Đầu Lôi Tu ghé vào trong ngực Trang Dịch, thư thư phục phục làm ổ, đuôi dài xù lông tùy ý buông xuống, thỉnh thoảng hất lên, có khi động tác vuốt ve của Trang Dịch không tự giác dừng lại, nó còn có thể duỗi móng vuốt cong cong bàn tay Trang Dịch, thúc Trang Dịch tiếp tục.
Trang Dịch vuốt ve thân thể Lôi Tu, nộ khí lúc nãy cũng dần dần thở bình thường lại.
Nghĩ đến Thượng Thanh Vân còn ở ngoài cửa chờ, lại nhớ mình vừa mới châm chọc khiêu khích không chút khách khí, cùng với động tác đóng sập cửa cuối cùng, mặc dù vừa rồi trong lòng sảng khoái, nhưng sau khi tỉnh táo lại, Trang Dịch lại nhịn không được ngầm bực chính mình vậy mà không khống chế được tâm tình.
Hắn từng không chỉ một lần trong lòng khuyên bảo chính mình, đối đãi người như Thượng Thanh Vân quyết không thể qua loa, dù cho trong nội tâm tràn ngập oán hận, những thứ đã qua kia tất cả cũng đều là sự tình ở kiếp trước, ở kiếp này ít nhất cho tới bây giờ, Thượng Thanh Vân còn không động thủ với hắn, hắn mạc danh kỳ diệu địch ý với Thượng Thanh Vân, chỉ biết rước lấy một ít phiền toái không tất yếu, hơn nữa Thượng Thanh Vân không phải Tưởng Tuyên, hắn không nên mù quáng mà sử dụng biện pháp giống nhau.
Nghĩ đến cái này, Trang Dịch tự mình hối lỗi một phen, sau đó mới đứng dậy, mở cửa.
Thượng Thanh Vân như trước đứng ở ngoài cửa chờ, không chỉ có như thế, hắn thậm chí đã khôi phục biểu tình ngày thường, thấy Trang Dịch mở cửa, hắn xoay đầu lại, nụ cười trên mặt nhẹ nhàng, giống như mới vừa rồi người bị chặn ngoài cửa không phải hắn, bộ dáng phẫn nộ âm trầm lúc trước kia, sớm đã không thấy bóng dáng.
Trang Dịch dù cho đã sớm nghĩ tới, dùng tính cách Thượng Thanh Vân, hiện tại tuyệt đối sẽ không trở mặt với hắn, nhưng tận mắt nhìn đến bộ dạng này của Thượng Thanh Vân, giống như sự tình gì cũng không có phát sinh qua, trong nội tâm vẫn là rùng mình.
Trang Dịch còn mang theo trí nhớ kiếp trước, thậm chí còn trải qua sinh tử, tuổi tâm lý của hắn so Thượng Thanh Vân phải lớn hơn vài tuổi, mặc dù như thế, ít nhất trên phương diện khống chế tâm tình, Trang Dịch nhiều nhất chỉ có thể cùng Thượng Thanh Vân hiện tại ngang hàng.
Khó trách ở kiếp trước hắn sẽ bị Thượng Thanh Vân lừa gạt xoay quanh, đứa nhỏ xuất thân gia đình bình thường như Trang Dịch, cùng người từ nhỏ lớn lên trong thế gia lục đục như Thượng Thanh Vân so sánh, nhưng là chênh lệch không ít.
Thượng Thanh Vân thấy Trang Dịch ôm một đầu tiểu hắc miêu đi tới, trên mặt toát ra một tia áy náy cùng quẫn bách, nhìn Trang Dịch đi đến trước mặt hắn, Thượng Thanh Vân đang muốn nói chuyện, nào biết Trang Dịch so với hắn mở miệng nhanh: “Thật có lỗi, mới vừa rồi là ta quá mức xúc động.
”
Thượng Thanh Vân sững sờ, tựa hồ có chút kinh ngạc, nhưng mà hắn rất nhanh phản ứng kịp thời: “Nơi nào, có lẽ do ta trước xin lỗi mới đúng, nếu có một ngày, có người đắn đo lấy thân thế của ta yêu cầu ta hợp tác, chỉ sợ ta cũng sẽ thẹn quá thành giận.
