Chương 1 - Xuyên Không
Chương 2 - Bàn Tay Vàng
Chương 3 - Câm Miệng
Chương 4 - Tính Toán
Chương 5 - Tìm Đến Cửa
Chương 6 - Đánh Nát Miệng Cô
Chương 7 - Quá Dữ
Chương 8 - Chúng Ta Báo Án Đi
Chương 9 - Tại Sao Tôi Vẫn Cảm Thấy Rất Thiệt Thòi
Chương 10 - Được, Cháu Nghe Theo Thôn Trưởng
Chương 11 - Doạ Bà Ta Mà Thôi
Chương 12 - Bêu Xấu
Chương 13 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 14 - Lại Đánh Người
Chương 15 - Cô Cho Rằng Cái Mũ Nhà Tư Bản Là Ai Cũng Có Thể Đội Sao?
Chương 16 - Chị Em Plastic
Chương 17 - Lại Ngứa Đòn
Chương 18 - Oán Trách Người Khác
Chương 19 - Nhà Mới
Chương 20 - Tuổi Còn Nhỏ Cũng Biết Cái Gì Là Tiền Riêng Rồi
Chương 21 - Đi Huyện Thành
Chương 22 - Đau Lòng Tuyệt Vọng
Chương 23 - Sữa Bột
Chương 24 - Giao Dịch
Chương 25 - Tin Tức Ngoài Ý Muốn
Chương 26 - Đi Làm 1
Chương 27 - Đi Làm 2
Chương 28 - Nhảy Sông?
Chương 29 - Bị Cưỡng Đoạt
Chương 30 - Gặp Người Là Cắn
Chương 31 - Con Dâu Tương Lai?
Chương 32 - Có Ý Với Cô Ấy
Chương 33 - Bưu Kiện
Chương 34 - Người Nhà Của Em Chính Là Người Nhà Của Chị
Chương 35 - Có Lòng
Chương 36 - Có Việc Muốn Cầu
Chương 37 - Lại Đến Nhà Họ Lục
Chương 38 - Tìm Sách
Chương 39 - Chia Sẻ
Chương 40 - Tri Thức Mới
Chương 41 - Ăn Một Trái Dưa Lớn
Chương 42 - Kẻ Điên
Chương 43 - Vật Dụng Phòng Thân
Chương 44 - Xuyên Sách?
Chương 45 - Việc Xây Nhà Riêng
Chương 46 - Người Đàn Ông Này Quá Đẹp Trai
Chương 47 - Hàng Xóm Mới
Chương 48 - Thử Kết Bạn Với Cô Ấy
Chương 49 - Kem Dưỡng Da
Chương 50 - Thăm Dò Thân Phận
Chương 51 - Nhân Vật Như Nữ Chính, Cô Không Chọc Nổi
Chương 52 - Anh Nên Cút Rồi
Chương 53 - Tự Cho Mình Là Đúng
Chương 54 - Tác Phong Tư Bản
Chương 55 - Đất Tư
Chương 56 - Không Cam Tâm
Chương 57 - Miệng Quạ Đen
Chương 58 - Bắt Mày Chôn Cùng Ái Quốc Nhà Tao
Chương 59 - Không Cho Phép Ai Làm Tổn Thương Đến Cô
Chương 60 - Vớ Vẩn, Chuyện Chó Má Của Anh Sao Lại Liên Quan Đến Tôi
Chương 61 - Có Thể Nói Chuyện Xấu Của Anh Được Chưa?
Chương 62 - Liều Mạng Với Các Người
Chương 63 - Lộ Ra Chân Tướng
Chương 64 - Dưa Này Thật Sự Là Quá Lớn
Chương 65 - Không Phải Người Một Nhà Không Vào Một Cửa
Chương 66 - Hiểu Lầm?
Chương 67 - Lâm Tĩnh Du Sẽ Không Giết Người
Chương 68 - Hào Phóng
Chương 69 - Nấu Cơm Chung
Chương 70 - Ăn Của Nó Thì Miệng Phải Mềm
Chương 71 - Không Phải Thứ Tốt Lành Gì
Chương 72 - Tôi Muốn Trở Về
Chương 73 - Bỏ Đứa Bé?
