Chương 1 - Cô Ruột Ba Tuổi Rưỡi
Chương 2 - Tiểu Đoàn Tử Là Thần Thú
Chương 3 - Tiểu Quái Vật Bạo Lực
Chương 4 - Ông Nội, Ông Cũng Quá Tiêu Chuẩn Kép Rồi!
Chương 5 - Cháu Trai Nhỏ Đau Khổ Trong Lòng
Chương 6 - Lưu Luyến Bịn Rịn
Chương 7 - Tô Tô, Con Đừng Sợ!
Chương 8 - Tần Lạc Vân
Chương 9 - Bạn Học Mới Làm Vân Vân Khóc Rồi
Chương 10 - Báo Thù Không Thành Còn Bị Doạ Ngược Lại
Chương 11 - Bị Tô Tô Ném Lên Cây
Chương 12 - Bị Tô Tô Dọa Đến Ám Ảnh
Chương 13 - Anh Cả, Bé Gái Này Là Ai?
Chương 14 - Phải Gọi Là Cô
Chương 15 - Đúng Là Thằng Phá Sản***
Chương 16 - Tô Tô Bạo Lực Online Dạy Làm Người
Chương 17 - Em Trai Đâu Quan Trọng Bằng Con Gái
Chương 18 - Uy Lực Của Cô Nhỏ
Chương 19 - Tần Dư Trạch Tranh Chấp Với Hổ Tử
Chương 20 - Tiểu Quái Vật Là Do Ông Trời Phái Đến Trừng Phạt Hắn À?
Chương 21 - Anh Trai Nhỏ Trong Hoa Viên
Chương 22 - Mời Anh Ăn Kẹo
Chương 23 - Em Là Cô Của Hắn, Cô Ruột!
Chương 24 - Ngoan Ngoãn Về Nhà
Chương 25 - Không Được Bắt Nạt Cháu Trai Nhỏ Nhà Ta!
Chương 26 - Giá Trị Chiến Lực Bùng Nổ
Chương 27 - Tiểu Quái Vật Vẫn Còn Một Mặt Đáng Yêu Như Vậy
Chương 28 - Cháu Trai Lớn Tần Dư Hoài
Chương 29 - Hiểu Lầm Lẫn Nhau
Chương 30 - Tô Tô Trói Tần Dư Hoài Thành Cái Bánh Tét Lớn
Chương 31 - Vừa Vui Vừa Buồn
Chương 32 - Vừa Ngoan Vừa Đáng Yêu Lại Vừa Bạo Lực
Chương 33 - Không Phải Chỉ Là Một Sợi Lông Chân Thôi À
Chương 34 - Nắm Đấm Nhỏ Trị Hết Những Kẻ Không Phục
Chương 35 - Tìm Bạn Gái Cho Tần Dư Hoài
Chương 36 - Hết Sức Ủng Hộ Tô Tô Dẫn Bạn Về Nhà
Chương 37 - Anh Già Như Vậy Mà Vẫn Chưa Có Bạn Gái, Thật Đáng Thương!
Chương 38 - Đồng Ngôn Vô Kỵ
Chương 39 - Tạm Thời Không Thể Làm Vợ Cháu Trai Lớn
Chương 40 - Tần Lạc Vân Trộm Vòng Tay Của Tô Tô
Chương 41 - Thì Ra Hắn Vẫn Luôn Giả Heo Ăn Thịt Hổ
Chương 42 - Bó Tay Với Tiểu Quái Vật
Chương 43 - Cho Tao Mượn Ôm Một Lúc
Chương 44 - Rốt Cuộc Là Ai Dỗ Ai Ngủ Vậy?
Chương 45 - Đáng Yêu Không Quá Ba Phút
Chương 46 - Hoạt Động Gia Đình
Chương 47 - Trong Lòng Em Ấy Hắn Yếu Ớt Như Vậy À?
Chương 48 - Nhóc Con Này Còn Đáng Yêu Phết Nhỉ!
Chương 49 - Nó Trộm Đồ Của Con!