”
“Bất luận như thế nào, đem ngươi đóng ở ngoài cửa, loại hành vi này thật sự không ổn, cũng quá mất phong độ, đa tạ ngươi thông cảm.
” Trang Dịch thấp giọng nói.
“Vậy được rồi, chúng ta đều biết đến sai lầm của mình, cũng lẫn nhau xin lỗi, chuyện này như vậy bỏ qua, như thế nào?” Thượng Thanh Vân nghe vậy, cởi mở mà cười nói.
Trang Dịch nhìn nụ cười của hắn, cũng chầm chậm lộ ra vẻ mỉm cười.
Bất luận trong lòng hai người là dùng tâm tư như thế nào, ít nhất trên đường bọn họ trở về, bầu không khí quỷ dị này nhẹ nhõm rất nhiều.
“Trang Dịch, mặc dù vừa mới chúng ta cãi nhau, nhưng mà, ngươi thật giống như hiểu ta rất rõ?” Thượng Thanh Vân giống như lơ đãng mà cười nói.
“Ta chỉ là thấy qua một người rất giống ngươi.
” Trang Dịch minh bạch Thượng Thanh Vân cố tình thăm dò, dù sao lúc trước cãi lộn, không chỉ có Trang Dịch không khống chế được, Thượng Thanh Vân đồng dạng cũng tâm tình thất thường, nói ra những lời ngày thường tuyệt đối sẽ không nói, hắn hiểu được, Thượng Thanh Vân lúc này mặt ngoài không thèm để ý, trong nội tâm lại tất nhiên một mực ghi nhớ nội dung nói chuyện lúc trước.
“Hả? Vậy hắn là bằng hữu của ngươi sao?”
Trang Dịch quay đầu nhìn hắn một cái: “Ta vẫn cho là đúng vậy, mãi cho đến khi xảy ra một việc, ta mới biết được, chỉ bởi vì ta có giá trị lợi dụng mà thôi.
”
Thượng Thanh Vân nghe vậy, hiểu rõ gật gật đầu, thấp giọng cười nói: “Vị bằng hữu kia của ngươi nhất định không biết hắn bỏ lỡ cái gì, ta đánh cuộc hắn tương lai nhất định sẽ hối hận.
”
Không có tương lai rồi. Trang Dịch thầm nghĩ trong lòng, chỉ có quá khứ mà thôi.
“Ta nhất định không giống hắn, Trang Dịch.
” Thượng Thanh Vân thấy Trang Dịch nhìn phía trước, không nói gì, nhìn Trang Dịch nói, lúc này đây hắn không có thấp giọng để sát vào, nhưng là bất luận thần sắc hay là ngữ khí, đều cực kỳ chân thành tha thiết, “Ngươi đã từng bị người phản bội qua, loại tâm tình này ta có thể hiểu được, nhưng là ngươi không thể bởi vì hắn một người, mà phủ nhận toàn bộ bằng hữu nguyện ý tiếp cận ngươi. Ngươi nói không sai, ta đúng là có dã tâm, cũng xác thực cần người bên cạnh trợ giúp, nhưng đồng dạng, người dùng chân tâm dẫn ta, ta nhất định dùng chân tâm trả. Ta thu hồi lời nói lúc trước, ta sẽ không lại muốn cầu ngươi hợp tác cùng ta, phối hợp với ta, nhưng mà, ta hy vọng chúng ta có thể làm bằng hữu, như thế nào? Nếu là giữa chúng ta có duyên phận cùng ăn ý, vậy từ từ sẽ trở thành hợp tác, nhưng nếu không có, như vậy ta cũng sẽ biết hết hy vọng.
”
Trang Dịch quay ánh mắt hướng thượng Thượng Thanh Vân, mấy giây sau, Trang Dịch nói: “được.
”
Thượng Thanh Vân lập tức nở nụ cười: “Vậy chuyện về ma thú của ngươi, ta cũng sẽ tận lực giúp sức, để ngươi biết, làm bằng hữu với ta, cũng là có không ít chỗ tốt.
