Chương 1 - Anh Có Ký Tên Không?
Chương 2 - Đám Cưới
Chương 3 - Tôi Muốn Ngủ Với Cô
Chương 4 - Lén Lút Gặp Siêu Mẫu
Chương 5 - PhongThiếu Đã Lên Hot Search
Chương 6 - Cô Đang Ghen Hay Sao?
Chương 7 - Cá Voi Xanh!Anh Đang Ở Đâu?
Chương 8 - Nụ Hôn Đầu
Chương 9 - Hỗn Chiến Ở Brunei
Chương 10 - Anh Mơ Gì Thế?
Chương 11 - Âm Mưu Của Bạch Tử Kỳ
Chương 12 - Rơi Vào Bẫy
Chương 13 - Đêm Định Mệnh (H)
Chương 14 - Để Xổng Con Mồi
Chương 15 - Trừng Phạt
Chương 16 - Chân Đại Ca Gãy Rồi!
Chương 17 - Lời Tỏ Tình Bị Từ Chối
Chương 18 - Khi Nào Có Em Bé?
Chương 19 - Mẹ Không Còn Sống Được Bao Lâu Nữa!
Chương 20 - Happy Trip
Chương 21 - Có Một Tổng Tài Rất Lạ!
Chương 22 - Hôn Kiểu Pháp
Chương 23 - Chuyến Đi Bất Ổn
Chương 24 - Mùi Thuốc Lá
Chương 25 - Lạc Châu Viên
Chương 26 - Cuộc Tấn Công Bất Ngờ
Chương 27 - Hình Xăm Và Vết Sẹo Cũ
Chương 28 - Anh Ấy Là Cá Voi Xanh!
Chương 29 - Khi Ác Nữ Dịu Dàng
Chương 30 - Cô Ta Mặc Váy Quá Ngắn!
Chương 31 - Học Nấu Ăn
Chương 32 - Sinh Nhật Đáng Nhớ!
Chương 33 - Sẽ Không Bỏ Cuộc!
Chương 34 - Em Đã Thay Đổi!
Chương 35 - Gặp Lại Tiệp Trân
Chương 36 - Đừng Hòng Trốn Chạy!
Chương 37 - Hãy Trở Thành Người Phụ Nữ Của Tôi!
Chương 38 - Cô Không Có Tư Cách Để Ghen!
Chương 39 - Vụng Trộm
Chương 40 - Mèo Đen Thích Xù Lông
Chương 41 - Cuộc Gọi Giữa Đêm
Chương 42 - Xương Rồng Trong Tim
Chương 43 - Thân Phận Của Kỳ An
Chương 44 - Sự Thật Nghiệt Ngã
Chương 45 - Công Khai
Chương 46 - Thợ Săn Và Con Mồi
Chương 47 - Em Chỉ Yêu Đàn Ông Ác!
Chương 48 - Tình Yêu Vĩnh Cửu
Chương 49 - Cô Thật Là Trẻ Con!
Chương 51 - Em Cũng Biết Đau!
Chương 52 - Đừng Gọi Tên Hắn Nữa!
Chương 53 - Những Dấu Hôn Đỏ
Chương 54 - Hãy Theo Dõi Cô Ta!
Chương 55 - Cô Hãy Rời Xa Anh Ấy!
Chương 56 - Bẫy Trong Bẫy
Chương 57 - Ai Là Thủ Phạm?
Chương 58 - Món Quà Đặc Biệt
Chương 59 - Cô Thật Là Ghê Tởm!
Chương 60 - Giấc Mơ Hoang Đường
Chương 61 - Con Hãy Biết Yêu Thương Bản Thân!
Chương 62 - Tôi Muốn Thu Mua Lạc Châu Viên!
Chương 63 - Cô Thật Là Ngang Ngược!
Chương 64 - Hãy Ký Tên Vào Đây!
Chương 65 - Đánh Mất Lạc Châu Viên
Chương 66 - Tôi Không Nhận Lấy Cổ Phần Này!