Chương 50 - Bé Ngoan Bớt Giận
Chương 51 - Ta Yếu Đuối Ta Có Lý
Chương 52 - Sao Mày Hẹp Hòi Vậy
Chương 53 - Thế Mà Lại Cảm Thấy Con Nhóc Này Rất Đáng Yêu
Chương 54 - Bắt Đầu Cảm Thấy Tô Tô Vừa Ngọt Vừa Mềm
Chương 55 - Cô Nhỏ Dạy Dỗ Cháu Trai Trong Đồn Công An
Chương 56 - Không Muốn Mất Mặt Thì Thành Khẩn Khai Báo
Chương 57 - Cháu Trai Nhỏ Ngoan, Đừng Buồn
Chương 58 - Bắt Tay Giảng Hòa
Chương 59 - Hắn Vậy Mà Sợ Nhóc Con Sẽ Từ Chối Mình
Chương 60 - Ra Ngoài Mua Sắm
Chương 61 - Tô Tô Thuần Phục Chó
Chương 62 - Cho Tiền Cũng Không Dạy
Chương 63 - Mua Hết Tặng Cho Cậu
Chương 64 - Suýt Nữa Thì Đã Mua Hết Khu Thương Mại
Chương 65 - Nhóc Con, Chúng Ta Lại Gặp Nhau Rồi!
Chương 66 - Hoắc Tiểu Thiếu Gia Ngạo Kiều*
Chương 67 - Hàng Xóm Cháy Rồi
Chương 1 - Cô Ruột Ba Tuổi Rưỡi
Chương 2 - Tiểu Đoàn Tử Là Thần Thú
Chương 3 - Tiểu Quái Vật Bạo Lực
Chương 4 - Ông Nội, Ông Cũng Quá Tiêu Chuẩn Kép Rồi!
Chương 5 - Cháu Trai Nhỏ Đau Khổ Trong Lòng
Chương 6 - Lưu Luyến Bịn Rịn
Chương 7 - Tô Tô, Con Đừng Sợ!
Chương 8 - Tần Lạc Vân
Chương 9 - Bạn Học Mới Làm Vân Vân Khóc Rồi
Chương 10 - Báo Thù Không Thành Còn Bị Doạ Ngược Lại
Chương 11 - Bị Tô Tô Ném Lên Cây
Chương 12 - Bị Tô Tô Dọa Đến Ám Ảnh
Chương 13 - Anh Cả, Bé Gái Này Là Ai?
Chương 14 - Phải Gọi Là Cô
Chương 15 - Đúng Là Thằng Phá Sản***
Chương 16 - Tô Tô Bạo Lực Online Dạy Làm Người
Chương 17 - Em Trai Đâu Quan Trọng Bằng Con Gái
Chương 18 - Uy Lực Của Cô Nhỏ
Chương 19 - Tần Dư Trạch Tranh Chấp Với Hổ Tử
Chương 20 - Tiểu Quái Vật Là Do Ông Trời Phái Đến Trừng Phạt Hắn À?
Chương 21 - Anh Trai Nhỏ Trong Hoa Viên
Chương 22 - Mời Anh Ăn Kẹo
Chương 23 - Em Là Cô Của Hắn, Cô Ruột!
Chương 24 - Ngoan Ngoãn Về Nhà
Chương 25 - Không Được Bắt Nạt Cháu Trai Nhỏ Nhà Ta!
Chương 26 - Giá Trị Chiến Lực Bùng Nổ
Chương 27 - Tiểu Quái Vật Vẫn Còn Một Mặt Đáng Yêu Như Vậy
Chương 28 - Cháu Trai Lớn Tần Dư Hoài
Chương 29 - Hiểu Lầm Lẫn Nhau
Chương 30 - Tô Tô Trói Tần Dư Hoài Thành Cái Bánh Tét Lớn
Chương 31 - Vừa Vui Vừa Buồn
Chương 32 - Vừa Ngoan Vừa Đáng Yêu Lại Vừa Bạo Lực
Chương 33 - Không Phải Chỉ Là Một Sợi Lông Chân Thôi À
Chương 34 - Nắm Đấm Nhỏ Trị Hết Những Kẻ Không Phục
Chương 35 - Tìm Bạn Gái Cho Tần Dư Hoài
Chương 36 - Hết Sức Ủng Hộ Tô Tô Dẫn Bạn Về Nhà
Chương 37 - Anh Già Như Vậy Mà Vẫn Chưa Có Bạn Gái, Thật Đáng Thương!
