Chương 1 - Anh Có Ký Tên Không?
Chương 2 - Đám Cưới
Chương 3 - Tôi Muốn Ngủ Với Cô
Chương 4 - Lén Lút Gặp Siêu Mẫu
Chương 5 - PhongThiếu Đã Lên Hot Search
Chương 6 - Cô Đang Ghen Hay Sao?
Chương 7 - Cá Voi Xanh!Anh Đang Ở Đâu?
Chương 8 - Nụ Hôn Đầu
Chương 9 - Hỗn Chiến Ở Brunei
Chương 10 - Anh Mơ Gì Thế?
Chương 11 - Âm Mưu Của Bạch Tử Kỳ
Chương 12 - Rơi Vào Bẫy
Chương 13 - Đêm Định Mệnh (H)
Chương 14 - Để Xổng Con Mồi
Chương 15 - Trừng Phạt
Chương 16 - Chân Đại Ca Gãy Rồi!
Chương 17 - Lời Tỏ Tình Bị Từ Chối
Chương 18 - Khi Nào Có Em Bé?
Chương 19 - Mẹ Không Còn Sống Được Bao Lâu Nữa!
Chương 20 - Happy Trip
Chương 21 - Có Một Tổng Tài Rất Lạ!
Chương 22 - Hôn Kiểu Pháp
Chương 23 - Chuyến Đi Bất Ổn
Chương 24 - Mùi Thuốc Lá
Chương 25 - Lạc Châu Viên
Chương 26 - Cuộc Tấn Công Bất Ngờ
Chương 27 - Hình Xăm Và Vết Sẹo Cũ
Chương 28 - Anh Ấy Là Cá Voi Xanh!
Chương 29 - Khi Ác Nữ Dịu Dàng
Chương 30 - Cô Ta Mặc Váy Quá Ngắn!
Chương 31 - Học Nấu Ăn
Chương 32 - Sinh Nhật Đáng Nhớ!
Chương 33 - Sẽ Không Bỏ Cuộc!
Chương 34 - Em Đã Thay Đổi!
Chương 35 - Gặp Lại Tiệp Trân
Chương 36 - Đừng Hòng Trốn Chạy!
Chương 37 - Hãy Trở Thành Người Phụ Nữ Của Tôi!
Chương 38 - Cô Không Có Tư Cách Để Ghen!
Chương 39 - Vụng Trộm
Chương 40 - Mèo Đen Thích Xù Lông
Chương 41 - Cuộc Gọi Giữa Đêm
Chương 42 - Xương Rồng Trong Tim
Chương 43 - Thân Phận Của Kỳ An
Chương 44 - Sự Thật Nghiệt Ngã
Chương 45 - Công Khai
Chương 46 - Thợ Săn Và Con Mồi
Chương 47 - Em Chỉ Yêu Đàn Ông Ác!
Chương 48 - Tình Yêu Vĩnh Cửu
Chương 49 - Cô Thật Là Trẻ Con!
Chương 51 - Em Cũng Biết Đau!
Chương 52 - Đừng Gọi Tên Hắn Nữa!
Chương 53 - Những Dấu Hôn Đỏ
Chương 54 - Hãy Theo Dõi Cô Ta!
Chương 55 - Cô Hãy Rời Xa Anh Ấy!
Chương 56 - Bẫy Trong Bẫy
Chương 57 - Ai Là Thủ Phạm?
Chương 58 - Món Quà Đặc Biệt
Chương 59 - Cô Thật Là Ghê Tởm!
Chương 60 - Giấc Mơ Hoang Đường
Chương 61 - Con Hãy Biết Yêu Thương Bản Thân!
Chương 62 - Tôi Muốn Thu Mua Lạc Châu Viên!
Chương 63 - Cô Thật Là Ngang Ngược!
Chương 64 - Hãy Ký Tên Vào Đây!
Chương 65 - Đánh Mất Lạc Châu Viên
Chương 66 - Tôi Không Nhận Lấy Cổ Phần Này!
Chương 67 - Bạch Tử Kỳ Lại Ra Tay!
