" Đoàng ...
. Đoàng .
.
. Đoàng "
Từng làn đạn như cơn vũ bão bắn liên tiếp vào chiếc Ferrari phía trước .
.
.
_ Tìm đường thoát. - Nó bị trúng 2 viên đạn trên cánh tay .
.
. Máu ứa ra gần như ướt đẫm chiếc đệm trên xe .
.
. Hơi thở cũng dần cạn .
.
.
_ Bám chắc vào. - Ngọc Hạ nhìn Nó có chút đau xót .
.
. Nhưng hiện tại phải cắt đuôi bọn người đang đuổi theo cô .
.
.
Phía sau .
.
. 5 chiếc xe màu đen đang đuổi theo Nó .
.
. Mưa đạn như không bao giờ tạnh .
.
. Như hàng ngàn mũi tên phóng như bay về chiếc Ferrari kia .
.
.
Nhấn ga .
.
. Ngọc Hạ chạy với tốc độ nhanh như chớp .
.
. Hai tay nắm chặt volăng .
.
. Cô dồn hết tư tưởng mà nhanh chóng cắt đuôi bọn chúng .
.
.
_ Mẹ kiếp. - Đôi lông mày vốn đã chau lại .
.
. Giờ lại dán chặt vào nhau .
.
.
Mạng sống của cô và Nó chẳng lẽ lại kết thúc sớm tại đây sao .
.
. Bọn chó săn đằng sau không ngừng đuổi theo .
.
. Đạn vẫn bay như vũ bão về phía Ngọc Hạ và Nó .
.
.
_ Cô chịu được không .
.
. - Ngọc Hạ nhìn Nó mà mắt cô đỏ hoe .
.
. Hai viên đạn kia chính Nó đã đỡ cho cô .
.
.
_ Ổn .
.
. Tôi lái .
.
. - Nó không còn thời gian nói nhiều .
.
. Mặc cho Ngọc Hạ can ngăn .
.
. Nó thắt tạm miếng vải vào tay cầm máu .
.
. Hai hàm răng cắn chặt vào nhau .
.
. Mồ hôi ướt đẫm .
.
.
Nó nhấn ga hết cỡ .
.
. Đến khúc cua hẹp .
.
. Qua kính chiếu hậu có thể nhìn thấy nụ cười đắc ý của bọn áo đen .
.
. Nó nhếch mép .
.
.
_ Ngu xuẩn .
.
.
" KÍTTTT "
Bánh xe ma sát vào mặt đất tạo thành những tia lửa tóe lên trên mặt đường .
.
. Nó dùng hết công suất .
.
. Nhấn nút điều khiển riêng trên xe .
.
. Xoay bánh một góc 90° .
.
. Mũi xe theo quán tính mà chĩa về hướng vực thẫm .
.
.
Tiếp tục nhấn nút một lần nữa .
.
. hai bánh xe chạy trên không trung .
.
. Hai bánh sau cà vào mép đá .
.
. Hất ngược lên chạy về hướng lúc nãy .
.
.
Ngọc Hạ nãy giờ bị một phen kinh hoàng .
.
. Phần vì nể phục tài năng của Nó .
.
. Dù đã gần 40 .
.
. Nhưng nhan sắc lẫn thần thái của Nó vẫn không giảm đi phần nào .
.
.
_ Waitail lần này quá manh động rồi .
.
. - Nó nhếch mép .
.
. Sau đó khẽ rên vài tiếng .
.
. Lúc nãy do phải hoạt động tay nhiều nên vết thương bị hở .
.
. Máu lại tuôn như suối .
.
.
_ Tôi đưa cô về thành phố .
.
. - Nó dừng xe xuống ghế sau nhường chỗ cho Ngọc Hạ .
.
.
Bao nhiêu sức lực đã cạn kiệt .
.
. Nó nằm bất động trên ghế .
.
.
Chiếc Ferrari nhấn ga tức tốc chạy về thành phố .
.
.
***
Bệnh Viện .
.
.
Nó được đưa vào phòng cấp cứu .
.
. Còn Ngọc Hạ thì chỉ băng bó lại vết thương sau đó ngồi vào hàng ghế chờ .
.
.
"Ting" .
.
.
_ Đạn đã được lấy ra .
.
. Cô ấy cần phải được nghỉ ngơi và bổi bổ tích cực thì may ra còn có thể lành hẳn vết thương .
.
. Tránh hoạt động mạnh .
.
. Hiện tại cần phải ở lại để theo dõi tình hình .
.
. - Cô bác sĩ chau mày sau đó bỏ đi .
.
.
Nó được y tá đưa về phòng hồi sức đặc biệt .
.
.
" Cạch "
_ Chưa chết à .
.
. - Nó nằm trên giường bệnh bật cười .
.
.
_ Cô cần nghỉ ngơi .
.
. Đừng nghĩ ngợi gì nữa .
.
.
_ Cô không lo sao .
.
.
_ Có chứ .
.
.
_ Nhưng tôi lo cho cô hơn .
