Chương 1 - Xé Cực Phẩm 1
Chương 2 - Xé Cực Phẩm 2
Chương 3 - Xé Cực Phẩm 3
Chương 4 - Tần Sương Dũng Mãnh Như Hổ 1
Chương 5 - Tần Sương Dũng Mãnh Như Hổ 2
Chương 6 - Tần Sương Dũng Mãnh Như Hổ 3
Chương 7 - Có Phúc Không Cùng Hưởng, Có Họa Phải Cùng Chịu! 1
Chương 8 - Có Phúc Không Cùng Hưởng, Có Họa Phải Cùng Chịu! 2
Chương 9 - Có Phúc Không Cùng Hưởng, Có Họa Phải Cùng Chịu! 3
Chương 10 - Nam Nữ Đều Có Thể Để Tóc Ngắn Ngang Tai 1
Chương 11 - Nam Nữ Đều Có Thể Để Tóc Ngắn Ngang Tai 2
Chương 12 - Nam Nữ Đều Có Thể Để Tóc Ngắn Ngang Tai 3
Chương 13 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 1
Chương 14 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 2
Chương 15 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 3
Chương 16 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 4
Chương 17 - Lần Đầu Gặp Đã Bị Lột Sạch Nam Chính 1
Chương 18 - Lần Đầu Gặp Đã Bị Lột Sạch Nam Chính 2
Chương 19 - Lần Đầu Gặp Đã Bị Lột Sạch Nam Chính 3
Chương 20 - Cô Gái, Cô Được Lắm! 1
Chương 21 - Cô Gái, Cô Được Lắm! 2
Chương 22 - Cô Gái, Cô Được Lắm! 3
Chương 23 - Cậu Rất Thích Tôi Sao? 1
Chương 24 - Cậu Rất Thích Tôi Sao? 2
Chương 25 - Cậu Rất Thích Tôi Sao? 3
Chương 26 - Khiếp Sợ Rớt Cằm 1
Chương 27 - Khiếp Sợ Rớt Cằm 2
Chương 28 - Khiếp Sợ Rớt Cằm 3
Chương 29 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 1
Chương 30 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 2
Chương 31 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 3
Chương 32 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 4
Chương 33 - Anh Muốn Tìm Được Người, Nhìn Lại! 1
Chương 34 - Anh Muốn Tìm Được Người, Nhìn Lại! 2
Chương 35 - Anh Muốn Tìm Được Người, Nhìn Lại! 4
Chương 36 - Đại Lão Thiếu Người Làm Ấm Chăn 1
Chương 37 - Đại Lão Thiếu Người Làm Ấm Chăn 2
Chương 38 - Đại Lão Thiếu Người Làm Ấm Chăn 3
Chương 39 - Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 1
Chương 40 - Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 2
Chương 41 - Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 3
Chương 42 - Dưa Điểm Thanh Niên Tri Thức, Tôi Tới Đây. 1
Chương 43 - Dưa Điểm Thanh Niên Tri Thức, Tôi Tới Đây. 2
Chương 44 - Dưa Điểm Thanh Niên Tri Thức, Tôi Tới Đây. 3
Chương 45 - Sở Thích, Đánh Nhau! 1
Chương 46 - Sở Thích, Đánh Nhau! 2
Chương 47 - Sở Thích, Đánh Nhau! 3
Chương 48 - Người Này Có Chút Quen Mắt! 1
Chương 49 - Người Này Có Chút Quen Mắt! 2
Chương 50 - Người Này Có Chút Quen Mắt! 3
Chương 1 - Xé Cực Phẩm 1
Chương 2 - Xé Cực Phẩm 2
Chương 3 - Xé Cực Phẩm 3
Chương 4 - Tần Sương Dũng Mãnh Như Hổ 1
Chương 5 - Tần Sương Dũng Mãnh Như Hổ 2
Chương 6 - Tần Sương Dũng Mãnh Như Hổ 3
Chương 7 - Có Phúc Không Cùng Hưởng, Có Họa Phải Cùng Chịu! 1
Chương 8 - Có Phúc Không Cùng Hưởng, Có Họa Phải Cùng Chịu! 2
Chương 9 - Có Phúc Không Cùng Hưởng, Có Họa Phải Cùng Chịu! 3
Chương 10 - Nam Nữ Đều Có Thể Để Tóc Ngắn Ngang Tai 1
Chương 11 - Nam Nữ Đều Có Thể Để Tóc Ngắn Ngang Tai 2
Chương 12 - Nam Nữ Đều Có Thể Để Tóc Ngắn Ngang Tai 3
Chương 13 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 1
Chương 14 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 2
Chương 15 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 3
Chương 16 - Đây Là Đợi Không Kịp Rồi. 4
Chương 17 - Lần Đầu Gặp Đã Bị Lột Sạch Nam Chính 1
Chương 18 - Lần Đầu Gặp Đã Bị Lột Sạch Nam Chính 2
Chương 19 - Lần Đầu Gặp Đã Bị Lột Sạch Nam Chính 3
Chương 20 - Cô Gái, Cô Được Lắm! 1
Chương 21 - Cô Gái, Cô Được Lắm! 2
Chương 22 - Cô Gái, Cô Được Lắm! 3
Chương 23 - Cậu Rất Thích Tôi Sao? 1