Chương 68 - Cái Giá Phải Trả
Chương 69 - Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Cô!
Chương 70 - Huynh Đệ Tương Tàn
Chương 71 - Không Muốn Thừa Nhận!
Chương 72 - Đến Thăm Lạc Châu Viên
Chương 73 - Nỗi Đau Quá Lớn
Chương 74 - Chấp Nhận Buông Tay
Chương 75 - Ly Hôn
Chương 76 - Hồi Ức Tuổi Thơ
Chương 77 - Tôi Sẽ Đến New York!
Chương 78 - Mùi Nước Hoa Lạ
Chương 79 - Chuyến Bay Định Mệnh
Chương 80 - Anh Sẽ Đòi Lại Công Bằng Cho Em!
Chương 81 - Sự Thật Phơi Bày
Chương 82 - Anh Đã Sai Rồi!
Chương 83 - Những Ký Ức Về Em
Chương 84 - Khải Hoàng Phải Là Của Tao!
Chương 85 - Sao Anh Lại Phản Bội Em?
Chương 86 - Em Còn Lại Gì?
Chương 87 - Chất Bột Trắng Trong Lọ Thủy Tinh
Chương 88 - Đứa Cháu Trai Hắc Hóa
Chương 89 - Cha Ơi!Đừng Bỏ Con!
Chương 90 - Cô Đã Mang Thai!
Chương 91 - Mẹ Mất Con Rồi!
Chương 92 - Lời Gửi Gắm Sau Cùng
Chương 93 - Nước Mắt Cô Dâu
Chương 94 - Làm Ơn Cho Tao Được Chết!
Chương 95 - Lễ Chuyển Nhượng Cổ Phần Thời Đại
Chương 96 - Tuyết Chưa Tan
Chương 97 - Ai Rồi Cũng Sẽ Hạnh Phúc!
Chương 98 - Gặp Lại Em
Chương 99 - Có Hận Cũng Phải Ở Bên Anh!
Chương 100 - Phong Tổng Bị Cảm Rồi!
Chương 101 - Mày Có Tư Cách Gì?
Chương 102 - Đừng Rời Xa Anh!
Chương 103 - Người Tôi Yêu Là Châu Tuệ
Chương 104 - Hoa Hồng Baccara
Chương 105 - Anh Lỡ Yêu Ác Nữ Rồi!
Chương 106 - Cùng Nhau Đến Seoul
Chương 107 - Ổ Khóa Tình Yêu
Chương 108 - Đổi Phòng
Chương 109 - Món Đồ Chơi Dành Tặng Em
Chương 110 - Trận Chiến Công Bằng
Chương 111 - Bữa Tiệc Bất Ổn
Chương 112 - Đánh Ghen
Chương 113 - Chú Chó March
Chương 114 - Âm Mưu Của Cô Em Họ
Chương 115 - Em Chỉ Được Ăn Tôm Của Anh!
Chương 116 - Nến,Hoa Hồng Và Em
Chương 117 - Lời Trái Tim Muốn Nói
Chương 118 - Cuộc Thương Lượng Cùng Siêu Mẫu
Chương 119 - Bạo Loạn Tại Thiên Á
Chương 120 - Siêu Mẫu Lên Tiếng Tố Cáo
Chương 120 - Siêu Mẫu Lên Tiếng Tố Cáo
Chương 121 - Thiên Á Tạm Thời Đóng Cửa
Chương 122 - Biển Đêm
Chương 123 - Diệu Kế
Chương 124 - Gạ Tình
Chương 125 - Chị Chị Em Em
Chương 126 - Anh Không Yêu Triệu Nhiên
Chương 127 - Chìm Trong Biển Lửa
Chương 128 - Ngày Tàn Của Siêu Mẫu
Chương 129 - Cùng Về Liêu Ninh
Chương 130 - Anh Không Biết Bơi!
Chương 131 - Ma Nữ Cúc Hiên
Chương 132 - Ôm Anh Thật Chặt
Chương 133 - Sa Cơ Thất Thế
Chương 134 - Làm Người Mẫu Live Stream Cho Em
Chương 135 - Bạn Trai Của Sếp
Chương 136 - Không Thể Mất Em!