.
. Cô cần nghỉ ngơi .
.
. Tôi sẽ tìm cách thoát khỏi vòng vây của bọn Waitail này .
.
. Chúng ta sẽ về VN bằng mọi cách .
.
. - Ngọc Hạ .
.
.
_ Uh .
.
. - Nó nhắm mắt lại .
.
.
Ngọc Hạ chỉ nhìn Nó một chút rồi sau đó ra ngoài cho Nó nghỉ ngơi .
.
.
_ Alo .
.
. - Nó nghe điện thoại
_ Là anh đây
_ Uh .
.
. Anh chưa ngủ sao .
.
. - Nó nhíu mày nhìn đồng hồ .
.
.
_ Anh vừa ở Moter về .
.
.
_ Sao anh về muộn thế .
.
. Gần 4h sáng rồi đó .
.
. Đừng làm việc quá sức .
.
. - Nó lo lắng .
.
.
_ Anh không sao .
.
. Em tính khi nào về .
.
.
_ Uh .
.
. Xong sớm sẽ về sớm .
.
.
_ Anh biết rồi .
.
. Nhớ giữ gìn sức khỏe .
.
. - Hắn day hai huyệt thái dương sau đó lên xe .
.
.
_ Anh nhớ đừng về khuya nữa đó .
.
. - Nó
_ Anh biết mà .
.
. - Hắn hôn nhẹ lên điện thoại sau đó tắt máy .
.
. Nhanh chóng lái xe ra về .
.
.
Chiếc BMW lăn bánh nơi sa lộ vắng người .
.
.
Cảm giác lúc này của Hắn là rất chán nản .
.
. Không hiểu lý do tại sao .
.
. Hắn thấy khó chịu .
.
.
Nó dạo này cứ thường xuyên đi nước ngoài .
.
. Công tác thì không thiếu tháng nào .
.
. Đôi khi muốn nói chuyện nghiêm túc cũng chẳng xong .
.
.
Ngoài giờ làm lại ít khi có mặt ở nhà .
.
. Đến cả việc họp phụ huynh cho Ken cũng làm Hắn phải nhắc suốt mới chịu đi .
.
. Lúc này cũng chẳng thể hiểu Nó đang làm gì .
.
.
Lái xe về đến nhà .
.
. Hắn thấy Ken đang chơi iPad trên sofa phòng khách .
.
. Gương mặt chẳng mấy vui mừng .
.
. Chỉ chằm chằm vào iPad .
.
.
_ Ken .
.
. Con không đi học sao giờ này còn thức hả .
.
. - Hắn cau mày ngồi cạnh Ken .
.
.
_ Có phải ba mẹ cải nhau không .
.
. Hay là hai người xảy ra chuyện hả .
.
. Dạo gần đây gia đình mình cứ xa cách nhau thế nào ý .
.
. Con ghét chuyện lần này. - Ken bực dọc .
.
.
_ Ta không biết phải nói sao .
.
. Vì ngay cả ta lúc này cũng chẳng biết đang xảy ra chuyện gì nữa. - Hắn
_ Con mau đi ngủ đi lát còn đi học. - Hắn đứng dậy .
.
.
_ Dạ .
.
.
Ken ủ rủ đứng dậy bỏ lên phòng .
.
. Để Hắn thẩn thờ dưới phòng khách .
.
.
_ Từ bao giờ .
.
. Em trở nên như thế hả .
.
.
_____o_O___0___O_o_____
Demonwhite .
.
.
Như đang trầm ngâm nhìn về phía cửa sổ đang mở .
.
. Đồng hồ đã điểm 5h sáng .
.
.
Đôi mắt không di chuyển mà cứ nhìn vào khoảng không vô định .
.
. Cửa sổ được mở toanh .
.
. Gió lộng vào làm tấm màn màu đen không yên vị mà cứ phất vào không trung .
.
.
Cái giá treo như muốn bay cùng tấm màn .
.
. Nhưng lại bị giữ chặt bởi cái móc dính chặt trên kia .
.
.
Và đó chẳng khác gì tình cảnh của Như bây giờ .
.
.
Cầm chặt sợi dây chuyền hình đôi cánh khắc chữ Demonwhite trên tay .
.
. Trên bàn là một cái laptop .
.
. Các dữ liệu trên các con số cứ nhảy liên tục .
.
. Màn hình liên tục nhấp nháy .
.
.
_ Mối thù giữa Waitail bao giờ mới kết thúc đây. - Giọng nói vang lên .
.
. Gian phòng dần trở nên ma mị và bí ẩn .
.
.
_ Jersey .
.
. Nó sẽ ra sao khi biết được chuyện này .
.
. Còn cái USB nữa .
.
. - Như buồn bã nghĩ đến đứa em gái cô yêu thương nhất .
.
.
_ Nhưng người duy nhất có thể giải quyết chuyện này là Jersey. - Jey đặt chiếc USB xuống bàn
_ Chúng ta không thể chen vào .
.
.
************
Tokyo .