Chương 67 - Bạch Tử Kỳ Lại Ra Tay!
Chương 68 - Cái Giá Phải Trả
Chương 69 - Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Cô!
Chương 70 - Huynh Đệ Tương Tàn
Chương 71 - Không Muốn Thừa Nhận!
Chương 72 - Đến Thăm Lạc Châu Viên
Chương 73 - Nỗi Đau Quá Lớn
Chương 74 - Chấp Nhận Buông Tay
Chương 75 - Ly Hôn
Chương 76 - Hồi Ức Tuổi Thơ
Chương 77 - Tôi Sẽ Đến New York!
Chương 78 - Mùi Nước Hoa Lạ
Chương 79 - Chuyến Bay Định Mệnh
Chương 80 - Anh Sẽ Đòi Lại Công Bằng Cho Em!
Chương 81 - Sự Thật Phơi Bày
Chương 82 - Anh Đã Sai Rồi!
Chương 83 - Những Ký Ức Về Em
Chương 84 - Khải Hoàng Phải Là Của Tao!
Chương 85 - Sao Anh Lại Phản Bội Em?
Chương 86 - Em Còn Lại Gì?
Chương 87 - Chất Bột Trắng Trong Lọ Thủy Tinh
Chương 88 - Đứa Cháu Trai Hắc Hóa
Chương 89 - Cha Ơi!Đừng Bỏ Con!
Chương 90 - Cô Đã Mang Thai!
Chương 91 - Mẹ Mất Con Rồi!
Chương 92 - Lời Gửi Gắm Sau Cùng
Chương 93 - Nước Mắt Cô Dâu
Chương 94 - Làm Ơn Cho Tao Được Chết!
Chương 95 - Lễ Chuyển Nhượng Cổ Phần Thời Đại
Chương 96 - Tuyết Chưa Tan
Chương 97 - Ai Rồi Cũng Sẽ Hạnh Phúc!
Chương 98 - Gặp Lại Em
Chương 99 - Có Hận Cũng Phải Ở Bên Anh!
Chương 100 - Phong Tổng Bị Cảm Rồi!
Chương 101 - Mày Có Tư Cách Gì?
Chương 102 - Đừng Rời Xa Anh!
Chương 103 - Người Tôi Yêu Là Châu Tuệ
Chương 104 - Hoa Hồng Baccara
Chương 105 - Anh Lỡ Yêu Ác Nữ Rồi!
Chương 106 - Cùng Nhau Đến Seoul
Chương 107 - Ổ Khóa Tình Yêu
Chương 108 - Đổi Phòng
Chương 109 - Món Đồ Chơi Dành Tặng Em
Chương 110 - Trận Chiến Công Bằng
Chương 111 - Bữa Tiệc Bất Ổn
Chương 112 - Đánh Ghen
Chương 113 - Chú Chó March
Chương 114 - Âm Mưu Của Cô Em Họ
Chương 115 - Em Chỉ Được Ăn Tôm Của Anh!
Chương 116 - Nến,Hoa Hồng Và Em
Chương 117 - Lời Trái Tim Muốn Nói
Chương 118 - Cuộc Thương Lượng Cùng Siêu Mẫu
Chương 119 - Bạo Loạn Tại Thiên Á
Chương 120 - Siêu Mẫu Lên Tiếng Tố Cáo
Chương 120 - Siêu Mẫu Lên Tiếng Tố Cáo
Chương 121 - Thiên Á Tạm Thời Đóng Cửa
Chương 122 - Biển Đêm
Chương 123 - Diệu Kế
Chương 124 - Gạ Tình
Chương 125 - Chị Chị Em Em
Chương 126 - Anh Không Yêu Triệu Nhiên
Chương 127 - Chìm Trong Biển Lửa
Chương 128 - Ngày Tàn Của Siêu Mẫu
Chương 129 - Cùng Về Liêu Ninh
Chương 130 - Anh Không Biết Bơi!
