"Thẩm Du Nhiên, cô đừng nghĩ nhảy sông tự tử là có thể uy hiếp được tôi sao? Cô làm bộ làm tịch nhảy sông thì lập tức được người ta vớt lên, diễn kịch cho ai xem vậy hả? Chết sao không chết đứt luôn đi!
"
“Đời này tôi chỉ thích một mình Tuệ Nhi, vĩnh viễn không thích cô! Cô đừng si tâm vọng tưởng nữa!
”
Giọng nói giận dữ của người đàn ông vang lên bên tai. Thẩm Du Nhiên mơ màng mở mắt, trước mắt là trần nhà trắng xóa. Cô quay đầu sang, Đúng lúc bắt gặp bóng lưng tức giận của người đàn ông.
Giây tiếp theo, một đôi mẹ con nhào tới bên cạnh cô. Người phụ nữ cằn nhằn với vẻ mặt khinh miệt: "Con bé vô dụng này, đã nhảy hồ tự tử rồi mà còn không giữ chân được đàn ông, sống trên đời còn có ích gì nữa! Đàn bà không ai cần thì cả đời chẳng có ngày nào sống dễ chịu!
"
Thẩm Du Nhiên: “...
.
"
Trong lúc còn đang ngơ ngác không biết hai người này là ai, một luồng ký ức hỗn độn bất ngờ ùa vào đầu cô.
Vẻ mặt cô không chút biến sắc, nhưng trong lòng lại vô cùng kinh ngạc, thì ra cô đã gặp phải sóng xuyên không rồi sao?
Hơn nữa còn là xuyên vào sách!
Cô xuyên vào một cuốn tiểu thuyết thập niên mà cô vừa đọc xong, trở thành nữ phụ xui xẻo làm bia đỡ đạn Thẩm Du Nhiên trong truyện. Ngay từ nhỏ, cô đã bị gia đình trọng nam khinh nữ bóc lột, lớn lên vất vả lắm mới được gả cho một người đàn ông trẻ tuổi thành đạt - Lư Nghĩa Phàm, người đã trở thành tiểu đoàn trưởng ở tuổi 25. Nhưng không ngờ, trong lòng Lư Nghĩa Phàm sớm đã có bạch nguyệt quang, anh ta cưới cô cũng chỉ là bị ép buộc, sau khi kết hôn hai người chưa từng chung sống như vợ chồng thực sự.
Điều đáng sợ hơn là, trong một lần cùng những người phụ nữ khác trong quân đội ra ngoài làm hậu cần, nguyên chủ đã bị bọn cướp bắt cóc. Sau đó, mặc dù được một người đàn ông bí ẩn cứu thoát, nhưng người đàn ông đó dường như bị trúng phải loại thuốc kích dục nào đó, sau đó.
.
.
quan hệ với cô.
Mặc dù sau đó cô đã trở về an toàn, nhưng đã không còn trong sạch. Chuyện này người ngoài không rõ, nhưng Lư Nghĩa Phàm, chồng của cô thì lại biết rất rõ ràng.
Người vợ mà anh ta chưa từng động vào, đột nhiên lại mang thai, cái này đối với anh ta mà nói chính là một sự sỉ nhục!
Từ sau sự việc đó, Lư Nghĩa Phàm đã muốn ly hôn, nhưng nguyên chủ không đồng ý. Bởi vì một khi ly hôn, cô sẽ phải quay về cái gia đình hà khắc đó, bị vắt kiệt giá trị còn sót lại, rồi sau đó bị đá ra đường không thương tiếc.