Chương 1 - Anh Có Ký Tên Không?
Chương 2 - Đám Cưới
Chương 3 - Tôi Muốn Ngủ Với Cô
Chương 4 - Lén Lút Gặp Siêu Mẫu
Chương 5 - PhongThiếu Đã Lên Hot Search
Chương 6 - Cô Đang Ghen Hay Sao?
Chương 7 - Cá Voi Xanh!Anh Đang Ở Đâu?
Chương 8 - Nụ Hôn Đầu
Chương 9 - Hỗn Chiến Ở Brunei
Chương 10 - Anh Mơ Gì Thế?
Chương 11 - Âm Mưu Của Bạch Tử Kỳ
Chương 12 - Rơi Vào Bẫy
Chương 13 - Đêm Định Mệnh (H)
Chương 14 - Để Xổng Con Mồi
Chương 15 - Trừng Phạt
Chương 16 - Chân Đại Ca Gãy Rồi!
Chương 17 - Lời Tỏ Tình Bị Từ Chối
Chương 18 - Khi Nào Có Em Bé?
Chương 19 - Mẹ Không Còn Sống Được Bao Lâu Nữa!
Chương 20 - Happy Trip
Chương 21 - Có Một Tổng Tài Rất Lạ!
Chương 22 - Hôn Kiểu Pháp
Chương 23 - Chuyến Đi Bất Ổn
Chương 24 - Mùi Thuốc Lá
Chương 25 - Lạc Châu Viên
Chương 26 - Cuộc Tấn Công Bất Ngờ
Chương 27 - Hình Xăm Và Vết Sẹo Cũ
Chương 28 - Anh Ấy Là Cá Voi Xanh!
Chương 29 - Khi Ác Nữ Dịu Dàng
Chương 30 - Cô Ta Mặc Váy Quá Ngắn!
Chương 31 - Học Nấu Ăn
Chương 32 - Sinh Nhật Đáng Nhớ!
Chương 33 - Sẽ Không Bỏ Cuộc!
Chương 34 - Em Đã Thay Đổi!
Chương 35 - Gặp Lại Tiệp Trân
Chương 36 - Đừng Hòng Trốn Chạy!
Chương 37 - Hãy Trở Thành Người Phụ Nữ Của Tôi!
Chương 38 - Cô Không Có Tư Cách Để Ghen!
Chương 39 - Vụng Trộm
Chương 40 - Mèo Đen Thích Xù Lông
Chương 41 - Cuộc Gọi Giữa Đêm
Chương 42 - Xương Rồng Trong Tim
Chương 43 - Thân Phận Của Kỳ An
Chương 44 - Sự Thật Nghiệt Ngã
Chương 45 - Công Khai
Chương 46 - Thợ Săn Và Con Mồi
Chương 47 - Em Chỉ Yêu Đàn Ông Ác!
Chương 48 - Tình Yêu Vĩnh Cửu
Chương 49 - Cô Thật Là Trẻ Con!
Chương 51 - Em Cũng Biết Đau!
Chương 52 - Đừng Gọi Tên Hắn Nữa!
Chương 53 - Những Dấu Hôn Đỏ
Chương 54 - Hãy Theo Dõi Cô Ta!
Chương 55 - Cô Hãy Rời Xa Anh Ấy!
Chương 56 - Bẫy Trong Bẫy
Chương 57 - Ai Là Thủ Phạm?
Chương 58 - Món Quà Đặc Biệt
Chương 59 - Cô Thật Là Ghê Tởm!
Chương 60 - Giấc Mơ Hoang Đường
Chương 61 - Con Hãy Biết Yêu Thương Bản Thân!
Chương 62 - Tôi Muốn Thu Mua Lạc Châu Viên!
Chương 63 - Cô Thật Là Ngang Ngược!
Chương 64 - Hãy Ký Tên Vào Đây!
Chương 65 - Đánh Mất Lạc Châu Viên
Chương 66 - Tôi Không Nhận Lấy Cổ Phần Này!
Chương 67 - Bạch Tử Kỳ Lại Ra Tay!
Chương 68 - Cái Giá Phải Trả
Chương 69 - Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Cô!
Chương 70 - Huynh Đệ Tương Tàn
Chương 71 - Không Muốn Thừa Nhận!