Chương 131 - Ma Nữ Cúc Hiên
Chương 132 - Ôm Anh Thật Chặt
Chương 133 - Sa Cơ Thất Thế
Chương 134 - Làm Người Mẫu Live Stream Cho Em
Chương 135 - Bạn Trai Của Sếp
Chương 136 - Không Thể Mất Em!
Chương 137 - Giao Dịch Thể Xác
Chương 138 - Váy Cưới
Chương 139 - Buổi Lễ Ký Tặng Tiểu Thuyết
Chương 140 - Hắn Chết Rồi!
Chương 141 - Trong Cơn Say
Chương 142 - Hứa Với Anh Là Em Sẽ Hạnh Phúc!
Chương 143 - Trong Cơn Giông Bão
Chương 144 - Tim Vỡ,Tình Tan
Chương 145 - Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Của Tao!
Chương 146 - Anh Không Muốn Chia Tay
Chương 147 - Tình Yêu Ngang Trái
Chương 148 - Giấc Mơ Biển
Chương 149 - Tôi Tên Tiểu Hoa
Chương 150 - Sóng Tình
Chương 151 - Đoạn Tuyệt
Chương 152 - Anh Sẽ Là Ác Quỷ
Chương 153 - Giam Cầm
Chương 154 - Hoa Bách Hợp Và Mùi Máu Tanh
Chương 155 - Màn Trừng Phạt Đáng Sợ
Chương 156 - Tìm Ra Manh Mối
Chương 157 - Người Làm Vườn Bất Đắc Dĩ
Chương 158 - Nơi Này Có Anh
Chương 159 - Trở Về Thăm Lạc Châu Viên
Chương 160 - Hãy Gọi Tên Anh
Chương 161 - Muốn Được Em Bón Cháo Cơ!
Chương 162 - Một Lần Nữa Ta Yêu
Chương 163 - Hai Năm Sau
Chương 164 - Châu Tiểu Thư Lại Ghen Rồi!
Chương 165 - Trú Mưa
Chương 166 - Ớt Tình Yêu
Chương 167 - Người Phụ Nữ Bí Ẩn
Chương 168 - Lời Cầu Hôn
Chương 169 - Bộ Ngực Silicon Của Tôi!
Chương 170 - Hôm Nay Mình Cưới
Chương 171 - Dỗ Dành Chồng Yêu
Chương 172 - Cặp Song Sinh
Chương 173 - Tắm Uyên Ương
Chương 174 - Em Vẫn Chờ Anh (END)
Chương 1 - Anh Có Ký Tên Không?
Chương 2 - Đám Cưới
Chương 3 - Tôi Muốn Ngủ Với Cô
Chương 4 - Lén Lút Gặp Siêu Mẫu
Chương 5 - PhongThiếu Đã Lên Hot Search
Chương 6 - Cô Đang Ghen Hay Sao?
Chương 7 - Cá Voi Xanh!Anh Đang Ở Đâu?
Chương 8 - Nụ Hôn Đầu
Chương 9 - Hỗn Chiến Ở Brunei
Chương 10 - Anh Mơ Gì Thế?
Chương 11 - Âm Mưu Của Bạch Tử Kỳ
Chương 12 - Rơi Vào Bẫy
Chương 13 - Đêm Định Mệnh (H)
Chương 14 - Để Xổng Con Mồi
Chương 15 - Trừng Phạt
Chương 16 - Chân Đại Ca Gãy Rồi!
Chương 17 - Lời Tỏ Tình Bị Từ Chối
Chương 18 - Khi Nào Có Em Bé?
Chương 19 - Mẹ Không Còn Sống Được Bao Lâu Nữa!
Chương 20 - Happy Trip
Chương 21 - Có Một Tổng Tài Rất Lạ!
Chương 22 - Hôn Kiểu Pháp
Chương 23 - Chuyến Đi Bất Ổn
Chương 24 - Mùi Thuốc Lá
Chương 25 - Lạc Châu Viên
Chương 26 - Cuộc Tấn Công Bất Ngờ
Chương 27 - Hình Xăm Và Vết Sẹo Cũ
Chương 28 - Anh Ấy Là Cá Voi Xanh!