Chương 74 - Kẻ Điên Không Nói Lý Lẽ
Chương 75 - Ma Quỷ
Chương 76 - Một Hòn Đá Trúng Ba Con Chim
Chương 77 - Tóm Lấy Anh Mà "Vặt Lông".
Chương 78 - May Mà Bổn Cô Nương Không Yêu Anh Đến Chết Đi Sống Lại
Chương 79 - Danh Ngạch
Chương 80 - Danh Ngạch 2
Chương 81 - Phải Ngồi Xe Trâu...
Chương 82 - Đùi Vàng Nhỏ
Chương 83 - Phân Tán Ở Huyện Thành
Chương 84 - Thuê Phòng
Chương 85 - Người Thân Của Cháu...
Chương 86 - Ít Nhất Là Hai Ba Năm, Cũng Có Thể Là Năm Sáu Năm
Chương 87 - Anh Lục, Có Thể Kiếm Được Phiếu Mua Xe Đạp Không?
Chương 88 - Thiếu Chút Là Đi Tìm Em
Chương 89 - Tay Nghề Giỏi Đúng Là Tốt, Bất Kể Làm Món Gì Cũng Rất Ngon
Chương 90 - Tìm Trưởng Thôn Trước, Rồi Tìm Heo Rừng Sau
Chương 91 - Lại Là Một Màn Kịch Hay
Chương 92 - Đánh Phụ Nữ
Chương 93 - Chỉ Là Một Kẻ Tiểu Nhân Mà Thôi.
Chương 94 - Lên Núi Kiếm Củi
Chương 95 - Thiếu Chút Bị Hù Chết
Chương 96 - Là Mẹ Tôi
Chương 97 - Quá Là Mặt Dày!
Chương 98 - Tâm Sự Dưới Trăng!
Chương 99 - Tiểu Hắc Bính
Chương 100 - Tâm Cơ Của Cáo Nhỏ!
Chương 101 - Đồ Tốt
Chương 102 - Đồng Đội Heo
Chương 103 - Mỹ Nhân Kế
Chương 104 - Vai Phụ Xuất Hiện Rực Rỡ!
Chương 105 - Do Cháu Xui Xẻo
Chương 106 - Tiểu Lão Đầu Đáng Yêu
Chương 107 - Dự Tính Của Người Nhà Họ Trương!
Chương 108 - Hận Nhầm Người?
Chương 109 - Nhân Vật Lập Dị!
Chương 110 - Là Ai Báo Án
Chương 111 - Nhà Họ Trương Thỏa Hiệp!
Chương 112 - Cùng Nhau Ăn Chung
Chương 113 - Mua Thịt Lợn Rừng
Chương 114 - Mơ Mộng Hão Huyền
Chương 115 - Đánh Giá Thấp Cô Ấy Rồi
Chương 116 - Không Nhớ Dai
Chương 117 - Cái Tên Đàn Ông Chết Tiệt Này!
Chương 118 - Chuyện Về Dì Cả!
Chương 119 - Chị Kẹo Trái Cây!
Chương 120 - Cô Ta Xứng Sao?
Chương 1 - Xuyên Không
Chương 2 - Bàn Tay Vàng
Chương 3 - Câm Miệng
Chương 4 - Tính Toán
Chương 5 - Tìm Đến Cửa
Chương 6 - Đánh Nát Miệng Cô
Chương 7 - Quá Dữ
Chương 8 - Chúng Ta Báo Án Đi
Chương 9 - Tại Sao Tôi Vẫn Cảm Thấy Rất Thiệt Thòi
Chương 10 - Được, Cháu Nghe Theo Thôn Trưởng
Chương 11 - Doạ Bà Ta Mà Thôi
Chương 12 - Bêu Xấu
Chương 13 - Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 14 - Lại Đánh Người
Chương 15 - Cô Cho Rằng Cái Mũ Nhà Tư Bản Là Ai Cũng Có Thể Đội Sao?