Chương 72 - Đến Thăm Lạc Châu Viên
Chương 73 - Nỗi Đau Quá Lớn
Chương 74 - Chấp Nhận Buông Tay
Chương 75 - Ly Hôn
Chương 76 - Hồi Ức Tuổi Thơ
Chương 77 - Tôi Sẽ Đến New York!
Chương 78 - Mùi Nước Hoa Lạ
Chương 79 - Chuyến Bay Định Mệnh
Chương 80 - Anh Sẽ Đòi Lại Công Bằng Cho Em!
Chương 81 - Sự Thật Phơi Bày
Chương 82 - Anh Đã Sai Rồi!
Chương 83 - Những Ký Ức Về Em
Chương 84 - Khải Hoàng Phải Là Của Tao!
Chương 85 - Sao Anh Lại Phản Bội Em?
Chương 86 - Em Còn Lại Gì?
Chương 87 - Chất Bột Trắng Trong Lọ Thủy Tinh
Chương 88 - Đứa Cháu Trai Hắc Hóa
Chương 89 - Cha Ơi!Đừng Bỏ Con!
Chương 90 - Cô Đã Mang Thai!
Chương 91 - Mẹ Mất Con Rồi!
Chương 92 - Lời Gửi Gắm Sau Cùng
Chương 93 - Nước Mắt Cô Dâu
Chương 94 - Làm Ơn Cho Tao Được Chết!
Chương 95 - Lễ Chuyển Nhượng Cổ Phần Thời Đại
Chương 96 - Tuyết Chưa Tan
Chương 97 - Ai Rồi Cũng Sẽ Hạnh Phúc!
Chương 98 - Gặp Lại Em
Chương 99 - Có Hận Cũng Phải Ở Bên Anh!
Chương 100 - Phong Tổng Bị Cảm Rồi!
Chương 101 - Mày Có Tư Cách Gì?
Chương 102 - Đừng Rời Xa Anh!
Chương 103 - Người Tôi Yêu Là Châu Tuệ
Chương 104 - Hoa Hồng Baccara
Chương 105 - Anh Lỡ Yêu Ác Nữ Rồi!
Chương 106 - Cùng Nhau Đến Seoul
Chương 107 - Ổ Khóa Tình Yêu
Chương 108 - Đổi Phòng
Chương 109 - Món Đồ Chơi Dành Tặng Em
Chương 110 - Trận Chiến Công Bằng
Chương 111 - Bữa Tiệc Bất Ổn
Chương 112 - Đánh Ghen
Chương 113 - Chú Chó March
Chương 114 - Âm Mưu Của Cô Em Họ
Chương 115 - Em Chỉ Được Ăn Tôm Của Anh!
Chương 116 - Nến,Hoa Hồng Và Em
Chương 117 - Lời Trái Tim Muốn Nói
Chương 118 - Cuộc Thương Lượng Cùng Siêu Mẫu
Chương 119 - Bạo Loạn Tại Thiên Á
Chương 120 - Siêu Mẫu Lên Tiếng Tố Cáo
Chương 120 - Siêu Mẫu Lên Tiếng Tố Cáo
Chương 121 - Thiên Á Tạm Thời Đóng Cửa
Chương 122 - Biển Đêm
Chương 123 - Diệu Kế
Chương 124 - Gạ Tình
Chương 125 - Chị Chị Em Em
Chương 126 - Anh Không Yêu Triệu Nhiên
Chương 127 - Chìm Trong Biển Lửa
Chương 128 - Ngày Tàn Của Siêu Mẫu
Chương 129 - Cùng Về Liêu Ninh
Chương 130 - Anh Không Biết Bơi!
Chương 131 - Ma Nữ Cúc Hiên
Chương 132 - Ôm Anh Thật Chặt
Chương 133 - Sa Cơ Thất Thế
Chương 134 - Làm Người Mẫu Live Stream Cho Em
Chương 135 - Bạn Trai Của Sếp
Chương 136 - Không Thể Mất Em!
Chương 137 - Giao Dịch Thể Xác
Chương 138 - Váy Cưới
Chương 139 - Buổi Lễ Ký Tặng Tiểu Thuyết
Chương 140 - Hắn Chết Rồi!
Chương 141 - Trong Cơn Say
Chương 142 - Hứa Với Anh Là Em Sẽ Hạnh Phúc!
Chương 143 - Trong Cơn Giông Bão
Chương 144 - Tim Vỡ,Tình Tan
Chương 145 - Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Của Tao!