”
Trang Dịch biết rõ là hắn đang trêu ghẹo, khiến bầu không khí càng thêm lung lay, hắn có chút cúi đầu xuống nhìn Lôi Tu, nhẹ khẽ nở nụ cười.
Thượng Thanh Vân nhìn Trang Dịch cười, sau đó chậm rãi nhìn về phía Lôi Tu một mực bị Trang Dịch ôm vào trong ngực: “Yên tâm đi, lão sư nghĩ đến ngươi mượn nhờ lực lượng ma thú thu phục hồn thú, nhưng mà sau khi nhìn đến con mèo con này của ngươi, nhất định sẽ bỏ đi nghi kị.
”
Bạn đang
Trang Dá»ch nhẹ gáºt Äầu, thấy Thượng Thanh Vân trên mặt còn bảo trì nụ cưá»i vui sươÌng, tá»±a há» má»t chút cÅ©ng không vì phá há»ng tÃnh toán cá»§a TươÌng Tuyên mà phiá»n não, Trang Dá»ch tiếp tục bảo trì má»m cưá»i, nhẹ nhà ng vuá»t ve Lôi Tu.
Lôi Tu sau khi ÄÆ°á»£c Trang Dá»ch mang ra khá»i phòng ngá»§, liêÌn nhu thuáºn vùi Äầu á» trong ngá»±c Trang Dá»ch, má»m hÃ´Ì hôÌ, vẫn không nhúc nhÃch.
Trang Dá»ch mÆ¡ há» có thá» cảm giác Lôi Tu khẩn trương, dù sao lúc trưá»c tại phòng ngá»§ cùng Trang Dá»ch á» má»t chá», Lôi Tu biá»u hiá»n vẫn tương Äá»i hoạt bát. Trang Dá»ch cÅ©ng không biết là m như thế nà o trấn an tâm tình má»t Äá»ng váºt nhá», Äà nh phải bảo trì Äá»ng tác vuá»t ve, hÆ¡n nữa ôm Lôi Tu cà ng nhẹ nhà ng.
Hắn mặc dù á» chung vá»i Lôi Tu không Äến má»t ngà y, hÆ¡n nữa cÅ©ng không biết Lôi Tu lúc trưá»c Äến từ nÆ¡i nà o, tại sao lại xuất hiá»n á» trong không gian loạn lưu, nhưng là nghÄ© Äến Lôi Tu tá»± mình Äá»t phá không gian loạn lưu, kết quả sau khi Äi ra, ngưá»i thứ nhất nhìn thấy không phải hắn, mà là nhân viên chÄn nuôi cho rằng nó là Äá» Än cá»§a ma thú, nghÄ© Äến mấy ngà y kia Lôi Tu cảnh ngá» tất nhiên không tá»t Äi nÆ¡i nà o, rất có thá» cÅ©ng chÃnh bá»i vì như thế, khi Äá»i mặt vá»i ngưá»i xa lạ trừ Trang Dá»ch, baÌn nÄng Äộng vật khiến Lôi Tu thu liá» m tÃnh tình, trá»n trong ngá»±c ngưá»i nó cho rằng an toà n nhất.
Thá»i Äiá»m Trang Dá»ch cùng Thượng Thanh Vân trá» lại Tá»± Thú Viên, Äã gần tá»i thá»i gian tan há»c.
Còn lại ưá»c chừng hÆ¡n hai mươi há»c viên chưa có khảo nghiá»m, lưu laÌ£i Äến chiá»u lại tiếp tục tiến hà nh. Sau khi Trang Dá»ch trá» thà nh phụ há»n sư, xác suất xuất hiá»n phụ há»n sư rá»t cục nhiá»u hÆ¡n, trưá»c mắt, ká» cả TươÌng Tuyên, Äá» tá» lúc trưá»c Äã là phụ há»n sư, tá»ng cá»ng có 21 danh phụ há»n sư, mặc dù không thá» so vá»i khoÌa trươÌc nhiêÌu, nhưng tá»t xấu cÅ©ng không phải con sá» lúc trưá»c các lão sư lo lắng, ba vá» lão sư phụ trách dẫn Äầu Äá» tá» miá» n cưỡng nhẹ nhà ng thá» ra, tâm tình cÅ©ng khá.