Chương 29 - Khi Ác Nữ Dịu Dàng
Chương 30 - Cô Ta Mặc Váy Quá Ngắn!
Chương 31 - Học Nấu Ăn
Chương 32 - Sinh Nhật Đáng Nhớ!
Chương 33 - Sẽ Không Bỏ Cuộc!
Chương 34 - Em Đã Thay Đổi!
Chương 35 - Gặp Lại Tiệp Trân
Chương 36 - Đừng Hòng Trốn Chạy!
Chương 37 - Hãy Trở Thành Người Phụ Nữ Của Tôi!
Chương 38 - Cô Không Có Tư Cách Để Ghen!
Chương 39 - Vụng Trộm
Chương 40 - Mèo Đen Thích Xù Lông
Chương 41 - Cuộc Gọi Giữa Đêm
Chương 42 - Xương Rồng Trong Tim
Chương 43 - Thân Phận Của Kỳ An
Chương 44 - Sự Thật Nghiệt Ngã
Chương 45 - Công Khai
Chương 46 - Thợ Săn Và Con Mồi
Chương 47 - Em Chỉ Yêu Đàn Ông Ác!
Chương 48 - Tình Yêu Vĩnh Cửu
Chương 49 - Cô Thật Là Trẻ Con!
Chương 51 - Em Cũng Biết Đau!
Chương 52 - Đừng Gọi Tên Hắn Nữa!
Chương 53 - Những Dấu Hôn Đỏ
Chương 54 - Hãy Theo Dõi Cô Ta!
Chương 55 - Cô Hãy Rời Xa Anh Ấy!
Chương 56 - Bẫy Trong Bẫy
Chương 57 - Ai Là Thủ Phạm?
Chương 58 - Món Quà Đặc Biệt
Chương 59 - Cô Thật Là Ghê Tởm!
Chương 60 - Giấc Mơ Hoang Đường
Chương 61 - Con Hãy Biết Yêu Thương Bản Thân!
Chương 62 - Tôi Muốn Thu Mua Lạc Châu Viên!
Chương 63 - Cô Thật Là Ngang Ngược!
Chương 64 - Hãy Ký Tên Vào Đây!
Chương 65 - Đánh Mất Lạc Châu Viên
Chương 66 - Tôi Không Nhận Lấy Cổ Phần Này!
Chương 67 - Bạch Tử Kỳ Lại Ra Tay!
Chương 68 - Cái Giá Phải Trả
Chương 69 - Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Cô!
Chương 70 - Huynh Đệ Tương Tàn
Chương 71 - Không Muốn Thừa Nhận!
Chương 72 - Đến Thăm Lạc Châu Viên
Chương 73 - Nỗi Đau Quá Lớn
Chương 74 - Chấp Nhận Buông Tay
Chương 75 - Ly Hôn
Chương 76 - Hồi Ức Tuổi Thơ
Chương 77 - Tôi Sẽ Đến New York!
Chương 78 - Mùi Nước Hoa Lạ
Chương 79 - Chuyến Bay Định Mệnh
Chương 80 - Anh Sẽ Đòi Lại Công Bằng Cho Em!
Chương 81 - Sự Thật Phơi Bày
Chương 82 - Anh Đã Sai Rồi!
Chương 83 - Những Ký Ức Về Em
Chương 84 - Khải Hoàng Phải Là Của Tao!
Chương 85 - Sao Anh Lại Phản Bội Em?
Chương 86 - Em Còn Lại Gì?
Chương 87 - Chất Bột Trắng Trong Lọ Thủy Tinh
Chương 88 - Đứa Cháu Trai Hắc Hóa
Chương 89 - Cha Ơi!Đừng Bỏ Con!
Chương 90 - Cô Đã Mang Thai!