Chương 146 - Anh Không Muốn Chia Tay
Chương 147 - Tình Yêu Ngang Trái
Chương 148 - Giấc Mơ Biển
Chương 149 - Tôi Tên Tiểu Hoa
Chương 150 - Sóng Tình
Chương 151 - Đoạn Tuyệt
Chương 152 - Anh Sẽ Là Ác Quỷ
Chương 153 - Giam Cầm
Chương 154 - Hoa Bách Hợp Và Mùi Máu Tanh
Chương 155 - Màn Trừng Phạt Đáng Sợ
Chương 156 - Tìm Ra Manh Mối
Chương 157 - Người Làm Vườn Bất Đắc Dĩ
Chương 158 - Nơi Này Có Anh
Chương 159 - Trở Về Thăm Lạc Châu Viên
Chương 160 - Hãy Gọi Tên Anh
Chương 161 - Muốn Được Em Bón Cháo Cơ!
Chương 162 - Một Lần Nữa Ta Yêu
Chương 163 - Hai Năm Sau
Chương 164 - Châu Tiểu Thư Lại Ghen Rồi!
Chương 165 - Trú Mưa
Chương 166 - Ớt Tình Yêu
Chương 167 - Người Phụ Nữ Bí Ẩn
Chương 168 - Lời Cầu Hôn
Chương 169 - Bộ Ngực Silicon Của Tôi!
Chương 170 - Hôm Nay Mình Cưới
Chương 171 - Dỗ Dành Chồng Yêu
Chương 172 - Cặp Song Sinh
Chương 173 - Tắm Uyên Ương
Chương 174 - Em Vẫn Chờ Anh (END)
Chương 1 - Anh Có Ký Tên Không?
Chương 2 - Đám Cưới
Chương 3 - Tôi Muốn Ngủ Với Cô
Chương 4 - Lén Lút Gặp Siêu Mẫu
Chương 5 - PhongThiếu Đã Lên Hot Search
Chương 6 - Cô Đang Ghen Hay Sao?
Chương 7 - Cá Voi Xanh!Anh Đang Ở Đâu?
Chương 8 - Nụ Hôn Đầu
Chương 9 - Hỗn Chiến Ở Brunei
Chương 10 - Anh Mơ Gì Thế?
Chương 11 - Âm Mưu Của Bạch Tử Kỳ
Chương 12 - Rơi Vào Bẫy
Chương 13 - Đêm Định Mệnh (H)
Chương 14 - Để Xổng Con Mồi
Chương 15 - Trừng Phạt
Chương 16 - Chân Đại Ca Gãy Rồi!
Chương 17 - Lời Tỏ Tình Bị Từ Chối
Chương 18 - Khi Nào Có Em Bé?
Chương 19 - Mẹ Không Còn Sống Được Bao Lâu Nữa!
Chương 20 - Happy Trip
Chương 21 - Có Một Tổng Tài Rất Lạ!
Chương 22 - Hôn Kiểu Pháp
Chương 23 - Chuyến Đi Bất Ổn
Chương 24 - Mùi Thuốc Lá
Chương 25 - Lạc Châu Viên
Chương 26 - Cuộc Tấn Công Bất Ngờ
Chương 27 - Hình Xăm Và Vết Sẹo Cũ
Chương 28 - Anh Ấy Là Cá Voi Xanh!
Chương 29 - Khi Ác Nữ Dịu Dàng
Chương 30 - Cô Ta Mặc Váy Quá Ngắn!
Chương 31 - Học Nấu Ăn
Chương 32 - Sinh Nhật Đáng Nhớ!
Chương 33 - Sẽ Không Bỏ Cuộc!
Chương 34 - Em Đã Thay Đổi!
Chương 35 - Gặp Lại Tiệp Trân
Chương 36 - Đừng Hòng Trốn Chạy!
Chương 37 - Hãy Trở Thành Người Phụ Nữ Của Tôi!
Chương 38 - Cô Không Có Tư Cách Để Ghen!
Chương 39 - Vụng Trộm
Chương 40 - Mèo Đen Thích Xù Lông
Chương 41 - Cuộc Gọi Giữa Đêm
Chương 42 - Xương Rồng Trong Tim
Chương 43 - Thân Phận Của Kỳ An
Chương 44 - Sự Thật Nghiệt Ngã
Chương 45 - Công Khai
Chương 46 - Thợ Săn Và Con Mồi
Chương 47 - Em Chỉ Yêu Đàn Ông Ác!
