Chương 1 - Bi Kịch
Chương 2 - Sự Thật
Chương 3 - Kì Này Cô Toi Rồi
Chương 4 - Đụng Tới Người Không Nên Đụng
Chương 5 - Kết Hôn
Chương 6 - Tạm Biệt
Chương 7 - Lục Thiên Quân Biết Nấu Ăn
Chương 8 - Anh Là Đồ Lưu Manh
Chương 9 - Cưng Quên Chị Rồi À
Chương 10 - Tôi Là Trẻ Vị Thành Niên
Chương 11 - Đi Ăn Cũng Không Yên
Chương 12 - Bám Dai Như Đĩa
Chương 13 - Vẻ Mặt Này Không Ngờ Lại Xuất Hiện Trên Mặt Hắn Ta
Chương 14 - Lời Ác Ý
Chương 15 - Muốn Người Khác Không Biết Tốt Nhất Đừng Có Làm
Chương 16 - Tới Quán Bar
Chương 17 - Sẽ Bị Trừng Trị
Chương 18 - Hoàn Cảnh Trớ Trêu
Chương 19 - Bất Ngờ
Chương 20 - Cái Giá Phải Trả
Chương 21 - Xui Xẻo Thật
Chương 22 - Hay Không?
Chương 23 - Chăm Sóc
Chương 24 - Hôm Nay Lục Thiên Quân Nghỉ
Chương 25 - Cách Chăm Sóc Lục Thiên Quân
Chương 26 - Tình Huống Gì Thế
Chương 27 - Công Cuộc Chọn Đầm
Chương 28 - Quay Lại
Chương 29 - Lửa Trong Lòng
Chương 30 - Bà Xã~
Chương 31 - Dám Động Vào Người Phụ Nữ Của Tôi
Chương 32 - Ấm Áp
Chương 33 - Đem Cơm Cho Lục Thiên Quân
Chương 34 - Nụ Hôn Khó Thở
Chương 35 - Là Ai Gây Ra
Chương 36 - Lạc Hân Mất Tích
Chương 37 - Cô Nặng Tội Lắm Đấy, Lục Phu Nhân!
Chương 38 - Ngày Tàn Mày Tới Rồi
Chương 39 - Đến Kịp Lúc
Chương 40 - Anh Ở Lại Với Em
Chương 41 - Anh Có Để Cho Em Ngủ Không Hã
Chương 42 - Quà Gì?
Chương 43 - Có..Có Người Nào Đó Trong Phòng Tôi
Chương 44 - Happy Birthday To You
Chương 45 - Hendy
Chương 46 - Sự Tức Giận
Chương 47 - Ai Cũng Nghĩ Mình Đúng
Chương 48 - Tên Áo Đen?
Chương 49 - Anh Ở Lại Với Em
Chương 50 - Chạm Tới Giới Hạn
Chương 51 - Em Vì Hắn Mà Đánh Tôi
Chương 52 - Anh Không Tin Em
Chương 53 - Nói Ra Lời Trong Lòng
Chương 54 - Chiếc Bánh Ngon Miệng
Chương 55 - Em Xem Anh Là Gì?
Chương 56 - Hợp Đồng?
Chương 57 - Xin Mấy Người Tha Cho Chúng Tôi
Chương 58 - Sự Phẫn Nộ Đến Tột Cùng
Chương 59 - Lao Vào Tấn Công
Chương 60 - Em Có La Lên Cách Mấy Cũng Không Ai Nghe
Chương 61 - Ngủ Ngon
Chương 62 - Kế Hoạch Làm Lành
Chương 63 - Tặng Anh Nụ Hôn Nồng Cháy
Chương 64 - Em Đang Mặc Gì Vậy?
Chương 65 - Bình Yên Trước Bão Giông
Chương 66 - Tôi Tên Cố An Như
Chương 67 - Ngày Mai Chúng Ta Gặp Nhau Nhé
Chương 68 - Cảnh Tượng Trước Mắt
Chương 69 - Sao Bây Giờ Cậu Mới Nói Với Tôi
Chương 70 - Cô Còn Không Bằng Đám Rác Rưỡi Ngoài Đường Lấy Gì Tôi Thương Cô
Chương 71 - Các Người Cứ Chờ Xem
Chương 72 - Tại Sao Cô Lại Ở Đây
Chương 73 - Bà Tin Cô Ấy À?
Chương 74 - Bữa Cơm Ngon Miệng
Chương 75 - Màn Kịch Hay
Chương 76 - Tôi Có Mắt Như Mù
Chương 77 - Bốp
Chương 78 - Cố Quá Thành Quá Cố Đấy!