Chương 91 - Mẹ Mất Con Rồi!
Chương 92 - Lời Gửi Gắm Sau Cùng
Chương 93 - Nước Mắt Cô Dâu
Chương 94 - Làm Ơn Cho Tao Được Chết!
Chương 95 - Lễ Chuyển Nhượng Cổ Phần Thời Đại
Chương 96 - Tuyết Chưa Tan
Chương 97 - Ai Rồi Cũng Sẽ Hạnh Phúc!
Chương 98 - Gặp Lại Em
Chương 99 - Có Hận Cũng Phải Ở Bên Anh!
Chương 100 - Phong Tổng Bị Cảm Rồi!
Chương 101 - Mày Có Tư Cách Gì?
Chương 102 - Đừng Rời Xa Anh!
Chương 103 - Người Tôi Yêu Là Châu Tuệ
Chương 104 - Hoa Hồng Baccara
Chương 105 - Anh Lỡ Yêu Ác Nữ Rồi!
Chương 106 - Cùng Nhau Đến Seoul
Chương 107 - Ổ Khóa Tình Yêu
Chương 108 - Đổi Phòng
Chương 109 - Món Đồ Chơi Dành Tặng Em
Chương 110 - Trận Chiến Công Bằng
Chương 111 - Bữa Tiệc Bất Ổn
Chương 112 - Đánh Ghen
Chương 113 - Chú Chó March
Chương 114 - Âm Mưu Của Cô Em Họ
Chương 115 - Em Chỉ Được Ăn Tôm Của Anh!
Chương 116 - Nến,Hoa Hồng Và Em
Chương 117 - Lời Trái Tim Muốn Nói
Chương 118 - Cuộc Thương Lượng Cùng Siêu Mẫu
Chương 119 - Bạo Loạn Tại Thiên Á
Chương 120 - Siêu Mẫu Lên Tiếng Tố Cáo
Chương 120 - Siêu Mẫu Lên Tiếng Tố Cáo
Chương 121 - Thiên Á Tạm Thời Đóng Cửa
Chương 122 - Biển Đêm
Chương 123 - Diệu Kế
Chương 124 - Gạ Tình
Chương 125 - Chị Chị Em Em
Chương 126 - Anh Không Yêu Triệu Nhiên
Chương 127 - Chìm Trong Biển Lửa
Chương 128 - Ngày Tàn Của Siêu Mẫu
Chương 129 - Cùng Về Liêu Ninh
Chương 130 - Anh Không Biết Bơi!
Chương 131 - Ma Nữ Cúc Hiên
Chương 132 - Ôm Anh Thật Chặt
Chương 133 - Sa Cơ Thất Thế
Chương 134 - Làm Người Mẫu Live Stream Cho Em
Chương 135 - Bạn Trai Của Sếp
Chương 136 - Không Thể Mất Em!
Chương 137 - Giao Dịch Thể Xác
Chương 138 - Váy Cưới
Chương 139 - Buổi Lễ Ký Tặng Tiểu Thuyết
Chương 140 - Hắn Chết Rồi!
Chương 141 - Trong Cơn Say
Chương 142 - Hứa Với Anh Là Em Sẽ Hạnh Phúc!
Chương 143 - Trong Cơn Giông Bão
Chương 144 - Tim Vỡ,Tình Tan
Chương 145 - Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Của Tao!
Chương 146 - Anh Không Muốn Chia Tay
Chương 147 - Tình Yêu Ngang Trái
Chương 148 - Giấc Mơ Biển
Chương 149 - Tôi Tên Tiểu Hoa
Chương 150 - Sóng Tình
Chương 151 - Đoạn Tuyệt
Chương 152 - Anh Sẽ Là Ác Quỷ
Chương 153 - Giam Cầm
Chương 154 - Hoa Bách Hợp Và Mùi Máu Tanh
Chương 155 - Màn Trừng Phạt Đáng Sợ
Chương 156 - Tìm Ra Manh Mối
Chương 157 - Người Làm Vườn Bất Đắc Dĩ
Chương 158 - Nơi Này Có Anh
Chương 159 - Trở Về Thăm Lạc Châu Viên
Chương 160 - Hãy Gọi Tên Anh
Chương 161 - Muốn Được Em Bón Cháo Cơ!
