Tiểu Trù Nương Của Thiếu Khanh Đại Lý Tự

Tiểu Trù Nương Của Thiếu Khanh Đại Lý Tự

Cập nhật: 21/09/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 312
Đánh giá:                      
Ngôn Tình
     
     

Tống Hạc Khanh đút cơm cháy vào miệng, nhấm nháp hai ba cái rồi nuốt xuống, vị cay nồng lập tức xua tan đi mọi mệt mỏi, tinh thần tức khắc phấn chấn hẳn lên, suy nghĩ cũng rõ ràng hơn.

Hắn đứng dậy đi đến trước giường đặt thi thể, hỏi ngỗ tác: "Thế nào rồi, có phát hiện gì mới không?"

Ngỗ tác chỉ vào tấm da người nói: "Những vết thương trên cơ thể này chắc chắn là tổn thương do bị người ta đấm đá tạo thành, một số vết tụ máu bầm tím thậm chí có thể chỉ ra dấu tay cùng dấu giày của hung thủ, chỉ có điều dấu tay rất nhỏ, dấu giày cũng chỉ dài khoảng sáu tấc hơn, không giống của một người đàn ông trưởng thành.

"

Tống Hạc Khanh ngẩng đầu nhìn qua, quả nhiên thấy vùng da dưới cổ và chỗ ngực có mấy vết bầm tím nhỏ bằng nắm tay không quá rõ ràng, mà dấu giày thì in ở chỗ bắp chân và trên lưng của bộ da người.

Hắn nhắm mắt lại, dường như trông thấy Tạ Trường Thọ như một con chó sắp chết nằm kêu rên trong con ngõ nhỏ, trong bóng tối, những cú đấm của hung thủ liên tục rơi xuống mặt hắn. Vì hắn giãy giụa cố gắng né tránh, nên đôi khi nắm đấm bị trượt, rơi xuống sai vị trí, đấm vào xương quai xanh và vùng quanh ngực hắn, sau đó có lẽ hung thủ đã thấm mệt, cho nên vết thương mới có mức độ nặng nhẹ khác nhau.

Tạ Trường Thọ nhân lúc hung thủ đang thở lấy hơi, liền xoay người lồm cồm bò ra ngoài, nhưng lại bị hung thủ giẫm lên lưng, sau đó là những cú giẫm và những cú đá mạnh bạo liên tiếp.

Tay nhỏ, chân nhỏ, nhưng sức lực không nhỏ...

. Tống Hạc Khanh lập tức mở choàng mắt, nhìn thẳng về phía Đường Tiểu Hà.

Đường Tiểu Hà bị cái liếc mắt u ám này của hắn làm cho sởn hết cả tóc gáy, tức giận nói: "Ngươi nhìn cái gì, ta cũng không phải là kẻ giết người.

"

"Mấy ngày nay ngươi đã tìm được tung tích của A Tế chưa?" Tống Hạc Khanh hỏi.

Đường Tiểu Hà lắc đầu: "Mấy bữa nay ta chỉ lo chạy đông chạy tây ở Đại lý tự, đâu có thời gian đi tìm nó -- chờ chút, không phải ngươi nghi ngờ Tạ Trường Thọ là do A Tế sát hại đó chứ? Sao có thể thế được, Tống Hạc Khanh ngươi bớt nghĩ lung tung đi.

"

Tống Hạc Khanh có chút khó chịu, khi bọn họ tra tấn, suy luận vụ án kiêng kị nhất là bị người ta nói suy nghĩ lung tung, quả thật lúc đó hắn chỉ muốn lôi thẳng đối phương ra đánh cho một trận.

Hắn cố gắng kiềm chế, không vui nói: "Vậy ngươi nói cho ta biết, dựa vào những dấu tay dấu chân này, cộng thêm mối ân oán gần đây giữa nó với Tạ Trường Thọ, ngoài nó ra thì còn có thể là ai.