Chương 48 - Tình Yêu Vĩnh Cửu
Chương 49 - Cô Thật Là Trẻ Con!
Chương 51 - Em Cũng Biết Đau!
Chương 52 - Đừng Gọi Tên Hắn Nữa!
Chương 53 - Những Dấu Hôn Đỏ
Chương 54 - Hãy Theo Dõi Cô Ta!
Chương 55 - Cô Hãy Rời Xa Anh Ấy!
Chương 56 - Bẫy Trong Bẫy
Chương 57 - Ai Là Thủ Phạm?
Chương 58 - Món Quà Đặc Biệt
Chương 59 - Cô Thật Là Ghê Tởm!
Chương 60 - Giấc Mơ Hoang Đường
Chương 61 - Con Hãy Biết Yêu Thương Bản Thân!
Chương 62 - Tôi Muốn Thu Mua Lạc Châu Viên!
Chương 63 - Cô Thật Là Ngang Ngược!
Chương 64 - Hãy Ký Tên Vào Đây!
Chương 65 - Đánh Mất Lạc Châu Viên
Chương 66 - Tôi Không Nhận Lấy Cổ Phần Này!
Chương 67 - Bạch Tử Kỳ Lại Ra Tay!
Chương 68 - Cái Giá Phải Trả
Chương 69 - Tôi Không Muốn Nhìn Thấy Cô!
Chương 70 - Huynh Đệ Tương Tàn
Chương 71 - Không Muốn Thừa Nhận!
Chương 72 - Đến Thăm Lạc Châu Viên
Chương 73 - Nỗi Đau Quá Lớn
Chương 74 - Chấp Nhận Buông Tay
Chương 75 - Ly Hôn
Chương 76 - Hồi Ức Tuổi Thơ
Chương 77 - Tôi Sẽ Đến New York!
Chương 78 - Mùi Nước Hoa Lạ
Chương 79 - Chuyến Bay Định Mệnh
Chương 80 - Anh Sẽ Đòi Lại Công Bằng Cho Em!
Chương 81 - Sự Thật Phơi Bày
Chương 82 - Anh Đã Sai Rồi!
Chương 83 - Những Ký Ức Về Em
Chương 84 - Khải Hoàng Phải Là Của Tao!
Chương 85 - Sao Anh Lại Phản Bội Em?
Chương 86 - Em Còn Lại Gì?
Chương 87 - Chất Bột Trắng Trong Lọ Thủy Tinh
Chương 88 - Đứa Cháu Trai Hắc Hóa
Chương 89 - Cha Ơi!Đừng Bỏ Con!
Chương 90 - Cô Đã Mang Thai!
Chương 91 - Mẹ Mất Con Rồi!
Chương 92 - Lời Gửi Gắm Sau Cùng
Chương 93 - Nước Mắt Cô Dâu
Chương 94 - Làm Ơn Cho Tao Được Chết!
Chương 95 - Lễ Chuyển Nhượng Cổ Phần Thời Đại
Chương 96 - Tuyết Chưa Tan
Chương 97 - Ai Rồi Cũng Sẽ Hạnh Phúc!
Chương 98 - Gặp Lại Em
Chương 99 - Có Hận Cũng Phải Ở Bên Anh!
Chương 100 - Phong Tổng Bị Cảm Rồi!
Chương 101 - Mày Có Tư Cách Gì?
Chương 102 - Đừng Rời Xa Anh!
Chương 103 - Người Tôi Yêu Là Châu Tuệ
Chương 104 - Hoa Hồng Baccara
Chương 105 - Anh Lỡ Yêu Ác Nữ Rồi!
Chương 106 - Cùng Nhau Đến Seoul
Chương 107 - Ổ Khóa Tình Yêu
Chương 108 - Đổi Phòng
Chương 109 - Món Đồ Chơi Dành Tặng Em
Chương 110 - Trận Chiến Công Bằng
Chương 111 - Bữa Tiệc Bất Ổn
Chương 112 - Đánh Ghen
Chương 113 - Chú Chó March
Chương 114 - Âm Mưu Của Cô Em Họ
Chương 115 - Em Chỉ Được Ăn Tôm Của Anh!