Chương 137 - Giao Dịch Thể Xác
Chương 138 - Váy Cưới
Chương 139 - Buổi Lễ Ký Tặng Tiểu Thuyết
Chương 140 - Hắn Chết Rồi!
Chương 141 - Trong Cơn Say
Chương 142 - Hứa Với Anh Là Em Sẽ Hạnh Phúc!
Chương 143 - Trong Cơn Giông Bão
Chương 144 - Tim Vỡ,Tình Tan
Chương 145 - Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Của Tao!
Chương 146 - Anh Không Muốn Chia Tay
Chương 147 - Tình Yêu Ngang Trái
Chương 148 - Giấc Mơ Biển
Chương 149 - Tôi Tên Tiểu Hoa
Chương 150 - Sóng Tình
Chương 151 - Đoạn Tuyệt
Chương 152 - Anh Sẽ Là Ác Quỷ
Chương 153 - Giam Cầm
Chương 154 - Hoa Bách Hợp Và Mùi Máu Tanh
Chương 155 - Màn Trừng Phạt Đáng Sợ
Chương 156 - Tìm Ra Manh Mối
Chương 157 - Người Làm Vườn Bất Đắc Dĩ
Chương 158 - Nơi Này Có Anh
Chương 159 - Trở Về Thăm Lạc Châu Viên
Chương 160 - Hãy Gọi Tên Anh
Chương 161 - Muốn Được Em Bón Cháo Cơ!
Chương 162 - Một Lần Nữa Ta Yêu
Chương 163 - Hai Năm Sau
Chương 164 - Châu Tiểu Thư Lại Ghen Rồi!
Chương 165 - Trú Mưa
Chương 166 - Ớt Tình Yêu
Chương 167 - Người Phụ Nữ Bí Ẩn
Chương 168 - Lời Cầu Hôn
Chương 169 - Bộ Ngực Silicon Của Tôi!
Chương 170 - Hôm Nay Mình Cưới
Chương 171 - Dỗ Dành Chồng Yêu
Chương 172 - Cặp Song Sinh
Chương 173 - Tắm Uyên Ương
Chương 174 - Em Vẫn Chờ Anh (END)
Chương 1 - Anh Có Ký Tên Không?
Chương 2 - Đám Cưới
Chương 3 - Tôi Muốn Ngủ Với Cô
Chương 4 - Lén Lút Gặp Siêu Mẫu
Chương 5 - PhongThiếu Đã Lên Hot Search
Chương 6 - Cô Đang Ghen Hay Sao?
Chương 7 - Cá Voi Xanh!Anh Đang Ở Đâu?
Chương 8 - Nụ Hôn Đầu
Chương 9 - Hỗn Chiến Ở Brunei
Chương 10 - Anh Mơ Gì Thế?
Chương 11 - Âm Mưu Của Bạch Tử Kỳ
Chương 12 - Rơi Vào Bẫy
Chương 13 - Đêm Định Mệnh (H)
Chương 14 - Để Xổng Con Mồi
Chương 15 - Trừng Phạt
Chương 16 - Chân Đại Ca Gãy Rồi!
Chương 17 - Lời Tỏ Tình Bị Từ Chối
Chương 18 - Khi Nào Có Em Bé?
Chương 19 - Mẹ Không Còn Sống Được Bao Lâu Nữa!
Chương 20 - Happy Trip
Chương 21 - Có Một Tổng Tài Rất Lạ!
Chương 22 - Hôn Kiểu Pháp
Chương 23 - Chuyến Đi Bất Ổn
Chương 24 - Mùi Thuốc Lá
Chương 25 - Lạc Châu Viên
Chương 26 - Cuộc Tấn Công Bất Ngờ
Chương 27 - Hình Xăm Và Vết Sẹo Cũ
Chương 28 - Anh Ấy Là Cá Voi Xanh!
Chương 29 - Khi Ác Nữ Dịu Dàng
Chương 30 - Cô Ta Mặc Váy Quá Ngắn!