Chương 38 - Đồng Ngôn Vô Kỵ
Chương 39 - Tạm Thời Không Thể Làm Vợ Cháu Trai Lớn
Chương 40 - Tần Lạc Vân Trộm Vòng Tay Của Tô Tô
Chương 41 - Thì Ra Hắn Vẫn Luôn Giả Heo Ăn Thịt Hổ
Chương 42 - Bó Tay Với Tiểu Quái Vật
Chương 43 - Cho Tao Mượn Ôm Một Lúc
Chương 44 - Rốt Cuộc Là Ai Dỗ Ai Ngủ Vậy?
Chương 45 - Đáng Yêu Không Quá Ba Phút
Chương 46 - Hoạt Động Gia Đình
Chương 47 - Trong Lòng Em Ấy Hắn Yếu Ớt Như Vậy À?
Chương 48 - Nhóc Con Này Còn Đáng Yêu Phết Nhỉ!
Chương 49 - Nó Trộm Đồ Của Con!
Chương 50 - Bé Ngoan Bớt Giận
Chương 51 - Ta Yếu Đuối Ta Có Lý
Chương 52 - Sao Mày Hẹp Hòi Vậy
Chương 53 - Thế Mà Lại Cảm Thấy Con Nhóc Này Rất Đáng Yêu
Chương 54 - Bắt Đầu Cảm Thấy Tô Tô Vừa Ngọt Vừa Mềm
Chương 55 - Cô Nhỏ Dạy Dỗ Cháu Trai Trong Đồn Công An
Chương 56 - Không Muốn Mất Mặt Thì Thành Khẩn Khai Báo
Chương 57 - Cháu Trai Nhỏ Ngoan, Đừng Buồn
Chương 58 - Bắt Tay Giảng Hòa
Chương 59 - Hắn Vậy Mà Sợ Nhóc Con Sẽ Từ Chối Mình
Chương 60 - Ra Ngoài Mua Sắm
Chương 61 - Tô Tô Thuần Phục Chó
Chương 62 - Cho Tiền Cũng Không Dạy
Chương 63 - Mua Hết Tặng Cho Cậu
Chương 64 - Suýt Nữa Thì Đã Mua Hết Khu Thương Mại
Chương 65 - Nhóc Con, Chúng Ta Lại Gặp Nhau Rồi!
Chương 66 - Hoắc Tiểu Thiếu Gia Ngạo Kiều*
Chương 67 - Hàng Xóm Cháy Rồi
Edit by J
Đc: wattpad "tiemcanhnhadodo"
***
"Mày nói thật?" Tần lão thái gia hơi kích động hỏi.
Đây là thằng cháu nhỏ nghĩ thông rồi?
"Vâng.
" Tần Dư Trạch ủ dột đồng ý sau đó nhìn Tô Tô đang chắn trước mặt hắn: "Con không muốn dạy hư nó.
"
Hắn chỉ nói nguyên nhân hắn đánh nhau với con nhóc một lần mà nhóc con đã lựa chọn tin hắn.
Còn đứng ra bảo vệ, nói giúp hắn khi ông nội muốn dạy dỗ hắn.
Mặc dù nhóc con làm gì cũng bạo lực, nhưng suy nghĩ rất đơn giản rất tốt đẹp.
Mà hắn muốn bảo vệ sự tốt đẹp này.
Tần lão thái gia, Tần lão phu nhân cùng Tần Dư Hoài nhìn Tần Dư Trạch với Tô Tô, ánh mắt ba người đều ngạc nhiên nhưng lại vui mừng giống nhau.
Tiến triển không ngờ đến này đúng là việc khiến người ta cảm thấy vô cùng vui mừng!