Chương 116 - Nến,Hoa Hồng Và Em
Chương 117 - Lời Trái Tim Muốn Nói
Chương 118 - Cuộc Thương Lượng Cùng Siêu Mẫu
Chương 119 - Bạo Loạn Tại Thiên Á
Chương 120 - Siêu Mẫu Lên Tiếng Tố Cáo
Chương 120 - Siêu Mẫu Lên Tiếng Tố Cáo
Chương 121 - Thiên Á Tạm Thời Đóng Cửa
Chương 122 - Biển Đêm
Chương 123 - Diệu Kế
Chương 124 - Gạ Tình
Chương 125 - Chị Chị Em Em
Chương 126 - Anh Không Yêu Triệu Nhiên
Chương 127 - Chìm Trong Biển Lửa
Chương 128 - Ngày Tàn Của Siêu Mẫu
Chương 129 - Cùng Về Liêu Ninh
Chương 130 - Anh Không Biết Bơi!
Chương 131 - Ma Nữ Cúc Hiên
Chương 132 - Ôm Anh Thật Chặt
Chương 133 - Sa Cơ Thất Thế
Chương 134 - Làm Người Mẫu Live Stream Cho Em
Chương 135 - Bạn Trai Của Sếp
Chương 136 - Không Thể Mất Em!
Chương 137 - Giao Dịch Thể Xác
Chương 138 - Váy Cưới
Chương 139 - Buổi Lễ Ký Tặng Tiểu Thuyết
Chương 140 - Hắn Chết Rồi!
Chương 141 - Trong Cơn Say
Chương 142 - Hứa Với Anh Là Em Sẽ Hạnh Phúc!
Chương 143 - Trong Cơn Giông Bão
Chương 144 - Tim Vỡ,Tình Tan
Chương 145 - Cô Ấy Là Người Phụ Nữ Của Tao!
Chương 146 - Anh Không Muốn Chia Tay
Chương 147 - Tình Yêu Ngang Trái
Chương 148 - Giấc Mơ Biển
Chương 149 - Tôi Tên Tiểu Hoa
Chương 150 - Sóng Tình
Chương 151 - Đoạn Tuyệt
Chương 152 - Anh Sẽ Là Ác Quỷ
Chương 153 - Giam Cầm
Chương 154 - Hoa Bách Hợp Và Mùi Máu Tanh
Chương 155 - Màn Trừng Phạt Đáng Sợ
Chương 156 - Tìm Ra Manh Mối
Chương 157 - Người Làm Vườn Bất Đắc Dĩ
Chương 158 - Nơi Này Có Anh
Chương 159 - Trở Về Thăm Lạc Châu Viên
Chương 160 - Hãy Gọi Tên Anh
Chương 161 - Muốn Được Em Bón Cháo Cơ!
Chương 162 - Một Lần Nữa Ta Yêu
Chương 163 - Hai Năm Sau
Chương 164 - Châu Tiểu Thư Lại Ghen Rồi!
Chương 165 - Trú Mưa
Chương 166 - Ớt Tình Yêu
Chương 167 - Người Phụ Nữ Bí Ẩn
Chương 168 - Lời Cầu Hôn
Chương 169 - Bộ Ngực Silicon Của Tôi!
Chương 170 - Hôm Nay Mình Cưới
Chương 171 - Dỗ Dành Chồng Yêu
Chương 172 - Cặp Song Sinh
Chương 173 - Tắm Uyên Ương
Chương 174 - Em Vẫn Chờ Anh (END)
Trong khi đang ra sức giễu cợt nỗi đau của Phong Lâm Vũ thì những tiếng gọi vang vọng từ chất giọng quen thuộc của Tiệp Trân ở phía gian phòng khách lúc này khiến Đặng Thiên phải nhíu mày lẩm nhẩm:
- Con đàn bà này còn dám đến đây nữa sao?
Đặng Thiên khẽ chậc lưỡi rồi hạ cánh cửa mật thất rời bước tiến về phía gian phòng khách nơi có Tiệp Trân đang dáo dác tìm mình.
Vừa nhìn thấy Đặng Thiên thì Tiệp Trân đã vội siết chặt lấy tay của hắn:
- Đặng Thiên!
Anh đây rồi!
Đặng Thiên nhìn về gương mặt đầy rẫy những vết sẹo ngang dọc còn đỏ lói những mảng thịt chưa kéo da non của Tiệp Trân thì tỏ rõ vẻ kinh tởm trong ánh mắt.
Hắn vội gạt tay Tiệp Trân ra rồi gằn giọng:
- Cô còn đến nơi đây làm gì?