Chương 31 - Học Nấu Ăn
Chương 32 - Sinh Nhật Đáng Nhớ!
Chương 33 - Sẽ Không Bỏ Cuộc!
Chương 34 - Em Đã Thay Đổi!
Chương 35 - Gặp Lại Tiệp Trân
Chương 36 - Đừng Hòng Trốn Chạy!
Chương 37 - Hãy Trở Thành Người Phụ Nữ Của Tôi!
Chương 38 - Cô Không Có Tư Cách Để Ghen!
Chương 39 - Vụng Trộm
Chương 40 - Mèo Đen Thích Xù Lông
Chương 41 - Cuộc Gọi Giữa Đêm
Chương 42 - Xương Rồng Trong Tim
Chương 43 - Thân Phận Của Kỳ An
Chương 44 - Sự Thật Nghiệt Ngã
Chương 45 - Công Khai
Chương 46 - Thợ Săn Và Con Mồi
Chương 47 - Em Chỉ Yêu Đàn Ông Ác!
Chương 48 - Tình Yêu Vĩnh Cửu
Chương 49 - Cô Thật Là Trẻ Con!
Chương 51 - Em Cũng Biết Đau!
Chương 52 - Đừng Gọi Tên Hắn Nữa!
Chương 53 - Những Dấu Hôn Đỏ
Chương 54 - Hãy Theo Dõi Cô Ta!
Chương 55 - Cô Hãy Rời Xa Anh Ấy!
Chương 56 - Bẫy Trong Bẫy
Chương 57 - Ai Là Thủ Phạm?
Chương 58 - Món Quà Đặc Biệt
Chương 59 - Cô Thật Là Ghê Tởm!
Chương 60 - Giấc Mơ Hoang Đường
Chương 61 - Con Hãy Biết Yêu Thương Bản Thân!
Chương 62 - Tôi Muốn Thu Mua Lạc Châu Viên!
Chương 63 - Cô Thật Là Ngang Ngược!
Chương 64 - Hãy Ký Tên Vào Đây!
Chương 65 - Đánh Mất Lạc Châu Viên
Chương 66 - Tôi Không Nhận Lấy Cổ Phần Này!
Chương 67 - Bạch Tử Kỳ Lại Ra Tay!
Chương 68 - Cái Giá Phải Trả
Chương 69 - Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Cô!
Chương 70 - Huynh Đệ Tương Tàn
Chương 71 - Không Muốn Thừa Nhận!
Chương 72 - Đến Thăm Lạc Châu Viên
Chương 73 - Nỗi Đau Quá Lớn
Chương 74 - Chấp Nhận Buông Tay
Chương 75 - Ly Hôn
Chương 76 - Hồi Ức Tuổi Thơ
Chương 77 - Tôi Sẽ Đến New York!
Chương 78 - Mùi Nước Hoa Lạ
Chương 79 - Chuyến Bay Định Mệnh
Chương 80 - Anh Sẽ Đòi Lại Công Bằng Cho Em!
Chương 81 - Sự Thật Phơi Bày
Chương 82 - Anh Đã Sai Rồi!
Chương 83 - Những Ký Ức Về Em
Chương 84 - Khải Hoàng Phải Là Của Tao!
Chương 85 - Sao Anh Lại Phản Bội Em?
Chương 86 - Em Còn Lại Gì?
Chương 87 - Chất Bột Trắng Trong Lọ Thủy Tinh
Chương 88 - Đứa Cháu Trai Hắc Hóa
Chương 89 - Cha Ơi!Đừng Bỏ Con!
Chương 90 - Cô Đã Mang Thai!
Chương 91 - Mẹ Mất Con Rồi!
Chương 92 - Lời Gửi Gắm Sau Cùng
Chương 93 - Nước Mắt Cô Dâu
Chương 94 - Làm Ơn Cho Tao Được Chết!
Chương 95 - Lễ Chuyển Nhượng Cổ Phần Thời Đại
Chương 96 - Tuyết Chưa Tan
Chương 97 - Ai Rồi Cũng Sẽ Hạnh Phúc!
