Chương 1 - Xé Cực Phẩm 1
Chương 2 - Xé Cực Phẩm 2
Chương 3 - Xé Cực Phẩm 3
Chương 4 - Tần Sương Dũng Mãnh Như Hổ 1
Chương 5 - Tần Sương Dũng Mãnh Như Hổ 2
Chương 6 - Tần Sương Dũng Mãnh Như Hổ 3
Chương 7 - Có Phúc Không Cùng Hưởng, Có Họa Phải Cùng Chịu! 1
Chương 8 - Có Phúc Không Cùng Hưởng, Có Họa Phải Cùng Chịu! 2
Chương 9 - Có Phúc Không Cùng Hưởng, Có Họa Phải Cùng Chịu! 3
Chương 10 - Nam Nữ Đều Có Thể Để Tóc Ngắn Ngang Tai 1
Chương 11 - Nam Nữ Đều Có Thể Để Tóc Ngắn Ngang Tai 2
Chương 12 - Nam Nữ Đều Có Thể Để Tóc Ngắn Ngang Tai 3
Chương 13 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 1
Chương 14 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 2
Chương 15 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 3
Chương 16 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 4
Chương 17 - Lần Đầu Gặp Đã Bị Lột Sạch Nam Chính 1
Chương 18 - Lần Đầu Gặp Đã Bị Lột Sạch Nam Chính 2
Chương 19 - Lần Đầu Gặp Đã Bị Lột Sạch Nam Chính 3
Chương 20 - Cô Gái, Cô Được Lắm! 1
Chương 21 - Cô Gái, Cô Được Lắm! 2
Chương 22 - Cô Gái, Cô Được Lắm! 3
Chương 23 - Cậu Rất Thích Tôi Sao? 1
Chương 24 - Cậu Rất Thích Tôi Sao? 2
Chương 25 - Cậu Rất Thích Tôi Sao? 3
Chương 26 - Khiếp Sợ Rớt Cằm 1
Chương 27 - Khiếp Sợ Rớt Cằm 2
Chương 28 - Khiếp Sợ Rớt Cằm 3
Chương 29 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 1
Chương 30 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 2
Chương 31 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 3
Chương 32 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 4
Chương 33 - Anh Muốn Tìm Được Người, Nhìn Lại! 1
Chương 34 - Anh Muốn Tìm Được Người, Nhìn Lại! 2
Chương 35 - Anh Muốn Tìm Được Người, Nhìn Lại! 4
Chương 36 - Đại Lão Thiếu Người Làm Ấm Chăn 1
Chương 37 - Đại Lão Thiếu Người Làm Ấm Chăn 2
Chương 38 - Đại Lão Thiếu Người Làm Ấm Chăn 3
Chương 39 - Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 1
Chương 40 - Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 2
Chương 41 - Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 3
Chương 42 - Dưa Điểm Thanh Niên Tri Thức, Tôi Tới Đây. 1
Chương 43 - Dưa Điểm Thanh Niên Tri Thức, Tôi Tới Đây. 2
Chương 44 - Dưa Điểm Thanh Niên Tri Thức, Tôi Tới Đây. 3
Chương 45 - Sở Thích, Đánh Nhau! 1
Chương 46 - Sở Thích, Đánh Nhau! 2
Chương 47 - Sở Thích, Đánh Nhau! 3
Chương 48 - Người Này Có Chút Quen Mắt! 1
Chương 49 - Người Này Có Chút Quen Mắt! 2
Chương 50 - Người Này Có Chút Quen Mắt! 3
Chương 1 - Xé Cực Phẩm 1
Chương 2 - Xé Cực Phẩm 2
Chương 3 - Xé Cực Phẩm 3
Chương 4 - Tần Sương Dũng Mãnh Như Hổ 1
Chương 5 - Tần Sương Dũng Mãnh Như Hổ 2
Chương 6 - Tần Sương Dũng Mãnh Như Hổ 3
Chương 7 - Có Phúc Không Cùng Hưởng, Có Họa Phải Cùng Chịu! 1
Chương 8 - Có Phúc Không Cùng Hưởng, Có Họa Phải Cùng Chịu! 2
Chương 9 - Có Phúc Không Cùng Hưởng, Có Họa Phải Cùng Chịu! 3
Chương 10 - Nam Nữ Đều Có Thể Để Tóc Ngắn Ngang Tai 1
Chương 11 - Nam Nữ Đều Có Thể Để Tóc Ngắn Ngang Tai 2
Chương 12 - Nam Nữ Đều Có Thể Để Tóc Ngắn Ngang Tai 3
Chương 13 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 1
Chương 14 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 2
Chương 15 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 3
Chương 16 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 4
Chương 17 - Lần Đầu Gặp Đã Bị Lột Sạch Nam Chính 1
Chương 18 - Lần Đầu Gặp Đã Bị Lột Sạch Nam Chính 2
Chương 19 - Lần Đầu Gặp Đã Bị Lột Sạch Nam Chính 3
Chương 20 - Cô Gái, Cô Được Lắm! 1
Chương 21 - Cô Gái, Cô Được Lắm! 2
Chương 22 - Cô Gái, Cô Được Lắm! 3
Chương 23 - Cậu Rất Thích Tôi Sao? 1
Chương 24 - Cậu Rất Thích Tôi Sao? 2