Chương 16 - Chị Em Plastic
Chương 17 - Lại Ngứa Đòn
Chương 18 - Oán Trách Người Khác
Chương 19 - Nhà Mới
Chương 20 - Tuổi Còn Nhỏ Cũng Biết Cái Gì Là Tiền Riêng Rồi
Chương 21 - Đi Huyện Thành
Chương 22 - Đau Lòng Tuyệt Vọng
Chương 23 - Sữa Bột
Chương 24 - Giao Dịch
Chương 25 - Tin Tức Ngoài Ý Muốn
Chương 26 - Đi Làm 1
Chương 27 - Đi Làm 2
Chương 28 - Nhảy Sông?
Chương 29 - Bị Cưỡng Đoạt
Chương 30 - Gặp Người Là Cắn
Chương 31 - Con Dâu Tương Lai?
Chương 32 - Có Ý Với Cô Ấy
Chương 33 - Bưu Kiện
Chương 34 - Người Nhà Của Em Chính Là Người Nhà Của Chị
Chương 35 - Có Lòng
Chương 36 - Có Việc Muốn Cầu
Chương 37 - Lại Đến Nhà Họ Lục
Chương 38 - Tìm Sách
Chương 39 - Chia Sẻ
Chương 40 - Tri Thức Mới
Chương 41 - Ăn Một Trái Dưa Lớn
Chương 42 - Kẻ Điên
Chương 43 - Vật Dụng Phòng Thân
Chương 44 - Xuyên Sách?
Chương 45 - Việc Xây Nhà Riêng
Chương 46 - Người Đàn Ông Này Quá Đẹp Trai
Chương 47 - Hàng Xóm Mới
Chương 48 - Thử Kết Bạn Với Cô Ấy
Chương 49 - Kem Dưỡng Da
Chương 50 - Thăm Dò Thân Phận
Chương 51 - Nhân Vật Như Nữ Chính, Cô Không Chọc Nổi
Chương 52 - Anh Nên Cút Rồi
Chương 53 - Tự Cho Mình Là Đúng
Chương 54 - Tác Phong Tư Bản
Chương 55 - Đất Tư
Chương 56 - Không Cam Tâm
Chương 57 - Miệng Quạ Đen
Chương 58 - Bắt Mày Chôn Cùng Ái Quốc Nhà Tao
Chương 59 - Không Cho Phép Ai Làm Tổn Thương Đến Cô
Chương 60 - Vớ Vẩn, Chuyện Chó Má Của Anh Sao Lại Liên Quan Đến Tôi
Chương 61 - Có Thể Nói Chuyện Xấu Của Anh Được Chưa?
Chương 62 - Liều Mạng Với Các Người
Chương 63 - Lộ Ra Chân Tướng
Chương 64 - Dưa Này Thật Sự Là Quá Lớn
Chương 65 - Không Phải Người Một Nhà Không Vào Một Cửa
Chương 66 - Hiểu Lầm?
Chương 67 - Lâm Tĩnh Du Sẽ Không Giết Người
Chương 68 - Hào Phóng
Chương 69 - Nấu Cơm Chung
Chương 70 - Ăn Của Nó Thì Miệng Phải Mềm
Chương 71 - Không Phải Thứ Tốt Lành Gì
Chương 72 - Tôi Muốn Trở Về
Chương 73 - Bỏ Đứa Bé?
Chương 74 - Kẻ Điên Không Nói Lý Lẽ
Chương 75 - Ma Quỷ
Chương 76 - Một Hòn Đá Trúng Ba Con Chim
Chương 77 - Tóm Lấy Anh Mà "Vặt Lông".
Chương 78 - May Mà Bổn Cô Nương Không Yêu Anh Đến Chết Đi Sống Lại
Chương 79 - Danh Ngạch
Chương 80 - Danh Ngạch 2
Chương 81 - Phải Ngồi Xe Trâu...
Chương 82 - Đùi Vàng Nhỏ
Chương 83 - Phân Tán Ở Huyện Thành
Chương 84 - Thuê Phòng
Chương 85 - Người Thân Của Cháu...
Chương 86 - Ít Nhất Là Hai Ba Năm, Cũng Có Thể Là Năm Sáu Năm
Chương 87 - Anh Lục, Có Thể Kiếm Được Phiếu Mua Xe Đạp Không?