Chương 98 - Gặp Lại Em
Chương 99 - Có Hận Cũng Phải Ở Bên Anh!
Chương 100 - Phong Tổng Bị Cảm Rồi!
Chương 101 - Mày Có Tư Cách Gì?
Chương 102 - Đừng Rời Xa Anh!
Chương 103 - Người Tôi Yêu Là Châu Tuệ
Chương 104 - Hoa Hồng Baccara
Chương 105 - Anh Lỡ Yêu Ác Nữ Rồi!
Chương 106 - Cùng Nhau Đến Seoul
Chương 107 - Ổ Khóa Tình Yêu
Chương 108 - Đổi Phòng
Chương 109 - Món Đồ Chơi Dành Tặng Em
Chương 110 - Trận Chiến Công Bằng
Chương 111 - Bữa Tiệc Bất Ổn
Chương 112 - Đánh Ghen
Chương 113 - Chú Chó March
Chương 114 - Âm Mưu Của Cô Em Họ
Chương 115 - Em Chỉ Được Ăn Tôm Của Anh!
Chương 116 - Nến,Hoa Hồng Và Em
Chương 117 - Lời Trái Tim Muốn Nói
Chương 118 - Cuộc Thương Lượng Cùng Siêu Mẫu
Chương 119 - Bạo Loạn Tại Thiên Á
Chương 120 - Siêu Mẫu Lên Tiếng Tố Cáo
Chương 120 - Siêu Mẫu Lên Tiếng Tố Cáo
Chương 121 - Thiên Á Tạm Thời Đóng Cửa
Chương 122 - Biển Đêm
Chương 123 - Diệu Kế
Chương 124 - Gạ Tình
Chương 125 - Chị Chị Em Em
Chương 126 - Anh Không Yêu Triệu Nhiên
Chương 127 - Chìm Trong Biển Lửa
Chương 128 - Ngày Tàn Của Siêu Mẫu
Chương 129 - Cùng Về Liêu Ninh
Chương 130 - Anh Không Biết Bơi!
Chương 131 - Ma Nữ Cúc Hiên
Chương 132 - Ôm Anh Thật Chặt
Chương 133 - Sa Cơ Thất Thế
Chương 134 - Làm Người Mẫu Live Stream Cho Em
Chương 135 - Bạn Trai Của Sếp
Chương 136 - Không Thể Mất Em!
Chương 137 - Giao Dịch Thể Xác
Chương 138 - Váy Cưới
Chương 139 - Buổi Lễ Ký Tặng Tiểu Thuyết
Chương 140 - Hắn Chết Rồi!
Chương 141 - Trong Cơn Say
Chương 142 - Hứa Với Anh Là Em Sẽ Hạnh Phúc!
Chương 143 - Trong Cơn Giông Bão
Chương 144 - Tim Vỡ,Tình Tan
Chương 145 - Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Của Tao!
Chương 146 - Anh Không Muốn Chia Tay
Chương 147 - Tình Yêu Ngang Trái
Chương 148 - Giấc Mơ Biển
Chương 149 - Tôi Tên Tiểu Hoa
Chương 150 - Sóng Tình
Chương 151 - Đoạn Tuyệt
Chương 152 - Anh Sẽ Là Ác Quỷ
Chương 153 - Giam Cầm
Chương 154 - Hoa Bách Hợp Và Mùi Máu Tanh
Chương 155 - Màn Trừng Phạt Đáng Sợ
Chương 156 - Tìm Ra Manh Mối
Chương 157 - Người Làm Vườn Bất Đắc Dĩ
Chương 158 - Nơi Này Có Anh
Chương 159 - Trở Về Thăm Lạc Châu Viên
Chương 160 - Hãy Gọi Tên Anh
Chương 161 - Muốn Được Em Bón Cháo Cơ!
Chương 162 - Một Lần Nữa Ta Yêu
Chương 163 - Hai Năm Sau
Chương 164 - Châu Tiểu Thư Lại Ghen Rồi!