Chương 25 - Cậu Rất Thích Tôi Sao? 3
Chương 26 - Khiếp Sợ Rớt Cằm 1
Chương 27 - Khiếp Sợ Rớt Cằm 2
Chương 28 - Khiếp Sợ Rớt Cằm 3
Chương 29 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 1
Chương 30 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 2
Chương 31 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 3
Chương 32 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 4
Chương 33 - Anh Muốn Tìm Được Người, Nhìn Lại! 1
Chương 34 - Anh Muốn Tìm Được Người, Nhìn Lại! 2
Chương 35 - Anh Muốn Tìm Được Người, Nhìn Lại! 4
Chương 36 - Đại Lão Thiếu Người Làm Ấm Chăn 1
Chương 37 - Đại Lão Thiếu Người Làm Ấm Chăn 2
Chương 38 - Đại Lão Thiếu Người Làm Ấm Chăn 3
Chương 39 - Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 1
Chương 40 - Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 2
Chương 41 - Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 3
Chương 42 - Dưa Điểm Thanh Niên Tri Thức, Tôi Tới Đây. 1
Chương 43 - Dưa Điểm Thanh Niên Tri Thức, Tôi Tới Đây. 2
Chương 44 - Dưa Điểm Thanh Niên Tri Thức, Tôi Tới Đây. 3
Chương 45 - Sở Thích, Đánh Nhau! 1
Chương 46 - Sở Thích, Đánh Nhau! 2
Chương 47 - Sở Thích, Đánh Nhau! 3
Chương 48 - Người Này Có Chút Quen Mắt! 1
Chương 49 - Người Này Có Chút Quen Mắt! 2
Chương 50 - Người Này Có Chút Quen Mắt! 3
Buổi chiều sau khi Tần Sương đi.
Người của văn phòng thanh niên tri thức tới cửa thông báo cho Tần Tuyết ngày mốt đi Tây Bắc xuống nông thôn.
Khi biết được phải xuống nông thôn, Tần Tuyết cả người đều bối rối.
Cô rõ ràng không có báo danh, tại sao có thể xuống nông thôn.
Nhưng nhìn thư thông báo và trợ cấp trong tay, còn có cái gì không rõ, vừa nhìn là biết kiệt tác của Tần Sương.
Nhưng nghĩ đến chuyện xảy ra gần đây trong nhà, nghĩ đi cũng tốt.
Cái nhà này đã không ở nổi nữa.
Có một người anh trai giết người, hiện tại cô ta muốn lập gia đình cũng không gả đi được.
Nhất là bà nội bị liệt còn phải hầu hạ ngày đêm, càng nghĩ lại càng cảm thấy xuống nông thôn cũng được.
Ít nhất rời khỏi cái nhà này sẽ không ai biết thân thế của cô ta
Đến lúc đó bằng vào mỹ mạo của mình, cô ta cũng không tin tìm không thấy người có tiền.
Chỉ là nghĩ thôi thì đẹp, hiện thực lại tàn khốc.
Sau khi cô ta đến Tây Bắc mới biết cái gì gọi là nghèo.
Mở miệng nói nhiều hơn hai câu cũng có thể bị nhét cát vào trong miệng.
Hơn nữa có tiền cũng không mua được đồ.
Đương nhiên sau khi cô ta đi rồi, ba mẹ cô ta cũng nháo nhào xảy ra chuyện.
Dù sao nhà này đều bị Tần Sương chỉnh rất thảm, coi như là báo thù cho nguyên chủ.
...
.
Sau hai ngày đi xe lửa.
Tần Sương lúc này đã tê dại.
Bắp chân cũng bắt đầu có chút sưng phù.
Ghế cứng coi như thôi đi, trên xe lửa còn rất ồn ào.
Mỗi khi đến một sân ga, đều giống như chợ, hô to gọi nhỏ.
Điều này làm cho Tần Sương hai đêm đều không nghỉ ngơi tốt, sắc mặt càng thêm khó coi.
Giống như một quả bom có thể nổ bất cứ lúc nào, rất nguy hiểm.
Vu Viên Viên cũng từ nhóc lải nhải ngày đầu tiên, biến thành nhóc yếu đuối, ỉu xìu.
Xe lửa càng đi càng xa, thanh niên tri thức trên xe lửa, cũng từng nhóm từng nhóm rời đi.
Thẳng đến khi tiến vào tỉnh Hắc, hành khách trên xe mới ít khá nhiều.
Nhưng sau khi người ít đi, thì có người không nhịn được muốn tác oai tác quái.
Lương khô Lý Tĩnh mang theo trước khi đi đã ăn hết, cô ấy không nỡ dùng tiền mua cơm, mặt dày bắt đầu ăn chực.
Vu Viên Viên ban đầu còn có thể chia cho coi ta một cái bánh bao, sau lại thấy cô ta không trả tiền thì thôi, còn càng thêm lên mặt.
Lúc này đang ăn cơm trưa, Lý Tĩnh nói với Vu Viên Viên: “Viên Viên, cho tôi cái bánh bột ngô đi, tôi đói quá.
”