.
.
Nó nằm trên giường bệnh hơn 2 tiếng nhưng vẫn không thể nào chợp mắt .
.
.
Hết nghĩ về Hắn và Ken .
.
. Nó lại nghĩ về cái USB ở phòng Jey .
.
.
Bên trong có 1 đoạn video .
.
. Trong video kia có mẹ Nó và một người cô gái trông khá giống mẹ Nó .
.
. Cả hai có vẻ rất thân thiết .
.
. Và còn câu nói của cô gái kia nữa .
.
.
_ Em không nghỉ ngơi sao .
.
. - Thiên bước vào trong .
.
. Giọng nói có vẻ gấp gáp và lo lắng .
.
.
_ Anh biết phải không.
_ Biết gì? - Thiên
_ Cái USB .
.
. Anh biết chuyện đó .
.
. - Nó nhìn Thiên
Thiên ngạc nhiên .
.
. Cái USB không phải là Jey đã nhặt từ mộ của mẹ chứ .
.
. Jersey lẽ nào đã biết hết mọi chuyện .
.
.
_ Em biết hết rồi sao. - Thiên tuy có bất ngờ nhưng vẫn cố giữ bình tình .
.
.
_ Không .
.
. Em không biết .
.
. - Nó cười nhẹ .
.
.
_ Em tốt nhất không nên biết chuyện này .
.
. Việc cần làm của em bây giờ là phải nghỉ ngơi .
.
. Kelvin và Ken đang chờ em ở nhà. - Thiên nói rồi đứng dậy đi về phía cửa .
.
.
_ Hừ .
.
. Em nhất định phải tìm cho ra chuyện này .
.
. - Nó hướng mắt về phía cửa sổ .
.
.
**************
Paradise School .
.
.
Ken cùng Khánh Thư bước vào trong .
.
. Chiếc BMW đen bóng loáng bỗng chốc trở thành tâm điểm của mọi người .
.
.
Gương mặt Thư và Ken lạnh tanh bước xuống đi lên lớp .
.
.
_ Mẹ em về chưa. - Thư hỏi thăm
_ Giống mẹ chị. - Ken đáp gọn .
.
.
_ Hừ .
.
. Không biết mẹ đi đến bao giờ mới chịu về .
.
. - Khánh Thư ủ rủ .
.
.
_ Mẹ chị và mẹ Yun cũng chưa về. - Ngọc thở dài.
_ Lại là chuyện của Waitail. - Ngọc Hân ủ rủ
4 người bước vào trong với 4 gương mặt lạnh tanh không một chút cảm xúc .
.
. Ken mệt mỏi về chỗ ngồi .
.
. Thư và Ngọc thì cất cặp rồi xuống căn tin ăn sáng .
.
. Còn Hân thì ngồi cạnh Ken
_ Chị không đi hả. - Ken ỉu xìu
_ Sáng sớm làm việc cho có tinh thần chút đi .
.
. Làm gì mà cả 4 người ủ rủ thế hả. - Hân gục mặt xuống bàn
_ Chị thì hơn ai .
.
. Dạo này mẹ không có ở nhà .
.
. Ba thì lại không biết nấu ăn .
.
. Người làm nấu ăn thì quá tệ .
.
. Em thích mẹ nấu hơn .
.
. Cả mẹ Yun .
.
. mẹ Ellie .
.
. mẹ Killer nấu cũng rất ngon .
.
. - Ken vò đầu .
.
. Gục mặt xuống bàn
_ Chị cũng vậy .
.
.
_ Hai đứa vui vẻ một tí không được sao. - Hải Yên từ phía sau đi đến hỏi thăm .
.
.
Ken và Hân ngồi dậy nhưng không đáp .
.
.
_ Cô có làm thức ăn cho bọn em đây .
.
. -Hải Yến cười rồi đặt lên bàn 2 hộp thức ăn nóng còn vương khói .
.
. Mùi thơm phức .
.
.
_ AAAAA .
.
. Cảm ơn cô. - Hân và Ken mắt sáng rực mở ra ăn như một kẻ đói lâu năm .
.
.
_ Từ từ thôi. - Hải Yến lắc đầu cười thầm rồi ra ngoài .
.
.
_ Này .
.
. Chào hai cậu. - Tiểu An chạy đến vỗ vai Ken và Hân .
.
.
_ Tiểu An .
.
. Mau lại đây ăn cùng bọn tớ. - Ngọc Hân vui vẻ .
.
.
_ Hello Ken .
.
. - Tiểu An mỉm cười chào Ken
_ Ờ. - Ken lạnh nhạt ăn tiếp .
.
. Tiểu An có chút thất vọng .
.
. Nhưng Ngọc Hân đã nhanh chóng lãng sang chuyện khác .
.
. Cả hai nàng vừa ăn vừa nói chuyện rôm rả .
.
.
Tiểu An thỉnh thoảng có lén nhìn sang Ken nhưng lại thất vọng vì Ken không một chút gì để ý đến cô .
.
.