Tiệp Trân vội run giọng nhìn Đặng Thiên với ánh mắt khẩn thiết:
- Em đến báo cho anh biết tin vui…Đặng Thiên!
Em đã có thai rồi!
Đặng Thiên thoáng sững sờ trước những lời Tiệp Trân vừa thốt ra:
- Cô nói sao?Cô đã mang thai?
Tiệp Trân vội đáp:
- Đó là sự thật!
Em đã mang thai con của chúng ta rồi!
Đặng Thiên lấy lại vẻ điềm nhiên tiếp tục hỏi:
- Chẳng phải bao nhiêu năm nay cô vẫn duy trì các phương pháp tránh thai sao?Đột nhiên đến đây báo tin mình đã mang thai là như thế nào?
Tiệp Trân nắm lấy tay Đặng Thiên nhìn hắn với ánh mắt ngập tràn niềm hy vọng:
- Em sơ suất quên uống thuốc tránh thai trong lần quan hệ của chúng ta gần đây!
Nhưng không sao cả!
Đứa con này đến rất đúng lúc!
Đặng Thiên à!
Đứa con sẽ là sợi dây gắn kết giúp chúng ta xóa bỏ những mâu thuẫn trước đó!
Chúng ta hãy quên hết chuyện cũ và bắt đầu lại từ đầu được không anh?
Đặng Thiên một lần nữa hất mạnh tay của Tiệp Trân ra khỏi người mình rồi nhạt giọng đáp:
- Tiệp Trân!
Cô nghĩ là tôi sẽ tin đứa trẻ trong bụng cô là con của tôi sao?Cô một lúc ăn nằm cùng hai thằng đàn ông thì làm sao lại dám khẳng định đó không phải là con của Phong Lâm Vũ?
Tiệp Trân cố nén lại sự uất ức run giọng nói:
- Đặng Thiên!
Em đã từng nói rõ với anh rồi!
Từ lúc gặp lại Phong Lâm Vũ đến nay em và anh ta chưa phát sinh bất kỳ lần quan hệ nào cả!
Phong Lâm Vũ vẫn tôn trọng em chờ đợi em tự nguyện chứ không giống như những gì anh đang suy đoán!
Đứa bé trong bụng em chính là con anh!
Là máu mủ của anh!
Đặng Thiên vẫn giữ tông giọng lạnh nhạt:
- Cứ cho là đứa bé trong bụng cô là con tôi thì đã sao?Cô đừng hòng dùng nó để trói buộc tôi và hy vọng tôi vì đứa con này sẽ trở về bên cô như xưa!
Tiệp Trân ngỡ ngàng khi nghe qua từng lời Đặng Thiên vừa nói:
- Anh nói thế là có ý gì?Anh định ruồng rẫy chính đứa con ruột của mình hay sao?
Đặng Thiên cười lớn đáp lời:
- Cô nghĩ tôi thiếu người sinh con cho tôi à?Làm sao tôi có thể để cho người phụ nữ có gương mặt kinh tởm như loài quái vật hạ sinh đứa con của mình chứ?
Tiệp Trân siết chặt lấy cổ áo của Đặng Thiên mắt long lên tia phẫn uất cực hạn:
- Tôi có gương mặt như loài quái vật hiện tại không phải là do chính tay anh ban tặng hay sao?Tôi những tưởng sau khi mình báo tin đã mang thai cốt nhục của anh thì anh sẽ thay đổi quyết định và cùng tôi làm lại từ đầu!
Đặng Thiên!
Sao anh có thể tán tận lương tâm đến mức đó?
Đặng Thiên hất tay Tiệp Trân ra khỏi cổ áo mình rồi nhếch môi cười:
- Tôi cũng không ngại nói cho cô biết trong tuần sau tôi và Rose sẽ tổ chức lễ cưới!
Cô ấy cũng đã mang thai con của tôi được ba tháng rồi!
Và tất nhiên tôi chỉ mong chờ người phụ nữ có quốc tịch Mỹ sinh ra đứa con cho tôi!
Còn cái bào thai vô tích sự trong bụng cô hiện tại muốn phá hay giữ thì tùy ý cô!
Tôi không quan tâm đến và cũng đừng đến đây làm phiền tôi nữa!
Tiệp Trân không kiềm được sự uất hận giáng vào mặt Đặng Thiên bạt tai nảy lửa rồi gào lên:
- Thằng đểu cán!
Anh có thể phũ bỏ hết mọi trách nhiệm dễ dàng như vậy sao?