Chương 24 - Cậu Rất Thích Tôi Sao? 2
Chương 25 - Cậu Rất Thích Tôi Sao? 3
Chương 26 - Khiếp Sợ Rớt Cằm 1
Chương 27 - Khiếp Sợ Rớt Cằm 2
Chương 28 - Khiếp Sợ Rớt Cằm 3
Chương 29 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 1
Chương 30 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 2
Chương 31 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 3
Chương 32 - Nghèo Chỉ Còn Dư Lại Tiền 4
Chương 33 - Anh Muốn Tìm Được Người, Nhìn Lại! 1
Chương 34 - Anh Muốn Tìm Được Người, Nhìn Lại! 2
Chương 35 - Anh Muốn Tìm Được Người, Nhìn Lại! 4
Chương 36 - Đại Lão Thiếu Người Làm Ấm Chăn 1
Chương 37 - Đại Lão Thiếu Người Làm Ấm Chăn 2
Chương 38 - Đại Lão Thiếu Người Làm Ấm Chăn 3
Chương 39 - Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 1
Chương 40 - Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 2
Chương 41 - Nhất Định Nuôi Hai Người Trắng Trẻo Mập Mạp 3
Chương 42 - Dưa Điểm Thanh Niên Tri Thức, Tôi Tới Đây. 1
Chương 43 - Dưa Điểm Thanh Niên Tri Thức, Tôi Tới Đây. 2
Chương 44 - Dưa Điểm Thanh Niên Tri Thức, Tôi Tới Đây. 3
Chương 45 - Sở Thích, Đánh Nhau! 1
Chương 46 - Sở Thích, Đánh Nhau! 2
Chương 47 - Sở Thích, Đánh Nhau! 3
Chương 48 - Người Này Có Chút Quen Mắt! 1
Chương 49 - Người Này Có Chút Quen Mắt! 2
Chương 50 - Người Này Có Chút Quen Mắt! 3
Bữa cơm tối chào mừng này, Tần Sương không ăn.
Thật sự là mùi vị có hơi một lời khó nói hết.
Người quen ăn sơn hào hải vị, ăn cơm nước đầy đủ, lại ăn những món ăn đơn sơ đạm bạc này, quả thực có chút khó nuốt trôi.
Nhưng cô không quen, những người khác lại ăn không ít.
Dù sao, thời buổi này có thể ăn thịt, thật sự là quá khó khăn.
Sau khi ăn cơm nước buổi tối xong, không đợi thu dọn, đại đội trưởng đã tới cửa.
“Ai u, các ngươi đang tụ hội sao?”
“Nếu mọi người đều ở đây, vậy vừa vặn giới thiệu cho các ngươi, một thanh niên tri thức mới tới, là từ trên xuống hôm qua.
”
Sau đó quay đầu lại nói với người phía sau: “Thanh niên tri thức Hoắc, mọi người đều đến đông đủ vừa hay cậu đến chào hỏi đi.
”
Hoắc Đình Xuyên đi vào sân, nhìn một đám người, du côn nói: “Tôi tên là Hoắc Đình Xuyên, đến từ kinh đô, năm nay 18 tuổi, rất vui được biết mọi người.
”
Tần Sương đánh giá cậu ấy, cảm giác như vậy có chút quen thuộc, nhưng lại không nhớ ra.
Có điều mặc kệ là ai, đối với cô mà nói đều là khách qua đường mà thôi.
Nếu không nhớ ra, thì không nghĩ nữa.
Bên này đại đội trưởng đưa người đến, trước khi rời đi nói: “Ôn Tuyền, người giao cho cậu, quy củ cậu nói với cậu ấy một chút là được.
”
Ôn Tuyền: “Được, tôi biết rồi.
”
Hoắc Đình Xuyên, đánh giá căn nhà nhỏ đổ nát này, tâm trạng có chút phiền não.
Nếu không phải anh trai cậu ấy bảo cậu ấy đi bộ đội, mẹ cậu ấy lại lôi kéo đi xem mắt, cậu ấy cũng sẽ không lén trốn xuống nông thôn.
Hôm nay đến nơi, nhìn căn nhà rách nát như vậy, tâm trạng vô cùng khó chịu.
Nhưng khi cậu ấy đến, ngược lại có vài nữ thanh niên tri thức ánh mắt sáng rực lên.
Nghĩ thầm tới từ kinh đô, vừa nhìn cách ăn mặc là biết điều kiện trong nhà rất tốt.
Nhất thời có người đánh chủ ý lên cậu ấy.
Tần Sương đem tất cả biểu cảm thu vào trong mắt, nghĩ thầm thanh niên tri thức càng ngày càng thú vị.
Sau đó đứng dậy nói: “Đội trưởng, trời tối rồi, chúng ta nên trở về, sáng mai gặp lại.
”
“À, được, tạm biệt.
”
Vu Viên Viên thấy cô đứng dậy, cũng cùng Mục Nghiệp Kiêu đứng dậy tạm biệt.
Ba người đi lướt qua vai Hoắc Đình Xuyên, không nhìn nhiều hơn một cái nào, cứ như vậy tiêu sái rời đi.
Chỉ có Hoắc Đình Xuyên tò mò nói: “Các cô ấy không phải thanh niên tri thức sao? Tại sao không ở nơi này?”