Chương 162 - Một Lần Nữa Ta Yêu
Chương 163 - Hai Năm Sau
Chương 164 - Châu Tiểu Thư Lại Ghen Rồi!
Chương 165 - Trú Mưa
Chương 166 - Ớt Tình Yêu
Chương 167 - Người Phụ Nữ Bí Ẩn
Chương 168 - Lời Cầu Hôn
Chương 169 - Bộ Ngực Silicon Của Tôi!
Chương 170 - Hôm Nay Mình Cưới
Chương 171 - Dỗ Dành Chồng Yêu
Chương 172 - Cặp Song Sinh
Chương 173 - Tắm Uyên Ương
Chương 174 - Em Vẫn Chờ Anh (END)
Châu Tuệ cầm lấy ly sữa tươi uống hết một ngụm rồi trả lời:
- Anh nhìn thấy buổi sáng đơn giản của tôi mà không tự hiểu được à?Tôi không biết nấu ăn!
.
Phong Lâm Vũ nghe thấy thế liền tỏ ra thất vọng rồi quay người đi.
Trong tình huống này thì hắn phải đích thân xuống bếp tự cứu lấy chiếc bụng rỗng của mình mà thôi.
Hắn mở tủ lạnh nhìn đống nguyên liệu mà lắc đầu ngán ngẩm.
Với trình độ nấu ăn hiện tại món mà hắn có thể chế biến được chính là mì gói.
Phong Lâm Vũ xé mì cho vào tô rồi đun nước sôi trên bếp,
sau ít phút thì cho nước ra tô mì và hớn hở chuẩn bị ăn sáng.
Không biết do quá vội vàng háu ăn hay gặp xui xẻo thực sự mà hắn lại bị trượt chân trong lúc di chuyển mì lên bàn ăn.
Trong phút chốc tô mì vỡ tan tành thành mớ hỗn độn dưới sàn nhà còn hắn thì ngã lăn lóc trông đến thảm.
Châu Tuệ ngồi gần đó trông thấy thế không nhịn được cười.
Vừa trùng hợp cô cũng đang đói vì sáng giờ chỉ uống tạm vài giọt sữa tạm bợ.
Cô bỏ tờ báo đang đọc dở trên tay rồi tiến về phía hắn đưa ra đề nghị giúp đỡ:
- Để tôi làm món trứng chiên ốp la ăn kèm với bánh mì,
anh ra ngoài ngồi chờ đi!
.
Phong Lâm Vũ đang tiếc hùi hụi tô mì chưa kịp cho vào mồm nghe Châu Tuệ đề nghị nấu ăn thì hắn rất phấn khởi,
hắn hí hửng bước ra phòng khách nằm trên ghế sofa mở điện thoại chơi game chờ đợi cô chuẩn bị bữa sáng.
Một hồi sau thì mùi khét lẹt bay từ phía bếp xông lên cánh mũi khiến Phong Lâm Vũ phải chú ý,
kèm theo đó là những tiếng kêu la oai oái của Châu Tuệ:
- Khét rồi!
Trứng ốp la cháy hết rồi!
Làm sao đây?
Phong Lâm Vũ hoảng hồn nhìn căn bếp bày bừa ra trước mắt,
vô số trứng bị đập vỡ vương vãi chảy đầy ra cả sàn nhà,
dầu mỡ thì thi nhau bắn tứ tung.
Lửa trên bếp lúc này đang cháy phừng phực như muốn đốt cháy chiếc chảo rán còn trứng đã biến thành màu đen khét lẹt.
Phong Lâm Vũ vội chạy đến tắt bếp rồi hét lớn:
- Châu Tuệ!
Cô đang muốn đốt nhà hay sao?
