Tình Yêu Hay Trả Thù?

Tình Yêu Hay Trả Thù?

Cập nhật: 07/04/2024
Trạng thái: Đang cập nhật
Lượt xem: 190,035
Đánh giá:                      
Truyện Teen
     
     

Tôi bước đến chỗ mẹ để những đồ hóa trang trên bàn . Vừa dứt tay ra , tay mẹ đã gạc phăng đồ hóa trang xuống , tay còn lại đập bàn đứng lên , nói mà như mắng tôi :

_Ly, con học ở đâu ra thói nói dối với cả giấu cả mẹ hả . TỪ ĐÂU ? Mẹ còn chưa nói đến chuyện con bị thương ở chân nha . Từ cái lúc con vừa mở màn nhảy đã bị thương rồi mẹ còn chưa bắt dừng nhạc đâu . Con người cũng có giới hạn của nhau nên con đừng đi quá giới hạn đó . Cái chuyện chân của con mẹ đã khó chịu lắm rồi . Giờ mà con lại còn đeo lens , đội tóc giả . Con đừng tưởng mẹ không nói là không biết . Giờ mẹ cấm con sờ vào vật này và chuyển về căn biệt thự kia . Con với anh con cả gan lắm . Tí nữa sẽ đến lượt anh con đấy . Bắt đầu từ nay về sau mẹ sẽ theo dõi không cho con đụng đến những vật này nữa . Còn một chuyện nữa , sau khi thi đấu xong ra gặp mẹ . - mẹ nói một tràng ra rồi ngồi xuống , lật bảng điểm thành : 10 - 0 nghiêng về 9A2 .

_LY - bọn đồng đội trừng mắt nhìn tôi

Không nói gì chỉ lật ngược ván cờ là nhìn đe dọa lại bọn nó . Giờ đang bực đừng đùa nhau . Chạy đến chỗ trọng tài , bắt đầu trận đấu . Trong khi đó thì những lũ bạn học quen biết đều mắt to , mồm há hốc thật to ra . Kiểu lần đầu tiên gặp tôi vậy ? Cũng có vài ánh mắt hìng trái tim và ghen ghét . Kệ , bố đây chả rảnh đời để quan tâm mà ngay cái lúc cần xả cơn giận . Sau tiếng còi là bao nhiêu người chơi vào vị trí kèm cặp nhau , đẩy nhau ,

...

. Để chỉ vì quà bóng màu da cam bật lên rồi bật xuống ,

.

.

.

. Trong đội có con đội trưởng cứ đi theo tôi từ đầu đến cuối mà nó không thèm cướp bóng cơ . Trong lúc đang nhảy lên úp rổ thì chân bị thương như có thêm một lực đáp tác lực vào . Vì vậy mà cú úp rổ không thể thực hiện được . Nhìn sang con đội trưởng thì thấy nó ngày mắt với ai đó . Nhìn theo hướng con kia nhìn là Chi , Như và Lân . Tại sao Chi có ở đây ? Rõ ràng chỉ có Lân và Như là người tham gia cuộc chiến hồi xưa thôi chứ , lạ vậy ? Hay là .

.

.

.

*Bụp*

_AA - tôi bỗng kêu lên vì chân giờ rạng nức thật rồi . Nhìn thấy người ném là ai rồi nha . Bọn kia thấy tôi ngồi thụp xuống mà ôn chân thì chạy ra hỏi

_ Ê , mày bị sao vậy ? Có sao không ? - Hương với Linh chen vào

_Đau .

. Đau .

. Thui - tôi cố gắng nặn ra nụ cười nhưng nhìn thật ái ngại

Minh từ bên ngoài chạy vào nhưng bị trọng tài can nên không thể làm gì

_Ê , mày cố tình vừa nó thôi - Linh bực mình đẩy mạnh vai con đội trưởng

_Tớ có làm gì đâu , sao cậu bảo tớ . Với cả chuện bạn ý đau chân thì liên quan gì đến tớ chứ ! Cậu nói năng cẩn thận vào đi . Đừng suy bụng ta ra bụng người nha ! - nhỏ đội trưởng

_Này , chính mắt tao nhìn thấy thế nên đừng có giả vờ , nghĩ mình là loại tốt lành gì . Nhìn từ đầu đến cuối cũng biết ngay là loại cáo già đội lốt thỏ con mà thôi . Yừ ban đầu cứ như con đỉa bám đít con bạn tôi , không giành bóng chỉ biết làm gì . Thế mà tôi nghĩ là chúc đội trưởng vô danh cơ . Hóa ra đi đâm sau lưng ( lẫn cả nghĩa đen , nghĩa bóng luôn nhỉ ) nhau ! Xem xét lại đi , tao đây chẳng suy bụng ta ra bụng người . Muốn thắng thì tử tế bảo một câu để còn nhường chứ chẳng ai hèn hạ như mày đâu - Linh xổ hẳn một tràng ra ( chắc chị này lâu ngày chưa chửi ai đó )

_Hứ ! Tao hèn thì sao vấn đề à ! - Nhỏ đội trưởng

_Ừ , vấn đề đấy . Mấy cái đứa hèn như mày ý sống trên trái đất làm gì cho trật chỗ . Cút khỏi thế gian này có khi môi trường lại không bị ô nhiễm hơn , kinh tế không bị giảm đi nhiều , trái đất cũng chẳng nhiều rác hiểu chưa ! Sống kiểu vậy chết đi xuống làm bạn với Vương Ca có khi còn đỡ bẩn thỉu hơn đấy ! - Linh

_Tao hèn là tính tình của tao cần mày bình luận ?

