Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Chương 1 - Chương 1
Chương 2 - Chương 2
Chương 3 - Chương 3
Chương 4 - Chương 4
Chương 5 - Chương 5
Chương 6 - Chương 6
Chương 7 - Chương 7
Chương 8 - Chương 8
Chương 9 - Chương 9
Chương 10 - Chương 10
Chương 11 - Chương 11
Chương 12 - Chương 12
Chương 13 - Chương 13
Chương 14 - Chương 14
Chương 15 - Chương 15
Chương 16 - Chương 16
Chương 17 - Chương 17
Chương 18 - Chương 18
Chương 19 - Chương 19
Chương 20 - Chương 20
Chương 21 - Chương 21
Chương 22 - Chương 22
Chương 23 - Chương 23
Chương 24 - Chương 24
Chương 25 - Chương 25
Chương 26 - Chương 26
Chương 27 - Chương 27
Chương 28 - Chương 28
Chương 29 - Chương 29
Chương 30 - Chương 30
Chương 31 - Chương 31
Chương 32 - Chương 32
Chương 33 - Chương 33
Chương 34 - Chương 34
Chương 35 - Chương 35
Chương 36 - Chương 36
Chương 37 - Chương 37
Chương 38 - Chương 38
Chương 39 - Chương 39
Chương 40 - Chương 40
Chương 41 - Chương 41
Tại phòng làm việc của hoàng thượng…
-Thưa phụ vương,
người gọi con có việc gì thế ạ?
-Ta có việc cần nói với con,
về chuyện của vợ con ấy.
-Seohyun có chuyện gì thế ạ?
-Ta nghĩ rằng Park Hanul không đùa chúng ta đâu,
ta nghe mật thám nói
nước Amazona đang bímật gây chiến với nước ta nhưng nghe đâu lại đang
nhắm đến nhị thái tử phi đấy.
-Vậy sao?-kyuhyun lộ rõ vẻ lo lắng.
-Ừ ta nghĩ là chúng ta nên làm theo lời của cô ta.
-Không được đâu!
Như thế sẽ làmSeohyun bị tổn thương.
-Ta xin lỗi,
Kyuhyun.
Ta không còn sự lựa chọ nào khác.
Nhưng nếu không
cô ta sẽ giết Seohyun bất cứ lúc nào.
-Chúng ta chỉ cần bắt cô ta là xongchứ gì.
-Ta không nghĩ vậy đâu,
dù nếu côta bị bắt thì vẫn còn đồng bọncủa cô
ta thôi.
Con hãy nghĩ kĩ đi.
Ta thật lòng xin lỗi con.
-Không phải lỗi tại phụ vương đâuạ,
con sẽ suy nghĩ về chuyện này.
Con
về phòng đây.
-Kyuhyun mệt mỏi đứng dậy và bước về phòng.
Hangeng nhìn
con mà đaulòng,
thật tình ông đâu muốn nhưvậy.
Kyuhyun bước về phủ,
Seohyun ở trong phòng bếp nhìn thấy Kyuhyun liền
vui vẻ chạy ra.
Thấy anh không được vui,
cô ngạc nhiên hỏi:
-Oppa sao vậy?trông opa không được vui.
-À anh không sao-Kyuhyun lấy hếtcan đảm-Seohyun lát nữa anhmuốn nói
với em một chuyện.
Được không?
-Vâng