Cùng lúc này do giẫm phải lớp dính trơn trợt của trứng rơi vãi dưới sàn nhà,
Châu Tuệ mất thăng bằng suýt nữa thì ngã xuống đất thì ngay lúc này Phong Lâm Vũ đã kịp thời choàng tay đỡ lấy người cô:
- Châu Tuệ!
Cẩn thận kẻo ngã!
Khi Châu Tuệ kịp định hình thì đã thấy mình đang nằm trên người Phong Lâm Vũ.
Cô trợn tròn mắt khi vô tình bốn cánh môi của hai người đã dán chặt vào nhau lúc nào không hay.
Dù là lỡ va vào nhau do sự cố nhưng đó cũng là nụ hôn đầu đời của Châu Tuệ khiến cô không tránh khỏi cảm giác ngượng ngùng.
Phong Lâm Vũ cũng đứng hình mất mấy giây sau đó mới trấn tĩnh lại rồi xua tay nói:
- Cô ra ngoài đi!
Tôi nấu ăn cho!
Châu Tuệ lúc này mặt đỏ như gấc chín không dám nhìn trực diện Phong Lâm Vũ.
Biết trước như thế thì cô đã không vào bếp để phải trải qua tình huống xấu hổ khi nãy.
Không chỉ góp phần phá hoại cả gian bếp mà cô còn bị kẻ phong lưu ngày thường mình ác cảm là Phong Lâm Vũ cướp mất nụ hôn đầu đời.
Châu Tuệ chăm chú nhìn từng động tác loay hoay của Phong Lâm Vũ trên bếp.
Thầm nghĩ ngày thường hắn hay tỏ vẻ tự đắc lại chuyên gây rối cũng có lúc ra dáng nghiêm túc là người đàn ông của gia đình khi vào bếp.
Đặc biệt là không ngờ cái miệng thường ngày hay nói những lời chói tai khó nghe của hắn cũng sở hữu một bờ môi mềm mại đến thế.
Nghĩ đến đây Châu Tuệ thấy mặt mình đỏ bừng bừng cố gắng tìm những suy nghĩ khác lấp vào để không bị cảm xúc khó hiểu xâm chiếm nữa.
Một lúc sau Phong Lâm Vũ mang lần lượt hai tô mì gói ra bàn ăn,
hắn còn chiên thêm hai quả trứng ăn kèm.
Trứng hắn chiên nửa sống nửa khét khiến Châu Tuệ không dám cho vào bụng.
Chỉ có Phong Lâm Vũ là xì xụp nuốt vội mì như hổ đói,
trông bộ dạng của hắn như thế khiến Châu Tuệ không nhịn được mà phì cười.
Nhìn điệu bộ của hắn lúc này cô đoán ắt hẳn hắn đã nhanh chóng quên nụ hôn lỡ chạm vào môi nhau trước đó.
Châu Tuệ tự ngẫm đối với người phong lưu trải qua biết bao cuộc tình ái với nữ nhân như Phong Lâm Vũ thì biểu hiện như vậy chẳng có gì là lạ.
Chỉ có cô là suy nghĩ nhiều khi lần đầu chạm vào đôi môi của đàn ông mà thôi.
Châu Tuệ vốn chỉ có một nam nhân trong lòng là cậu bé Cá Voi Xanh năm đó.
Cô day dứt bóng hình cậu đến nỗi tự nhủ với lòng nếu suốt đời không tìm được cậu ấy thì cô sẽ không thể yêu và bên cạnh ai được nữa.
Nụ hôn đầu đời lúc nãy trao cho Phong Lâm Vũ cũng đem lại cho Châu Tuệ một sự nuối tiếc,
vì nếu đó là Cá Voi Xanh thì cô sẽ hạnh phúc biết mấy!
...
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Tại biệt thự Phong gia.
Tối nay Phong Lâm Vũ cùng Châu Tuệ về dùng cơm tối ở Phong gia.