Gặp Trang Dá»ch cùng Thượng Thanh Vân trá» vá», vá» lão sư lúc trưá»c báo cho Trang Dá»ch biết vá» Tam Sinh Äiá»p tư liá»u láºp tức hươÌng boÌ£n há» vẫy vẫy tay.
Trang Dá»ch cùng Thượng Thanh Vân Äi lên trưá»c, ba vá» lão sư, nhân viên chÄn nuôi lúc nà y Äá»u á», há»c sinh bá»n phÃa Äang trong thá»i gian tá»± do, cÅ©ng nhao nhao tò mò nhìn qua.
Trang Dá»ch chú ý tá»i, TươÌng Tuyên sắc mặt khó coi, lại nhìn nhân viên chÄn nuôi kia, táºn lá»±c cúi Äầu, là m cho ngưá»i ta thấy không rõ nét mặt cá»§a nà ng, nghÄ© Äến không phát sinh chuyá»n gì tá»t.
âTrang Dá»ch, vừa rá»i ngươi cùng Thượng Thanh Vân trá» vá», ta cùng nhân viên chÄn nuôi cÅ©ng nói chuyá»n má»t chút.
â Vá» lão sư nà y nhìn tiá»u hắc miêu trong ngá»±c Trang Dá»ch nói: âLão sư oan uá»ng ngươi rá»i, nghe nói cùng ngươi ký kết khế ưá»c chÃnh là má»t Äầu dã thú phi thưá»ng suy yếu?â
Lão sư vừa dứt lá»i, Trang Dá»ch rõ rà ng cảm giác Lôi Tu trong ngá»±c triá»n khai thân thá», Äem cái Äuôi nguyên bản lắc lư bên ngoà i thu và o.
âKhông phải dã thú, là ma thú lão sư. Trên ngưá»i nó có lá»±c lượng chấn Äá»ng, bằng không thì ta khế ưá»c không cách nà o ký kết thà nh công.
â Trang Dá»ch nói.
âBất luáºn là dã thú hay laÌ ma thú, cÄn cứ kinh nghiá»m cá»§a ta quan sát, tên tiá»u tá» nà y chá» sợ liá»n ma thú cấp má»t cÅ©ng không bằng.
â Lão sư nhìn Trang Dá»ch, ngữ khà mang theo và i phần áy náy, laÌ£i mang theo và i phần sá»t ruá»t, âLão sư mặc dù tháºt cao hứng, ngươi không có Än gian, không có tá»± há»§y tương lai, nhưng là ⦠Nhìn thấy nó, ta thà rằng ngươi cùng má»t cái ma thú cấp ba ký kết khế ưá»câ¦â
Trang Dá»ch cảm giác Lôi Tu laÌ£i triá»n khai thoáng cái thân thá», Äem Äầu cà ng dùng sức hưá»ng trong ngá»±c Trang Dá»ch chui, cả ngưá»i cuá»n thà nh má»t Äoà n, tá»±a há» muá»n trá»n Äi không muá»n gặp ngưá»i.
Trang Dá»ch láºp tức có và i phần Äau lòng, mặc dù Lôi Tu bây giá» nhìn lại xác thá»±c phi thưá»ng nhá» yếu, nhưng trưá»c công chúng bình luáºn nó như váºy, Trang Dá»ch tá»± mình thay và o, nếu hắn là Lôi Tu, trong ná»i tâm Äại khái cÅ©ng sẽ phi thưá»ng khá» sá».
Tiá»u gia há»a lanh lợi là m quái trong ký túc xá lúc nà y háºn không thá» vùi và o trong quần áo, Trang Dá»ch vá»i và ng hưá»ng lão sư nói: âNó rất tá»t, ta phi thưá»ng thÃch nó, mặc dù thoạt nhìn rất yếu, hÆ¡n nữa gầy trÆ¡ xương, nhưng là ta có duyên pháºn vá»i nó, ban Äầu khai giảng lão sư không phải Äã dạy chúng ta sao, ma thú khế ưá»c phải cùng há»n sư tuyá»t Äá»i phù hợp má»i là tá»t nhất, ta tin tưá»ng ta cùng nó là thÃch hợp nhất.