Chương 79 - Ai Cho Con Đi
Chương 80 - 12051993
Chương 81 - Không Ai Khác Là Chồng Của Mình
Chương 82 - Bà Có Chuyện
Chương 83 - Cái Kết Đắng
Chương 84 - Tai Họa
Chương 85 - Chứng Cứ Rành Rành
Chương 86 - Anh Không Tin Em
Chương 87 - Diễn
Chương 88 - Quá Đáng
Chương 89 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 90 - Quyết Định
Chương 91 - Tạm Biệt
Chương 92 - U U
Chương 93 - Hạnh Phúc Vỡ Òa
Chương 94 - Gặp Lại
Chương 95 - Đau Lòng
Chương 96 - Tìm Ba Qua Tranh Mẹ Vẽ
Chương 97 - Chạm Mặt
Chương 98 - Bướng Bỉnh
Chương 99 - Lạnh Nhạt
Chương 100 - Tránh Xa Tôi Ra
Chương 101 - Giết Người Mà Không Đi Tù Tôi Sẽ Giết Anh Đầu Tiên
Chương 102 - Thể Hiện Tình Cảm
Chương 103 - Sinh Nhật Phi Vũ
Chương 104 - Dự Cảm Không Lành
Chương 105 - Tỏ Tình
Chương 106 - Sự Thật Phũ Phàng
Chương 107 - Đau Lòng Khôn Xiết
Chương 108 - Quay Về Quá Khứ
Chương 109 - Tiếng " Ba "
Chương 110 - Giải Bày
Chương 111 - Viên Mãn
Chương 1 - Bi Kịch
Chương 2 - Sự Thật
Chương 3 - Kì Này Cô Toi Rồi
Chương 4 - Đụng Tới Người Không Nên Đụng
Chương 5 - Kết Hôn
Chương 6 - Tạm Biệt
Chương 7 - Lục Thiên Quân Biết Nấu Ăn
Chương 8 - Anh Là Đồ Lưu Manh
Chương 9 - Cưng Quên Chị Rồi À
Chương 10 - Tôi Là Trẻ Vị Thành Niên
Chương 11 - Đi Ăn Cũng Không Yên
Chương 12 - Bám Dai Như Đĩa
Chương 13 - Vẻ Mặt Này Không Ngờ Lại Xuất Hiện Trên Mặt Hắn Ta
Chương 14 - Lời Ác Ý
Chương 15 - Muốn Người Khác Không Biết Tốt Nhất Đừng Có Làm
Chương 16 - Tới Quán Bar
Chương 17 - Sẽ Bị Trừng Trị
Chương 18 - Hoàn Cảnh Trớ Trêu
Chương 19 - Bất Ngờ
Chương 20 - Cái Giá Phải Trả
Chương 21 - Xui Xẻo Thật
Chương 22 - Hay Không?
Chương 23 - Chăm Sóc
Chương 24 - Hôm Nay Lục Thiên Quân Nghỉ
Chương 25 - Cách Chăm Sóc Lục Thiên Quân
Chương 26 - Tình Huống Gì Thế
Chương 27 - Công Cuộc Chọn Đầm
Chương 28 - Quay Lại
Chương 29 - Lửa Trong Lòng
Chương 30 - Bà Xã~
Chương 31 - Dám Động Vào Người Phụ Nữ Của Tôi
Chương 32 - Ấm Áp
Chương 33 - Đem Cơm Cho Lục Thiên Quân
Chương 34 - Nụ Hôn Khó Thở
Chương 35 - Là Ai Gây Ra
Chương 36 - Lạc Hân Mất Tích
Chương 37 - Cô Nặng Tội Lắm Đấy, Lục Phu Nhân!
Chương 38 - Ngày Tàn Mày Tới Rồi
Chương 39 - Đến Kịp Lúc
Chương 40 - Anh Ở Lại Với Em
Chương 41 - Anh Có Để Cho Em Ngủ Không Hã
Chương 42 - Quà Gì?
Chương 43 - Có..Có Người Nào Đó Trong Phòng Tôi
Chương 44 - Happy Birthday To You
Chương 45 - Hendy
Chương 46 - Sự Tức Giận
Chương 47 - Ai Cũng Nghĩ Mình Đúng
Chương 48 - Tên Áo Đen?
Chương 49 - Anh Ở Lại Với Em
Chương 50 - Chạm Tới Giới Hạn
Chương 51 - Em Vì Hắn Mà Đánh Tôi
Chương 52 - Anh Không Tin Em
Chương 53 - Nói Ra Lời Trong Lòng
Chương 54 - Chiếc Bánh Ngon Miệng
Chương 55 - Em Xem Anh Là Gì?
Chương 56 - Hợp Đồng?
Chương 57 - Xin Mấy Người Tha Cho Chúng Tôi
Chương 58 - Sự Phẫn Nộ Đến Tột Cùng
Chương 59 - Lao Vào Tấn Công
Chương 60 - Em Có La Lên Cách Mấy Cũng Không Ai Nghe
Chương 61 - Ngủ Ngon
Chương 62 - Kế Hoạch Làm Lành
Chương 63 - Tặng Anh Nụ Hôn Nồng Cháy
Chương 64 - Em Đang Mặc Gì Vậy?