Đây là lần đầu tiên hai người họ cùng nhau về nhà gặp Khải lão gia sau vụ tai tiếng tình ái với siêu mẫu Trịnh Bối Y.
Phong Lâm Vũ từ nhỏ đã rất sợ cha,
đợi sự việc lắng xuống hoàn toàn thì hắn mới dám về Phong gia thăm cha mình.
Nhưng trái ngược với suy nghĩ của hắn thì Khải lão gia vẫn còn đang rất tức giận.
Vừa thấy Phong Lâm Vũ bước vào thì ông đã cho ngay một gậy vào chân hắn:
- Thằng nghịch tử!
Mày còn dám vác mặt về đây?Hôm nay tao sẽ trừng trị mày thích đáng!
Cái thằng mất dạy làm ô nhục danh tiếng của Phong gia này!
.
Phong Lâm Vũ ăn một gậy đau điếng từ cha thì kêu lên oai oái.
Đặng Thiên và Châu Tuệ phải can ngăn nói giúp mấy lời để Khải lão gia nguôi giận.
Đặng Thiên đưa tay vuốt ngực Khải lão gia như muốn trấn an:
- Chú Út bớt giận!
Vũ ca biết sai nên ngày hôm nay mới quay về nhận lỗi.
Dù gì cũng là người nhà có gì cùng ngồi xuống khuyên bảo lẫn nhau.
Hiếm khi vợ chồng Vũ ca mới sắp xếp được thời gian về Phong gia.
Chúng ta cùng nhau ăn một bữa cơm cho vui vẻ trước có được không?
Khải lão gia nghe Đặng Thiên khuyên giải thì một hồi sau cũng nguôi giận.
Sau đó lệnh cho gia nhân trong nhà bày thức ăn cùng vợ chồng Phong Lâm Vũ dùng bữa tối.
Trong suốt bữa ăn thì Phong Lâm Vũ luôn cúi mặt tỏ ra biết hối lỗi.
Khải lão gia nhìn về phía Châu Tuệ mà trong lòng hết sức áy náy:
- Lần này đã để con phải thiệt thòi rồi!
Do cha đã quen nuông chiều thằng nghịch tử này nên càng ngày nó càng vô phép vô thiên.
Châu Tuệ à!
Chắc con đã phải chịu ấm ức nhiều lắm đúng không?.
Châu Tuệ khẽ mỉm cười đồng thời gắp thức ăn lên bát cho Khải lão gia:
- Mọi chuyện đã qua cả rồi con cũng không còn nghĩ ngợi gì nhiều đâu.
Cha đừng bận tâm nữa!
Khải lão gia trừng mắt nhìn Phong Lâm Vũ rồi nghiêm giọng:
- Mày nghe thấy rồi cả chứ?Cũng may là Châu Tuệ là người vợ biết thông hiểu rộng lượng.
Có vợ hiền trong tay không biết giữ cho chắc mà còn sinh thói trăng hoa phóng đãng.
Tao cảnh cáo mày!
Mày mà còn làm những việc ô uế thanh danh của Phong gia thì tao sẽ tự đến Cục Dân Chính gạt tên mày ra khỏi hộ khẩu!
Đặng Thiên thấy Khải lão gia tức giận như vậy liền thì liền lên tiếng:
- Vũ ca đã biết sai rồi chú Út bỏ qua cho anh ấy đi!
Chú Út ăn thức ăn đi này!
Lâm Phong Vũ cúi gầm mặt nghe cha trách mắng.
Nếu cha nhìn thấy bộ dạng bị đánh đến người ngợm không ra gì của hắn cách đây vài tuần thì có thu lại lời khen "vợ hiền",
"thông hiểu và rộng lượng" dành cho Châu Tuệ lúc nãy không?.
Chính xác người đang phải chịu uất ức và bị ác nữ hành hạ là hắn.
Kêu trời chẳng thấu kêu đất chẳng nghe hắn tự thấy bản thân quá thảm quá khổ rồi!
.