â
âAh, chẳng lẽ nó là cái giá»ng Äặc thù gì hay sao?â Lão sư nghe váºy, láºp tức hiếu kỳ rá»i. Dùng tiá»m lá»±c tinh thâÌn lực cuÌa Trang Dá»ch, quả tháºt có khả nÄng bá» má»t Ãt thú con ma thú cao cấp nhìn trúng, sau Äó nguyá»n ý ký kết khế ưá»c, mục ÄÃch há» trợ lẫn nhau cá»ng Äá»ng trá» nên mạnh mẽ.
Nữ lão sư rất uy nghiêm kia nghe váºy, Äi lên trưá»c má»t bưá»c, vươn tay: âCho ta xem ma thú cá»§a ngươi má»t chút.
â
Nữ lão sư nà y thá»±c lá»±c cá»±c kỳ mạnh mẽ, chá» bằng và o khà thế Äến xem không thua gì Dương chá»§ nhiá»m, Trang Dá»ch cảm thấy Lôi Tu như trưá»c gắt gao ghé và o trong ngá»±c cá»§a hắn, có chút khó xá» nhìn lão sư một caÌi: âLão sư, nhiá»u ngưá»i như váºy tại, nó có chút thẹn thùngâ¦â
âTrưá»ng há»c quy Äá»nh, Äá» tá» cùng ma thú ký kết khế ưá»c, phải có ÄÄng ký trong há» sÆ¡, ta hiá»n tại giúp ngươi ÄÄng ký, cÅ©ng tiá»n ÄÆ°á»ng giúp ngươi nhìn má»t cái, ma thú nà y có chá» nà o Äặc biá»t hay không.
â Nữ lão sư nhìn Trang Dá»ch nói.
Trang Dá»ch minh bạch hắn là nhất Äá»nh phải Äem Lôi Tu giao cho vá» lão sư nà y, hÆ¡n nữa vì Lôi Tu là từ trong không gian loạn lưu tá»i, bá»i váºy Trang Dá»ch ÄôÌi quá khứ cá»§a nó Äá»ng dạng hoà n toà n không biết gì cả, Äừng nói nÄng lá»±c, liá»n giá»ng Äá»u không biết, nghÄ© nghÄ©, hắn cúi Äầu xuá»ng nhẹ nhà ng Äem Äầu Lôi Tu chuyá»n Äi ra: âÄá» lão sư nhìn ngươi má»t cái, liêÌn trong chá»c lát, ÄÆ°á»£c không?â
Lôi Tu ngẩng Äầu, ánh mắt mà u Äá» sáºm ngáºp nưá»c mà nhìn hắn.
âLiêÌn trong chá»c lát, rất nhanh, Äừng sợ.
â Dù sao vẫn là má»t Äầu há» con, móng vuá»t gầy trÆ¡ xương cầm lấy y phục cá»§a hắn, thoạt nhìn Äáng thương cá»±c kỳ, Trang Dá»ch trấn an nó và i câu, Lôi Tu rá»t cục buông tay, bá» Trang Dá»ch ÄÆ°a tá»i trong tay lão sư.
Trang Dá»ch lúc nà y má»i chú ý tá»i, vá» nữ lão sư nà y bà n tay lá»n vô cùng, so tay hắn còn muá»n lá»n hÆ¡n rất nhiá»u, nà ng nâng Lôi Tu trên lòng bà n tay, ná»i báºt lên thân thá» Lôi Tu nhá» gầy, Lôi Tu từ sau khi rá»i Äi Trang Dá»ch ôm âÌp, liá»n Äem hai mắt mà u Äá» sáºm nhắm lại, toà n thân má»m nhÅ©n nằm sấp, như là cá»± tuyá»t cùng bất luáºn kẻ nà o câu thông, giá»ng như trong tay nhân viên chÄn nuôi ngà y ấy.