_Loại như mày là tất nhiên là không thể không bình luận . Hèn gì mà không bằng con dog !

_Mày .

.

.

_Thôi dừng - tôi đứng dậy đi khập khiễng . Vừa đi mà lòng bực bội bao nhiêu . Từ đó không khí cũng trở nên khó thở hơn . Tôi đến gần bọn nó nói tiếp

_ Linh đừng phí mồm với loại dưới đáy xã hội này ! ( nhìn vô nhỏ đội trưởng ) Muốn thắng thì tao cho mày thắng lun . Tao đã gỡ được thành 10 - 11 rồi thừa hẳn một điểm để thắng mày nhưng tao không thèm chấp nên mày cứ thắng thoải mái đi . Tao biết mày làm việc này không một mình nên tao cũng không tính toán gì . Nhưng mà mày thật ngu ngốc khi mà không phân biệt được đâu là tình bạn và giá trị lợi dụng ( Bắt đầu nhìn quay sang nhìn về phía Như và Lân ) KẾ HOẠCH HOÀN HẢO ĐẤY NHƯNG MÀ VẪN CHƯA LÀ GÌ VỚI TÔI ĐÂU BẠN CÙNG LỚP Ạ ! CÒN CỐ DÀI DÀI . NHƯNG MÀ CẨN THẬN CON NGƯỜI CÓ GIỚI HẠN CỦA NÓ . VÀ BẠN BIẾT ĐẤY , QUA GIỚI HẠN LÀ TÔI CHƯA BIẾT MÌNH CÓ THỂ LÀM TRÒ GÌ HAY ĐÂU ! - tôi nhìn thẳng mặt Như mà nói thật to . Sau hai ba giây , tôi liếc Như nhìn một cách khinh bi và bên cạnh đấy Lân cũng vậy ! Thật thất vọng khi mà mày làm vậy ! Tao sẽ trả bất cứ giá nào nếu làm bạn tao đau ! Lân , Như hai bọn mày chưa phải là đối thủ của tao đâu . Vậy nên đừng có nghĩ mình là nhân vật chính quan trọng nhất trong thế giới này . Và đừng tưởng mình chết là thế giới cũng cô vị . Ảo tưởng thôi ! Bước vào lớp mà bỏ cả đống việc như vậy . Giờ tôi chẳng quan tâm gì ngoài việc thất vọng . Nhưng một giọt nước trắng tinh , nóng lăn xuống chiếc ga giường kia . Tao không ngờ mày lại như vậy đấy . Tao cho bọn mày cơ hội như vậy mà mày vẫn vậy . Qua nhiều thời gian , tao đã nghĩ mày đã thay đổi thật rồi Như ạ ! Nhưng không ngờ mày vẫn vậy bạn tính khó dời . Tại sao tao biết mày là đứa hại tao nhưng sao vẫn chọn tình bạn . Tao thật ngu ngốc . Bao nhiêu lần hứa rằng sẽ không cho mày cơ hội hay nói sẽ trả thù mày nhưng sao tao không làm được vậy . Có những lúc mạnh miệng nói ra nhưng lúc sau thì thấy đau nhường nào. Như ! Rốt cuộc là có chuyện gì mà mày lại ghét tao đến vậy ? TAO PHẢI MẤT ĐI THỨ GÌ MỚI CÓ ĐƯỢC TÌNH BẠN CŨ THÂN NHƯ HỒI XƯA KIA ? LÀM THẾ NÀO ? MÀY ĐÃ QUÊN HẾT KỶ NIỆM CỦA CHÚNG TA RỒI À ? CÒN SỢI DÂY CHUYỀN "BFF" NỮA . HAY.

.

. THẬT DẠI KHỜ KHI BIẾT MÀY GHÉT TAO NHƯ VẬY MÀ KHÔNG NGHĨ ĐẾN VIỆC MÀY ĐÃ VỨT NÓ . NGU NGỐC .

Ước gì tôi chỉ là một linh hồn, không được sinh ra trong thế giới này . Tôi quá yếu để chấp nhận cuộc sống này , để trống trọi đối mặt với nó . Tôi quá ngu ngốc khi biết mà vẫn đâm đầu vào làm . Tôi quá bất ngờ , sợ hãi khi nhiều điều xảy ra một cách đột ngột như vậy ! Thật vô dụng !

( Sao mẹ Ly lại biết chuyện ? Mẹ nó biết ngay từ đầu sao không cho dừng lại ? Hay có người nói ? Tại sao ? Đọc cháp sau sẽ rõ nha !

! )