Chương 65 - Bình Yên Trước Bão Giông
Chương 66 - Tôi Tên Cố An Như
Chương 67 - Ngày Mai Chúng Ta Gặp Nhau Nhé
Chương 68 - Cảnh Tượng Trước Mắt
Chương 69 - Sao Bây Giờ Cậu Mới Nói Với Tôi
Chương 70 - Cô Còn Không Bằng Đám Rác Rưỡi Ngoài Đường Lấy Gì Tôi Thương Cô
Chương 71 - Các Người Cứ Chờ Xem
Chương 72 - Tại Sao Cô Lại Ở Đây
Chương 73 - Bà Tin Cô Ấy À?
Chương 74 - Bữa Cơm Ngon Miệng
Chương 75 - Màn Kịch Hay
Chương 76 - Tôi Có Mắt Như Mù
Chương 77 - Bốp
Chương 78 - Cố Quá Thành Quá Cố Đấy!
Chương 79 - Ai Cho Con Đi
Chương 80 - 12051993
Chương 81 - Không Ai Khác Là Chồng Của Mình
Chương 82 - Bà Có Chuyện
Chương 83 - Cái Kết Đắng
Chương 84 - Tai Họa
Chương 85 - Chứng Cứ Rành Rành
Chương 86 - Anh Không Tin Em
Chương 87 - Diễn
Chương 88 - Quá Đáng
Chương 89 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 90 - Quyết Định
Chương 91 - Tạm Biệt
Chương 92 - U U
Chương 93 - Hạnh Phúc Vỡ Òa
Chương 94 - Gặp Lại
Chương 95 - Đau Lòng
Chương 96 - Tìm Ba Qua Tranh Mẹ Vẽ
Chương 97 - Chạm Mặt
Chương 98 - Bướng Bỉnh
Chương 99 - Lạnh Nhạt
Chương 100 - Tránh Xa Tôi Ra
Chương 101 - Giết Người Mà Không Đi Tù Tôi Sẽ Giết Anh Đầu Tiên
Chương 102 - Thể Hiện Tình Cảm
Chương 103 - Sinh Nhật Phi Vũ
Chương 104 - Dự Cảm Không Lành
Chương 105 - Tỏ Tình
Chương 106 - Sự Thật Phũ Phàng
Chương 107 - Đau Lòng Khôn Xiết
Chương 108 - Quay Về Quá Khứ
Chương 109 - Tiếng " Ba "
Chương 110 - Giải Bày
Chương 111 - Viên Mãn
Anh lo lắng sợ cô lại xảy ra chuyện gì không ngờ cô lại vui vẻ đi cùng người khác còn đòi nghỉ việc để đi theo hắn
Cả hai bây giờ vô cùng khó chịu trước thái độ của đối phương
Ai cũng nghĩ mình đúng cả
Lạc Hân chạy vào phòng thư ngồi vào một góc khóc nức nở
Từ khi kết hôn cùng Lục Thiên Quân đây là lần đầu tiên anh quát cô lớn như thế
Thậm chí còn quá đáng hơn là không tin cô
Suy nghĩ tiêu cực cứ hiện lên trong đầu cô mãi
Cô cứ thế mà ngồi đó khóc tới nỗi ngủ quên lúc nào cũng không hay
Lục Thiên Quân đứng nhìn ra ngoài ban công chờ mãi chờ mãi vẫn không thấy cô quay trở lại
Anh đoán là cô đang ở phòng thư
Anh từ từ bước về phía phòng thư mở cửa ra
Đảo mắt nhìn xung quanh thấy ở một góc nhỏ
Anh tiến lại phía cô thấy cô đã nằm ngủ trên sàn
Mắt của cô vẫn còn đọng lại gịot nước mắt
Anh từ từ bế cô về phòng
Đặt cô lên giường nằm, kéo chăn đắp cho cô
Anh ân cần vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé này lòng có chút áy náy
Trước khi đi anh còn không quên đặt lên môi cô một nụ hôn...
Sáng hôm sau.
.
Sau khi tỉnh dậy cô nhìn xung quanh
"Sao mình lại ở đây mình nhớ là mình ở thư phòng mà?" Vừa nói vừa xoa xoa thái dương
Xoa xoa một hồi cô mới biết tại sao mình ở đây
Hít một hơi thật sâu tận hưởng một buổi sáng trong lành
Cô đặt chân xuống giường đi vào phòng tắm
Sau khi vệ sinh cá nhân xong thì cô bước xuống lầu đảo mắt nhìn xung quanh chẳng thấy Lục Thiên Quân đâu
Cô bèn đi lại hỏi cô quản gia
"Thưa ông chủ đi công tác rồi ạ!