"

Đường Tiểu Hà không phục, sải bước đi lên trước nói: "Có rất nhiều khả năng có thể xảy ra, Tạ Trường Thọ làm xằng làm bậy khắp nơi như thế, người có thù với hắn đâu chỉ có mình A Tế, dấu tay dấu chân thì có thể chứng minh được cái gì, không phải chỉ là tay nhỏ thôi sao, tay của ta cũng.

.

.

"

Đường Tiểu Hà vốn định giơ tay ra so sánh với dấu tay trên da người một chút, kết quả còn chưa kịp giơ tay ra thì chân nàng đã mềm nhũn, nếu không phải có Tống Hạc Khanh đỡ lấy nàng, thì có lẽ nàng đã trực tiếp ngồi bệt xuống đất rồi.

"Tay của ngươi cũng làm sao?" Tống Hạc Khanh không nhịn được muốn phì cười.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Đường Tiểu Hà trắng bệch, tóm chặt lấy cánh tay của Tống Hạc Khanh để phòng ngừa mình lại ngã xuống, lắc đầu như trống bỏi nói: "Không sao cả không sao cả, mấy người cứ làm việc của mấy người đi, ta không nói gì nữa, cứ coi như ta không tồn tại đi.

"

Tống Hạc Khanh khẽ hừ một tiếng, phân phó nói: "Vương Tài.

"

Vương Tài vội vàng nuốt miếng cơm cháy trong miệng xuống, tiến lên chắp tay: "Đại nhân.

"

"Ngươi điểm danh một đội binh mã, rồi đích thân dẫn bọn họ bí mật ẩn nấp ở khắp nơi trong thành, ngay khi phát hiện ra tên tiểu tử A Tế kia thì lập tức bắt người đưa về Đại lý tự.

"

"Vâng, thuộc hạ lập tức đi làm ngay.

"

Trương Bảo tạm thời có thể nghỉ ngơi, đặt bút xuống, nhai cơm cháy để nâng cao tinh thần nói: "Thiếu Khanh đại nhân, thuộc hạ cảm thấy, không thể là do tiểu tử tên A Tế kia làm.

"

"Với thân hình của quốc cữu gia, chưa nói đến việc tiểu tử kia có thể nhảy lên đánh được vào ngực của hắn ta hay không, chỉ riêng việc lẻn vào Thiên Hương lâu thôi, đối với một tên ăn mày mà nói đó là một chuyện khó như lên trời. Huống chi việc vận chuyển đèn lồng về Thiên Hương lâu đều do những thợ làm đèn có trong danh sách của Công bộ đích thân làm, người ngoài căn bản không thể vào được, một chiếc đèn lồng da người nổi bật như vậy, nếu thật sự là người không có phận sự, làm sao có thể qua mặt được kiểm tra của Công bộ, và làm sao có thể qua được kiểm duyệt của Thiên Hương lâu?"

Nói đến đây, ngỗ tác cũng tham gia vào cuộc thảo luận, bỏ cơm cháy xuống đeo găng tay vào, cẩn thận lật tấm da người ra nói: "Trương lục sự nói cũng có lý. Đại nhân ngài xem, vết đao này cực kỳ mượt, chỉ một nhát đã có thể tách rời phần da với phần thịt ra, thủ pháp cực kỳ tinh vi, chỉ sợ đây không phải là lần đầu gây án, mà trẻ con chắc chắn không thể có bản lĩnh như vậy được. Lão đầu ta làm ở đây cũng hơn mấy chục năm, chưa từng thấy ai có đao pháp có thể sánh bằng vụ án này, có lẽ chỉ những sát thủ lấy tiền giết người trên giang hồ mới có được đao pháp như thế.

"

"Theo như lời ngài nói, vậy quốc cữu gia là bị người trên giang hồ thay trời hành đạo à?" Trương Bảo không thể tin được nói.

"Thực ra cũng không chắc, dù sao những đao khách kia ngoại trừ hành hiệp trượng nghĩa thì còn nhận tiền giết người nữa, Tạ tiểu quốc cữu gây thù chuốc oán khắp nơi, đá phải khối sắt cũng không có gì kỳ lạ.

"