Chương 165 - Trú Mưa
Chương 166 - Ớt Tình Yêu
Chương 167 - Người Phụ Nữ Bí Ẩn
Chương 168 - Lời Cầu Hôn
Chương 169 - Bộ Ngực Silicon Của Tôi!
Chương 170 - Hôm Nay Mình Cưới
Chương 171 - Dỗ Dành Chồng Yêu
Chương 172 - Cặp Song Sinh
Chương 173 - Tắm Uyên Ương
Chương 174 - Em Vẫn Chờ Anh (END)
Châu Tuệ vốn hiểu được những tiếng lẩm nhẩm phát ra trong khuôn miệng của Phong Lâm Vũ ngoài những lời chửi rủa cô thì không có ý từ nào là hay ho cả.
Cô nhếch môi cười nhạt,
lệnh cho tài xế chở họ đến biệt thự Phong gia ở Nam thành.
...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Theo thỏa thuận trong hợp đồng sau khi kết thúc hôn lễ,
Phong Lâm Vũ sẽ cùng đến trang viên của ở Bắc thành để tiện cho Châu Tuệ việc đi về chăm sóc cho mẹ tại bệnh viện.
Nhưng theo thông lệ nhà họ Phong,
cô dâu mới cưới đều phải ở lại nhà chồng ít nhất ba ngày để hoàn thành thêm một số lễ nghi.
Về đến biệt thự Phong gia thì đã hơn một giờ sáng.
Châu Tuệ cùng Phong Lâm Vũ uể oải bước vào phòng tân hôn.
Nhà họ Phong trang trí phòng tân hôn ngập tràn trong sắc đỏ.
Đâu đâu cũng dán giấy hỉ chúc mừng,
trên giường là chiếc giường King size rải đầy những cánh hoa hồng trông thật lãng mạn.
Phong Lâm Vũ có nhã ý nhường Châu Tuệ tắm trước.
Trong lúc chờ đợi hắn nằm ngã lưng trên giường đưa mắt nhìn cách bày trí phòng tân hôn xung quanh.
Hắn thở hắt ra thầm nghĩ cảnh tượng này chân thật đến vậy thì không thể tự dối lòng đây chỉ là cơn ác mộng.
Bắt đầu từ giờ phút này hắn phải gắn liền cuộc đời mình với ác nữ Châu Tuệ,
vậy là sắp bị giày vò đến tận hai năm.
Hắn tự nghĩ rồi tự thương cảm cho bản thân mình quá!
.
Châu Tuệ bước ra khỏi phòng tắm,
trên người lan tỏa hương sữa tắm dễ chịu khiến Phong Lâm Vũ phải để mắt đến.
Lúc này trên người Châu Tuệ đang mặc chiếc váy ngủ có thiết kế rất tôn dáng,
tuy không hở hang quá đà nhưng vẫn lấp ló những đường nét gợi cảm.
Phong Lâm Vũ không thể nào rời mắt trước đôi chân thon dài trắng mướt cùng vòng một căng đầy ẩn hiện sau lớp ren thêu hoa trước ngực.
Hắn chậc lưỡi đánh giá ác nữ Châu Tuệ thường ngày hung dữ hắc ám là thế nhưng đến khi ăn vận theo phong cách này thì độ quyến rũ không thể phủ nhận.
Phong Lâm Vũ vờ đến bên Châu Tuệ bắt chuyện:
- Đưa khăn đây tôi lau tóc cho cô!
.
Châu Tuệ hơi bất ngờ trước động thái xởi lởi của hắn khác hẳn với biểu cảm ghê sợ muốn cách xa cô mấy trăm thước hàng ngày.
Cô tháo chiếc khăn đang quàng ở cổ đưa sang hắn:
- Phiền anh vậy!
.
Phong Lâm Vũ nhanh chộp lấy cơ hội bắt lấy khăn rồi nhẹ nhàng lau lên tóc cho cô.
Hắn bắt đầu manh nha gợi ý:
- Châu Tuệ à!
Dù gì cũng là vợ chồng rồi!
Tối nay chúng ta sẽ cùng nhau ngủ trên giường đúng không?.