Đặng Thiên nhếch môi cười trong sự bình thản:
- Cô lên cơn điên đủ chưa?Đủ rồi thì cút khỏi nhà tôi ngay!
Tiệp Trân trừng mắt nhìn về phía Đặng Thiên không cam tâm:
- Anh khá lắm!
Ngay cả cốt nhục của mình mà anh vẫn có thể dứt bỏ một cách thẳng thừng đến như vậy!
Tôi sẽ không cho anh được toại nguyện mà vui vẻ kết hôn cùng con đàn bà ấy đâu!
Ngay bây giờ tôi sẽ đi tìm gặp ả ta cho ả biết tất cả sự thật về mối quan hệ của chúng ta bao gồm cả bào thai tôi đang mang trong người chính là con của anh!
Đặng Thiên!
Anh thấy món quà cưới tôi chuẩn bị cho anh như thế nào?
Đặng Thiên sấn bước đến gần Tiệp Trân trợn mắt giận dữ gằn giọng:
- Mày vừa nói gì?Mày định tiết lộ toàn bộ sự thật cho Rose được biết?Mày định uy hiếp tao?
Tiệp Trân hoảng sợ bước lui về phía bức tường phía sau cất giọng run rẩy:
- Đặng Thiên…Anh…Anh định làm gì?
Đặng Thiên ghì chặt thớ tóc trên đỉnh đầu Tiệp Trân giật mạnh về phía trước rồi quát lớn:
- Đệch con mẹ mày!
Tao sẽ làm cho mày không còn cơ hội đem cái bào thai này ra uy hiếp tao nữa!
Tiệp Trân hoảng sợ quỳ xuống chấp tay van nài Đặng Thiên:
- Em xin anh!
Em xin anh đừng làm hại con em!
Do là em trong lúc nóng giận nói năng hồ đồ rồi!
Nếu anh không muốn nhận đứa con này thì em không bắt ép anh nữa!
Mẹ con em sẽ rời khỏi anh thật xa!
Đặng Thiên!
Đây là máu mủ của anh!
Em xin anh hãy tha cho em và con!
Đặng Thiên trợn mắt nở nụ cười man rợ bỏ ngoài tai tất cả sự van nài của Tiệp Trân lúc này:
- Muộn rồi!
Mày đã có gan uy hiếp tao thì hãy tự nhận lấy bài học thật thích đáng đi!
Nói dứt lời thì Đặng Thiên liên tiếp vung những cú đạp không chút niệm tình với tốc lực kinh hoàng vào phần bụng dưới của Tiệp Trân.
Hắn vừa vung ra những cú đạp vừa điên tiết hét lên:
- Mẹ kiếp dám uy hiếp tao!
Mày nghĩ mày có đủ tư cách đó sao?Con đàn bà khốn kiếp!
Tiệp Trân cố che chắn cho bào thai trong bụng mà gào khóc van xin không ngừng:
- Đặng Thiên!
Tha cho em!
Em xin anh đừng làm hại đến con của chúng ta!
Đặng Thiên làm ngược lại với tất cả lời van xin khẩn thiết từ Tiệp Trân lúc này,
hắn liên tiếp tung ra những cú đạp mạnh vào bụng người phụ nữ đầu ấp tai gối cùng mình trong suốt 7 năm qua không một chút xót thương.
Đến khi Tiệp Trân không còn sức để kêu la,
phía dưới cửa mình ồ ạt xuất huyết thành vùng máu tanh tưởi thì hắn mới hả giận mà dừng lại những cú đạp kinh hoàng.
Nhìn thấy Tiệp Trân đã ngất lịm đi thì lúc này Đặng Thiên mới hạ lệnh cho thuộc hạ:
- Đem vứt con đàn bà này ra ngoài đường ngay lập tức!
Mẹ kiếp làm chậm trễ thời gian đi thử y phục cưới của tao với Rose!
Đám thuộc hạ vâng lệnh lôi xếch Tiệp Trân ra khỏi gian phòng khách hiện tại,
những vệt máu từ cửa mình chảy dài xuống gót chân thành những vệt đỏ thẫm trượt dài khắp sàn nhà.
Đám thuộc hạ vứt thân thể đang ngất lịm trong đau đớn của Tiệp Trân ở một góc ven đường gần đó.
Lúc này trời đã nhá nhem tối và mây đen kéo đến sấm chớp rền vang báo hiệu cho cơn mưa nặng hạt đang chuẩn bị kéo đến.