Sau khi im lặng hai phút, Tần lão phu nhân vội nói: Được rồi, hôm nay đều mệt rồi, đi rửa tay rồi chuẩn bị ăn cơm.
"
Cả nhà vui vẻ ngồi ăn tối cùng nhau.
Hôm nay không phải lần đầu tiên Tần Dư Trạch vào đồn công an nhưng là lần đầu tiên sau khi về nhà mà lại yên bình như vậy.
Dường như cảm giác này rất không tệ...
. có một loại cảm giác rất nhẹ nhàng thoải mái.
Sau khi ăn tối xong Tô Tô cùng Hổ Tử sắp xếp "hộp bảo bối" của mình ở trong phòng.
Là một cái hộp gỗ, trong hộp để các món quà mà Tô Tô nhận được trong hai năm nay.
"Con heo vàng thím Ngưu hàng xóm tặng, kẹp tóc xinh đẹp bác trai râu trắng tặng, cái hộp nhỏ màu đen anh trai chống nạng tặng, con dao nhỏ chị gái xinh đẹp tặng.
.
.
"
Tô Tô kiểm kê qua từng món, xác nhận đồ trong "hộp bảo bối" của mình không thiếu món nào.
"Hoa đỏ hôm nay là cùng cháu trai lớn giành được, cháu trai lớn hôm nay rất nỗ lực, hoa nhỏ rất có ý nghĩa, cũng để vào cùng.
"
Tô Tô đặt tất cả hoa đỏ hôm nay thắng được trong hoạt động gia đình ở nhà trẻ vào trong hộp.
Hổ Tử ở bên cạnh cũng nhảy nhót theo.
Tô Tô giơ tay xoa đầu Hổ Tử: "Hổ Tử ngoan, lúc tao không có ở nhà thì mày trông giúp tao cẩn thận nha!
"
Hổ Tử gật đầu một cái thật mạnh, dáng vẻ rất nghiêm túc, giống như đang nói:
Cô chủ nhỏ yên tâm, nó nhất định sẽ hoàn thành nhiệm vụ thật tốt!
Sau khi kết thúc một ngày bận rộn, Tần Dư Hoài đi tắm, sau đó chuẩn bị tiếp tục công việc.
Trước khi vào thư phòng, đột nhiên nghĩ đến cái gì, thế là hắn quay lại đi sang phòng Tô Tô.
Cửa phòng không đóng, xuyên qua khe cửa nhìn thấy nhóc con đang mải mê làm gì đó.
Sau đó liền nghe thấy nhóc con đang nói chuyện với con thú cưng.
Còn nghe thấy bé nói hoa đỏ thắng được hôm nay là vì cùng hắn giành được, rất có ý nghĩa nên muốn giữ thật kĩ.
Tần Dư Hoài cảm thấy ấm áp trong lòng.
"Ngao ôoo"
Hổ Tử phát hiện ra Tần Dư Trạch đứng ở cửa, cảnh giác kêu một tiếng nhắc nhở cô chủ.
Tô Tô quay đầu, chớp chớp mắt nhìn Tần Dư Hoài.
"Cháu qua đền sách ảnh với vòng tay cho cô.
" Tần Dư Hoài nói rõ.
Tô Tô nghiêng đầu nghi hoặc.
"Là cháu cho Tần Lạc Vân xem sách ảnh trong thư phòng, cháu đã kiểm tra qua video giám sát, là em ấy trộm vòng tay trong sách ảnh.
" Tần Dư Trạch giải thích.
"Ồ.
" Tô Tô chỉ ồ một tiếng, không có phản ứng quá.
Tần Dư Trạch không hiểu ý của nhóc con: "Ngày mai là thứ bảy, cháu đưa cô đi mua sắm, mua sách ảnh với vòng tay, được không?"
Lúc hỏi câu này, Tần Dư Trạch phát hiện bản thân mình vậy mà có hơi căng thẳng, thế nhưng hắn lại sợ nhóc con sẽ từ chối mình.
(Hết chương)