Vốn là người thông minh,
Châu Tuệ hiểu rõ ngụ ý trong câu nói của hắn,
cô cười thầm trong dạ rồi giả vờ đáp lời:
- Ừm!
.
Phong Lâm Vũ nghe thấy thế thì hớn hở như vừa bắt được vàng:
- Vậy thì tôi đi tắm!
Không để cô phải chờ lâu nữa!
.
Nói đoạn lại thấy Phong Lâm Vũ hớn hở tiến vào phòng tắm táp,
vừa tắm vừa huýt sáo chứng tỏ nội tâm có điều gì đó làm hắn đắc ý thích thú.
Châu Tuệ nhếch môi cười cho rằng Phong Lâm Vũ bình thường tránh mình như tránh tà,
đến cuối cùng gần gũi nữ sắc vẫn không tránh khỏi bản tính phong lưu quen sống bằng thân dưới của hắn.
Phong Lâm Vũ tắm xong thì bước ra,
trên người hắn lúc này chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm che hạ thân hờ hững.
Châu Tuệ vờ như không quan tâm mà chỉ chăm chú dán mắt trên quyển tạp chí thời trang.
Phong Lâm Vũ tắt bớt đèn trong phòng rồi từ từ bước lên giường ghé sát vào tai Châu Tuệ thì thầm:
- Tôi đã tắm xong rồi!
Không biết cô muốn chơi kiểu gì trước đây?
Châu Tuệ đặt quyển tạp chí xuống vờ hỏi hắn:
- Anh chơi kiểu gì cũng được đúng không?
Phong Lâm Vũ vênh mặt tự đắc:
- Còn phải hỏi?Chưa có người phụ nữ nào lên giường cùng bổn thiếu gia mà không kêu tên cha tên mẹ van xin tha mạng!
.
Châu Tuệ nhếch môi cười:
- Thế à?Vậy anh có dám chơi kiểu này không?
Vừa hỏi Châu Tuệ vừa lấy chiếc cà vạt trên đầu giường bịt mắt của hắn lại.
Phong Lâm Vũ cười phá lên thích thú:
- Haha!
Định chơi kích thích hả?Tôi cũng thích mấy kiểu này lắm!
.
Châu Tuệ không nói gì chỉ lẳng lặng lấy thêm dây thừng trói chặt hai tay và hai chân của hắn.
Lúc này Phong Lâm Vũ nhận ra hình như có điều gì đó khác thường liền thắc mắc:
- Cô trói tôi thành ra như vậy là muốn ngồi trên tự nhún rồi đúng không?Châu Tuệ à cô hoang dã thật đấy!
.
Phong Lâm Vũ há hốc mồm cười thích thú,
bỗng dưng cú đạp thẳng vào người khiến hắn phải im bặt nụ cười rồi ngã nhào xuống đất.
Vừa đau vừa tức khiến hắn la lên oai oái:
- Đệch!
Xảy ra chuyện gì vậy?
Châu Tuệ ngồi trên giường phủi tay rồi lên tiếng:
- Anh cứ ngủ dưới đất trong tư thế đấy hết đêm nay đi!
.
Phong Lâm Vũ gào lên:
- Đệch!
Cô bị điên à?Thả ông ra!
Châu Tuệ nhếch miệng cười khinh nhạo:
- Vừa nãy anh bảo chơi kiểu gì cũng được cơ mà!
Tôi thích chơi kiểu này thôi!
.
Phong Lâm Vũ cố gắng giãy giụa:
- Đồ ác phụ!
Đêm nay là đêm tân hôn đấy!
Cô đối xử với chồng mình như thế à?Dù là hôn nhân hợp đồng cũng không thể keo kiệt với tôi chỉ một đêm thế chứ?.
Châu Tuệ bình thản đáp:
- Anh quên mất điều khoản trong hợp đồng rồi à?Cả hai bên không cần thực hiện nghĩa vụ vợ chồng với đối phương.
Bỗng dưng tối nay con ngựa đực anh nổi hứng muốn nhảy bắt bà đây đáp ứng?Anh mơ đi nhé!