…
Những giọt mưa không ngừng trút xuống trên khắp gương mặt khiến cho Tiệp Trân run rẩy dần mở mắt tỉnh thức.
Ả nhìn thấy mình đang nằm ở bụi cây ven đường xung quanh vắng lặng như tờ trong màn mưa đêm kéo dài dai dẳng.
Cảm giác đau bụng dữ dội ở phía bụng dưới khiến Tiệp Trân hoảng sợ nhìn xuống những vệt máu đỏ thẫm từ cửa mình đang ồ ạt xuất huyết không ngừng.
Tiệp Trân đưa tay xoa lên bụng gắng gượng ngồi dậy không ngừng run sợ tự trấn an thai nhi trong bụng:
- Con ơi…Con sẽ không sao đâu…Có mẹ ở đây…Con đừng sợ…
Tiệp Trân cố lê lết thân thể không còn chút sức lực của mình ra bên lề đường,
hy vọng sẽ có người đi đường ngang đây ra tay cứu giúp.
Một lúc sau thì một chiếc ô tô sáng đèn dừng lại nơi Tiệp Trân đang ngất lịm giữa lòng đường.
Cặp vợ chồng trên chiếc ô tô vội chạy xuống đến cạnh Tiệp Trân lo lắng hỏi:
- Cô gì ơi cô có làm sao không?
Tiệp Trân chỉ có thể gắng gượng chút hơi thở yếu ớt đưa đôi tay thấm đầy máu tanh nắm lấy tay người đi đường run rẩy cầu xin:
- Làm ơn cứu con tôi với…
Cánh tay của Tiệp Trân vội buông xuống vì sức lực đã kiệt quệ khi ngất đi giữa màn mưa trong suốt hàng giờ liền.
Bên tai ả vẫn có thể nghe thấy tiếng còi xe cấp cứu đang vang lên inh ỏi cả vùng trời đêm tĩnh mịch.
…
Khi Tiệp Trân tỉnh lại thì đã thấy mình đang nằm trên giường ở bệnh viện,
trên tay vẫn đang truyền dây dưỡng chất.
Cô y tá vừa trông thấy Tiệp Trân mở mắt thì nở nụ cười thân thiện:
- Cô tỉnh rồi à?Thấy trong người thế nào rồi?
Tiệp Trân vẫn còn choáng váng vì cơn đau đầu,
đưa mắt nhìn ngơ ngác khắp xung quanh rồi dọ hỏi cô y tá:
- Sao tôi lại có mặt ở bệnh viện thế này?
Cô y tá liền đáp:
- Cô ngất giữa lề đường trong cơn mưa tầm tã tối qua!
Người đi đường đã gọi xe cấp cứu đưa cô đến bệnh viện!
Như chợt nhớ ra điều quan trọng Tiệp Trân vội đưa tay sờ lên bụng mình rồi lo lắng hỏi y tá:
- Con…Con của tôi thế nào rồi?
Cô y tá nhìn thấy vẻ hoảng hốt của Tiệp Trân thì ái ngại không nỡ nói ra sự thật.
Tiệp Trân dường như phán đoán được điều gì bất ổn đã xảy ra liền vội vã hỏi:
- Làm ơn nói cho tôi biết!
Con của tôi thế nào rồi?
Cô y tá khẽ thở dài rồi tần ngần đáp:
- Bào thai trong bụng cô không thể giữ được do tác động của ngoại lực!
Chúng tôi rất tiếc!
Mong cô hãy bớt thương tâm!
Tiệp Trân bàng hoàng lăn dài những giọt nước mắt trong nỗi đau khôn xiết:
- Con…Con tôi đã…
Cái gật đầu buồn bã của cô y tá lúc này như lời khẳng định nỗi đau mất con của Tiệp Trân đang trải qua không phải là cơn ác mộng.
Tiệp Trân ôm lấy bụng của mình rồi gào khóc gọi tên con thống thiết:
- Con tôi…Con của tôi…Con của tôi không còn nữa rồi…
Vì quá đau lòng trước cái chết đầy oan ức của con nên Tiệp Trân đã ngất lịm đi trong vòng tay của cô y tá.
Tiệp Trân vẫn có thể nghe thấy những tiếng gọi vang đầy lo lắng bên tai mình lúc này:
- Cô ơi!
Cô có sao không?Tỉnh lại đi cô ơi!