Chương 88 - Thiếu Chút Là Đi Tìm Em
Chương 89 - Tay Nghề Giỏi Đúng Là Tốt, Bất Kể Làm Món Gì Cũng Rất Ngon
Chương 90 - Tìm Trưởng Thôn Trước, Rồi Tìm Heo Rừng Sau
Chương 91 - Lại Là Một Màn Kịch Hay
Chương 92 - Đánh Phụ Nữ
Chương 93 - Chỉ Là Một Kẻ Tiểu Nhân Mà Thôi.
Chương 94 - Lên Núi Kiếm Củi
Chương 95 - Thiếu Chút Bị Hù Chết
Chương 96 - Là Mẹ Tôi
Chương 97 - Quá Là Mặt Dày!
Chương 98 - Tâm Sự Dưới Trăng!
Chương 99 - Tiểu Hắc Bính
Chương 100 - Tâm Cơ Của Cáo Nhỏ!
Chương 101 - Đồ Tốt
Chương 102 - Đồng Đội Heo
Chương 103 - Mỹ Nhân Kế
Chương 104 - Vai Phụ Xuất Hiện Rực Rỡ!
Chương 105 - Do Cháu Xui Xẻo
Chương 106 - Tiểu Lão Đầu Đáng Yêu
Chương 107 - Dự Tính Của Người Nhà Họ Trương!
Chương 108 - Hận Nhầm Người?
Chương 109 - Nhân Vật Lập Dị!
Chương 110 - Là Ai Báo Án
Chương 111 - Nhà Họ Trương Thỏa Hiệp!
Chương 112 - Cùng Nhau Ăn Chung
Chương 113 - Mua Thịt Lợn Rừng
Chương 114 - Mơ Mộng Hão Huyền
Chương 115 - Đánh Giá Thấp Cô Ấy Rồi
Chương 116 - Không Nhớ Dai
Chương 117 - Cái Tên Đàn Ông Chết Tiệt Này!
Chương 118 - Chuyện Về Dì Cả!
Chương 119 - Chị Kẹo Trái Cây!
Chương 120 - Cô Ta Xứng Sao?
"Không tiện.
"
Dương Thư Giác lắc đầu nói: "Người đông việc nhiều, bây giờ một phòng ít nhất phải ở hai người, không có không gian riêng tư.
Hơn nữa viện tri thức trẻ chỉ có một nhà bếp, chúng tôi lại phải chia nhau nấu cơm, có người còn sợ chúng tôi chiếm tiện nghi, tóm lại quá phiền phức.
Không bằng giống như cô, một mình một sân, muốn làm gì thì làm, người khác cũng không quản được.
"
"Cũng đúng.
"
Lâm Tĩnh Du biết rõ mấy người trước mắt đều là những người không thiếu tiền.
Có ý định này cũng không có gì lạ.
"Nếu mọi người muốn tự xây sân, phải đi tìm thôn trưởng trước.
"
Không có ý giấu diếm bọn họ, những chuyện nên nói đều nói cho bọn họ nghe.
"Sân của tôi tổng cộng hết gần bốn trăm tệ, đương nhiên là bao gồm tất cả đồ dùng trong nhà.
Mọi người tự xem có muốn làm hay không, quyết định xong thì tìm thôn trưởng giúp mọi người sắp xếp là được.
"
"Đa tạ tri thức trẻ Lâm.
"
Bành Khải Bác khẽ gật đầu, ánh mắt nhìn cô lại ôn hòa hơn vài phần, "Không biết có tiện để em gái tôi tham quan phòng của cô một chút không?"
"Ờ?"
Lâm Tĩnh Du có chút khó hiểu, không khỏi nhìn sang cô em gái bên cạnh.
"Có, có được không?"
Bành Thi Ngữ mấp máy môi, nhẹ nhàng hỏi một tiếng.
Giọng nói mềm mại nhỏ nhẹ, nếu không nghe kỹ thì không biết cô ấy nói gì.
Lâm Tĩnh Du không chịu nổi cô em gái làm nũng, lần nữa tự bán mình.
Dương Thư Giác thấy vậy vội vàng nói: "Tri thức trẻ Lâm, tôi cũng muốn xem phòng của cô.
"
Lâm Tĩnh Du: …
Cô hít sâu một hơi, "Được, mọi người muốn xem thì cứ xem.
"
Khi ánh mắt quét qua hai người còn lại, không khách khí nói: "Hai người đều câm miệng cho tôi, đừng hòng nghĩ tới!
