bĩu môi :
- Còn anh !
! Thói quen xấc láo , vênh váo , cao ngạo còn lâu mới bỏ được .
.
.
Minh Quân nhíu mày .
- Lâu ngày không gặp !
!
! " Em " **** cũng lên tay lắm .
.
.
.
Rồi anh ta ghé sát vào tai cô thì thầm :
- Mà tôi lại kết cái tính đó của " em " mới chết chứ !
!
!
Minh Quân bỏ đi . Không thèm liếc tình địch lấy 1 lần .
Anh khẽ mỉm cười vì biết rằng :
Đằng sau anh , Kiều Liên đang chết đứng !
!
!
Còn Tuyên Vỹ , hắn chỉ hận sao không nện cho tên này 1 trận được . Khẽ lẩm bẩm :
- Cuộc chơi .
.
. giờ mới .
.
. bắt đầu .
.
.
.