" Cô quản gia cúi đầu trả lời
Nghe xong thì cô sửng người một hồi rồi gật đầu
Cô còn chưa kịp hỏi vụ việc tối qua mà đã đi rồi
Cô không nghĩ mình cũng có chút sai trong chuyện này định gặp Lục Thiên Quân để xin lỗi nào ngờ anh đi mất tiêu
Cô ra ngoài khu viên.
.
.
"Lục Thiên Quân đâu rồi" Cô gọi điện cho Lục Thiên Quân nhưng lại nghe giọng Thiên Dương
"Dạ Lục tổng đang họp ạ!
" Thiên Dương nhìn Lục Thiên Quân đang nhìn mình rồi trả lời
Thật chất Lục Thiên Quân không họp anh chỉ đang không muốn làm cả hai khó xử nên mới để Thiên Dương nghe máy
"À um.
.
um anh nhớ nhắc nhở anh ấy ăn uống đầy đủ dùm tôi. Nhắc anh ấy đừng có ham công việc mà bỏ bê sức khỏe" Nói xong thì Lạc Hân tắt máy
Cô biết nếu bây giờ gặp mặt Lục Thiên Quân chẳng biết phải làm thế nào nên thôi cứ nói vậy đi
Chưa kịp trả lời thì Lạc Hân tắt máy
Nảy giờ Thiên Dương toàn bậc loa ngoài cho Lục Thiên Quân cùng nghe
Anh đứng ngoài ban công nhìn ra ngoài không nói gì cả
Thiên Dương đặt điện thoại xuống, anh im lặng một hồi thì lại gần phía sau Lục Thiên Quân nói
"Thưa bọn Maifia đang đàm phán dành lại địa bàn ạ. Chúng nó bảo nếu không trả cho chúng nó thù chúng nó sẽ qua thành phố ta sống mà làm càng"
Thật chất anh qua Châu Phi có việc gấp như vậy cũng là vì bọn Maifia này
Anh đã dành địa bàn làm ăn của chúng nên bây giờ chúng đang tìm cách lấy lại
Đây là địa bàn khá là nhiều tài nguyên nên chuyện dành lấy nhau cũng là chuyện bình thường
Anh đã nhanh hơn một bước là đã kí hợp đồng chuyển nhượng số địa bàn đó
Bọn Maifia không phục nên bây giờ đang làm càng
"Được rồi ra ngoài đi mà khoan.
.
" Anh nhã nhặn cầm ly rược rồi thản nhiên nói
Thiên Dương vừa định ra ngoài thì Lục Thiên Quân bảo
"Cho người theo dõi Lạc Hân nhưng không để cô ấy phát hiện"
Thiên Dương ngẩn người một hồi rồi gật đầu
.
.
.
.
"Cậu rảnh không?" Lạc Hân vừa nói vừa pha màu vẽ tranh ngoài hoa viên
Tô Thanh đang xem ti vi thì nghe cô gọi
"Sao nhớ mình à?" Tô Thanh cười chọc ghẹo cô
"Cậu có muốn làm ăn với mình không?"
"Là sao"
"Cậu còn nhớ đàn anh Hendy không?"
"Um.
.
um à mình nhớ rồi"
"Anh ấy muốn mở phòng triễn lãm tranh cùng với lớp học dạy vẽ mình.
.
.
.
" Cô nói tới đây thì ấp úng
"Muốn mình làm nhà đầu tư à" Tô Thanh cười nhẹ
"Mình yêu cậu quá đi mất" Lạc Hân mình rỡ nghe câu trả lời
Đúng là chơi thân với nhau thì mới hiểu nhau như thế chứ
"Vậy tối nay mình gặp rồi bàn sau nha mình sẽ gọi Hendy đi cùng"
"Ok tối gặp"
Sau khi tắt máy thì cô vui vẻ ngồi ngoài hoa viên vẽ tranh
Nhưng vẽ được một hồi thì cô mới nhớ ra một chuyện
Cô liền chạy vào nhà thay đồ ngồi vào phòng thư viết viết gì đó
Đơn nghỉ việc
Ôi trời cô nghỉ việc thật còn chưa hỏi ý kiến của Lục Thiên Quân
Hôm qua có hỏi nhưng đang giận nhau nên cô cũng không gọi điện
Cô cũng là con người có quyền tự do nên cũng không nhất thiết phải báo cáo cho Lục Thiên Quân - đó là do cô nghĩ
Sau khi viết xong thì cô đi tới Lục thị gửi đơn
Mọi người thấy cô gửi đơn thì khá bất ngờ
Bàn tán rất xôn xao
Cô cũng chẳng quan tâm mấy nên cũng vội vàng bỏ đi