"
Hai chàng trai: …
Bọn họ không có ý đó mà.
Những người có mặt "phụt" một tiếng bật cười.
Bành Khải Bác vốn luôn nghiêm túc không khỏi cong lên khóe môi, trong mắt càng tràn ngập ý cười mà chính anh cũng không nhận ra.
Lâm Tĩnh Du không ngờ người đàn ông nghiêm túc như vậy khi cười lên lại tự mang theo tiên khí, khiến cô ngẩn người.
Trong khoảnh khắc đó.
Cô có thể nghe thấy tiếng tim mình đập "thình thịch thình thịch" không ngừng.
Lạy Chúa, lạy Phật, lạy các vị thần tiên~
Người đàn ông này quá đẹp trai.
Đơn giản là đẹp đến phạm quy, đẹp đến tận đáy lòng cô…
"Đi, tôi dẫn mọi người đi xem.
"
Lâm Tĩnh Du sợ mình không kiềm chế được, vội vàng dẫn hai cô gái rời đi.
Bành Khải Bác nhìn bóng dáng bỏ chạy, không khỏi khẽ cười thành tiếng, giọng nói trầm thấp mang theo từ tính.
"Hì hì, Bành lão đại, anh lại tán gái rồi?"
"Cút!
"
Lâm Tĩnh Du coi như không nghe thấy tiếng nói vọng lại phía sau.
Dẫn người đến căn phòng đầu tiên.
Một căn phòng được ngăn ra.
Phía ngoài được bố trí thành phòng khách nhỏ, có thể tiếp đãi khách, ngồi đây nói chuyện phiếm uống trà.
Bên trong thuộc không gian riêng tư của cô, phòng ngủ.
Bởi vì bọn họ đều là con gái, Lâm Tĩnh Du thoải mái đẩy cửa phòng ra.
Bọn họ thò đầu vào nhìn.
Một chiếc giường và một tủ quần áo, một chiếc bàn học và một chiếc ghế.
Góc tường đặt một chiếc kệ gỗ ba tầng, đây là cô đặc biệt đặt làm, chuẩn bị để đặt một số đồ vật tương đối quý giá.
Toàn bộ phòng ngủ vừa nhìn là thấy hết, trong mắt bọn họ mang theo ánh sáng, dường như rất thích.
Căn phòng thứ hai cũng được ngăn ra, phía ngoài là nhà bếp, bếp lò, chum nước, tủ bếp, chum muối dưa… những thứ cần có đều được trang bị đầy đủ.
Về phía sau được bố trí một phòng tắm nhỏ, không gian còn lại được dùng để đặt đồ lặt vặt, như nón lá, áo tơi, nón đội, cuốc, đòn gánh, xô nước, liềm…
Tuy nói chỉ có hai gian phòng nhưng được tận dụng rất triệt để.
Ra ngoài sân bên phải dựng một cái lán, gần chỗ phòng tắm là nhà vệ sinh, không gian còn lại được chất củi.
Khắp nơi được dọn dẹp sạch sẽ, lại không có mùi hôi của gia cầm.
Nơi ở và môi trường như vậy, chưa nói là so với nhà lầu thành phố, ít nhất cũng tốt hơn rất nhiều so với sân nhà nông thôn bình thường.
Xem một lượt, Dương Thư Giác và Bành Thi Ngữ đều rất hài lòng.
"Tôi quyết định, làm theo sân của cô.
"
Dương Thư Giác tươi cười rạng rỡ, "May mà lần này tôi mang đủ tiền, lát nữa tôi sẽ đi tìm thôn trưởng.
"
"Thi Ngữ, em thì sao.
"
Bành Khải Bác nhìn em gái mình, "Nếu em thích, cũng làm theo, cũng có thể nói ra ý tưởng của em.
"
Bành Thi Ngữ gật đầu, nói ra hai chữ, "Giống nhau.
"
"Được, làm giống nhau.
"
Bành Khải Bác hiểu ý cô, vui vẻ đồng ý.
Tô Cảnh Thiên quen thói nhếch mép cười nhẹ, "Đã hai vị mỹ nữ đều thích, tôi cứ làm theo là được.
"