Phong Lâm Vũ nghiến răng nghiến lợi cố gắng phản kháng:
- Chơi thì cả hai cùng sướng còn không thì thôi!
Mau thả ông ra!
Việc gì phải bắt trói?Thả ông ra mau!
.
Cảm thấy tiếng la hét của Phong Lâm Vũ ngày càng chói tai nên Châu Tuệ tiến đến lấy băng keo dán chặt miệng hắn lại:
- Không nhận trừng phạt thì anh không chừa bản tính ngựa đực ham phối giống đâu!
Ở đây ngoan ngoãn ngủ hết buổi tối đi!
.
Dán chặt băng keo vào miệng của Phong Lâm Vũ thì Châu Tuệ bước lên giường nằm ngủ mặc cho hắn dưới đất cứ kêu gào những âm thanh không ngừng nghỉ.
Cả một ngày vất vả vì lễ cưới nên Châu Tuệ thiếp đi vào giấc ngủ thật nhanh.
Còn Phong Lâm Vũ thì bất lực dưới nền đất lạnh,
hắn giãy giụa đến một hồi thì thấm mệt,
đành bất lực cam chịu số phận phải ngủ một đêm trong tư thế bị trói chặt chân tay không thể cự động.
Trong mơ Phong Lâm Vũ cho phép bản thân nghĩ ra hàng trăm cách trừng phạt Châu Tuệ.
Hắn mơ thấy Châu Tuệ đang mặc trang phục người hầu gái,
sẵn sàng quỳ bệt xuống đất bóp chân cho hắn thư giãn.
Hắn muốn sai gì thì cô phải làm đó,
không thể tỏ vẻ hung dữ áp chế hắn hàng ngày.
Phong Lâm Vũ còn mơ thấy mình có thể lớn tiếng bắt nạt thỏa thích:
- Châu Tuệ!
Cô đã biết tội của mình chưa?
Châu Tuệ quỳ gối liên tục cầu xin hắn:
- Phong thiếu gia đại nhân đại lượng tha cho tôi!
Tôi biết tội rồi!
.
Phong Lâm Vũ được nước tỏ ra lấn tới:
- Bổn thiếu gia muốn ăn hoa quả!
Cô mang đến đây mau!
.
Châu Tuệ lại răm rắp nghe theo đem đĩa hoa quả quỳ xuống đưa cho hắn.
Phong Lâm Vũ tiếp tục quát tháo rồi đá vào người khiến cô ngã nhào ra đất:
- Sao cô ngu vậy hả?Nho chưa lột vỏ tách hột thì làm sao ăn?
Châu Tuệ hoảng hốt cúi đầu xin lỗi:
- Phong thiếu gia nguôi giận!
Tôi lột vỏ nho ngay đây!
Sau đó Châu Tuệ phải chăm chú lột vỏ và tách hột từng quả nho đưa vào mồm Phong Lâm Vũ.
Nhìn thấy bộ dạng ác nữ bị mình bắt nạt đến phát khóc khiến hắn hả hê đắc chí cười không nhặt được mồm,
hắn mở mồm thật to để thưởng thức từng quả nho tươi mà Châu Tuệ tận tay đút và nhai ngấu nghiến.
Đang chìm trong cơn mơ đến đoạn phấn khởi nhất thì Phong Lâm Vũ chợt nhận ra cổ họng mình có gì đăng đắng nghèn nghẹn.
Hắn hoàn hồn phát hiện mình đang tự nhai miếng băng keo dán miệng từ nãy đến giờ.
Hắn vội vã phun băng keo ra đất rồi ngước lên nhìn ác nữ Châu Tuệ vẫn đang ngon giấc ngáy đều đều trên giường.
Phong Lâm Vũ tức đến nghẹn khi nãy giờ những gì hắn đắc ý chỉ diễn ra trong mơ.
Nghĩ rồi hắn càng thêm bức bối dập đầu xuống đất cầu xin thần linh hãy khiến thời gian hai năm ở bên ác nữ hãy trôi qua nhanh nhất mức có thể,
hắn chịu đựng đến phát điên lên rồi!
.